Dã Thú (Đam Tứ Tuyệt)

Chương 12

Trong đại sảnh tiếng nhạc du dương của đàn vĩ cầm, xung quanh được trang trí bởi những cành hồng đỏ vàng, cây xanh,.... Dòng người tới lui tấp nập nhưng không hề nhốn nháo, phía dưới đại sảnh là hàng trăm bàn ghế được trang bị vô cùng công phu và đẹp mắt, mà ở đó lại có rất nhiều nam nhân, bên cạnh là những nữ nhân được chải chuốt trong y phục theo phong cách Trung cổ. Mọi người cảm thấy nơi này vô cùng đặc sắc, trang hoàng không giống những chốn tráng lệ xa xỉ khác.

- Woa! Anh Khởi! Em không ngờ Diamond lại phong cách cổ như vậy a. Hảo tuyệt mỹ a~. - Mọi người ai cũng trầm trồ khen ngợi, đặc biệt là Tiểu Nhàn và Hoành Thư là nữ nhân chưa bao giờ được đến nơi như thế này lại càng phấn khích hơn.

-Nói cho hai đứa biết, ở đây chỉ được cho nam nhân vào thôi, tuy nhiên nhờ có anh mà bọn em mới vinh hạnh vào được đây. Xem ra phải biết ơn anh a~. - La Khởi giọng điệu đùa cợt.

-Vâng! Vâng! Cảm tạ, cảm tạ sư huynh nhiều lắm! - Hoành Thư và Tiểu Nhàn chắp tay cung kính nói lời cảm ơn.

-Haha! Anh đùa thôi! A, anh đã đặt phòng rồi, mấy đứa đi theo anh....... Tiểu Tinh! Em còn đứng đó làm gì? - Hứa Tinh từ nãy đến giờ không ngừng ngắm ngía chốn mỹ lệ này, quên mất cả bản thân đang đi cùng ai.

-A! Đối.....Thực xin lỗi...... - Hứa Tinh giật mình tiến tới, xấu hổ cúi đầu.

-Mau đi thôi!

La Khởi đột nhiên vươn tay nắm lấy tay Hứa Tinh, thiếu niên giật thót định tránh né nhưng lại bị hắn gắt gao nắm chặt dẫn đi. Mạch Quai từ đầu đến cuối vẫn luôn quan sát từng cử chỉ của La Khởi, gương mặt không khỏi đỏ bừng sát khí, bàn tay lại kịch liệt nắm thành quyền, La Khởi hắn là muốn làm gì y, không nhẽ hắn muốn cùng y một chỗ sao. Mạch Quai hắn tuyệt không thể để chuyện này dễ dàng xảy ra, ngay tức khắc liền vọt tới giành lấy Hứa Tinh khỏi vòng tay La Khởi. Mọi người ai nấy cũng ngạc nhiên nhìn Mạch Quai, Hứa Tinh cũng sửng sốt trước hành động của hắn.

- Xin lỗi! Tiểu Tinh không quen đi chung với người lạ như anh đâu. Hơn nữa, đây là lần đầu cậu ấy tới những nơi như thế này, thỉnh anh thận trọng một chút. - Mạch Quai thẳng thắn tuyên bố trước mặt La Khởi, một bên vẫn mạnh mẽ cầm lấy bàn tay nhỏ gầy của Hứa Tinh.

- Này Mạch Quai, hôm nay cậu bị sao vậy. Đột nhiên nói vậy với đàn anh là sao? - Hoành Thư có chút khó chịu, cái tên Mạch Quai này không có lần nào là không gây chuyện, cô thật sự bó tay với hắn ta.

-A! Không sao, không sao. Hảo, chúng ta đi tiếp thôi. - La Khởi hướng Hoành Thư và Mạch Quai gượng cười, sau lại xoay người bước đi lộ ra bản mặt vô cùng khó coi, hắn nghĩ Mạch Quai là muốn chọc tức hắn đây, thực là muốn Mạch Quai ngay lập tức biến khuất khỏi nơi này cho xong, nhưng lại muốn lấy lòng tiểu hài tử kia, bản thân cần phải biết kiềm chế và tạo ấn tượng cho y, không nên vì chuyện nhỏ nhặt mà sinh khí.

Hứa Tinh lại cảm thấy không khí có chút căng thẳng, chỉ vì y mà Mạch Quai phải nói những lời khó nghe với đàn anh, theo thói quen lại cúi đầu tự trách bản thân, y tự thầm nhủ bản thân phải chú ý hơn nữa mới được.

Ngược lại, từ nãy đến giờ Tiểu Nhàn lại thập phần cảm thấy rất phấn khích, cô nghĩ phải chăng cuộc chiến tranh giành đã sớm bắt đầu rồi, không chừng cả tối nay sẽ có nhiều điều thú vị xảy ra đây.

La Khởi mở ra một căn phòng tối om, chốc lát hắn với tay bật công tắc, ánh đèn nê ông tỏa khắp căn phòng rộng lớn. Căn phòng với cách trang trí theo phong cách Vampire, bộ sa lông đặt giữa căn phòng tất cả đều phủ lớp vải mềm mịn những đường chỉ hình ma cà rồng. Góc bên phải căn phòng là phòng vệ sinh, góc bên trái đặt một chiếc giường mini vòm cung, tất thảy mọi thứ trong căn phòng này không tài nào chê vào đâu, hảo tuyệt mỹ. Hoành Thư và Tiểu Nhàn không khỏi phấn khích mà la hét om sòm, thản nhiên một mạch chạy tới bên chiếc giường, hung hăng thả chiếc giầy cao gót, nhảy vọt lên giường nhún nhảy trông rất sung sướng.

- Hai cô nương! Hai cô có biết ý tứ không? Đây không phải nơi để vui đùa đâu a..... Đúng là đàn bà! - Mạch Quai khó ưa lên tiếng.

-Này cái tên chết tiệt kia, ai mượn cậu nói. Anh Khởi~...... - Hoành Thư một phắt nhảy "bịch" xuống giường, hướng La Khởi giọng điệu nũng nịu.

- Anh thấy Mạch Quai nói đúng đấy. Dù sao ở đây cũng không phải anh làm chủ, hai em nên trật tự một chút. Không chừng lát nữa có người tới đuổi bọn em về, anh không có chịu trách nhiệm đâu a. - La Khởi nhún vai, bất đắc dĩ nói.

- Hừ! Nể mặt anh Khởi. Chứ không tôi đã ném cậu ra khỏi đây rồi. - Hoành Thư bĩu môi lên tiếng.

- Cậu.........

- Hai người thôi đi, đúng thật trẻ con! Nhìn xem, tiểu Tinh từ nãy đến giờ có nháo như các cậu không? Lo mà học tập cậu ấy đi. - Tiểu Nhàn chán nản cái tên Mạch Quai kia, miệng thì cứ nói thích Hứa Tinh, luôn sợ kẻ khác chiếm độc y, mà bản thân hắn lại không bao giờ chững chạc hơn, thế này thì sao mà Hứa Tinh y để mắt đến hắn đây. Nếu như không phải hắn là bạn cô, cô đã sớm giúp La Khởi hợp với Hứa Tinh y một chỗ rồi.

Mọi người chán nản nhìn hai người bọn họ, suốt ngày không ngừng cãi nhau. Chốc sau Mạch Quai cũng không muốn đếm xỉa gì đến Hoành Thư, bản thân chỉ luôn chú ý đến Hứa Tinh, tránh để cho tên La Khởi kia bất cứ lúc nào có thể tiếp cận thân mật với y.

Mọi người náo nức cùng nhau nói chuyện phiếm, cùng nhau uống rượu bia, thậm chí Hoành Thư và Tiểu Nhàn lại còn hùng hổ mời mọc các đàn anh lên nhảy múa. Duy nhất chỉ Hứa Tinh lại không quen với không khí nơi đây, trong lòng có chút lo sợ muốn về nhà. Bởi y chưa bao giờ đi chơi đêm như vậy, mà thời gian lại không còn sớm. Trong lòng y luôn nghĩ rằng có phải hay không baba đang đợi y ở nhà. Đợi đến khi mọi người đã say nhèm mệt mỏi, thiếu niên lén lút rời khỏi chỗ ngồi, khẽ đóng cửa rồi ra ngoài.

La Khởi từ lúc vào phòng vẫn luôn để ý đến Hứa Tinh, thâm tâm không ngừng suy nghĩ làm thế nào để Mạch Quai không bám víu y nữa. Cho đến khi vui chơi cùng mọi người không ngừng, mới mệt mỏi nằm bệt trên sôpha nghỉ ngơi thì lại thấy bóng dáng nhỏ bé của thiếu niên rời đi. Hắn khẽ nhíu mày, y là muốn đi đâu, hắn một lượt quan sát mọi người đã say nhèm, yên tâm đóng cửa ly khai.

Dãy hành lang vừa tối vừa dài không một bóng nhân viên, phòng ốc phải gần như cả trăm căn, mà nơi gọi là Diamond này lại vô cùng rộng lớn đi, khiến Hứa Tinh không tài nào tìm được lối ra. Y bất đắc dĩ vào từng căn phòng để tìm nhân viên giúp đỡ, nhưng phòng nào cũng đóng kín cửa từ bên trong. Đi thêm vài bước, thiếu niên nhận ra phía trước có căn phòng mở hé cửa, lại còn khe khẽ nghe vài thanh âm của người. Y như nhẹ nhõm trong lòng, vậy là y có thể tìm người giúp rồi. Thế nhưng y càng tiến gần thanh âm đó lại có chút kì lạ đi.

- Ngô.... Aaaaa... nhẹ một chút..... không..... đừng..... nhẹ một chút ....

Hứa Tinh bị thanh âm kỳ kỳ quái quái kia thu hút, không tự chủ hướng khoảng cách kia đi đến. Khoảng cách càng tới gần bên trong thanh âm càng nghe rõ ràng.

Giờ phút này, cách một khoảng cách cửa, đột nhiên nghe tiếng va chạm thân thể “Ba ba" vang lên. Hứa Tinh đưa tay mở nhẹ cánh cửa kia một chút, đối diện cảnh sắc bên trong cả kinh đến nỗi mặt miệng đều không thể khép lại, chỉ nhìn thấy một vị nam nhân cường tráng quần áo không chỉnh tề hung hăng đặt một vị nam tử thanh nhã trần như nhộng ở dưới, hung khí của hạ thân mãnh liệt đưa đẩy bên trong hậu huyệt của vị nam tử, mà nam tử kia đôi chân trắng thật dài lại đang gắt gao quấn quanh trên người nam nhân cường tráng kia…

Hứa Tinh kinh hỏang không thốt lên lời. Cái kia..... là.... tại sao nam nhân lại cùng nam nhân....... mà họ tại sao lại làm ở đây được chứ.... Thiếu niên mặt tái mét ngã khụy xuống nền đất, mông bất giác lui về phía sau. Y hiện giờ rất muốn nhấc chân chạy thật nhanh thật xa, nhưng một chút cử động cũng không thể.

- Tiểu Tinh! Em là muốn đi đâu? Sao lại ngồi đây? - La Khởi bỗng nhiên xuất hiện, nhìn thấy bộ dạng hốt hoảng của Hứa Tinh, không khỏi cau mày hướng nhìn cánh cửa phòng trước mắt. Hắn khẽ nhìn vào căn phòng kia, thấy hai vị nam nhân đang kịch liệt làm tình. Hắn bất giác cong khóe miệng, Hứa Tinh y vì thấy cảnh tượng kia mà hốt hoảng đến như vậy sao, thật đúng là con nai nhỏ thuần khiết như nước.

- Tiểu Tinh! Em đã đi đâu, anh tìm em nãy giờ.

- Anh Khởi..... Tiểu Tinh .... anh có thể hay không .... đưa tiểu Tinh về nhà, đã không còn sớm nữa. Baba nhất định đang chờ em .....

- Sao phải vội? Bạn bè em còn ở đây mà.

- Nhưng.......

- Mau về phòng thôi! Bạn em đang chờ em đấy. - La Khởi nắm lấy bàn tay Hứa Tinh, kéo y đi.

Hứa Tinh y thật sự là không hề muốn ở lại đây một phút nào, tình cảnh mới nãy đã dọa sợ y chết khiếp rồi, y nên về nhà ngay mới được. Thiếu niên khẽ né tránh bàn tay của La Khởi, cúi đầu xin lỗi rồi định quay lưng rời đi. Nếu như La Khởi không muốn giúp y, y cũng có thể tự mình về lấy.

Thế nhưng Hứa Tinh chưa đi được nửa bước, đã có bàn tay to lớn chụp lấy, y kịch liệt dãy giụa. Bất quá cơ thể nhỏ bé của thiếu niên không thể so với cơ thể cường tráng kia.

Nam nhân to lớn một phát kéo Hứa Tinh vào một căn phòng gần đó. Thiếu niên sợ hãi, nước mắt rốt cuộc rơi xuống, dùng sức thoát khỏi nam nhân kia. Thế nhưng y lại càng kinh hoảng hơn, nam nhân trước mắt nguyên lai không phải ai khác chính là La Khởi. La Khởi đưa tay tắt công tắc, căn phòng lúc này chỉ còn mỗi bóng đèn cam mờ ảo, tạo cho căn phòng thêm vẻ sắc êm dịu. La Khởi đẩy mạnh Hứa Tinh vào tường, thiếu niên sợ hãi muốn tránh khỏi, lại bị lực đạo của hắn khống chế không cho y có chỗ nào để thoát.

- Tiểu Tinh! Anh để ý em từ rất lâu rồi. Anh rất thích em, em có thể cùng anh một chỗ được không? - La Khởi ghé sát tai Hứa Tinh, hơi thở nóng hổi hả vào người y.

- Anh Khởi..... nhưng.... tiểu Tinh là nam.... không thể..... - Hứa Tinh một bên kinh hoảng nhìn La Khởi, một bên đưa tay lén lút dùng lực đẩy hắn ra.

- Thế thì đã sao? Ban nãy em cũng có thấy hai người kia rồi, bọn họ là nam nhân vẫn làm tình đó thôi.

- Cái kia.... đối... thực xin lỗi..... tiểu Tinh không thể....... thỉnh anh.... làm ơn.... để Tiểu Tinh đi.... - Thiếu niên tự ti cúi đầu, thanh âm có chút run rẩy sợ hãi.

- Chẳng nhẽ..... Anh đối xử tốt với em như vậy, em lại nỡ cự tuyệt anh sao? - La Khởi tựa hồ như rất tức giận, phẫn nộ nói.

- Dạ không.... tiểu Tinh không có..... Tiểu Tinh thực rất biết ơn anh... Tiểu Tinh tuyệt sẽ không quên..... - Thiếu niên như lần đầu tiên nhận thấy La Khởi tức giận như vậy, thanh âm nhỏ nhẹ không ngừng giải thích.

- Thế tại sao cự tuyệt? - La Khởi thanh âm lạnh lùng, đôi mắt đỏ ửng sát khí.

- Tiểu Tinh.... Cái đó...... thực sự không thể.... thực xin lỗi anh...... - Hứa Tinh bàn tay run rẩy nắm chặt góc áo, sợ đến mức không dám ngẩng đầu, chỉ cúi xuống nhìn bàn chân mình.

- Hừ....

La Khởi đưa ánh mắt hung hiểm từ trên cao nhìn xuống làm Hứa Tinh cảm thấy rất tự ti. Thế nhưng mãi không thấy y trả lời, hắn đột nhiên vung tay chế trụ chiếc cằm nhỏ gầy của y, bắt y phải ngẩng cao đầu đối mặt với hắn. Thiếu niên sợ đến mặt mũi trắng bệch, y đã làm cho La Khởi hắn tức giận rồi sao, nhưng là lần đầu tiên hắn lại sinh khí đến như vậy, trông thật đáng sợ chẳng khác người nào đó.... là Khuất Gia Trình. Phải, bây giờ La Khởi chẳng khác gì Gia Trình, ánh mắt hung ác như muốn ăn tươi nuốt sống y.

- Đối... thực xin lỗi anh.... Tiểu Tinh.... làm ơn..... đau.. - Khí lực của hắn càng tăng thêm, thiếu niên liền cảm thấy đau muốn rớt cả hàm, nước mắt một lần nữa rơi xuống.

La Khởi trầm mặc không nói gì, một khắc bóp chặt cánh tay gầy gò của Hứa Tinh kéo đến bên giường, hắn ném y xuống. Thiếu niên sợ hãi muốn trốn thoát, hắn lại gắt gao nắm chặt cổ chân y, đem y đặt dưới thân. Hứa Tinh hoảng sợ yếu ớt giãy dụa.

- Anh Khởi..... đừng mà..... đừng như vậy......

La Khởi không quan tâm Hứa Tinh đang đặt dưới thân cầu xin, hắn nắm chặt quần áo của y, mạnh mẽ xé, trong phút chốc Hứa Tinh hoảng sợ căng mắt to, quần áo Hứa Tinh trong tay La Khởi lập tức biến thành miếng vải rách.

- Không được....làm ơn đừng mà..... - Hứa Tinh kịch liệt lấy tay che hạ thân, lại bị La Khởi hung hăng lấy dây thắt lưng vặn ngược hai tay ra sau lưng trói chặt.

Phút chốc thân thể thiếu niên lõa lồ trước mắt La Khởi. Làn da trắng mịn màng không tì vết, nụ hoa hồng nhạt trước ngực vô cùng quyến rũ, cơ thể tuy nhỏ gầy nhưng lại không hề thấy trơ xương, từ đầu đến cuối đều trắng nõn, có khi hấp dẫn hơn cả cơ thể của nữ nhân. La Khởi sau một hồi ngắm nhìn cơ thể kia, chiếc lưỡi bất giác liếm khóe miệng, hắn nuốt nước bọt, chậm rãi đưa tay sờ nắn cơ thể tuyệt mỹ. Bạn đang
Tác giả : Nhộng Hiên
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Tran 2 năm trước
đã có chap mới nhất rồi nha anh em. link đây nha: bit.ly/mga899

Truyện cùng thể loại