Đại Đạo Độc Hành
Chương 205-2: Một thăng ân đến một đấu cừu! (2)
Tu sĩ ở phía sau lập tức điên cuồng đuổi theo, thế nhưng đám người Lạc Ly ngự kiếm bay lên, nháy mắt kết trận, tốc độ phi hành cực nhanh, đã sớm bay hơn mười dặm ngoài, bọn họ căn bản đuổi không kịp.
Đuổi không kịp, nhưng bọn họ vẫn còn biện pháp, bọn họ bắt đầu thổi lên tiếng địch kì dị, giống như sóng biển rít gào, toàn bộ đệ tử Thiên Lãng môn trên đại hải nghe thấy, đây là môn phái cầu cứu, có người tập kích Thiên Lãng môn.
Lạc Ly lập tức phát hiện, phía trước có tu sĩ ngăn chặn đường đi của mọi người, muốn ngăn bọn họ lại, Lạc Ly hừ lạnh một tiếng, nói:
“Mọi người theo ta xông về phía trước! Đừng ngừng lại!"
Không thể dừng, tất phải xông ra, nơi này là địa bàn Thiên Lãng môn, đối phương người đông thế mạnh, cho nên thừa dịp đối phương vẫn chưa phản ứng kịp, giết ra ngoài!
Dưới sự dẫn dắt của Lạc Ly, mọi người lập tức tăng tốc độ ngự kiếm, tốc độ tăng nhanh, bay về phía trước, phía trước xuất hiện tu sĩ Thiên Lãng môn, thế nhưng bọn họ ngăn cản không được, lập tức bị đám Lạc Ly phá tan!
Nháy mắt, đám Lạc Ly lao ra trăm dặm, Lạc Ly mỉm cười, nói: “Chuyển, đi theo ta!"
Tức thì, Lạc Ly chuyển hướng, không đi hướng tới Đại Danh phủ mà chuyển sang hướng tây, đi theo hướng gió.
Nguyên nhân làm như thế là vì hơn mười dặm phía trước không có vòng vây của tu sĩ Thiên Lãng môn nên chỉ có một khả năng, bọn họ đang tập kết bày trận ở tiền phương, cho nên Lạc Ly lập tức thay đổi phương hướng.
Quả nhiên, trên bầu trời mười dặm phía trước, một tiếng hò hét, có khoảng mấy chục tu sĩ Thiên Lãng môn xuất hiện, bọn họ bày trận ở đây, chờ bắt gọn đám Lạc Ly, ai mà ngờ Lạc Ly lại đổi hướng, không công chờ đợi. Đám tu sĩ này lập tức hội hợp với đám người Mạc Tú Lan, điên cuồng đuổi theo phía sau Lạc Ly.
“Đám khốn kiếp này không mắc mưu, bọn họ chạy về phía tây, mọi người đuổi theo!"
“Nhìn thấy bọn họ rồi, Vương sư huynh, các ngươi đi phía nam, chúng ta chặn bọn họ lại."
“Khốn kiếp, để bọn họ chạy thoát, chỉ kém một chút nữa thôi, thế mà bọn họ lại chạy khỏi vòng vây!"
“Không hay, ta không tìm thấy bọn họ nữa rồi, không biết chạy tới chỗ nào rồi, bọn họ là con gián hay sao? Chỉ mới chớp mắt, đã không thấy bóng dáng đâu nữa."
Thiên Lãng môn có một loại pháp môn, có thể liên hệ thông tin tức thời với đệ tử trong môn trong vòng ngàn dặm, vô số đệ tử Thiên Lãng môn bắt đầu liên hệ với nhau, tham gia bao vây.
Thế nhưng bất kể bọn họ nhiều người như thế nào, bất kể bọn họ liên lạc cứng đến cỡ nào, cũng không bắt được đám Lạc Ly, giống như giăng một tấm lưới trên mặt biển, thế nhưng con cá nhỏ bé Lạc Ly lại có thể dễ dàng lọt qua khe hở, bơi xuyên qua, lưới lớn mấy, cũng không bắt được người, uổng công phí sức!
Lạc Ly dẫn theo bốn người Lục Chu đấu trí đấu dũng với nhiều tu sĩ Thiên Lãng môn trên đại hải, từ từ phía sau bọn họ, mới đầu chỉ là đệ tử Luyện Khí kì bình thường bao vây, nhưng bọn họ không thể bắt được đám người Lạc Ly nên không ngừng liên lạc.
Bị liên lạc như thế kinh động, từ từ, có một vài Trúc Cơ chân tu xuất hiện, gia nhập vào đội ngũ vây bắt, nhưng dù vậy cũng không bắt được!
Đại hải vô ngần, vô biên vô hạn, Lạc Ly vô cùng giảo hoạt, giỏi nhất là tìm kiếm sơ hở trong vòng vây, phiêu nhiên đi qua, năm đó ở Thiên Chu tông như thế, ở Thương Khung hải cũng như vậy, nho nhỏ Thiên Lãng môn, muốn vây bắt Lạc Ly, căn bản không thể!
Cuối cùng trong âm thanh liên lạc Thiên Lãng môn, một tiếng nói trầm ổn vang lên:
“Ta là Lãng Thiên Quyển, toàn bộ đệ tử Thiên Lãng tông nghe lệnh, nghe hiệu lệnh của ta, ta không tin không bắt được mấy tên tiểu bối này."
Lãng Thiên Quyển này chính là Kim Đan chân nhân, tông chủ Thiên Lãng môn.
Mới đầu chuyện này chỉ là chuyện của đệ tử Luyện Khí kì, tiền bối như bọn họ sẽ không ra tay, bởi vì Kim Đan ra tay với Luyện Khí, quả thật mất mặt!
Thế nhưng lùng bắt rồi lùng bắt, có chừng một trăm tu sĩ Trúc Cơ xuất động nhưng vẫn không bắt được năm gã tiểu tu sĩ Luyện Khí, nhất thời Kim Đan chân nhân cũng xem không nổi nữa, lần này mặt mũi Thiên Lãng môn mất hết cả rồi, đây không phải đệ tử chịu nhục nữa mà là danh dự của môn phái, cho nên Lãng Thiên Quyển ra tay.
Lãng Thiên Quyển, Kim Đan chân nhân, giỏi nhất biến hóa trận pháp, tu vi cực cao, trong môn phái hắn rất có uy vọng, hô một tiếng trăm người ứng!
Hắn mở bản đồ thủy kính Thiên Lãng môn, bắt đầu chỉ huy tu sĩ Thiên Lãng môn, vây bắt đám Lạc Ly.
Lạc Ly nhất thời cảm thấy áp lực, thế nhưng hắn thở dài một hơi, dẫn theo đám Lục Chu tiếp tục bỏ chạy, trái ba dặm, phải năm dặm, đi phía nam bảy dặm, sau đó lui về sau mười dặm, đám Lạc Ly giống như người cá, bất kể Lãng Thiên Quyển khuynh hết toàn lực cũng không thể bắt được Lạc Ly.
Nguyên nhân là vì đại hải vô ngần mà đệ tử Thiên Lãng môn chỉ mới hai ngàn người, người ít căn bản không bắt được đám Lạc Ly, vòng vây bảo vây đám Lạc Ly trên biển lớn có rất nhiều sơ hở!
Mặt khác, Lạc Ly bắt đầu toàn lực khởi động Thái Thư Thiên Diễn Thái Thực Cảm Ứng Thái Vi Động Chân Kinh, dưới sự trợ giúp của bí pháp, Lạc Ly vô hạn chế thôi diễn cùng cảm ứng, cho nên có thể không ngừng phát hiện sơ hở vòng vây vây bắt của Thiên Lãng môn, cho dù Kim Đan chân nhân ra tay cũng không bắt được.
Thế nhưng dưới sự truy bắt của đối phương, đám Lạc Ly bị buộc không ngừng đi về phía nam, cách Đại Danh phủ ngày càng xa.
Lại lần nữa, Lạc Ly thoải mái thông qua đợt vây bắt mà Lãng Thiên Quyển khô tâm bày ra, nhìn điểm đỏ đại diện cho đám Lạc Ly vượt qua vòng vây của mình, Lãng Thiên Quyển tức giận nắm chặt hai tay, lần đầu hắn cảm thấy nhục nhã như thế.
Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên một thanh âm: “Thiên Quyển, dẫn dắt toàn bộ Kim Đan chân nhân của Thiên Lãng môn kết thành lưới, cao tốc phi hành, tản ra, bắt hết toàn bộ bọn họ!"
Lãng Thiên Quyển sửng sốt, nói: “Sư tở, chúng ta dùng hết toàn bộ Kim Đan chân nhân, như thế, như thế chẳng phải lấy lớn ăn hiếp nhỏ, đánh mất mặt mũi của Thiên Lãng môn chúng ta sao?"
Âm thanh nọ hừ lạnh: “Lần này Thiên Lãng môn chúng ta gây chiến, thế nhưng không bắt được bọn họ, mặt mũi đã sớm mất hết, đi thôi!"
Người này là Nguyên Anh chân quân, một trong nhị tổ của Thiên Lãng môn, Mạc Tú Lan càn rỡ như thế là vì được hắn thu nhận làm đệ tử, có chỗ dựa sau lưng.
Nghe chân quân lão tổ hạ lệnh, Lãng Thiên Quyển thở dài một tiếng, quát: “Các sư đệ sư muội, đi theo ta!"
Theo hắn hiệu lệnh, mười hai Kim Đan chân nhân của Thiên Lãng môn toàn thể xuất động, ngự không bay lên, bọn họ bắt đầu tìm kiếm đám Lạc Ly trên đại hải.
Tốc độ ngự không của Kim Đan chân nhân cực nhanh, lĩnh vực Kim Đan trải rộng nghìn trượng, bọn họ xuất động, trước tuyệt đối thực lực, tính kế gì, mưu kế gì, cái này cái nọ, tất cả đều vô dụng, cho dù Lạc Ly giảo hoạt, thôi diễn vô địch, cũng vô dụng!
Chưa đầy một khắc đã bị phát hiện, sau đó bị Lãng Thiên Quyển bao vây trên đại hải.
Đuổi không kịp, nhưng bọn họ vẫn còn biện pháp, bọn họ bắt đầu thổi lên tiếng địch kì dị, giống như sóng biển rít gào, toàn bộ đệ tử Thiên Lãng môn trên đại hải nghe thấy, đây là môn phái cầu cứu, có người tập kích Thiên Lãng môn.
Lạc Ly lập tức phát hiện, phía trước có tu sĩ ngăn chặn đường đi của mọi người, muốn ngăn bọn họ lại, Lạc Ly hừ lạnh một tiếng, nói:
“Mọi người theo ta xông về phía trước! Đừng ngừng lại!"
Không thể dừng, tất phải xông ra, nơi này là địa bàn Thiên Lãng môn, đối phương người đông thế mạnh, cho nên thừa dịp đối phương vẫn chưa phản ứng kịp, giết ra ngoài!
Dưới sự dẫn dắt của Lạc Ly, mọi người lập tức tăng tốc độ ngự kiếm, tốc độ tăng nhanh, bay về phía trước, phía trước xuất hiện tu sĩ Thiên Lãng môn, thế nhưng bọn họ ngăn cản không được, lập tức bị đám Lạc Ly phá tan!
Nháy mắt, đám Lạc Ly lao ra trăm dặm, Lạc Ly mỉm cười, nói: “Chuyển, đi theo ta!"
Tức thì, Lạc Ly chuyển hướng, không đi hướng tới Đại Danh phủ mà chuyển sang hướng tây, đi theo hướng gió.
Nguyên nhân làm như thế là vì hơn mười dặm phía trước không có vòng vây của tu sĩ Thiên Lãng môn nên chỉ có một khả năng, bọn họ đang tập kết bày trận ở tiền phương, cho nên Lạc Ly lập tức thay đổi phương hướng.
Quả nhiên, trên bầu trời mười dặm phía trước, một tiếng hò hét, có khoảng mấy chục tu sĩ Thiên Lãng môn xuất hiện, bọn họ bày trận ở đây, chờ bắt gọn đám Lạc Ly, ai mà ngờ Lạc Ly lại đổi hướng, không công chờ đợi. Đám tu sĩ này lập tức hội hợp với đám người Mạc Tú Lan, điên cuồng đuổi theo phía sau Lạc Ly.
“Đám khốn kiếp này không mắc mưu, bọn họ chạy về phía tây, mọi người đuổi theo!"
“Nhìn thấy bọn họ rồi, Vương sư huynh, các ngươi đi phía nam, chúng ta chặn bọn họ lại."
“Khốn kiếp, để bọn họ chạy thoát, chỉ kém một chút nữa thôi, thế mà bọn họ lại chạy khỏi vòng vây!"
“Không hay, ta không tìm thấy bọn họ nữa rồi, không biết chạy tới chỗ nào rồi, bọn họ là con gián hay sao? Chỉ mới chớp mắt, đã không thấy bóng dáng đâu nữa."
Thiên Lãng môn có một loại pháp môn, có thể liên hệ thông tin tức thời với đệ tử trong môn trong vòng ngàn dặm, vô số đệ tử Thiên Lãng môn bắt đầu liên hệ với nhau, tham gia bao vây.
Thế nhưng bất kể bọn họ nhiều người như thế nào, bất kể bọn họ liên lạc cứng đến cỡ nào, cũng không bắt được đám Lạc Ly, giống như giăng một tấm lưới trên mặt biển, thế nhưng con cá nhỏ bé Lạc Ly lại có thể dễ dàng lọt qua khe hở, bơi xuyên qua, lưới lớn mấy, cũng không bắt được người, uổng công phí sức!
Lạc Ly dẫn theo bốn người Lục Chu đấu trí đấu dũng với nhiều tu sĩ Thiên Lãng môn trên đại hải, từ từ phía sau bọn họ, mới đầu chỉ là đệ tử Luyện Khí kì bình thường bao vây, nhưng bọn họ không thể bắt được đám người Lạc Ly nên không ngừng liên lạc.
Bị liên lạc như thế kinh động, từ từ, có một vài Trúc Cơ chân tu xuất hiện, gia nhập vào đội ngũ vây bắt, nhưng dù vậy cũng không bắt được!
Đại hải vô ngần, vô biên vô hạn, Lạc Ly vô cùng giảo hoạt, giỏi nhất là tìm kiếm sơ hở trong vòng vây, phiêu nhiên đi qua, năm đó ở Thiên Chu tông như thế, ở Thương Khung hải cũng như vậy, nho nhỏ Thiên Lãng môn, muốn vây bắt Lạc Ly, căn bản không thể!
Cuối cùng trong âm thanh liên lạc Thiên Lãng môn, một tiếng nói trầm ổn vang lên:
“Ta là Lãng Thiên Quyển, toàn bộ đệ tử Thiên Lãng tông nghe lệnh, nghe hiệu lệnh của ta, ta không tin không bắt được mấy tên tiểu bối này."
Lãng Thiên Quyển này chính là Kim Đan chân nhân, tông chủ Thiên Lãng môn.
Mới đầu chuyện này chỉ là chuyện của đệ tử Luyện Khí kì, tiền bối như bọn họ sẽ không ra tay, bởi vì Kim Đan ra tay với Luyện Khí, quả thật mất mặt!
Thế nhưng lùng bắt rồi lùng bắt, có chừng một trăm tu sĩ Trúc Cơ xuất động nhưng vẫn không bắt được năm gã tiểu tu sĩ Luyện Khí, nhất thời Kim Đan chân nhân cũng xem không nổi nữa, lần này mặt mũi Thiên Lãng môn mất hết cả rồi, đây không phải đệ tử chịu nhục nữa mà là danh dự của môn phái, cho nên Lãng Thiên Quyển ra tay.
Lãng Thiên Quyển, Kim Đan chân nhân, giỏi nhất biến hóa trận pháp, tu vi cực cao, trong môn phái hắn rất có uy vọng, hô một tiếng trăm người ứng!
Hắn mở bản đồ thủy kính Thiên Lãng môn, bắt đầu chỉ huy tu sĩ Thiên Lãng môn, vây bắt đám Lạc Ly.
Lạc Ly nhất thời cảm thấy áp lực, thế nhưng hắn thở dài một hơi, dẫn theo đám Lục Chu tiếp tục bỏ chạy, trái ba dặm, phải năm dặm, đi phía nam bảy dặm, sau đó lui về sau mười dặm, đám Lạc Ly giống như người cá, bất kể Lãng Thiên Quyển khuynh hết toàn lực cũng không thể bắt được Lạc Ly.
Nguyên nhân là vì đại hải vô ngần mà đệ tử Thiên Lãng môn chỉ mới hai ngàn người, người ít căn bản không bắt được đám Lạc Ly, vòng vây bảo vây đám Lạc Ly trên biển lớn có rất nhiều sơ hở!
Mặt khác, Lạc Ly bắt đầu toàn lực khởi động Thái Thư Thiên Diễn Thái Thực Cảm Ứng Thái Vi Động Chân Kinh, dưới sự trợ giúp của bí pháp, Lạc Ly vô hạn chế thôi diễn cùng cảm ứng, cho nên có thể không ngừng phát hiện sơ hở vòng vây vây bắt của Thiên Lãng môn, cho dù Kim Đan chân nhân ra tay cũng không bắt được.
Thế nhưng dưới sự truy bắt của đối phương, đám Lạc Ly bị buộc không ngừng đi về phía nam, cách Đại Danh phủ ngày càng xa.
Lại lần nữa, Lạc Ly thoải mái thông qua đợt vây bắt mà Lãng Thiên Quyển khô tâm bày ra, nhìn điểm đỏ đại diện cho đám Lạc Ly vượt qua vòng vây của mình, Lãng Thiên Quyển tức giận nắm chặt hai tay, lần đầu hắn cảm thấy nhục nhã như thế.
Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên một thanh âm: “Thiên Quyển, dẫn dắt toàn bộ Kim Đan chân nhân của Thiên Lãng môn kết thành lưới, cao tốc phi hành, tản ra, bắt hết toàn bộ bọn họ!"
Lãng Thiên Quyển sửng sốt, nói: “Sư tở, chúng ta dùng hết toàn bộ Kim Đan chân nhân, như thế, như thế chẳng phải lấy lớn ăn hiếp nhỏ, đánh mất mặt mũi của Thiên Lãng môn chúng ta sao?"
Âm thanh nọ hừ lạnh: “Lần này Thiên Lãng môn chúng ta gây chiến, thế nhưng không bắt được bọn họ, mặt mũi đã sớm mất hết, đi thôi!"
Người này là Nguyên Anh chân quân, một trong nhị tổ của Thiên Lãng môn, Mạc Tú Lan càn rỡ như thế là vì được hắn thu nhận làm đệ tử, có chỗ dựa sau lưng.
Nghe chân quân lão tổ hạ lệnh, Lãng Thiên Quyển thở dài một tiếng, quát: “Các sư đệ sư muội, đi theo ta!"
Theo hắn hiệu lệnh, mười hai Kim Đan chân nhân của Thiên Lãng môn toàn thể xuất động, ngự không bay lên, bọn họ bắt đầu tìm kiếm đám Lạc Ly trên đại hải.
Tốc độ ngự không của Kim Đan chân nhân cực nhanh, lĩnh vực Kim Đan trải rộng nghìn trượng, bọn họ xuất động, trước tuyệt đối thực lực, tính kế gì, mưu kế gì, cái này cái nọ, tất cả đều vô dụng, cho dù Lạc Ly giảo hoạt, thôi diễn vô địch, cũng vô dụng!
Chưa đầy một khắc đã bị phát hiện, sau đó bị Lãng Thiên Quyển bao vây trên đại hải.
Tác giả :
Vụ Ngoại Giang Sơn