Đại Đạo Vô Thiên
Chương 62: Một Cái Địa Phương

Đại Đạo Vô Thiên

Chương 62: Một Cái Địa Phương



Ngẫm lại, Lạc Khôi có chút không hài lòng chân khí của mình, hắn còn chưa cho phép nó đã để chân khí bảy vân tiến cấp, cái này nhìn như tự nhiên, nhưng hắn không thể để mặc nhiên như vậy.
Cứ nhìn chân khí bảy vân này là biết, bề ngoài nó có dấu hiệu bài xích chân khí khác, chỉ có thể là Thống Quỷ muốn che giấu xuống bí mật của chân khí dị pháp, nếu hắn không có Phá Nội Dị Thức có thể chui vào chân khí của người khác, chưa chắc đã phát hiện ra bí mật này.
Lạc Khôi lại rút ra một đạo chân khí khác, lần này hắn để cho mười ba đường vân ẩn đi mới đi vào trong chân khí bảy vân, phát hiện đúng như hắn dự liệu.
Tranh lạp tiếng va chạm, hai đạo khí không có chiêu thức duy trì chỉ lấy lực lượng thuần tuý đánh lên nhau.

Về lý chân khí bảy vân là do tu sĩ Tu Thần cảnh cô đọng, độ hung phải hơn hẳn tu sĩ cấp thấp, có điều Phá Nội Dị Thức mạnh ở khâu bẻ gãy từ bên trong, không phải một đạo khí riêng lẻ liền có thể kháng cự.
Mặc dù bề ngoài đạo chân khí bảy vân vẫn nguyên vẹn, Lạc Khôi biết bên trong nó đã nát không thể nát hơn.


Hắn hơi suy nghĩ một chút, ngón tay lại điểm ra một đạo khí, tiến nhập chân khí bảy vân.
Sau một điểm, khuôn mặt Lạc Khôi điểm lên vẻ lạnh lùng, không phải chân khí của hắn bị làm sao, mà hắn phát hiện chân khí của mình có thể chữa trị chân khí sụp đổ.
Hắn không vui mừng, vui mừng quá sớm chỉ có thể là tiểu nhân đắc chí, bởi đây là một cái phát hiện mang tính thành bại trong cuộc đấu với Thống Quỷ.

...
Lạc Khôi bị Huyết Cốt Ma Sinh kêu gọi, hắn bước ra ma khu, đứng đối diện chính là tên đồng bạn của Ô Tắc.
Lạp Yên trông thấy Lạc Khôi chỉ là Luyện Khí chín tầng cũng dám đi ra gặp hắn, phần tâm tính này quá mức đáng sợ.
Biết rằng Lạc Khôi không trốn tránh đương nhiên là có phần nắm chắc, nhưng Lạp Yên thấy mình đã đứng đây, Lạc Khôi trốn không được.

Lạp Yên từ tốn nói:
"Ta gọi Lạp Yên, đến từ Thượng Kinh đại lục.

Có thể xưng tên sao?"
"Lạc Khôi, số 01."
Nghe Lạc Khôi đáp, Lạp Yên đảo qua số thông tin Ô Tắc báo, không ngờ Lạc Khôi lại là số 01 tại Vô Tắc giao dịch.
Lạp Yên nghe đến đã hiểu, Lạc Khôi thừa nhận việc này, đủ thấy tin tức mà Lạc Khôi đang nắm vẫn còn giá trị, giữa Thống Quỷ cùng Lạc Khôi vẫn có thể ngồi xuống ngã giá một hai.
"Ngươi muốn cái gì?" Lạp Yên giống như đang đi làm một cuộc mua bán hơn là đi bắt người.
"12 thiên dị pháp." Lạc Khôi cũng không che giấu tham vọng của mình.


Nếu đôi bên đã tự suy đoán được ý đồ của nhau, chi bằng khẳng khái.
Dẫu biết Lạp Yên không thể thay Thống Quỷ làm chủ, Lạc Khôi vẫn là nói ra.

