Dạ Vương
Chương 10
.
Bờ môi nóng rực của Kiều Tử Việt chạm vào môi Kiều Sanh, nhanh chóng mút vào, nhấm nháp. Quá bất ngờ, Kiều Sanh ngây ra một chút, nhưng mới đó y cũng đã bình tĩnh lại.
Kỹ thuật hôn môn của Kiều Tử Việt rất khá, cuồng dã mà bá đạo, nhưng lại không hề thô lỗ. Tuy là Kiều Sanh không thích dạng đàn ông vừa gặp lần đầu đã sỗ sàng như vậy, nhưng y cũng không hề có phản ứng bài xích gì.
Y nghiền ngẫm, cũng nhanh chóng hiểu ra dụng ý của anh chàng này, y cười lạnh.
Muốn tôi chịu thua sao? Đâu có dễ như vậy…
Vừa rồi, lúc Kiều Tử Việt hôn y thì y đã theo bản năng choàng hai tay lên vai Kiều Tử Việt, muốn đẩy anh ta ra, nhưng mới đó, y đã chuyển động tác, đứng dậy, hai tay trượt khỏi bả vai Kiều Tử Việt, ôm eo anh ta, sau đó hé miệng, để mặc cho đầu lưỡi Kiều Tử Việt chui vào miệng mình. Nhưng Kiều Tử Việt còn chưa kịp tiến công, thì đã bị Kiều Sanh vốn đã chuẩn bị sẵn sàng giành thế chủ động.
Đầu lưỡi của Kiều Sanh chủ động dây dưa cùng Kiều Tử Việt.
Thân thể Kiều Tử Việt chấn động, anh ta không ngờ là y lại chủ động như vậy, trong nhất thời, anh ta không biết phải làm sao.
Hai người cách nhau rất gần, trong đôi mắt u tối của Kiều Sanh, Kiều Tử Việt nhìn thấy sự khinh thường, anh ta ngây ra một hồi, rồi lập tức tỉnh táo lại, cong khóe môi lên…
Ha ha, đúng là làm người ta phải giật mình nha, chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi, mà tính cách của y lại thay đổi nhiều như vậy.
Xem ra, người nọ đã dạy dỗ y rất khá…
Hai tay đặt trên lưng Kiều Tử Việt lại càng siết chặt, điều này khiến Kiều Tử Việt có chút không vui, cứ như anh ta mới là kẻ bị cưỡng hôn chẳng bằng. Vừa rồi, trong lúc anh ta thất thần, Kiều Sanh đã chiếm thế thượng phong, trong nhất thời anh ta không thể phản công được, lại còn bị hôn đến thở không nổi, đến hiện tại, anh ta mới thầm sợ hãi kỹ thuật hôn mãnh liệt của Kiều Sanh.
Anh ta nhớ là, trước đây, người này hoàn toàn không biết hôn môi…
Đúng thật là quá bất ngờ nha…
Kiều Tử Việt đưa tay giữ chặt tay Kiều Sanh, kéo đôi tay bên hông mình ra, bá đạo đè y xuống quầy bar.
Nhưng Kiều Sanh lại dễ dàng giãy khỏi tay anh ta, tất nhiên là Kiều Tử Việt cũng không dễ dàng để y như ý, nhưng cho dù anh ta có làm thế nào, cũng không thể khống chế được y, cứ mỗi lần anh ta nắm lấy cổ tay y, thì y luôn dễ dàng tránh thoát được.
Kiều Tử Việt nhíu mi, tâm trạng rất tốt ban đầu giờ lại trở thành lo lắng.
Anh ta thích Kiều Sanh của hiện tại, thần bí, tao nhã, nguy hiểm rồi lại hấp dẫn như cây thuốc phiện. Tuy nhiên, khi anh ta phát hiện ra rằng mình không thể hoàn toàn nắm giữ được người thanh niên này, thì lại là chuyện khác.
Anh ta không thích cái cảm giác này, vô cùng không thích…
Kiều Sanh và Kiều Tử Việt hôn nhau cuồng nhiệt, môi lưỡi dây dưa, âm thanh mút nước bọt cũng vang ra ngoài, xen lẫn với tiếng thở gấp, thật khiến người ta phải đỏ mặt, tim đập liên hồi. Một cảnh hôn cuồng nhiệt như vậy, cho dù là một nam một nữ hôn nhau, thì người ta cũng không cách nào làm lơ được, huống hồ là hai người thanh niên vô cùng tuấn mỹ, vả lại đây cũng không phải là gay bar…
Mắt của những người ở đó ngày càng trừng to, thiếu chút nữa đã rớt ra ngoài. Cằm Lý Duy như sắp rớt xuống đất, còn Bạch Phi Phi thì lảo đảo, như sắp ngất tới nơi.
