Cuộc Sống Xuyên Việt Khoái Hoạt Của Nông Phu
Chương 9: Làm ra dầu ô liu
Quả ô liu trên núi đã đến mùa thu hoạch, vì vậy Đỗ Vĩ Minh càng thêm bận rộn. Cơ hồ mỗi ngày đều phải lên núi hái quả ô liu, hái ô liu về, một phần làm dưa muối ô liu và ô liu ngào đường, rồi lại bán cho Thiên Hương Lâu. Đỗ Vĩ Minh nhìn thấy trong nhà một đống ô liu như vậy, không biết dùng làm gì, nhiều quá ăn không hết, đem bỏ thì lãng phí.
Đỗ Vĩ Minh nghĩ dùng ô liu ép thành dầu, không phải sẽ trở thành dầu ô liu ư, thứ này tốt hơn mỡ heo nhiều. Là một người hiện đại, thật không quen ăn mỡ heo. Làm sao để ép dầu, Đỗ Vĩ Minh chỉ có khái niệm đại khái, chuyên ngành của hắn là hóa học, đối với vấn đề này chỉ biết một vài tri thức lý luận, không có thực tiễn, kệ, cứ làm thử vậy.
Đầu tiên lựa ra những quả ô liu to, có màu sắc tốt, rửa sơ qua rồi bỏ hột, đặt ở ngoài sân phơi. Trình tự này cũng tốn mất vài ngày, chờ quả ô liu bốc hết nước, đem quả ô liu xắt nhỏ như hạt đậu xanh, sau đó bỏ vào nồi đun, tốn rất nhiều công phu, vì lửa không thể quá lớn hoặc quá nhỏ, hơn nữa phải đảo đều tay đề phòng bị cháy khét. Chờ xong công đoạn này, Đỗ Vĩ Minh mang thành quả bỏ vào thiết bị đun nóng mà hắn tự thiết kế, bởi vì không có vật liệu, nên không dám khẳng định có thể thành công. Khi dầu từ miệng ống dẫn nhỏ chảy ra, Đỗ Vĩ Minh la hò nhảy nhót. Thành công rồi. Nhưng vì máy móc có hơi đơn sơ nên lượng dầu làm ra không nhiều, ước chừng 10 cân quả ô liu chỉ cho ra 2 cân dầu, còn lại đều là bã. Đỗ Vĩ Minh quyết định thử nghiệm lần hai, lần này còn ít hơn, chỉ khoảng một cân dầu. Đỗ Vĩ Minh đem thành phẩm hai lần thử nghiệm để riêng, một cái là thứ phẩm, một cái là tinh phẩm.
Buổi tối, Đỗ Vĩ Minh dùng dầu ô liu thử làm đồ ăn, món ăn hương thơm ngào ngạt, Đỗ Vĩ Minh thật muốn rơi lệ. Đây là sản phẩm thiên nhiên tinh khiết, không bị ô nhiễm, dầu siêu đặc biệt. Mấy ngày sau Đỗ Vĩ Minh đều thử nghiệm ép dầu, nhưng bình đất trong nhà không đủ dùng, Đỗ Vĩ Minh tự đi Bình Phúc trấn một chuyến, mua một đống bình được làm khéo léo tinh xảo, còn mua thêm một ít bình gốm nhỏ, so với bình đất đắt hơn, năm văn tiền một cái.
Trong lòng Đỗ Vĩ Minh không ngừng nghĩ kế hoạch bán dầu ô liu. Nhớ trước kia chị mình luôn bận rộn, trong người thượng hỏa, hay bị nổi mụn, sau đó được một người theo đuổi tặng một chai dầu ô liu XXX. Dùng không bao lâu mụn liền xẹp, trên mặt cũng không để lại sẹo. Nghe chị nói chai ô liu đó là hàng cao cấp, hiệu quả rất tốt. Đỗ Vĩ Minh tính hai ngày sau tặng một ít dầu ô liu cho các cô nương trong thôn dùng thử, xem hiệu quả, nếu kết quả tốt thì mang đến Bình Phúc trấn bán.
Ngoài dầu ô liu, Đỗ Vĩ Minh cân nhắc chế tạo xà phòng ô liu. Xà phòng mua lần trước ở Bình Phúc trấn, nói thật không tốt bằng xà phòng hiện đại, khả năng tẩy sạch cũng không tệ lắm, nhưng dùng xong da rất thô ráp. Xà phòng so với dầu dễ chế tạo hơn, trước kia bản thân từng thử qua, hắn liền đi mua một túi vôi trở về. Kỳ thật muốn làm xà phòng phải dùng dung dịch nước xút, ở đây lại không có, nhưng thành phần của vôi chứa nhiều chất này, nên có thể dùng vôi thay thế.
Đến chỗ thợ mộc, nhờ làm giúp mười cái khuôn hình tròn bằng gỗ và những hộp gỗ tinh xảo, bề mặt khắc thêm hoa văn. Thợ mộc đồng ý, nói mấy bữa nữa sẽ đưa cho hắn, trong lòng nhủ thầm Lý Nhị cần mấy thứ này làm cái gì.
Đỗ Vĩ Minh chuẩn bị thực hiện thí nghiệm làm xà phòng. Đầu tiên cho nước lạnh vào một cái bát lớn, thêm một thìa muối lớn, một thìa đường lớn, khuấy đều. Thả vôi vào trong nước liền tan chảy. Khi làm cần đặc biệt cẩn thận, vì vôi có tính ăn mòn.
Đỗ Vĩ Minh dùng quần áo bao quanh mình một tầng, rồi đổ vào nồi lượng dầu ô liu vừa phải. Đổ từ từ hỗn hợp vôi vào nồi, dùng thìa khuấy từ mười đến mười lăm phút, vừa khuấy vừa cho thêm bột mì. Sau đó còn cho thêm ba bát nước, nhấc xuống, để ở nơi thoáng gió.
Nửa tháng sau, khối xà phòng đầu tiên đã hình thành, Đỗ Vĩ Minh thử dùng, thấy hiệu quả không tồi, có thể nói sau khi tắm xong da thịt co dãn, đàn hồi tốt. Thợ mộc cũng đã đưa qua khuôn gỗ từ sớm, rất tốt, xem như tinh xảo, nắp khuôn có khắc mấy đóa hoa, xung quanh còn có một ít hoa văn đơn giản.
Đỗ Vĩ Minh chế tạo hai mươi khối xà phòng ô liu, vì lúc làm khuôn chỉ có nhiêu đó, ngoài ra để thử xem mức độ được hoan nghênh của xà phòng. Xà phòng hình tròn trắng noãn, được gói trong giấy tuyên thành, một khối chỉnh tề để trong hộp gỗ. Dầu ô liu thì để trong bình sứ, tổng cộng cũng hai mươi bình. Đỗ Vĩ Minh qua nhà thôn trưởng, hẹn ngày mai tập hợp đi lên trấn.
Đỗ Vĩ Minh làm một chút thực nghiệm, chọn năm đại thẩm và năm cô nương trong thôn, cho thử dùng xà phòng và dầu ô liu thứ phẩm, hiệu quả thật sự rất tốt. Đặc biệt những người trên mặt có mụn, hiệu quả rất rõ rệt. Trương đại thẩm cũng nói, dùng tốt hơn xà phòng mua ở trên trấn nhiều. Đỗ Vĩ Minh thấy làn da của Trương đại thẩm có vẻ đẹp hơn trước. Đỗ Vĩ Minh chuẩn bị tung hàng ra bán, còn dầu ô liu tinh phẩm thì để lại dùng xào rau. Quả ô liu trên núi chỉ mới hái được một nửa, phần còn lại chờ khi trở về thì tiếp tục. Thu hoạch xong phỏng chừng chế tạo được 100 cân dầu thứ phẩm và 50 cân dầu tinh phẩm. Bã ô liu cũng không để lãng phí, đem tất cả cho thỏ và gà, bọn nó ăn đến vui vẻ. Còn dư một phần mười trộn với bột ngô làm bánh, mùi vị không tệ, nên Đỗ Vĩ Minh đem bã ô liu giữ lại, khi nào về tiếp tục xử lý.
Đỗ Vĩ Minh nghĩ dùng ô liu ép thành dầu, không phải sẽ trở thành dầu ô liu ư, thứ này tốt hơn mỡ heo nhiều. Là một người hiện đại, thật không quen ăn mỡ heo. Làm sao để ép dầu, Đỗ Vĩ Minh chỉ có khái niệm đại khái, chuyên ngành của hắn là hóa học, đối với vấn đề này chỉ biết một vài tri thức lý luận, không có thực tiễn, kệ, cứ làm thử vậy.
Đầu tiên lựa ra những quả ô liu to, có màu sắc tốt, rửa sơ qua rồi bỏ hột, đặt ở ngoài sân phơi. Trình tự này cũng tốn mất vài ngày, chờ quả ô liu bốc hết nước, đem quả ô liu xắt nhỏ như hạt đậu xanh, sau đó bỏ vào nồi đun, tốn rất nhiều công phu, vì lửa không thể quá lớn hoặc quá nhỏ, hơn nữa phải đảo đều tay đề phòng bị cháy khét. Chờ xong công đoạn này, Đỗ Vĩ Minh mang thành quả bỏ vào thiết bị đun nóng mà hắn tự thiết kế, bởi vì không có vật liệu, nên không dám khẳng định có thể thành công. Khi dầu từ miệng ống dẫn nhỏ chảy ra, Đỗ Vĩ Minh la hò nhảy nhót. Thành công rồi. Nhưng vì máy móc có hơi đơn sơ nên lượng dầu làm ra không nhiều, ước chừng 10 cân quả ô liu chỉ cho ra 2 cân dầu, còn lại đều là bã. Đỗ Vĩ Minh quyết định thử nghiệm lần hai, lần này còn ít hơn, chỉ khoảng một cân dầu. Đỗ Vĩ Minh đem thành phẩm hai lần thử nghiệm để riêng, một cái là thứ phẩm, một cái là tinh phẩm.
Buổi tối, Đỗ Vĩ Minh dùng dầu ô liu thử làm đồ ăn, món ăn hương thơm ngào ngạt, Đỗ Vĩ Minh thật muốn rơi lệ. Đây là sản phẩm thiên nhiên tinh khiết, không bị ô nhiễm, dầu siêu đặc biệt. Mấy ngày sau Đỗ Vĩ Minh đều thử nghiệm ép dầu, nhưng bình đất trong nhà không đủ dùng, Đỗ Vĩ Minh tự đi Bình Phúc trấn một chuyến, mua một đống bình được làm khéo léo tinh xảo, còn mua thêm một ít bình gốm nhỏ, so với bình đất đắt hơn, năm văn tiền một cái.
Trong lòng Đỗ Vĩ Minh không ngừng nghĩ kế hoạch bán dầu ô liu. Nhớ trước kia chị mình luôn bận rộn, trong người thượng hỏa, hay bị nổi mụn, sau đó được một người theo đuổi tặng một chai dầu ô liu XXX. Dùng không bao lâu mụn liền xẹp, trên mặt cũng không để lại sẹo. Nghe chị nói chai ô liu đó là hàng cao cấp, hiệu quả rất tốt. Đỗ Vĩ Minh tính hai ngày sau tặng một ít dầu ô liu cho các cô nương trong thôn dùng thử, xem hiệu quả, nếu kết quả tốt thì mang đến Bình Phúc trấn bán.
Ngoài dầu ô liu, Đỗ Vĩ Minh cân nhắc chế tạo xà phòng ô liu. Xà phòng mua lần trước ở Bình Phúc trấn, nói thật không tốt bằng xà phòng hiện đại, khả năng tẩy sạch cũng không tệ lắm, nhưng dùng xong da rất thô ráp. Xà phòng so với dầu dễ chế tạo hơn, trước kia bản thân từng thử qua, hắn liền đi mua một túi vôi trở về. Kỳ thật muốn làm xà phòng phải dùng dung dịch nước xút, ở đây lại không có, nhưng thành phần của vôi chứa nhiều chất này, nên có thể dùng vôi thay thế.
Đến chỗ thợ mộc, nhờ làm giúp mười cái khuôn hình tròn bằng gỗ và những hộp gỗ tinh xảo, bề mặt khắc thêm hoa văn. Thợ mộc đồng ý, nói mấy bữa nữa sẽ đưa cho hắn, trong lòng nhủ thầm Lý Nhị cần mấy thứ này làm cái gì.
Đỗ Vĩ Minh chuẩn bị thực hiện thí nghiệm làm xà phòng. Đầu tiên cho nước lạnh vào một cái bát lớn, thêm một thìa muối lớn, một thìa đường lớn, khuấy đều. Thả vôi vào trong nước liền tan chảy. Khi làm cần đặc biệt cẩn thận, vì vôi có tính ăn mòn.
Đỗ Vĩ Minh dùng quần áo bao quanh mình một tầng, rồi đổ vào nồi lượng dầu ô liu vừa phải. Đổ từ từ hỗn hợp vôi vào nồi, dùng thìa khuấy từ mười đến mười lăm phút, vừa khuấy vừa cho thêm bột mì. Sau đó còn cho thêm ba bát nước, nhấc xuống, để ở nơi thoáng gió.
Nửa tháng sau, khối xà phòng đầu tiên đã hình thành, Đỗ Vĩ Minh thử dùng, thấy hiệu quả không tồi, có thể nói sau khi tắm xong da thịt co dãn, đàn hồi tốt. Thợ mộc cũng đã đưa qua khuôn gỗ từ sớm, rất tốt, xem như tinh xảo, nắp khuôn có khắc mấy đóa hoa, xung quanh còn có một ít hoa văn đơn giản.
Đỗ Vĩ Minh chế tạo hai mươi khối xà phòng ô liu, vì lúc làm khuôn chỉ có nhiêu đó, ngoài ra để thử xem mức độ được hoan nghênh của xà phòng. Xà phòng hình tròn trắng noãn, được gói trong giấy tuyên thành, một khối chỉnh tề để trong hộp gỗ. Dầu ô liu thì để trong bình sứ, tổng cộng cũng hai mươi bình. Đỗ Vĩ Minh qua nhà thôn trưởng, hẹn ngày mai tập hợp đi lên trấn.
Đỗ Vĩ Minh làm một chút thực nghiệm, chọn năm đại thẩm và năm cô nương trong thôn, cho thử dùng xà phòng và dầu ô liu thứ phẩm, hiệu quả thật sự rất tốt. Đặc biệt những người trên mặt có mụn, hiệu quả rất rõ rệt. Trương đại thẩm cũng nói, dùng tốt hơn xà phòng mua ở trên trấn nhiều. Đỗ Vĩ Minh thấy làn da của Trương đại thẩm có vẻ đẹp hơn trước. Đỗ Vĩ Minh chuẩn bị tung hàng ra bán, còn dầu ô liu tinh phẩm thì để lại dùng xào rau. Quả ô liu trên núi chỉ mới hái được một nửa, phần còn lại chờ khi trở về thì tiếp tục. Thu hoạch xong phỏng chừng chế tạo được 100 cân dầu thứ phẩm và 50 cân dầu tinh phẩm. Bã ô liu cũng không để lãng phí, đem tất cả cho thỏ và gà, bọn nó ăn đến vui vẻ. Còn dư một phần mười trộn với bột ngô làm bánh, mùi vị không tệ, nên Đỗ Vĩ Minh đem bã ô liu giữ lại, khi nào về tiếp tục xử lý.
Tác giả :
Lục Sắc Xác