Đại Vũ Trụ Thời Đại
Chương 135: Chữ viết
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
-Khu vực thứ hai, khu vực thứ hai, tiểu tổ tác nghiệp thứ sáu, đã sắp hết thời gian làm việc, xin chuẩn bị trở về chủ hạm!
Từ sau biến cố kia, thoáng cái đã nửa năm trôi qua…
Người chết thì đã chết, những người còn lại phải tiếp tục sống. Tương lai vẫn còn đó, chờ loài người phát triển và tiến bộ, không thể vì sự đau thương mất mát mà ngừng lại. Thực ra, dù có bi thương, nhưng thời gian sẽ làm phai nhạt tất cả, bởi loài người là một chủng loài kiên cường. Cũng bởi vì một đời người quá ngắn ngủi, nếu cứ chìm mãi vào bi thương thì có ích gì, sẽ bỏ lỡ bao nhiêu thứ tốt đẹp khác.
Một tháng sau biến cố, chính phủ đưa ra các chính sách nhằm khôi phục hậu quả cho các nhân viên, binh lính và người dân thường tử vong. Những nhà không còn lao động nào, sẽ cố gắng an bài những công việc phù, cùng với các vật phẩm viện trợ hàng tháng. Gia đình của các binh lính hi sinh thì nhận được đãi ngộ lớn nhất, con cái sẽ được an bài học tập chu đáo cùng với vật phẩm viện trợ phong phú.
Tuy không thể nào thỏa mãn tất cả mọi người, nhưng đây là một chính phủ mẫu mực, không như các chính quyền trước đây trên Trái Đất, cũng như các tập đoàn lớn, các nhóm lợi ích khác chi phối. Không tham nhũng, không lạm quyền, tận tụy hết chức trách của mình. Đó là một chính phủ thanh liêm do chính tay Diêu Nguyên lựa chọn. Dĩ nhiên, nếu loài người tìm được tinh cầu mới, nhân số gia tăng thì mới có khả năng xuất hiện quan tham nhũng.
Do đó, tuy dân chúng vẫn còn sợ hãi sau biến cố vừa rồi nhưng không trách móc chính phủ quá nặng nề. Đặc biệt là những người lãnh đạo cao cấp của chính phủ như Diêu Nguyên. Họ tận mắt thấy hắn dẫn 301 người rời đi, khi trở về chỉ còn vỏn vẹn 33 người. Khó ai có thể yêu cầu gì thêm ở hắn nữa. Vì thế, sau khi nhận được đền bù cũng các phúc lợi tương xứng, người dân cơ bản khôi phục cuộc sống bình thường.
Cùng lúc đó, qua một khoảng thời gian trì hoãn, phi thuyền Hi Vọng bắt đầu xử lý các công việc quan trọng. Dĩ nhiên, trọng yếu nhất là tiếp tục thăm dò trong quần thể chiến hạm kia, tích cực thu nạp kỹ thuật của người ngoài hành tinh chuyển thành kỹ thuật của loài người. Khiến cho nền khoa học của loài người bắt đầu cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn, đó mới là mục tiêu quan trọng nhất!
Để thuận lợi thăm dò phế tích, một quân đoàn vũ trụ mới được thành lập, nhưng lần này Diêu Nguyên lại có dự tính khác.
Đó là về cách chiến đấu trong vũ trụ, đặc biệt dưới tình huống nền khoa học kỹ thuật của hai bên không tương xứng. Khi đó, số lượng không quan trọng như hắn tưởng, tỷ như lúc ấy, đối mặt với hai con robot có vòng bảo hộ bằng điện từ. Nếu như không thể phá hủy nó, thì số người có đông cũng vô dụng. Chẳng lẽ phải dùng chiến thuật du kích, chờ cho chúng tiêu hao hết năng lượng?
