Cường Gian
Chương 8
Đỗ Lăng tuy rằng cũng quản lí một số công việc trong công ty, nhưng mà cậu có khá nhiều thời gian rãnh rỗi. Cậu là một kiến trúc sư chuyên nghiệp. Gần đây do tâm tình không được tốt, ngoại trừ những công việc bình thường bên ngoài ra thì cậu chẳng có hứng thú để thiết kế gì cả, đa số là giao việc cho người khác làm. Thế nhưng dạo gần đây công ty có một người khách mới, đối phương ra giá rất tốt chỉ đích danh muốn cậu giúp hắn thiết kế. Trong giới kiến trúc, Đỗ Lăng cũng có một chút danh tiếng nên yêu cầu như thế này cũng không phải là lần đầu tiên. Đáng lẽ lần này Đỗ Lăng vốn không định đứng ra đón tiếp mà giao cho nhân viên, thế rồi sau đó cậu suy nghĩ lại và quyết định ra mặt.
Phòng làm việc của Đỗ Lăng nằm trên tầng cao nhất, bình thường đều làm việc đến tận trưa. Có lúc phải tăng ca, hoặc là có bản thiết kế cần hoàn thành gấp thì căn phòng này cũng như là chỗ nghỉ ngơi của cậu.Thật sự mà nói là do không biết Vu Vân sẽ gây ra chuyện gì tiếp theo, đề phòng chuyện xảy ra cũng như tránh con mắt giám thị của anh cả với anh hai, Đỗ Lăng quyết định tiếp bản thiết kế lần này. Sỡ dĩ báo cáo với anh cả là vì muốn chiếm đặc quyền trong vòng ba tháng không về nhà. Nghĩ đến cảnh anh hai tức đến trừng to đôi mắt, Đỗ Lăng không khỏi ngửa mặt lên trời cười to: Ha Ha Ha Ha ~~~~~~~~~~.
Phong lưu phóng khoáng, thông minh tuyệt đỉnh, đẹp trai ngời ngời khôn khéo không gì sánh được, nhìn rõ mọi việc, liệu sự như thần chính là anh hai thiên tài~~~~~ anh hai yêu dấu của em ơi, là do anh đắc tội với anh cả nên mới bị ép ở lại nhà tổ nha~~~~ mà đó chẳng phải là việc của em ~~~~ em rất là ngoan hiền nha~~~ Em rất cảm thông cho anh nha~~~~
A! Tâm tình Đỗ Lăng đột nhiên bay bổng. Hề! Tâm lý được bình ổn rồi.
Bất quá điều gì nên đến cũng sẽ đến, có muốn trốn như thế nào cũng không trốn được. Dũng cảm đối diện mới là lựa chọn chính xác, cho nên Đỗ Lăng đưa ra một cái quyết định trọng đại ——- cứ nhịn trước đã. Haizz!! Đỗ lăng nhìn tờ lịch bên trên có khoanh một vòng tròn làm dấu (hình như là hôm nay rồi), nhíu lại đôi lông mày, lần thứ n thờ dài… Haizzz!!!
Hôm nay là cuối tháng cũng là ngày cuối tuần, nói cách khác hôm nay chính là ngày mà Vu Vân đã hẹn. Mở ngăn kéo lấy ra tấm hình Vu Vân gửi qua bưu điện cho cậu. Nhìn hồi lâu, lại lật ra phía sau một hàng chữ như rồng bay phượng múa là: muốn hình sao?…. Haizz! Đồ Lăng lần thứ n thở dài.
Cố gắng lên! Đỗ Lăng yên lặng tự cỗ vũ mình. Có cái gì mà phải sợ chứ? Bất quá hắn lại muốn cơ thể mình mà thôi, tất cả đều là đàn ông có nhu cầu sinh lý cũng là rất bình thường. Có gì đâu mà phải lo lắng, cứ tận hường lạc thú trước mắt cũng không tính là uổng phí! Hắn là cao thủ ve vãn chuyên nghiệp, lại là do mình tìm được. Còn có phần thưởng nào tốt hơn, tính ra cũng không thiệt thòi, còn có cái gì mà lo lắng nữa? Mặc dù bộ dạng này rất không có mặt mũi, lòng tự trọng có chút bị tổn thương nhưng cũng không có người nào biết, cùng lắm là sau này tìm cơ hội trả thù thôi. Hắn không có khả năng cứ thần bí mãi được!
Hê hê, là người thì phải có nhược điểm, ba tháng nha, tại sao phải sợ là hắn không có lòi đuôi chứ? Đến lúc đó…. hê hê. Đại trượng phu co được dãn được, có cái nên làm , có cái không nên làm. Chịu một chút ủy khuất cũng không sao, đạt được mục đích mới là quan trọng! Vu Vân ơi là Vu Vân, sau này tôi sẽ cho anh hiểu rõ con người của tôi, quyết không cho anh chỉ nhận thức cơ thể tôi, ha ha ha…..
Nhưng mà… Haizz!! Cái kia là chuyện sau này, còn ngày hôm nay? Hôm nay làm sao đây?Cứ như vậy mà nghe lời hắn? Haizz! haizz! Haizz!! Chỉ có thể làm như vậy!
16:10, Đỗ Lăng cầm chìa khóa xuống lầu tự mình chạy xe đến căn biệt thự kia.
