Đại Hiệp Hồn
Chương 32: Tỷ đệ luyến ai triền miên, thương xót giọt máu đào (7)
Nguồn: TruyenYY.
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.
Dịch: Tệ Bạc.
Biên: Lạc, Infinity.
Hoa Vân Long đem Hoa Mỹ Ngọc ôm vào phòng ngủ, Hoa Mỹ Ngọc mềm mại nằm ở trong ngực Hoa Vân Long, thâm tình nhìn Hoa Vân Long chăm chú, Hoa Vân Long cúi đầu xuống, cũng thâm tình đưa mắt nhìn nàng. Hoa Mỹ Ngọc bị ánh mắt đa tình của Hoa Vân Long nhìn mà thẹn thùng nhắm đôi mắt thanh tú lại, hơi ngẩng đầu lên, dâng tặng đôi môi anh đào kiều diễm ướt át đỏ mọng tròn trịa, môi nàng tươi đẹp giống như anh đào chín mọng.
Hoa Vân Long hôn lên, dùng sức mà mút, cũng đem đầu lưỡi vươn vào trong miệng nàng, thăm dò cái lưỡi thơm tho của nàng, Hoa Mỹ Ngọc cũng khéo hiểu lòng người mà vươn cái lưỡi thơm tho của mình, kiều kiều nhu nhu mà đảm nhiệm bị Hoa Vân Long mút, cũng hướng Hoa Vân Long học tập, bắt đầu ngốc nghếch mút lấy đầu lưỡi Hoa Vân Long, trong chốc lát, nàng đã cùng với Hoa Vân Long phối hợp giống như chuyện đã quen thuộc vậy.
Trải qua một nụ hôn dài đầy hương vị ngọt ngào, hôn thẳng đến lúc Hoa Mỹ Ngọc thở không nổi nữa, bọn họ mới lưu luyến mà tách ra, thâm tình ngước mắt nhìn nhau, bọn họ không nói tiếng nào, bởi vì bọn họ biết rõ lẫn nhau: hai người vĩnh viễn yêu nhau. Quần áo cực kỳ tự nhiên mà từ trên người rơi xuống, không có sĩ diện cãi láo, không có làm ra vẻ, bọn họ không muốn xa rời đối phương, giúp nhau tìm kiếm đối phương, giúp nhau cho đối phương chân lý tình yêu. Dưới tình huống bất tri bất giác, y phục của bọn họ đã cởi sạch, sâu sắc ôm hôn nhau thành một đoàn, dây dưa lấy đầu lưỡi lẫn nhau trong miệng đối phương…
Hô hấp của Hoa Mỹ Ngọc bắt đầu trở nên dồn dập, bộ ngực càng bắt đầu nhấp nhô rất nhanh, một đôi nhũ phong đầy đặn săn chắc không ngừng bành trướng trước ngực Hoa Vân Long, rung rung làm Hoa Vân Long dị thường hưng phấn, Hoa Vân Long nhẹ nhàng đem nàng thả trên giường, cúi đầu hôn ngọc nhũ đầy đặn co dãn của nàng, cũng càng không ngừng vuốt ve các bộ vị nhạy cảm trên toàn thân nàng.
Hoa Vân Long cẩn thận dò xét thân thể mê người của Hoa Mỹ Ngọc: chỉ thấy trên khuôn mặt mượt mà của nàng là chân mày lá liễu nhạt như viễn sơn, mắt hạnh sáng trong như giọt sương hiện ra làn thu thuỷ động lòng người, miệng anh đào nhỏ nhắn hồng nhuận phơn phớt, lại để cho Hoa Vân Long yêu thích không thôi. Một thân vừa trắng vừa mềm như ngọc phu trắng nõn trơn bóng; dáng người đường cong duyên dáng, lồi lõm phân biệt rõ ràng; cánh tay ngọc ngà đẫy đà, mười phần mềm mại; ngọc nhũ đầy đặn cao ngất, giống như hai tòa Ngọc Nữ Phong song song, hai khỏa nhũ đầu màu đỏ tươi trên đỉnh núi như hai hạt trân châu tươi đẹp động lòng người; bởi vì hai nhũ rất cao nên giữa hai vú hình thành hạp cốc thật sâu, phía dưới là phần bụng bóng loáng mềm mại bằng phẳng.