Cho nên, tác chiến trong vũ trụ có hai điểm trọng yếu. Một là tinh nhuệ, hai là vũ khí khoa học kỹ thuật cao. Hai điểm này là quyết định mấu chốt dẫn đến thắng lợi!
Hắn tiến hành phân chia trong quân đoàn mới thành lập. Cứ ba tân nhân loại sẽ lãnh đạo một chiến đội, trong đó gồm một đội trưởng và hai đội phó. Mỗi tân nhân loại trong đó sẽ chịu trách nhiệm chỉ huy chín binh lính bình thường. Có khoảng mười chiến đội như vậy, tổng cộng cần ba mươi tân nhân loại…
Nhưng số lượng tân nhân loại không đủ, cho nên chỉ có thể tuyển thêm các người may mắn còn sống sót sau cơn bệnh dịch thần bí kia, để bọn họ làm đội phó. Tuy bọn họ không có kỹ năng như tân nhân loại, nhưng trực giác chiến đấu cũng như giác quan thứ sáu về không gian lập thể đều vượt trội hơn người thường rất nhiều. Chỉ cần huấn luyện đơn giản đã có thể tác chiến.
Cuối cùng, với Diêu Nguyên là tổng đội trưởng, quân đoàn vũ trụ số 1, hay có thể coi là chiến đoàn vũ trụ được thành lập. Khẩu hiệu của quân đoàn này được lấy từ khẩu hiệu của tiểu đội Hắc Tinh – Thân vi Hắc Tinh, thắng tử vô hám!
Trừ quân đoàn vũ trụ mới được thành lập ra, vì để thăm dò quần thể chiến hạm một cách nhanh nhất, cũng như đề phòng các con robot còn sót lại và các mối nguy hiểm tiềm tàng khác, phi thuyền Hi Vọng bước thời vào thời kỳ chế tạo điên cuồng. Trong ba tháng, mỗi tháng chế tạo ra một phi thuyền vận chuyển. Đây chỉ là phiên bản đơn giản của phi thuyền vận chuyển lúc trước, cũng như mở rộng khả năng vận tải của nó. Nó có thể chở tối đa một ngàn người, hơn nữa do phải băng qua vành đai nhiễu tín hiệu, cho nên không được trang bị hệ thống duy trì sự sống cũng như hệ thống phản trọng lực. Toàn bộ đều dựa vào bộ đồ du hành vũ trụ…Cũng do đã tinh giản như thế cho nên mới có thể sản xuất một chiếc trong một tháng. Nếu không, đừng có hòng mơ tới!
Tháng thứ hai sau biến cố, phi thuyền vận chuyển đã được chế tạo xong. Quân đoàn vũ trụ mới được thành lập bước lên phi thuyền, bay về quần thể chiến hạm, mang theo tâm tình bất an và lo sợ của mọi người. Tuy nhiên, lần thám hiểm này khá suông sẻ, khi đi qua ba mảnh vỡ chiến hạm, xác nhận toàn bộ robot đã ngừng hoạt động. Quả nhiên, trí tuệ nhân tạo mới là kẻ chủ mưu sau toàn bộ sự việc.
Vì đề phòng tất cả nguy hiểm tiềm ẩn cũng như các con robot còn lọt lưới, trong hai tháng kế tiếp quân đoàn vũ trụ tiến hành thăm dò rải thảm trong khắp quần thể chiến hạm. Cơ hồ lục tung toàn bộ lên, sau khi xác nhận không còn bất kỳ mối nguy hiểm nào nữa, thì thời khắc mọi người mong chờ nhất đã đến!
Các nhà khoa học, nhân viên nghiên cứu, kỹ thuật viên còn có kiến trúc sư ồ ạt đổ bộ vào quần thể chiến hạm này, toàn diện kiểm tra thu thập cũng như tìm hiểu kỹ thuật mà người ngoài hành tinh để lại. Hơn nữa, chủ yếu nhắm vào các ngành kỹ thuật có khả năng đột phá cũng như quan trọng trên phi thuyền. Lúc này, đã là năm tháng sau biến cố…
Cho tới hôm nay, phi thuyền Hi Vọng tổng cộng tạo ra được sáu chiếc phi thuyền vận chuyển, mỗi ngày làm việc liên tục 24/24. Hơn ngàn nhà khoa học cùng các nhân viên nghiên cứu, kỹ thuật viên…cơ hồ đều đã đến qua quần thể chiến hạm. Qua mấy tháng tầm bảo, đã làm cho nền khoa học kỹ thuật của loài người đạt đến điểm nút đột phá!
-Quả nhiên! Chính là như vậy! Ha ha ha, quả nhiên là như vậy!
Đây là gian phòng của nhà ngôn ngữ học Gabi Thompson, bên trong chất đầy giấy tờ, sách vở các loại. Cơ hồ đến chỗ đặt chân cũng khó. Trên bàn, một ông lão tầm sáu mươi tuổi đang điên cuồng kêu to, nếu người ngoài không biết nhìn vào, cứ tưởng ông ta bị điên.
Hồi lâu sau, ông ta mới ngừng lại, vuốt ngực thở dốc, khuôn mặt ửng đỏ biểu hiện sự kích động cực độ. Ông ta giơ tay dựa vào bàn định đứng lên, nhưng do ngồi quá lâu, đôi chân đã tê cứng nên không cẩn thận té ngã, khuôn mặt bầm dập. Nhưng bất quá, ông ta không thèm để ý, chỉ loạng choạng lao ra cửa, tiếp tục kêu to.
-Đã phá giải xong! Phá giải toàn bộ tiếng nói thu được trong hộp âm nhạc! Ta rốt cuộc đã giải mã được nó! Ta đã hoàn toàn hiểu rõ ngôn ngữ ngoài hành tinh!
Thực ra, từ sau lần thám hiểm đầu tiên vào quần thể chiến hạm, giới khoa học đã thu được rất nhiều đồ vật của người ngoài hành tinh. Trong đó, có nhiều vật mang tính đột phá với nền khoa học loài người. Ví dụ đơn giản nhất như hệ thống tồn trữ năng lượng, có thể giúp cho viên pin tiểu bình thường của loài người có dung lượng gấp mấy vạn lần bây giờ, điều này có ý gì? Nếu như pin cho các loại điện thoại di động hiện giờ chỉ đủ dùng một ngày, vậy nếu áp dụng công nghệ này, điện thoại di động sẽ có thể hoạt động liên tục trong một vạn ngày! Ba mươi năm! Sạc một lần sử dụng trong ba mươi năm?
Hơn nữa còn nhiều kỹ thuật khác vô cùng thiết thực với con người. Tỷ như công nghệ màn hình, hay nói chuẩn xác hơn là công nghệ màn hình 3D. Về bản chất, đó không phải là hình ảnh 3D thật mà chỉ là hiệu ứng nhằm đánh lừa thị giác. Nhưng bên trong quần thể chiến hạm, các nhà khoa học lại phát hiện một thiết bị phát hình ảnh 3D đích thực. Nó có thể tái hiện lại hình ảnh vật thể dưới dạng 3D ngay giữa vũ trụ, mà không phải dựa vào kỹ thuật ánh sáng để tạo hiệu quả sai lệch. Thậm chí tới từng chi tiết nhỏ trên vật thể cũng được nó tái tạo một cách hoàn hảo. Khi Dương Ngõa La biết được kỹ thuật này, hắn âm thầm gạt nước miếng nở nụ cười dâm đãng mà bất kỳ chị gái nào nhìn vô cũng đỏ mặt , đề nghị mình có thể cung cấp tư liệu cho việc thí nghiệm kỹ thuật. Dĩ nhiên, tư liệu của cái tên đàn ông "đích thực" này chỉ có thể là những hình ảnh ai-cũng-biết-là-cái-gì-đó, nếu chiếu hết cái đống TB chứa các tư liệu quý hiếm mà hắn chắt lọc từ "Đỏ nóng Jam" "Tokyo nóng" "Sky Thiên thần" thì…
(DG: Muốn biết thêm chi tiết về đống tư liệu này xin vui lòng google )
Nhưng!
Những thứ này chỉ là kỹ thuật, chứ không phải kiến thức chân chính!
Kỹ thuật loài người có thể được đề cao, nhưng nhờ vào đó để nâng cao kiến thức khoa học thì là điều hoàn toàn khác. Nó cần sự tìm tòi, cũng như nghiên cứu thấu triệt các nguyên lý mới có thể chân chính nắm giữ các loại kỹ thuật này!
Khoa học cần những tri thức hữu ích, các công thức miêu tả bản chất của sự việc như công thức nổi tiếng E = mc^2 dùng để miêu tả năng lượng!
Nhưng tiếc thay, loài người không hiểu chữ của người ngoài hành tinh. Tuy bọn họ tìm được rất nhiều tài liệu và sách bên trong các mảnh vỡ chiến hạm kia, nhưng do khác biệt ngôn ngữ nên không thể phiên dịch. Điều này làm cho nhiều khoa học phiền nào không thôi, tựa như một người đã nhịn đói hàng chục năm, đột nhiên một bữa tiệc hoành tráng hiện ra trước mắt hắn, nhưng vừa giơ muỗng nĩa lên mới nhận ra mình đã rụng hết răng, phải có hàm răng khác mới ăn được!
Như thế làm sao chả tức!
Cho nên, vô số áp lực lại dồn lên các nhà ngôn ngữ học vốn không nhiều trên phi thuyền Hi Vọng.
Nhưng vấn đề mấu chốt ở đây là, đừng nói là chữ viết của hành tinh này so với hành tinh khác. Cho dù là hai quốc gia trên Trái Đất, nếu muốn học chữ viết của nhau phải có sách giáo khoa, giáo viên cũng như sự cần mẫn, nỗ lực mới có thể thành công.
Đó là còn giữa hai quốc gia trên Trái Đất, còn đây là giữa hai nền văn minh, khó khăn càng chồng chất. Đầu tiên, ngay cả việc xác nhận chủng tộc này là sinh vật có vú hay không còn chưa xác định. Lỡ bọn họ là loài bò sát tiến hóa thành thì sao? Hay là tộc côn trùng? Thậm chí tới giả thuyết cực đoạn nhất, thằng nào dám khẳng định rằng chủng tộc này không phải là thực vật tiến hóa thành?
Chữ viết của một nền văn minh bao hàm rất nhiều nội dung, chịu ảnh hưởng sâu sắc của nền văn hóa cũng như lịch sử phát triển. Liệu loài người chúng ta có thể giải mã được chăng?
Dĩ nhiên, không phải không có con đường đột phá. Đầu tiên, trong những cuốn sách tìm được, các nhà khoa học đã phát hiện được một vài ký hiệu, nếu như chuyển đổi các ký hiệu này thành các con số 0,1,2,3…quen thuộc thì nó lại trở thành các công thức mà loài người từng biết. Tỷ như một vài định luật cổ, các tiền đề kết luận, hơn nữa nếu truy ngược từ kết quả ghi trong sách thì hoàn toàn chính xác…Rốt cuộc, đã giải mã được vài ký hiệu của người ngoài hành tinh.
Sau đó, từ chỗ này bắt đầu tiến triển thêm, tỷ như các nội dung miêu tả định luật, các tiền đề, kết luận. Từ bước đầu suy đoán các ký hiệu thành những con số, các ký hiệu khác dần được dần được hoàn thiện thêm, mở ra một tràng chiến giải mã và suy luận chưa từng có trong giới khoa học…
Cho tới hôm nay, vào lúc Gabi Thompson hét to…
Loài người đã bước đầu thành công giải mã chữ viết của người ngoài hành tinh!
