Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ
Chương 44: Thăm dò, hỏi ý
Dạ viên
Đến chiều, Lăng An Vũ và Dạ Ngân Tuyết quay về Dạ viên vừa bước vào trong thì nhìn thấy Dạ Khải Hiên đang ngồi ở phòng khách lướt xem tin tức, Dạ Ngân Tuyết cất giày rồi cất giọng hỏi Dạ Khải Hiên:
"Anh hai! Sao hôm nay anh lại về sớm như thế?"
Dạ Khải Hiên ngồi ở phòng khách cất giọng đáp lại:
"Nhờ em mà bây giờ anh đã nổi tiếng rồi đi đến đâu cũng bị người khác nhìn, để ý những người trong tập đoàn đang rất phấn khích khi biết em chính là cô chủ nhỏ của bọn họ đó có nhiều người còn nhờ anh xin chữ ký của em cho họ nữa."
Dạ Ngân Tuyết bước đến phòng khách, ngồi xuống thì Lăng An Vũ còn đứng cô kéo mạnh anh ngồi xuống, Dạ Khải Hiên bèn nói với anh:
"Sau này nếu không có ba mẹ của chúng tôi ở đây thì anh cứ ngồi thoải mái đi không cần phải theo thân phận gì đâu anh em chúng tôi không quan tâm đến chuyện này."
Nhắc đến ba mẹ của cô cô lại dâng lên cảm giác lo lắng, bất an sợ ba mẹ của cô sẽ không đồng ý, chấp nhận cho cô và anh quen nhau cô ngay lập tức vội vã nhờ Dạ Khải Hiên:
"Anh hai! Ngày mai ba mẹ về rồi anh hãy giúp em hỏi, thăm dò ý kiến của ba mẹ về chuyện giữa em và An Vũ đi."
Dạ Khải Hiên ngay lập tức từ chối, không giúp:
"Không! Tại sao anh phải giúp chứ? Anh trai yêu quý của em không rảnh rỗi đến như vậy."
"Anh hai! Anh hãy vì hạnh phúc của em gái mình mà đồng ý giúp em đi anh chỉ thăm dò ý kiến thôi mà." Dạ Ngân Tuyết nũng nịu với anh trai của mình.
"Không! Tuyệt đối không! Anh mà giúp em anh sẽ là con rùa." Dạ Khải Hiên đứng dậy nói với cô em gái của mình xong thì đi thẳng lên phòng.
Dạ Ngân Tuyết vẻ mặt giận dỗi, không biết phải làm thế nào? Lăng An Vũ thấy cô ủ rũ, lo lắng như thế anh khoác tay qua vai của cô an ủi, ánh mắt quyết tâm, kiên định nói với cô:
"Tiểu Tuyết! Em đừng có lo lắng em còn có anh ở bên cạnh của em, em yên tâm cho dù có chuyện gì? Ba mẹ của em của phản đối chuyện của chúng ta thì anh cũng sẽ nhất định ở bên cạnh của em cùng em thuyết phục họ."
Dạ Ngân Tuyết cảm thấy ấm lòng với lời nói của anh, cô khẽ mỉm cười gật gật đầu.
Ngày hôm sau, Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên quay trở về, nhìn thấy Dạ Khải Hiên ngồi ăn ở phòng khách Hạ Tử Quyên cất giọng hỏi:
"Tiểu Hiên! Sao hôm nay con lại ở nhà? Con không đi làm sao?"
Dạ Khải Hiên mỉm cười lắc đầu:"Vâng! Hôm nay con tự cho mình nghỉ phép một ngày ở nhà nghỉ ngơi, ngày hôm qua con đã sắp mệt chết với những người trong tập đoàn rồi."
Dạ Thành Đông đảo mắt nhìn xung quanh một lượt rồi hỏi:
"Tiểu Hiên! Tiểu Tuyết lại đi làm rồi sao? Với tính cách của Tiểu Tuyết ba mẹ nghĩ nó phải ở nhà rồi dạo chơi một thời gian mới quay lại làm việc chứ?"
"Con cũng nghĩ như vậy nhưng mới sáng sớm em ấy đã đi làm rồi con cũng rất ngạc nhiên về chuyện này."
Dạ Khải Hiên suy nghĩ gì đó rồi cất giọng gọi:
"Ba mẹ! Con có một chuyện muốn hỏi ba với mẹ."
Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên bước đến ngồi xuống ghế nhìn anh, Hạ Tử Quyên chậm rãi cất giọng:
"Có chuyện gì? Con cứ hỏi đi."
Dạ Khải Hiên ấp úng, khẽ hỏi:"Nếu...nếu như con hoặc là Tiểu Tuyết đang hẹn hò với một người nhưng người đó lại không giàu gia cảnh rất là bình thường thì ba mẹ có đồng ý cho tụi con quen không?"
Dạ Thành Đông không nhanh không chậm đáp:
"Đối với ba thì ba sẽ không đồng ý nếu như đó là Tiểu Tuyết bởi vì ba không muốn Tiểu Tuyết phải chịu cực khổ về sau này với lại ba cũng phải phòng trường hợp người đó có ý định dòm ngó tài sản của Dạ gia ta."
"Vậy còn con thì sao?" Dạ Khải Hiên cảm thấy lo lắng cho tình yêu của em gái mình nhưng rất thắc mắc câu trả lời của Dạ Thành Đông.
Hạ Tử Quyên giải thích cho Dạ Khải Hiên hiểu ý ông xã của mình:
"Ý của ba con chính là nếu như là con thì ba và mẹ sẽ suy nghĩ lại và người con gái đó phải qua sự kiểm tra của mẹ và bà nội bởi vì sau này người con gái đó sẽ bước vào đây sống sẽ không có ai chịu cực khổ cả nhưng Tiểu Tuyết thì khác sau này đi lấy chồng mà gia cảnh lại không tốt thì nhất định sẽ phải chịu khổ. Mà tại sao đột nhiên con lại hỏi chuyện này?"
Dạ Khải Hiên lắc lắc đầu:"Dạ không có gì đâu chỉ là bỗng nhiên trong đầu của con hiện lên câu hỏi này thôi, chỉ là tò mò một chút thôi."
Dạ Khải bắt đầu lo lắng cho em gái của mình, xem ra anh phải giúp em gái của mình thuyết phục Dạ Thành Đông và Hạ Tử Quyên nếu em gái của anh buồn thì anh làm sao có thể ăn ngon ngủ yên được.
Đến chiều, Lăng An Vũ và Dạ Ngân Tuyết quay về Dạ viên vừa bước vào trong thì nhìn thấy Dạ Khải Hiên đang ngồi ở phòng khách lướt xem tin tức, Dạ Ngân Tuyết cất giày rồi cất giọng hỏi Dạ Khải Hiên:
"Anh hai! Sao hôm nay anh lại về sớm như thế?"
Dạ Khải Hiên ngồi ở phòng khách cất giọng đáp lại:
"Nhờ em mà bây giờ anh đã nổi tiếng rồi đi đến đâu cũng bị người khác nhìn, để ý những người trong tập đoàn đang rất phấn khích khi biết em chính là cô chủ nhỏ của bọn họ đó có nhiều người còn nhờ anh xin chữ ký của em cho họ nữa."
Dạ Ngân Tuyết bước đến phòng khách, ngồi xuống thì Lăng An Vũ còn đứng cô kéo mạnh anh ngồi xuống, Dạ Khải Hiên bèn nói với anh:
"Sau này nếu không có ba mẹ của chúng tôi ở đây thì anh cứ ngồi thoải mái đi không cần phải theo thân phận gì đâu anh em chúng tôi không quan tâm đến chuyện này."
Nhắc đến ba mẹ của cô cô lại dâng lên cảm giác lo lắng, bất an sợ ba mẹ của cô sẽ không đồng ý, chấp nhận cho cô và anh quen nhau cô ngay lập tức vội vã nhờ Dạ Khải Hiên:
"Anh hai! Ngày mai ba mẹ về rồi anh hãy giúp em hỏi, thăm dò ý kiến của ba mẹ về chuyện giữa em và An Vũ đi."
Dạ Khải Hiên ngay lập tức từ chối, không giúp:
"Không! Tại sao anh phải giúp chứ? Anh trai yêu quý của em không rảnh rỗi đến như vậy."
"Anh hai! Anh hãy vì hạnh phúc của em gái mình mà đồng ý giúp em đi anh chỉ thăm dò ý kiến thôi mà." Dạ Ngân Tuyết nũng nịu với anh trai của mình.