Eo nhỏ uyển chuyển mê người tràn đầy mị lực nữ tính, mười phần gợi cảm; đùi tựa như xuân thông đầy đặn non mềm trắng ngần; khu vực bộ phận tam giác ở bẹn đùi có âm mao mềm mỏng bù xù hơi cuốn sắp xếp tại trên đồi nhỏ tựa như màn thầu, bao trùm lấy một cái khe thịt nho nhỏ đỏ tươi, trong khe thịt xông ra một viên âm đế (hòn le) hồng nhuận phơn phớt, giống như một hạt hồng bảo thạch tăng thêm vẻ xinh đẹp cho tiểu huyệt, toàn bộ tiểu huyệt phảng phất như nhỏ giọt lộ thủy trên cánh hoa đào, xinh đẹp tuyệt luân.
Toàn thân Hoa Mỹ Ngọc tản ra hương thơm ấm áp mê người chỉ xử nữ mới có, nhè nhẹ từng đợt mà bay vào lỗ mũi Hoa Vân Long, trêu chọc lấy tâm tư Hoa Vân Long, Hoa Vân Long nhìn qua tiểu huyệt xinh đẹp tuyệt luân dưới hạ thân Hoa Mỹ Ngọc, thật sự không cách nào kiềm chế ý nghĩ ăn lấy nó. Hắn cúi đầu, tại trên tiểu huyệt tràn đầy ma lực mê người của nàng bắt đầu liếm láp, trước liếm cánh hoa mê người kia, tiếp theo dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng mà qua lại cào bới trên âm hạch nhỏ xinh của nàng. Hoa Mỹ Ngọc bị Hoa Vân Long liếm đến hưng phấn khó nhịn, nhẹ nhàng mà rên rỉ, càng không ngừng run run hai chân, vặn vẹo mông ngọc, đôi tay chăm chú ôm lấy đầu Hoa Vân Long chôn ở giữa hai chân nàng.
“A… A… Ân… Đệ đệ… Nhột quá a… Khó nhận lấy cái chết… Long nhi tốt… Đừng có lại tra tấn tỷ tỷ… Tha tỷ a…"
Lúc này Hoa Mỹ Ngọc giống như một con dê đợi làm thịt, càng không ngừng rên rỉ, khiến cho toàn thân Hoa Vân Long nóng lên như lửa đốt, dục hỏa kích tình tựa như bốc cháy lên. Hoa Vân Long đè nàng lại, áp sát bên trên thân thể xinh đẹp động lòng người, chuẩn bị hảo hảo hưởng thụ bồng lai tiên cảnh mà nàng chưa từng trải nghiệm, cũng làm cho Hoa Mỹ Ngọc đạt được vui vẻ chí cao vô thượng.
Lúc này tiểu huyệt Hoa Mỹ Ngọc đã sớm chịu không được dục hỏa xuân tình kích động, lộ thủy giống như thanh tuyền trong núi, thỉnh thoảng lại hướng phía ngoài nhỏ giọt chảy xuôi; hai mảnh cánh hoa ướt át cũng khẽ trương khẽ hợp ngọ nguậy, tựa hồ muốn sớm ngày nở rộ; âm đế sớm đã cương lên càng dục hỏa bốc lên, hưng phấn quá độ mà càng thêm sung huyết, lộ ra màu đỏ tươi, cứ như vậy mà xông ra thấm ướt dưới dâm thủy, càng lộ vẻ tiên diễm chói mắt, long lanh động lòng người.
Quy đầu đã đặt trên tiểu huyệt của nàng, nhưng Hoa Vân Long cũng không vội đi vào, chẳng qua là tại chính giữa cánh hoa của nàng mà cùng với viên hồng bảo thạch lên xuống cọ xát, rồi sau đó mới nhẹ nhàng hướng vào trong, thế nhưng Hoa Mỹ Ngọc thì bị Hoa Vân Long cọ xát cho hưng phấn không thôi, thân thể mềm mại mãnh liệt rung động, âm hộ không tự chủ liều mình hướng lên, ngay tại góc độ bảo bối Hoa Vân Long ép xuống mà ưỡn lên, hai bút cùng vẽ xông qua màng trinh.
