Đặc Thù Không Gian
Quyển 5 - Chương 90: Tử chiến
- Hiểu Mai, em đừng trách anh.
Long Vũ lạnh giọng nói:
- Tương lai, anh sẽ làm cho Mã gia trở thành gia tộc tu đạo đệ nhất.
- Cám ơn anh.
Nhìn thấy Long Vũ quyết định chính xác, khóe miệng Mã Hiểu Mai nở nụ cười. Kỳ thực, từ lúc nàng bị Cửu Đỉnh Hội bắt làm tù binh, nàng đã ôm quyết tâm nhất định phải chết. Bởi vì nàng ở thành Hắc Thủy lâu như vậy, đối với tình huống của Cửu Đỉnh Hội vô cùng hiểu rõ. Đây là một tổ chức rất tà ác, vô cùng rác rưởi. Vì đạt được mục đích, bọn hắn không từ thủ đoạn nào, danh dự đối với bọn chúng chỉ là hai chữ không đáng một xu. Nàng không hi vọng Long Vũ vì nàng, mà lâm vào trong tay ác ma. Hiện giờ nghe thấy quyết định của Long Vũ, nàng rất vui mừng. Ngay cả mình chết, cũng xứng đáng.
- Anh Vũ. Anh có yêu em không?
Mã Hiểu Mai đột nhiên hỏi.
- Haiz.
Long Vũ kiên định trả lời:
- Hiểu Mai, không quản sống hay chết, em đều là vợ của anh.
- Anh Vũ, có thể nghe lời này của em, đời này em sống không uổng.
Khóe miệng Mã Hiểu Mai tươi cười.
- Giết.
Một tiếng giết thốt ra, Long Vũ đã dẫn đầu hướng tới tấn công Lôi Hổ. Cùng thời khắc đó, Tứ Kiếm cũng phát động công kích. Nhìn ý đồ của bọn họ, giống như là giải cứu Mã Hiểu Mai.
Nhưng khi bọn họ vừa xuất thủ, bốn cỗ sát khí lạnh thấu xương truyền tới. Bốn lão già cao thấp gầy béo khác nhau xuất hiện, phân biệt ra tay với Tứ Kiếm.
Lập tức, nhiệm vụ cứu người của Tứ Kiếm cũng không thể thực hiện được.
Long Vũ khẽ quát một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm trong tay xuất ra. Nhất thời thế công như thủy triều hướng tới Lôi Hổ, hàn mang vô tận, làm cho kẻ địch lâm vào hoảng sợ.
Lôi Hổ vội vàng lùi về phía sau.
Long Vũ đương nhiên không bỏ qua cơ hội này. Thân mình giống như cây cung, hét lên một tiếng, nhắm thẳng về phía trước. Thiên Sư pháp kiếm bắn ra một kiếm khí màu tím. Một đệ tử Cửu Đỉnh Hội tu vi bát đỉnh tiến đến chặn đánh. Nhưng mà chưa kịp xuất thủ, đã bị mũi kiếm khí của Long Vũ quét trúng, kêu thảm một tiếng, máu tươi phun ra như vòi nước.
Lôi Hổ hoảng sợ. Tên đệ tử kia tu vi bát đỉnh, tưởng có thể chiến đấu kịch liệt một hồi. Lại không nghĩ rằng vừa đối mặt đã bị Long Vũ cho một kiếm chết tươi.
Có thể thấy được Long Vũ quá khó đối phó.
Lôi Hổ tu vi cửu đỉnh. Nhưng hắn không có đảm lượng cùng Long Vũ so chiêu. Giờ phút này, hắn chỉ muốn tìm chỗ nào an toàn mà chui vào. Long Vũ cười lạnh, Thiên Sư pháp kiếm vừa động, lại bắn ra một đạo kiếm khí màu tím. Đồng thời trong lòng bàn tay cũng vận khởi Tử Kim Thiên Viêm chụp tới.
Tiếng kêu la, máu huyết tung tóe khắp nơi. Mấy tên đệ tử được Lôi Hổ ra lệnh tiến lên, lập tức bị Long Vũ giết chết.
Lôi Hổ nổi giận gầm lên một tiếng nói:
- Long Vũ, ngươi dừng tay. Nếu không ta lập tức sai người giết chết Mã Hiểu Mai.
- Nhìn xem ai chết trước. Không biết là ngươi hay Hiểu Mai.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, thân hình đang muốn tiến tục đánh lên phía trước, mục đích đem Lôi Hổ giết chết. Nhưng bỗng nhiên từ sau lưng truyền đến một cỗ sát khí. Hắn còn không kịp phản ứng, cảm thấy sau lưng vô cùng đau đớn, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
Long Vũ lảo đảo bước vài bước mới đứng vững. Sau đó hắn vội vàng xoay người. Chỉ thấy phía sau hắn đứng, một tên hán tử khí thế cường đại, chính là hội trưởng Cửu Đỉnh Hội Phách Vương.
Phách Vương bỗng nhiên phát ra tiếng cười to, nói tiếp:
- Cho dù ngươi càng ngày càng lợi hại, nhưng hôm nay cũng không thể thoát khỏi tay ta. Vài lão tổ tông đã truyền công lực cho ta, ta không tin ngay cả một thằng ranh con như ngươi cũng bắt không nổi.
Long Vũ cảm giác phía sau lưng bị đâm một nhát, dường như có khí tức âm hàn xâm lấn vào bên trong kinh mạch, vô cùng thống khổ. Hắn nhịn đau, Thiên Sư pháp kiếm nhíu lại nói:
- Phách Vương, tự gây nghiệt không thể sống. Ta nói rồi. Chỉ cần các ngươi giết Mã Hiểu Mai, ta muốn cho toàn bộ người Cửu Đỉnh Hội chôn cùng nàng.
Khi nói chuyện, trong cơ thể Long Vũ kích thích một cỗ Tử Kim Thiên Viêm. Trong nháy mắt, đạo khí tức âm hàn nọ đã bị cắn nuốt.
Phách Vương cười lạnh nói:
- Nhóc con, ngươi căn bản không biết được thế lực Cửu Đỉnh Hội của chúng ta bây giờ.
Đôi mắt Long Vũ liếc qua đám người bắt cóc Mã Hiểu Mai không xa, thấy vẻ mặt nàng thân thiết nhìn mình, trong lòng Long Vũ đau xót, âm thầm thề, nếu có thế, nhất định phải nghĩ cách cứu được nàng.
