Cuồng Huyết Thiên Ma

Chương 233: Câu giờ

Tạm thời không để ý tới tiếng sấm có chút bất thường vừa rồi, Lăng Hồng Quân quay mặt về phía Diệu Yên, mỉm cười: “Thế nào Diệu Yên trưởng lão, ngài đối với lời đề nghị của ta cảm thấy như thế nào??"

Đến tận bây giờ mà vẫn không thấy Hồ Phi Nguyệt có động tĩnh gì, Diệu Yên nếu lúc trước còn nghi ngờ thì giờ nàng đã có thể khẳng định, Hồ Phi Nguyệt sẽ không ra tay giúp đỡ nàng. Mất đi chỗ dựa cuối cùng, nàng thật sự chỉ còn một cách đó là thỏa hiệp, không phải là nàng tham sống sợ chết, bài tẩy của nàng vẫn còn có thể giúp nàng đào thoát thành công, dù sao thì một Thánh cấp muốn chạy trốn cũng không dễ mà bắt lại như vậy, chỉ là nếu nàng làm vậy thì sẽ liên lụy tới rất nhiều thứ khác, hậu quả thì, Diệu Yên nàng gánh không nổi.

Ngay khi Diệu Yên định mở miệng đồng ý với điều kiện của Lăng Hồng Quân, một tia linh quang chợt lóe lên trong đầu nàng, tại sao đối phương lại phản ứng gay gắt đến mức này chỉ vì hai tên tù binh vừa bị bắt nhỉ, nếu xét ra thì hẳn hai tên tù binh Lăng Tiếu sao có phân lượng bằng với hai tên trưởng lão bị Hồ Phi Nguyệt đập chết được, trong này tất có gì đó không đúng. Diệu Yên cẩn thận nghĩ lại những gì mà Lăng Hông Quân nói ban nãy, trong nháy mắt liền hiểu được, trong lời đề nghị của lão ta có nhắc đến trao trả đồ đạc của hai người Lăng Tiếu nguyên vẹn, hẳn đây chính là thứ mấu chốt khiến bọn chúng không trực tiếp lấy thế áp đảo mà ép phải giao người ra, vốn chính là việc trong tầm tay, thì ra là sợ ném chuột vỡ bình.

“Thật là một lời đề nghị hấp dẫn, nhưng mà ta vẫn có một vài thắc mắc, tại sao ngài lại đột ngột đưa ra một thỏa thuận có lợi cho chúng ta đến như vậy, chẳng phải hai bên vốn là địch nhân hay sao, tin tưởng rằng ngài cũng biết chúng ta vốn không có năng lực chống cự trước từng đó Thánh cấp bên ngài, vậy thì....vì sao??" Diệu Yên trong lòng đã quyết định rồi, chỉ có nàng cùng với bốn tên Phán quan kia là biết nơi giam giữ hai người Lăng Tiếu, nếu hai người bọn chúng có sở hữu một thứ gì đó mà khiến Lăng gia không tiếc mọi giá phải lấy được như thế này, vậy nàng lại càng không thể cho bọn chúng có được thứ đó, dù có phải hi sinh lấy cả cái Bắc Hoàng quốc này cũng được.

Vốn càng kéo dài thì càng bất lợi, nhưng không hiểu sao, Diệu Yên cứ có một cảm giác gì đó trong lòng đang thôi thúc nàng, khiến nàng cảm thấy nên kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, tuy đó chỉ là trực giác, nhưng đạt đến tầng thứ tu vi như nàng, trực giác nó là một thứ hư vô mờ mịt nhưng rất đáng tin cậy, nên là nàng quyết định nghe theo trực giác, tìm cách kéo dài thời gian.

“Lí do ư?? Ài, thực ra thì lần này có một vị thiếu gia trong Lăng gia bọn ta trốn nhà đi tới đây, tự ý điều động binh lính xâm lăng biên giới phía Bắc của quý quốc. Vốn giữa hai đế quốc đã có quy định ngầm về việc chiến tranh, nhưng vì một tên ngu si thiếu hiểu biết nên mới dẫn đến tràng cảnh như bây giờ. Ta cũng biết rằng cục diện chiến tranh như bây giờ không phải là thứ cả hai đế quốc muốn, thế nên hội đồng trưởng lão mới ra lệnh cho ta tức tốc mang theo người, bắt cái tên đầu sỏ về để trừng trị theo gia pháp. Cũng vì bên ta là bên có lỗi trước, nên là để bày tỏ thành ý, ta mới đưa ra một thỏa thuận như vừa rồi, coi như là một lời xin lỗi." Lăng Hồng Quân vô cùng từ tốn nói, vẻ mặt hiền hậu giống như đang nói chuyện với bằng hữu chứ không phải là kẻ thù không đội trời chung.

Trong lòng Diệu Yên thầm hô một tiếng nói nhảm, nhưng lại có chút vui mừng, nàng không ngờ lão già này thế mà lại “phối hợp" với nàng, kéo dài thời gian thêm nữa. Cái cảm giác kì lạ trong lòng nàng càng ngày càng lớn hơn, báo hiệu cho nàng biết rằng chỉ cần câu kéo thêm chút nữa, chắc chắn sẽ có một việc gì đó xảy ra.

Chỉ là nàng đã quên mất, đây không phải là cuộc nói chuyện riêng giữa nàng và Lăng Hồng Quân. Diệu Yên còn chưa kịp mở miệng nói, Lăng Thi Thi ở một bên đã bĩu môi: “Ê lão già, già quá rồi nên lú lẫn à, việc gì phải ở đây mà nói cái gì mà đề nghị này, thỏa thuận kia. Nắm đấm lớn chính là đạo lí, cứ đập cô ta thừa sống thiếu chết rồi mang về tra khảo, ta không tin là không tra ra được chỗ giam giữ hai người Lăng Tiếu."

Nói đoạn chiếc nhẫn trên tay nàng lóe lên một tia sáng, một chiếc chiến phủ màu đen nhánh trông có vẻ cũ kĩ nhưng tràn đầy vẻ cương mãnh xuất hiện, lại được Lăng Thi Thi cầm lấy, trông ra thì vô cùng buồn cười, bởi vì cự phủ đó còn to hơn cả người của nàng, chỉ riêng phần lưỡi rìu thôi cũng đã to bằng nửa người nàng rồi. Cơ mà nếu nghĩ lại thì cũng không mấy ngạc nhiên, chiến phủ thường có kích cỡ to lớn, trong khi đó Lăng Thi Thi lại có thân hình nhỏ nhắn mảnh mai đại loại giống với Diệu Yên, cự phủ đó có to hơn người nàng thì cũng không có gì lạ ca, chỉ là một cô nương có vẻ ngoài yếu đuối như nàng lại vác theo một cây chiến phủ thì cũng có chút gọi là kì quái.

Lăng Thi Thi tay cầm chiến phủ, trong tích tắc liền biến mất trên không trung, ngay lập tức xuất hiện trên đầu Diệu Yên, chiến phủ trong tay bổ xuống, tốc độ không thể nghi ngờ là nhanh tới cực điểm, Nhưng Diệu Yên thân là cường giả Thánh cấp, dù có bị đánh bất ngờ thì nàng cũng với Lăng Thi Thi đều có tu vi như nhau, không thể nào cứ như vậy mà thất thủ được. Chỉ thấy lưỡi rìu không chút khó khăn gì bổ xuống đầu Diệu Yên, vô cùng dễ dàng mà chẻ đôi nàng ra làm hai mảnh, lưỡi rìu nện xuống mặt đất phát ra một tiếng nổ kinh thiên, trực tiếp xé rách mặt đất ra thành một cái rãnh lớn sâu không thấy đáy.

Nhìn hai nửa Diệu Yên dần tan biến váo không khí, Lăng Thi Thi khẽ lẩm bẩm: “Tàn ảnh...", ngay sau đó, cảm giác sau ưng truyền tới không gian ba động nhỏ như không có, nàng liền vội vàng cúi đầu xuống, trong một sát na đó, một vật thể màu nâu giống như một cây gai nhọn xù xì phóng thẳng tới với tốc độ có thể xé rách không gian, nếu nàng không nhanh nhẹn cúi xuống thì hẳn vật thể này đã đâm xuyên qua cổ họng nàng rôi.

Lăng Thi Thi lộn nhào một vòng trên mặt đất, vô cùng nhanh chóng đứng dậy, quay mặt nhìn về phía vừa phát ra công kích, chỉ là khi nàng ta nhìn về hướng đó, ánh mắt của nàng không khỏi co rút lại, khóe miệng nhếch lên cười: “Ái chà chà, vừa đánh đã dùng Lĩnh Vực, vậy là chúng a bỏ qua khúc dạo đầu mà tiến thẳng tới màn chính hả, tuyệt lắm!!"

Lúc này ở phía xa, Diệu Yên đang lơ lửng trên không trung, xung quanh nàng là một mảng không gian đậm màu xanh lục, nàng đi đến đâu, mặt đất bên dưới liền cực kì nhanh chóng có hoa cỏ mọc lên, sau đó thì là những mầm cây đâm chồi nảy lộc, trong nháy mắt liền biến thành những cây cổ thụ 5-6 người ôm không xuể, không gian xanh lục của nàng cáng ngày càng bành trướng ra xa, đến chừng ngàn mét thì dừng lại, nàng đứng ở giữa Lĩnh Vực vừa được nàng tế ra, trông như một viên ngọc màu xanh tuyệt đẹp giữa chốn hoang mạc toàn cát bụi như thế này.

“Hừ, Mộc Chi Lĩnh Vực à, thì ra cô là một Mộc thuộc tính võ giả, à không, xét theo khí tức này thì hẳn phải là Mộc - Thủy song thuộc tính mới đúng, chỉ là cô chưa có lĩnh ngộ được Thủy Lĩnh Vực phải không? Chậc chậc, ta vốn muốn chơi đùa một chút, nhưng nhìn thấy cô nghiêm túc như thế này, ta cũng không thể không theo được, Lĩnh Vực – Tàn Hỏa!!"

Một cơn bão lửa trong nháy mắt liền bộc phát từ chỗ Lăng Thi Thi đang đứng, thiêu rụi mọi thứ trên đường đi của nó, mặt đất bị cơn bão lửa này quét qua chưa tới một giây đồng hồ không ngờ liền trực tiếp biến thành dung nham nóng bóng. Lĩnh Vực của Lăng Thi Thi cũng bành trướng, nhưng chỉ đạt tới ba trăm mét liền dừng lại, so với kích cỡ ngàn mét của Diệu Yên thì nhỏ hơn rất nhiều.

Nhưng mà nhìn thấy Lĩnh Vực của Lăng Thi Thi nhỏ bé như vậy, Diệu Yên cũng không có chút vui mừng nào, trái lại nàng lại càng trở nên ngưng trọng, Lĩnh Vực bé như thế này, chắc chắn không phải năng lực của đối phương chỉ đến thế, mà là không ngờ Lăng Thi Thi đã tiến tới một bước thứ hai đó là nén Lĩnh Vực. Một Lĩnh Vực bành trướng sẽ chỉ làm phân tán năng lượng, chỉ khi nén Lĩnh Vực lại thì mọi thứ mới tập trung lại một chỗ, từ đó uy lực của Lĩnh Vực sẽ tăng lên rất nhiều.

Diệu Yên cắn răng, trong lòng không khỏi lo lắng, lấy Ngũ Hành tương sinh tương khắc, Lĩnh Vực của nàng đứng trước Hỏa Lĩnh Vực của Lăng Thi Thi đã có chút lép vế, nay đôi phương lại còn có khả năng nén Lĩnh Vực, xem ra trận chiến này sẽ vô cùng khó khăn đây. Hai Lĩnh Vực liền va chạm vào nhau khi hai người Diệu Yên cùng Lăng Thi Thi bắt đầu giao chiến, kì lạ ở chỗ đó là bên trong Lĩnh Vực, không gian thì nổ tung vỡ nát, tất cả mọi thứ bên trong thì bị lực lượng cường hoành phá hủy thành cám bã, nhưng ở bên ngoài Lĩnh Vực tuyệt nhiên không có chút động tĩnh nào.

Nhưng cũng đừng vì thế mà coi thường sức phá hoại của Lĩnh Vực, khác với võ giả cấp thấp hơn, Lĩnh Vực là một tồn tại tuyệt đối chi phối hết thảy mọi thứ nằm trong tầm ảnh hưởng. Bị Lĩnh Vực bao phủ, dù có là thứ kim loại cứng rắn nhất cũng có thể dễ dàng bị bẻ cong, hay thậm chí phá hủy, võ giả không sở hữu Lĩnh Vực thì dù tu vi có cao hơn cũng có thể dễ dàng bị giết chết, đó chính là sự lợi hại của Lĩnh Vực.

Nhìn hai Lĩnh Vực một xanh một đỏ quấn lấy nhau, đại hán to lớn đứng đằng sau Lăng Hồng Quân hơi nhíu mày, nhỏ giọng nói: “Lăng trưởng lão, ngài để yên cho cô ta nháo như vậy sao, liệu sẽ có vấn đề gì không?"

“Trên thực tế thì những gì cô ta làm nãy giờ rất hợp ý ta đó." Lăng Hồng Quân vuốt râu nói.

“Hả??"

“Lần này chúng ta đến đây để đòi người là một chuyện, nhưng chuyện quan trọng hơn đó là dò la, tìm hiểu. Theo nội gián của chúng ta, Lăng Hư Cung chỉ cử đến đây duy nhất một Thánh cấp, đó chính là Diệu Yên đang đánh nhau ở bên dưới kia, vậy ngươi không thấy có gì lạ khi mà hai người Lăng Tiêu lại bị bắt ư?"

“Thì đơn giản thôi mà, đánh không lại thì bị bắt....khoan đã!!" đại hán chợt thốt lên.

“Nhận ra rồi chứ, Lăng Tiếu hắn được gia tộc chiếu cố đặc biệt, lần này còn cử ba vị trưởng lão bí mật đi theo bảo vệ hắn, mà ngươi nghĩ thử xem, hai vị trưởng lão đó đều có tu vi Thánh Giả đỉnh phong, một người còn lại là Thánh giả sơ giai, một mình Diệu Yên không thể nào mà có thể giết chết cả hai vị trưởng lão, đả bại người thứ ba sau đó bắt lấy Lăng Tiếu dễ dàng như thế được. Vậy nên là Lăng Thi Thi làm gì thì kệ cô ta, rất có thể cô ta sẽ dụ được cao thủ đứng sau màn lộ mặt." Lăng Hồng Quân cười nhạt nói.

“Âm hiểm lắm lão già ngươi, ngoài mặt thì tỏ ra hiền lành, rộng lượng, không hề quan tâm tới thái độ xấc xược của Lăng Thi Thi, nhưng thực tế thì mọi thứ đều đã được tính toán, đến cả Lăng Thi Thi cũng nằm trong tính toán của lão ta, bị lợi dụng mà còn không biết, đúng là, gừng càng già càng cay." Đại hán thầm nghĩ.

Khoảng chừng một khắc trôi qua....

Lĩnh Vực của Diệu Yên bỗng nhiên vặn vẹo sau đó sụp đổ, một thân ảnh nhỏ nhắn từ bên trong không gian liệt phùng bắn ra ngoài, lăn vào vòng trên mặt đất sau đó cứ như vậy nằm đó, không gường dậy nổi. Diệu Yên lúc này thật sự trông vô cùng thê thảm, y phục trên người nàng cháy nham nhở, để lộ ra lớp da thịt trắng nõn như trừng gà bóc bên trong, khắp người nàng xuất hiện vô số vết thương lớn nhỏ, chỗ thì bị chém chảy máu, chỗ thì bị thiêu rụi cháy nhám.

Diệu Yên khẽ cắn răng, chịu đựng cơn đau mà ngồi dậy, Lĩnh Vực lại một lần nữa tái hiện xung quanh nàng, nhưng lúc này quang mang màu xanh lục lại thập phần ảm đạm, chỉ chực tan biến chứ không còn mạnh mẽ như lúc trước nữa. Dưới hiệu quả của Lĩnh Vực, vết thương trên người nàng liền bắt đầu hồi phục, nhưng tốc độ vô cùng chậm, cứ mỗi khi Diệu Yên dồn lực lượng khôi phục vết thương, là một ngọn lửa màu đỏ lại từ miệng vết thương bùng lên khiến nàng vô cùng đau đớn, hiển nhiên là thương tổn do Lĩnh Vực của đối phương không có dễ dàng hóa giải đến thế.

Lăng Thi Thi xuất hiện trước mặt Diệu Yên, một tay vung lên thêm lần nữa chấn vỡ Lĩnh Vực vừa mới được hình thành trở lại của Diệu Yên, giơ chân lên đạp một cái liền đẩy ngã Diệu Yên xuống đất, nàng ta cứ như vậy mà đặt một chân lên vai Diệu Yên, miệng cười lớn: “Xui xẻo thay cho ngươi, nếu ngươi có thể lĩnh ngộ Mộc - Thủy song lĩnh vực, thì dù ta có thể áp súc Lĩnh Vực cũng không phải là đối thủ của ngươi, nhưng mà chuyện xảy ra đến bây giờ cũng chỉ có thể trách nhà ngươi vô năng mà thôi."

Trên tay Lăng Thi Thi xuất hiện một cây chủy thủ sáng loáng, nàng giơ nó lên gần miệng, thè lưỡi ra liếm một cái lên lưỡi chủy thủ, một bộ dáng vô cùng biến thái: “Ta vốn định cho ngươi một cái chết nhanh gọn, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt của ngươi ta lại không chịu dược. Trên thế gian này đã có ta sở hữu thân hình la lỵ ở cái tuổi hơn trăm này là đủ rồi, ta tuyệt đối không cho phép một người nào khác tương tự xuất hiện, hơn nữa ngươi lại còn xinh đẹp hơn ta nữa chứ."

Diệu Yên phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc, cắn chặt răng nói: “Muốn chém muốn giết tùy ý, đừng nhiều lời!!!"

“Ồ, ta còn chưa có chơi đủ đâu, thử tưởng tượng xem khuôn mặt xinh đẹp của ngươi lại xuất hiện thêm vài chục vết rạch, trực tiếp hủy hoại dung nhan của ngươi đi nhỉ, điều đó sẽ tuyệt vời đến mức nào, hắc hắc." Lăng Thi Thi cười lạnh.

Dù Diệu Yên trông giống một tiểu cô nương 15-16 tuổi, nhưng trên thực tế thì nàng là một nữ nhân trưởng thành, còn gì tệ hơn đối với một nữ nhân đó là việc bị hủy dung chứ. Diệu Yên nghe thấy những gì Lăng Thi Thi nói, trong lòng không khỏi hốt hoảng, nàng thà bị giết còn hơn là bị hủy dung a.

Mắt nhìn thấy thanh chủy thủ trong tay Lăng Thi Thi dần tiếp cận khuôn mặt mình, Diệu Yên cố gắng lấy hết sức lực muốn cựa mình nhưng mà lực bất tòng tâm, chỉ có thể trở mắt nhìn Lăng Thi Thi nở một nụ cười như ác ma mà đâm thanh chủy thủ xuống.

Chỉ là ngay lúc này, Diệu Yên chỉ thấy trước mắt lóe lên một tia lôi điện màu trắng xanh, sau đó một tiếng nổ lớn tới ù tai vang lên, thân hình Lăng Thi Thi cứ như vậy mà văng ngược ra đằng sau giống như bị một cự lực đập trúng, cả người bắn lên không trung một đoạn rồi sau đó mới rơi xuống đất, không thấy có động tĩnh gì cả.
Tác giả : Hư Không
4/5 của 5 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
K 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ. Giải lời nguyền.
Hoa 2 năm trước
nếu bạn đã đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5năm. Để tránh điều này thì bạn phải copy và gửi nó vào năm truyện. Sorry tui đọc đc nên sợ
Tử Phong 3 năm trước
tp
Tử Phong 3 năm trước
tp
Hư Không 3 năm trước
hay tuyệt vòi

Truyện cùng thể loại