Cừu Nhỏ Chạy Đâu Cho Thoát
Chương 69: Tổng Giám Đốc Thần Bí
Cho dù là khảo nghiệm, cái khảo nghiệm này cũng thật sự là đến quá nhanh rồi, Tô Cẩm Khê căn bản cũng không có chuẩn bị tâm lý một chút nào.
“Trước đó không phải cô nói cô chịu khổ rất giỏi sao? Cho nên tôi cho cô cơ hội lần này, do cô dẫn đầu!" Jenny quét mắt qua Tô Cẩm Khê một chút.
“Chị Jenny, chị không có nói đùa với tôi sao? Tôi đi đầu tiên lỡ như làm ảnh hưởng đến kế hoạch đằng sau của mọi người thì sao.
"
Tô Cẩm Khê cũng không phải là không dám, quả thực cân nhắc vì đại cục của công ty.
“Tôi muốn cô đi, nhưng cũng không hi vọng cô cho thấy thân phận, cô là người mới, là thực tập sinh, những người khác chưa chắc sẽ chú ý.
"
Jenny đầy mắt kính, hiển nhiên đã có một kế hoạch.
Biểu hiện lúc vừa mới nảy của Tô Cảm Khê có thể thấy trí nhớ của cô không tệ, sức quan sát cùng đầu óc cũng không tệ.
Có lẽ cô mới là ứng cử viên tốt nhất.
“Chị Jenny, ý của chị là….
.
" Tô Cầm Khê không thể lý giải được.
“Cô qua đây, tôi dạy cho cô.
"
*A.
" Tô Cảm Khê đành phải mau chóng đi tới.
Ngược lại trong nháy mắt những người khác minh hiểu rõ ý tứ của Jenny, dù sao Jenny có thể ngồi lên vị trí này, chính là dựa vào thủ đoạn.
Mặc kệ là tốt hay là không tốt, chỉ cần có thể đạt tới mục đích thì tốt nhất rồi.
Tô Cẩm Khê đi theo Jenny đến phòng làm việc của cô ấy: “Chị Jenny, chị muốn dạy tôi cái gì.
"
denny không nói lời nào mà là đi vòng một vòng quanh người Tô Cẩm Khê, đánh giá thân hình của cô.
Tô Cẩm Khê bị cô ta chằm chằm đến nỗi trong lòng vô cùng sợ hãi: “Chị Jenny, chị, chị đừng nhìn tôi như vậy…… Tôi không quen.
"
“Cô bé, cô quả thực chính là báu vật trời sinh.
"
Tô Cẩm Khê làm sao lại có cảm giác lúc này mình giống như vịt quay Bắc Kinh đang trên lửa nóng, Jenny chính là đầu bếp không ngừng cầm móc xoay tròn cô?
“Chị Jenny, tôi thật sự không hiểu.
"
“Tiểu Tô, hôm nay tôi sẽ dạy cho cô bài học đầu tiên trong công việc, có đôi khi vì đạt được mục đích, trong thời gian đặc biệt phải có những thủ đoạn đặc biệt.
"
“Cái gì gọi là phương pháp đặc biệt?"
Jenny đối đầu với cặp mắt đơn thuần trong vắt như nước trong hồ của cô, ngón tay nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt của cô.
“Cô nên may mắn vì ông trời cho cô một gương mặt mà người khác cầu cũng không được.
"
Tô Cảm Khê không biết cô ta vì sao lại từ hạng mục mà dẫn đến gương mặt của mình.
“Tiểu Tô, cô đi thu dọn đồ đạt đi có thể tan làm rồi.
"
Vừa nghe nói mình được tan làm Tô Cẩm Khê tưởng rằng là denny không cần cô nữa, vội vàng nói: “Chị Jenny, chị cho tôi một cơ hội đi, tôi nhát định sẽ làm việc thật tốt mà.
"
“Cô nhóc ngốc, cũng không phải là tôi đuổi cô, tôi bảo cô thu dọn đồ đạt lát nữa theo tôi mua một ít đồ.
"
“A, hóa ra là như thế này sao, làm tôi sợ muốn chết, vậy tôi đi ra ngoài trước.
" Tô Cầm Khê quay người đi ra ngoài.
Sau khi cô đi ra cửa.
Jenny lại gọi Tiểu Châm đến: “Đem tư liệu của tổng giám đốc của Đề Hoàng cho tôi.
"
“Chị Jenny, tư liệu của ai tôi cũng có thể cho cô, duy chỉ có anh ta thì tôi làm không được.
"
“Vì cái gì lại làm không được?" Jenny đầy kính mắt trên sống mũi.
“Lúc cầm đến hạng mục này tôi đã đi tìm tư liệu về anh ta rồi, nhưng cái gì cũng tìm không ra.
"
“Cái gì! Tư liệu về tổng giám đốc của một công ty lớn như thế không thể nào không có được.
"
Nói đến tổng giám đốc của công ty kia Jenny luôn luôn không có ấn tượng gì đối với anh ta, tên Đế Hoàng như sắm bên tai, tin tức liên quan tới ông chủ căn bản sẽ không có.
Trước đó Jenny cảm thấy là ông chủ này ít giao du với bên ngoài, thói quen chưa quen với chính mình rất bình thường.
Chỉ cần đi điều tra tốt một chút không có khả năng không có bắt kỳ dấu vết nào.
“Chị Jenny, ông chủ này có thể nói là hết sức thần bí, ngoại trừ thời điểm một vài cấp cao đang họp gặp qua anh ta, bình thường nhân viên căn bản không thể nào gặp anh ta.
"
Tiểu Châm bất đắc dĩ nhún nhún vai, lấy phẩm chất chuyên môn tốt của mình, anh sẽ tìm hiểu tin tức ngay sau khi nhận nhiệm vụ.
denny có chút không thể tin: “Chẳng lẽ anh ta không đi làm sao? Không tham gia bắt kỳ hoạt động gì? Không ra cuộc họp hằng năm? Một năm hơn ba trăm ngày, tôi không tin không có người nào nhìn thấy anh ta!"
“Chị Jdenny ơi, vị tổng tài đại nhân thần bí kia thật đúng là như thế này đó, theo tôi được biết, ở công ty bọn họ có một thang máy vàng dành riêng cho anh ta.
"
“Bình thường anh ta trực tiếp từ ga ra đi thẳng đến bên trên tầng cao nhất, đúng vậy, ga ra đậu xe của anh ta cũng là dành riêng.
“Mặc kệ là đi làm hay là tan tâm cũng sẽ không bị người khác nhìn thấy, anh ta vô cùng khiêm tốn, chỉ tham dự ngoài cuộc họp hội đồng quản trị cấp cao và các cuộc họp quan trọng khác.
“Những nhân viên nhỏ đừng nói một năm, cho dù mười năm cũng đều không nhìn thấy anh ta, cho dù là trên đường đụng phải, cũng không thể nào biết được anh ta là tổng giám đốc?"
“Tin tức trên mạng liên quan tới thân phận của anh ta tất cả đều bị tận lực xóa đi, anh ta chưa từng tiếp nhận bất kì lời mời phỏng vấn nào, cho nên vị tổng tài đại nhân này đến nay vẫn còn là một câu đó.
"
“Nếu như cô muốn Tiểu Tô sử dụng mỹ nhân ké, tôi cảm thấy chưa hẳn được thuận lợi đâu, chúng ta đến vị tổng tài đại nhân này là cao hay thấp, là trẻ tuổi hay là già cũng đều chưa hiểu ~.
"“
ro.
Jenny nhíu mày: “Chẳng trách trước kia hợp tác với Đế Hoàng luôn không thành công, ai có thể công phá được vị tổng tài đại nhân này chứ?"
“Chỉ cần là người thì sẽ có khuyết điểm, nhất là đàn ông, Tiểu Tô khác biệt với những người phụ nữ khác.
"
“Hả? Có cái gì khác biệt chứ?"
“Cô ấy rất sạch sẽ, loại phụ nữ này đối với đàn ông mà nói là có sức hấp dẫn nhất, nhất là người đàn ông có vị trí càng cao.
"
“Tình trạng của bọn họ cho tới bây giờ, nhát định là từng bước _ một từ trong bóng tối đứng lên, chỗ sâu nhất trong lòng cần nhất chính là ánh sáng.
"
“Mà Tiểu Tô liền có thể mang cho người ta loại hi vọng kia, nhiệm vụ lần này ngoại cô ấy ra, chúng ta ai cũng không làm được.
"
Hai mắt Tiểu Châm sáng lên nhìn cô ta: “chị Jenny, chị học tâm lý học quá tốt rồi, nhưng mà Tiểu Tô sẽ nguyện ý làm như vậy sao?"
“Tôi đã sớm nói cho cô ấy, cái ngành này không phải người bình thường có thể làm, nếu như điểm đó cũng không thể giác ngộ, còn làm têu thụ gì chứ, cô ấy còn nhỏ, tôi sẽ dạy dỗ cô ấy thật tốt.
"
“Được rồi, chị Jenny.
"
“Tôi tan làm trước đây.
"
“Vâng.
" Tiểu Châm nhìn bóng lưng rời đi của Jenny, trong lúc nhất thời không biết trong lòng là vui hay là buồn.
Lấy tư cách anh ta mà nói, đương nhiên hy vọng có được công việc kinh doanh này, nhưng nếu như vì công việc kinh doanh này mà phải làm vấy bản một người……
Nghĩ đến khuôn mặt tươi cười xinh đẹp trước đó của Tô Cẩm Khê, anh ta có chút không đành lòng.
Jenny đi đến bên cạnh Tô Cẩm Khê: “Thu dọn xong rồi chưa?"
“Ừm, thu dọn xong rồi, chị Jenny, chị muốn mua gì với tôi vậy?"
, “Đến đó cô sẽ biết.
" Jenny dẫn theo Tô Cẩm Khê đến tiệm cắt tóc.
Đầu óc Tô Cẩm Khê mơ hè: “Chị Jenny, không phải muốn mua đồ sao? Sao lại tới tiệm cắt tóc vậy.
"
“Theo tôi làm tóc, thuận tiện cô cũng làm cho mình một chút đi.
"
Jenny hiển nhiên quen biết chủ tiệm nơi này, hai người vừa thấy mặt liền lên tiếng chào: “Làm cho cô em gái này của tôi một kiểu tóc thật đẹp đi.
"
“Được thôi.
"
Tô Cảm Khê một mặt mờ mịt bị người ta kéo đi gội đầu: “Chị Jenny, tôi, tôi không làm tóc đau, tóc tôi vô cùng tốt rồi.
"
dJenny mỉm cười nhìn cô: “Cô nhóc, tôi sẽ làm cho cô đẹp hơn, ngoan, nghe lời chị không sai đâu.
"
Tô Cẩm Khê nghĩ đến mình cũng đã lâu không đổi kiểu tóc, vậy thì làm đi, cô cũng không quan trọng.
“Vậy được rồi.
"
Uốn với cắt, mấy tiếng sau, Tô Cẩm Khê đi ra: “Chị Jenny, sao tôi lại biến thành dáng vẻ này vậy?" Tô Cảm Khê nhìn mình trong gương.