-Khu vực thứ hai, khu vực thứ hai, tiểu tổ tác nghiệp thứ sáu, đã sắp hết thời gian làm việc, xin chuẩn bị trở về chủ hạm!
Từ sau biến cố kia, thoáng cái đã nửa năm trôi qua…
Người chết thì đã chết, những người còn lại phải tiếp tục sống. Tương lai vẫn còn đó, chờ loài người phát triển và tiến bộ, không thể vì sự đau thương mất mát mà ngừng lại. Thực ra, dù có bi thương, nhưng thời gian sẽ làm phai nhạt tất cả, bởi loài người là một chủng loài kiên cường. Cũng bởi vì một đời người quá ngắn ngủi, nếu cứ chìm mãi vào bi thương thì có ích gì, sẽ bỏ lỡ bao nhiêu thứ tốt đẹp khác.
Một tháng sau biến cố, chính phủ đưa ra các chính sách nhằm khôi phục hậu quả cho các nhân viên, binh lính và người dân thường tử vong. Những nhà không còn lao động nào, sẽ cố gắng an bài những công việc phù, cùng với các vật phẩm viện trợ hàng tháng. Gia đình của các binh lính hi sinh thì nhận được đãi ngộ lớn nhất, con cái sẽ được an bài học tập chu đáo cùng với vật phẩm viện trợ phong phú.
Tuy không thể nào thỏa mãn tất cả mọi người, nhưng đây là một chính phủ mẫu mực, không như các chính quyền trước đây trên Trái Đất, cũng như các tập đoàn lớn, các nhóm lợi ích khác chi phối. Không tham nhũng, không lạm quyền, tận tụy hết chức trách của mình. Đó là một chính phủ thanh liêm do chính tay Diêu Nguyên lựa chọn. Dĩ nhiên, nếu loài người tìm được tinh cầu mới, nhân số gia tăng thì mới có khả năng xuất hiện quan tham nhũng.
Do đó, tuy dân chúng vẫn còn sợ hãi sau biến cố vừa rồi nhưng không trách móc chính phủ quá nặng nề. Đặc biệt là những người lãnh đạo cao cấp của chính phủ như Diêu Nguyên. Họ tận mắt thấy hắn dẫn 301 người rời đi, khi trở về chỉ còn vỏn vẹn 33 người. Khó ai có thể yêu cầu gì thêm ở hắn nữa. Vì thế, sau khi nhận được đền bù cũng các phúc lợi tương xứng, người dân cơ bản khôi phục cuộc sống bình thường.
Cùng lúc đó, qua một khoảng thời gian trì hoãn, phi thuyền Hi Vọng bắt đầu xử lý các công việc quan trọng. Dĩ nhiên, trọng yếu nhất là tiếp tục thăm dò trong quần thể chiến hạm kia, tích cực thu nạp kỹ thuật của người ngoài hành tinh chuyển thành kỹ thuật của loài người. Khiến cho nền khoa học của loài người bắt đầu cuộc cách mạng công nghiệp lần bốn, đó mới là mục tiêu quan trọng nhất!
Để thuận lợi thăm dò phế tích, một quân đoàn vũ trụ mới được thành lập, nhưng lần này Diêu Nguyên lại có dự tính khác.
Đó là về cách chiến đấu trong vũ trụ, đặc biệt dưới tình huống nền khoa học kỹ thuật của hai bên không tương xứng. Khi đó, số lượng không quan trọng như hắn tưởng, tỷ như lúc ấy, đối mặt với hai con robot có vòng bảo hộ bằng điện từ. Nếu như không thể phá hủy nó, thì số người có đông cũng vô dụng. Chẳng lẽ phải dùng chiến thuật du kích, chờ cho chúng tiêu hao hết năng lượng?
Cho nên, tác chiến trong vũ trụ có hai điểm trọng yếu. Một là tinh nhuệ, hai là vũ khí khoa học kỹ thuật cao. Hai điểm này là quyết định mấu chốt dẫn đến thắng lợi!
Hắn tiến hành phân chia trong quân đoàn mới thành lập. Cứ ba tân nhân loại sẽ lãnh đạo một chiến đội, trong đó gồm một đội trưởng và hai đội phó. Mỗi tân nhân loại trong đó sẽ chịu trách nhiệm chỉ huy chín binh lính bình thường. Có khoảng mười chiến đội như vậy, tổng cộng cần ba mươi tân nhân loại…
Nhưng số lượng tân nhân loại không đủ, cho nên chỉ có thể tuyển thêm các người may mắn còn sống sót sau cơn bệnh dịch thần bí kia, để bọn họ làm đội phó. Tuy bọn họ không có kỹ năng như tân nhân loại, nhưng trực giác chiến đấu cũng như giác quan thứ sáu về không gian lập thể đều vượt trội hơn người thường rất nhiều. Chỉ cần huấn luyện đơn giản đã có thể tác chiến.
Cuối cùng, với Diêu Nguyên là tổng đội trưởng, quân đoàn vũ trụ số 1, hay có thể coi là chiến đoàn vũ trụ được thành lập. Khẩu hiệu của quân đoàn này được lấy từ khẩu hiệu của tiểu đội Hắc Tinh – Thân vi Hắc Tinh, thắng tử vô hám!
Trừ quân đoàn vũ trụ mới được thành lập ra, vì để thăm dò quần thể chiến hạm một cách nhanh nhất, cũng như đề phòng các con robot còn sót lại và các mối nguy hiểm tiềm tàng khác, phi thuyền Hi Vọng bước thời vào thời kỳ chế tạo điên cuồng. Trong ba tháng, mỗi tháng chế tạo ra một phi thuyền vận chuyển. Đây chỉ là phiên bản đơn giản của phi thuyền vận chuyển lúc trước, cũng như mở rộng khả năng vận tải của nó. Nó có thể chở tối đa một ngàn người, hơn nữa do phải băng qua vành đai nhiễu tín hiệu, cho nên không được trang bị hệ thống duy trì sự sống cũng như hệ thống phản trọng lực. Toàn bộ đều dựa vào bộ đồ du hành vũ trụ…Cũng do đã tinh giản như thế cho nên mới có thể sản xuất một chiếc trong một tháng. Nếu không, đừng có hòng mơ tới!
Tháng thứ hai sau biến cố, phi thuyền vận chuyển đã được chế tạo xong. Quân đoàn vũ trụ mới được thành lập bước lên phi thuyền, bay về quần thể chiến hạm, mang theo tâm tình bất an và lo sợ của mọi người. Tuy nhiên, lần thám hiểm này khá suông sẻ, khi đi qua ba mảnh vỡ chiến hạm, xác nhận toàn bộ robot đã ngừng hoạt động. Quả nhiên, trí tuệ nhân tạo mới là kẻ chủ mưu sau toàn bộ sự việc.
Vì đề phòng tất cả nguy hiểm tiềm ẩn cũng như các con robot còn lọt lưới, trong hai tháng kế tiếp quân đoàn vũ trụ tiến hành thăm dò rải thảm trong khắp quần thể chiến hạm. Cơ hồ lục tung toàn bộ lên, sau khi xác nhận không còn bất kỳ mối nguy hiểm nào nữa, thì thời khắc mọi người mong chờ nhất đã đến!