“A ——" Hoa Mỹ Ngọc kêu thảm một tiếng, dưới tình thế cấp bách cũng bất chấp thẹn thùng, vươn ngọc thủ liền cầm lấy bảo bối Hoa Vân Long, không cho phép Hoa Vân Long thông hành, không ngớt lời duyên dáng gọi to: “Đau quá a, Long nhi mau dừng lại, đừng cử động nữa, đau chết tỷ tỷ, thật giống như bị ngươi làm rách."
Hoa Vân Long nhìn Hoa Mỹ Ngọc, chỉ thấy nàng đau đến khóe mắt chảy ra nước mắt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, chân mày lá liễu nhíu chặt, môi anh đào run rẩy, lộ ra vẻ hết sức thống khổ. Hoa Vân Long tranh thủ thời gian án binh bất động, khẽ hôn vành tai, cổ, cùng cặp môi thơm của nàng, dùng lưỡi liếm đi lệ trên mặt nàng, lấy tay khẽ vuốt nhũ đầu mẫn cảm kia của nàng, qua một hồi lâu, sắc mặt nàng lại khôi phục hồng nhuận phơn phớt, chân mày lá liễu nhíu chặt cũng giãn ra, Hoa Vân Long cảm thấy tiểu huyệt nàng tựa hồ hướng lên nhẹ đội vài cái.
“Tỷ tỷ, hiện tại sao rồi?"
“Hiện tại không quá đau đớn, ngươi lại tới thêm chút nữa thử xem?" Đôi môi Hoa Mỹ Ngọc nằm ở bên tai Hoa Vân Long, thẹn thùng muôn dạng mà nói nhỏ nhẹ. Tay của nàng cũng buông lỏng bảo bối Hoa Vân Long ra, vòng qua eo Hoa Vân Long, tựa hồ ám chỉ Hoa Vân Long có thể dùng lực.
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.
Dịch: Tệ Bạc.
Biên: Lạc, Infinity.
Hoa Vân Long đem Hoa Mỹ Ngọc ôm vào phòng ngủ, Hoa Mỹ Ngọc mềm mại nằm ở trong ngực Hoa Vân Long, thâm tình nhìn Hoa Vân Long chăm chú, Hoa Vân Long cúi đầu xuống, cũng thâm tình đưa mắt nhìn nàng. Hoa Mỹ Ngọc bị ánh mắt đa tình của Hoa Vân Long nhìn mà thẹn thùng nhắm đôi mắt thanh tú lại, hơi ngẩng đầu lên, dâng tặng đôi môi anh đào kiều diễm ướt át đỏ mọng tròn trịa, môi nàng tươi đẹp giống như anh đào chín mọng.
Hoa Vân Long hôn lên, dùng sức mà mút, cũng đem đầu lưỡi vươn vào trong miệng nàng, thăm dò cái lưỡi thơm tho của nàng, Hoa Mỹ Ngọc cũng khéo hiểu lòng người mà vươn cái lưỡi thơm tho của mình, kiều kiều nhu nhu mà đảm nhiệm bị Hoa Vân Long mút, cũng hướng Hoa Vân Long học tập, bắt đầu ngốc nghếch mút lấy đầu lưỡi Hoa Vân Long, trong chốc lát, nàng đã cùng với Hoa Vân Long phối hợp giống như chuyện đã quen thuộc vậy.
Trải qua một nụ hôn dài đầy hương vị ngọt ngào, hôn thẳng đến lúc Hoa Mỹ Ngọc thở không nổi nữa, bọn họ mới lưu luyến mà tách ra, thâm tình ngước mắt nhìn nhau, bọn họ không nói tiếng nào, bởi vì bọn họ biết rõ lẫn nhau: hai người vĩnh viễn yêu nhau. Quần áo cực kỳ tự nhiên mà từ trên người rơi xuống, không có sĩ diện cãi láo, không có làm ra vẻ, bọn họ không muốn xa rời đối phương, giúp nhau tìm kiếm đối phương, giúp nhau cho đối phương chân lý tình yêu. Dưới tình huống bất tri bất giác, y phục của bọn họ đã cởi sạch, sâu sắc ôm hôn nhau thành một đoàn, dây dưa lấy đầu lưỡi lẫn nhau trong miệng đối phương…
Hô hấp của Hoa Mỹ Ngọc bắt đầu trở nên dồn dập, bộ ngực càng bắt đầu nhấp nhô rất nhanh, một đôi nhũ phong đầy đặn săn chắc không ngừng bành trướng trước ngực Hoa Vân Long, rung rung làm Hoa Vân Long dị thường hưng phấn, Hoa Vân Long nhẹ nhàng đem nàng thả trên giường, cúi đầu hôn ngọc nhũ đầy đặn co dãn của nàng, cũng càng không ngừng vuốt ve các bộ vị nhạy cảm trên toàn thân nàng.
Hoa Vân Long cẩn thận dò xét thân thể mê người của Hoa Mỹ Ngọc: chỉ thấy trên khuôn mặt mượt mà của nàng là chân mày lá liễu nhạt như viễn sơn, mắt hạnh sáng trong như giọt sương hiện ra làn thu thuỷ động lòng người, miệng anh đào nhỏ nhắn hồng nhuận phơn phớt, lại để cho Hoa Vân Long yêu thích không thôi. Một thân vừa trắng vừa mềm như ngọc phu trắng nõn trơn bóng; dáng người đường cong duyên dáng, lồi lõm phân biệt rõ ràng; cánh tay ngọc ngà đẫy đà, mười phần mềm mại; ngọc nhũ đầy đặn cao ngất, giống như hai tòa Ngọc Nữ Phong song song, hai khỏa nhũ đầu màu đỏ tươi trên đỉnh núi như hai hạt trân châu tươi đẹp động lòng người; bởi vì hai nhũ rất cao nên giữa hai vú hình thành hạp cốc thật sâu, phía dưới là phần bụng bóng loáng mềm mại bằng phẳng.
Eo nhỏ uyển chuyển mê người tràn đầy mị lực nữ tính, mười phần gợi cảm; đùi tựa như xuân thông đầy đặn non mềm trắng ngần; khu vực bộ phận tam giác ở bẹn đùi có âm mao mềm mỏng bù xù hơi cuốn sắp xếp tại trên đồi nhỏ tựa như màn thầu, bao trùm lấy một cái khe thịt nho nhỏ đỏ tươi, trong khe thịt xông ra một viên âm đế (hòn le) hồng nhuận phơn phớt, giống như một hạt hồng bảo thạch tăng thêm vẻ xinh đẹp cho tiểu huyệt, toàn bộ tiểu huyệt phảng phất như nhỏ giọt lộ thủy trên cánh hoa đào, xinh đẹp tuyệt luân.
Toàn thân Hoa Mỹ Ngọc tản ra hương thơm ấm áp mê người chỉ xử nữ mới có, nhè nhẹ từng đợt mà bay vào lỗ mũi Hoa Vân Long, trêu chọc lấy tâm tư Hoa Vân Long, Hoa Vân Long nhìn qua tiểu huyệt xinh đẹp tuyệt luân dưới hạ thân Hoa Mỹ Ngọc, thật sự không cách nào kiềm chế ý nghĩ ăn lấy nó. Hắn cúi đầu, tại trên tiểu huyệt tràn đầy ma lực mê người của nàng bắt đầu liếm láp, trước liếm cánh hoa mê người kia, tiếp theo dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng mà qua lại cào bới trên âm hạch nhỏ xinh của nàng. Hoa Mỹ Ngọc bị Hoa Vân Long liếm đến hưng phấn khó nhịn, nhẹ nhàng mà rên rỉ, càng không ngừng run run hai chân, vặn vẹo mông ngọc, đôi tay chăm chú ôm lấy đầu Hoa Vân Long chôn ở giữa hai chân nàng.
“A… A… Ân… Đệ đệ… Nhột quá a… Khó nhận lấy cái chết… Long nhi tốt… Đừng có lại tra tấn tỷ tỷ… Tha tỷ a…"
Lúc này Hoa Mỹ Ngọc giống như một con dê đợi làm thịt, càng không ngừng rên rỉ, khiến cho toàn thân Hoa Vân Long nóng lên như lửa đốt, dục hỏa kích tình tựa như bốc cháy lên. Hoa Vân Long đè nàng lại, áp sát bên trên thân thể xinh đẹp động lòng người, chuẩn bị hảo hảo hưởng thụ bồng lai tiên cảnh mà nàng chưa từng trải nghiệm, cũng làm cho Hoa Mỹ Ngọc đạt được vui vẻ chí cao vô thượng.
Lúc này tiểu huyệt Hoa Mỹ Ngọc đã sớm chịu không được dục hỏa xuân tình kích động, lộ thủy giống như thanh tuyền trong núi, thỉnh thoảng lại hướng phía ngoài nhỏ giọt chảy xuôi; hai mảnh cánh hoa ướt át cũng khẽ trương khẽ hợp ngọ nguậy, tựa hồ muốn sớm ngày nở rộ; âm đế sớm đã cương lên càng dục hỏa bốc lên, hưng phấn quá độ mà càng thêm sung huyết, lộ ra màu đỏ tươi, cứ như vậy mà xông ra thấm ướt dưới dâm thủy, càng lộ vẻ tiên diễm chói mắt, long lanh động lòng người.
Quy đầu đã đặt trên tiểu huyệt của nàng, nhưng Hoa Vân Long cũng không vội đi vào, chẳng qua là tại chính giữa cánh hoa của nàng mà cùng với viên hồng bảo thạch lên xuống cọ xát, rồi sau đó mới nhẹ nhàng hướng vào trong, thế nhưng Hoa Mỹ Ngọc thì bị Hoa Vân Long cọ xát cho hưng phấn không thôi, thân thể mềm mại mãnh liệt rung động, âm hộ không tự chủ liều mình hướng lên, ngay tại góc độ bảo bối Hoa Vân Long ép xuống mà ưỡn lên, hai bút cùng vẽ xông qua màng trinh.
“A ——" Hoa Mỹ Ngọc kêu thảm một tiếng, dưới tình thế cấp bách cũng bất chấp thẹn thùng, vươn ngọc thủ liền cầm lấy bảo bối Hoa Vân Long, không cho phép Hoa Vân Long thông hành, không ngớt lời duyên dáng gọi to: “Đau quá a, Long nhi mau dừng lại, đừng cử động nữa, đau chết tỷ tỷ, thật giống như bị ngươi làm rách."
Hoa Vân Long nhìn Hoa Mỹ Ngọc, chỉ thấy nàng đau đến khóe mắt chảy ra nước mắt, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, chân mày lá liễu nhíu chặt, môi anh đào run rẩy, lộ ra vẻ hết sức thống khổ. Hoa Vân Long tranh thủ thời gian án binh bất động, khẽ hôn vành tai, cổ, cùng cặp môi thơm của nàng, dùng lưỡi liếm đi lệ trên mặt nàng, lấy tay khẽ vuốt nhũ đầu mẫn cảm kia của nàng, qua một hồi lâu, sắc mặt nàng lại khôi phục hồng nhuận phơn phớt, chân mày lá liễu nhíu chặt cũng giãn ra, Hoa Vân Long cảm thấy tiểu huyệt nàng tựa hồ hướng lên nhẹ đội vài cái.
“Tỷ tỷ, hiện tại sao rồi?"
“Hiện tại không quá đau đớn, ngươi lại tới thêm chút nữa thử xem?" Đôi môi Hoa Mỹ Ngọc nằm ở bên tai Hoa Vân Long, thẹn thùng muôn dạng mà nói nhỏ nhẹ. Tay của nàng cũng buông lỏng bảo bối Hoa Vân Long ra, vòng qua eo Hoa Vân Long, tựa hồ ám chỉ Hoa Vân Long có thể dùng lực.
Tác giả :
Hoa Gian Lãng Tử