"Không! Tuyệt đối không! Anh mà giúp em anh sẽ là con rùa." Dạ Khải Hiên đứng dậy nói với cô em gái của mình xong thì đi thẳng lên phòng.
Dạ Ngân Tuyết vẻ mặt giận dỗi, không biết phải làm thế nào? Lăng An Vũ thấy cô ủ rũ, lo lắng như thế anh khoác tay qua vai của cô an ủi, ánh mắt quyết tâm, kiên định nói với cô:
"Tiểu Tuyết! Em đừng có lo lắng em còn có anh ở bên cạnh của em, em yên tâm cho dù có chuyện gì? Ba mẹ của em của phản đối chuyện của chúng ta thì anh cũng sẽ nhất định ở bên cạnh của em cùng em thuyết phục họ."
Dạ Ngân Tuyết cảm thấy ấm lòng với lời nói của anh, cô khẽ mỉm cười gật gật đầu.
Ngày hôm sau, Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên quay trở về, nhìn thấy Dạ Khải Hiên ngồi ăn ở phòng khách Hạ Tử Quyên cất giọng hỏi:
"Tiểu Hiên! Sao hôm nay con lại ở nhà? Con không đi làm sao?"
Dạ Khải Hiên mỉm cười lắc đầu:"Vâng! Hôm nay con tự cho mình nghỉ phép một ngày ở nhà nghỉ ngơi, ngày hôm qua con đã sắp mệt chết với những người trong tập đoàn rồi."
Dạ Thành Đông đảo mắt nhìn xung quanh một lượt rồi hỏi:
"Tiểu Hiên! Tiểu Tuyết lại đi làm rồi sao? Với tính cách của Tiểu Tuyết ba mẹ nghĩ nó phải ở nhà rồi dạo chơi một thời gian mới quay lại làm việc chứ?"
"Con cũng nghĩ như vậy nhưng mới sáng sớm em ấy đã đi làm rồi con cũng rất ngạc nhiên về chuyện này."
Dạ Khải Hiên suy nghĩ gì đó rồi cất giọng gọi:
"Ba mẹ! Con có một chuyện muốn hỏi ba với mẹ."
Dạ Thành Đông cùng Hạ Tử Quyên bước đến ngồi xuống ghế nhìn anh, Hạ Tử Quyên chậm rãi cất giọng:
"Có chuyện gì? Con cứ hỏi đi."
Dạ Khải Hiên ấp úng, khẽ hỏi:"Nếu...nếu như con hoặc là Tiểu Tuyết đang hẹn hò với một người nhưng người đó lại không giàu gia cảnh rất là bình thường thì ba mẹ có đồng ý cho tụi con quen không?"
Dạ Thành Đông không nhanh không chậm đáp:
"Đối với ba thì ba sẽ không đồng ý nếu như đó là Tiểu Tuyết bởi vì ba không muốn Tiểu Tuyết phải chịu cực khổ về sau này với lại ba cũng phải phòng trường hợp người đó có ý định dòm ngó tài sản của Dạ gia ta."
"Vậy còn con thì sao?" Dạ Khải Hiên cảm thấy lo lắng cho tình yêu của em gái mình nhưng rất thắc mắc câu trả lời của Dạ Thành Đông.
Hạ Tử Quyên giải thích cho Dạ Khải Hiên hiểu ý ông xã của mình:
"Ý của ba con chính là nếu như là con thì ba và mẹ sẽ suy nghĩ lại và người con gái đó phải qua sự kiểm tra của mẹ và bà nội bởi vì sau này người con gái đó sẽ bước vào đây sống sẽ không có ai chịu cực khổ cả nhưng Tiểu Tuyết thì khác sau này đi lấy chồng mà gia cảnh lại không tốt thì nhất định sẽ phải chịu khổ. Mà tại sao đột nhiên con lại hỏi chuyện này?"
Dạ Khải Hiên lắc lắc đầu:"Dạ không có gì đâu chỉ là bỗng nhiên trong đầu của con hiện lên câu hỏi này thôi, chỉ là tò mò một chút thôi."
Dạ Khải bắt đầu lo lắng cho em gái của mình, xem ra anh phải giúp em gái của mình thuyết phục Dạ Thành Đông và Hạ Tử Quyên nếu em gái của anh buồn thì anh làm sao có thể ăn ngon ngủ yên được.
Tác giả :
Ruby Joy