Tuy nhiên, vào lúc này, hai diễn viên chính ngoài mặt là đang hôn cuồng nhiệt, nhưng thực tế là đang âm thầm tranh cao thấp, ai cũng không chịu kém cạnh ai.
Toàn bộ giác quan của Kiều Tử Việt hầu như bị hơi thở của Kiều Sanh chiếm cứ hết, nụ hôn kéo dài tới mấy phút đó dần dần châm ngòi dục vọng của anh ta, bụng dưới nóng bừng.
Thân thể trong lòng tuy có hơi gầy nhưng lại rắn chắc, hơi rượu trong miệng y lại thơm lừng, Kiều Tử Việt không cầm lòng được nữa, buông môi y ra, đưa tay đẩy y ngã trên quầy bar.
Mấy bình rượu trên bàn rơi xuống đất, tiếng vỡ vụn vang lên. Kiều Sanh cũng không phản kháng, thậm chí y còn nở nụ cười nghiền ngẫm, lẳng lặng nhìn kiều Tử Việt đang đè trên người mình, xé quần áo mình ra.
Dục vọng trong mắt Kiều Tử Việt ngày càng mãnh liệt, anh ta mất kiên nhẫn, xé quần áo Kiều Sanh.
Cứ thế, chiếc sơ mi Kiều Sanh vừa mới mua không bao lâu đã bất hạnh bỏ mình, bị xé thành hai nửa một cách thô bạo, cúc áo cũng văng ra tứ phía…
Nửa thân trên của Kiều Sanh lộ ra trong không khí, thật bất ngờ, dáng người của y rất đẹp, tuy là có hơi gầy, nhưng cơ bắp rõ ràng, làn da trắng nõn bị ánh sáng u ám trong quán bar nhuộm thành màu đỏ nhạt, như đang dụ người phạm tội, chỉ nhìn một chút, đã có thể khiến vô số người điên cuồng.
Kiều Tử Việt dằn xuống hơi thở đang rối loạn của mình, hai tay đặt trên ngực Kiều Sanh, bắt đầu trượt xuống.
Bấy giờ, độ cong bên khóe môi Kiều Sanh cũng ngày càng lớn hơn, vẽ nên một nụ cười trêu tức…
Bờ môi nóng rực của Kiều Tử Việt chạm vào môi Kiều Sanh, nhanh chóng mút vào, nhấm nháp. Quá bất ngờ, Kiều Sanh ngây ra một chút, nhưng mới đó y cũng đã bình tĩnh lại.
Kỹ thuật hôn môn của Kiều Tử Việt rất khá, cuồng dã mà bá đạo, nhưng lại không hề thô lỗ. Tuy là Kiều Sanh không thích dạng đàn ông vừa gặp lần đầu đã sỗ sàng như vậy, nhưng y cũng không hề có phản ứng bài xích gì.
Y nghiền ngẫm, cũng nhanh chóng hiểu ra dụng ý của anh chàng này, y cười lạnh.
Muốn tôi chịu thua sao? Đâu có dễ như vậy…
Vừa rồi, lúc Kiều Tử Việt hôn y thì y đã theo bản năng choàng hai tay lên vai Kiều Tử Việt, muốn đẩy anh ta ra, nhưng mới đó, y đã chuyển động tác, đứng dậy, hai tay trượt khỏi bả vai Kiều Tử Việt, ôm eo anh ta, sau đó hé miệng, để mặc cho đầu lưỡi Kiều Tử Việt chui vào miệng mình. Nhưng Kiều Tử Việt còn chưa kịp tiến công, thì đã bị Kiều Sanh vốn đã chuẩn bị sẵn sàng giành thế chủ động.
Đầu lưỡi của Kiều Sanh chủ động dây dưa cùng Kiều Tử Việt.
Thân thể Kiều Tử Việt chấn động, anh ta không ngờ là y lại chủ động như vậy, trong nhất thời, anh ta không biết phải làm sao.
Hai người cách nhau rất gần, trong đôi mắt u tối của Kiều Sanh, Kiều Tử Việt nhìn thấy sự khinh thường, anh ta ngây ra một hồi, rồi lập tức tỉnh táo lại, cong khóe môi lên…
Ha ha, đúng là làm người ta phải giật mình nha, chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi, mà tính cách của y lại thay đổi nhiều như vậy.
Xem ra, người nọ đã dạy dỗ y rất khá…
Hai tay đặt trên lưng Kiều Tử Việt lại càng siết chặt, điều này khiến Kiều Tử Việt có chút không vui, cứ như anh ta mới là kẻ bị cưỡng hôn chẳng bằng. Vừa rồi, trong lúc anh ta thất thần, Kiều Sanh đã chiếm thế thượng phong, trong nhất thời anh ta không thể phản công được, lại còn bị hôn đến thở không nổi, đến hiện tại, anh ta mới thầm sợ hãi kỹ thuật hôn mãnh liệt của Kiều Sanh.
Anh ta nhớ là, trước đây, người này hoàn toàn không biết hôn môi…
Đúng thật là quá bất ngờ nha…
Kiều Tử Việt đưa tay giữ chặt tay Kiều Sanh, kéo đôi tay bên hông mình ra, bá đạo đè y xuống quầy bar.
Nhưng Kiều Sanh lại dễ dàng giãy khỏi tay anh ta, tất nhiên là Kiều Tử Việt cũng không dễ dàng để y như ý, nhưng cho dù anh ta có làm thế nào, cũng không thể khống chế được y, cứ mỗi lần anh ta nắm lấy cổ tay y, thì y luôn dễ dàng tránh thoát được.
Kiều Tử Việt nhíu mi, tâm trạng rất tốt ban đầu giờ lại trở thành lo lắng.
Anh ta thích Kiều Sanh của hiện tại, thần bí, tao nhã, nguy hiểm rồi lại hấp dẫn như cây thuốc phiện. Tuy nhiên, khi anh ta phát hiện ra rằng mình không thể hoàn toàn nắm giữ được người thanh niên này, thì lại là chuyện khác.
Anh ta không thích cái cảm giác này, vô cùng không thích…
Kiều Sanh và Kiều Tử Việt hôn nhau cuồng nhiệt, môi lưỡi dây dưa, âm thanh mút nước bọt cũng vang ra ngoài, xen lẫn với tiếng thở gấp, thật khiến người ta phải đỏ mặt, tim đập liên hồi. Một cảnh hôn cuồng nhiệt như vậy, cho dù là một nam một nữ hôn nhau, thì người ta cũng không cách nào làm lơ được, huống hồ là hai người thanh niên vô cùng tuấn mỹ, vả lại đây cũng không phải là gay bar…
Mắt của những người ở đó ngày càng trừng to, thiếu chút nữa đã rớt ra ngoài. Cằm Lý Duy như sắp rớt xuống đất, còn Bạch Phi Phi thì lảo đảo, như sắp ngất tới nơi.
Tuy nhiên, vào lúc này, hai diễn viên chính ngoài mặt là đang hôn cuồng nhiệt, nhưng thực tế là đang âm thầm tranh cao thấp, ai cũng không chịu kém cạnh ai.
Toàn bộ giác quan của Kiều Tử Việt hầu như bị hơi thở của Kiều Sanh chiếm cứ hết, nụ hôn kéo dài tới mấy phút đó dần dần châm ngòi dục vọng của anh ta, bụng dưới nóng bừng.
Thân thể trong lòng tuy có hơi gầy nhưng lại rắn chắc, hơi rượu trong miệng y lại thơm lừng, Kiều Tử Việt không cầm lòng được nữa, buông môi y ra, đưa tay đẩy y ngã trên quầy bar.
Mấy bình rượu trên bàn rơi xuống đất, tiếng vỡ vụn vang lên. Kiều Sanh cũng không phản kháng, thậm chí y còn nở nụ cười nghiền ngẫm, lẳng lặng nhìn kiều Tử Việt đang đè trên người mình, xé quần áo mình ra.
Dục vọng trong mắt Kiều Tử Việt ngày càng mãnh liệt, anh ta mất kiên nhẫn, xé quần áo Kiều Sanh.
Cứ thế, chiếc sơ mi Kiều Sanh vừa mới mua không bao lâu đã bất hạnh bỏ mình, bị xé thành hai nửa một cách thô bạo, cúc áo cũng văng ra tứ phía…
Nửa thân trên của Kiều Sanh lộ ra trong không khí, thật bất ngờ, dáng người của y rất đẹp, tuy là có hơi gầy, nhưng cơ bắp rõ ràng, làn da trắng nõn bị ánh sáng u ám trong quán bar nhuộm thành màu đỏ nhạt, như đang dụ người phạm tội, chỉ nhìn một chút, đã có thể khiến vô số người điên cuồng.
Kiều Tử Việt dằn xuống hơi thở đang rối loạn của mình, hai tay đặt trên ngực Kiều Sanh, bắt đầu trượt xuống.
Bấy giờ, độ cong bên khóe môi Kiều Sanh cũng ngày càng lớn hơn, vẽ nên một nụ cười trêu tức…
Tác giả :
Thùy An