Dạ Sắc Chi Tiền (Trước Đêm Tối)
Chương 49: Họp lớp

Dạ Sắc Chi Tiền (Trước Đêm Tối)

Chương 49: Họp lớp

Đêm đó Trương Hoàn qua đêm chỗ Triệu Trăn, vì vậy gọi điện về nhà, nói không về, ở chỗ Triệu Trăn có việc.

Cậu nói như vậy, dì dượng rất cao hứng, chỉ có Tiết Lộ càng suy nghĩ sâu xa, cảm thấy suy đoán của mình tựa hồ càng ngày càng gần chân tướng.

Bởi vì Trương Hoàn đưa điện thoại Triệu Trăn tặng cậu cho Tiết Lộ xài, Triệu Trăn cho rằng Trương Hoàn tuỳ tiện cho người khác quà ông tặng, tuy trong lòng có chút khó chịu, nhưng ông làm một người lớn tuổi, vẫn là rất rộng lượng tha thứ việc này, đồng thời không hề đề cập với Trương Hoàn bất mãn của ông, chỉ là vài ngày sau, tặng cho Trương Hoàn một chiếc điện thoại giống hệt mà thôi.

Trương Hoàn nhận chiếc điện thoại này vào tay, trầm mặc một hồi, không từ chối ý tốt của Triệu Trăn, mà là trực tiếp trả lời một câu “Cám ơn."

Kỳ thật cậu muốn nói cái điện thoại kia, cậu không cho người khác, chỉ là cho Tiết Lộ mượn chơi chút thôi, bất quá, không biết cậu suy nghĩ cái gì, liền không nói ra những lời này cho Triệu Trăn.

Hai người lần nữa khôi phục lại quan hệ lúc trước, tất cả mọi người bên cạnh cả hai đều cảm thấy biến hoá của bọn họ.

Tiết Lộ phát hiện anh họ khôi phục hình dạng mặc dù cả người lãnh đạm thế nhưng tâm tình sảng khoái sung sướng như trước, mà Triệu Trăn, tài xế người làm bạn bè và cấp dưới đều biết tâm tình ông trở nên không tệ, Triệu Sưởng phát hiện đầu tiên ba mình thay đổi, còn chế nhạo ba cô, nói, “Có phải làm hoà với người ta rồi không? Nhìn ba thật có tiền đồ, bởi vì một nữ nhân, suy sụp vài ngày, sau khi làm hoà, liền cao hứng không tìm thấy hướng bắc!"

Hai người đang liên lạc qua mạng, Triệu Sưởng ở bên kia đại dương, mắt nhìn baba ngồi đó cười đến hàm súc.

Triệu Trăn còn giáo dục Triệu Sưởng, “Sưởng Sưởng, con nói baba như vậy không đúng. Nhân sinh trên đời, nếu ngay cả tình yêu này cũng không thể thoải mái vui vẻ thương tâm, vậy còn có ý nghĩa gì."

Triệu Sưởng vì vậy liền cười, còn ở bên kia máy tính nhún nhún vai, nói, “Chính ba nói vậy, con liền không còn lời gì để nói, chỉ là mong ba đừng có nữ nhân liền quên con gái mới tốt!"

Triệu Trăn nói, “Ô, bảo bối Sưởng Sưởng nhà ta là muốn ăn dấm với mẹ kế sao?"

Triệu Sưởng vì câu này mà nghiêm mặt, nói, “Ba, biết là vậy còn cố ý nói, ba thật là không còn thương con như trước rồi."

Câu này của Triệu Sưởng nghiêm trọng rồi, Triệu Trăn lập tức đứng đắn nghiêm túc, dụ dỗ, “Đâu có, con là con gái bảo bối của ba, ai cũng không quan trọng bằng con."

Lúc sau Triệu Sưởng thấy baba khẩn trương, mới an ủi ông, “Con biết, ba là người thương con nhất. Con hẹn người ta đánh tennis, không nói với ba nữa, con out!" Nói xong, ngay lập tức tắt.

Triệu Trăn nhìn màn hình máy tính, cười cười, cảm thấy con gái vẫn là không rời bỏ ông.

Triệu Trăn mượn chuyện dì dượng Trương Hoàn nói để Trương Hoàn đến công ty mình làm bán thời gian, công khai chiếm lấy thời gian nghỉ ngơi của Trương Hoàn để cậu không về nhà mà cùng mình ở một chỗ.

Trương Hoàn phát hiện lúc Triệu Trăn không bận liền rất rãnh rỗi, hoặc là ông rất giỏi tranh thủ lúc rãnh rỗi, ông cư nhiên tự mình luyện cái acc kia, đương nhiên cũng đập tiền không ít, khi Trương Hoàn vội chuyện bên Nghiêm Lập Bản mà ngừng game vài ngày, đến lúc cậu lên lại, phát hiện Triệu Trăn thật sự là khoảng cách ba ngày mà khác hẳn khi xưa. Một thân trang bị chói loà khiến Trương Hoàn không mở mắt nổi, trong lòng nói Triệu Trăn là người thật khoe khoang, bất quá, lại không thấy Triệu Trăn luyện lại một acc nam, vẫn là cái acc nữ đã trưởng thành kia.

Trương Hoàn không khỏi hỏi, “Ngài sao không đổi lại luyện acc nam?"

Triệu Trăn nói, “Tiểu cô nương này hình tượng là do cậu chọn, khẳng định phù hợp thẩm mỹ của cậu, cậu đã thích, tôi đương nhiên không đổi. Hơn nữa, tôi phát hiện dùng acc nữ mới có lợi, dễ kết giao bạn."

Trương Hoàn khinh bỉ ông, “Ngài lừa người khác ngài là nữ sao?"

Triệu Trăn khí định thần nhàn nói, “Tôi không có tâm tư gạt người, tôi làm sao sẽ nói tôi là con gái, tôi là nam nhân đường đường chính chính mà! Hơn nữa, acc nữ còn có chỗ tốt, trong này còn có thể kết hôn, vừa lúc có thể cùng acc La Hán kia của cậu kết hôn." Tiện đà tiếp tục lảm nhảm, nói game này thật sự là trí năng, muốn gì cũng có, hoà thượng sau khi xuất sư cũng có thể kết hôn, này mới phù hợp luân lý, nếu không để người ta thật sự chặt đức thất tình lục đục, vậy có ý nghĩa gì…

Nói một đống lớn, Trương Hoàn không thể nhịn được nữa, nói, “Tôi mới sẽ không cho La Hán kết hôn!"

Triệu Trăn liếc cậu một cái, cười nói, “Trong này người chờ cùng tiểu nha đầu kết hôn đứng xếp hàng nhiều lắm, cậu không tới kết, tôi càng phiền phức."

Trương Hoàn tức giận tức giận nói, “Còn không phải ngài nơi nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, lớn tuổi như vậy, còn giả vờ trẻ trung, còn dám nói mười sáu tuổi học sinh trung học, ngài có điểm mấu chốt đạo đức không hả."

Triệu Trăn nói, “Nha đầu này cũng chỉ lớn như vậy, tôi nói mười sáu tuổi còn là nói lớn, nói mười ba tuổi mới đúng."

Trương Hoàn nghĩ thầm mình nói không lại Triệu Trăn, vì vậy chỉ đành trầm mặc, lặng lẽ chạy đi cùng Triệu Trăn kết hôn. Bất quá, cậu luôn cảm thấy Triệu Trăn luyện một acc nữ, ngược lại rất sung sướng, giống như đang nuôi con gái, y như bại gia tử đập tiền cho nó đủ loại trang bị, có vài cái căn bản không có ích lợi gì, chỉ là cho đẹp thôi.

Bởi vì Trương Hoàn bận, cậu không thường lên võng du, sau đó Triệu Trăn không còn hứng thú, cũng không lên.

Hai người trải qua mấy ngày này, Triệu Trăn cảm thấy giống như ở chung vậy, trong lòng cao hứng vô cùng thoả mãn, duy nhất không vừa lòng chính là, Trương Hoàn vô luận thế nào cũng không cùng ông tiến thêm một bước trong quan hệ.

Hôm nay, là ngày lớp trung học Trương Hoàn họp lớp.

Năm nhất năm hai đại học cũng có họp lớp, thế nhưng Trương Hoàn không đi, chủ yếu là trong lớp có hai bạn nữ thích tử triền loạn đả (ý là cứ quấn lấy Trương Hoàn), cậu không thể không né thật xa, hơn nữa, cậu không thích đi họp lớp lắm, bởi vì luôn sẽ có chuyện cậu không thích xảy ra.

Nhưng lần này không đi không được, có mấy bạn học liên hệ cậu bảo cậu đi, hơn nữa, đây có lẽ là lần cuối cùng họp lớp thời đại học của lớp bọn họ, bởi vì người bạn nhiệt tình tổ chức tiệc mỗi lần nay phải ra nước ngoài, hơn nữa mọi người đã năm ba đại học, sau này chỉ biết bận rộn hơn, có lẽ mỗi người một phương, họp lớp liền khó khăn hơn trước đây rất nhiều. Thế là, Trương Hoàn đáp ứng sẽ đi.