Các nhà khoa học, nhân viên nghiên cứu, kỹ thuật viên còn có kiến trúc sư ồ ạt đổ bộ vào quần thể chiến hạm này, toàn diện kiểm tra thu thập cũng như tìm hiểu kỹ thuật mà người ngoài hành tinh để lại. Hơn nữa, chủ yếu nhắm vào các ngành kỹ thuật có khả năng đột phá cũng như quan trọng trên phi thuyền. Lúc này, đã là năm tháng sau biến cố…
Cho tới hôm nay, phi thuyền Hi Vọng tổng cộng tạo ra được sáu chiếc phi thuyền vận chuyển, mỗi ngày làm việc liên tục 24/24. Hơn ngàn nhà khoa học cùng các nhân viên nghiên cứu, kỹ thuật viên…cơ hồ đều đã đến qua quần thể chiến hạm. Qua mấy tháng tầm bảo, đã làm cho nền khoa học kỹ thuật của loài người đạt đến điểm nút đột phá!
-Quả nhiên! Chính là như vậy! Ha ha ha, quả nhiên là như vậy!
Đây là gian phòng của nhà ngôn ngữ học Gabi Thompson, bên trong chất đầy giấy tờ, sách vở các loại. Cơ hồ đến chỗ đặt chân cũng khó. Trên bàn, một ông lão tầm sáu mươi tuổi đang điên cuồng kêu to, nếu người ngoài không biết nhìn vào, cứ tưởng ông ta bị điên.
Hồi lâu sau, ông ta mới ngừng lại, vuốt ngực thở dốc, khuôn mặt ửng đỏ biểu hiện sự kích động cực độ. Ông ta giơ tay dựa vào bàn định đứng lên, nhưng do ngồi quá lâu, đôi chân đã tê cứng nên không cẩn thận té ngã, khuôn mặt bầm dập. Nhưng bất quá, ông ta không thèm để ý, chỉ loạng choạng lao ra cửa, tiếp tục kêu to.
-Đã phá giải xong! Phá giải toàn bộ tiếng nói thu được trong hộp âm nhạc! Ta rốt cuộc đã giải mã được nó! Ta đã hoàn toàn hiểu rõ ngôn ngữ ngoài hành tinh!
Thực ra, từ sau lần thám hiểm đầu tiên vào quần thể chiến hạm, giới khoa học đã thu được rất nhiều đồ vật của người ngoài hành tinh. Trong đó, có nhiều vật mang tính đột phá với nền khoa học loài người. Ví dụ đơn giản nhất như hệ thống tồn trữ năng lượng, có thể giúp cho viên pin tiểu bình thường của loài người có dung lượng gấp mấy vạn lần bây giờ, điều này có ý gì? Nếu như pin cho các loại điện thoại di động hiện giờ chỉ đủ dùng một ngày, vậy nếu áp dụng công nghệ này, điện thoại di động sẽ có thể hoạt động liên tục trong một vạn ngày! Ba mươi năm! Sạc một lần sử dụng trong ba mươi năm?
Hơn nữa còn nhiều kỹ thuật khác vô cùng thiết thực với con người. Tỷ như công nghệ màn hình, hay nói chuẩn xác hơn là công nghệ màn hình 3D. Về bản chất, đó không phải là hình ảnh 3D thật mà chỉ là hiệu ứng nhằm đánh lừa thị giác. Nhưng bên trong quần thể chiến hạm, các nhà khoa học lại phát hiện một thiết bị phát hình ảnh 3D đích thực. Nó có thể tái hiện lại hình ảnh vật thể dưới dạng 3D ngay giữa vũ trụ, mà không phải dựa vào kỹ thuật ánh sáng để tạo hiệu quả sai lệch. Thậm chí tới từng chi tiết nhỏ trên vật thể cũng được nó tái tạo một cách hoàn hảo. Khi Dương Ngõa La biết được kỹ thuật này, hắn âm thầm gạt nước miếng nở nụ cười dâm đãng mà bất kỳ chị gái nào nhìn vô cũng đỏ mặt , đề nghị mình có thể cung cấp tư liệu cho việc thí nghiệm kỹ thuật. Dĩ nhiên, tư liệu của cái tên đàn ông "đích thực" này chỉ có thể là những hình ảnh ai-cũng-biết-là-cái-gì-đó, nếu chiếu hết cái đống TB chứa các tư liệu quý hiếm mà hắn chắt lọc từ "Đỏ nóng Jam" "Tokyo nóng" "Sky Thiên thần" thì…
(DG: Muốn biết thêm chi tiết về đống tư liệu này xin vui lòng google )
Nhưng!
Những thứ này chỉ là kỹ thuật, chứ không phải kiến thức chân chính!
Kỹ thuật loài người có thể được đề cao, nhưng nhờ vào đó để nâng cao kiến thức khoa học thì là điều hoàn toàn khác. Nó cần sự tìm tòi, cũng như nghiên cứu thấu triệt các nguyên lý mới có thể chân chính nắm giữ các loại kỹ thuật này!
Khoa học cần những tri thức hữu ích, các công thức miêu tả bản chất của sự việc như công thức nổi tiếng E = mc^2 dùng để miêu tả năng lượng!
Nhưng tiếc thay, loài người không hiểu chữ của người ngoài hành tinh. Tuy bọn họ tìm được rất nhiều tài liệu và sách bên trong các mảnh vỡ chiến hạm kia, nhưng do khác biệt ngôn ngữ nên không thể phiên dịch. Điều này làm cho nhiều khoa học phiền nào không thôi, tựa như một người đã nhịn đói hàng chục năm, đột nhiên một bữa tiệc hoành tráng hiện ra trước mắt hắn, nhưng vừa giơ muỗng nĩa lên mới nhận ra mình đã rụng hết răng, phải có hàm răng khác mới ăn được!
Như thế làm sao chả tức!
Cho nên, vô số áp lực lại dồn lên các nhà ngôn ngữ học vốn không nhiều trên phi thuyền Hi Vọng.
Nhưng vấn đề mấu chốt ở đây là, đừng nói là chữ viết của hành tinh này so với hành tinh khác. Cho dù là hai quốc gia trên Trái Đất, nếu muốn học chữ viết của nhau phải có sách giáo khoa, giáo viên cũng như sự cần mẫn, nỗ lực mới có thể thành công.
Đó là còn giữa hai quốc gia trên Trái Đất, còn đây là giữa hai nền văn minh, khó khăn càng chồng chất. Đầu tiên, ngay cả việc xác nhận chủng tộc này là sinh vật có vú hay không còn chưa xác định. Lỡ bọn họ là loài bò sát tiến hóa thành thì sao? Hay là tộc côn trùng? Thậm chí tới giả thuyết cực đoạn nhất, thằng nào dám khẳng định rằng chủng tộc này không phải là thực vật tiến hóa thành?
Chữ viết của một nền văn minh bao hàm rất nhiều nội dung, chịu ảnh hưởng sâu sắc của nền văn hóa cũng như lịch sử phát triển. Liệu loài người chúng ta có thể giải mã được chăng?
Dĩ nhiên, không phải không có con đường đột phá. Đầu tiên, trong những cuốn sách tìm được, các nhà khoa học đã phát hiện được một vài ký hiệu, nếu như chuyển đổi các ký hiệu này thành các con số 0,1,2,3…quen thuộc thì nó lại trở thành các công thức mà loài người từng biết. Tỷ như một vài định luật cổ, các tiền đề kết luận, hơn nữa nếu truy ngược từ kết quả ghi trong sách thì hoàn toàn chính xác…Rốt cuộc, đã giải mã được vài ký hiệu của người ngoài hành tinh.
Sau đó, từ chỗ này bắt đầu tiến triển thêm, tỷ như các nội dung miêu tả định luật, các tiền đề, kết luận. Từ bước đầu suy đoán các ký hiệu thành những con số, các ký hiệu khác dần được dần được hoàn thiện thêm, mở ra một tràng chiến giải mã và suy luận chưa từng có trong giới khoa học…
Cho tới hôm nay, vào lúc Gabi Thompson hét to…
Loài người đã bước đầu thành công giải mã chữ viết của người ngoài hành tinh!
Tác giả :
Zhttty