Đặc Thù Không Gian
Quyển 2 - Chương 11: Phát hiện kiến hút máu
Được chủ nhân đồng ý, La Lâm lập tức mở ra công năng phụ trợ tu luyện. La Lâm tới từ thời đại kỷ nguyên vũ trụ, là một máy tính hình người chuyên giúp tu luyện giả mở rộng trí năng (trí tuệ + năng lực). Công hiệu chủ yếu là hỗ trợ chủ nhân tu luyện. Kỳ thật, La Lâm đã được cài đặt phương thức tu luyện ở kỷ nguyên vũ trụ. Nhưng mà sau khi xuyên qua không gian, hệ thống công năng của nàng có phần hư hỏng. Ngoài ra, chủ nhân có nguồn sinh lực không đủ, làm cho rất nhiều công năng mất đi tác dụng.
Trong thời gian này, La Lâm sử dụng mọi khả năng để chữa trị hệ thống cơ bản phụ trợ tu luyện. Nàng hy vọng mình mau chóng giúp cho chủ nhân cường đại lên.
Chỉ có chủ nhân cường đại rồi, nguồn đạo lực mới được cung cấp càng nhiều. Lúc đó nàng mới có đủ nguồn năng lượng để tự chữa trị.
Bởi vì La Lâm nhận thấy mình có thể tiến hóa, nhưng không có cách nào có thể tìm kiếm tư liệu tiến hóa. Vì vậy Long Vũ cần phải cố gắng, và hắn đã rất cố gắng.
Sau khi hệ thống phụ trợ tu luyện được mở, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa của Long Vũ nhanh gấp đôi. Làm như vậy vừa có lợi vừa có hại. Có lợi ở chỗ đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện. Chỗ có hại là thân thể Long Vũ càng tăng thêm thống khổ. Trong kinh mạch Long Vũ không ngừng truyền ra một trận đau đớn kịch liệt. Cũng may mà, hắn đẵ có thời gian tu luyện năm chiêu thức của Hỗn Độn Xà., khiến cho kinh mạch dai dẳng hơn nhiều. Vì vậy những đau đớn hiện tại hắn có thể chịu đựng được.
Chẳng qua lúc này, những đau đớn mà La Lâm nói là rất nhỏ thực không đúng. Có lẽ, những lời La Lâm nói chỉ đối với những con người của kỷ nguyên vũ trụ.
Theo tốc độ di chuyển, linh khí trong nước tại hồ Linh Trạch không ngừng bị lấy ra. Lúc này nếu có người ở đây, bằng mắt thường có thể trực tiếp nhìn thấy linh khí.
Thời gian không nhiều, đan điền Long Vũ không thể nhận thêm đạo lực, đã đạt đến cực hạn. Nhưng mà Long Vũ vẫn không có đình chỉ tu luyện, bởi vì La Lâm vẫn còn không ngừng tiếp thu đạo lực.
Tu luyện vẫn tiếp tục diễn ra. Sau khi La Lâm bắt đầu tăng tốc độ hấp thu. Long Vũ phát hiện trong đan điền cũng hấp thu chút ít đạo lực.
Ngay lập tức, hắn liền bắt đầu khởi động một vòng chu thiên tuần hoàn trong cơ thể. Đem một bộ phận đạo lực nén vào trong đan điền.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, Long Vũ ngạc nhiên phát hiện, dung lượng của đan điền tự nhiên mở rộng ra một chút. Tuy rằng không lớn, nhưng đối với một Long Vũ phế vật mà nói, đây đã là một kỳ tích.
Long Vũ bắt đâu thích tu luyện như thế.
Tuy rằng kinh mạch đau đớn kéo dài. Nhưng Long Vũ đã có dã tâm tu luyện, mấy cái này không tính là cái gì.
Đến lúc đan điền Long Vũ đã thừa nhận tới điểm cực hạn. Đạo lực bành trướng ra. Long Vũ cố gắng nén thêm vào trong đan điền. Một cỗ đau đớn kịch liệt truyền tới. Đầu Long Vũ đã xuất hiện đầy mồ hôi lạnh.
Bất ngờ hơn là, lúc này La Lâm cũng không lấy đạo lực từ đan điền Long Vũ nữa.
Nàng dường như có ý muốn cho Long Vũ chịu đựng thống khổ như thế.
- Cố gắng kiên trì…
Âm thanh La Lâm trực tiếp xuất hiện trong ý thức Long Vũ, nàng dặn dò nói:
- Cậu phải cố gắng kiên trì… Chỉ khi đan điền không ngừng bị đè nén tới mức cực hạn, dung lượng của nó mới trở nên lớn hơn nữa, tính dẻo dai mới có thể càng mạnh.
Hít sâu một hơi, Long Vũ tiếp tục kiên trì tu luyện. Mặc cho đan điền có đau đớn mãnh liệt cỡ nào, hắn cũng cắn răng kiên trì. Hắn tin tưởng rằng La Lâm không có làm hại mình.
Sự kiên trì của Long Vũ cuối cùng cũng có kết quả. Cảm giác đau đớn từ trong đan điền cũng đã chậm lại, nhưng cũng không có biến mất hoàn toàn. Hiển nhiên sau khi hắn cố gắng kiên trì, dung lượng, độ bền của đan điền rốt cuộc cũng được mở rộng.
- Đình chỉ tu luyện.
La Lâm lớn tiếng kêu, vang lên trong ý thức Long Vũ. Hắn kiên trì đến mức này, xem như cũng đã được rồi.
Thở dài một hơi, Long Vũ ngưng hạ tâm thần, đình chỉ tu luyện. Toàn thân hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, lồng ngực phập phồng dữ dội.
Hiển nhiên, trước lúc đình chỉ tu luyện, hắn mới nhận ra vừa rồi quả thực quá thống khổ.
Thống khổ thực ra không quan trọng, quan trọng là hắn đã kiên trì được. Có được ngày hôm nay, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba…
Cảm ứng đan điền cùng kinh mạch trong cơ thể, khóe miệng Long Vũ mỉm cười. Sau một lúc, hắn thậm chí còn phát ra cả tiếng cười.
Thật lâu sau, lồng ngực Long Vũ mới khôi phục được bình tĩnh, hô hấp cũng trở lên bình thường.
Cảm nhận được đạo lực dư thừa trong cơ thể, Long Vũ nhất thời hứng khởi. Hắn chậm rãi đem thần thức của mình xuất ra, đem cả hồ Linh Trạch bao phủ. Mặc dù nhắm mắt lại, hắn cũng có thể chứng kiến được tình cảnh xung quanh, con cá tự do bơi trong hồ, trong bụi hoa có những con côn trùng nào đang cử động…
Đây là một cảm giác kỳ diệu.
Trong cuộc sống từ xưa đến này, Long Vũ không thể làm được điều này. Nhưng ngày hôm nay, hắn đã làm được. Hắn phỏng chừng không bao lâu nữa. Cảnh giới của hắn có thể đột phát từ màu cam tiến đến màu vàng.
Đến lúc đó hắn có thể tu luyện Thiên Sư kiếm quyết – Phá Ma kiếm quyết.
Long Vũ chậm rãi thu liễm tinh thần, chậm rãi giương đôi mắt, trên mặt hiện lên biểu tình vui sướng không một chút che giấu.
- Chủ nhân, phát hiện ra hơi thở của kiến hút máu ký sinh. Hướng dẫn điện tử đang tìm kiếm… Hoàn thành…
La Lâm phát ra tiếng cảnh báo.
Long Vũ chợt rùng mình, vội vàng nhìn trên màn hình điện tử để tìm kiếm. Từ tình huống hiện tại, hơi thở của kiến hút máu xuất hiện gần khu nhà trọ của nữ sinh.
Lúc này đã là hơn bốn giờ sáng, cả vườn trường chìm trong sự yên lặng, không có một bóng người. Lúc Long Vũ tiến sát đến khu nhà trọ của nữ sinh, thậm trí hắn còn nghe được tiếng gáy trong ký túc xá truyền đến.
- Chủ nhân, đã xác định được vị trí chính xác.
La Lâm nhắc nhở.
Long Vũ nhìn lên màn hình điện tử, đi tới phía trước vài chục bước. Hít sâu một hơi, thân mình nhảy lên ban công lầu hai. Đồng thời hắn thấy một đạo huyết ảnh hiện lên.
Vì không muốn đả thảo kinh xà, tránh cho những hiểu lầm không cần thiết, Long Vũ rón ra rón rén mở của sổ ở ban công, nhìn vào bên trong.
Buổi tối ngày hôm nay có trăng sáng, nữ sinh trong nhà trọ lại ở một phòng không được rộng rãi. Cho nên toàn bộ đều được ánh trăng chiếu sáng rõ ràng. Trong phòng có bốn cái giường cao thấp, dưới giường là một cái máy tính, ở trên giường là nơi nữ sinh nghỉ ngơi.
Ánh mắt Long Vũ quét qua một vòng ký túc xá. Sắc mặt Long Vũ lập tức thay đổi. Tuy rằng hiện tại trời đã sang thu, nhưng nhiệt độ vẫn hơi cao như cũ. Các nữ sinh vẫn ăn mặc mát mẻ, thậm chí chăn màn đều không có, lúc này nhìn qua thập phần quyễn rũ. ( Mấy cô này lúc ngủ không có cọ quậy rồi bung cái gì ra hả lão Tuyết:00 (47)::00 (47):)
Đương nhiên, gian ký túc này cũng không có nữ sinh nào ngủ lõa thể.
Long Vũ tuy rằng không có háo sắc, nhưng là một nam nhân bình thường, đều có hứng thú với sắc đẹp. Đùi trắng nõn, mông vểnh lên căng tròn, cánh tay trắng muốt. ( ặc, chảy máu mũi:00 (92)::00 (92):)
- A? Kiến hút máu rốt cục ở chỗ nào?
Mục đích của Long Vũ không phải đến để rình trộm. Hắn biết rõ nhiệm vụ của mình. Nhưng ánh mắt hắn quét qua một vòng, rốt cuộc không có thấy bóng dáng của kiến hút máu.
Trong thời gian này, La Lâm sử dụng mọi khả năng để chữa trị hệ thống cơ bản phụ trợ tu luyện. Nàng hy vọng mình mau chóng giúp cho chủ nhân cường đại lên.
Chỉ có chủ nhân cường đại rồi, nguồn đạo lực mới được cung cấp càng nhiều. Lúc đó nàng mới có đủ nguồn năng lượng để tự chữa trị.
Bởi vì La Lâm nhận thấy mình có thể tiến hóa, nhưng không có cách nào có thể tìm kiếm tư liệu tiến hóa. Vì vậy Long Vũ cần phải cố gắng, và hắn đã rất cố gắng.
Sau khi hệ thống phụ trợ tu luyện được mở, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa của Long Vũ nhanh gấp đôi. Làm như vậy vừa có lợi vừa có hại. Có lợi ở chỗ đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện. Chỗ có hại là thân thể Long Vũ càng tăng thêm thống khổ. Trong kinh mạch Long Vũ không ngừng truyền ra một trận đau đớn kịch liệt. Cũng may mà, hắn đẵ có thời gian tu luyện năm chiêu thức của Hỗn Độn Xà., khiến cho kinh mạch dai dẳng hơn nhiều. Vì vậy những đau đớn hiện tại hắn có thể chịu đựng được.
Chẳng qua lúc này, những đau đớn mà La Lâm nói là rất nhỏ thực không đúng. Có lẽ, những lời La Lâm nói chỉ đối với những con người của kỷ nguyên vũ trụ.
Theo tốc độ di chuyển, linh khí trong nước tại hồ Linh Trạch không ngừng bị lấy ra. Lúc này nếu có người ở đây, bằng mắt thường có thể trực tiếp nhìn thấy linh khí.
Thời gian không nhiều, đan điền Long Vũ không thể nhận thêm đạo lực, đã đạt đến cực hạn. Nhưng mà Long Vũ vẫn không có đình chỉ tu luyện, bởi vì La Lâm vẫn còn không ngừng tiếp thu đạo lực.
Tu luyện vẫn tiếp tục diễn ra. Sau khi La Lâm bắt đầu tăng tốc độ hấp thu. Long Vũ phát hiện trong đan điền cũng hấp thu chút ít đạo lực.
Ngay lập tức, hắn liền bắt đầu khởi động một vòng chu thiên tuần hoàn trong cơ thể. Đem một bộ phận đạo lực nén vào trong đan điền.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, Long Vũ ngạc nhiên phát hiện, dung lượng của đan điền tự nhiên mở rộng ra một chút. Tuy rằng không lớn, nhưng đối với một Long Vũ phế vật mà nói, đây đã là một kỳ tích.
Long Vũ bắt đâu thích tu luyện như thế.
Tuy rằng kinh mạch đau đớn kéo dài. Nhưng Long Vũ đã có dã tâm tu luyện, mấy cái này không tính là cái gì.
Đến lúc đan điền Long Vũ đã thừa nhận tới điểm cực hạn. Đạo lực bành trướng ra. Long Vũ cố gắng nén thêm vào trong đan điền. Một cỗ đau đớn kịch liệt truyền tới. Đầu Long Vũ đã xuất hiện đầy mồ hôi lạnh.
Bất ngờ hơn là, lúc này La Lâm cũng không lấy đạo lực từ đan điền Long Vũ nữa.
Nàng dường như có ý muốn cho Long Vũ chịu đựng thống khổ như thế.
- Cố gắng kiên trì…
Âm thanh La Lâm trực tiếp xuất hiện trong ý thức Long Vũ, nàng dặn dò nói:
- Cậu phải cố gắng kiên trì… Chỉ khi đan điền không ngừng bị đè nén tới mức cực hạn, dung lượng của nó mới trở nên lớn hơn nữa, tính dẻo dai mới có thể càng mạnh.
Hít sâu một hơi, Long Vũ tiếp tục kiên trì tu luyện. Mặc cho đan điền có đau đớn mãnh liệt cỡ nào, hắn cũng cắn răng kiên trì. Hắn tin tưởng rằng La Lâm không có làm hại mình.
Sự kiên trì của Long Vũ cuối cùng cũng có kết quả. Cảm giác đau đớn từ trong đan điền cũng đã chậm lại, nhưng cũng không có biến mất hoàn toàn. Hiển nhiên sau khi hắn cố gắng kiên trì, dung lượng, độ bền của đan điền rốt cuộc cũng được mở rộng.
- Đình chỉ tu luyện.
La Lâm lớn tiếng kêu, vang lên trong ý thức Long Vũ. Hắn kiên trì đến mức này, xem như cũng đã được rồi.
Thở dài một hơi, Long Vũ ngưng hạ tâm thần, đình chỉ tu luyện. Toàn thân hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, lồng ngực phập phồng dữ dội.
Hiển nhiên, trước lúc đình chỉ tu luyện, hắn mới nhận ra vừa rồi quả thực quá thống khổ.
Thống khổ thực ra không quan trọng, quan trọng là hắn đã kiên trì được. Có được ngày hôm nay, sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba…
Cảm ứng đan điền cùng kinh mạch trong cơ thể, khóe miệng Long Vũ mỉm cười. Sau một lúc, hắn thậm chí còn phát ra cả tiếng cười.
Thật lâu sau, lồng ngực Long Vũ mới khôi phục được bình tĩnh, hô hấp cũng trở lên bình thường.
Cảm nhận được đạo lực dư thừa trong cơ thể, Long Vũ nhất thời hứng khởi. Hắn chậm rãi đem thần thức của mình xuất ra, đem cả hồ Linh Trạch bao phủ. Mặc dù nhắm mắt lại, hắn cũng có thể chứng kiến được tình cảnh xung quanh, con cá tự do bơi trong hồ, trong bụi hoa có những con côn trùng nào đang cử động…
Đây là một cảm giác kỳ diệu.
Trong cuộc sống từ xưa đến này, Long Vũ không thể làm được điều này. Nhưng ngày hôm nay, hắn đã làm được. Hắn phỏng chừng không bao lâu nữa. Cảnh giới của hắn có thể đột phát từ màu cam tiến đến màu vàng.
Đến lúc đó hắn có thể tu luyện Thiên Sư kiếm quyết – Phá Ma kiếm quyết.
Long Vũ chậm rãi thu liễm tinh thần, chậm rãi giương đôi mắt, trên mặt hiện lên biểu tình vui sướng không một chút che giấu.
- Chủ nhân, phát hiện ra hơi thở của kiến hút máu ký sinh. Hướng dẫn điện tử đang tìm kiếm… Hoàn thành…
La Lâm phát ra tiếng cảnh báo.
Long Vũ chợt rùng mình, vội vàng nhìn trên màn hình điện tử để tìm kiếm. Từ tình huống hiện tại, hơi thở của kiến hút máu xuất hiện gần khu nhà trọ của nữ sinh.
Lúc này đã là hơn bốn giờ sáng, cả vườn trường chìm trong sự yên lặng, không có một bóng người. Lúc Long Vũ tiến sát đến khu nhà trọ của nữ sinh, thậm trí hắn còn nghe được tiếng gáy trong ký túc xá truyền đến.
- Chủ nhân, đã xác định được vị trí chính xác.
La Lâm nhắc nhở.
Long Vũ nhìn lên màn hình điện tử, đi tới phía trước vài chục bước. Hít sâu một hơi, thân mình nhảy lên ban công lầu hai. Đồng thời hắn thấy một đạo huyết ảnh hiện lên.
Vì không muốn đả thảo kinh xà, tránh cho những hiểu lầm không cần thiết, Long Vũ rón ra rón rén mở của sổ ở ban công, nhìn vào bên trong.
Buổi tối ngày hôm nay có trăng sáng, nữ sinh trong nhà trọ lại ở một phòng không được rộng rãi. Cho nên toàn bộ đều được ánh trăng chiếu sáng rõ ràng. Trong phòng có bốn cái giường cao thấp, dưới giường là một cái máy tính, ở trên giường là nơi nữ sinh nghỉ ngơi.
Ánh mắt Long Vũ quét qua một vòng ký túc xá. Sắc mặt Long Vũ lập tức thay đổi. Tuy rằng hiện tại trời đã sang thu, nhưng nhiệt độ vẫn hơi cao như cũ. Các nữ sinh vẫn ăn mặc mát mẻ, thậm chí chăn màn đều không có, lúc này nhìn qua thập phần quyễn rũ. ( Mấy cô này lúc ngủ không có cọ quậy rồi bung cái gì ra hả lão Tuyết:00 (47)::00 (47):)
Đương nhiên, gian ký túc này cũng không có nữ sinh nào ngủ lõa thể.
Long Vũ tuy rằng không có háo sắc, nhưng là một nam nhân bình thường, đều có hứng thú với sắc đẹp. Đùi trắng nõn, mông vểnh lên căng tròn, cánh tay trắng muốt. ( ặc, chảy máu mũi:00 (92)::00 (92):)
- A? Kiến hút máu rốt cục ở chỗ nào?
Mục đích của Long Vũ không phải đến để rình trộm. Hắn biết rõ nhiệm vụ của mình. Nhưng ánh mắt hắn quét qua một vòng, rốt cuộc không có thấy bóng dáng của kiến hút máu.
Tác giả :
Xích Tuyết