Cái này đương nhiên Lạc Khôi muốn Thống Quỷ đánh lên phòng bị hắn, nhưng thường phòng bị càng chặt lổ hổng càng lớn.
Lạp Yên bật cười thành tiếng, có chút thâm ý nói ra:
"Ngươi bỏ ra được tin tức gì?"
"Một cái địa phương..."
Lạc Khôi để ngỏ lời nói, Lạp Yên lại là dâng lên sóng lớn, suy đoán của hắn vậy mà đúng hướng, Lạc Khôi quả nhiên có một cái địa phương có thể tránh đi thiên đạo dòm ngó.
Nếu là bình thường, Lạp Yên đã ra tay bắt xuống Lạc Khôi, hiện tại hắn rất muốn lui một bước.

Lạp Yên nói:
"Ta phải trở về bẩm báo."
"Được."
Lạc Khôi không hề có ý ngờ vực Lạp Yên quay về mang người đến bắt hắn, nếu được, hắn lại mong Lạp Yên mang người đến.
Chỉ cần cho hắn thời gian, trước khi đi vào Trùng Động, Thống Quỷ đừng nghĩ giăng bẫy bắt hắn, chính hắn mới là người đi săn.
Đang muốn cùng Lạp Yên ra ngoài ma khu, sắc mặt Lạc Khôi có chút cổ quái, quay sang hỏi Huyết Cốt Ma Sinh:
"Ngươi nói có thể một kích trọng thương Lạp Yên?"

Lời này đương nhiên đến tai Lạp Yên, Lạp Yên dù chưa rõ Lạc Khôi có ý gì, mũ quan đã phóng xuất ra mấy tên Quỷ Oa che chắn ở trước người, quỷ đao lại từ sau lưng vọt lên phía trước, hướng Lạc Khôi bổ xuống một đao.
Xẹt.
Quỷ đao cuốn lên một vòng quỷ khí, lan toả ở giữa thân đao là một vòng kim cô xám mục, theo đao ảnh lướt đến Lạc Khôi, vòng kim cô cũng nở rộ ra hình tròn lớn, đem không gian nơi này o ép lại.
Thân thể Lạc Khôi một trận siết chặt, giống có cái gì đó siết lấy chân khí không cho hắn đi điều động, mà đao ảnh cũng đã lướt tới trước mắt.
Lạp Yên thì lại không quan tâm Lạc Khôi có tránh được đao ảnh hay không, đao ảnh vừa dứt đi, cánh tay hắn đã nắm về quỷ đao, trên vai đồng thời lại chạy hướng xuống cánh tay bảy đạo đường vân phủ lên quỷ đao, cứng rắn đập hướng Huyết Cốt Ma Sinh.
Lạp Yên xuất chiêu đến là nhanh, quỷ dị là, bên này đao ảnh đã lướt đến mi tâm Lạc Khôi, bên kia quỷ đao cũng đã muốn chém lên Huyết Cốt Ma Sinh, nhưng hết bên này tới bên kia, đao ảnh cùng quỷ đao cứ thế lần lượt dừng lại.
Một người như Lạp Yên, sẽ không có chuyện vừa đánh vừa sợ, quỷ đao mặc dù bị dừng lại, nhưng đừng quên, đây là đồ vật của hắn.
"Bạo!" Lạp Yên hét lên một tiếng, quỷ đao theo đó rục rịch, quỷ khí cũng là phun trào.
Tưởng như sẽ có một tiếng kinh thiên vang vọng, lời của Lạp Yên vừa nói ra cũng như quỷ đao của hắn, cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Một cái đồ án hình mai rùa trống rỗng xuất hiện phía trên đầu, Lạp Yên biết không tốt, mũ quan rung lên muốn xuất ra cái gì, nhưng có vẻ xuất ra không được.
Đồ án mai rùa dường như không có làm bất cứ cái gì, Lạp Yên lại dâng lên nỗi bất an không rõ, huyết mạch của hắn, chu thiên của hắn, tận sâu linh hồn của hắn, chúng nó đang run rẩy.
Phập.
Một đầu xương sống lưng xuyên qua lồng ngực Lạp Yên, Huyết Cốt Ma Sinh đem đầu còn lại ngóc hướng Lạc Khôi, làm ra một cái động tác xu nịnh.
Bị Huyết Cốt Ma Sinh đâm thủng, Lạp Yên lại không thấy đau, hắn nhìn đến đồ án hình mai rùa, vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ.


Tác giả : Mạn Đà Thiên
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại