Dạ Thuật
Chương 22
CHƯƠNG 22
“Một canh giờ mà thôi, ngươi nói xem ta có thể làm gì?"
Quy Khư tìm được đôi môi hắn ái mộ, liền hôn xuống.
Người dưới thân do dự trong chốc lát, sau đó là hờ hững, tiếp theo là đáp lại.
Dục vọng của hắn đã bị mình khơi dậy, Quy Khư âm thầm cười dưới đáy lòng.
Đã bao nhiêu năm, bọn họ vẫn len lén ngoạn trò chơi như vậy. Thân thể hắn, bản thân đã rất quen thuộc, thế nhưng luôn ăn không biết chán. (thằng đểu : (( )
Chính mình là người đầu tiên hôn hắn, người đầu tiên ôm hắn, người đầu tiên mang theo hắn nhận thức khoái lạc của xxx, biết cách làm sao có thể châm ngòi cho dục vọng của hắn. Hắn vốn thuộc về mình, Tiết Lăng Phong mới là kẻ chen ngang.
Bất cứ kẻ nào chen vào, hắn đều loại bỏ, một ngày nào đó, hắn sẽ có thể giết chết Tiết Lăng Phong.
Trong lòng vừa hiện sát khí, động tác của Quy Khư cũng không khỏi mạnh lên, cuối cùng cắn một ngụm vào dưới bụng của nam nhân.
“A —— “
Song Phi khẽ hô một tiếng, hơi hơi đau đớn trái lại khuấy động một cơn thuỷ triều dục vọng, phân thân đã đứng thẳng chảy ra một ít dịch thể trong suốt.
“Song Phi, ngươi sẽ không quên ta chứ?"
Quy Khư lấy tay đỡ bên cạnh eo Song Phi, nâng lên một chút. Song Phi mở mắt nhìn thoáng qua hắn, động tác này quá quen thuộc, là tín hiệu muốn đi vào.
Vậy nên Song Phi cũng theo đó thả lỏng thân thể.
Chẳng ngờ hơn nửa ngày, Quy Khư lại buông eo hắn xuống, chỉ im lặng quan sát hắn.
Không có động tác âu yếm, cũng không tiến thêm một bước, trong ánh mắt mê man của Song Phi hiện ra một tia thắc mắc.
“Phía sau của ngươi bị thương."
Quy khư nói một câu như giải thích.
“Ảnh hưởng tới ngươi sao?"
Thanh âm rất êm tai, tuy rằng không có ôn độ, nhưng mang theo chút dục vọng bắt đầu dâng trào.
“Không, là sẽ ảnh hưởng tới ngươi, tiến vào như vậy ngươi sẽ thấy khó chịu."
Quy Khư lấy tay mân mê một sợi tóc che ở trước mắt Song Phi, lại nhịn không được mà hôn hắn, trong lúc hai người gắn bó dây dưa, thuận lợi cầm lấy dược cao vứt trên mặt đất. (Làm cách nào tài quá vậy, bộ hêm lên giường hả ^.^)
Song Phi cho rằng Quy Khư muốn bôi giúp mình, không ngờ lại đưa vào phía sau của chính hắn. Lúc một ngón tay đi vào, Quy Khư cau mày hừ một tiếng.
Trướng trướng, không hề thoải mái.
“Ngươi làm gì vậy?"
Hai người thân thể trần trụi, chăm chú nhìn nhau. Cuối cùng Song Phi đè lại ngón tay vẫn đứng im trong thân thể Quy Khư.
“Ngươi cũng là nam nhân, cũng muốn đâm vào chứ hả?" Giữa lúc không thoải mái, Quy Khư vẫn miễn cưỡng vặn vẹo ra một nụ cười méo mó “Ta là lần đầu tiên, có lẽ sẽ làm không tốt, ngươi ——"
Câu nói kế tiếp nghẹn lại không ra được, chỉ cần đôi mắt Song Phi nhìn hắn, Quy Khư sẽ nói năng lộn xộn, huống chi là nói loại chuyện này.
Không thể chống cự lại, cặp mắt thâm u kia.
“Đừng ngẩn người nữa, tiếp tục làm chuyện vừa rồi đi." Song Phi lại nằm như cũ, để thân thể thả lỏng thêm một chút.
“Không, ta muốn như vậy."
Quy Khư cảm thấy đã chuẩn bị tạm ổn rồi, hắn buông dược cao, cúi người xuống hôn lên phân thân trước mặt. Nó bởi vì bị cắt ngang mà có chút mềm đi.
Đó cũng là lần đầu giữa bọn họ, lần đầu đổi vị trí, chỉ cần như vậy, họ đã chân chính gắn kết với nhau. Hắn sẽ nhớ kỹ, thân thể và luật động của nam nhân này.
Song Phi dần dần thở dốc kịch liệt hơn, còn kèm theo tiếng rên rỉ nhỏ vụn. Quy Khư rất thích nghe tiếng nam nhân này động tình, không giống Tiết Lăng Phong, lúc ở trên giường cấm Song Phi phát ra âm thanh.
Phân thân của Song Phi nhanh chóng cứng rắn trở lại, Quy Khư cầm nó, đặt ở trước mông mình, để đỉnh của nó nhắm thẳng vào hậu huyệt.
Kỳ thực Song Phi cũng rất khát vọng đúng không? Quy Khư nhìn đôi mắt Song Phi, ánh mắt Song Phi đã nói nói cho hắn điều đó. Bởi vì là nam nhân, chỉ từ phía sau đạt được thỏa mãn cũng không phải là phát tiết thực sự, cái loại cảm giác phía trước được cực nóng bao vây lấy, mới là mong muốn chân chính của nam nhân.
Cảm giác Song Phi đã bắt đầu nôn nóng, Quy Khư rốt cuộc vững vàng đỡ lấy thứ kia, sau đó chậm rãi hướng về phía nó ngồi xuống.
Mới tiến vào một nửa, Quy Khư đã bị kẹt ở trên không dám động nữa.
Đây là cảm giác bị tiến vào sao? Đau đớn như thế, hình như cơ thể sắp bị xé làm hai nửa, Quy Khư dùng hết sức lực rốt cuộc nhịn xuống được tiếng kêu thảm, cũng cứng đờ ra tại chỗ không dám nhúc nhích.
Song Phi cũng nhẫn nại không động đậy, tuy rằng chỉ là đi vào một chút, thế nhưng vòng xoáy nóng bỏng lại phát sinh sức mạnh không thể kháng cự mê hoặc hắn, hắn muốn đi vào sâu hơn, muốn cái loại ấm áp vô cùng kia!
Quy Khư cúi đầu nhìn nam nhân dưới thân, hắn cũng đang nghiêng đầu im lặng chịu đựng, đôi mày cau lại, sợi tóc ướt đẫm, đều cho thấy hắn khó nhịn nổi dục vọng.
Thế nhưng hắn không hề động, cũng không có giục mình, chỉ yên lặng ở bên mình, cùng mình nhẫn nại.
Quy Khư bỗng nhiên thấy rất hạnh phúc, đây là cảm giác ít có trong đời. Có khi nào trong lòng Song Phi, dưới bề ngoài lạnh lùng, hắn vẫn rất quý trọng mình?
Bất chợt Quy Khư cúi đầu xuống hôn Song Phi, chậm rãi thả lỏng thân thể đi xuống, như vậy sẽ không đau nhức nữa.
Song Phi chỉ cảm thấy dục vọng của mình bị bao vây càng lúc càng sâu, cái cảm giác chật hẹp lại nóng bức này khiến hắn hầu như vô pháp suy nghĩ gì nữa. Môi lưỡi cũng càng thêm kịch liệt dây dưa với người ở trên, để thanh âm thống khổ của đối phương hòa tan trong nụ hôn.
Rốt cuộc tới lúc hoàn toàn dung nạp đi vào, song phương đều phát sinh một tiếng thở phào.
“Không ngờ sẽ đau như thế, sao ngươi không nói cho ta biết?" Quy Khư ngồi ở trên còn không dám động, nhếch miệng cười cười “Sớm biết như vậy, trước đây sẽ không để ngươi ở bên dưới."
“Nguyên nhân chính là vì như thế này, cho nên mới không nói cho ngươi."
Song Phi nhẹ nhàng nở nụ cười, xoa lên gương mặt tràn đầy mồ hôi ở trên, sự thân thiết và ái ý trên gương mặt đó, mười năm qua cho tới giờ chưa từng thay đổi, mỗi lần hắn ở dưới đều thấy rất rõ ràng.
“Song Phi, tuy ta chưa từng nói rõ, thế nhưng ngươi biết đúng không?" Quy Khư nắm lại tay hắn, tiếp đó lại khom người ôm lấy hắn “Ngươi biết đúng không? Ta yêu ngươi…"
Bởi vì sắp phải đi, cho nên mới có thể nói ra lời cấm kỵ như vậy sao? Cái chữ mà lúc còn là ảnh vệ, vĩnh viễn cũng không nghe được, vĩnh viễn cũng không thể nói.
Thân thể phía trên bắt đầu trừu động, từng đợt sóng khoái cảm ấm áp lan khắp toàn thân, nhưng Song Phi cảm giác khuôn mặt chôn ở đầu vai, có những giọt nước mắt đang rơi trong câm lặng.
Vô luận những năm tháng cô độc sau đó có dài tới mức nào, vô luận tương lai sẽ trải qua những chuyện ra sao, Quy Khư đều biết hắn sẽ không quên người này, đôi mắt, nụ cười, còn có những vết tích người đó lưu lại vĩnh viễn trên thân thể và tâm hồn mình.
“Một canh giờ mà thôi, ngươi nói xem ta có thể làm gì?"
Quy Khư tìm được đôi môi hắn ái mộ, liền hôn xuống.
Người dưới thân do dự trong chốc lát, sau đó là hờ hững, tiếp theo là đáp lại.
Dục vọng của hắn đã bị mình khơi dậy, Quy Khư âm thầm cười dưới đáy lòng.
Đã bao nhiêu năm, bọn họ vẫn len lén ngoạn trò chơi như vậy. Thân thể hắn, bản thân đã rất quen thuộc, thế nhưng luôn ăn không biết chán. (thằng đểu : (( )
Chính mình là người đầu tiên hôn hắn, người đầu tiên ôm hắn, người đầu tiên mang theo hắn nhận thức khoái lạc của xxx, biết cách làm sao có thể châm ngòi cho dục vọng của hắn. Hắn vốn thuộc về mình, Tiết Lăng Phong mới là kẻ chen ngang.
Bất cứ kẻ nào chen vào, hắn đều loại bỏ, một ngày nào đó, hắn sẽ có thể giết chết Tiết Lăng Phong.
Trong lòng vừa hiện sát khí, động tác của Quy Khư cũng không khỏi mạnh lên, cuối cùng cắn một ngụm vào dưới bụng của nam nhân.
“A —— “
Song Phi khẽ hô một tiếng, hơi hơi đau đớn trái lại khuấy động một cơn thuỷ triều dục vọng, phân thân đã đứng thẳng chảy ra một ít dịch thể trong suốt.
“Song Phi, ngươi sẽ không quên ta chứ?"
Quy Khư lấy tay đỡ bên cạnh eo Song Phi, nâng lên một chút. Song Phi mở mắt nhìn thoáng qua hắn, động tác này quá quen thuộc, là tín hiệu muốn đi vào.
Vậy nên Song Phi cũng theo đó thả lỏng thân thể.
Chẳng ngờ hơn nửa ngày, Quy Khư lại buông eo hắn xuống, chỉ im lặng quan sát hắn.
Không có động tác âu yếm, cũng không tiến thêm một bước, trong ánh mắt mê man của Song Phi hiện ra một tia thắc mắc.
“Phía sau của ngươi bị thương."
Quy khư nói một câu như giải thích.
“Ảnh hưởng tới ngươi sao?"
Thanh âm rất êm tai, tuy rằng không có ôn độ, nhưng mang theo chút dục vọng bắt đầu dâng trào.
“Không, là sẽ ảnh hưởng tới ngươi, tiến vào như vậy ngươi sẽ thấy khó chịu."
Quy Khư lấy tay mân mê một sợi tóc che ở trước mắt Song Phi, lại nhịn không được mà hôn hắn, trong lúc hai người gắn bó dây dưa, thuận lợi cầm lấy dược cao vứt trên mặt đất. (Làm cách nào tài quá vậy, bộ hêm lên giường hả ^.^)
Song Phi cho rằng Quy Khư muốn bôi giúp mình, không ngờ lại đưa vào phía sau của chính hắn. Lúc một ngón tay đi vào, Quy Khư cau mày hừ một tiếng.
Trướng trướng, không hề thoải mái.
“Ngươi làm gì vậy?"
Hai người thân thể trần trụi, chăm chú nhìn nhau. Cuối cùng Song Phi đè lại ngón tay vẫn đứng im trong thân thể Quy Khư.
“Ngươi cũng là nam nhân, cũng muốn đâm vào chứ hả?" Giữa lúc không thoải mái, Quy Khư vẫn miễn cưỡng vặn vẹo ra một nụ cười méo mó “Ta là lần đầu tiên, có lẽ sẽ làm không tốt, ngươi ——"
Câu nói kế tiếp nghẹn lại không ra được, chỉ cần đôi mắt Song Phi nhìn hắn, Quy Khư sẽ nói năng lộn xộn, huống chi là nói loại chuyện này.
Không thể chống cự lại, cặp mắt thâm u kia.
“Đừng ngẩn người nữa, tiếp tục làm chuyện vừa rồi đi." Song Phi lại nằm như cũ, để thân thể thả lỏng thêm một chút.
“Không, ta muốn như vậy."
Quy Khư cảm thấy đã chuẩn bị tạm ổn rồi, hắn buông dược cao, cúi người xuống hôn lên phân thân trước mặt. Nó bởi vì bị cắt ngang mà có chút mềm đi.
Đó cũng là lần đầu giữa bọn họ, lần đầu đổi vị trí, chỉ cần như vậy, họ đã chân chính gắn kết với nhau. Hắn sẽ nhớ kỹ, thân thể và luật động của nam nhân này.
Song Phi dần dần thở dốc kịch liệt hơn, còn kèm theo tiếng rên rỉ nhỏ vụn. Quy Khư rất thích nghe tiếng nam nhân này động tình, không giống Tiết Lăng Phong, lúc ở trên giường cấm Song Phi phát ra âm thanh.
Phân thân của Song Phi nhanh chóng cứng rắn trở lại, Quy Khư cầm nó, đặt ở trước mông mình, để đỉnh của nó nhắm thẳng vào hậu huyệt.
Kỳ thực Song Phi cũng rất khát vọng đúng không? Quy Khư nhìn đôi mắt Song Phi, ánh mắt Song Phi đã nói nói cho hắn điều đó. Bởi vì là nam nhân, chỉ từ phía sau đạt được thỏa mãn cũng không phải là phát tiết thực sự, cái loại cảm giác phía trước được cực nóng bao vây lấy, mới là mong muốn chân chính của nam nhân.
Cảm giác Song Phi đã bắt đầu nôn nóng, Quy Khư rốt cuộc vững vàng đỡ lấy thứ kia, sau đó chậm rãi hướng về phía nó ngồi xuống.
Mới tiến vào một nửa, Quy Khư đã bị kẹt ở trên không dám động nữa.
Đây là cảm giác bị tiến vào sao? Đau đớn như thế, hình như cơ thể sắp bị xé làm hai nửa, Quy Khư dùng hết sức lực rốt cuộc nhịn xuống được tiếng kêu thảm, cũng cứng đờ ra tại chỗ không dám nhúc nhích.
Song Phi cũng nhẫn nại không động đậy, tuy rằng chỉ là đi vào một chút, thế nhưng vòng xoáy nóng bỏng lại phát sinh sức mạnh không thể kháng cự mê hoặc hắn, hắn muốn đi vào sâu hơn, muốn cái loại ấm áp vô cùng kia!
Quy Khư cúi đầu nhìn nam nhân dưới thân, hắn cũng đang nghiêng đầu im lặng chịu đựng, đôi mày cau lại, sợi tóc ướt đẫm, đều cho thấy hắn khó nhịn nổi dục vọng.
Thế nhưng hắn không hề động, cũng không có giục mình, chỉ yên lặng ở bên mình, cùng mình nhẫn nại.
Quy Khư bỗng nhiên thấy rất hạnh phúc, đây là cảm giác ít có trong đời. Có khi nào trong lòng Song Phi, dưới bề ngoài lạnh lùng, hắn vẫn rất quý trọng mình?
Bất chợt Quy Khư cúi đầu xuống hôn Song Phi, chậm rãi thả lỏng thân thể đi xuống, như vậy sẽ không đau nhức nữa.
Song Phi chỉ cảm thấy dục vọng của mình bị bao vây càng lúc càng sâu, cái cảm giác chật hẹp lại nóng bức này khiến hắn hầu như vô pháp suy nghĩ gì nữa. Môi lưỡi cũng càng thêm kịch liệt dây dưa với người ở trên, để thanh âm thống khổ của đối phương hòa tan trong nụ hôn.
Rốt cuộc tới lúc hoàn toàn dung nạp đi vào, song phương đều phát sinh một tiếng thở phào.
“Không ngờ sẽ đau như thế, sao ngươi không nói cho ta biết?" Quy Khư ngồi ở trên còn không dám động, nhếch miệng cười cười “Sớm biết như vậy, trước đây sẽ không để ngươi ở bên dưới."
“Nguyên nhân chính là vì như thế này, cho nên mới không nói cho ngươi."
Song Phi nhẹ nhàng nở nụ cười, xoa lên gương mặt tràn đầy mồ hôi ở trên, sự thân thiết và ái ý trên gương mặt đó, mười năm qua cho tới giờ chưa từng thay đổi, mỗi lần hắn ở dưới đều thấy rất rõ ràng.
“Song Phi, tuy ta chưa từng nói rõ, thế nhưng ngươi biết đúng không?" Quy Khư nắm lại tay hắn, tiếp đó lại khom người ôm lấy hắn “Ngươi biết đúng không? Ta yêu ngươi…"
Bởi vì sắp phải đi, cho nên mới có thể nói ra lời cấm kỵ như vậy sao? Cái chữ mà lúc còn là ảnh vệ, vĩnh viễn cũng không nghe được, vĩnh viễn cũng không thể nói.
Thân thể phía trên bắt đầu trừu động, từng đợt sóng khoái cảm ấm áp lan khắp toàn thân, nhưng Song Phi cảm giác khuôn mặt chôn ở đầu vai, có những giọt nước mắt đang rơi trong câm lặng.
Vô luận những năm tháng cô độc sau đó có dài tới mức nào, vô luận tương lai sẽ trải qua những chuyện ra sao, Quy Khư đều biết hắn sẽ không quên người này, đôi mắt, nụ cười, còn có những vết tích người đó lưu lại vĩnh viễn trên thân thể và tâm hồn mình.
Tác giả :
Ngưu Thế Binh