Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y
Chương 52
Ngoại trừ Tinh Quang Ẩn ra, ai cũng có bản lĩnh riêng của mình. Đương nhiên nhãn lực cũng không tệ, không biết Hiên Viên lấy ở đâu ra một cây đuốc, Chung Ly Tình Nhi nghi là ông dùng phép thuật biến ra, vốn định lấy dạ minh châu nhưng đã có đuốc, cũng không nhất thiết lấy ra nữa, dù sao đột ngột lấy dạ minh châu ra nhìn cũng rất dọa người.
Bích họa trên tường vẽ rất sống động, trên tường vẽ Bồ Tát ngồi trên đài sen, còn có hạc bay trên trời, trên đỉnh đường hầm được quét vôi dày, rồi dùng màu nước xanh đen vẽ bầu trời, dùng vôi chấm thành sao. Ở trung tâm là chòm sao vẽ theo tử vi bát quái, với sao Thiên Xu đứng đầu trong nhóm sao Bắc Đẩu, rồi lần lượt theo thứ tự là Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hoành (Thiên Hành), Khai Dương, Dao Quang, Phụ Tinh. Ngoài ra còn có nhóm sao nhị thập bát tú bao ngoài trung tâm.
Xem chi tiết tại đây:
https://vi.wikipedia.org/wiki/Sao_B%E1%BA%AFc_%C4%90%E1%BA%A9u
Người giàu có khi chết rồi bày ra những chuyện này cũng là bình thường, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy nếu nàng mà chết, dựa vào thân phận công chúa này e là lăng mộ còn xa hoa hơn thế nữa
Đoàn người đi theo đội hình, đề cao cảnh giác. Đôi khi nhóm yêu tộc cũng dừng một chút xem thử, nhân loại quả là có nhiều trò, kể cả mai táng cũng làm hoành tráng như vậy, yêu tộc thì không có trò này, nhưng cũng có không ít tiền bối qua đời có động phủ, chỉ cần tìm động phủ của họ, không chừng còn có bảo bối, đương nhiên giá trị của nó, vàng bạc không thể sánh bằng rồi
Chung Ly Tình Nhi nhún vai, bước đến chỗ mật thất, trong lăng mộ có hai mật thất, chia làm hai bên mộ thất, chỗ này chôn theo không ít vật dụng quý báu mà. Cửa mật thất rộng, trên đỉnh trang trí cầu kỳ, đính không ít thứ, kết cấu mật thất phía tây giống hệt phía đông, bên trong chủ yếu để nhiều phỉ thúy, mã não, chén ngọc này nọ
Mấy thứ này mọi người đều thấy nhiều rồi nên không quá hứng thú, Tinh Quang Ẩn chỉ vào cửa nhỏ ở phía Bắc mộ thất" Thi thể hẳn là đặt ở chỗ này, nếu có nguy hiểm gì cũng là ở chỗ này."
Cửa có cài then, Tinh Quang Ẩn nhìn nói:" Cửa này mở không phức tạp, chỉ cần nhấc then cài đá lên là được. Nhưng cửa đá này có chút đặc thù,cửa kín ngay cả đao cũng không đâm lọt vào, có lẽ nên đục một lỗ nhỏ ở giữa cửa."
Khóe miệng Chung Ly Tình Nhi giật giật. Nhìn sao cũng thấy Tinh Quang Ẩn giống tên trộm mộ chuyên nghiệp vậy trời? Chẳng lẽ Tinh Quang gia tộc phải học mấy thứ này?
Nếu là người bình thường làm chuyện này sẽ có chút khó khăn, nhưng với họ thì bình thường thôi, Địch Hi nhẹ nhàng nhấc then cài đá lên, cửa tự động mở ra. Tinh Quang Ẩn há hốc mồm, được rồi, ông hình như xem thường họ quá rồi
Mọi người đồng loạt vật duy nhất trong mộ thất, một thạch quan thật lớn nằm dựa vào tường.
Chung Ly Tình Nhi nhìn ra, thạch quan này dài hai thước năm, rộng một thước năm, vừa lớn vừa trang trọng, quan tài lớn thế này hẳn là hai người chết đồng huyệt.
Địch Hi thăm dò trước, những người còn lại cảnh giác theo sau, Chung Ly Tình Nhi rất tin tưởng với khả năng của mình," Tiểu Ngọc có chủy thủ hay vũ khí gì không? Cho tỷ mượn một cái đi."
" Có." Tiểu Ngọc nhìn lướt qua bảo thất, ở trong một giá gỗ tìm được, khống chế linh lực đem đến tay Chung Ly Tình Nhi trên tay, vừa thấy, tinh thần nàng hăng hái, cái này nàng rất thích nha
Chủy thủ này bề ngoài nhìn không sáng nhưng độ sắc bén của nó lại khiến nàng yêu thích. Hơn nữa cầm rất vừa tay, có chủy thủ rồi, nàng không lo lắng nhiều, lúc này, so với việc dùng linh khí thì nàng càng tin tưởng kỹ năng giết người đã học ở kiếp trước.
Mọi người không ai nhìn thấy động tác của nàng lúc này trong mộ thất cực kỳ tĩnh lặng, nếu thật sự có nguy hiểm thì không thể im ắng đến vậy chứ.
Lẳng lặng đợi một hồi, vẫn không có động tĩnh, Chung Ly Tình Nhi nhíu mày,chẳng lẽ lời đồn sai, hay hôm nay quỷ không có ở nhà? Liệu có đang đứng ở góc khuất nào cân nhắc xem có nên bắt họ không?
" Được rồi, mộ cũng đã vào, tính tò mò đã thỏa mãn thì trở về."
Tuy rằng trong lòng có chút không vui, chẳng biết quỷ này chạy đi đâu rồi, nhưng bọn họ không dám làm trái ý tiểu thư.
" Tuân lệnh."
Vừa dứt lời, cửa đá nhỏ đột nhiên đóng lại, bầu không khí trong phòng nháy mắt trở nên quỷ dị, Chung Ly Tình Nhi hồi hộp vô cùng, chẳng lẽ quỷ xuất hiện rồi? Thật mong đợi nha.
" Còn muốn chạy? Không dễ dàng như vậy, cửa này, chỉ được phép vào, không cho phép ra."
Quan tài đá vốn yên tĩnh nay nắp quan tài đột nhiên mở ra. Giọng nói cực kỳ âm u, một nữ tử mặc áo đỏ từ bên trong quan tài bay lên không trung, nhìn đoàn người phía dưới
Gương mặt nữ quỷ này ất bình thường, vốn nghĩ rằng lệ quỷ phải có gương mặt khủng bố mới đúng, Chung Ly Tình Nhi hơi hơi ngửa đầu nhìn nữ nhân mặc áo đỏ kia, cho dù đứng phiá dưới nhưng khí thế vẫn không yếu, chắc là vì thân thể này trời sinh khí thế bá đạo.
“Thật xin lỗi vì quấy rầy cô, bọn ta không có ý mạo phạm đây." Chung Ly Tình Nhi quyết định tiên lễ hậu binh, nàng không tôn sùng bạo lực, nhưng mà…… Cũng không phản đối bạo lực.
Hồng y nữ quỷ tinh tế nhìn nàng, đột nhiên bay xuống, rồi chậm rãi quỳ xuống, Chung Ly Tình Nhi theo bản năng lùi lại, cảm giác không tốt lắm, giống như lại có phiền toái tìm tới, có nên chạy trước không đây?
" Thỉnh tiểu thư giúp Oánh Nhiên."
Nàng hồ nghi, chẳng lẽ nữ quỷ này nhìn ra được gì sao? Không thể a!
" Lý do, còn có, cô làm sao biết ta có khả năng giúp được cô? Đứng lên trước đi, ta không thích có người quỳ trước mặt ta, ta sẽ giảm thọ mất"
Hồng y nữ quỷ thuận theo đứng lên. Bỏ đi lãnh ý trên mặt liền nhiều thêm một phần quyến rũ, nữ nhân này lúc còn sống chắc có sức quyến rũ lắm, bởi gương mặt này, nàng cũng hiểu vì sao lại có nam nhân nguyện ý cùng chung huyệt với nàng ta.
" Tiểu thư trên người Oánh Nhiên có vật báu, hơn nữa…… Trên người tiểu thư ẩn ẩn tử vi khí, tuy rằng rất nhạt nhưng Oánh Nhiên nhìn ra được."
Chung Ly Tình Nhi nhăn mày, tử vi khí? Đó là cái gì? Sao nàng mơ hồ cảm thấy có liên quan đến quý khí vậy? Chẳng lẽ do thân phận công chúa này? Rất nhạt ư…… Vậy là tốt rồi, nàng sẽ làm cái nhạt này biến thành không có.
Nàng luôn nghĩ vị trí kia có gì tốt, ngoại trừ cao cao tại thượng ra. Có điều hoàng đế không phải là do tự xưng vương ư? Mỗi ngày ngồi trên cái vị trí kia chờ người ta chạy đến soán ngôi thì có gì tốt?
Hơn nữa, làm hoàng đế có trăm hạn chế, xem công văn không xong, lại không có thời gian phê sổ con, lại còn nghe quan viên bẩm tấu, rồi dự hội lớn hội nhỏ, xong thì giao lưu tình cảm với hậu cung, thế thì còn bao nhiêu thời gian cho bản thân?
Nàng nếu mà ngồi ở vị trí kia đúng là sét đánh mà, tuy linh hồn này thay đổi nhưng tính tình thì không, có điều nàng sẽ đưa Chung Ly Dạ lên vị trí đó, đó là điều hắn muốn, hơn nữa hắn mà ngồi ở vị trí đó, sẽ bảo đảm cuộc sống của nàng không thay đổi.
" Bây giờ quỷ quái cũng hiểu biết nhiều vậy ư? Ngay cả xem tướng cũng biết."
Hồng y nữ quỷ dừng một chút, mới giải thích:" Oánh Nhiên ở trong này hơn 400 năm, thời gian dài như vậy cũng thu không ít mạng người, những kẻ trộm mộ đều có bản lĩnh riêng, đương nhiên mang không ít bảo bối hành nghề, hơn nữa phong thủy nơi này vô cùng tốt, đánh bậy đánh bạ tu luyện cũng có chút thành tựu."
Vô Diễm lấy một cái ghế dựa trong không gian vạn năng của mình ra, Chung Ly Tình Nhi vừa ngồi xuống đã có một bàn trà ở trước mặt, còn thêm dĩa trái cây được rửa sạch, phía trên còn vài giọt nước, nhìn ngon vô cùng.
Chung Ly Tình Nhi nhìn lên đỉnh mộ," Vô Diễm, cô đây à đang chuẩn bị cơm dã ngoại hả?"
Vô Diễm cười," Cái này chuẩn bị cho tiểu thư để đi dã ngoại đó."
“……"
Nếu đã bày ra hết rồi, Chung Ly Tình Nhi cũng không khách khí, cầm lấy một trái gặm, cũng thuận miệng nói:" Các ngươi đều ăn đi, Oánh Nhiên, cô có ăn được không?"
Oánh Nhiên bị động tác đồng loạt của họ làm cho cứng họng, những người này, thật sự là……
" Oánh Nhiên. Ăn không được." Muốn ăn cũng ăn không được.
Chung Ly Tình Nhi cũng hiểu, mấy năm thành quỷ đó ăn cũng ăn không được, chạm cũng chạm không xong, nếu không có tiểu Ngọc…… Nháy mắt, đối với Oánh Nhiên sinh ra cảm giác đồng mệnh tương liên.
" Cô nói thử xem, nếu có thể giúp, ta sẽ tận lực giúp cô." Được rồi, nàng lại chõ mõm vào chuyện người khác.
Oánh Nhiên vén áo thi lễ," Cám ơn tiểu thư hảo tâm."
Chung Ly Tình Nhi lắc đầu," Cũng không phải hảo tâm gì, chỉ là do bọn ta tò mò với lăng mộ này thôi, bằng không cũng sẽ không xuất hiện tại đây, nghe người khác đồn bậy không bằng tai nghe mắt thấy" Nói trắng ra là, chính là tò mò.
Oánh Nhiên cũng không kiên trì, chỉ là ánh mắt mê mông, giống như lâm vào hồi ức.
" Ta và tướng công quen biết rồi yêu nhau trước khi thành thân, ông trời se duyên cho chúng ta thành vợ chồng, ân ái có thừa, vốn là ta nghĩ mình sẽ hạnh phúc cả đời, năm đầu tiên, cha mẹ chồng đối xử với ta rất tốt, không có thay đổi lớn gì, năm thứ hai cha mẹ chồng bắt đầu không cao hứng, đến năm thứ ba, bà bà nói tội bất hiếu lớn nhất là không có con."
May mà, tướng công đối với ta trứơc sau như một, còn luôn an ủi ta nói không có việc gì, cho dù bà bà nói sẽ nạp thiếp cho hắn, nhưng hắn chưa từng động tâm, kỳ thật ta cũng cảm thấy áy náy vô cùng, Ngô gia chỉ có mình tướng công là con, đối với chuyện mong có cháu bồng ta cũng có thể hiểu, cho nên mặc kệ là nhiều thứ thuốc khó uống thế nào, ta đều đã uống, mặc kệ bà bà nói nhiều lời khó nghe, ta cũng đều chịu đựng, chính là……
Để ta khuyên tướng công mình đi nạp thiếp, ta làm không được, ta thương hắn, không thể không ăn giấm, không thể không kỵ, bởi vì điều này, bà bà càng thêm chán ghét ta, đến năm thứ tư, bà bà kiên quyết nhét hai nha đầu thông phòng vào chỗ bọn ta, đó là thiếp thân nha hoàn Ngô gia daỵ bảo cũng là thiếp thân nha hoàn của tướng công, ta cũng không có biện pháp, đó là ý của bà bà, ta không muốn tướng công vì hai người bọn ta mà khó xử.
Nhưng là tướng công cũng không đồng ý, cho dù đưa đến trong phòng, hắn cũng cùng ta một chỗ, căn bản xem hai người các nàng không tồn tại, vì thế mà ta thả lỏng không ít, ít nhất, chứng minh được trong lòng tướng công chỉ có ta"
Bích họa trên tường vẽ rất sống động, trên tường vẽ Bồ Tát ngồi trên đài sen, còn có hạc bay trên trời, trên đỉnh đường hầm được quét vôi dày, rồi dùng màu nước xanh đen vẽ bầu trời, dùng vôi chấm thành sao. Ở trung tâm là chòm sao vẽ theo tử vi bát quái, với sao Thiên Xu đứng đầu trong nhóm sao Bắc Đẩu, rồi lần lượt theo thứ tự là Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hoành (Thiên Hành), Khai Dương, Dao Quang, Phụ Tinh. Ngoài ra còn có nhóm sao nhị thập bát tú bao ngoài trung tâm.
Xem chi tiết tại đây:
https://vi.wikipedia.org/wiki/Sao_B%E1%BA%AFc_%C4%90%E1%BA%A9u
Người giàu có khi chết rồi bày ra những chuyện này cũng là bình thường, Chung Ly Tình Nhi cảm thấy nếu nàng mà chết, dựa vào thân phận công chúa này e là lăng mộ còn xa hoa hơn thế nữa
Đoàn người đi theo đội hình, đề cao cảnh giác. Đôi khi nhóm yêu tộc cũng dừng một chút xem thử, nhân loại quả là có nhiều trò, kể cả mai táng cũng làm hoành tráng như vậy, yêu tộc thì không có trò này, nhưng cũng có không ít tiền bối qua đời có động phủ, chỉ cần tìm động phủ của họ, không chừng còn có bảo bối, đương nhiên giá trị của nó, vàng bạc không thể sánh bằng rồi
Chung Ly Tình Nhi nhún vai, bước đến chỗ mật thất, trong lăng mộ có hai mật thất, chia làm hai bên mộ thất, chỗ này chôn theo không ít vật dụng quý báu mà. Cửa mật thất rộng, trên đỉnh trang trí cầu kỳ, đính không ít thứ, kết cấu mật thất phía tây giống hệt phía đông, bên trong chủ yếu để nhiều phỉ thúy, mã não, chén ngọc này nọ
Mấy thứ này mọi người đều thấy nhiều rồi nên không quá hứng thú, Tinh Quang Ẩn chỉ vào cửa nhỏ ở phía Bắc mộ thất" Thi thể hẳn là đặt ở chỗ này, nếu có nguy hiểm gì cũng là ở chỗ này."
Cửa có cài then, Tinh Quang Ẩn nhìn nói:" Cửa này mở không phức tạp, chỉ cần nhấc then cài đá lên là được. Nhưng cửa đá này có chút đặc thù,cửa kín ngay cả đao cũng không đâm lọt vào, có lẽ nên đục một lỗ nhỏ ở giữa cửa."
Khóe miệng Chung Ly Tình Nhi giật giật. Nhìn sao cũng thấy Tinh Quang Ẩn giống tên trộm mộ chuyên nghiệp vậy trời? Chẳng lẽ Tinh Quang gia tộc phải học mấy thứ này?
Nếu là người bình thường làm chuyện này sẽ có chút khó khăn, nhưng với họ thì bình thường thôi, Địch Hi nhẹ nhàng nhấc then cài đá lên, cửa tự động mở ra. Tinh Quang Ẩn há hốc mồm, được rồi, ông hình như xem thường họ quá rồi
Mọi người đồng loạt vật duy nhất trong mộ thất, một thạch quan thật lớn nằm dựa vào tường.
Chung Ly Tình Nhi nhìn ra, thạch quan này dài hai thước năm, rộng một thước năm, vừa lớn vừa trang trọng, quan tài lớn thế này hẳn là hai người chết đồng huyệt.
Địch Hi thăm dò trước, những người còn lại cảnh giác theo sau, Chung Ly Tình Nhi rất tin tưởng với khả năng của mình," Tiểu Ngọc có chủy thủ hay vũ khí gì không? Cho tỷ mượn một cái đi."
" Có." Tiểu Ngọc nhìn lướt qua bảo thất, ở trong một giá gỗ tìm được, khống chế linh lực đem đến tay Chung Ly Tình Nhi trên tay, vừa thấy, tinh thần nàng hăng hái, cái này nàng rất thích nha
Chủy thủ này bề ngoài nhìn không sáng nhưng độ sắc bén của nó lại khiến nàng yêu thích. Hơn nữa cầm rất vừa tay, có chủy thủ rồi, nàng không lo lắng nhiều, lúc này, so với việc dùng linh khí thì nàng càng tin tưởng kỹ năng giết người đã học ở kiếp trước.
Mọi người không ai nhìn thấy động tác của nàng lúc này trong mộ thất cực kỳ tĩnh lặng, nếu thật sự có nguy hiểm thì không thể im ắng đến vậy chứ.
Lẳng lặng đợi một hồi, vẫn không có động tĩnh, Chung Ly Tình Nhi nhíu mày,chẳng lẽ lời đồn sai, hay hôm nay quỷ không có ở nhà? Liệu có đang đứng ở góc khuất nào cân nhắc xem có nên bắt họ không?
" Được rồi, mộ cũng đã vào, tính tò mò đã thỏa mãn thì trở về."
Tuy rằng trong lòng có chút không vui, chẳng biết quỷ này chạy đi đâu rồi, nhưng bọn họ không dám làm trái ý tiểu thư.
" Tuân lệnh."
Vừa dứt lời, cửa đá nhỏ đột nhiên đóng lại, bầu không khí trong phòng nháy mắt trở nên quỷ dị, Chung Ly Tình Nhi hồi hộp vô cùng, chẳng lẽ quỷ xuất hiện rồi? Thật mong đợi nha.
" Còn muốn chạy? Không dễ dàng như vậy, cửa này, chỉ được phép vào, không cho phép ra."
Quan tài đá vốn yên tĩnh nay nắp quan tài đột nhiên mở ra. Giọng nói cực kỳ âm u, một nữ tử mặc áo đỏ từ bên trong quan tài bay lên không trung, nhìn đoàn người phía dưới
Gương mặt nữ quỷ này ất bình thường, vốn nghĩ rằng lệ quỷ phải có gương mặt khủng bố mới đúng, Chung Ly Tình Nhi hơi hơi ngửa đầu nhìn nữ nhân mặc áo đỏ kia, cho dù đứng phiá dưới nhưng khí thế vẫn không yếu, chắc là vì thân thể này trời sinh khí thế bá đạo.
“Thật xin lỗi vì quấy rầy cô, bọn ta không có ý mạo phạm đây." Chung Ly Tình Nhi quyết định tiên lễ hậu binh, nàng không tôn sùng bạo lực, nhưng mà…… Cũng không phản đối bạo lực.
Hồng y nữ quỷ tinh tế nhìn nàng, đột nhiên bay xuống, rồi chậm rãi quỳ xuống, Chung Ly Tình Nhi theo bản năng lùi lại, cảm giác không tốt lắm, giống như lại có phiền toái tìm tới, có nên chạy trước không đây?
" Thỉnh tiểu thư giúp Oánh Nhiên."
Nàng hồ nghi, chẳng lẽ nữ quỷ này nhìn ra được gì sao? Không thể a!
" Lý do, còn có, cô làm sao biết ta có khả năng giúp được cô? Đứng lên trước đi, ta không thích có người quỳ trước mặt ta, ta sẽ giảm thọ mất"
Hồng y nữ quỷ thuận theo đứng lên. Bỏ đi lãnh ý trên mặt liền nhiều thêm một phần quyến rũ, nữ nhân này lúc còn sống chắc có sức quyến rũ lắm, bởi gương mặt này, nàng cũng hiểu vì sao lại có nam nhân nguyện ý cùng chung huyệt với nàng ta.
" Tiểu thư trên người Oánh Nhiên có vật báu, hơn nữa…… Trên người tiểu thư ẩn ẩn tử vi khí, tuy rằng rất nhạt nhưng Oánh Nhiên nhìn ra được."
Chung Ly Tình Nhi nhăn mày, tử vi khí? Đó là cái gì? Sao nàng mơ hồ cảm thấy có liên quan đến quý khí vậy? Chẳng lẽ do thân phận công chúa này? Rất nhạt ư…… Vậy là tốt rồi, nàng sẽ làm cái nhạt này biến thành không có.
Nàng luôn nghĩ vị trí kia có gì tốt, ngoại trừ cao cao tại thượng ra. Có điều hoàng đế không phải là do tự xưng vương ư? Mỗi ngày ngồi trên cái vị trí kia chờ người ta chạy đến soán ngôi thì có gì tốt?
Hơn nữa, làm hoàng đế có trăm hạn chế, xem công văn không xong, lại không có thời gian phê sổ con, lại còn nghe quan viên bẩm tấu, rồi dự hội lớn hội nhỏ, xong thì giao lưu tình cảm với hậu cung, thế thì còn bao nhiêu thời gian cho bản thân?
Nàng nếu mà ngồi ở vị trí kia đúng là sét đánh mà, tuy linh hồn này thay đổi nhưng tính tình thì không, có điều nàng sẽ đưa Chung Ly Dạ lên vị trí đó, đó là điều hắn muốn, hơn nữa hắn mà ngồi ở vị trí đó, sẽ bảo đảm cuộc sống của nàng không thay đổi.
" Bây giờ quỷ quái cũng hiểu biết nhiều vậy ư? Ngay cả xem tướng cũng biết."
Hồng y nữ quỷ dừng một chút, mới giải thích:" Oánh Nhiên ở trong này hơn 400 năm, thời gian dài như vậy cũng thu không ít mạng người, những kẻ trộm mộ đều có bản lĩnh riêng, đương nhiên mang không ít bảo bối hành nghề, hơn nữa phong thủy nơi này vô cùng tốt, đánh bậy đánh bạ tu luyện cũng có chút thành tựu."
Vô Diễm lấy một cái ghế dựa trong không gian vạn năng của mình ra, Chung Ly Tình Nhi vừa ngồi xuống đã có một bàn trà ở trước mặt, còn thêm dĩa trái cây được rửa sạch, phía trên còn vài giọt nước, nhìn ngon vô cùng.
Chung Ly Tình Nhi nhìn lên đỉnh mộ," Vô Diễm, cô đây à đang chuẩn bị cơm dã ngoại hả?"
Vô Diễm cười," Cái này chuẩn bị cho tiểu thư để đi dã ngoại đó."
“……"
Nếu đã bày ra hết rồi, Chung Ly Tình Nhi cũng không khách khí, cầm lấy một trái gặm, cũng thuận miệng nói:" Các ngươi đều ăn đi, Oánh Nhiên, cô có ăn được không?"
Oánh Nhiên bị động tác đồng loạt của họ làm cho cứng họng, những người này, thật sự là……
" Oánh Nhiên. Ăn không được." Muốn ăn cũng ăn không được.
Chung Ly Tình Nhi cũng hiểu, mấy năm thành quỷ đó ăn cũng ăn không được, chạm cũng chạm không xong, nếu không có tiểu Ngọc…… Nháy mắt, đối với Oánh Nhiên sinh ra cảm giác đồng mệnh tương liên.
" Cô nói thử xem, nếu có thể giúp, ta sẽ tận lực giúp cô." Được rồi, nàng lại chõ mõm vào chuyện người khác.
Oánh Nhiên vén áo thi lễ," Cám ơn tiểu thư hảo tâm."
Chung Ly Tình Nhi lắc đầu," Cũng không phải hảo tâm gì, chỉ là do bọn ta tò mò với lăng mộ này thôi, bằng không cũng sẽ không xuất hiện tại đây, nghe người khác đồn bậy không bằng tai nghe mắt thấy" Nói trắng ra là, chính là tò mò.
Oánh Nhiên cũng không kiên trì, chỉ là ánh mắt mê mông, giống như lâm vào hồi ức.
" Ta và tướng công quen biết rồi yêu nhau trước khi thành thân, ông trời se duyên cho chúng ta thành vợ chồng, ân ái có thừa, vốn là ta nghĩ mình sẽ hạnh phúc cả đời, năm đầu tiên, cha mẹ chồng đối xử với ta rất tốt, không có thay đổi lớn gì, năm thứ hai cha mẹ chồng bắt đầu không cao hứng, đến năm thứ ba, bà bà nói tội bất hiếu lớn nhất là không có con."
May mà, tướng công đối với ta trứơc sau như một, còn luôn an ủi ta nói không có việc gì, cho dù bà bà nói sẽ nạp thiếp cho hắn, nhưng hắn chưa từng động tâm, kỳ thật ta cũng cảm thấy áy náy vô cùng, Ngô gia chỉ có mình tướng công là con, đối với chuyện mong có cháu bồng ta cũng có thể hiểu, cho nên mặc kệ là nhiều thứ thuốc khó uống thế nào, ta đều đã uống, mặc kệ bà bà nói nhiều lời khó nghe, ta cũng đều chịu đựng, chính là……
Để ta khuyên tướng công mình đi nạp thiếp, ta làm không được, ta thương hắn, không thể không ăn giấm, không thể không kỵ, bởi vì điều này, bà bà càng thêm chán ghét ta, đến năm thứ tư, bà bà kiên quyết nhét hai nha đầu thông phòng vào chỗ bọn ta, đó là thiếp thân nha hoàn Ngô gia daỵ bảo cũng là thiếp thân nha hoàn của tướng công, ta cũng không có biện pháp, đó là ý của bà bà, ta không muốn tướng công vì hai người bọn ta mà khó xử.
Nhưng là tướng công cũng không đồng ý, cho dù đưa đến trong phòng, hắn cũng cùng ta một chỗ, căn bản xem hai người các nàng không tồn tại, vì thế mà ta thả lỏng không ít, ít nhất, chứng minh được trong lòng tướng công chỉ có ta"
Tác giả :
Quỷ Quỷ Mộng Du