Cửu Đỉnh Ký

Chương 113: Mệnh lệnh

Gia Cát Thanh và Thanh Vũ đi ra ngoài, trong đình viện chỉ còn lại ba người Đằng Thanh Sơn…

- Mười hai tháng sáu sẽ tuyển chọn người mới, cho nên vài ngày nữa sẽ phải chọn ra tám bách phu trưởng yếu nhất. Thanh Hổ đại ca! Đệ rất lo lắng cho huynh!

Gia Cát Vân cười đùa nói.

Đằng Thanh Hổ lại tự tin mười phần:

- Thiếu tông chủ! Vài ngày nữa bắt đầu tỉ thí, ngài cứ chờ xem đi!

"Hử?" Gia Cát Vân kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn trên mặt cũng lộ vẻ tươi cười.

Thực lực của Biểu ca hắn hiểu rõ ràng nhất, cho dù không thắng được những bách phu trưởng giỏi nhất, nhưng vẫn nằm trong cấp độ trên.

oOo

Trong những ngày kế tiếp, các bách phu trưởng và đội trưởng của Hắc Giáp quân bắt đầu tỉ thí từng vòng. Cao thủ lần lượt so tài khiến cho thao trường phi thường náo nhiệt. Mà Đằng Thanh Hổ chỉ là một đội trưởng vừa được thăng chức bách phu trưởng, tự nhiên có rất nhiều bách phu trưởng cho rằng hắn là một quả hồng dễ nuốt.

Cho nên ngay từ đầu đã có người khiêu chiến Đằng Thanh Hổ.

Nhưng Đằng Thanh Hổ dựa vào hai chiêu 'Hỏa Thượng Kiêu Du" và "Hỏa Trung Thủ Lật" một mạnh mẽ một âm hiểm, thắng liên tiếp một mạch ba gã bách phu trưởng. Nhất thời các bách phu trưởng còn lại hiểu được, Đằng Thanh Hổ này cũng không dễ đụng tới.

oOo

Đêm tối mùa hè vẫn khô nóng như ban ngày.

Ký Hồng vẫn mặc một bộ hắc bào đi đến bên ngoài thư phòng của tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng. Vừa đi đến cửa, một giọng nói bên trong thư phòng bỗng vang lên:

- Nhị sư bá, vào đi!

Ký Hồng đẩy cửa tiến vào.

Lúc này Gia Cát Nguyên Hồng đang xem một tờ giấy.

- Tông chủ! Ngài vội vã tìm ta như vậy có chuyện gì?

Ký Hồng dò hỏi.

Gia Cát Nguyên Hồng cười nhẹ nói:

- Là người con thứ chín của hảo bằng hữu "Chu Đồng" của ta, đến nhờ ta một chuyện.

- Chu Đồng? Là Chu tài thần của Dương châu?

Ký Hồng có chút giật mình.

Trong thiên hạ này, Dương châu diêm thương và Vũ Châu thương nhân nổi danh nhất. Còn như nói về thương nhân nổi tiếng nhất thiên hạ trong vô số năm qua, vậy thì chắc chắn đó là đệ nhất phú hào Phạm tài thần "Phạm Lễ" vào hơn ba ngàn năm trước.

Đương nhiên Phạm Lễ đã chết lâu rồi.

Mà hiện nay trong thiên hạ này, nổi danh nhất không thể nghi ngờ chính là đệ nhất nhân "Chu Đồng" của Dương hâu diêm thương. Còn về phần Chu Đồng rốt cuộc có bao nhiêu tiền, có lẽ cũng không có mấy người biết rõ.

Phụ thân của Chu Đồng chỉ có thể xem như là một thương nhân nhỏ. Mà Chu Đồng khi mười tuổi đã lập nên "Phụng Dương tửu lâu". Chỉ vỏn vẹn ba năm, Phụng Dương tửu lâu gần như đã trải rộng khắp cả Dương châu. Vì lợi nhuận kiếm được rất nhiều, y dựa vào cơ sở này, bắt đầu từng bước thâm nhập vào các ngành nghề khác.

Chu Đồng làm việc có một quy củ, đó là đi từng bước một. Mỗi một lần đều chỉ đầu tư vào một một ngành nghề, sau khi thành công tại ngành nghề đó, mới tiến bước vào nghành nghề mới.

Sáu mươi năm trôi qua, lúc này Chu Đồng đã có gia tài vô tận.

Điểm chết người chính là…

Tên gia hỏa Chu Đồng được xưng là "Tài thần" này bản thân còn là một tiên thiên cường giả. Hao phí rất nhiều tinh lực vào công việc làm ăn, vậy mà vẫn có thể trở thành tiên thiên cường giả, ngay cả Gia Cát Nguyên Hồng cũng khâm phục và kính trọng không thôi.

Trong thiên hạ này có rất nhiều người sùng bái "Chu Đồng".

- Quê nhà của Chu Đồng là thuộc phạm vi thế lực của Thanh Hồ đảo. Có chuyện gì mà con hắn không mời Thanh Hồ đảo hỗ trợ, ngược lại đi mời chúng ta?

Ký Hồng nghi hoặc hỏi.

Đối với Chu Đồng được xưng là "thiên hạ đệ nhất phú thương này", cho dù là Quy Nguyên tông cũng phải đối đãi một cách trịnh trọng.

- Ha ha! Thiên phú của vị tài thần này trên phương diện kinh doanh chỉ sợ trong lịch sử không có mấy người có thể so sánh được. Thế nhưng sở hữu tiền tài vô tận, y cũng có nỗi khổ riêng!

Gia Cát Nguyên Hồng cười nói:

- Y có mười sáu người con trai. Nữ nhi thì ko sao, gả ra bên ngoài chỉ cấp cho chút của hồi môn là được. Còn con trai thì rất khó phân chia. Y là một người cha thông minh tuyệt đỉnh, mười sáu nam tử tất cả đều rất giỏi giang. Chu Đồng có tài sản vô tận, làm sao để phân chia? Các con trai đều muốn tranh giành chức vị gia chủ của Chu gia.

Ký Hồng nhất thời bật cười:

- Phân chia gia sản? Ha ha… Đại tông phái có tranh đoạt tông chủ, Chu gia hắn cũng có tranh giành gia chủ. Thật là thú vị!

Một đại gia tộc, nhất định chỉ có một con trai kế thừa vị trí gia chủ. Một khi kế thừa vị trí gia chủ, sẽ gần như có được tuyệt đại đa số tài sản. Còn những đứa con khác, chỉ có thể được chia một phần rất nhỏ.

Đương nhiên dựa vào tài sản của Chu Đồng mà nói, cho dù chỉ một phần nhỏ thì cũng đã rất nhiều rồi.

Nhưng những đứa con này mấy ai có thể hài lòng? Lòng tham của con người thật đáng sợ, cho dù ngoài miệng nói không cần, nhưng trong lòng có mấy người không quan tâm đến gia tài ức vạn?

- Tông chủ! Chu Đồng kia là tiên thiên cường giả, tuổi thọ rất dài, vẫn chưa cần lo lắng những chuyện này mới phải!

Ký Hồng nói.

- Người không lo xa tất có ưu phiền! Hơn nữa vị tài thần này đối với việc kinh doanh đã không còn hứng thú. Y chuẩn bị toàn tâm nghiên cứu võ đạo, cho nên phải tuyển chọn một người thừa kế!

Ký Hồng nói:

- Mười sáu người con trai của y đều rất thông minh. Vì vậy Chu Đồng đã định ra quy củ, ccấp cho bọn chúng một khoản tiền tài, trong thời gian mười năm, ai là người kiếm được nhiều tiền nhất sẽ trở thành gia chủ!

Ký Hồng cười nhạo nói:

- Biện pháp này thật là ngu xuẩn! Chẳng lẽ Chu Đồng kia không sợ có một số tông phái sẽ nhúng tay vào cuộc tranh giành gia chủ nhà hắn, âm thầm ủng hộ một người con nào đó hay sao?

- Ngu xuẩn? Một tài thần mười tuổi đã có thể kiếm được cả trăm vạn lượng bạc mà là ngu xuẩn, trong thiên hạ chắc cũng không còn người thông minh!

Gia Cát Nguyên Hồng cười nhạt nói.

Ký Hồng không khỏi xấu hổ.

Đích thực, trong thiên hạ có ai dám nói Chu Đồng ngu xuẩn? Cho dù Chu Đồng có làm một chuyện ngu xuẩn, khẳng định sẽ có người nói y làm chuyện này là có thâm ý khác, người bình thường không thể nào hiểu được.

- Con trai thứ chín của hắn nhờ tông chủ làm việc gì?

Ký Hồng nghi hoặc hỏi.

- Hắn nhờ ta phái một số cao thủ giúp hắn bảo vệ một chuyến hàng!

Gia Cát Nguyên Hồng nói:

- Thù lao là một vạn lượng bạc!

Cái giá này mời cao thủ của Quy Nguyên tông cũng không tính là cao.

- Tông chủ! Ngài có đáp ứng hay không?

Ký Hồng dò hỏi.

Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu:

- Năm đó khi ta đi thăm Chu Đồng, đã gặp qua mười sáu con trai của hắn, đều là những nhân vật rất lợi hại. Con trai thứ chín của hắn tính tình tốt nhất, là một người nhìn như trẻ con, nhưng trên thực tế tâm cơ… lại rất thâm sâu. Ta có cảm giác, con trai lớn nhất, con trai thứ chín và con trai thứ mười ba, gia chủ tương lai của Chu gia sẽ là một trong ba người đó!

Trí tuệ của Gia Cát Nguyên Hồng, trên cửu châu đại địa có ai không biết?

- Giúp hắn một lần, đối với chúng ta cũng không có hại gì!

Gia Cát Nguyên Hồng cười nhẹ nói:

- Cuộc tỉ thí bách phu trưởng mấy ngày trước sư bá có xem không?

- À! Ta có xem!

Ký Hồng gật đầu.

- Có nhìn thấy thương pháp của "Đằng Thanh Hổ", biểu ca của Đằng Thanh Sơn không?

Gia Cát Nguyên Hồng hỏi.

- Cái này…

Ký Hồng có chút kinh ngạc:

- Đằng Thanh Hổ kia chỉ có hai chiêu lợi hại, một chiêu mạnh mẽ tàn nhẫn, còn một chiêu quỷ dị âm hiểm. Có điều thương pháp nay Quy Nguyên tông ta hình như không có. Có chuyện gì vậy?

- Ta nhắc cho sư bá một câu! Ta đã từng cấp cho Đằng Thanh Sơn một quyển "Liệt Hỏa thương quyết".

Gia Cát Nguyên Hồng nói.

- Liệt Hỏa thương quyết! Cấp cho Đằng Thanh Sơn?"Liệt Hỏa thương quyết" đó ta cũng từng xem qua, tổng cộng có chín chín tám mươi mốt chiêu, uy lực chỉ bình thường.

Ký Hồng ngẫm nghĩ một chút, lập tức ánh mắt sáng lên:

- Tông chủ! Ngài nói là Đằng Thanh Sơn dùng thương quyết kia…

Gia Cát Nguyên Hồng gật đầu:

- "Liệt Hỏa thương quyết" mỗi một chiêu uy lực chỉ bình thường, nhưng hai chiêu kia của Đằng Thanh Hổ, ta khẳng định là từ trong "Liệt Hỏa thương quyết" dung hợp sáng tạo ra! Có điều Đằng Thanh Hổ thực lực bình thường, chỉ học được hai chiêu. Theo ta đoán, thương pháp mà Đằng Thanh Sơn lĩnh ngộ dung hợp "Liệt Hỏa thương quyết" sáng tạo ra hẳn là không chỉ có hai chiêu, hơn nữa uy lực chiêu thức so với Đằng Thanh Hổ thi triển còn lớn hơn!

Gia Cát Nguyên Hồng ánh mắt tinh tường, chỉ nhìn chiêu số mà Đằng Thanh Hổ thi triển tại tỉ thí bách phu trưởng đã đoán ra.

- Cái này… Dung hợp "Liệt Hỏa thương quyết", còn sáng tạo ra thương pháp lợi hại hơn? Hơn nữa chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, cái này…

Ký Hồng lắc đầu cười khổ:

- Ta quả thật không dám tin Đằng Thanh Sơn lại đạt đến trình độ này!

- Nhị sư bá!

Gia Cát Nguyên Hồng lên tiếng.

Ký Hồng khẽ khom người.

- Lần này chuyện áp tải hàng hóa cho vị cửu thiếu gia "Chu Sùng Thạch", tất cả đều giao cho Đằng Thanh Sơn! Bảo hắn tuyển thêm hai bách phu trưởng, cùng với hai tiểu đội mười người của Hắc Giáp quân cùng đi!

Gia Cát Nguyên Hồng cười nhẹ nói:

- Một vạn lượng bạc, ta phái Đằng Thanh Sơn suất lĩnh nhân mã, xem như vị cửu thiếu gia kia được lợi rồi!

- Về phần vị cửu thiếu gia kia, ta sẽ báo tin cho hắn, bảo hắn sáng sớm ngày mốt dẫn người đến cổng phía bắc của quân doanh của Hắc Giáp quân chờ đợi.

Gia Cát Nguyên Hồng nói thêm.

- Rõ!

Ký Hồng lĩnh mệnh, lập tức rời khỏi thư phòng.

Gia Cát Nguyên Hồng nhìn vầ hướng quân doanh của Hắc Giáp quân xa xa: "Chỉ trong mấy thang ngắn ngủi lại có thể sáng tạo ra thương pháp bậc này, xem ra trước đây ta vẫn còn đánh giá thấp hắn! Có lẽ không lâu sau, Quy Nguyên tông ta sẽ có thể xuất hiện một thiên tài đồng thời được vài 'Tiềm Long bảng' và 'Địa Bảng'!"

……

Trong Quy Nguyên tông, không một ai có thể được liệt vào "Tiềm Long bảng". "Địa Bảng" cũng tương tự không có.

Một người muốn đồng thời có tên trong hai bảng, chẳng khác nào nói trước ba mươi tuổi phải được liệt vào "Địa Bảng". Điều kiện này quá hà khắc. Dân cư trong thiên hạ rất đông, tự nhiên cũng có không ít người có nghị lực và thiên phú. Gia Cát Vân chỉ có thể xem như là thiên tài của Quy Nguyên tông, còn xét trên cả Dương châu, vẫn còn có người thiên phú cao hơn hắn, không cần phải nói đến toàn bộ cửu châu.

Có thể đồng thời được liệt vào "Địa Bảng" và "Tiềm Long bảng", danh tiếng sẽ vang dội khắp cả cửu châu.

oOo

Giờ luyện công buổi sáng tại thao trường.

Đằng Thanh Sơn vừa mới nhận được lệnh của Ký Hồng, đứng phía trước một doanh nhân mã, cao giọng nói:

- Bách phu trưởng Đỗ Hồng và Đằng Thanh Hổ, mỗi người hãy tuyển ra một tiểu đội mười người dưới trướng chính mình, sáng mai cùng ta đi đến Sở quận!

Dựa theo mệnh lệnh của thống lĩnh, mình phải chọn ra hai bách phu trưởng để cùng đi. Đỗ Hồng là người lớn tuổi nhất có nhiều kinh nghiệm, mà lần này cũng có thể để cho biểu ca "Thanh Hổ" được đi rèn luyện. Cho nên mới tuyển hai vị bách phu trưởng này.

- Rõ!

Hai người Đỗ Hồng và Đằng Thanh Hổ khom người lĩnh mệnh, sau đó lập tức tuyển dưới trướng ra một tiểu đội mười người.

"Không ngờ vừa mới trở về không lâu, còn chưa kịp đi xem tuyển chọn người mới thì lại phải lên đường rồi!" Đằng Thanh Sơn mặc dù nghĩ như vậy, nhưng trong lòng lại rất chờ mong. Sở quận ở sát ranh giới phía bắc của Dương châu, từ quận Giang Ninh muốn đến đo lộ trình cũng phải gần hai ngàn dặm. Bởi vì phải áp tải hàng hóa, mỗi ngày có thể đi được hai trăm dặm thì đã xem như không tệ rồi.

- Thanh Sơn huynh đệ! Đi đến Sở quận làm gì vậy?

Đỗ Hồng và Đằng Thanh Hổ đi tới, thấp giọng hỏi.

- À! Là hỗ trợ áp tải hàng hóa! Lão Đỗ! Con đường này có nguy hiểm hay không?

Đằng Thanh Sơn dò hỏi.

- Mời Hắc Giáp chúng ta áp tải hàng hóa, vậy chắc là sinh ý lớn, phiền toái cũng sẽ không nhỏ. Hơn nữa từ Giang Ninh quận ch1ung ta đến Sở quận lộ trình gần hai ngàn dặm, dọc đường còn phải đi qua Từ Dương quận hỗn loạn rất, phiền toái nhất định sẽ không nhỏ!

Đỗ Hồng cau mày nói.

Đằng Thanh Sơn nhìn về phương bắc xa xa.

Nguy hiểm?

Đằng Thanh Sơn cũng không sợ nguy hiểm. Từ khi đến thế giới này hẵn vẫn chỉ ở trong quận Giang Ninh, rốt cuộc cũng có thể xông pha giang hồ một phen.

"Chuyến đi này nên nhìn thử thực lực của cao thủ trong thiên hạ một phen!" Đằng Thanh Sơn trong lòng chờ mong. Trong Quy Nguyên tông hắn không thể đánh giết một cách thoải mái, nhưng ở bên ngoài hắn chính là thủ lĩnh, đến lúc đó thực lực chân chính chém giết cùng một vài cao thủ, muốn che giấu những người bên cạnh cũng không khó.

- Mọi người chuẩn bị một chút, nghỉ ngơi cho tốt, sáng sớm ngày mai sẽ bắt đầu xuất phát. Lần Này chúng ta vừa đi vừa về phải đến bốn ngàn dặm lộ trình.

Đằng Thanh Sơn dặn dò.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại