Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 306
“Vậy rốt cuộc cô muốn làm gì?"
“Lần trc cô nói r, 1 bộ quảng cáo, cô thật sự tìm k đc nữ chính thích hợp."
“Chỉ cần con đóng quảng cáo cô liền giữ bí mật?"
“Đó là đương nhiên, cô tuy thủ đoạn k trong sáng lắm, nhưng cô là người giữ lời, nói là làm!"
Hạ Băng Khuynh nghĩ 1 chút, đồng ý gật đầu: “Đc! Con đóng!"
So với tên Mộ Nguyệt Bạch, hoặc là đấu với ng k biết, cô thà đóng quảng cáo cho cô.
Mộ Lâm Nguyệt nghe v, vui đến đứng dậy ôm Hạ Băng Khuynh, dùng sức hôn lên mặt cô: “Bảo bối nhỏ của cô, cuối cùng cũng đồng ý, con yên tâm, vì hạnh phúc của con và Nguyệt Sâm, cô nhất định sẽ nghiêm túc giữ bí mật đến cùng, dù thế nào, nó cũng là cháu cô mà."
“Haha!" Hạ Băng Khuynh cười khan.
Phụ nữ già siêu bỉ ổi!
“Quảng cáo này tháng sau đóng, cho nên k gấp, mấy ngày nay fai dưỡng cho mình thật đẹp, vui vẻ qua sn." Mộ Lâm Nguyệt coi cô là bảo bối xoa tóc.
“Chỉ cần cô k làm bậy, thì có thể sống tốt." Hạ Băng Khuynh bất lực nói.
“Lại đang móc cô, đc, đc, đc, cô sai r, lần sau sẽ k dọa con nữa đc k."
“Con đi trc đây!"
Hạ Băng Khuynh đứng dậy từ ghế.
Mộ Lâm Nguyệt dùng mắt tiễn Hạ Băng Khuynh rời đi, cảm giác cực kỳ k thể tin đc, k ngờ dễ đáp ứng v.
Rời phòng Mộ Lâm Nguyệt, Hạ Băng Khuynh về phòng mình.
Hoặc là vì thả lỏng r, cô dựa lên giường ngủ, giấc này ngủ đến xế chiều.
Đóng quảng cáo cho cô, xui xẻo sau này cô sẽ tiếp tục bị uy hiếp, nhưng tuy v, nhưng cô cũng k fai là ng độc ác, sau này có thể từ từ giải quyết, nhưng chuyện quấy rối cô mấy ngày nay cuối cùng cũng giải quyết r.
Đang nghĩ, cửa phòng mở ra, Mộ Nguyệt Sâm từ ngồi bước lớn đi vào.
“Anh về r?"
“Trưa s xin nghỉ r?" Mộ Nguyệt Sâm đi đến bên giường ngồi xuống.
“Đầu có chút choáng." Hạ Băng Khuynh tìm cớ đại.
“Vậy bây h cảm giác đỡ hơn chưa?"
“K s r, em ngủ 1 giấc, khỏe r."
Mộ Nguyệt Sâm thấy cô tinh thần hưng phấn, yên tâm r: “K s là tốt r" nói xong, anh vỗ đầu cô: “Tối nay đưa em đi ăn ngoan, dậy đi!"
Mắt Hạ Băng Khuynh phát sáng: “Dạ đc dạ đc, anh đợi em tí, em đi thay đồ liền."
Cô nhảy xuống giường, từ trong tủ lấy 1 bộ đồ đẹp chạy vào phòng thay đồ, lúc gấp cô k đóng cửa chặt lại.
Nha đầu này nói ăn liền hưng phấn v!
Mộ Nguyệt Sâm cười, đứng dậy đóng cửa tủ cho cô.
Đến bên tủ, 2 tay cầm nắm cửa, vừa muốn đóng, động tác tay liền dừng lại, mở ra.
Dưới tủ, 1 cái rổ đen im lặng nằm đó hấp dẫn sự chú ý của anh.
Cong lưng lấy lên, anh cầm trên tay nhìn, phát hiện rổ làm từ gỗ tối, trên đó hoa văn tinh tế, đẹp đẽ, mà bản thân gỗ tối đã là loại gỗ có tiếng danh giá, để đc coi là bảo bối để giữ lại, dùng gỗ này làm gỗ là cách làm xa hoa.
Đồ vật như v, Băng Khuynh lấy từ đâu?
Loại đồ này, trên thế giới hình như cũng chỉ 1 ng có thể có.
“Lần trc cô nói r, 1 bộ quảng cáo, cô thật sự tìm k đc nữ chính thích hợp."
“Chỉ cần con đóng quảng cáo cô liền giữ bí mật?"
“Đó là đương nhiên, cô tuy thủ đoạn k trong sáng lắm, nhưng cô là người giữ lời, nói là làm!"
Hạ Băng Khuynh nghĩ 1 chút, đồng ý gật đầu: “Đc! Con đóng!"
So với tên Mộ Nguyệt Bạch, hoặc là đấu với ng k biết, cô thà đóng quảng cáo cho cô.
Mộ Lâm Nguyệt nghe v, vui đến đứng dậy ôm Hạ Băng Khuynh, dùng sức hôn lên mặt cô: “Bảo bối nhỏ của cô, cuối cùng cũng đồng ý, con yên tâm, vì hạnh phúc của con và Nguyệt Sâm, cô nhất định sẽ nghiêm túc giữ bí mật đến cùng, dù thế nào, nó cũng là cháu cô mà."
“Haha!" Hạ Băng Khuynh cười khan.
Phụ nữ già siêu bỉ ổi!
“Quảng cáo này tháng sau đóng, cho nên k gấp, mấy ngày nay fai dưỡng cho mình thật đẹp, vui vẻ qua sn." Mộ Lâm Nguyệt coi cô là bảo bối xoa tóc.
“Chỉ cần cô k làm bậy, thì có thể sống tốt." Hạ Băng Khuynh bất lực nói.
“Lại đang móc cô, đc, đc, đc, cô sai r, lần sau sẽ k dọa con nữa đc k."
“Con đi trc đây!"
Hạ Băng Khuynh đứng dậy từ ghế.
Mộ Lâm Nguyệt dùng mắt tiễn Hạ Băng Khuynh rời đi, cảm giác cực kỳ k thể tin đc, k ngờ dễ đáp ứng v.
Rời phòng Mộ Lâm Nguyệt, Hạ Băng Khuynh về phòng mình.
Hoặc là vì thả lỏng r, cô dựa lên giường ngủ, giấc này ngủ đến xế chiều.
Đóng quảng cáo cho cô, xui xẻo sau này cô sẽ tiếp tục bị uy hiếp, nhưng tuy v, nhưng cô cũng k fai là ng độc ác, sau này có thể từ từ giải quyết, nhưng chuyện quấy rối cô mấy ngày nay cuối cùng cũng giải quyết r.
Đang nghĩ, cửa phòng mở ra, Mộ Nguyệt Sâm từ ngồi bước lớn đi vào.
“Anh về r?"
“Trưa s xin nghỉ r?" Mộ Nguyệt Sâm đi đến bên giường ngồi xuống.
“Đầu có chút choáng." Hạ Băng Khuynh tìm cớ đại.
“Vậy bây h cảm giác đỡ hơn chưa?"
“K s r, em ngủ 1 giấc, khỏe r."
Mộ Nguyệt Sâm thấy cô tinh thần hưng phấn, yên tâm r: “K s là tốt r" nói xong, anh vỗ đầu cô: “Tối nay đưa em đi ăn ngoan, dậy đi!"
Mắt Hạ Băng Khuynh phát sáng: “Dạ đc dạ đc, anh đợi em tí, em đi thay đồ liền."
Cô nhảy xuống giường, từ trong tủ lấy 1 bộ đồ đẹp chạy vào phòng thay đồ, lúc gấp cô k đóng cửa chặt lại.
Nha đầu này nói ăn liền hưng phấn v!
Mộ Nguyệt Sâm cười, đứng dậy đóng cửa tủ cho cô.
Đến bên tủ, 2 tay cầm nắm cửa, vừa muốn đóng, động tác tay liền dừng lại, mở ra.
Dưới tủ, 1 cái rổ đen im lặng nằm đó hấp dẫn sự chú ý của anh.
Cong lưng lấy lên, anh cầm trên tay nhìn, phát hiện rổ làm từ gỗ tối, trên đó hoa văn tinh tế, đẹp đẽ, mà bản thân gỗ tối đã là loại gỗ có tiếng danh giá, để đc coi là bảo bối để giữ lại, dùng gỗ này làm gỗ là cách làm xa hoa.
Đồ vật như v, Băng Khuynh lấy từ đâu?
Loại đồ này, trên thế giới hình như cũng chỉ 1 ng có thể có.
Tác giả :
Khuyết Danh