Đặc Thù Không Gian
Quyển 6 - Chương 7: Nhiệm vụ của Cửu Vĩ Thiên Hồ
- Ầm ầm.
Một tiếng nổ lớn vang lên, đạo lực của hai người va chạm với nhau. Hắc Minh lùi lại vài bước, khí huyết trong lồng ngực cuồn cuộn, dường như không thở nổi. Nhưng hắn rốt cuộc cũng là đại vu, thân thể của hắn người tu đạo bình thường không thể so sánh được. Ngay lập tức, hắn mạnh mẽ áp chế khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể.
Tình huống Long Vũ tuy rằng tốt hơn Hắc Minh một chút, nhưng mà cũng không chút lạc quan.
Lực lượng Đại Vu của Hắc Minh chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng là một trong mười hai Tổ Vu đứng đầu, hắn không phải là bình thường, hắn thực sự rất khó đối phó.
Vừa ổn định thân hình, ngay lập tức Long Vũ liền vung kiếm đâm tới. Hắc Minh mới vừa đứng vững, không kịp suy nghĩ, lấy cứng đối cứng tiếp nhận một kiếm của Long Vũ.
- Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Hắc Minh chợt cảm thấy lồng ngực bị đánh mạnh một chưởng, ánh mắt tối sầm. Hắn nhịn không được, phun ra một ngụm máu tươi.
Một kích này, Long Vũ đã mở ra biên độ tăng trưởng đạo lực. Cho nên uy lực không giống như lúc trược. Hơn nữa, lúc trước Hắc Minh đã đánh cùng Bạch Mi, lực lượng trong cơ thể bị hao tổn cho nên mới tạo thành cục diện thế này.
Sau khi Long Vũ chiếm được thượng phong, được thế không muốn buông tha. Trường kiếm trong tay gào thét bắt đầu tấn công lần nữa.
Ánh mắt Hắc Minh nhìn Long Vũ, vội vàng lui thân hình.
Sở trường của Vu tộc là sự cường hãn cùng tốc độ. Giờ phút này hắn giống như một tia chớp chợt lui.
Nhìn thấy đối thủ muốn chạy trốn, Long Vũ theo bản năng tăng tốc độ đuổi theo. Nhưng vào lúc này, hắn nghe được một tiếng hừ nhẹ. Hắn nghiêng đầu nhìn, chợt thấy năm sáu đệ tử Bách Hoa Hội đang vây quanh công kích Tuyết Cơ.
Lấy tu vi của Tuyết Cơ, tất nhiên không phải là đối thủ của những người này. Tuyết Cơ luôn quan tâm Long Vũ, ánh mắt nàng lúc nào cũng đặt trên người hắn.
Một gã mặt sẹo thấy Tuyết Cơ phân tâm, vội vàng tung ra một chưởng công kích. Tuyết Cơ thận trọng, vội vàng bay lên trên né tránh. Nhưng vẫn bị chưởng xẹt qua sau lưng. Tuy không bị thương nặng, cũng cực kỳ đau đớn.
Long Vũ không biết Tuyết Cơ bị thương thế nào, hét lớn một tiếng, lấy tốc độ nhanh nhất vung Thiên Sư pháp kiếm công kích tên kia. Vài tên đệ tử còn lại của Bách Hoa Hội thấy khí thế của Long Vũ, sợ tới mức bỏ lại Tuyết Cơ, vội vàng chạy trốn.
Khi Hắc Minh rời đi, đệ tử Bách Hoa Hội cũng vội vã mỗi người một hướng tẩu thoát. Trong phút chốc, không còn thấy bóng dáng tăm hơi ai nữa. Lúc này Bạch Mi đạo nhân cũng đã điều tức xong. Hắn nói với Long Vũ:
- Tiểu Vũ, lần này thực sự cám ơn con. Nếu không phải con, hậu quả thật khó lường.
- Không nên nói như thế… Việc này xem ra là do con mà tới. Là con suýt chút gây họa cho Huyền Môn.
Long Vũ nói.
- Tại sao lại nói như vậy?
Bạch Mi đạo nhân nói:
- Hắc Minh tuy biến thành Tổ Vu Huyền Minh, nhưng trí nhớ của hắn còn bảo lưu. Sớm muộn hắn cũng tới Huyền Môn báo thù.
- Đúng rồi. Bạch Mi đạo nhân. Người trước kia coi như là nhận biết Huyền Minh. Con muốn hỏi người một câu, tên Huyền Minh này ngày trước có thê tử không?
Long Vũ hỏi.
Bạch Mi đạo nhân cẩn thẩn suy nghĩ, sau đó nói:
- Huyền Minh chưa từng kết hôn. Hơn nữa theo ta được biết, hắn cũng không có ý trung nhân. Chính là tên này có tính dâm tà, thường xuyên lấy nữ tử tu luyện làm nô đỉnh. Đúng rồi, tại sao lại hỏi chuyện này?
Long Vũ nói:
- Con cũng không biết tại sao. Hắc Minh kia vừa gặp con là luôn miệng nói con đoạt nữ nhân của hắn ta.
- Vậy à?
Bạch Mi đạo nhân cẩn thận nghĩ:
- Thiếu chút nữa quên một việc. Huyền Minh ngày xưa có thầm mến một vài người… Chẳng lẽ có một người trong đó có quan hệ tốt với con?
Nói tới đây, Bạch Mi đạo nhân lập tức bác bỏ phán đoán của mình. Ngẫm lại Huyền Minh có thầm mến vài người, nhưng đều là người có năng lực thần thông. Lấy năng lực của Long Vũ… Khả năng là không lớn.
- Bạch Mi đạo nhân, có phải người nghĩ tới việc gì hay không?
Long Vũ hỏi.
- Không có gì.
Bạch Mi đạo nhân mỉm cười:
- Ta xem Hắc Minh nhất định là kiếm cớ. Tiểu Vũ, chuyện này con không cần quá để ý.
- Vâng.
Long Vũ gật gật đầu, nhưng hắn cảm thấy sự tình không đơn giản như Bạch Mi đạo nhân nói. Ông ta dường như che dấu cái gì đó.
- Tiểu Vũ sư huynh, anh không sao chứ?
Sau khi dọn sạch chiến trường, Đường Hương Hương chủ động tới hỏi Long Vũ. Mấy ngày nay, nàng tu luyện Vô Tình Thiên Đạo, tốc độ tăng trưởng rất nhiều. Theo như tiến độ này, không bao lâu, nàng có thể nói chân tướng với nam nhân mình yêu mến.
Nhưng là thân phận Tổ Vu Hậu Thổ làm nàng có chút lo lắng.
Tuy rằng nàng biết mình sẽ không quên trí nhớ hiện tại.
Nhưng nội tâm của nàng vẫn có chút lo lắng. Lo lắng sau khi trí nhớ của Hậu Thổ thức tỉnh mình sẽ biến thành một người khác.
- Anh không sao.
Đối với Đường Hương Hương chủ động, trong lòng Long Vũ không nghĩ nhiều, hắn chỉ cho rằng đó là sự quan tâm giữa các đồng môn.
- Tiểu sư muội, em không sao chứ?
Long Vũ lấy ra mấy viên đan dược luyện chế từ máu của Sinh Mệnh Chi Long đưa cho nàng:
- Em cầm lấy mấy viên đan dược này. Sau này bị thương hoặc đạo lực khô kiệt đều có thể sử dụng.
Đường Hương Hương do dự một chút, lập tức nhận lấy viên đan dược.
Tuyết Cơ đứng ở phía xa nhìn đệ tử cùng Long Vũ đứng chung một chỗ, trong lòng cảm thấy vui mừng.
Trước kia, nàng không muốn Long Vũ cùng Đường Hương Hương một chỗ. Khi đó, nàng nghĩ trên người Đường Hương Hương còn có cừu hận.
Nhưng hiện giờ, tu vi của Long Vũ tăng lên, việc này đã không còn là trọng yếu. Huống hồ, cừu hận Đường gia cũng đã báo.
Tình huống như vậy, nàng thật tâm hi cọng, Hương Hương có thể cùng một chỗ với Long Vũ.
……………………………
……………………………
Sau khi Hắc Minh chạy trốn ngoài năm mươi dặm, sau đó tụ tập đám binh tàn lại. Đồng thời, hắn lợi dụng lấy máu tươi chế tạo quyển trục triệu hồi Mỹ Diễm tới, cùng nhau thương nghị.
Hành động tiêu diệt Huyền Môn hôm nay mặc dù thất bại, nhưng hắn cũng có thu hoạch rất lớn. Bởi vì hắn cảm ứng được khí tức của Hậu Thổ.
Mười hai Tổ Vu năm đó chỉ còn lại có sáu người. Huyền Minh cũng là người cơ trí, mạnh mẽ đem huyết mạch Đại Vu ẩn nấp trong Vu Chủng. Trải qua vô số năm tháng cuối cùng cũng được thức tỉnh. Còn lại năm người, ngoại trừ Hậu Thổ bị chuyển sang kiếp khác, toàn bộ đều bị phong ấn.
Mấy ngày này, Hắc Minh luôn một mực tìm kiếm Hậu Thổ. Nếu như có được nàng kề vai chiến đấu với hắn, việc này thật sự quá tốt.
Trước mắt, dĩ nhiên hắn quyết định, tạm thời bỏ qua mục đích tiêu diệt Huyền Môn. Tốt nhất là làm thức tỉnh Hậu Thổ, sau đó tập hợp lực lượng của hai người. Chỉ cần năm lệnh chủ Phương Thiên Địa không xuất thủ, muốn giải khai phong ấn tộc nhân, cũng không phải là việc khó.
Mỹ Diễm là lần đầu đi tới thế giới hiện đại. Đối với chỗ này nàng không có chút hảo cảm nào. Việc khó chịu nhất của nàng là linh khí nơi đây quá ít, ngay cả hít thở đều có chút áp lực.
Nhưng mà đây là lệnh của Hắc Minh, nàng không dám nói thêm cái gì.
- Mỹ Diễm, hiện tại ta muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ.
Hắc Minh trầm giọng nói:
- Đi câu dẫn Long Vũ, ly gián hắn cùng toàn bộ nữ nhân bên cạnh. Để cho hắn thành con chó dưới đũng quần của ngươi.
Mỹ Diễm nghe vậy, sắc mặt hơi đổi:
- Việc này sao có thể… Thằng nhóc đó thấy ta, hận không thể một kiếm giết chết ta, ta sao có thể câu dẫn hắn?
- Đây là mệnh lệnh.
Hắc Minh nói:
- Ngươi phải hoàn thành, nếu không chỉ có đường chết.
Mỹ Diễm lạnh giọng nói:
- Hắc Minh, ta thực không thể nhịn ngươi được nữa. Chúng ta là người hợp tác, ta không phải là đầy tớ của ngươi. Ngươi không có quyền ra lệnh cho ta cái gì.
- Ha ha…
Hắc Minh khinh thường cười:
- Trong mắt của ta, ngươi chính là nô lệ của ta. Mỹ Diễm, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra, ta so với trước kia bất đồng. Cho dù bây giờ có gặp Hắc Thiên Ma Thần, ta cũng dư sức đánh một trận. Nếu ngươi không tin, ngươi đại khái có thể thử coi. Ta có thể đứng im bất động, mặc cho ngươi tới công kích. Trong vòng ba chiêu, ngươi nếu có thể giết ta, coi như ngươi có năng lực. Nếu trong vòng ba chiêu ngươi giết không chết ta, người chết chính là ngươi.
Lời vừa nói ra, thân mình Mỹ Diễm không tự chủ được run rẩy, dường như rất là sợ hãi.
Quanh thân Hắc Minh tỏa ra một cỗ khí tức hắc ám cường đại. Nàng cảm giác được thân thể của mình không nhúc nhích được.
- Đi đi. Đừng để cho ta thất vọng.
Hắc Minh cươi:
- Tiện nhân ngươi, chuyện khác bổn sự không có, nhưng việc câu dẫn nam nhân cũng có chút năng lực. Ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ thành công.
……………………………
………………………………
Từ sau khi Yến Như Vân bị Vương Quốc Duy hãm hại, Yến Nam Thiên nản chí ngã lòng. Hiện giờ, nghiệp đoàn dị năng gần như đã nằm trong tay Long Phi. Lần này hành trình tới Huyền Môn, cơ bản là Long Phi nhìn trên thể diện của cháu trai.
Nhưng mà hắn kỳ quái chính là, hơn sáu trăm người nghiệp đoàn dị năng tới Thái Huyền Sơn, toàn bộ đều bị phân tán. Càng làm hắn tức giận chính là, mỗi một dị năng giả đều có đến hai, ba đệ tử Huyền Môn trông chừng. Làm cho người ta có cảm giác giống như là bị giám thị.
Người đầu tiên đưa ra kháng nghị chính là Yến Nam Thiên. Hắn cả đêm mới tìm được Long Phi, nói cho hắn biết là đang xảy ra chuyện gì. Theo như suy nghĩ của Yến Nam Thiên, nghiệp đoàn dị năng làm việc này hoàn toàn là vì đại nghĩa. Nhưng biểu hiện của Huyền Môn không giống như lời nói. Căn bản chính là bị coi như tội phạm.
Hành động của bọn họ, dị năng giả đều cho rằng mình bị giam lỏng.
Long Phi cảm giác chuyện này quan trọng, tất nhiên không dám bỏ mặc.
Cùng Yến Nam Thiên thương nghị một chút, hắn có quyết định tự mình cùng Huyền Môn nói rõ. Dù sao việc tới Huyền Môn lần này, là hắn dốc sức chủ trương.
Nếu nghiệp đoàn dị năng xảy ra chuyện gì, hắn có thể sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Đối với phản ứng của nghiệp đoàn dị năng, người của Huyền Môn đã chờ sẵn. Dường như bọn hắn đang chờ đợi Long Phi tới chất vấn.
Sáng sớm, Thiên Cơ Tử đã kêu Long Vũ tới đây. Ý tứ của Huyền Môn rõ ràng, có Thiên Cơ Tử cùng Long Vũ hướng tới Long Phi giải thích, hi vọng hắn có thể lấy đại cục làm trọng.
Sau một phen hàn huyên, Thiên Cơ Tử nói rõ ràng tình huống cụ thể cho Long Phi.
Sau khi xong việc, hắn nói với Long Phi:
- Lão bằng hữu, ta nói đều là sự thật. Nếu ngươi không tin, ngươi có thể cùng cháu ngươi chứng thực…
Một tiếng nổ lớn vang lên, đạo lực của hai người va chạm với nhau. Hắc Minh lùi lại vài bước, khí huyết trong lồng ngực cuồn cuộn, dường như không thở nổi. Nhưng hắn rốt cuộc cũng là đại vu, thân thể của hắn người tu đạo bình thường không thể so sánh được. Ngay lập tức, hắn mạnh mẽ áp chế khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể.
Tình huống Long Vũ tuy rằng tốt hơn Hắc Minh một chút, nhưng mà cũng không chút lạc quan.
Lực lượng Đại Vu của Hắc Minh chưa đạt tới đỉnh phong, nhưng là một trong mười hai Tổ Vu đứng đầu, hắn không phải là bình thường, hắn thực sự rất khó đối phó.
Vừa ổn định thân hình, ngay lập tức Long Vũ liền vung kiếm đâm tới. Hắc Minh mới vừa đứng vững, không kịp suy nghĩ, lấy cứng đối cứng tiếp nhận một kiếm của Long Vũ.
- Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, Hắc Minh chợt cảm thấy lồng ngực bị đánh mạnh một chưởng, ánh mắt tối sầm. Hắn nhịn không được, phun ra một ngụm máu tươi.
Một kích này, Long Vũ đã mở ra biên độ tăng trưởng đạo lực. Cho nên uy lực không giống như lúc trược. Hơn nữa, lúc trước Hắc Minh đã đánh cùng Bạch Mi, lực lượng trong cơ thể bị hao tổn cho nên mới tạo thành cục diện thế này.
Sau khi Long Vũ chiếm được thượng phong, được thế không muốn buông tha. Trường kiếm trong tay gào thét bắt đầu tấn công lần nữa.
Ánh mắt Hắc Minh nhìn Long Vũ, vội vàng lui thân hình.
Sở trường của Vu tộc là sự cường hãn cùng tốc độ. Giờ phút này hắn giống như một tia chớp chợt lui.
Nhìn thấy đối thủ muốn chạy trốn, Long Vũ theo bản năng tăng tốc độ đuổi theo. Nhưng vào lúc này, hắn nghe được một tiếng hừ nhẹ. Hắn nghiêng đầu nhìn, chợt thấy năm sáu đệ tử Bách Hoa Hội đang vây quanh công kích Tuyết Cơ.
Lấy tu vi của Tuyết Cơ, tất nhiên không phải là đối thủ của những người này. Tuyết Cơ luôn quan tâm Long Vũ, ánh mắt nàng lúc nào cũng đặt trên người hắn.
Một gã mặt sẹo thấy Tuyết Cơ phân tâm, vội vàng tung ra một chưởng công kích. Tuyết Cơ thận trọng, vội vàng bay lên trên né tránh. Nhưng vẫn bị chưởng xẹt qua sau lưng. Tuy không bị thương nặng, cũng cực kỳ đau đớn.
Long Vũ không biết Tuyết Cơ bị thương thế nào, hét lớn một tiếng, lấy tốc độ nhanh nhất vung Thiên Sư pháp kiếm công kích tên kia. Vài tên đệ tử còn lại của Bách Hoa Hội thấy khí thế của Long Vũ, sợ tới mức bỏ lại Tuyết Cơ, vội vàng chạy trốn.
Khi Hắc Minh rời đi, đệ tử Bách Hoa Hội cũng vội vã mỗi người một hướng tẩu thoát. Trong phút chốc, không còn thấy bóng dáng tăm hơi ai nữa. Lúc này Bạch Mi đạo nhân cũng đã điều tức xong. Hắn nói với Long Vũ:
- Tiểu Vũ, lần này thực sự cám ơn con. Nếu không phải con, hậu quả thật khó lường.
- Không nên nói như thế… Việc này xem ra là do con mà tới. Là con suýt chút gây họa cho Huyền Môn.
Long Vũ nói.
- Tại sao lại nói như vậy?
Bạch Mi đạo nhân nói:
- Hắc Minh tuy biến thành Tổ Vu Huyền Minh, nhưng trí nhớ của hắn còn bảo lưu. Sớm muộn hắn cũng tới Huyền Môn báo thù.
- Đúng rồi. Bạch Mi đạo nhân. Người trước kia coi như là nhận biết Huyền Minh. Con muốn hỏi người một câu, tên Huyền Minh này ngày trước có thê tử không?
Long Vũ hỏi.
Bạch Mi đạo nhân cẩn thẩn suy nghĩ, sau đó nói:
- Huyền Minh chưa từng kết hôn. Hơn nữa theo ta được biết, hắn cũng không có ý trung nhân. Chính là tên này có tính dâm tà, thường xuyên lấy nữ tử tu luyện làm nô đỉnh. Đúng rồi, tại sao lại hỏi chuyện này?
Long Vũ nói:
- Con cũng không biết tại sao. Hắc Minh kia vừa gặp con là luôn miệng nói con đoạt nữ nhân của hắn ta.
- Vậy à?
Bạch Mi đạo nhân cẩn thận nghĩ:
- Thiếu chút nữa quên một việc. Huyền Minh ngày xưa có thầm mến một vài người… Chẳng lẽ có một người trong đó có quan hệ tốt với con?
Nói tới đây, Bạch Mi đạo nhân lập tức bác bỏ phán đoán của mình. Ngẫm lại Huyền Minh có thầm mến vài người, nhưng đều là người có năng lực thần thông. Lấy năng lực của Long Vũ… Khả năng là không lớn.
- Bạch Mi đạo nhân, có phải người nghĩ tới việc gì hay không?
Long Vũ hỏi.
- Không có gì.
Bạch Mi đạo nhân mỉm cười:
- Ta xem Hắc Minh nhất định là kiếm cớ. Tiểu Vũ, chuyện này con không cần quá để ý.
- Vâng.
Long Vũ gật gật đầu, nhưng hắn cảm thấy sự tình không đơn giản như Bạch Mi đạo nhân nói. Ông ta dường như che dấu cái gì đó.
- Tiểu Vũ sư huynh, anh không sao chứ?
Sau khi dọn sạch chiến trường, Đường Hương Hương chủ động tới hỏi Long Vũ. Mấy ngày nay, nàng tu luyện Vô Tình Thiên Đạo, tốc độ tăng trưởng rất nhiều. Theo như tiến độ này, không bao lâu, nàng có thể nói chân tướng với nam nhân mình yêu mến.
Nhưng là thân phận Tổ Vu Hậu Thổ làm nàng có chút lo lắng.
Tuy rằng nàng biết mình sẽ không quên trí nhớ hiện tại.
Nhưng nội tâm của nàng vẫn có chút lo lắng. Lo lắng sau khi trí nhớ của Hậu Thổ thức tỉnh mình sẽ biến thành một người khác.
- Anh không sao.
Đối với Đường Hương Hương chủ động, trong lòng Long Vũ không nghĩ nhiều, hắn chỉ cho rằng đó là sự quan tâm giữa các đồng môn.
- Tiểu sư muội, em không sao chứ?
Long Vũ lấy ra mấy viên đan dược luyện chế từ máu của Sinh Mệnh Chi Long đưa cho nàng:
- Em cầm lấy mấy viên đan dược này. Sau này bị thương hoặc đạo lực khô kiệt đều có thể sử dụng.
Đường Hương Hương do dự một chút, lập tức nhận lấy viên đan dược.
Tuyết Cơ đứng ở phía xa nhìn đệ tử cùng Long Vũ đứng chung một chỗ, trong lòng cảm thấy vui mừng.
Trước kia, nàng không muốn Long Vũ cùng Đường Hương Hương một chỗ. Khi đó, nàng nghĩ trên người Đường Hương Hương còn có cừu hận.
Nhưng hiện giờ, tu vi của Long Vũ tăng lên, việc này đã không còn là trọng yếu. Huống hồ, cừu hận Đường gia cũng đã báo.
Tình huống như vậy, nàng thật tâm hi cọng, Hương Hương có thể cùng một chỗ với Long Vũ.
……………………………
……………………………
Sau khi Hắc Minh chạy trốn ngoài năm mươi dặm, sau đó tụ tập đám binh tàn lại. Đồng thời, hắn lợi dụng lấy máu tươi chế tạo quyển trục triệu hồi Mỹ Diễm tới, cùng nhau thương nghị.
Hành động tiêu diệt Huyền Môn hôm nay mặc dù thất bại, nhưng hắn cũng có thu hoạch rất lớn. Bởi vì hắn cảm ứng được khí tức của Hậu Thổ.
Mười hai Tổ Vu năm đó chỉ còn lại có sáu người. Huyền Minh cũng là người cơ trí, mạnh mẽ đem huyết mạch Đại Vu ẩn nấp trong Vu Chủng. Trải qua vô số năm tháng cuối cùng cũng được thức tỉnh. Còn lại năm người, ngoại trừ Hậu Thổ bị chuyển sang kiếp khác, toàn bộ đều bị phong ấn.
Mấy ngày này, Hắc Minh luôn một mực tìm kiếm Hậu Thổ. Nếu như có được nàng kề vai chiến đấu với hắn, việc này thật sự quá tốt.
Trước mắt, dĩ nhiên hắn quyết định, tạm thời bỏ qua mục đích tiêu diệt Huyền Môn. Tốt nhất là làm thức tỉnh Hậu Thổ, sau đó tập hợp lực lượng của hai người. Chỉ cần năm lệnh chủ Phương Thiên Địa không xuất thủ, muốn giải khai phong ấn tộc nhân, cũng không phải là việc khó.
Mỹ Diễm là lần đầu đi tới thế giới hiện đại. Đối với chỗ này nàng không có chút hảo cảm nào. Việc khó chịu nhất của nàng là linh khí nơi đây quá ít, ngay cả hít thở đều có chút áp lực.
Nhưng mà đây là lệnh của Hắc Minh, nàng không dám nói thêm cái gì.
- Mỹ Diễm, hiện tại ta muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ.
Hắc Minh trầm giọng nói:
- Đi câu dẫn Long Vũ, ly gián hắn cùng toàn bộ nữ nhân bên cạnh. Để cho hắn thành con chó dưới đũng quần của ngươi.
Mỹ Diễm nghe vậy, sắc mặt hơi đổi:
- Việc này sao có thể… Thằng nhóc đó thấy ta, hận không thể một kiếm giết chết ta, ta sao có thể câu dẫn hắn?
- Đây là mệnh lệnh.
Hắc Minh nói:
- Ngươi phải hoàn thành, nếu không chỉ có đường chết.
Mỹ Diễm lạnh giọng nói:
- Hắc Minh, ta thực không thể nhịn ngươi được nữa. Chúng ta là người hợp tác, ta không phải là đầy tớ của ngươi. Ngươi không có quyền ra lệnh cho ta cái gì.
- Ha ha…
Hắc Minh khinh thường cười:
- Trong mắt của ta, ngươi chính là nô lệ của ta. Mỹ Diễm, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra, ta so với trước kia bất đồng. Cho dù bây giờ có gặp Hắc Thiên Ma Thần, ta cũng dư sức đánh một trận. Nếu ngươi không tin, ngươi đại khái có thể thử coi. Ta có thể đứng im bất động, mặc cho ngươi tới công kích. Trong vòng ba chiêu, ngươi nếu có thể giết ta, coi như ngươi có năng lực. Nếu trong vòng ba chiêu ngươi giết không chết ta, người chết chính là ngươi.
Lời vừa nói ra, thân mình Mỹ Diễm không tự chủ được run rẩy, dường như rất là sợ hãi.
Quanh thân Hắc Minh tỏa ra một cỗ khí tức hắc ám cường đại. Nàng cảm giác được thân thể của mình không nhúc nhích được.
- Đi đi. Đừng để cho ta thất vọng.
Hắc Minh cươi:
- Tiện nhân ngươi, chuyện khác bổn sự không có, nhưng việc câu dẫn nam nhân cũng có chút năng lực. Ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ thành công.
……………………………
………………………………
Từ sau khi Yến Như Vân bị Vương Quốc Duy hãm hại, Yến Nam Thiên nản chí ngã lòng. Hiện giờ, nghiệp đoàn dị năng gần như đã nằm trong tay Long Phi. Lần này hành trình tới Huyền Môn, cơ bản là Long Phi nhìn trên thể diện của cháu trai.
Nhưng mà hắn kỳ quái chính là, hơn sáu trăm người nghiệp đoàn dị năng tới Thái Huyền Sơn, toàn bộ đều bị phân tán. Càng làm hắn tức giận chính là, mỗi một dị năng giả đều có đến hai, ba đệ tử Huyền Môn trông chừng. Làm cho người ta có cảm giác giống như là bị giám thị.
Người đầu tiên đưa ra kháng nghị chính là Yến Nam Thiên. Hắn cả đêm mới tìm được Long Phi, nói cho hắn biết là đang xảy ra chuyện gì. Theo như suy nghĩ của Yến Nam Thiên, nghiệp đoàn dị năng làm việc này hoàn toàn là vì đại nghĩa. Nhưng biểu hiện của Huyền Môn không giống như lời nói. Căn bản chính là bị coi như tội phạm.
Hành động của bọn họ, dị năng giả đều cho rằng mình bị giam lỏng.
Long Phi cảm giác chuyện này quan trọng, tất nhiên không dám bỏ mặc.
Cùng Yến Nam Thiên thương nghị một chút, hắn có quyết định tự mình cùng Huyền Môn nói rõ. Dù sao việc tới Huyền Môn lần này, là hắn dốc sức chủ trương.
Nếu nghiệp đoàn dị năng xảy ra chuyện gì, hắn có thể sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Đối với phản ứng của nghiệp đoàn dị năng, người của Huyền Môn đã chờ sẵn. Dường như bọn hắn đang chờ đợi Long Phi tới chất vấn.
Sáng sớm, Thiên Cơ Tử đã kêu Long Vũ tới đây. Ý tứ của Huyền Môn rõ ràng, có Thiên Cơ Tử cùng Long Vũ hướng tới Long Phi giải thích, hi vọng hắn có thể lấy đại cục làm trọng.
Sau một phen hàn huyên, Thiên Cơ Tử nói rõ ràng tình huống cụ thể cho Long Phi.
Sau khi xong việc, hắn nói với Long Phi:
- Lão bằng hữu, ta nói đều là sự thật. Nếu ngươi không tin, ngươi có thể cùng cháu ngươi chứng thực…
Tác giả :
Xích Tuyết