Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ
Chương 250 250 Hợp Tác Vui Vẻ

Đặc Chủng Binh Đô Thị Truyền Kỳ

Chương 250 250 Hợp Tác Vui Vẻ


Nhìn thấy Trương Húc Đông không hề bị lay động, Liễu Mộc Thanh có chút nóng nảy, kỳ thật anh ta thật sự là thưởng thức sự quyết đoán của Trương Húc Đông, mặc dù anh ta vẫn chưa đào sâu những thế lực phía sau Trương Húc Đông, nhưng vẻn vẹn trong thời gian ngắn như vậy đã có thể chỉnh đốn được tập đoàn Thẩm thị, hơn nữa còn có thể nói là chuyển bại thành thắng, đủ để chứng minh người trẻ tuổi này không tầm thường, theo khả năng quan sát của một nhà đầu tư nhìn xa trông rộng, người như vậy sau này chắc chắn là người tài.
Đương nhiên, Liễu Mộc Thanh cũng hiểu rõ, kiểu người này làm việc không theo khuôn mẫu, đường đi cũng không giống người bình thường, nhưng chính là bởi vì là người như vậy, mới có thể trở thành người kinh doanh thành công nhất, hướng ra Á Châu cũng không phải là không được, dưới sự trợ giúp về các mối quan hệ của anh ta, sẽ khiến cho Trương Húc Đông càng thoải mái tập trung vào mục tiêu.
Đối với những người trong giới kinh doanh mà nói, người kinh doanh vừa ý nhất là lợi ích, cho dù nhất thời xúc động vài giây ngắn ngủn, lý do Liễu Mộc Thanh làm như vậy, là anh ta đoán tương lai phía trước Trương Húc Đông sẽ tiền đồ vô hạn.
Cảm giác không khác nhau lắm, thật giống như hâm nóng rượu, không nóng uống không ngon, quá nóng thì phải đợi cho nguội, đúng tám phần nóng, Trương Húc Đông mở miệng nói: “Liễu đại ca, anh có thể nói cụ thể một chút hợp tác như thế nào không?"
“Tôi sẽ đầu tư!" Liễu Mộc Thanh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, như vậy sự việc còn có thể tiếp tục nói tiếp, anh ta cũng có lòng tin thuyết phục Trương Húc Đông, Liễu Mộc Thanh là người làm kinh doanh, nhưng người làm kinh doanh cũng là người mưu mô, đó cũng không phải là làm giảm uy tín mà là khen thưởng, anh ta có thể cảm nhận được tiềm lực to lớn sau lưng Trương Húc Đông c, cho dù cuối cùng thất bại, anh ta chẳng qua chỉ lỗ một phần vốn mà thôi, mà thắng thì tiền bạc dồi dào.
“Đầu tư cái gì?" Trương Húc Đông nhấp một ngụm trà, từng bước ép sát nhẹ nhàng hóa giải Liễu Mộc Thanh anh cũng không thể không thừa nhận, tiếp xúc với một thương nhân như Liễu Mộc Thanh, cũng không dễ gì so với những người có máu mặt địa vị cao kia, thậm chí còn khó hơn mấy phần.
“Sản nghiệp của công ty cậu, bất kỳ lĩnh vực gì cũng được cả, tôi hi vọng chúng ta có thể trở thành bạn bè làm ăn vĩnh viễn." Liễu Mộc Thanh nói xong có chút hưng phấn, đây chắc chắn là thái độ trước đó của Trương Húc Đông khiến trong lòng anh ta càng hy vọng hợp tác với người trẻ tuổi này.
Trương Húc Đông châm thuốc, cẩn thận suy nghĩ một chút, anh cảm thấy sở dĩ Liễu Mộc Thanh nhìn trúng mình, thực ra cũng rất đơn giản, đơn giản chính là nhìn trúng Bang Long phía sau mình, qua lại giữ nửa trắng nửa đen, lo liệu rất nhiều chuyện sẽ dùng thủ đoạn đặc thù, mà ở Thành phố Nam Kinh cũng có, thứ nhất chính là Hồng Môn, bang phái không cần hợp tác, bọn họ muốn tài chính có tài chính, thiếu nhân mạch có nhân mạch, sẽ không dâng lợi ích lên tay anh ta.
Mà ở Thành phố Nam Kinh còn có một nhân vật như vậy, đó chính là Hồ Sơn Nhạc, nhưng sở dĩ Liễu Mộc Thanh chọn Trương Húc Đông, đó là bởi vì chính mình ở vào thế thượng phong, mà Hồ Sơn Nhạc đã mặt trời lặn phía tây, bản thân có thể sánh với người Trương Húc Đông này.

