Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ
Chương 22: Tiểu tú
"Tứ tiểu thư, nô tỳ nghe ngóng, cha của Tiểu Tú đang làm người gác cổng trong, mẫu thân nàng là chất nữ bà con xa của Phương ma ma, nhờ Phương ma ma xin vào viện của đại phu nhân làm bà tử thô sử vẩy nước quét nhà, có một ca ca, bây giờ còn chưa có công việc gì, đang ở chung quanh ngoại viện làm chân chạy xin mấy đồng tiền thưởng, còn có một tiểu muội muội, chưa đến tuổi làm người hầu....." Sau khi Hồng Nhi dẫn Tiểu Tú tới gian phòng của tiểu Đào, để cho tự mình nàng ta thu dọn đồ đạc trước, nhân cơ hội tới đây hồi báo chút tin tức moi được từ trong miệng Tiểu Tú cho Tào Ngọc Di nghe.
"Ừhm, ngươi làm rất tốt, nói về Tiểu Tú này tại sao lại học cái giọng nói ỏng ẹo cử chỉ nhã nhặn kia vậy?" Tào Ngọc Di cười hỏi.
"Nô tỳ nghe ý tứ trong lời nói của nàng ta, hình như là ở trong đám bọn họ dáng dấp của nàng ta tốt nhất......" Hồng Nhi cũng cười nói.
"Ha ha......" Tào Ngọc Di nhỏ giọng cười mấy tiếng, ở trong lòng nghĩ cách để "Thu xếp" Tiểu Tú này, bộ dạng kia của Tiểu Tú, rõ ràng không phải là cơ sở ngầm như dự đoán, không biết đại phu nhân chọn một người như vậy bỏ qua đây là có ý gì, chẳng lẽ chính là đơn thuần không muốn để cho cuộc sống của mình trôi qua thư thái.....
"Được rồi, ngươi đi xuống làm việc của ngươi đi, mấy ngày nay cứ trông chừng Tiểu Tú trước!" Tào Ngọc Di trầm tư chốc lát, vẫn cảm thấy không thể sớm cho ra kết luận như vậy, dặn dò Hồng Nhi nói.
"Vâng, Tứ tiểu thư, nô tỳ cáo lui!" Sau khi Hồng Nhi hành lễ một cái, bước nhanh lui ra ngoài.
Tào Ngọc Di cong ngón tay gõ lên trán một cái, tiểu Đào là một người không nhờ vả được, sau khi Hồng Nhi đi làm việc, phải thương lượng với Vương ma ma một chút chuyện, ngay cả người trông cửa cũng không có, xem ra phải xem trong nhóm tiểu nha đầu tìm ra hai người có thể dùng......
"Ma ma, ngồi đi, người thấy Tiểu Tú này thế nào?" Tào Ngọc Di chỉ chỉ một cái ghế đôn nhỏ ở bên cạnh, nhẹ giọng hỏi.
Vương ma ma ngồi trên nửa cái ghế đôn, hạ thấp giọng đáp: "Theo nô tỳ thấy, sợ là đại phu nhân chỉ muốn làm cho người ngột ngạt thôi, người ở trong viện này, động một cái đại phu nhân không cần hỏi cũng biết, không cần lãng phí cài một người nằm vùng ở bên cạnh người, qua chừng hai năm nữa, người lớn lên một chút, có thể khó mà nói......"
"Ma ma nói cũng có đạo lý." Tào Ngọc Di gật đầu một cái thấp giọng nói, suy cho cùng cổ thân thể này cũng chỉ mới có năm tuổi.
"Còn chuyện dự tính Tiểu Tú kia ra sao thì phải nhờ Phương ma ma mới có thể làm chuyện này, nếu người không chịu được nàng ta, thì cứ làm cho nàng ta đừng đến gần người là được......" Vương ma ma nhỏ giọng nói ra ý kiến bố trí Tiểu Tú với Tào Ngọc Di.
"Chuyện này không vội, ma ma, người để ý mấy tiểu nha đầu kia như thế nào?" Tào Ngọc Di nâng chung trà lên nhấp một miếng, nghẹ giọng hỏi.
"Có một người gọi là Đông Nhi, năm nay bảy tuổi, làm việc tỉ mỉ còn biết chút thêu thùa, phụ mẫu đều ở ngoại viện làm thô sử, mấy đệ đệ muội muội còn chưa có việc gì, còn có một người gọi là Thắng Nhi, biết ăn nói, tiểu nha đầu các viện đều qua lại thân thiết với nàng, chỉ có điều mẫu thân nàng làm người hầu ở trong phòng Trần di nương, còn rất có mấy phần thể diện, phụ thân nàng là người hầu gác cổng, bốn tiểu nha đầu khác đều bình thường, chỉ có điều phụ mẫu cũng không liên quan với các chủ tử khác." Vương ma ma thấp giọng bẩm báo.
"Ừhm, làm phiền ma ma rồi!" Tào Ngọc Di gật đầu một cái nói.
"Tứ tiểu thư chớ nói thế, đây là chuyện thuộc bổn phận của nô tỳ." Vương ma ma cung kính nói, trong lòng không chỉ một lần ngạc nhiên Tứ tiểu thư tuổi còn nhỏ mà có tâm kế như vậy, tưởng rằng trước kia là bởi vì mình không dụng tâm chiếu cố Tứ tiểu thư, cho nên không có phát hiện, cũng không có nghĩ tới phương diện khác......
"Hai ngày nữa gọi Đông Nhi và Thắng Nhi tới đây gặp mặt đi!" Tào Ngọc Di tùy ý nói.
"Vâng!" Vương ma ma đáp một tiếng, lại cùng Tào Ngọc Di nói mấy câu về đồ trang sức, quần áo, tiền bạc......
Tiểu thư Tào phủ sáu tuổi đã bắt đầu đi học, trước khi đi học, tiền tháng mỗi tháng là hai lượng bạc, sau khi đi học, mỗi tháng lại thêm tám văn tiền, tuy nhiên giấy và bút mực.. đều là Tào phủ chuẩn bị đầy đủ hết, mười hai tuổi phân viện, tiền tháng mỗi tháng liền tăng tới sáu lượng, di nương là hai lượng sáu văn tiền mỗi tháng, trong lúc mang thai mỗi tháng thêm một lượng, đại phu nhân bọn họ là tám lượng mỗi tháng, lão phu nhân là mười hai lượng mỗi tháng; sau khi Tào Ngọc Di nghe mấy tiểu nha đầu bàn luận người bán hàng rong ở cửa hông Tào phủ, đoán đại khái vật giá ở đây một chút, một nhà năm miệng ăn hoàn toàn không trồng trọt, một tháng xem chừng nửa lượng bạc là có thể sinh hoạt khá tốt, nếu như bỏ bớt lời nói có chút thêm bớt, dĩ nhiên giống như nông hộ bình thường chủ yếu là tự cấp tự túc, tiêu xài thì càng ít đi, cho nên hai lượng bạc đã là không ít, hai lượng bạc này, Tào Ngọc Di chỉ dùng để khen thưởng hạ nhân, hoặc là lúc thèm ăn để cho đại trù phòng làm một ít điểm tâm, qua một tháng xuống là dư dả rồi, trước kia ở trong viện Chu thị, tiền tháng đều là Chu thị bảo quản, Tào Ngọc Di dời đến viện của đại phu nhân, tiền tháng hơn bốn năm của Tào Ngọc Di, Chu thị một văn cũng không thiếu toàn bộ cho Tào Ngọc Di mang theo tới đây, sau đó lại len lén nhét không ít cho Tào Ngọc Di, trước sau tính được, trong rương tiền của Tào Ngọc Di cũng xấp xỉ hai trăm lượng bạc, nếu không xảy ra chuyện lớn gì, tạm thời không cần lo lắng chuyện tiền nong, quần áo trừ theo phân lệ bốn mùa của Tào phủ, Chu thị cũng tự mình bỏ tiền làm cho Tào Ngọc Di không ít, lúc mới vừa dời đến viện của đại phu nhân, đại phu nhân phân phó bà tử may thêm quần áo bốn mùa khác mỗi thứ bốn bộ cho Tào Ngọc Di, dĩ nhiên cũng nhân cơ hội làm cho Tào Ngọc Linh vài bộ, tuy đồ trang sức không nhiều lắm, cộng thêm hai bộ Chu thị đưa tới, cũng đủ dùng, Tào Ngọc Di để cho Vương ma ma thu lại những thứ kim sức cồng kềnh cũ kỹ kia, chỉ chừa lại mấy bộ đồ trang sức thanh nhã trong hộp để ở trên bàn trang điểm......
"Tứ tiểu thư, Tiểu Tú tới đây thỉnh an người!" Hồng Nhi đứng ở bên ngoài kêu lớn.
Tào Ngọc Di nhìn Vương ma ma gật đầu một cái.
"Vào đi!" Vương ma ma đứng ở sau lưng Tào Ngọc Di, hô một tiếng.
"Thỉnh an Tứ tiểu thư!" Tiểu tú lắc lư hành lễ một cái, nhỏ giọng nói.
"Ừhm, ngươi là người mẫu thân cho, chắc hẳn quy củ học rất tốt, sau này ngươi giúp ta quản lý mấy tiểu nha đầu trước......" Tào Ngọc Di thả chậm ngữ điệu nói: "Ta bên này cũng không có vật gì tốt, cái này ngươi cầm lấy đeo chơi đi!"
Vương ma ma tiến lên nửa bước, lấy một đôi khuyên tai bạc đã sớm chuẩn bị ra.
"Vâng!" Tiểu Tú nhận lấy đôi khuyên tai kia, cao hứng đáp lời, hiển nhiên hết sức hài lòng đối với việc Tào Ngọc Di an bài cho nàng ta.
"Hôm nay ngươi cùng mọi người làm quen một chút trước, ngày mai mới bắt đầu làm việc." Tào Ngọc Di cười nói.
"Vâng, nô tỳ cáo lui!" Tiểu Tú khẽ kiểng mủi chân, lắc eo đi ra ngoài.
Tào Ngọc Di cũng nhịn không được nữa run cả người, nói khẽ với Vương ma ma: "Ma ma, nếu Tiểu Tú nhàn rỗi, thì sắp xếp cho nàng ta làm mấy hà bao!"
"Vâng!" Vương ma ma nhịn cười nói.
"Ừhm, ngươi làm rất tốt, nói về Tiểu Tú này tại sao lại học cái giọng nói ỏng ẹo cử chỉ nhã nhặn kia vậy?" Tào Ngọc Di cười hỏi.
"Nô tỳ nghe ý tứ trong lời nói của nàng ta, hình như là ở trong đám bọn họ dáng dấp của nàng ta tốt nhất......" Hồng Nhi cũng cười nói.
"Ha ha......" Tào Ngọc Di nhỏ giọng cười mấy tiếng, ở trong lòng nghĩ cách để "Thu xếp" Tiểu Tú này, bộ dạng kia của Tiểu Tú, rõ ràng không phải là cơ sở ngầm như dự đoán, không biết đại phu nhân chọn một người như vậy bỏ qua đây là có ý gì, chẳng lẽ chính là đơn thuần không muốn để cho cuộc sống của mình trôi qua thư thái.....
"Được rồi, ngươi đi xuống làm việc của ngươi đi, mấy ngày nay cứ trông chừng Tiểu Tú trước!" Tào Ngọc Di trầm tư chốc lát, vẫn cảm thấy không thể sớm cho ra kết luận như vậy, dặn dò Hồng Nhi nói.
"Vâng, Tứ tiểu thư, nô tỳ cáo lui!" Sau khi Hồng Nhi hành lễ một cái, bước nhanh lui ra ngoài.
Tào Ngọc Di cong ngón tay gõ lên trán một cái, tiểu Đào là một người không nhờ vả được, sau khi Hồng Nhi đi làm việc, phải thương lượng với Vương ma ma một chút chuyện, ngay cả người trông cửa cũng không có, xem ra phải xem trong nhóm tiểu nha đầu tìm ra hai người có thể dùng......
"Ma ma, ngồi đi, người thấy Tiểu Tú này thế nào?" Tào Ngọc Di chỉ chỉ một cái ghế đôn nhỏ ở bên cạnh, nhẹ giọng hỏi.
Vương ma ma ngồi trên nửa cái ghế đôn, hạ thấp giọng đáp: "Theo nô tỳ thấy, sợ là đại phu nhân chỉ muốn làm cho người ngột ngạt thôi, người ở trong viện này, động một cái đại phu nhân không cần hỏi cũng biết, không cần lãng phí cài một người nằm vùng ở bên cạnh người, qua chừng hai năm nữa, người lớn lên một chút, có thể khó mà nói......"
"Ma ma nói cũng có đạo lý." Tào Ngọc Di gật đầu một cái thấp giọng nói, suy cho cùng cổ thân thể này cũng chỉ mới có năm tuổi.
"Còn chuyện dự tính Tiểu Tú kia ra sao thì phải nhờ Phương ma ma mới có thể làm chuyện này, nếu người không chịu được nàng ta, thì cứ làm cho nàng ta đừng đến gần người là được......" Vương ma ma nhỏ giọng nói ra ý kiến bố trí Tiểu Tú với Tào Ngọc Di.
"Chuyện này không vội, ma ma, người để ý mấy tiểu nha đầu kia như thế nào?" Tào Ngọc Di nâng chung trà lên nhấp một miếng, nghẹ giọng hỏi.
"Có một người gọi là Đông Nhi, năm nay bảy tuổi, làm việc tỉ mỉ còn biết chút thêu thùa, phụ mẫu đều ở ngoại viện làm thô sử, mấy đệ đệ muội muội còn chưa có việc gì, còn có một người gọi là Thắng Nhi, biết ăn nói, tiểu nha đầu các viện đều qua lại thân thiết với nàng, chỉ có điều mẫu thân nàng làm người hầu ở trong phòng Trần di nương, còn rất có mấy phần thể diện, phụ thân nàng là người hầu gác cổng, bốn tiểu nha đầu khác đều bình thường, chỉ có điều phụ mẫu cũng không liên quan với các chủ tử khác." Vương ma ma thấp giọng bẩm báo.
"Ừhm, làm phiền ma ma rồi!" Tào Ngọc Di gật đầu một cái nói.
"Tứ tiểu thư chớ nói thế, đây là chuyện thuộc bổn phận của nô tỳ." Vương ma ma cung kính nói, trong lòng không chỉ một lần ngạc nhiên Tứ tiểu thư tuổi còn nhỏ mà có tâm kế như vậy, tưởng rằng trước kia là bởi vì mình không dụng tâm chiếu cố Tứ tiểu thư, cho nên không có phát hiện, cũng không có nghĩ tới phương diện khác......
"Hai ngày nữa gọi Đông Nhi và Thắng Nhi tới đây gặp mặt đi!" Tào Ngọc Di tùy ý nói.
"Vâng!" Vương ma ma đáp một tiếng, lại cùng Tào Ngọc Di nói mấy câu về đồ trang sức, quần áo, tiền bạc......
Tiểu thư Tào phủ sáu tuổi đã bắt đầu đi học, trước khi đi học, tiền tháng mỗi tháng là hai lượng bạc, sau khi đi học, mỗi tháng lại thêm tám văn tiền, tuy nhiên giấy và bút mực.. đều là Tào phủ chuẩn bị đầy đủ hết, mười hai tuổi phân viện, tiền tháng mỗi tháng liền tăng tới sáu lượng, di nương là hai lượng sáu văn tiền mỗi tháng, trong lúc mang thai mỗi tháng thêm một lượng, đại phu nhân bọn họ là tám lượng mỗi tháng, lão phu nhân là mười hai lượng mỗi tháng; sau khi Tào Ngọc Di nghe mấy tiểu nha đầu bàn luận người bán hàng rong ở cửa hông Tào phủ, đoán đại khái vật giá ở đây một chút, một nhà năm miệng ăn hoàn toàn không trồng trọt, một tháng xem chừng nửa lượng bạc là có thể sinh hoạt khá tốt, nếu như bỏ bớt lời nói có chút thêm bớt, dĩ nhiên giống như nông hộ bình thường chủ yếu là tự cấp tự túc, tiêu xài thì càng ít đi, cho nên hai lượng bạc đã là không ít, hai lượng bạc này, Tào Ngọc Di chỉ dùng để khen thưởng hạ nhân, hoặc là lúc thèm ăn để cho đại trù phòng làm một ít điểm tâm, qua một tháng xuống là dư dả rồi, trước kia ở trong viện Chu thị, tiền tháng đều là Chu thị bảo quản, Tào Ngọc Di dời đến viện của đại phu nhân, tiền tháng hơn bốn năm của Tào Ngọc Di, Chu thị một văn cũng không thiếu toàn bộ cho Tào Ngọc Di mang theo tới đây, sau đó lại len lén nhét không ít cho Tào Ngọc Di, trước sau tính được, trong rương tiền của Tào Ngọc Di cũng xấp xỉ hai trăm lượng bạc, nếu không xảy ra chuyện lớn gì, tạm thời không cần lo lắng chuyện tiền nong, quần áo trừ theo phân lệ bốn mùa của Tào phủ, Chu thị cũng tự mình bỏ tiền làm cho Tào Ngọc Di không ít, lúc mới vừa dời đến viện của đại phu nhân, đại phu nhân phân phó bà tử may thêm quần áo bốn mùa khác mỗi thứ bốn bộ cho Tào Ngọc Di, dĩ nhiên cũng nhân cơ hội làm cho Tào Ngọc Linh vài bộ, tuy đồ trang sức không nhiều lắm, cộng thêm hai bộ Chu thị đưa tới, cũng đủ dùng, Tào Ngọc Di để cho Vương ma ma thu lại những thứ kim sức cồng kềnh cũ kỹ kia, chỉ chừa lại mấy bộ đồ trang sức thanh nhã trong hộp để ở trên bàn trang điểm......
"Tứ tiểu thư, Tiểu Tú tới đây thỉnh an người!" Hồng Nhi đứng ở bên ngoài kêu lớn.
Tào Ngọc Di nhìn Vương ma ma gật đầu một cái.
"Vào đi!" Vương ma ma đứng ở sau lưng Tào Ngọc Di, hô một tiếng.
"Thỉnh an Tứ tiểu thư!" Tiểu tú lắc lư hành lễ một cái, nhỏ giọng nói.
"Ừhm, ngươi là người mẫu thân cho, chắc hẳn quy củ học rất tốt, sau này ngươi giúp ta quản lý mấy tiểu nha đầu trước......" Tào Ngọc Di thả chậm ngữ điệu nói: "Ta bên này cũng không có vật gì tốt, cái này ngươi cầm lấy đeo chơi đi!"
Vương ma ma tiến lên nửa bước, lấy một đôi khuyên tai bạc đã sớm chuẩn bị ra.
"Vâng!" Tiểu Tú nhận lấy đôi khuyên tai kia, cao hứng đáp lời, hiển nhiên hết sức hài lòng đối với việc Tào Ngọc Di an bài cho nàng ta.
"Hôm nay ngươi cùng mọi người làm quen một chút trước, ngày mai mới bắt đầu làm việc." Tào Ngọc Di cười nói.
"Vâng, nô tỳ cáo lui!" Tiểu Tú khẽ kiểng mủi chân, lắc eo đi ra ngoài.
Tào Ngọc Di cũng nhịn không được nữa run cả người, nói khẽ với Vương ma ma: "Ma ma, nếu Tiểu Tú nhàn rỗi, thì sắp xếp cho nàng ta làm mấy hà bao!"
"Vâng!" Vương ma ma nhịn cười nói.
Tác giả :
Nhân Sinh Giang Nguyệt