Đặc Công Tà Phi
Chương 183: Nhận lỗi
Lúc trước, mộc bài hắc bạch Sinh Tử lệnh cảnh báo khiến tinh thần chưởng môn các phái sợ hãi.Sau đó, thân thể lại chẳng biết tại sao trúng kỳ độc, làm cho chưởng môn các phái hoàn toàn thay đổi.
Vừa rồi, bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích giả mạo người Sinh Tử Môn, cố ý thi triển khinh công đã đạt đến đỉnh cao, khiến trong lòng chưởng môn các phái, càng tăng thêm hoảng sợ.
Ngay sau đó, Hiên Viêm Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt giả mạo môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn, lặng yên không một tiếng động xuất hiện tại đỉnh núi Lý Ngư, Die nd da nl e q uu ydo n lại khiến sợ hãi trong lòng chưởng môn các phái đạt tới cực hạn.
Chưởng môn các phái, mặc dù nhân số đang chiếm hết ưu thế, thế nhưng tâm lý lại sớm ở thế yếu, hơn nữa hiện giờ thân thể bọn họ còn trúng kỳ độc không thể nào loại bỏ.
Bởi vậy, trước mắt chưởng môn các phái, tuy chỉ có sáu người "Sinh Tử Môn", nhưng lại khiến bọn họ sợ như quỷ thần, làm sao lại dám mạo hiểm sinh ra một chút hành động phản kháng chứ?
Bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích kia đồng thời rút bốn thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, tập hợp thành một quầng sáng chói mắt, lãnh lệ trong nháy mắt tập kích tới phương hướng của chưởng môn các phái --
Đầu gối của chưởng môn các phái không tự chủ được mềm nhũn, trong hai con mắt vốn tràn ngập chút do dự, lúc này đều biến mất không còn một mảnh, bọn họ cũng bất chấp mà bắt chéo hai chân lại, vô cùng ồn ào hỗn loạn đặt mông ngồi xuống trên mặt đất.
Từ khi Thiết trưởng lão đến đỉnh núi Lý Ngư, cái mông của hắn vốn chưa từng rời khỏi mặt đất, cho nên giờ khắc này, hai con mắt Thiết trưởng lão chỉ cần gắng sức lộ ra vẻ sợ hãi, trong miệng mũi liên tục phát ra âm thanh sợ hãi là tốt rồi.
Về phần thiếu bang chủ Kim Phiến bang, tuy rằng cũng giống như chưởng môn các phái, chật vật không chịu nổi làm ngồi trên mặt đất lạnh lẽo, nhưng hắn lại ra sức áp chế lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lòng.
Từ trước đến nay hắn đều là vương giả cao cao tại thượng, hiện giờ lại chỉ có thể giống như tôn tử ngoan, đành chịu ngồi xuống trên mặt đất.
Dùng một loại ánh mắt hèn mọn nhìn lên, xem kỹ động cơ của "môn chủ và với phó môn chủ Sinh Tử Môn", điều này đối với hắn mà nói... Quả thực chính là tôn nghiêm đều mất sạch, nhận lấy nhục nhã vô cùng lớn.
Mũi kiếm của bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích bật ra, chưởng môn các phái lầm cho là mũi nhọn rét lạnh đoạt mạng, chỉ là ở phía trên đỉnh đầu chưởng môn các phái, dieendaanleequuydonn sau khi nhanh chóng xoay một vòng, bay tới bốn cây tùng xanh biếc cành lá rậm rạp ở hai bên đám chưởng môn.
Một tiếng ầm vang dội, bốn cây tùng xanh biếc cành lá rậm rạp bị bốn thanh kiếm khí tấn công ầm ầm đổ xuống.Cùng lúc bốn cây tùng xanh ầm ầm đổ xuống, bốn thanh trường kiếm quay trở lại vào trong vỏ kiếm màu bạc ở sau lưng bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích.
Trong lòng Kim trưởng lão nghẹn cười, hai con mắt cúi xuống lướt qua một đám chưởng môn cố định ở một chỗ, âm thanh lạnh như băng xen lẫn trào phúng nói: da.nlze.qu;ydo/nn "Sinh Tử Môn chân thành mời mỗi chưởng môn đến, đương nhiên sẽ vì các chưởng môn chuẩn bị ghế. Tại sao các chưởng môn lại cố ý muốn vứt ghế không ngồi, mà để bụi đất dơ bẩn làm bẩn quý thể chứ?"
Hai con mắt của ba vị trưởng lão Ngân, Đồng, Tích cũng cúi xuống lướt qua một đám chưởng môn cố định ở một chỗ, có điều trong lòng bọn họ lại âm thầm nói: môn chủ Sinh Tử Môn, nhìn xem ngươi tạo nghiệt à.
Đêm qua, nếu không phải ngươi hoặc cũng là đệ tử Sinh Tử Môn ngươi, hết sức thô lỗ một cước đá văng cửa Thính Tùng cư, muốn sử dụng cổ độc tập kích thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân.
Hôm nay thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân cũng sẽ không tạm thời tăng thêm một màn kịch.
Để cho ngươi triệt để mất hết tôn nghiêm, vô cùng chật vật ngồi xuống trên mặt đất, trừng phạt Sinh Tử Môn đêm qua muốn sử dụng cổ độc, ý xấu muốn tập kích thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân.
Ngươi lúc này mặc dù chật vật ngồi, nhưng ngươi đồng thời cũng làm liên lụy đến chưởng môn các phái.
Nếu không phải bởi vì ngươi, chưởng môn các phái làm sao có thể chịu được đối xử ủy khuất như vậy chứ, ngươi thực sự nên chân thành gửi tới chưởng môn các phái một phần áy náy vạn phần xin lỗi đó!
Không biết nếu hai tai môn chủ thần bí Sinh Tử Môn có thể đủ nghe thấy lời nói trào phúng trong lòng ba vị trưởng lão Ngân, Đồng, Tích, da.nlze.qu;ydo/nn hắn sẽ có cảm tưởng thế nào?
Là buồn bực một câu cũng nói không nên lời, trực tiếp phun máu ngay tại chỗ mà chết?
Hay là răng nanh nghiến ken két ken két, lửa giận tràn đầy trong đôi mắt, vẻ mặt phát điên phản bác nói: các ngươi có thể đừng trợn mắt nói dối được không, không sợ thiên lôi đánh xuống hay sao?
Ta tạo nghiệt, rốt cuộc là ai tạo nghiệt, để tôn nghiêm của chưởng môn các phái mất sạch, vô cùng nhếch nhác ngồi xuống trên mặt đất, không phải là thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân các ngươi sao?
Hơn nữa, ta mới lật đổ đúng tám đời người ta.Sinh Tử Môn ta cũng đã lui ẩn giang hồ lâu như vậy, ngay cả mấy cái động ta cũng suy nghĩ muốn phá, cũng nghĩ không rõ đến cuối cùng đã trêu chọc thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân của các ngươi như thế nào.
Hôm nay hai kẻ sát tinh đáng chém ngàn đao này, giả mạo danh nghĩa của Sinh Tử Môn ta, ở trong Thương Nguyệt quốc dấy lên âm phong quỷ lãng như thế, khiến từ trên xuống dưới Thương Nguyệt quốc đều hoảng sợ bất an.
Đáng tiếc, hai tai môn chủ Sinh Tử Môn cũng không thể nghe thấy lời nói thầm trào phúng trong lòng ba vị trưởng lão Ngân, Đồng, Tích, da.nlze.qu;ydo/nn cho nên cảm nghĩ của môn chủ Sinh Tử Môn hiển nhiên là không thể nào biết được.
Có thể biết được, là lời nói trào phúng vừa rơi ra khỏi miệng Kim trưởng lão, trong mắt chưởng môn các phái ngồi trên mặt đất mặc dù không dám lộ ra một chút cảm xúc phẫn nộ, nhưng trong lòng lại không ngừng mắng, nghĩ muốn phá hủy phần mộ tổ tiên của môn chủ Sinh Tử Môn.
Bởi vì lời nói trào phúng vừa rơi ra khỏi miệng Kim trưởng lão, phần đất rộng rãi ở hai bên trái phải chưởng môn các phái đang ngồi trên mặt đất, bỗng nhiên giống như gặp phải động đất, nhanh chóng dãn nứt ra.
Tiếng ầm ầm mãnh liệt vang lên, bụi đất cuốn đầy trời, sau khi mặt đất trên đỉnh núi lắc lư một hồi mãnh liệt, bụi đất bay đầy trời đều rơi xuống, mặt đất trên đỉnh núi lắc lư mãnh liệt khôi phục lại sự yên tĩnh.
Hóa ra, trước đó bốn cây tùng xanh biếc rậm rạp bị kiếm khí của bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích đánh sập, trong đó có ẩn chứa cơ quan tuyệt diệu.Bốn cây tùng xanh biếc rậm rạp bị sập, lúc này cơ quan tuyệt diệu liền bắt đầu khởi động.
Cơ quan tuyệt diệu nhanh chóng khởi động, khiến phần đất rộng rãi ở hai bên trái phải chưởng môn các phái ngồi trên mặt đất, mỗi bên nứt ra một khe hở rộng như một dòng suối nhỏ.
Trong nháy mắt phần đất nứt ra một khe hở rộng như một dòng suối nhỏ, một phiến đá xanh nhẵn bóng cực lớn từ trong khe nâng lên, vừa vặn lấp kín khe hở nứt ra.
Trên phiến đá xanh lấp kín khe hở, bố trí các ghế tựa làm bằng gỗ hoàng đàn. Bởi vì bốn chân ghế tựa khảm vào trong phiến đá, cho nên khi phiến đá từ mặt đất nâng lên, không có một cái ghế tựa nào lay động.
Trên mặt mỗi một cái ghế tựa, đều trải một cái đệm lông mêm như nhung màu sắc rực rỡ, có lẽ là vì để chưởng môn các phái ngồi thoải mái hơn một chút.Sau lưng mỗi một cái ghế tựa, lại có một sào trúc xanh dài nhỏ đứng thẳng.
Trên đỉnh cao cao của mỗi sào trúc xanh, lá cờ bằng gấm đủ loại màu sắc hình dạng phất theo chiều gió, mỗi một mặt cờ gấm phất theo chiều gió, đều thêu danh hào rồng bay phượng múa của các môn phái.
Trong ánh nắng mặt trời trên bầu trời xanh vương vấn, trên cờ gấm thêu danh hào rồng bay phượng múa của các môn phái, dường như được mạ thêm một lớp viền vàng chói mắt, khung cảnh vô cùng tráng lệ đẹp đẽ.
Nhìn thấy khung cảnh vô cùng tráng lệ đẹp đẽ như thế, trong lòng chúng chưởng môn lúc này mới hiểu rõ mà thẳng thắn mắng chửi.
Hóa ra lúc trước môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn nói để cho bọn họ ngồi xuống, là để cho bọn họ dựa theo danh hào môn phái thêu trên cờ, từng người đều tự ngồi xuống trên ghế tựa bằng gỗ hoàng đàn của mình.
Chẳng qua, trước khi để bọn họ thoải mái ngồi xuống trên ghế, môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn, cũng không quên nhục nhã bọn họ một chút, khiến bọn họ mất thể diện.
Trước hung hăng tát ngươi một cái, sau đó lại thưởng ngươi một viên táo đỏ nhỏ ngọt ngào.
Đối mặt môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn đáng sợ như quỷ thần, không có ý tốt trêu đùa như trêu một con khỉ vậy, trong lòng chưởng môn các phái dám giận, trên miệng cũng không dám nói ra, hiện giờ thì làm sao có đủ năng lực chứ?
Chỉ có thể nghẹn đủ một bụng nội thương, khiến móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay, sau đó từ trên mặt đất nhanh chóng đứng lên.
Sau khi mắt nhìn qua hai bên trái phải một phen, chưởng môn các phái kìm nén nội thương gầm như muốn hộc máu, ý thức tinh thần vô cùng sa sút, lục tục đi tới chỗ ngồi của mình.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tất cả chưởng môn các phái đều ngồi xuống trên ghế.
Trên lưng mỗi một ghế dựa làm bằng gỗ hoàng đàn, đều dùng nước sơn đỏ vẽ ra một vòng tròn nhỏ, trong vòng tròn nhỏ lại dùng nước sơn đen vẽ mấy con số, dieendaanleequuydonn một loạt những con số này xếp đến chỗ một trăm lẻ sáu.
Rõ ràng, có một trăm lẻ sáu vị chưởng môn có mặt.
Con số một vẽ trên ghế là có địa vị cao nhất, con số một trăm lẻ sáu vẽ trên ghế là có địa vị thấp nhất. Dựa theo địa vị của các môn phái trong chốn giang hồ, Thiết trưởng lão Cái Bang ngồi ở trên ghế số một.
Uy danh của phái Thiếu Lâm và phái Võ Đang truyền xa trong chốn giang hồ, nhưng địa điểm lại không ở Thương Nguyệt quốc, nếu không hai cái ghế số hai và số ba tôn quý, hiển nhiên còn ai ngoài hai đại môn phái Thiếu Lâm và phái Võ Đang.
Hiện giờ, ngồi trên hai ghế số hai và số ba tôn quý, là chưởng môn phái Điểm Thương và chưởng môn phái Không Động, thiếu bang chủ Kim Phiến bang ngồi ở trên ghế số mười lăm, chưởng môn phái Lưu Sa có danh tiếng nhỏ nhất, lại ngồi ở trên ghế số một trăm lẻ sáu.
Mây trắng thản nhiên trôi, mặt trời xinh đẹp treo cao trên bầu trời xanh, cảnh sắc đẹp như họa.Phong cảnh thiên nhiên trên đỉnh núi Lý Ngư, cũng đẹp tuyệt trần như họa.Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm tạo ra phong cảnh, cũng tráng lệ như họa.
Trong cái đẹp lại có chỗ khiếm khuyết, đó là người đứng trên đỉnh núi Lý Ngư. Sáu người “Sinh Tử Môn" đeo mặt nạ hắc bạch khủng bố, một trăm lẻ sáu vị nhân sĩ võ lâm một thân da thịt vô cùng đen kịt, lóe ra tia sáng xanh âm u.
Chỉ mong không có tiều phu đột nhiên đến đỉnh núi Lý Ngư chẻ củi, nếu không hắn không bị phong cảnh như họa trên núi khiến cho chết mê chết mệt, cũng sẽ bị một đoàn người giống như quỷ mị bị hù chết.
Gió núi lướt qua phe phẩy, vừa ấm áp mà lại nhu hòa. Có điều đối với chưởng môn các phái mà nói, trong gió này lại cất giấu mãnh thú hung dữ khiến bọn hắn không rét mà run, bất cứ lúc nào cũng có thể xé nát thân thể bọn họ.
Trên ghế, một số chưởng môn thân thể cứng ngắc như đá, một số chưởng môn vung tay áo không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán, một số chưởng môn thì hai tay lại gắt gao nắm chặt quần áo.
Bọn họ vất vả đến đỉnh núi Lý Ngư, đều là vì hóa giải kỳ độc. Nhưng từ khi được lĩnh giáo từ môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn, chịu đủ mọi thủ đoạn hành hạ áp bức và lăng nhục về linh hồn kia, bọn họ ai cũng không dám chủ động mở miệng yêu cầu môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn giải độc.
"Mời chưởng môn các phái tề tụ tại đỉnh núi Lý Ngư, đầu tiên là thành khẩn xin lỗi chưởng môn các phái. Gần đây Sinh Tử Môn nghiên cứu chế tạo ra một loại độc dược, vội vã muốn thử hiệu quả của loại độc được này như thế nào, Die nd da nl e q uu ydo n liền chưa được chưởng môn các phái cho phép, tự tiện thử dược trên người chưởng môn và đệ tử các phái."
Chưởng môn các phái tạo ra bầu không khí nghẹt thở, bị tiếng cười ôn nhu của Hiên Viên Diễm phá vỡ: "Để chưởng môn và đệ tử các phái chịu khổ, Sinh Tử Môn thật sự có lỗi!"
Tiếng cười của Hiên Viên Diễm càng ôn nhu, chưởng môn các phái càng cảm thấy sởn tóc gáy.Hơn nữa, tiếng cười ôn nhu của Hiên Viên Diễm vừa mới dứt, chưởng môn các phái ngồi trên ghế, tất cả đều nhịn không được rùng mình một cái.
Sở dĩ bọn họ thân trúng kỳ độc, là vì Sinh Tử Môn thử nghiệm thuốc, lời này ai sẽ tin chứ, tiểu hài tử ba tuổi cũng sẽ không tin. Đệ tử trong Sinh Tử Môn còn nhiều mà, hoàn toàn có thể lấy người một nhà thử nghiệm thuốc, cần gì điều động binh lực lấy tất cả môn phái tới thử thuốc chứ?
Chưởng môn các phái đương nhiên sẽ không tin, nhưng bọn hắn sao lại dám mở miệng phản bác chứ? Dù sao môn chủ Sinh Tử Môn nói cái gì, thì là cái đó, chỉ cần giải độc cho bọn họ, đối với bọn họ mà nói chính là trời ban ân lớn rồi...
Vừa rồi, bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích giả mạo người Sinh Tử Môn, cố ý thi triển khinh công đã đạt đến đỉnh cao, khiến trong lòng chưởng môn các phái, càng tăng thêm hoảng sợ.
Ngay sau đó, Hiên Viêm Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt giả mạo môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn, lặng yên không một tiếng động xuất hiện tại đỉnh núi Lý Ngư, Die nd da nl e q uu ydo n lại khiến sợ hãi trong lòng chưởng môn các phái đạt tới cực hạn.
Chưởng môn các phái, mặc dù nhân số đang chiếm hết ưu thế, thế nhưng tâm lý lại sớm ở thế yếu, hơn nữa hiện giờ thân thể bọn họ còn trúng kỳ độc không thể nào loại bỏ.
Bởi vậy, trước mắt chưởng môn các phái, tuy chỉ có sáu người "Sinh Tử Môn", nhưng lại khiến bọn họ sợ như quỷ thần, làm sao lại dám mạo hiểm sinh ra một chút hành động phản kháng chứ?
Bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích kia đồng thời rút bốn thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, tập hợp thành một quầng sáng chói mắt, lãnh lệ trong nháy mắt tập kích tới phương hướng của chưởng môn các phái --
Đầu gối của chưởng môn các phái không tự chủ được mềm nhũn, trong hai con mắt vốn tràn ngập chút do dự, lúc này đều biến mất không còn một mảnh, bọn họ cũng bất chấp mà bắt chéo hai chân lại, vô cùng ồn ào hỗn loạn đặt mông ngồi xuống trên mặt đất.
Từ khi Thiết trưởng lão đến đỉnh núi Lý Ngư, cái mông của hắn vốn chưa từng rời khỏi mặt đất, cho nên giờ khắc này, hai con mắt Thiết trưởng lão chỉ cần gắng sức lộ ra vẻ sợ hãi, trong miệng mũi liên tục phát ra âm thanh sợ hãi là tốt rồi.
Về phần thiếu bang chủ Kim Phiến bang, tuy rằng cũng giống như chưởng môn các phái, chật vật không chịu nổi làm ngồi trên mặt đất lạnh lẽo, nhưng hắn lại ra sức áp chế lửa giận hừng hực thiêu đốt trong lòng.
Từ trước đến nay hắn đều là vương giả cao cao tại thượng, hiện giờ lại chỉ có thể giống như tôn tử ngoan, đành chịu ngồi xuống trên mặt đất.
Dùng một loại ánh mắt hèn mọn nhìn lên, xem kỹ động cơ của "môn chủ và với phó môn chủ Sinh Tử Môn", điều này đối với hắn mà nói... Quả thực chính là tôn nghiêm đều mất sạch, nhận lấy nhục nhã vô cùng lớn.
Mũi kiếm của bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích bật ra, chưởng môn các phái lầm cho là mũi nhọn rét lạnh đoạt mạng, chỉ là ở phía trên đỉnh đầu chưởng môn các phái, dieendaanleequuydonn sau khi nhanh chóng xoay một vòng, bay tới bốn cây tùng xanh biếc cành lá rậm rạp ở hai bên đám chưởng môn.
Một tiếng ầm vang dội, bốn cây tùng xanh biếc cành lá rậm rạp bị bốn thanh kiếm khí tấn công ầm ầm đổ xuống.Cùng lúc bốn cây tùng xanh ầm ầm đổ xuống, bốn thanh trường kiếm quay trở lại vào trong vỏ kiếm màu bạc ở sau lưng bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích.
Trong lòng Kim trưởng lão nghẹn cười, hai con mắt cúi xuống lướt qua một đám chưởng môn cố định ở một chỗ, âm thanh lạnh như băng xen lẫn trào phúng nói: da.nlze.qu;ydo/nn "Sinh Tử Môn chân thành mời mỗi chưởng môn đến, đương nhiên sẽ vì các chưởng môn chuẩn bị ghế. Tại sao các chưởng môn lại cố ý muốn vứt ghế không ngồi, mà để bụi đất dơ bẩn làm bẩn quý thể chứ?"
Hai con mắt của ba vị trưởng lão Ngân, Đồng, Tích cũng cúi xuống lướt qua một đám chưởng môn cố định ở một chỗ, có điều trong lòng bọn họ lại âm thầm nói: môn chủ Sinh Tử Môn, nhìn xem ngươi tạo nghiệt à.
Đêm qua, nếu không phải ngươi hoặc cũng là đệ tử Sinh Tử Môn ngươi, hết sức thô lỗ một cước đá văng cửa Thính Tùng cư, muốn sử dụng cổ độc tập kích thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân.
Hôm nay thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân cũng sẽ không tạm thời tăng thêm một màn kịch.
Để cho ngươi triệt để mất hết tôn nghiêm, vô cùng chật vật ngồi xuống trên mặt đất, trừng phạt Sinh Tử Môn đêm qua muốn sử dụng cổ độc, ý xấu muốn tập kích thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân.
Ngươi lúc này mặc dù chật vật ngồi, nhưng ngươi đồng thời cũng làm liên lụy đến chưởng môn các phái.
Nếu không phải bởi vì ngươi, chưởng môn các phái làm sao có thể chịu được đối xử ủy khuất như vậy chứ, ngươi thực sự nên chân thành gửi tới chưởng môn các phái một phần áy náy vạn phần xin lỗi đó!
Không biết nếu hai tai môn chủ thần bí Sinh Tử Môn có thể đủ nghe thấy lời nói trào phúng trong lòng ba vị trưởng lão Ngân, Đồng, Tích, da.nlze.qu;ydo/nn hắn sẽ có cảm tưởng thế nào?
Là buồn bực một câu cũng nói không nên lời, trực tiếp phun máu ngay tại chỗ mà chết?
Hay là răng nanh nghiến ken két ken két, lửa giận tràn đầy trong đôi mắt, vẻ mặt phát điên phản bác nói: các ngươi có thể đừng trợn mắt nói dối được không, không sợ thiên lôi đánh xuống hay sao?
Ta tạo nghiệt, rốt cuộc là ai tạo nghiệt, để tôn nghiêm của chưởng môn các phái mất sạch, vô cùng nhếch nhác ngồi xuống trên mặt đất, không phải là thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân các ngươi sao?
Hơn nữa, ta mới lật đổ đúng tám đời người ta.Sinh Tử Môn ta cũng đã lui ẩn giang hồ lâu như vậy, ngay cả mấy cái động ta cũng suy nghĩ muốn phá, cũng nghĩ không rõ đến cuối cùng đã trêu chọc thiếu bang chủ và thiếu bang chủ phu nhân của các ngươi như thế nào.
Hôm nay hai kẻ sát tinh đáng chém ngàn đao này, giả mạo danh nghĩa của Sinh Tử Môn ta, ở trong Thương Nguyệt quốc dấy lên âm phong quỷ lãng như thế, khiến từ trên xuống dưới Thương Nguyệt quốc đều hoảng sợ bất an.
Đáng tiếc, hai tai môn chủ Sinh Tử Môn cũng không thể nghe thấy lời nói thầm trào phúng trong lòng ba vị trưởng lão Ngân, Đồng, Tích, da.nlze.qu;ydo/nn cho nên cảm nghĩ của môn chủ Sinh Tử Môn hiển nhiên là không thể nào biết được.
Có thể biết được, là lời nói trào phúng vừa rơi ra khỏi miệng Kim trưởng lão, trong mắt chưởng môn các phái ngồi trên mặt đất mặc dù không dám lộ ra một chút cảm xúc phẫn nộ, nhưng trong lòng lại không ngừng mắng, nghĩ muốn phá hủy phần mộ tổ tiên của môn chủ Sinh Tử Môn.
Bởi vì lời nói trào phúng vừa rơi ra khỏi miệng Kim trưởng lão, phần đất rộng rãi ở hai bên trái phải chưởng môn các phái đang ngồi trên mặt đất, bỗng nhiên giống như gặp phải động đất, nhanh chóng dãn nứt ra.
Tiếng ầm ầm mãnh liệt vang lên, bụi đất cuốn đầy trời, sau khi mặt đất trên đỉnh núi lắc lư một hồi mãnh liệt, bụi đất bay đầy trời đều rơi xuống, mặt đất trên đỉnh núi lắc lư mãnh liệt khôi phục lại sự yên tĩnh.
Hóa ra, trước đó bốn cây tùng xanh biếc rậm rạp bị kiếm khí của bốn vị trưởng lão Kim, Ngân, Đồng, Tích đánh sập, trong đó có ẩn chứa cơ quan tuyệt diệu.Bốn cây tùng xanh biếc rậm rạp bị sập, lúc này cơ quan tuyệt diệu liền bắt đầu khởi động.
Cơ quan tuyệt diệu nhanh chóng khởi động, khiến phần đất rộng rãi ở hai bên trái phải chưởng môn các phái ngồi trên mặt đất, mỗi bên nứt ra một khe hở rộng như một dòng suối nhỏ.
Trong nháy mắt phần đất nứt ra một khe hở rộng như một dòng suối nhỏ, một phiến đá xanh nhẵn bóng cực lớn từ trong khe nâng lên, vừa vặn lấp kín khe hở nứt ra.
Trên phiến đá xanh lấp kín khe hở, bố trí các ghế tựa làm bằng gỗ hoàng đàn. Bởi vì bốn chân ghế tựa khảm vào trong phiến đá, cho nên khi phiến đá từ mặt đất nâng lên, không có một cái ghế tựa nào lay động.
Trên mặt mỗi một cái ghế tựa, đều trải một cái đệm lông mêm như nhung màu sắc rực rỡ, có lẽ là vì để chưởng môn các phái ngồi thoải mái hơn một chút.Sau lưng mỗi một cái ghế tựa, lại có một sào trúc xanh dài nhỏ đứng thẳng.
Trên đỉnh cao cao của mỗi sào trúc xanh, lá cờ bằng gấm đủ loại màu sắc hình dạng phất theo chiều gió, mỗi một mặt cờ gấm phất theo chiều gió, đều thêu danh hào rồng bay phượng múa của các môn phái.
Trong ánh nắng mặt trời trên bầu trời xanh vương vấn, trên cờ gấm thêu danh hào rồng bay phượng múa của các môn phái, dường như được mạ thêm một lớp viền vàng chói mắt, khung cảnh vô cùng tráng lệ đẹp đẽ.
Nhìn thấy khung cảnh vô cùng tráng lệ đẹp đẽ như thế, trong lòng chúng chưởng môn lúc này mới hiểu rõ mà thẳng thắn mắng chửi.
Hóa ra lúc trước môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn nói để cho bọn họ ngồi xuống, là để cho bọn họ dựa theo danh hào môn phái thêu trên cờ, từng người đều tự ngồi xuống trên ghế tựa bằng gỗ hoàng đàn của mình.
Chẳng qua, trước khi để bọn họ thoải mái ngồi xuống trên ghế, môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn, cũng không quên nhục nhã bọn họ một chút, khiến bọn họ mất thể diện.
Trước hung hăng tát ngươi một cái, sau đó lại thưởng ngươi một viên táo đỏ nhỏ ngọt ngào.
Đối mặt môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn đáng sợ như quỷ thần, không có ý tốt trêu đùa như trêu một con khỉ vậy, trong lòng chưởng môn các phái dám giận, trên miệng cũng không dám nói ra, hiện giờ thì làm sao có đủ năng lực chứ?
Chỉ có thể nghẹn đủ một bụng nội thương, khiến móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay, sau đó từ trên mặt đất nhanh chóng đứng lên.
Sau khi mắt nhìn qua hai bên trái phải một phen, chưởng môn các phái kìm nén nội thương gầm như muốn hộc máu, ý thức tinh thần vô cùng sa sút, lục tục đi tới chỗ ngồi của mình.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tất cả chưởng môn các phái đều ngồi xuống trên ghế.
Trên lưng mỗi một ghế dựa làm bằng gỗ hoàng đàn, đều dùng nước sơn đỏ vẽ ra một vòng tròn nhỏ, trong vòng tròn nhỏ lại dùng nước sơn đen vẽ mấy con số, dieendaanleequuydonn một loạt những con số này xếp đến chỗ một trăm lẻ sáu.
Rõ ràng, có một trăm lẻ sáu vị chưởng môn có mặt.
Con số một vẽ trên ghế là có địa vị cao nhất, con số một trăm lẻ sáu vẽ trên ghế là có địa vị thấp nhất. Dựa theo địa vị của các môn phái trong chốn giang hồ, Thiết trưởng lão Cái Bang ngồi ở trên ghế số một.
Uy danh của phái Thiếu Lâm và phái Võ Đang truyền xa trong chốn giang hồ, nhưng địa điểm lại không ở Thương Nguyệt quốc, nếu không hai cái ghế số hai và số ba tôn quý, hiển nhiên còn ai ngoài hai đại môn phái Thiếu Lâm và phái Võ Đang.
Hiện giờ, ngồi trên hai ghế số hai và số ba tôn quý, là chưởng môn phái Điểm Thương và chưởng môn phái Không Động, thiếu bang chủ Kim Phiến bang ngồi ở trên ghế số mười lăm, chưởng môn phái Lưu Sa có danh tiếng nhỏ nhất, lại ngồi ở trên ghế số một trăm lẻ sáu.
Mây trắng thản nhiên trôi, mặt trời xinh đẹp treo cao trên bầu trời xanh, cảnh sắc đẹp như họa.Phong cảnh thiên nhiên trên đỉnh núi Lý Ngư, cũng đẹp tuyệt trần như họa.Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm tạo ra phong cảnh, cũng tráng lệ như họa.
Trong cái đẹp lại có chỗ khiếm khuyết, đó là người đứng trên đỉnh núi Lý Ngư. Sáu người “Sinh Tử Môn" đeo mặt nạ hắc bạch khủng bố, một trăm lẻ sáu vị nhân sĩ võ lâm một thân da thịt vô cùng đen kịt, lóe ra tia sáng xanh âm u.
Chỉ mong không có tiều phu đột nhiên đến đỉnh núi Lý Ngư chẻ củi, nếu không hắn không bị phong cảnh như họa trên núi khiến cho chết mê chết mệt, cũng sẽ bị một đoàn người giống như quỷ mị bị hù chết.
Gió núi lướt qua phe phẩy, vừa ấm áp mà lại nhu hòa. Có điều đối với chưởng môn các phái mà nói, trong gió này lại cất giấu mãnh thú hung dữ khiến bọn hắn không rét mà run, bất cứ lúc nào cũng có thể xé nát thân thể bọn họ.
Trên ghế, một số chưởng môn thân thể cứng ngắc như đá, một số chưởng môn vung tay áo không ngừng lau mồ hôi lạnh trên trán, một số chưởng môn thì hai tay lại gắt gao nắm chặt quần áo.
Bọn họ vất vả đến đỉnh núi Lý Ngư, đều là vì hóa giải kỳ độc. Nhưng từ khi được lĩnh giáo từ môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn, chịu đủ mọi thủ đoạn hành hạ áp bức và lăng nhục về linh hồn kia, bọn họ ai cũng không dám chủ động mở miệng yêu cầu môn chủ và phó môn chủ Sinh Tử Môn giải độc.
"Mời chưởng môn các phái tề tụ tại đỉnh núi Lý Ngư, đầu tiên là thành khẩn xin lỗi chưởng môn các phái. Gần đây Sinh Tử Môn nghiên cứu chế tạo ra một loại độc dược, vội vã muốn thử hiệu quả của loại độc được này như thế nào, Die nd da nl e q uu ydo n liền chưa được chưởng môn các phái cho phép, tự tiện thử dược trên người chưởng môn và đệ tử các phái."
Chưởng môn các phái tạo ra bầu không khí nghẹt thở, bị tiếng cười ôn nhu của Hiên Viên Diễm phá vỡ: "Để chưởng môn và đệ tử các phái chịu khổ, Sinh Tử Môn thật sự có lỗi!"
Tiếng cười của Hiên Viên Diễm càng ôn nhu, chưởng môn các phái càng cảm thấy sởn tóc gáy.Hơn nữa, tiếng cười ôn nhu của Hiên Viên Diễm vừa mới dứt, chưởng môn các phái ngồi trên ghế, tất cả đều nhịn không được rùng mình một cái.
Sở dĩ bọn họ thân trúng kỳ độc, là vì Sinh Tử Môn thử nghiệm thuốc, lời này ai sẽ tin chứ, tiểu hài tử ba tuổi cũng sẽ không tin. Đệ tử trong Sinh Tử Môn còn nhiều mà, hoàn toàn có thể lấy người một nhà thử nghiệm thuốc, cần gì điều động binh lực lấy tất cả môn phái tới thử thuốc chứ?
Chưởng môn các phái đương nhiên sẽ không tin, nhưng bọn hắn sao lại dám mở miệng phản bác chứ? Dù sao môn chủ Sinh Tử Môn nói cái gì, thì là cái đó, chỉ cần giải độc cho bọn họ, đối với bọn họ mà nói chính là trời ban ân lớn rồi...
Tác giả :
Ảnh Lạc Nguyệt Tâm