Mùa hè đến, màn đêm buông xuống tương đối trễ, Đỗ Lăng đến biệt thự thì trời vẫn còn sáng. Sự việc lần trước ở trong tầng hầm làm Đỗ Lăng tổn thương rất lớn, Vu Vân giống như đối với hành vi của mình làm cho tỉnh lại nên luôn dõi theo Đỗ Lăng. Tra rõ ngọn nguồn cũng không có so đo mà thậm chí còn dỗ ngon dỗ ngọt an ủi Đỗ Lăng. Hoa tuy bị ném vào thùng rác, làm Đỗ Lăng tưởng lại bị Vu Vân phạt cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang
Phòng làm việc của Đỗ Lăng nằm trên tầng cao nhất, bình thường đều làm việc đến tận trưa. Có lúc phải tăng ca, hoặc là có bản thiết kế cần hoàn thành gấp thì căn phòng này cũng như là chỗ nghỉ ngơi của cậu.Thật sự mà nói là do không biết Vu Vân sẽ gây ra chuyện gì tiếp theo, đề phòng chuyện xảy ra cũng như tránh con mắt giám thị của anh cả với anh hai, Đỗ Lăng quyết định tiếp bản thiết kế lần này. Sỡ dĩ báo cáo với anh cả là vì muốn chiếm đặc quyền trong vòng ba tháng không về nhà. Nghĩ đến cảnh anh hai tức đến trừng to đôi mắt, Đỗ Lăng không khỏi ngửa mặt lên trời cười to: Ha Ha Ha Ha ~~~~~~~~~~.
Phong lưu phóng khoáng, thông minh tuyệt đỉnh, đẹp trai ngời ngời khôn khéo không gì sánh được, nhìn rõ mọi việc, liệu sự như thần chính là anh hai thiên tài~~~~~ anh hai yêu dấu của em ơi, là do anh đắc tội với anh cả nên mới bị ép ở lại nhà tổ nha~~~~ mà đó chẳng phải là việc của em ~~~~ em rất là ngoan hiền nha~~~ Em rất cảm thông cho anh nha~~~~
A! Tâm tình Đỗ Lăng đột nhiên bay bổng. Hề! Tâm lý được bình ổn rồi.
Bất quá điều gì nên đến cũng sẽ đến, có muốn trốn như thế nào cũng không trốn được. Dũng cảm đối diện mới là lựa chọn chính xác, cho nên Đỗ Lăng đưa ra một cái quyết định trọng đại ——- cứ nhịn trước đã. Haizz!! Đỗ lăng nhìn tờ lịch bên trên có khoanh một vòng tròn làm dấu (hình như là hôm nay rồi), nhíu lại đôi lông mày, lần thứ n thờ dài… Haizzz!!!
Hôm nay là cuối tháng cũng là ngày cuối tuần, nói cách khác hôm nay chính là ngày mà Vu Vân đã hẹn. Mở ngăn kéo lấy ra tấm hình Vu Vân gửi qua bưu điện cho cậu. Nhìn hồi lâu, lại lật ra phía sau một hàng chữ như rồng bay phượng múa là: muốn hình sao?…. Haizz! Đồ Lăng lần thứ n thở dài.
Cố gắng lên! Đỗ Lăng yên lặng tự cỗ vũ mình. Có cái gì mà phải sợ chứ? Bất quá hắn lại muốn cơ thể mình mà thôi, tất cả đều là đàn ông có nhu cầu sinh lý cũng là rất bình thường. Có gì đâu mà phải lo lắng, cứ tận hường lạc thú trước mắt cũng không tính là uổng phí! Hắn là cao thủ ve vãn chuyên nghiệp, lại là do mình tìm được. Còn có phần thưởng nào tốt hơn, tính ra cũng không thiệt thòi, còn có cái gì mà lo lắng nữa? Mặc dù bộ dạng này rất không có mặt mũi, lòng tự trọng có chút bị tổn thương nhưng cũng không có người nào biết, cùng lắm là sau này tìm cơ hội trả thù thôi. Hắn không có khả năng cứ thần bí mãi được!
Hê hê, là người thì phải có nhược điểm, ba tháng nha, tại sao phải sợ là hắn không có lòi đuôi chứ? Đến lúc đó…. hê hê. Đại trượng phu co được dãn được, có cái nên làm , có cái không nên làm. Chịu một chút ủy khuất cũng không sao, đạt được mục đích mới là quan trọng! Vu Vân ơi là Vu Vân, sau này tôi sẽ cho anh hiểu rõ con người của tôi, quyết không cho anh chỉ nhận thức cơ thể tôi, ha ha ha…..
Nhưng mà… Haizz!! Cái kia là chuyện sau này, còn ngày hôm nay? Hôm nay làm sao đây?Cứ như vậy mà nghe lời hắn? Haizz! haizz! Haizz!! Chỉ có thể làm như vậy!
16:10, Đỗ Lăng cầm chìa khóa xuống lầu tự mình chạy xe đến căn biệt thự kia.
Mùa hè đến, màn đêm buông xuống tương đối trễ, Đỗ Lăng đến biệt thự thì trời vẫn còn sáng. Sự việc lần trước ở trong tầng hầm làm Đỗ Lăng tổn thương rất lớn, Vu Vân giống như đối với hành vi của mình làm cho tỉnh lại nên luôn dõi theo Đỗ Lăng. Tra rõ ngọn nguồn cũng không có so đo mà thậm chí còn dỗ ngon dỗ ngọt an ủi Đỗ Lăng. Hoa tuy bị ném vào thùng rác, làm Đỗ Lăng tưởng lại bị Vu Vân phạt cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Bạn đang
Tác giả :
Yuanyan