Mặc dù Trương Húc Đông không hiểu rõ hoạt động hợp tác cụ thể của công ty nhưng sau khi trải qua chuyện của tập đoàn Đông Thăng và Thẩm thị, có một điểm trong lòng anh vô cùng rõ ràng, trên thế giới này không có kinh doanh đơn thuần, có thể không thoát được một vài thủ đoạn đặc thù, ví dụ như thủ đoạn đen tối.
“Nhưng mà hiện tại trong tay tôi không có nhiều vốn lắm, cũng không biết cần đầu tư bao nhiêu..." Trương Húc Đông giả vờ bất đắc dĩ nhún vai, anh muốn xem xem rốt cuộc Liễu Mộc Thanh định đầu tư bao nhiêu tiền cho mình, Trương Húc Đông không phải cao thủ đàm phán, nhưng anh tuyệt đối là một cao thủ thích suy nghĩ, nhất là suy nghĩ của đối phương.
“Tôi tới tìm cậu, đương nhiên không phải muốn cậu bỏ vốn, thực ra chúng ta cũng không cần quá nhiều vốn, vốn sẽ có, hoạt động cụ thể thế nào tôi sẽ để cho đoàn đội của tôi đến, mà cậu cần bảo vệ đoàn đội của tôi và quét dọn một vài chướng ngại!" Lông mày Liễu Mộc Thanh từ giãn ra, anh ta cảm thấy hợp tác lần này đã nắm chắc tám mươi phần trăm rồi.
“Nói thật, thành phố Nam Kinh không phải là địa bàn của tôi, tôi không có nhiều quyền lên tiếng, mà thế lực và quan hệ của Liễu đại ca, còn mạnh hơn tôi rất nhiều!" Trương Húc Đông chậm rãi lắc đầu cười khổ.
“Tôi cũng có chỗ khó, trong giới chính trị tôi quả thực có nhân mạch, một vài chính sách tôi đương nhiên biết trước những người khác trước một bước, nhưng cũng có giới hạn của bản thân, rất nhiều thương nhân tôi không thể giải quyết được, cho nên nhân vật như vậy hi vọng chú em Trương, có thể không bị ảnh hưởng hạn chế, từ đó nhanh chóng thu hoạch được càng nhiều lợi ích!" Liễu Mộc Thanh chân thành nói.
Trương Húc Đông mỉm cười, nói: “Anh đã nói đến mức này, vậy thì tôi cũng nói trắng ra, thực ra con người tôi không có mục tiêu lớn lao như vậy, quản lý đế quốc thương nghiệp gì đó, tôi chỉ sống thoải mái một đời ở thành phố Ngọc, công ty hiện tại đã đủ giày vò tôi, ta không nhất thiết phải mạo hiểm đi đầu tư làm gì cả!"
Liễu Mộc Thanh vô cùng kinh ngạc, nói lâu như vậy, đối phương vậy mà không bị ý kiến của mình hấp dẫn, cả người lại rơi vào trầm tư, bắt đầu một lần nữa suy nghĩ nội tâm của Trương Húc Đông, từ trong lời nói của Trương Húc Đông Đông, Liễu Mộc Thanh có thể nghe ra, mục tiêu của anh cũng không có gì to lớn cả, mà vô cùng đàng hoàng cẩn thận, thứ anh cần không phải là bao nhiêu tiền, mà là quyền lợi lớn bao nhiêu.
Nghĩ tới đây, Liễu Mộc Thanh âm thầm gật đầu, lần nữa rót đầy nước trà cho ba người, nói: “Trương Húc Đông, bây giờ hoàn cảnh nước Trung Quốc chúng ta cậu hẳn phải biết, nhiệm vụ của cậu là chạy qua lại giữa đen và trắng, nếu như không có ô dù khổng lồ, chỉ sợ có chính sách gì cấp xuống, người xui xẻo chính là cậu."
Điểm này Trương Húc Đông quá rõ ràng, bằng không Bang Long tại sao bắt đầu dừng bước không tiến, mặc dù nhà họ Trương gia thực lực không yếu, dù sao cũng là quân giới, trong giới chính trị anh cũng có sự ủng hộ của gia tộc Bắc Đường, nhưng bọn họ có thể chống đỡ đến mức nào, trong đó căn bản là không thể đoán trước được, tuy nói hiện tại Trương Húc Đông có thể rời khỏi Trung Quốc, có thể trôi qua những ngày thoải mái dễ chịu, thế nhưng như vậy thì cũng sẽ mất đi rất nhiều thứ.
Cười cười, Trương Húc Đông mở miệng nói: “Vậy theo ý của Liễu đại ca, tôi nên làm như thế nào?"

Liễu Mộc Thanh cũng nở nụ cười, nói: “Đầu tiên phải có sự khẳng định của những người có địa vị, để bọn anh cho rằng cậu có thể khống chế được, sẽ không mang lại tổn thất cho quốc gia, ngược lại có thể xúc tiến phát triển kinh tế.

Nếu như cậu rời đi, sẽ dẫn đến sự xuất hiện của khủng hoảng kinh tế quốc gia những người có địa vị cao kia sẽ không nỡ từ bỏ cậu.

Đương nhiên, những điều này nói thì có vẻ đơn giản, nhưng làm lại rất khó.

Cậu muốn giữ mối quan hệ với bên trên, lên tới trung tâm tập quyền, xuống đến địa phương tiểu lại, khiến bọn họ vĩnh viễn đứng về phía cậu, mọi người cùng nhau xúc tiến sự tiến bộ của nền kinh tế Trung Quốc, có một vài chuyện bọn họ sẽ từ bỏ cậu.

Mà cộng với mối quan hệ phía trên của tôi, chỉ có chú em Trương là làm được thôi, tôi tin dựa vào ô dù của tôi có thể che gió tránh mưa cho cậu."

Chú em Trương cười nhạt một tiếng, nghe Liễu Mộc Thanh nói ngay thẳng như vậy, anh càng có thể khẳng định người sau có năng lực rất lớn, bằng không anh ta cũng không dám nói như vậy, mà với địa vị của Liễu Mộc Thanh, anh ta căn bản không thèm chém gió, anh dừng một?"
Liễu Mộc Thanh lơ đãng nở nụ cười, anh ta biết hiện tại lại có chín mươi phần trăm khả năng, nói: “Tôi vừa mới nhận được một tin tức, cấp trên sẽ mạnh mẽ phát triển kinh tế của Thành phố Nam Kinh, tạo ra một thành phố lớn có thể sánh ngang với thành phố thương mại quốc tế, đến lúc đó sẽ có rất nhiều thương nhân đến.

Biết Las Vegas không" Liễu Mộc Thanh nói.
“Las Vegas?" Trương Húc Đông nhíu mày: “Chẳng lẽ chúng ta đầu tư một địa điểm giải trí cho thương nhân sao?"
“Chú em Trương thông minh đấy, chính là sòng bạc, đầu tiên nơi này là lục triều cố đô, có rất nhiều danh lam thắng cảnh, lượng người chúng ta không cần lo lắng, như vậy chúng ta còn có thể kéo được lượng lớn người du lịch, cũng kéo theo phát triển kinh tế của nơi đó, sau đó chúng ta lấy tiền đầu tư kiếm được mở công ty, khiến thành phố Nam Kinh trở thành thành phố thương nghiệp lớn." Liễu Mộc Thanh nói hết kế hoạch suy nghĩ trong lòng nghĩ nói ra: “Đương nhiên, cậu cũng biết thành phố Nam Kinh chính là nội địa của Hồng Môn, riêng quan hệ và tiền vốn, nhất định phải có người tài giỏi quản lý, mà tôi biết chú em Trương cũng có chút giao tình với chưởng môn Hồng Môn Tạ Hồng Bằng, mặt mũi này ông ta khẳng định sẽ cho cậu!"
Đối với Las Vegas, Trương Húc ĐÔng có thể nói là hiểu rất rõ, anh không những ở Las Vegas một khoảng thời gian, năm trước còn đi một lần, đương nhiên biết lợi nhuận to lớn bên trong đó, chỉ là lo lắng biến nội địa Trung Quốc trở thành Las Vegas, sẽ xuất hiện một loạt vấn đề, điều này cũng phải có sự ủng hộ cực lớn của bên trên mới được.
Las Vegas kéo kinh tế địa phương lên, nhưng khu vực của bọn anh có hạn chế, mà thành phố Nam Kinh vốn dĩ nhiều khách du lịch, cộng thêm các ngành dịch vụ khác, chỉ cần Las Vegas này có quy mô nhất định, kéo kinh tế địa phương lên cũng không phải là việc khó gì.
Trương Húc Đông đã bị đề nghị của Liễu Mộc Thanh hấp dẫn, thực ra Trương Húc Đông có sòng bạc ở thành phố Ngọc và thành phố Tương Dương, chẳng qua đều là sòng bạc ngầm cỡ nhỏ, thành lập Las Vegas cũng chỉ là một mơ ước của anh, chỉ khổ là không có người duy trì, bằng không sòng bạc nội địa đã sớm xuất hiện rồi.

Hiện tại Liễu Mộc Thanh lại đề cập đến điều này, với quan hệ bên trên của anh ta hoàn toàn có năng lực thúc đẩy sòng bạc này.

Thành phố Nam Kinh dù sao cũng không giống thủ đô, kia là chân thiên tử, bên dưới gió thổi cỏ lay gì cũng nhanh chóng bị chú ý tới, nhưng thành phố Nam Kinh thì không giống vậy, Trương Húc Đông có lòng tin xây dựng nơi này thành một quang cảnh khác, có công trạng bên trên đương nhiên sẽ mắt nhắm mắt mở, bọn họ muốn nhìn thấy lợi ích, có lúc quá trình có thể bỏ qua không tính.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Trương Húc Đông nhẹ nhàng giương lên, vươn tay nói: “Liễu đại ca, hợp tác vui vẻ!"
Liễu Mộc Thanh sững sờ, lập tức cười ha hả, vội vươn tay nắm chặt tay Trương Húc Đông nói: “Trương Húc Đông, hợp tác vui vẻ." Cứ như vậy một vụ hợp tác to lớn, được quyết định ở trong quán trà nhỏ này, Trương Húc Đông một nhân vật trí dũng kiệt xuất cùng với Liễu Mộc Thanh bá chủ kinh doanh, nhất định sẽ khiến cho Thành phố Nam Kinh thay da đổi thịt, mặc dù phía sau thành đương nhiên sẽ có từng trận gió tanh mưa máu, cũng có những cỗ hài cốt an nghỉ ở đây, nhưng đây cũng là chân lý từ xưa đến nay không đổi.
Trương Húc Đông đương nhiên gặp được rất nhiều lợi ích trong đó, mà quan trọng là anh không bỏ quá nhiều vốn, vậy số vốn còn dư lại, anh có thể từ từ phát triển Bang Long bên trong thành phố Nam Kinh, có nhiệm vụ này của Liễu Mộc Thanh, có rất nhiều chuyện làm mà không tốn chút sức nào.
Đương nhiên, Liễu Mộc Thanh cũng sẽ từ đó thu hoạch được lợi ích không nhỏ hơn Trương Húc Đông, hơn nữa với tầm mắt nhìn xa trông rộng của anh ta sự phát triển phía sau sẽ mang đến cho anh ta càng nhiều lợi ích hơn, đây là hạng mục có tiền mọi người cùng nhau kiếm.
“Nếu cậu có thời gian, tôi có thể dẫn cậu dạo quanh thành phố Nam Kinh một vòng, tìm hiểu sơ qua về hoàn cảnh của nơi này!" Sau khi ăn nhịp với nhau, nụ cười trên mặt Liễu Mộc Thanh, dường như đã quên mất màn đấu trí vừa rồi.
Trương Húc Đông gật đầu, anh đương nhiên hiểu Liễu Mộc Thanh muốn anh hiểu rõ về trật tự thế giới ngầm của thành phố Nam Kinh, điều này có ích cho sự phát triển sau này của Bang Long, cuối cùng cũng không cần án binh bất động, tin rằng các anh em trong bang hội cũng đã sớm vội vã không nhịn nổi, vừa cười vừa nói: “Vậy tôi chắc chắn phải đi dạo xung quanh với Liễu đại ca một chút rồi, nhưng mà bây giờ có một số việc phải xử lý, nhưng cũng không tốn quá nhiều thời gian."
Liễu Mộc Thanh khẽ gật đầu nói: “Cũng tốt, chuyện này cũng không cần phải vội vãi, bây giờ chúng ta phải làm tốt giai đoạn trước công việc, ví dụ như lựa chọn sân bãi, trang trí, quét dọn các chướng ngại, đợi chính sách liên quan từ bên trên ban xuống thì chúng ta bắt đầu khởi động."
“Ha ha, hai vị cũng đừng quên tôi, tôi cũng muốn đầu tư một chút!" Chu Diệu Bạch cười nói.
“Dễ thôi, chắc chắn có phúc cùng hưởng rồi!" Ba người nhìn nhau cười một tiếng, giơ chén trà lên chúc mừng, lúc này có sáu bảy người trẻ tuổi từ ngoài cửa xông vào, người nào người nấy vẻ mặt hung ác, ánh mắt của bọn anh quét qua, rơi trên người một chàng trai hai mươi ba hai mươi tư tuổi cách đó không xa..

Tác giả : Lạc Xoong
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại