Đại Hiệp Hồn
Chương 23: Hai mẫu thân, đích tôn nhi tử, ba người cùng nhau phóng túng (9)

Đại Hiệp Hồn

Chương 23: Hai mẫu thân, đích tôn nhi tử, ba người cùng nhau phóng túng (9)

Nguồn: .

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.

Dịch: Lúa.

Biên: Lạc.

Văn Tuệ Vân lay động phong tình quyến rũ dâm đãng như kỹ nữ, vội vàng nũng nịu nói ra: “Tiểu bảo bối… ngươi trước rút ra đã… Phải để cho nãi nãi nghỉ ngơi một hồi…" Ngay sau đó, Hoa Vân Long đem đại bảo bối rút ra, nằm ngửa ở trên giường, đại bảo bối nhất trụ kình thiên đứng thẳng lên.

Văn Tuệ Vân nghỉ ngơi một hồi, sau đó nàng liền chuyển người phủ phục trên lưng eo của Hoa Vân Long, một cánh tay ngọc duỗi ra cầm chặt bảo bối to lớn của hắn, hai chân nhón lên, bắp đùi mở rộng ra rồi từ từ ngồi xuống bụng Hoa Vân Long, tay ngọc điều chỉnh đại bảo bối, nhắm ngay vào nhục huyệt múp míp của mình, liên tục nhún người xuống mới khiến cho đại bảo bối bị nuốt trọn toàn bộ vào bên trong nhục động, khiến cho âm đạo của nàng bị căng phồng tràn đầy, không có một khe hở trống vắng nào, mới sung sướng thở ra một hơi dài, trong miệng nũng nịu rên lên: “Ai nha… Ghê gớm thật… Thực là lớn… Đó…" Cặp mông trắng qua một đoạn thời gian liền chầm chậm bắt đầu nhấp nhô uốn éo lắc lư khuấy động lên.

“A, tiểu trượng phu của ta… Nha… ngươi thực… Thực là khiến cho nãi nãi muốn chết rồi… Ah." Thân thể yêu kiều của nàng áp sát xuống, một đôi ngọc thố tròn trĩnh đầy đặn nhẹ nhàng cọ xát trên lồng ngực Hoa Vân Long, hai tay ôm chặt Hoa Vân Long. Cặp môi đỏ mộng của nàng như một cơn mưa liên tục hôn miệng cùng mắt, mũi, hai gò má của hắn, mông đít đẫy đà điên cuồng lắc lư nhún nhảy, uốn éo trái phải, trước sau ma sát, mỗi lần đều khiến cho đại quy đầu của hắn đâm vào đến tận hoa tâm của mình.

“Nãi nãi… Ah… Sảng khoái ah… Bên trong nhục huyệt múp míp của người… Hoa tâm… Ma sát làm ta sảng khoái… Nhanh… Nhanh thêm một chút nữa… Thật là sướng quá nha… Nãi nãi…" Hoa Vân Long cũng bị hoa tâm của nàng hút nghiền đến sướng khoái mà kêu to lên.

Cặp mông to tròn của Văn Tuệ Vân càng nhún càng nhanh, càng ma sát càng nhanh nữa, thở gấp dồn dập, khắp người đổ đầy mồ hôi tựa như mưa lớn không ngừng, một đôi bầu vú hai bên trái phải cũng theo đó mà lay động, run lắc, đẹp mắt cực kỳ. Hoa Vân Long nhìn đến hai mắt bốc hỏa, hai tay duỗi ra tiến về phía trên, nắm chặt lấy chúng rồi bắt đầu vuốt ve xoa bóp. Cặp vú đầy đặn và hai đầu núm vú xinh xắn của Văn Tuệ Vân lại bị hắn vuốt ve một trận, từng trận kích thích khiến cho nàng càng thêm dục hỏa thiêu đốt, liều mạng nhún nhảy khuấy động, thân thể yêu kiều lắc lư uốn éo, càng rung động càng run rẩy, hô hấp dồn dập kịch liệt hơn.

“Ai… Long nhi tốt… Nãi nãi… Chịu không được a… Thân bảo bối… Nãi nãi… Tiểu huyệt muốn tiết… Lại bị đại bảo bối làm cho muốn tiết đấy… Nha…" Một cỗ dịch thể nóng bỏng phun trào bắn thẳng ra, nàng lại tiết, thân thể yêu kiều ưỡn cong một cái, nằm ở trên người Hoa Vân Long mê man say đắm đình chỉ bất động.

Ngay tại thời điểm này, Hoa Vân Long đang cảm thấy đại bảo bối đạt đến sướng khoái vô cùng, cảm giác này đột nhiên dừng lại, khiến cho hắn khó có thể chịu được, vội vàng ôm Văn Tuệ Vân, chuyển người trong tích tắc, đem thân thể nóng bỏng kiều mỵ của nàng đặt ở dưới háng, hai tay nắm chặt lấy hai bầu vú đầy đặn, đại bảo bối vẫn còn đang cắm trong nhục động tiêu hồn dốc sức mạnh mẽ điên cuồng chọc vào. Văn Tuệ Vân liền tiết thân thêm mấy lần nữa, lúc này đã hoàn toàn tê liệt nằm xụi lơ trên giường, tứ chi bủn rủn vô lực muốn ngủ thiếp đi, nhưng bị Hoa Vân Long điên cuồng tấn công thêm một trận, lại bắt đầu hồi tỉnh.

“Tốt lắm Long nhi… Nhanh… Dùng sức chọc vào… Đó… Tốt… Sướng quá… Tử tôn bảo bối của ta… Cho ta… A… Dùng sức…" Hoa Vân Long là lần đầu tiên thấy được dâm đãng tao thái của Văn Tuệ Vân như thế này, càng thêm ra sức đâm chọc vào, mồ hôi thành từng giọt từ trên mặt chảy xuống. Văn Tuệ Vân hạn hán đã lâu nay gặp được nam nhân ban phát cơn mưa liền hiển lộ ra dâm đãng tao thái, ngón tay hữu tình vuốt ve làn da của Hoa Vân Long.

“Ai nha… Long nhi tốt… Nãi nãi… Cuối cùng chịu không nổi rồi… A… Ngươi như thế nào còn không xuất tinh đây… Ta thực ăn không tiêu rồi… Van cầu ngươi… Hài tử ngoan… Tiểu tâm can… Nhanh xuất ra cho nãi nãi đi… A… Bằng không tiểu huyệt của nãi nãi sẽ… Sẽ bị ngươi mạnh mẽ… Vô tâm phá nát… Điên cuồng đâm thủng… Ta thực… Thực chịu không được a…"

“Nãi nãi… Ta tăng tốc nhanh thêm nha… Ta muốn tiết… Nhanh nữa đây…" Văn Tuệ Vân cảm giác được đại bảo bối bên trong nhục huyệt múp míp bắt đầu trướng to căng phồng hơn, nàng là người từng trải, biết rõ Hoa Vân Long cũng muốn đạt tới cao triều, chỉ có thể miễn cưỡng vặn vẹo cặp mông, đồng thời sử dụng cơ thịt trong nhục huyệt một cái lại một cái bóp chặt, kẹp lấy đại quy đầu của hắn.

“Ah… Nãi nãi… Ta… Ta bắn…" Hoa Vân Long cảm thấy trong chốc lát thì toàn thân giống như muốn nổ tung, phân thân toái cốt không biết lạc trôi đến phương hướng nào. Văn Tuệ Vân thì hơi thở mong manh, hồn phách mơ màng muốn bay đi, hai người đều hồn du vũ trụ. Hai người đều đã đạt tới cực hạn khoái cảm nhục thể, tính dục đỉnh phong, đến chết cũng gắt gao quấn quít cùng một chỗ, chân cuốn lấy chân, miệng nhỏ kề nhau, tính khí tương liên, toàn thân còn đang không ngừng run rẩy co rút.

Qua được một hồi sau, Văn Tuệ Vân mới thở ra một hơi thật dài mà nói ra: “Long nhi tốt, ngươi thật là lợi hại… Nãi nãi thiếu chút nữa đã chết ở dưới háng ngươi rồi…"

Hoa Vân Long cười nói: “Nãi nãi, người có khoái hoạt chưa nào?"

“Long nhi, đêm nay là lần đầu tiên trong cả cuộc đời ta được hưởng thụ nhục thể thỏa mãn, đạt đến cao triều lớn như thế, nhiều như thế, quá mức đầy đủ vẹn toàn, quá là thống khoái…" Ngừng lại một chút, nàng lại ảm đạm nói: “Ta thực xin lỗi Hoa thị tổ tông ah…"

“Nãi nãi, ta là truyền nhân duy nhất của Hoa thị, ngươi như thế nào lại ‘thực xin lỗi Hoa thị tổ tông’ a, nếu như thượng thiên muốn trừng phạt chúng ta, liền để cho hắn trừng phạt ta đi."

“Không, Long nhi, nếu như thượng thiên muốn trừng phạt, phải để cho nãi nãi đến gánh chịu, ngươi còn phải gánh vác trách nhiệm của Hoa thị nhất mạch, ngươi làm sao có thể nói ra những lời này?"

“Nãi nãi, ta mặc kệ những thứ này, thượng thiên sẽ không trừng phạt chúng ta đâu, nãi nãi, ngươi từ nay về sau còn muốn được ta chơi như thế nữa không?"

“Đương nhiên là ta muốn rồi… Nãi nãi từ nay về sau thực sự là không thể sống thiếu ngươi được… Chỉ cần ngươi không chê nãi nãi… Nãi nãi nguyện ý theo hầu hạ ngươi mọi lúc… Như thế nào… Tiểu bảo bối của ta…"

“Thật tốt… Ta sẽ tùy thời điểm tới chơi đùa an ủi nãi nãi… Ngủ đi… Ta còn không có thỏa mãn hết đây…" Hoa Vân Long cười nói.

Văn Tuệ Vân giật mình nói: “Long nhi, ngươi còn chưa có thỏa mãn sao?" Còn không phải như thế sao, bảo bối của Hoa Vân Long lại nhất trụ kình thiên.

Hoa Vân Long cười nói: “Nãi nãi, ngươi yên tâm."

Nói xong hướng về phía cửa ở đối diện lên giọng: “Mẫu thân, di nương, các ngươi còn không tiến đến thay ca sao?"

Tần Uyển Phượng cùng Bạch Quân Nghi từ ngoài cửa đi vào, Văn Tuệ Vân xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, Bạch Quân Nghi khuyên nhủ: “Nương, chúng ta bây giờ đều là người chung một con thuyền rồi, ai bảo chúng ta gặp phải tên tiểu khắc tinh này đây." Nói xong liền quay sang Tần Uyển Phượng: “Phượng tỷ tỷ, ngươi cùng Long nhi hảo hảo làm trước đi, ta đi phân phó bọn nha đầu nấu cơm."

Cầu like chương, Kim Phiếu.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại