Cửu Châu Đại Lục
Chương 92: Lệnh Hồ Xung thiên tài trận pháp
Tại chiến trường với những xác chết ngổn ngang đang nằm vất vưởn, một thanh niên và một cô gái từ không gian bỗng hiện ra. Người thanh niên nói:
" Linh Đan con thấy sao về cuộc chiến này?"
Linh Đan đôi mắt đỏ hoe chạy đến nâng niêu chôn từng xác huynh đệ đồng môn. Nàng ấm ức nói:" Tại sao đại sư huynh lại tàn nhẫn như thế, hu hu Tiểu Yến Tử, Yến Phụng muội muội."
Thanh niến nói:" đôi khi tu tiên chúng ta phải có một cái đầu lạnh, nếu con muốn đạt đến cấp bậc như ta thì còn ngây thơ thì bây giờ đã là xác do sư huynh con giết rồi!"
Linh Đan bế từng xác đem chôn, đến khi chôn Liễu Hà thì ngồi khóc nức nở, Cô với nhị sư huynh rất thân a. Thật ra nếu không bị Đại Trí đánh lén thì Liễu Hà và Vô Tình cũng không phải chết dễ dàng như vậy.
Bỗng Linh Đan nhìn qua một góc, nơi này trên không trung hội tụ 1 ánh sáng, ánh sáng tròn này từ từ hội tụ lại tụ ngày càng to hơn. Linh Đan ngỡ ngàng nhìn qua người thanh niên.Người thanh niên cười khổ nói:
" Quả thật ta sống đã lâu nhưng một thiên tài như thế nếu bỏ phí thì thật có lỗi với thiên đạo"
Nói xong ông im lặng không nói gì để Linh Đan ngỡ ngàng, nàng nhớ đó là nơi chết của Lệnh Hồ Xung sư đệ.
Tia sáng ngày càng to ra, từ từ một trận pháp khởi động các tia sáng nhập thể hết vào Xác của Lệnh Hồ Xung.
Một ánh sáng cực trắng tản ra làm Linh Đan phải nhắm mắt lại vì quá chói, duy người thanh niên đứng mỉm cười. Khi ánh sáng tản đi Linh Đan nhìn thấy Lệnh Hồ Xung đã thở trờ lại thì mừng quýnh chạy đến la to:
" Sư phụ, sư đệ con còn sống, hắn ta còn sống!"
Thanh niên cười nói:" Hồi Sinh trận pháp, một trận pháp cực khó nhưng lại thực hiện bởi một người mới luyện khí cấp 7, thiên tài quả là thiên tài, ngay cả thần châu muốn gặp một thiên tài thế này cũng khó"
Lệnh Hồ Xung từ từ mở mắt ra, cậu nhìn thấy Linh Đan thì biết mình đã thành công trận pháp, cậu cũng không dám chắc nhưng có lẽ may mắn đã nghiên về phía hắn.
Thanh niên đi đến búng một bông tuyết nhập thể vào người Hồ Xung, khi bông tuyết này xâm nhập thân thể, Hồ Xung thấy mình trở thành trạng thái đỉnh phong, các vết thương từ từ lành hẳn, hắn bỗng cảm thấy tiên khí dồi dào. Ngay lập tức Hồ Xung ngồi khoay chân bắt đầu vận tiên khí.
Linh Đan đứng kế bên hồi hợp xem diễn biến...
Uỳnh nhhhh
Hồ Xung đột phá lên luyện khí cấp 8, nhưng chưa dừng lại tiên khí bắt đầu dâng cao khiến hắn đột phá đến cấp chín, rồi đến cấp chín đỉnh mới dừng lại. Sau khi cảm thấy thân thể mạnh mẽ hơn bao giờ hết Hồ Xung vội quỳ xuống nói:
" Vãn bối Lệnh Hồ Xung đa tạ tiền bối đã giúp đỡ"
Thanh niên cười nói:" Ta thấy ngươi là một thiên tài, cái đó coi như quà gặp mặt, ngươi có muốn làm ký danh đệ tử của ta không?"
Lệnh Hồ Xung như không tin vào tai mình lập tức khấu đầu nói lớn như sợ người thanh niên kia đổi ý:" Vãn bối đồng ý, không đệ tử đồng ý!"
" Ha ha ha, được rồi, chúng ta rời khỏi đây thôi, ta muốn dẫn các ngươi đi Thần châu du ngoạn, cũng để các ngươi rèn luyện lịch lãm, cái tinh châu này quá bé nhỏ để ta tung hoành"
________
Túy Tửu cùng Quang Dư đi chung với nhau, ba người kia thì đã tách ra đi riêng vì sợ bị ám toán. Họ đã thấy sức mạnh của Túy Tửu nên sợ cậu giết người đoạt bảo. Quang Dư hỏi:
" Này, lúc kia ta thấy ngươi ghép mắt là sao? thật quái dị"
Tửu cười nói:" Chỉ là một chút công phu của yêu thú của đệ thôi"
" Yêu thú mà có thể làm phẫu thuật như thế ta mới biết lần đầu, mà theo ta biết loài chuột tinh không có con nào có dị năng thế này a"
Chuột Tinh nghe thế không vui nó truyền âm Túy Tửu:" Hứ, hắn xem gia gia ngươi là ai chứ, ta là Đại gia chuột tinh há có thể giống với mấy con chuột cùi bắp kia"
Tửu cười nhưng không đáp khiến Quang Dư hiểu được, rằng cậu không muốn nói, ai cũng có bí mật riêng mình.Thật ra mọi chuyện Tửu cũng không rõ, từ sau cái pháp bảo thần bí nổ thì cậu cảm thấy cơ thể mình thay đồi, và Hắc chuột Tinh cũng thế, Chuột tinh đã kích hoạt được dòng máu cổ xưa của loài chuột cổ đại đó là khả năng chữa trị và khả năng tăng sức mạnh đột biến. Tất nhiên nó vẫn là yêu thú cấp một nhưng nó có thể biến đổi lên lông vàng cấp hai tùy thích, do không biết cái này là hiện tượng gì nên Tửu tạm gọi nó Supper Chuột Tinh. Còn cậu từ đó cậu cảm thấy ba dòng Chân khí, yêu khí và tiên khí dung hòa lại với nhau làm một,cơ thể cậu lại có thể ghép với cơ thể khác dù không cùng chủng loại, đây là một cảm giác mà quả thật từ vụ ghép mắt đã nói lên phần nào. Hắn ta nhờ có bí kỹ Trí Nhớ Siêu phàm mà đã học xong bí kỹ hệ hắc ám, biến hóa chi thuật thành người chim. Tửu tin cho cậu thêm thời gian cậu sẽ có phát triển không ngờ.
NÓI đến ba người kia, gã thuộc phái Ma sát lúc này bị thương nặng nên biến hóa thành người ngựa phóng nhanh phía trước, bông hắn ta khựng lại nhớ đến nghĩ thầm:
" Ta quên mất còn con ả Hường Hường có quyển sổ thần chết, Hừ nếu ta không bị trọng thương thì ngươi không còn sống đến giờ, cũng may được tặng một túi trữ vật toàn của quý, nhiêu đây đủ để tổ chức trọng thưởng rồi. Thôi ta tạm tha cho ngươi vậy"
Nghĩ xong hắn đeo mặt nạ vào vào dán bùa tàn hình từ từ biến mất, Nói đến Năm Nổ hắn ta chạy nhanh ra ngoài thì hít thở không khí cười lớn nói:
" Ha ha ha thiệt là sản khoái, ta cứ tưởng sẽ chết nơi quỷ quái đó rồi, A A A tim ta...."
Năm Nổ nằm ôm ngực đau đớn quằn quại, Hường Hường cùng một cô sư muội hiện ra với vẻ mặt cười cười. Hường Hường nói:
" Không nghĩ đến đã bị ghi tên trong quyển sổ thần chết mà ngươi còn sóng dai như vậy, đáng tiếc mạng ngươi đến đây thôi!"
Hường Hường chém một kiếm khiến đầu Năm Nổ lăn lốc lìa khỏi cổ. Một bóng đen phóng vụt qua hai người hường Hường phóng đi mất. Người này chính là kẻ còn lại trong Năm người Túy Tửu.
Hường Hường do phản ứng không kịp nên đã đẻ gã kia chạy mất. Nàng cùng sư muội thu túi trữ vật rồi Hường Hường nói:
" Chúng ta vào thôi, ta thấy có cái gì đó không đúng"
Cô sư muội gậc đầu cùng di vào,.....
Một cuộc chiến giữa Hường Hường bí ẩn và Túy Tửu sắp diễn ra.....
" Linh Đan con thấy sao về cuộc chiến này?"
Linh Đan đôi mắt đỏ hoe chạy đến nâng niêu chôn từng xác huynh đệ đồng môn. Nàng ấm ức nói:" Tại sao đại sư huynh lại tàn nhẫn như thế, hu hu Tiểu Yến Tử, Yến Phụng muội muội."
Thanh niến nói:" đôi khi tu tiên chúng ta phải có một cái đầu lạnh, nếu con muốn đạt đến cấp bậc như ta thì còn ngây thơ thì bây giờ đã là xác do sư huynh con giết rồi!"
Linh Đan bế từng xác đem chôn, đến khi chôn Liễu Hà thì ngồi khóc nức nở, Cô với nhị sư huynh rất thân a. Thật ra nếu không bị Đại Trí đánh lén thì Liễu Hà và Vô Tình cũng không phải chết dễ dàng như vậy.
Bỗng Linh Đan nhìn qua một góc, nơi này trên không trung hội tụ 1 ánh sáng, ánh sáng tròn này từ từ hội tụ lại tụ ngày càng to hơn. Linh Đan ngỡ ngàng nhìn qua người thanh niên.Người thanh niên cười khổ nói:
" Quả thật ta sống đã lâu nhưng một thiên tài như thế nếu bỏ phí thì thật có lỗi với thiên đạo"
Nói xong ông im lặng không nói gì để Linh Đan ngỡ ngàng, nàng nhớ đó là nơi chết của Lệnh Hồ Xung sư đệ.
Tia sáng ngày càng to ra, từ từ một trận pháp khởi động các tia sáng nhập thể hết vào Xác của Lệnh Hồ Xung.
Một ánh sáng cực trắng tản ra làm Linh Đan phải nhắm mắt lại vì quá chói, duy người thanh niên đứng mỉm cười. Khi ánh sáng tản đi Linh Đan nhìn thấy Lệnh Hồ Xung đã thở trờ lại thì mừng quýnh chạy đến la to:
" Sư phụ, sư đệ con còn sống, hắn ta còn sống!"
Thanh niên cười nói:" Hồi Sinh trận pháp, một trận pháp cực khó nhưng lại thực hiện bởi một người mới luyện khí cấp 7, thiên tài quả là thiên tài, ngay cả thần châu muốn gặp một thiên tài thế này cũng khó"
Lệnh Hồ Xung từ từ mở mắt ra, cậu nhìn thấy Linh Đan thì biết mình đã thành công trận pháp, cậu cũng không dám chắc nhưng có lẽ may mắn đã nghiên về phía hắn.
Thanh niên đi đến búng một bông tuyết nhập thể vào người Hồ Xung, khi bông tuyết này xâm nhập thân thể, Hồ Xung thấy mình trở thành trạng thái đỉnh phong, các vết thương từ từ lành hẳn, hắn bỗng cảm thấy tiên khí dồi dào. Ngay lập tức Hồ Xung ngồi khoay chân bắt đầu vận tiên khí.
Linh Đan đứng kế bên hồi hợp xem diễn biến...
Uỳnh nhhhh
Hồ Xung đột phá lên luyện khí cấp 8, nhưng chưa dừng lại tiên khí bắt đầu dâng cao khiến hắn đột phá đến cấp chín, rồi đến cấp chín đỉnh mới dừng lại. Sau khi cảm thấy thân thể mạnh mẽ hơn bao giờ hết Hồ Xung vội quỳ xuống nói:
" Vãn bối Lệnh Hồ Xung đa tạ tiền bối đã giúp đỡ"
Thanh niên cười nói:" Ta thấy ngươi là một thiên tài, cái đó coi như quà gặp mặt, ngươi có muốn làm ký danh đệ tử của ta không?"
Lệnh Hồ Xung như không tin vào tai mình lập tức khấu đầu nói lớn như sợ người thanh niên kia đổi ý:" Vãn bối đồng ý, không đệ tử đồng ý!"
" Ha ha ha, được rồi, chúng ta rời khỏi đây thôi, ta muốn dẫn các ngươi đi Thần châu du ngoạn, cũng để các ngươi rèn luyện lịch lãm, cái tinh châu này quá bé nhỏ để ta tung hoành"
________
Túy Tửu cùng Quang Dư đi chung với nhau, ba người kia thì đã tách ra đi riêng vì sợ bị ám toán. Họ đã thấy sức mạnh của Túy Tửu nên sợ cậu giết người đoạt bảo. Quang Dư hỏi:
" Này, lúc kia ta thấy ngươi ghép mắt là sao? thật quái dị"
Tửu cười nói:" Chỉ là một chút công phu của yêu thú của đệ thôi"
" Yêu thú mà có thể làm phẫu thuật như thế ta mới biết lần đầu, mà theo ta biết loài chuột tinh không có con nào có dị năng thế này a"
Chuột Tinh nghe thế không vui nó truyền âm Túy Tửu:" Hứ, hắn xem gia gia ngươi là ai chứ, ta là Đại gia chuột tinh há có thể giống với mấy con chuột cùi bắp kia"
Tửu cười nhưng không đáp khiến Quang Dư hiểu được, rằng cậu không muốn nói, ai cũng có bí mật riêng mình.Thật ra mọi chuyện Tửu cũng không rõ, từ sau cái pháp bảo thần bí nổ thì cậu cảm thấy cơ thể mình thay đồi, và Hắc chuột Tinh cũng thế, Chuột tinh đã kích hoạt được dòng máu cổ xưa của loài chuột cổ đại đó là khả năng chữa trị và khả năng tăng sức mạnh đột biến. Tất nhiên nó vẫn là yêu thú cấp một nhưng nó có thể biến đổi lên lông vàng cấp hai tùy thích, do không biết cái này là hiện tượng gì nên Tửu tạm gọi nó Supper Chuột Tinh. Còn cậu từ đó cậu cảm thấy ba dòng Chân khí, yêu khí và tiên khí dung hòa lại với nhau làm một,cơ thể cậu lại có thể ghép với cơ thể khác dù không cùng chủng loại, đây là một cảm giác mà quả thật từ vụ ghép mắt đã nói lên phần nào. Hắn ta nhờ có bí kỹ Trí Nhớ Siêu phàm mà đã học xong bí kỹ hệ hắc ám, biến hóa chi thuật thành người chim. Tửu tin cho cậu thêm thời gian cậu sẽ có phát triển không ngờ.
NÓI đến ba người kia, gã thuộc phái Ma sát lúc này bị thương nặng nên biến hóa thành người ngựa phóng nhanh phía trước, bông hắn ta khựng lại nhớ đến nghĩ thầm:
" Ta quên mất còn con ả Hường Hường có quyển sổ thần chết, Hừ nếu ta không bị trọng thương thì ngươi không còn sống đến giờ, cũng may được tặng một túi trữ vật toàn của quý, nhiêu đây đủ để tổ chức trọng thưởng rồi. Thôi ta tạm tha cho ngươi vậy"
Nghĩ xong hắn đeo mặt nạ vào vào dán bùa tàn hình từ từ biến mất, Nói đến Năm Nổ hắn ta chạy nhanh ra ngoài thì hít thở không khí cười lớn nói:
" Ha ha ha thiệt là sản khoái, ta cứ tưởng sẽ chết nơi quỷ quái đó rồi, A A A tim ta...."
Năm Nổ nằm ôm ngực đau đớn quằn quại, Hường Hường cùng một cô sư muội hiện ra với vẻ mặt cười cười. Hường Hường nói:
" Không nghĩ đến đã bị ghi tên trong quyển sổ thần chết mà ngươi còn sóng dai như vậy, đáng tiếc mạng ngươi đến đây thôi!"
Hường Hường chém một kiếm khiến đầu Năm Nổ lăn lốc lìa khỏi cổ. Một bóng đen phóng vụt qua hai người hường Hường phóng đi mất. Người này chính là kẻ còn lại trong Năm người Túy Tửu.
Hường Hường do phản ứng không kịp nên đã đẻ gã kia chạy mất. Nàng cùng sư muội thu túi trữ vật rồi Hường Hường nói:
" Chúng ta vào thôi, ta thấy có cái gì đó không đúng"
Cô sư muội gậc đầu cùng di vào,.....
Một cuộc chiến giữa Hường Hường bí ẩn và Túy Tửu sắp diễn ra.....
Tác giả :
Lão Tiên Sinh