Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 304
“Mới k sập bẫy của anh!"
Lấy tay anh ra, cô đi lấy cặp, cùng Mộ Nguyệt Sâm xuống lầu.
Phòng ăn sáng, Mộ Cẩm Đình và Hạ Vân Khuynh, Mộ Nguyệt Bạch cũng có mặt, Mộ Lâm Nguyệt ít khi xuất hiện cũng mặc đồ ngủ sang trọng ngồi đó lật tạp chí.
Hạ Băng Khuynh nghĩ đến cuộc gọi tối qua, lòng trầm xuống, nhìn thấy chị anh rể và cô, nghĩ đến Mộ Nguyệt Bạch nói trong nhà còn có ng biết chuyện đó, lòng cô bất giác có chút run rẩy.
Hoảng loạn ăn sáng, Mộ Cẩm Đình đối diện cười hỏi cô: “Băng Khuynh, sn e sắp đến r, nói anh rể nghe thích gì, anh mua cho."
Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu, ngoan ngoãn đáp: “Đều đc ạ!"
“Còn khách sáo gì với anh nữa, v đi, em tự đi chọn 1 cái, anh trả tiền, đc k!" Mộ Cẩm Đình cười.
“Dạ đc!" Hạ Băng Khuynh gật đầu, lúc này cô k có tâm trạng đi mua quà nữa.
Lòng cô bất an.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên thả cafe trong tay xuống: “Quà anh Nguyệt Bạch cũng chuyển qa đường hàng k r."
“Cảm ơn!" Hạ Băng Khuynh khẩu thị tâm phi cười.
Mộ Lâm Nguyệt lật tạp chí giới giải trí trong tay, mắt nhìn Hạ Băng Khuynh, cười như hồ ly v ý vị thâm trường: “ Băng Khuynh, cô cũng chuẩn bị món quà đặc biệt cho con. nhưng fai đến hôm sn mới cho con bất ngờ, đến lúc đừng bị dọa đến ngất đi đó."
2 chữ bất ngờ, nghe đến Hạ Băng Khuynh tim đập nhanh hơn.
Hình đó chắc k fai là cô làm chứ?
Thật giống tác phong của cô, chỉ là đe dọa đơn thuần, k có hành động thực tế, nói đến thì ng gửi hình cho cô cho đến h vẫn chưa thấy xuất hiện, đêm hôm đó cô còn cự tuyệt cô, theo như thủ đoạn giảo hoạt của cô, hoàn toàn có thể, nghĩ theo hướng này thì bữa ăn tối đó, hình như tất cả mọi chuyện đến do cô dẫn dắt.
“Yo, cô chỉ nói cho 1 bất ngờ, con k cần hưng phấn đến k nói nên lời đâu." Mộ Lâm Nguyệt cười uyển chuyển, lại lấy tạp chí lên.
Hạ Băng Khuynh k biết ăn hết đồ ăn sáng bằng cách nào.
Mộ Nguyệt Sâm đưa cô đến trường.
“Có phải là cơ thể k khỏe k?" Mộ Nguyệt Sâm thấy sắc mặt của cô từ sáng đến h k tốt lên, bất giác lo lắng.
Tay lớn đưa qua, sờ lên trán cô thử.
“Đã nói tối qua ngủ k ngon, đợi tí là hết thôi." Hạ Băng Khuynh lấy tay anh ra.
“Vậy thì tốt, nếu ở trg thấy k khỏe, lập tức gọi cho anh biết k?" Mộ Nguyệt Sâm dặn dò.
Hạ Băng Khuynh đột nhiên nghĩ đến 1 chuyện: “Hôm nay k fai anh đi công tác s!"
Mộ Nguyệt Sâm nghĩ 1 chút, đáp: “Xem ra chỉ có thể đổi ngày khác, dù s cũng k gấp, em quan trọng hơn."
4 chữ cuối ngọt đến tan chảy tim cô.
Trong trường.
Xong tiết 1, Tiêu Nhân kéo Hạ Băng Khuynh đến bên hồ.
“Băng Khuynh, chuyện này cậu tính s, hôm qa k có cơ hội nói với cậu, Mộ Nguyệt Bạch buông lời độc ác nói là k tha cho cậu, đến t7 k còn mấy ngày, trừ hnay còn 4 ngày, hôm sn anh ta nhất định hành động." Tiêu Nhân lo lắng nói.
“Tớ sẽ k để chuyện đó xảy ra, cậu cũng k cần quản nữa, tớ sẽ xử lý tốt." Hạ Băng Khuynh quyết định lát đi tìm cô, nếu thật là cô, chuyện này k còn phiền nữa.
Trưa, Hạ Băng Khuynh từ chỗ Mộ Cẩm Đình lấy sdt của cô, gọi qua.
Lấy tay anh ra, cô đi lấy cặp, cùng Mộ Nguyệt Sâm xuống lầu.
Phòng ăn sáng, Mộ Cẩm Đình và Hạ Vân Khuynh, Mộ Nguyệt Bạch cũng có mặt, Mộ Lâm Nguyệt ít khi xuất hiện cũng mặc đồ ngủ sang trọng ngồi đó lật tạp chí.
Hạ Băng Khuynh nghĩ đến cuộc gọi tối qua, lòng trầm xuống, nhìn thấy chị anh rể và cô, nghĩ đến Mộ Nguyệt Bạch nói trong nhà còn có ng biết chuyện đó, lòng cô bất giác có chút run rẩy.
Hoảng loạn ăn sáng, Mộ Cẩm Đình đối diện cười hỏi cô: “Băng Khuynh, sn e sắp đến r, nói anh rể nghe thích gì, anh mua cho."
Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu, ngoan ngoãn đáp: “Đều đc ạ!"
“Còn khách sáo gì với anh nữa, v đi, em tự đi chọn 1 cái, anh trả tiền, đc k!" Mộ Cẩm Đình cười.
“Dạ đc!" Hạ Băng Khuynh gật đầu, lúc này cô k có tâm trạng đi mua quà nữa.
Lòng cô bất an.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên thả cafe trong tay xuống: “Quà anh Nguyệt Bạch cũng chuyển qa đường hàng k r."
“Cảm ơn!" Hạ Băng Khuynh khẩu thị tâm phi cười.
Mộ Lâm Nguyệt lật tạp chí giới giải trí trong tay, mắt nhìn Hạ Băng Khuynh, cười như hồ ly v ý vị thâm trường: “ Băng Khuynh, cô cũng chuẩn bị món quà đặc biệt cho con. nhưng fai đến hôm sn mới cho con bất ngờ, đến lúc đừng bị dọa đến ngất đi đó."
2 chữ bất ngờ, nghe đến Hạ Băng Khuynh tim đập nhanh hơn.
Hình đó chắc k fai là cô làm chứ?
Thật giống tác phong của cô, chỉ là đe dọa đơn thuần, k có hành động thực tế, nói đến thì ng gửi hình cho cô cho đến h vẫn chưa thấy xuất hiện, đêm hôm đó cô còn cự tuyệt cô, theo như thủ đoạn giảo hoạt của cô, hoàn toàn có thể, nghĩ theo hướng này thì bữa ăn tối đó, hình như tất cả mọi chuyện đến do cô dẫn dắt.
“Yo, cô chỉ nói cho 1 bất ngờ, con k cần hưng phấn đến k nói nên lời đâu." Mộ Lâm Nguyệt cười uyển chuyển, lại lấy tạp chí lên.
Hạ Băng Khuynh k biết ăn hết đồ ăn sáng bằng cách nào.
Mộ Nguyệt Sâm đưa cô đến trường.
“Có phải là cơ thể k khỏe k?" Mộ Nguyệt Sâm thấy sắc mặt của cô từ sáng đến h k tốt lên, bất giác lo lắng.
Tay lớn đưa qua, sờ lên trán cô thử.
“Đã nói tối qua ngủ k ngon, đợi tí là hết thôi." Hạ Băng Khuynh lấy tay anh ra.
“Vậy thì tốt, nếu ở trg thấy k khỏe, lập tức gọi cho anh biết k?" Mộ Nguyệt Sâm dặn dò.
Hạ Băng Khuynh đột nhiên nghĩ đến 1 chuyện: “Hôm nay k fai anh đi công tác s!"
Mộ Nguyệt Sâm nghĩ 1 chút, đáp: “Xem ra chỉ có thể đổi ngày khác, dù s cũng k gấp, em quan trọng hơn."
4 chữ cuối ngọt đến tan chảy tim cô.
Trong trường.
Xong tiết 1, Tiêu Nhân kéo Hạ Băng Khuynh đến bên hồ.
“Băng Khuynh, chuyện này cậu tính s, hôm qa k có cơ hội nói với cậu, Mộ Nguyệt Bạch buông lời độc ác nói là k tha cho cậu, đến t7 k còn mấy ngày, trừ hnay còn 4 ngày, hôm sn anh ta nhất định hành động." Tiêu Nhân lo lắng nói.
“Tớ sẽ k để chuyện đó xảy ra, cậu cũng k cần quản nữa, tớ sẽ xử lý tốt." Hạ Băng Khuynh quyết định lát đi tìm cô, nếu thật là cô, chuyện này k còn phiền nữa.
Trưa, Hạ Băng Khuynh từ chỗ Mộ Cẩm Đình lấy sdt của cô, gọi qua.
Tác giả :
Khuyết Danh