Thiên Sư pháp kiếm vung lên, lập tức kiếm khí bắn ra bốn phía, Long Vũ lạnh giọng nói:
- Phách Vương, chịu chết đi…
Phách Vương vốn nghĩ Long Vũ sẽ làm ra một thỏa hiệp, ai ngờ hắn vẫn cường ngạnh như vậy.
- Các ngươi đều phải chết. Tiến lên…
Phách Vương âm trầm quát một tiếng, lập tức có mấy người tiến lên vây công.
Trong mắt Long Vũ hiện lên sát khí nồng đậm, một lần vung kiếm có mấy tên ngã xuống.
Sắc khí sắc bén này, ngay cả Phách Vương giết người không chớp mắt, cũng không khỏi lạnh người.
Phách Vương nghiêm mặt vung tay, lập tức có hơn mười đệ tử Cửu Đỉnh Hội vây công.
Hàn quang trong mắt chợt lóe, Long Vũ triệu hồi ra Vấn Thiên Thần Long. Thần Long không ngừng gáo thét, xoay trên không trung một lúc. Trong khoảnh khắc bay vào trong đám người Cửu Đỉnh Hội.
Dưới thần uy của Thần Long, đám đệ tử này không khác gì con kiến. Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, lập tức bị thôn phệ.
Phách Vương không nghĩ rằng Long Vũ cường hãn như vậy. Hắn giương mày lên nói:
- Mọi người cùng nhau tiến lên. Nếu ai có thể bắt sống được Long Vũ, ta lập tức phong người đó làm hộ pháp Cửu Đỉnh Hội.
Hắn thốt ra mấy lời này, lập tức toàn bộ đệ tử Cửu Đỉnh Hội hưng phấn. Còn có người không kịp phản ứng, đang mơ mộng cảnh tượng mình làm hộ pháp, đã có người vượt mặt tiến lên.
Trọng thưởng tất nhiên đều làm tăng lên dũng khí.
Đây là đạo lý từ xưa đến nay.
- Không sợ chết cứ tới đây.
Long Vũ lớn tiếng dọa người. Hắn bắt đầu chủ động vung kiếm. Trong chớp mắt, hai tên đầu tiên xông tới, đã bị kiếm của hắn giết chết.
Long Vũ ý định giết người lập uy, tưởng rằng bọn người này sẽ sợ. Ai dè đám người này đều là côn đồ liều mạng, căn bản không để ý đến sống chết.
Mọi người kêu gào cùng nhau xông tới, liền hình thành cục diện vây công.
Long Vũ một bên chống đỡ thế công của mọi người, đồng thời còn chú ý tình huống Mã Hiểu Mai. Đừng nói lúc trước hắn nói như thế, nhưng trong lòng không đành mặc kệ nàng.
Hàng trăm… đệ tử thất đỉnh, bát đỉnh vây quanh Long Vũ. Tuy rằng căn bản không làm gì được hắn, nhưng đạo lực, thể lực cũng hao tổn rất lớn.
Thấy người như cũ không ngừng xông lên, Long Vũ biết rằng cứ như vậy không thể cứu được Mã Hiểu Mai, sớm muộn mình cũng xong đời. Long Vũ cắn răng, thân hình xông lên cao, từ trong vòng vây nhảy ra. Sau đó hắn kích thích Tử Kim Thiên Viêm trong cơ thể, hướng tới những người đó công kích.
Lập tức, một ngọn lửa quét qua.
Những người chưa kịp nhảy ra lập tức bị ngọn lửa lớn cắn nuốt.
- Ầm!!!
Ngay khi Long Vũ muốn thở một hơi, Phách Vương lập tức âm hiểm phát động công kích, từ sau lưng Long Vũ tung ra một chưởng. Long Vũ lập tức lảo đảo mấy bước, trên mặt trắng bệch, khí huyết trong lồng ngực muốn phun trào.
Lúc này, đệ tử Cửu Đỉnh Hội may mắn còn sống lại vây quanh hắn.
Đôi mắt Long Vũ lộ ra hàn mang nói:
- Ta khuyên các ngươi dừng tay, không nên hi sinh vô ích. Lấy bản lĩnh của các ngươi, cùng giao đấu với ta, căn bản chỉ là chết.
Nghe được lời nói của Long Vũ, bọn người này căn bản không quan tâm. Có người còn cho rằng Long Vũ đã là nỏ mạnh hết đà, cuồng tiếu nói:
- Nhìn xem ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu.
Long Vũ biết ngày hôm nay phải đại khai sát giới.
Thân hình hắn lại nhảy lên:
- Chính là các ngươi muốn chết, đừng trách ta.
Trong tâm niệm, hắn dặn La Lâm mở ra biên độ tăng trưởng hỏa hệ dị năng.
Lập tức, một cỗ Tử Kim Thiên Viên nhìn bình thường xuất hiện xung quanh thanh kiếm của hắn.
- Giết.
Quát nhẹ một tiếng, Long Vũ vung Thiên Sư pháp kiếm chém ra, một đạo hỏa diễm tạo thành một cơn lốc xoáy, bay nhanh đến đám đệ tử Cửu Đỉnh Hội.
Đây là hỏa phệ bí quyết Hỏa Toàn Phong, phạm vi ảnh hưởng rất lớn.
Từng tiếng kêu thảm đinh tai nhức óc không ngừng truyền đến. Phàm là người bị bị Hỏa Toàn Phong cuốn vào, trong phút chốc bị biến thành tro tàn.
Ánh lửa bắn ra bốn phía, tiếng kêu rên liên tục không ngừng. Hiện trường đầy rẫy những thi thể cháy khét.
Sau khoảnh khắc đó, tất cả mọi người tại hiện trường đều mang vẻ mặt đáng sợ nhìn hắn.
Phách Vương dường như chưa có nhìn cảnh tượng khủng bố như thế.
Thân hình Long Vũ cũng không chịu nổi lung lay hai cái. Chiêu vừa rồi đã hao tổn hơn phân nửa Tử Kim Thiên Viêm, không đủ sức thi triển tiếp.
Đảo con mắt, thấy Phách Vương dường như còn đang si ngốc. Nhân cơ hội này, thân hình Long Vũ chợt lóe, hướng tới.
Cho đến khi Long Vũ nhào tới gần, Phách Vương mới kịp phản ứng, vội vàng giơ đại đao trong tay chém tới Long Vũ.
Khóe miệng Long Vũ nhếch lên cười, Thiên Sư pháp kiếm trong tay bạo xuất tử mang, chém một hư chiêu, sau đó vọt tới hai tên đệ tử Cửu Đỉnh Hội đang khống chế Mã Hiểu Mai.
- Giết cô ta.
Phách Vương tức giận quát một tiếng, lập tức đuổi theo Long Vũ.
Long Vũ bị Phách Vương cuốn lấy, đành phải quay đầu rút kiếm công kích.
Mà lúc này, một tên đệ tử Cửu Đỉnh Hội rút kiếm đâm vào bụng Mã Hiểu Mai.
- Dừng tay.
Long Vũ tức giận quát một tiếng, thanh âm có chút bi hùng. Ngay lúc này, tiềm năng vô hạn của hắn bộc phát. Một đạo kiếm quang hiện lên, Phách Vương bị kiếm khí gây thương tích. Mà những để tử tu vi bát đỉnh của Cửu Đỉnh Hội xung quanh nháy mắt bị giết.
Mắt thấy Long Vũ mạnh mẽ như vậy, các đệ tử Cửu Đỉnh Hội bị hù dọa. Mặc cho Phách Vương thúc dục thế nào, bọn chúng cũng chỉ đứng im bất động.
Long Vũ thuận lợi đi tới bên cạnh Mã Hiểu Mai, ôm nàng vào trong ngực, cả người như mũi tên bắn ra ngoài.
Mã Hiểu Mai bị đâm một kiếm, một thân đạo lực rã rời. Nhưng do còn sinh mệnh khí tức, hai tay ôm cổ Long Vũ, hai vai xúc động rung rung.
- Hiểu Mai, cố gắng chịu đựng.
Long Vũ vội vàng lấy đan dược chế từ máu Sinh Mệnh Chi Long. Lúc này Mã Hiểu Mai mềm nhũn giống như cây đậu, hắn vội vàng đưa thuốc vào trong miệng nàng, sau đó dùng miệng của mình bón thuốc cho nàng.
Dù sao cũng là thần vật, chỉ trong khoảnh khắc, thần sắc Mã Hiểu Mai có chút chuyển biến tốt đẹp.
Ít nhất, trong khoảng thời gian ngắn, nàng có thể bảo tồn được sinh mang.
Long Vũ đỡ lấy hai vai Mã Hiểu Mai, đau lòng nói:
- Hiểu Mai, em cố kiên trì, anh sẽ mau chóng mang em rời khỏi nơi này. Anh sẽ nhờ Phúc Bá chữa thương, em sẽ không có chuyện gì.
Sắc mặt Phách Vương âm trầm, nhìn Long Vũ:
- Nhóc con, ngươi chớ đắc ý. Ta đã gieo cổ độc trong cơ thể Mã Hiểu Mai. Nếu ngươi mang cô ta rời khỏi, ngay cả thần tiên cững không cứu được. Trừ phi ngươi thúc thủ chịu trói.
- Ha ha…
Long Vũ phát ra một tiếng cười lớn:
- Phách Vương, không cần nói bậy. Lão tử ngày hôm nay nhất định phải cứu người, thù cũng phải báo. Ta đã nói rồi, toàn bộ đệ tử của Cửu Đỉnh Hội đều phải chết.
- Là ngươi bức ta.
Trong đôi mắt Phách Vương hiện lên vẻ tàn nhẫn, khẽ rít một tiếng. Trong lòng Long Vũ dâng lên một cảm giác bất an.
Đúng lúc này, Mã Hiểu Mai đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn. Trong lồng ngực nàng lúc này vô cùng đau đớn.
Long Vũ suy nghĩ, hiển nhiên Phách Vương không phải nói khoác.
Hắn thật sự xác nhận trong cơ thể Mã Hiểu Mai có cổ độc.
Cúi đầu nhìn về phía Mã Hiểu Mai, khuôn mặt ban đầu đã khôi phục chút thần sắc, lúc này lại trở lên tái nhợt, đôi mắt khép hờ, đôi lông mi không ngừng run run. Hiển nhiên, giờ phút này, nàng thừa nhận thống khổ quá lớn.
- Chết tiệt.
Long Vũ tức giận, lập tức triệu hồi Vấn Thiên Thần Long, hộ vệ bên cạnh. Sau đó, tĩnh khí ngưng thần, tận lực điều chỉnh tâm tình mình bình ổn, đem Tử Kim Thiên viêm chậm rãi rót vào trong cơ thể Mã Hiểu Mai, hi vọng dùng Tử Kim Thiên Viên thiêu đốt cổ trùng.
Lúc này, trong kinh mạch Mã Hiểu Mai đã bị cổ trùng cắn nuốt. Cũng may, Tử Kim Thiên Viêm của Long Vũ tiến vào đúng lúc, đem cổ trùng thiêu hủy hầu như không còn.
Sắc mặt đau khổ của Mã Hiểu mai rốt cục cũng dần tiêu tan. Nàng mở mắt nói:
- Anh Vũ, không cần lo cho em, em đã là một phế nhân. Anh nên đi…
Long Vũ thấy Mã Hiểu Mai đã có thể nói chuyện, kích động nói:
- Hiểu Mai, em yên tâm, anh sẽ khẩn cầu Phúc Bá chữa khỏi cho em, giúp em khôi phục tu vi…
Đôi môi tái nhợt của Mã Hiểu mai hơi mở ra, vẫy tay nói:
- Đan điền của em dường như đã bị phá, hơn nữa rất nhiều kinh mạch đã bị chặn.
- Đừng nói nữa.
Long Vũ nói:
- Tại sao em lại bi quan như thế? Đừng nói nữa, anh sẽ không để cho em có việc gì.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mã Hiểu Mai mỉm cười, hai gò mã ửng đỏ:
- Anh Vũ, nhìn anh khẩn trương như thế, trong lòng em…
Long Vũ ôm Mã Hiểu Mai, ôn nhu nói:
- Đừng nói nữa. Tin tưởng anh, anh sẽ dẫn em an toàn rời khỏi đây.
Mã Hiểu Mai nắm chặt áo Long Vũ nói:
- Anh Vũ, ôm chặt em. Em cảm giác trong cơ thể lạnh quá…
Long Vũ cảm giác được khí tức sinh mạng của Mã Hiểu Mai vô cùng yếu ớt, duỗi tay ôm chặt lấy nàng nói:
- Anh sẽ luôn luôn ôm em. Tin tưởng anh, em sẽ không việc gì.
- Vâng.
Mã Hiểu Mai miễn cưỡng cười cười, nhưng thần sắc trong đôi mắt nàng dần ảm đạm.
- Công tử, chúng ta rời đi trước sao?
Tứ Kiếm cùng bốn lão già tranh đấu nửa ngày cũng chỉ ngang nhau. Cuối cùng Tứ Kiếm kết thành trận pháp, khó khăn lắm mới đem bốn lão già này bức lui.
Nhìn thấy khí tức của Mã Hiểu Mai càng lúc càng yếu ớt, trong lòng Long Vũ từ ôn nhu trở thành hận ý ngập trời.
- Phách Vương. Ngươi cùng nhóm ác ma đồng lõa này, Long Vũ ta thề, sớm muộn sẽ đem các ngươi băm thây vạn đoạn.
Nói xong, Long Vũ ra lệnh:
- Phá vây.
Tứ Kiếm nghe vậy, lập tức triển khai trận pháp, bao bọc lấy Long Vũ, từng bước rời khỏi Cửu Đỉnh Hội.
Sau đó, trên đỉnh lầu xuất hiện thêm hai người, đều là hắc ám tu chân cảnh giới Vương Cảnh. Vì không muốn cho Long Vũ rời khỏi, sáu người liên thủ công kích trận pháp của Tứ Kiếm.
Sinh tử trước mắt, Tứ Kiếm không dám coi thường, đều bộc phát toàn bộ lực lượng của bản thân, đem uy lực trận pháp phát huy cực hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, những lão già kia cũng không có cách nào công phá trận pháp của Tứ Kiếm.
Nhìn thấy đoàn người Long Vũ sắp ra khỏi cửa, Phách Vương tức giận, ra lệnh cho toàn bộ đệ tử Cửu Định Hội, dùng huyết nhục của mình tấn công trận pháp.
Lập tức, áp lực của Tứ Kiếm càng lúc càng lớn.
Có vẻ như bọn họ kiên trì không được bao lâu.
- A Di Đà Phật.
Đội nhiên, giữa không trung vang lên một tiếng Phật hiệu. Sau đó, Thiên Tăng từ trên trời giáng xuống, tràng hạt trong tay hóa thành vạn chữ Phật môn, vây chung quanh Long Vũ, đẩy lui đám đệ tử Cửu Đỉnh Hội.
- Hòa thượng, lão tới thật đúng lúc.
Trong lòng Long Vũ có thêm hi vọng.
- Long thí chủ, nhanh chóng đem quả bồ đề cho Mã Hiểu Mai ăn vào.
Thiên Tăng nhắc nhở một tiếng.
Long Vũ cảm thấy mình ngu như bò. Rõ ràng trên người có bảo vật, thế nhưng lại quên mất. Nếu không phải Thiên Tăng nhắc nhở, tương lai Mã Hiểu Mai có chuyện gì xảy ra, phỏng chừng Long Vũ bị liệt dương cũng không dám cằn nhắn.
- Hiểu Mai, đây là quả bồ đề thánh vật tại Đại Thiên Thế Giới. Em ăn vào sẽ không có việc gì.
Long Vũ nói xong, lấy quả bồ đề đút cho nàng.
Quả nhiên, chí bảo Phật Môn danh bất hư truyền. Sinh mệnh của Mã Hiểu Mai dần tắt chợt có thể giữ lại.
- Hòa thượng, đây là chuyện giữa chúng ta với Long Vũ. Người của Đại Thiên Thế Giới các ngươi không nên nhúng tay.
Nói chuyện là một lão già mặt đen sì như thanh sắt, lạnh giọng nói:
- Đừng quên, chỗ này là Dục Giới.
- Hàn Sơn lão ma… Nói thật với ngươi, bần tăng với Lương Tử các ngươi ngày hôm nay đã kết định rồi.
Thiên Tăng nói:
- Long thí chủ là khách quý của Mật Tông Đại Thiên Thế Giới chúng ta. Đả thương cậu ta, chính là đối lập với Đại Thiên Thế Giới chúng ta.
- Hòa thượng ngươi… Hừ, đừng cho là chúng ta sợ Đại Thiên Thế Giới các ngươi. Các ngươi nếu muốn nhúng tay, cũng đừng trách chúng ta không khách khí.
Lão già tên Hàn Sơn lão ma nói:
- Ta khuyên các ngươi một câu, lúc này nên rời khỏi đây.
- A Di Đà Phật.
Thiên Tăng nói:
- Hàn Sơn lão ma, không bằng chúng ta làm thế này. Ta và ngươi đều không muốn nhúng tay, không bằng để cho Phách Vương cùng Long Vũ giải quyết chuyện này. Nếu không Đại Thiên Thế Giới với Lương Tử các ngươi thật có chút vướng mắc.
Hàn Sơn lão ma nghe vậy, cẩn thận thương nghị cùng với năm người, cuối cùng cũng đồng ý thương nghị này. Tuy rằng đây là địa bàn của Dục Giới. Nhưng theo lời Thiên Tăng nói, nếu muốn đánh, bọn chúng chưa hẳn chiếm được tiện nghi. Mấu chốt chính là, một khi cùng Thiên Tăng động thủ, cũng có nghĩa là cùng Đại Thiên Thế Giới khai chiến.
Dục Giới là một giới của năm Phương Thiên Địa, bang phái rất nhiều, đều làm theo ý mình. Đại Thiên Thế Giới chỉ có Mật Tông cùng Hiển Tông nắm giữ. Tương lai sáu người bọn họ chẳng so là gì.
Hàn Sơn lão ma chỉ lo lắng Đại Thiên Thế Giới, bọn hắn lại xem nhẹ trận chiến này đã kết tử cừu với Phượng Sào. Cũng quái lạ là tình báo của bọn chúng lại không chính xác, không hiểu được thân phận cùng địa vị của Long Vũ tại Phượng Sào.
- Đồng ý.
Hàn Sơn lão ma lập tức dẫn theo năm vị cao thủ Vương Cảnh rút lui, đứng ở phía xa chờ xem.
Sau đó Long Vũ đem Mã Hiểu Mai giao cho Tứ Kiếm chiếu cố. Hắn tiến lên vài bước, hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía, nhìn chằm chằm vào Phách Vương:
- Cuộc chiến giữa ta và ngươi, không chết không ngừng.
Vừa dứt lời, cả người liền hóa thành một tia điện, đánh tới Phách Vương.
Lời tác giả: Sau trận chiến này, uy danh của Long Vũ lan xa, nội dung tuyệt vời sẽ diễn ra trong những chương tới.
Long Vũ lạnh giọng nói:
- Tương lai, anh sẽ làm cho Mã gia trở thành gia tộc tu đạo đệ nhất.
- Cám ơn anh.
Nhìn thấy Long Vũ quyết định chính xác, khóe miệng Mã Hiểu Mai nở nụ cười. Kỳ thực, từ lúc nàng bị Cửu Đỉnh Hội bắt làm tù binh, nàng đã ôm quyết tâm nhất định phải chết. Bởi vì nàng ở thành Hắc Thủy lâu như vậy, đối với tình huống của Cửu Đỉnh Hội vô cùng hiểu rõ. Đây là một tổ chức rất tà ác, vô cùng rác rưởi. Vì đạt được mục đích, bọn hắn không từ thủ đoạn nào, danh dự đối với bọn chúng chỉ là hai chữ không đáng một xu. Nàng không hi vọng Long Vũ vì nàng, mà lâm vào trong tay ác ma. Hiện giờ nghe thấy quyết định của Long Vũ, nàng rất vui mừng. Ngay cả mình chết, cũng xứng đáng.
- Anh Vũ. Anh có yêu em không?
Mã Hiểu Mai đột nhiên hỏi.
- Haiz.
Long Vũ kiên định trả lời:
- Hiểu Mai, không quản sống hay chết, em đều là vợ của anh.
- Anh Vũ, có thể nghe lời này của em, đời này em sống không uổng.
Khóe miệng Mã Hiểu Mai tươi cười.
- Giết.
Một tiếng giết thốt ra, Long Vũ đã dẫn đầu hướng tới tấn công Lôi Hổ. Cùng thời khắc đó, Tứ Kiếm cũng phát động công kích. Nhìn ý đồ của bọn họ, giống như là giải cứu Mã Hiểu Mai.
Nhưng khi bọn họ vừa xuất thủ, bốn cỗ sát khí lạnh thấu xương truyền tới. Bốn lão già cao thấp gầy béo khác nhau xuất hiện, phân biệt ra tay với Tứ Kiếm.
Lập tức, nhiệm vụ cứu người của Tứ Kiếm cũng không thể thực hiện được.
Long Vũ khẽ quát một tiếng, Thiên Sư pháp kiếm trong tay xuất ra. Nhất thời thế công như thủy triều hướng tới Lôi Hổ, hàn mang vô tận, làm cho kẻ địch lâm vào hoảng sợ.
Lôi Hổ vội vàng lùi về phía sau.
Long Vũ đương nhiên không bỏ qua cơ hội này. Thân mình giống như cây cung, hét lên một tiếng, nhắm thẳng về phía trước. Thiên Sư pháp kiếm bắn ra một kiếm khí màu tím. Một đệ tử Cửu Đỉnh Hội tu vi bát đỉnh tiến đến chặn đánh. Nhưng mà chưa kịp xuất thủ, đã bị mũi kiếm khí của Long Vũ quét trúng, kêu thảm một tiếng, máu tươi phun ra như vòi nước.
Lôi Hổ hoảng sợ. Tên đệ tử kia tu vi bát đỉnh, tưởng có thể chiến đấu kịch liệt một hồi. Lại không nghĩ rằng vừa đối mặt đã bị Long Vũ cho một kiếm chết tươi.
Có thể thấy được Long Vũ quá khó đối phó.
Lôi Hổ tu vi cửu đỉnh. Nhưng hắn không có đảm lượng cùng Long Vũ so chiêu. Giờ phút này, hắn chỉ muốn tìm chỗ nào an toàn mà chui vào. Long Vũ cười lạnh, Thiên Sư pháp kiếm vừa động, lại bắn ra một đạo kiếm khí màu tím. Đồng thời trong lòng bàn tay cũng vận khởi Tử Kim Thiên Viêm chụp tới.
Tiếng kêu la, máu huyết tung tóe khắp nơi. Mấy tên đệ tử được Lôi Hổ ra lệnh tiến lên, lập tức bị Long Vũ giết chết.
Lôi Hổ nổi giận gầm lên một tiếng nói:
- Long Vũ, ngươi dừng tay. Nếu không ta lập tức sai người giết chết Mã Hiểu Mai.
- Nhìn xem ai chết trước. Không biết là ngươi hay Hiểu Mai.
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, thân hình đang muốn tiến tục đánh lên phía trước, mục đích đem Lôi Hổ giết chết. Nhưng bỗng nhiên từ sau lưng truyền đến một cỗ sát khí. Hắn còn không kịp phản ứng, cảm thấy sau lưng vô cùng đau đớn, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
Long Vũ lảo đảo bước vài bước mới đứng vững. Sau đó hắn vội vàng xoay người. Chỉ thấy phía sau hắn đứng, một tên hán tử khí thế cường đại, chính là hội trưởng Cửu Đỉnh Hội Phách Vương.
Phách Vương bỗng nhiên phát ra tiếng cười to, nói tiếp:
- Cho dù ngươi càng ngày càng lợi hại, nhưng hôm nay cũng không thể thoát khỏi tay ta. Vài lão tổ tông đã truyền công lực cho ta, ta không tin ngay cả một thằng ranh con như ngươi cũng bắt không nổi.
Long Vũ cảm giác phía sau lưng bị đâm một nhát, dường như có khí tức âm hàn xâm lấn vào bên trong kinh mạch, vô cùng thống khổ. Hắn nhịn đau, Thiên Sư pháp kiếm nhíu lại nói:
- Phách Vương, tự gây nghiệt không thể sống. Ta nói rồi. Chỉ cần các ngươi giết Mã Hiểu Mai, ta muốn cho toàn bộ người Cửu Đỉnh Hội chôn cùng nàng.
Khi nói chuyện, trong cơ thể Long Vũ kích thích một cỗ Tử Kim Thiên Viêm. Trong nháy mắt, đạo khí tức âm hàn nọ đã bị cắn nuốt.
Phách Vương cười lạnh nói:
- Nhóc con, ngươi căn bản không biết được thế lực Cửu Đỉnh Hội của chúng ta bây giờ.
Đôi mắt Long Vũ liếc qua đám người bắt cóc Mã Hiểu Mai không xa, thấy vẻ mặt nàng thân thiết nhìn mình, trong lòng Long Vũ đau xót, âm thầm thề, nếu có thế, nhất định phải nghĩ cách cứu được nàng.
Thiên Sư pháp kiếm vung lên, lập tức kiếm khí bắn ra bốn phía, Long Vũ lạnh giọng nói:
- Phách Vương, chịu chết đi…
Phách Vương vốn nghĩ Long Vũ sẽ làm ra một thỏa hiệp, ai ngờ hắn vẫn cường ngạnh như vậy.
- Các ngươi đều phải chết. Tiến lên…
Phách Vương âm trầm quát một tiếng, lập tức có mấy người tiến lên vây công.
Trong mắt Long Vũ hiện lên sát khí nồng đậm, một lần vung kiếm có mấy tên ngã xuống.
Sắc khí sắc bén này, ngay cả Phách Vương giết người không chớp mắt, cũng không khỏi lạnh người.
Phách Vương nghiêm mặt vung tay, lập tức có hơn mười đệ tử Cửu Đỉnh Hội vây công.
Hàn quang trong mắt chợt lóe, Long Vũ triệu hồi ra Vấn Thiên Thần Long. Thần Long không ngừng gáo thét, xoay trên không trung một lúc. Trong khoảnh khắc bay vào trong đám người Cửu Đỉnh Hội.
Dưới thần uy của Thần Long, đám đệ tử này không khác gì con kiến. Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, lập tức bị thôn phệ.
Phách Vương không nghĩ rằng Long Vũ cường hãn như vậy. Hắn giương mày lên nói:
- Mọi người cùng nhau tiến lên. Nếu ai có thể bắt sống được Long Vũ, ta lập tức phong người đó làm hộ pháp Cửu Đỉnh Hội.
Hắn thốt ra mấy lời này, lập tức toàn bộ đệ tử Cửu Đỉnh Hội hưng phấn. Còn có người không kịp phản ứng, đang mơ mộng cảnh tượng mình làm hộ pháp, đã có người vượt mặt tiến lên.
Trọng thưởng tất nhiên đều làm tăng lên dũng khí.
Đây là đạo lý từ xưa đến nay.
- Không sợ chết cứ tới đây.
Long Vũ lớn tiếng dọa người. Hắn bắt đầu chủ động vung kiếm. Trong chớp mắt, hai tên đầu tiên xông tới, đã bị kiếm của hắn giết chết.
Long Vũ ý định giết người lập uy, tưởng rằng bọn người này sẽ sợ. Ai dè đám người này đều là côn đồ liều mạng, căn bản không để ý đến sống chết.
Mọi người kêu gào cùng nhau xông tới, liền hình thành cục diện vây công.
Long Vũ một bên chống đỡ thế công của mọi người, đồng thời còn chú ý tình huống Mã Hiểu Mai. Đừng nói lúc trước hắn nói như thế, nhưng trong lòng không đành mặc kệ nàng.
Hàng trăm… đệ tử thất đỉnh, bát đỉnh vây quanh Long Vũ. Tuy rằng căn bản không làm gì được hắn, nhưng đạo lực, thể lực cũng hao tổn rất lớn.
Thấy người như cũ không ngừng xông lên, Long Vũ biết rằng cứ như vậy không thể cứu được Mã Hiểu Mai, sớm muộn mình cũng xong đời. Long Vũ cắn răng, thân hình xông lên cao, từ trong vòng vây nhảy ra. Sau đó hắn kích thích Tử Kim Thiên Viêm trong cơ thể, hướng tới những người đó công kích.
Lập tức, một ngọn lửa quét qua.
Những người chưa kịp nhảy ra lập tức bị ngọn lửa lớn cắn nuốt.
- Ầm!!!
Ngay khi Long Vũ muốn thở một hơi, Phách Vương lập tức âm hiểm phát động công kích, từ sau lưng Long Vũ tung ra một chưởng. Long Vũ lập tức lảo đảo mấy bước, trên mặt trắng bệch, khí huyết trong lồng ngực muốn phun trào.
Lúc này, đệ tử Cửu Đỉnh Hội may mắn còn sống lại vây quanh hắn.
Đôi mắt Long Vũ lộ ra hàn mang nói:
- Ta khuyên các ngươi dừng tay, không nên hi sinh vô ích. Lấy bản lĩnh của các ngươi, cùng giao đấu với ta, căn bản chỉ là chết.
Nghe được lời nói của Long Vũ, bọn người này căn bản không quan tâm. Có người còn cho rằng Long Vũ đã là nỏ mạnh hết đà, cuồng tiếu nói:
- Nhìn xem ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu.
Long Vũ biết ngày hôm nay phải đại khai sát giới.
Thân hình hắn lại nhảy lên:
- Chính là các ngươi muốn chết, đừng trách ta.
Trong tâm niệm, hắn dặn La Lâm mở ra biên độ tăng trưởng hỏa hệ dị năng.
Lập tức, một cỗ Tử Kim Thiên Viên nhìn bình thường xuất hiện xung quanh thanh kiếm của hắn.
- Giết.
Quát nhẹ một tiếng, Long Vũ vung Thiên Sư pháp kiếm chém ra, một đạo hỏa diễm tạo thành một cơn lốc xoáy, bay nhanh đến đám đệ tử Cửu Đỉnh Hội.
Đây là hỏa phệ bí quyết Hỏa Toàn Phong, phạm vi ảnh hưởng rất lớn.
Từng tiếng kêu thảm đinh tai nhức óc không ngừng truyền đến. Phàm là người bị bị Hỏa Toàn Phong cuốn vào, trong phút chốc bị biến thành tro tàn.
Ánh lửa bắn ra bốn phía, tiếng kêu rên liên tục không ngừng. Hiện trường đầy rẫy những thi thể cháy khét.
Sau khoảnh khắc đó, tất cả mọi người tại hiện trường đều mang vẻ mặt đáng sợ nhìn hắn.
Phách Vương dường như chưa có nhìn cảnh tượng khủng bố như thế.
Thân hình Long Vũ cũng không chịu nổi lung lay hai cái. Chiêu vừa rồi đã hao tổn hơn phân nửa Tử Kim Thiên Viêm, không đủ sức thi triển tiếp.
Đảo con mắt, thấy Phách Vương dường như còn đang si ngốc. Nhân cơ hội này, thân hình Long Vũ chợt lóe, hướng tới.
Cho đến khi Long Vũ nhào tới gần, Phách Vương mới kịp phản ứng, vội vàng giơ đại đao trong tay chém tới Long Vũ.
Khóe miệng Long Vũ nhếch lên cười, Thiên Sư pháp kiếm trong tay bạo xuất tử mang, chém một hư chiêu, sau đó vọt tới hai tên đệ tử Cửu Đỉnh Hội đang khống chế Mã Hiểu Mai.
- Giết cô ta.
Phách Vương tức giận quát một tiếng, lập tức đuổi theo Long Vũ.
Long Vũ bị Phách Vương cuốn lấy, đành phải quay đầu rút kiếm công kích.
Mà lúc này, một tên đệ tử Cửu Đỉnh Hội rút kiếm đâm vào bụng Mã Hiểu Mai.
- Dừng tay.
Long Vũ tức giận quát một tiếng, thanh âm có chút bi hùng. Ngay lúc này, tiềm năng vô hạn của hắn bộc phát. Một đạo kiếm quang hiện lên, Phách Vương bị kiếm khí gây thương tích. Mà những để tử tu vi bát đỉnh của Cửu Đỉnh Hội xung quanh nháy mắt bị giết.
Mắt thấy Long Vũ mạnh mẽ như vậy, các đệ tử Cửu Đỉnh Hội bị hù dọa. Mặc cho Phách Vương thúc dục thế nào, bọn chúng cũng chỉ đứng im bất động.
Long Vũ thuận lợi đi tới bên cạnh Mã Hiểu Mai, ôm nàng vào trong ngực, cả người như mũi tên bắn ra ngoài.
Mã Hiểu Mai bị đâm một kiếm, một thân đạo lực rã rời. Nhưng do còn sinh mệnh khí tức, hai tay ôm cổ Long Vũ, hai vai xúc động rung rung.
- Hiểu Mai, cố gắng chịu đựng.
Long Vũ vội vàng lấy đan dược chế từ máu Sinh Mệnh Chi Long. Lúc này Mã Hiểu Mai mềm nhũn giống như cây đậu, hắn vội vàng đưa thuốc vào trong miệng nàng, sau đó dùng miệng của mình bón thuốc cho nàng.
Dù sao cũng là thần vật, chỉ trong khoảnh khắc, thần sắc Mã Hiểu Mai có chút chuyển biến tốt đẹp.
Ít nhất, trong khoảng thời gian ngắn, nàng có thể bảo tồn được sinh mang.
Long Vũ đỡ lấy hai vai Mã Hiểu Mai, đau lòng nói:
- Hiểu Mai, em cố kiên trì, anh sẽ mau chóng mang em rời khỏi nơi này. Anh sẽ nhờ Phúc Bá chữa thương, em sẽ không có chuyện gì.
Sắc mặt Phách Vương âm trầm, nhìn Long Vũ:
- Nhóc con, ngươi chớ đắc ý. Ta đã gieo cổ độc trong cơ thể Mã Hiểu Mai. Nếu ngươi mang cô ta rời khỏi, ngay cả thần tiên cững không cứu được. Trừ phi ngươi thúc thủ chịu trói.
- Ha ha…
Long Vũ phát ra một tiếng cười lớn:
- Phách Vương, không cần nói bậy. Lão tử ngày hôm nay nhất định phải cứu người, thù cũng phải báo. Ta đã nói rồi, toàn bộ đệ tử của Cửu Đỉnh Hội đều phải chết.
- Là ngươi bức ta.
Trong đôi mắt Phách Vương hiện lên vẻ tàn nhẫn, khẽ rít một tiếng. Trong lòng Long Vũ dâng lên một cảm giác bất an.
Đúng lúc này, Mã Hiểu Mai đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn. Trong lồng ngực nàng lúc này vô cùng đau đớn.
Long Vũ suy nghĩ, hiển nhiên Phách Vương không phải nói khoác.
Hắn thật sự xác nhận trong cơ thể Mã Hiểu Mai có cổ độc.
Cúi đầu nhìn về phía Mã Hiểu Mai, khuôn mặt ban đầu đã khôi phục chút thần sắc, lúc này lại trở lên tái nhợt, đôi mắt khép hờ, đôi lông mi không ngừng run run. Hiển nhiên, giờ phút này, nàng thừa nhận thống khổ quá lớn.
- Chết tiệt.
Long Vũ tức giận, lập tức triệu hồi Vấn Thiên Thần Long, hộ vệ bên cạnh. Sau đó, tĩnh khí ngưng thần, tận lực điều chỉnh tâm tình mình bình ổn, đem Tử Kim Thiên viêm chậm rãi rót vào trong cơ thể Mã Hiểu Mai, hi vọng dùng Tử Kim Thiên Viên thiêu đốt cổ trùng.
Lúc này, trong kinh mạch Mã Hiểu Mai đã bị cổ trùng cắn nuốt. Cũng may, Tử Kim Thiên Viêm của Long Vũ tiến vào đúng lúc, đem cổ trùng thiêu hủy hầu như không còn.
Sắc mặt đau khổ của Mã Hiểu mai rốt cục cũng dần tiêu tan. Nàng mở mắt nói:
- Anh Vũ, không cần lo cho em, em đã là một phế nhân. Anh nên đi…
Long Vũ thấy Mã Hiểu Mai đã có thể nói chuyện, kích động nói:
- Hiểu Mai, em yên tâm, anh sẽ khẩn cầu Phúc Bá chữa khỏi cho em, giúp em khôi phục tu vi…
Đôi môi tái nhợt của Mã Hiểu mai hơi mở ra, vẫy tay nói:
- Đan điền của em dường như đã bị phá, hơn nữa rất nhiều kinh mạch đã bị chặn.
- Đừng nói nữa.
Long Vũ nói:
- Tại sao em lại bi quan như thế? Đừng nói nữa, anh sẽ không để cho em có việc gì.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mã Hiểu Mai mỉm cười, hai gò mã ửng đỏ:
- Anh Vũ, nhìn anh khẩn trương như thế, trong lòng em…
Long Vũ ôm Mã Hiểu Mai, ôn nhu nói:
- Đừng nói nữa. Tin tưởng anh, anh sẽ dẫn em an toàn rời khỏi đây.
Mã Hiểu Mai nắm chặt áo Long Vũ nói:
- Anh Vũ, ôm chặt em. Em cảm giác trong cơ thể lạnh quá…
Long Vũ cảm giác được khí tức sinh mạng của Mã Hiểu Mai vô cùng yếu ớt, duỗi tay ôm chặt lấy nàng nói:
- Anh sẽ luôn luôn ôm em. Tin tưởng anh, em sẽ không việc gì.
- Vâng.
Mã Hiểu Mai miễn cưỡng cười cười, nhưng thần sắc trong đôi mắt nàng dần ảm đạm.
- Công tử, chúng ta rời đi trước sao?
Tứ Kiếm cùng bốn lão già tranh đấu nửa ngày cũng chỉ ngang nhau. Cuối cùng Tứ Kiếm kết thành trận pháp, khó khăn lắm mới đem bốn lão già này bức lui.
Nhìn thấy khí tức của Mã Hiểu Mai càng lúc càng yếu ớt, trong lòng Long Vũ từ ôn nhu trở thành hận ý ngập trời.
- Phách Vương. Ngươi cùng nhóm ác ma đồng lõa này, Long Vũ ta thề, sớm muộn sẽ đem các ngươi băm thây vạn đoạn.
Nói xong, Long Vũ ra lệnh:
- Phá vây.
Tứ Kiếm nghe vậy, lập tức triển khai trận pháp, bao bọc lấy Long Vũ, từng bước rời khỏi Cửu Đỉnh Hội.
Sau đó, trên đỉnh lầu xuất hiện thêm hai người, đều là hắc ám tu chân cảnh giới Vương Cảnh. Vì không muốn cho Long Vũ rời khỏi, sáu người liên thủ công kích trận pháp của Tứ Kiếm.
Sinh tử trước mắt, Tứ Kiếm không dám coi thường, đều bộc phát toàn bộ lực lượng của bản thân, đem uy lực trận pháp phát huy cực hạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, những lão già kia cũng không có cách nào công phá trận pháp của Tứ Kiếm.
Nhìn thấy đoàn người Long Vũ sắp ra khỏi cửa, Phách Vương tức giận, ra lệnh cho toàn bộ đệ tử Cửu Định Hội, dùng huyết nhục của mình tấn công trận pháp.
Lập tức, áp lực của Tứ Kiếm càng lúc càng lớn.
Có vẻ như bọn họ kiên trì không được bao lâu.
- A Di Đà Phật.
Đội nhiên, giữa không trung vang lên một tiếng Phật hiệu. Sau đó, Thiên Tăng từ trên trời giáng xuống, tràng hạt trong tay hóa thành vạn chữ Phật môn, vây chung quanh Long Vũ, đẩy lui đám đệ tử Cửu Đỉnh Hội.
- Hòa thượng, lão tới thật đúng lúc.
Trong lòng Long Vũ có thêm hi vọng.
- Long thí chủ, nhanh chóng đem quả bồ đề cho Mã Hiểu Mai ăn vào.
Thiên Tăng nhắc nhở một tiếng.
Long Vũ cảm thấy mình ngu như bò. Rõ ràng trên người có bảo vật, thế nhưng lại quên mất. Nếu không phải Thiên Tăng nhắc nhở, tương lai Mã Hiểu Mai có chuyện gì xảy ra, phỏng chừng Long Vũ bị liệt dương cũng không dám cằn nhắn.
- Hiểu Mai, đây là quả bồ đề thánh vật tại Đại Thiên Thế Giới. Em ăn vào sẽ không có việc gì.
Long Vũ nói xong, lấy quả bồ đề đút cho nàng.
Quả nhiên, chí bảo Phật Môn danh bất hư truyền. Sinh mệnh của Mã Hiểu Mai dần tắt chợt có thể giữ lại.
- Hòa thượng, đây là chuyện giữa chúng ta với Long Vũ. Người của Đại Thiên Thế Giới các ngươi không nên nhúng tay.
Nói chuyện là một lão già mặt đen sì như thanh sắt, lạnh giọng nói:
- Đừng quên, chỗ này là Dục Giới.
- Hàn Sơn lão ma… Nói thật với ngươi, bần tăng với Lương Tử các ngươi ngày hôm nay đã kết định rồi.
Thiên Tăng nói:
- Long thí chủ là khách quý của Mật Tông Đại Thiên Thế Giới chúng ta. Đả thương cậu ta, chính là đối lập với Đại Thiên Thế Giới chúng ta.
- Hòa thượng ngươi… Hừ, đừng cho là chúng ta sợ Đại Thiên Thế Giới các ngươi. Các ngươi nếu muốn nhúng tay, cũng đừng trách chúng ta không khách khí.
Lão già tên Hàn Sơn lão ma nói:
- Ta khuyên các ngươi một câu, lúc này nên rời khỏi đây.
- A Di Đà Phật.
Thiên Tăng nói:
- Hàn Sơn lão ma, không bằng chúng ta làm thế này. Ta và ngươi đều không muốn nhúng tay, không bằng để cho Phách Vương cùng Long Vũ giải quyết chuyện này. Nếu không Đại Thiên Thế Giới với Lương Tử các ngươi thật có chút vướng mắc.
Hàn Sơn lão ma nghe vậy, cẩn thận thương nghị cùng với năm người, cuối cùng cũng đồng ý thương nghị này. Tuy rằng đây là địa bàn của Dục Giới. Nhưng theo lời Thiên Tăng nói, nếu muốn đánh, bọn chúng chưa hẳn chiếm được tiện nghi. Mấu chốt chính là, một khi cùng Thiên Tăng động thủ, cũng có nghĩa là cùng Đại Thiên Thế Giới khai chiến.
Dục Giới là một giới của năm Phương Thiên Địa, bang phái rất nhiều, đều làm theo ý mình. Đại Thiên Thế Giới chỉ có Mật Tông cùng Hiển Tông nắm giữ. Tương lai sáu người bọn họ chẳng so là gì.
Hàn Sơn lão ma chỉ lo lắng Đại Thiên Thế Giới, bọn hắn lại xem nhẹ trận chiến này đã kết tử cừu với Phượng Sào. Cũng quái lạ là tình báo của bọn chúng lại không chính xác, không hiểu được thân phận cùng địa vị của Long Vũ tại Phượng Sào.
- Đồng ý.
Hàn Sơn lão ma lập tức dẫn theo năm vị cao thủ Vương Cảnh rút lui, đứng ở phía xa chờ xem.
Sau đó Long Vũ đem Mã Hiểu Mai giao cho Tứ Kiếm chiếu cố. Hắn tiến lên vài bước, hàn quang trong mắt bắn ra bốn phía, nhìn chằm chằm vào Phách Vương:
- Cuộc chiến giữa ta và ngươi, không chết không ngừng.
Vừa dứt lời, cả người liền hóa thành một tia điện, đánh tới Phách Vương.
Lời tác giả: Sau trận chiến này, uy danh của Long Vũ lan xa, nội dung tuyệt vời sẽ diễn ra trong những chương tới.
Tác giả :
Xích Tuyết