Bọn họ hẹn buổi chiều ở phòng hát K cực lớn, cùng nhau ăn cơm tối, sau bữa tối đi quán bar uống rượu nói chuyện phiếm.

Buổi chiều Trương Hoàn không cùng đi hát K, trước đây cậu từng thiếu chút nữa bị con gái cưỡng hôn trong KTV, hơn nữa chung quanh một đống người tất cả đều giễu cợt, Trương Hoàn lại là người rất bảo thủ, người khác làm vậy với cậu, trong lòng cậu rất không vui, lúc đó ngay tại chỗ đẩy người ra phất áo bỏ đi, chọc cho những người còn lại hai mặt nhìn nhau.

Cho nên, lần này cậu mượn chuyện làm thêm bận rộn, không đi.

Triệu Trăn biết cậu muốn tham gia họp lớp, khi đưa cậu đến nhà hàng họp mặt, Triệu Trăn không ngừng dặn dò, nói, “Tôi biết trẻ con bây giờ đều chơi vô cùng điên, những người giống như chúng ta cũng phải cam bái hạ phong, cậu ngàn vạn lần phải tự bảo vệ, đừng bị nữ lưu manh chiếm tiện nghi. Không cần uống rượu nhiều, không nên cùng con gái mắt đi mày lại…"

Trương Hoàn nhàn nhạt liếc ông, nói, “Ngài nói như vậy, hình như rất không cam lòng chính mình không chơi điên bằng được, ngài có muốn điên điên không? Có muốn cùng đi không?"

Triệu Trăn nói, “Nga, có thể mang tôi theo?"

Trương Hoàn nói, “Yêu cầu có người nhà đều phải mang theo người nhà, ngài cùng tôi đi thôi!"

Trương Hoàn nói như vậy, trong lòng Triệu Trăn thật cao hứng, nhưng mà, đương nhiên biết Trương Hoàn cố ý nói chơi, nếu như mình thật biểu thị muốn đi, cậu sẽ giận, vì vậy nói, “Quên đi, tôi già rồi, sẽ không tranh náo nhiệt cùng mấy thanh niên các cậu." Nói xong, còn bày ra vẻ mặt có chút cô đơn, tiếp theo cẩn thận dặn dò hai câu, “Không nên ăn đồ quá cay, uống ít đồ uống có ga, dưỡng dạ dày phải luôn chú ý, không nên lại mắc bệnh đau bao tử. Các cậu sau đó đi quán bar, đến nơi nhắn cho tôi một tin, để tôi biết cậu đang ở đâu, không nên chơi quá muộn, tôi thấy cậu muộn quá chưa về, sẽ đi đón cậu…"

Trương Hoàn hơi rũ mắt, thấy ông thu liễm lại các loại vô lại khi trước, nghiêm túc ôn nhu dặn dò, trong lòng mềm mại, ấm áp, cậu thậm chí đưa tay ôm lấy vai Triệu Trăn, hôn lên khoé môi ông một cái, thấp giọng thì thầm, “Không được nói chính mình già, ngài tuyệt đối không già. Hơn nữa, cho dù muốn nói, cũng chỉ có tôi được nói…"

Triệu Trăn vì câu này mà sửng sốt, đây là lần đầu tiên Trương Hoàn nói như vậy, thời khắc này, ông không cảm động là giả, bất quá, ông không bộc lộ ra, chỉ là cười cười gặm môi Trương Hoàn, nói, “Được rồi, tôi chờ cậu về nói."

Trường cấp ba của Trương Hoàn trước đây, mặc dù là trường công lập, nhưng do phi thường nổi tiếng, trong đó không thiếu những đứa nhỏ có gia thế có tiền có quyền, ngay lớp Trương Hoàn bọn họ, liền có không ít.

Dưới tình huống có nhóm người có thể ăn có thể chơi này, nhà hàng liên hoan khẳng định không tệ, là một nhà hàng buffet hải sản năm sao, Triệu Trăn đưa Trương Hoàn đến dưới lầu, thấy Trương Hoàn đi vào, chính mình mới bảo tài xế lái xe đi.

Vị tài xế này, mắt mở trừng trừng nhìn toàn bộ quá trình ông chủ nhà mình rơi vào bể tình, sau đó lại thấy đủ loại quan hệ thân mật và các kiểu rơi vào tĩnh mịch thương tâm giữa ông và Trương Hoàn.

Tỷ như, lúc này, đưa Trương Hoàn đi rồi, Triệu Trăn liền trầm mặc, diện vô biểu tình, không biết đang suy nghĩ cái gì, nhưng tài xế một lòng nghĩ Triệu Trăn đang một mình thưởng thức cô độc sau khi tiểu tình nhân rời đi.

Đương nhiên, trên đây đều là y bổ não, không coi là thật.

Nhưng trong lòng Triệu Trăn thật đang lo lắng Trương Hoàn, sau đó còn gọi điện cho vệ sĩ được phái vào nhà hàng dùng tiền công ăn uống tiện thể giám thị Trương Hoàn, hỏi tình huống nơi đó.

Người tới tham gia họp lớp không ít, sau khi Trương Hoàn vào, lập tức được hoan nghênh nhiệt liệt, đương nhiên còn có oán giận và chỉ trích.

“Ôi, anh đẹp trai, thật là quá bận rộn mà, trước đây mỗi lần họp lớp đều nói bận không đến, lần này tới, buổi chiều hát K cũng không lại."

Này là oán trách, vừa nói, nữ sinh này còn cười dài nhìn cậu, Trương Hoàn chỉ là nhàn nhạt cười cười, nói, “Quả thật có chuyện." Sau đó liền im lặng.

Tuy rằng cậu trầm mặc, nhưng nữ sinh trong lớp vẫn xoay quanh cậu, hỏi tình huống hiện tại, tính toán cho mai sau, có yêu đương gì chưa các loại.

Còn có một nữ sinh dưới tình huống bạn trai ngay cạnh bên, trực tiếp nói với Trương Hoàn, “Cậu xem trước đây tớ thích cậu như vậy, theo đuổi cậu hai năm, cậu không có đáp ứng, hiện tại, cậu coi trọng mỹ nữ nào, bên cạnh có bạn gái chưa?"

Trương Hoàn nói, “Người đó bận, hôm nay không thể tới. Sau này có cơ hội lại giới thiệu cho mọi người quen biết!" Sau này lại giới thiệu, chính là không bao giờ giới thiệu.

Bất quá, cậu vừa nói vậy, chính là nói rõ đã quen bạn gái, khẳng định không ít người nát tim, nhưng vẫn phải cười lớn hỏi về bạn gái cậu.

Trương Hoàn cũng không kiêng kị, nói, “Người đó lớn hơn tôi không ít, đã đi làm, tốt lắm, rất chu đáo."

Lúc bị hỏi có phải đại mỹ nữ không, Trương Hoàn cười lắc đầu, “Không phải loại mỹ nữ như mọi người nghĩ, thật sự, rất thông thường."

Thế là, mọi người bắt đầu thương tâm nghĩ tới câu danh ngôn “Trai đẹp phối với nữ xấu", chủ yếu vẫn là Trương Hoàn tìm một người phụ nữ lớn tuổi đã đi làm, này khiến các cô ấy cảm thấy bất khả tư nghị, lại không thể làm gì.

Trương Hoàn trước đây làm hotboy trường bọn họ, bao nhiêu nữ sinh thầm thương trộm nhớ cậu. Vài năm trôi qua, giữa một đám trai đẹp đều tàn tạ hiện tại, Trương Hoàn lại còn có thể bảo trì vẻ đẹp năm đó, thậm chí càng có vị đạo thời gian, bất đắc dĩ biết được cậu lại tìm một phụ nữ lớn hơn cậu không ít, lẽ nào, hồi trước từ chối nhiều người như vậy, là bởi vì có cảm tình với phụ nữ lớn một chút sao? Như kiểu yêu mẹ thái quá ấy. (mother complex)

Khi Trương Hoàn sắp chịu không nổi sự nhiệt tình của nữ sinh, may mà nam đồng bào đến giải cứu cậu, trên bàn ăn, mọi người cười cười nói nói, bầu không khí rất tốt.

Do đã nói mình có đối tượng, Trương Hoàn cũng không nhìn các loại ám hiệu từ nữ sinh, nhưng thật ra đám bạn nam lại bắt đầu trêu ghẹo cậu tìm được một cô gái đã trưởng thành, trước đây những người còn ghen tị Trương Hoàn được các nữ sinh hoan nghênh, thậm chí đều có chút địch ý với cậu, còn chuyên môn tới tìm cậu để hai-anh-em-mình-cùng-nhau-nói-chuyện, vậy mà giờ lại tuyên bố, “Chốc lát nữa nhất định phải chuốc rượu cậu ta, chúng ta trước đây bởi vì cùng lớp với cậu ta, ngay cả cơ hội yêu đương cũng không có, hiện tại phải xả chút giận mới được!"

Được một đám người ủng hộ, Trương Hoàn bất đắc dĩ nhìn bọn họ.
Tác giả : Nam Chi
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại