Cuộc Đi Săn Của Nhóm Bệnh Kiều
Chương 18 18 Hắn Cách Vải Dệt Đem Tay Lớn Bao Phủ Ở Trên Âm Hộ Có Chút Sốt Ruột An Ủi

Cuộc Đi Săn Của Nhóm Bệnh Kiều

Chương 18 18 Hắn Cách Vải Dệt Đem Tay Lớn Bao Phủ Ở Trên Âm Hộ Có Chút Sốt Ruột An Ủi

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


•••
“Không dậy nổi."
Diệp Ly thấp giọng mà nói, động tác lại tùy ý, cúi đầu hôn lỗ tai cùng cổ của cô.
Dưới thân tay càng là làm bậy, cách vải dệt sờ đùi thịt non của cô, đau đớn làm Nữu Thư Thụy đột nhiên hút khí.
Diệp Ly nghĩ đây là bởi vì chính mình lúc trước tạo thành, trong lòng liền vô pháp ức chế dâng lên thỏa mãn.

Miệng thả chậm tốc độ, mang theo an ủi mà hôn cô.
Nữu Thư Thụy hôm nay mặc váy dài, trên vòng eo không có kẽ hở, tay càng là vô pháp dễ dàng từ dưới váy chui vào.
Vì thế hắn cách vải dệt, đem tay lớn bao phủ ở trên âm hộ, có chút sốt ruột an ủi.
Tối hôm qua tiểu huyệt mới bị Kiều Khải hung hăng tra tấn còn rất là mẫn cảm, Nữu Thư Thụy vội vàng duỗi tay ngăn cản hắn.
Lại không thay đổi được gì, ngược lại bởi vì cầm lấy tay hắn, bị động làm theo động tác của hắn, càng thêm trực quan cảm nhận được lực độ đầu ngón tay.
Diệp Ly ở phía sau cô gắt gao đè nặng, Nữu Thư Thụy không có sức lực đấy ra, cũng không dám đấy.

Nhiệt độ cơ thể hắn dần tăng lên, thậm chí cách quần áo truyền cho cô, chỉ chốc lát phía sau lưng liền có tảng lớn mồ hôi.
Chỗ sau eo như bị lửa đốt.

Cánh tay hữu lực ôm chặt cô, làm thân hình hai người dính sát vào nhau, Nữu Thư Thụy có thể rõ ràng mà cảm nhận được dương v*t cương cứng phía sau cô.
Đang lúc cô cắn răng, chuẩn bị dùng khuỷu tay húych hắn một cái.

Sau lưng bỗng nhiên truyền đến tiếng ho khan tràn đầy xấu hổ, mang theo cảnh cáo mà thấp giọng nói: “Diệp Ly."
Hai người đều sửng sốt.

Diệp Ly như là mới nhớ tới sau lưng có người, quay đầu lại lạnh lùng mà nhìn về phía đối phương.
“Đi ra ngoài."
Diệp Dương Huy chỉ cảm thấy buồn cười, hắn đem người đè ở cửa, kêu hắn như thế nào đi ra ngoài? Huống chi hắn cũng không phải tới xem xuân cung đồ.
Diệp Dương Huy chẳng những không nhúc nhích, ngược lại hơi hơi nâng nâng cằm, thanh âm bình tĩnh nói: “Anh có việc muốn cùng cố vấn Thư nói."
“Cô ấy không rảnh." Diệp Ly trả lời không chút do dự.

Đôi tay đem Nữu Thư Thụy ôm chặt, khóa ở trong ngực.

Đầu dựa trên vai cô.

Bỗng nhiên, tằm mắt hắn dừng lại một chỗ, đôi mắt không tự chủ được mà trừng lớn.
"Anh đi ra bên ngoài chút đi, em cũng có chuyện muốn cùng anh ấy nói." Nữu Thư Thụy nói.

“Không đi." Diệp Ly thanh âm căng chặt, tựa hồ giấu giếm nùng liệt lửa giận.
Nữu Thư Thụy cảm thấy kỳ quái, không biết hắn lại làm sao.

Liền nghiêng đầu đi, đột nhiên không kịp phòng ngừa đối diện tầm mắt hung ác của hắn.
Nghĩ nghĩ, Nữu Thư Thụy giơ tay đặt ở sau đầu hắn, giống ngày xoa giống như ngày hôm qua.
“Nghe lời, Diệp Ly.

Em có chuyện rất quan trọng muốn cùng anh ấy nói…… Về anh."
Những lời này tựa hồ làm tâm tình Diệp Ly tốt hơn một chút, khuôn mặt cũng không cứng nhắc như trước, lại vẫn là nói: “Anh cũng muốn nghe.

Em không thể cùng hắn đơn độc ở một chỗ được."
Diệp Dương Huy ở cách đó không xa chỉ cảm thấy vô ngữ, đồng thời sắc mặt cũng không quá đẹp.

Hắn không nghĩ tới, ở trong lòng Diệp Ly, địa vị Nữu Thư Thụy cao như vậy.
Ngày hôm qua lúc nghe trợ lý Triệu nói Diệp Ly chính mình đi tìm Nữu Thư Thụy, hắn kỳ thật còn nửa tin nửa ngờ.

Tuy nói trợ lý Triệu đem Diệp Ly từ sở trị liệu về là sự thật nhưng hắn theo bản năng cảm thấy Diệp Ly không nhất định sẽ tự mình đi tìm Nữu Thư Thụy.
Cho nên hắn hôm nay mới cố ý không đi công ty, ở lầu một ôm cây đợi thỏ.
Làm hắn ngoài ý muốn chính là đợi không lâu lắm liền thấy Diệp Ly từ trên lầu đi xuống lại lập tức đi ra ngoài.
Hắn đi thực gấp, thoạt nhìn cũng bất quá là vừa tỉnh mà thôi, tóc còn có chút lộn xộn.

Đặt ở dĩ vãng, chuyện như vậy cơ hồ không có khả năng phát sinh ở trên người hắn.
Hình ảnh quá không thể tưởng tượng, nếu không phải chính mắt nhìn thấy, Diệp Dương Huy còn không tin tưởng được.
Mà hiện tại lại gặp được một màn như này…… Trong khoảnh khắc, Diệp Dương Huy không khỏi nhìn thoáng qua túi giấy bên cạnh, giương giọng nói: “Anh chỉ là hỏi cố vấn Thư một chút tình huống trị liệu của em gần đây, sẽ không đối cô ấy làm cái gì cả."
“Em bảo đảm, sẽ không lâu lắm đâu, bọn em cũng chỉ là nói chuyện thôi mà.

Nhiều nhất mười phút, được không?" Xem Diệp Ly vẫn là không dao động, Nữu Thư Thụy đành phải nhẹ nhàng hôn trán hắn.
“Nếu anh vẫn còn không yên tâm em có thể đưa điện thoại của em cho anh, điện thoại của em có camera theo dõi trong văn phòng, anh có thể ở bên ngoài nhìn."
Diệp Ly vẫn như cũ trầm mặc, nhưng so với lúc trước hiển nhiên đã buông lỏng hơn nhiều.

Nữu Thư Thụy liền đem điện thoại từ trong túi xách lấy ra điện thoại, chỉnh đến mức camera theo dõi liên đưa cho hắn.
Hắn cúi đầu nhìn, đột nhiên hỏi nói: “Thời gian sao lại dài như thế?"
Nữu Thư Thụy sửng sốt, lập tức hiểu được hắn muốn làm cái gì.
Có chút không muốn, nhưng vì có thể làm hắn đi ra ngoài, vẫn là nhường nhịn hắn.


Diệp Ly lúc này mới buông ra cô tiếp nhận di động.
“Nhiều nhất năm phút, vượt qua năm phút anh liền tiến vào."
Khi mở cửa lại nghĩ tới gì đó lại nói thêm: “Không cho phép khóa cửa."
Nữu Thư Thụy mới vừa nâng tay lên, lại chỉ có thể ở dưới ánh nhìn chăm chú của hắn mà buông xuống.
Nhìn cửa đóng lại, Nữu Thư Thụy cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

Cô xoay người, thấy Diệp Dương Huy liền phải há miệng muốn nói cái gì đó, liền nhanh chóng đưa lưng về phía camera theo dõi ra hiệu là hắn im lặng.
Diệp Dương Huy hơi nhăn mày, mặt không đổi sắc mà ngậm lại miệng.
Nữu Thư Thụy mở ra laptop, đem chức năng âm thanh camera tắt đi, lúc này mới nói: “Có thể, Diệp tiên sinh."
“Bởi vì thời gian cấp bách, tôi sẽ nói thẳng." Diệp Dương Huy đem túi giấy đặt ở bên cạnh đem đến trước mặt cô nói: “Một chút tấm lòng, mong cố vấn Thư vui lòng nhận cho."
Nữu Thư Thụy cúi đầu, liền thấy trong túi giấy toàn là tiền USD.

Cô không nói chuyện, cũng không tiếp nhận.
Diệp Dương Huy chỉ là cười tiếp tục nói: “Gần nhất Diệp Ly thay đổi rất lớn, đều nhờ cố vấn Thư, cái này bất quá là cái cố vấn Thư nên nhận.

Chỉ cần cố vấn Thư có thể hoàn toàn chữa khỏi Diệp Ly, tiền đều không phải vấn đề…… Chỉ là, có câu nói vẫn là nên nói trước."
“Diệp Ly là người bệnh tâm lý, rất nhiều chuyện vô pháp tự hỏi lý trí.

Là một trong những cố vấn tâm lý đứng đầu cả nước, hẳn là sẽ không phạm vào sai lầm cấp thấp đi."
Nữu Thư Thụy cũng cười một cái, đem tiền đẩy trở về, nói: “Ý kiến thật giống nhau nha Diệp tiên sinh.

Vừa vặn, tôi cũng nghĩ như vậy."
Diệp Dương Huy sắc mặt hơi cứng đờ một chút, chỉ thấy Nữu Thư Thụy cúi đầu ở trên laptop làm gì đó, sau đó xoay màn hình về hướng hắn.

“Cho nên tôi tính toán đem Diệp Ly đưa cho thầy tôi trị liệu."
Diệp Dương Huy thô sơ giản lược mà quét mắt văn kiện, mày dần dần nhăn lại, mặt trên là hồ sơ trị liệu của Diệp Ly.

Nhưng hắn lại nói: “Cố vấn Thư đây là có ý tứ gì?"
“Chỉ là hy vọng Diệp Ly có thể khỏi hẳn mà thôi, cùng Diệp tiên sinh giống nhau, không phải sao?"
Dừng một chút, Nữu Thư Thụy lại ra vẻ thuận miệng nói: “Rốt cuộc tôi năng lực có hạn, ở dưới tình huống không biết nguyên nhân dẫn đến bệnh tình của Diệp Ly, thật sự không có cách nào chữa khỏi được."
Lông mày Diệp Dương Huy có chút giãn ra, lộ ra biểu tình quả nhiên là như thế.


“Cố vấn Thư nói đùa, một năm này không phải cô cũng ở trong tình huống không biết nguyên nhân cũng có thể làm Diệp Ly thay đổi sao?"
“Nhưng Diệp tiên sinh không tín nhiệm tôi, không phải sao?" Đáp án của Diệp Dương Huy cùng suy nghĩ của Nữu Thư Thụy không sai biệt lắm.

Thấy vẫn như cũ vô pháp biết được chân tướng, cô cũng không tính toán lại nỗ lực.

Nữu Thư Thụy lại chỉ chỉ máy tính nói: “Tôi tin tưởng so với tôi, thầy tôi càng có khả năng ở dưới tình huống không biết nguyên nhân gây ra chữa khỏi Diệp Ly.

Văn kiện đã không sai biệt lắm, Diệp tiên sinh nếu không yên tâm, một chút tôi có thể đem một bản hoàn chỉnh gửi cho anh."
Xem Diệp Dương Huy bắt tay đặt ở xúc khống bản thượng vô ý thức mà lật xem Nữu Thư Thụy liền biết hắn đang do dự.

(Cứu Nhạt đoạn này với huhu.)
Vì thế cô lại nói: “Thời gian không nhiều lắm, Diệp tiên sinh.

Tôi trước đó đã cùng thầy tôi nói qua, chỉ cần làm người nhà gật đầu đồng ý, vài ngày sau Diệp Ly liền có thể xuất ngoại tiếp thu trị liệu tốt nhất."
“Cô nghiêm túc." Diệp Dương Huy nói.

Giương mắt ở trên mặt Nữu Thư Thụy đảo qua, lại không nhìn đến bất kỳ dấu vết nào.

Nữu Thư Thụy gật đầu nói: “Đúng vậy."
•••
Ngoài cửa Diệp Ly ôm di động yêu thích không buông tay.

Hắn xem hai người xác thật chỉ là cách một khoảng cách ở nói chuyện với nhau, liền thoáng yên lòng, bắt đầu đi xem camera theo dõi ngày hôm qua.
Sáng nay ở trên giường tỉnh lại, hắn phi thường tức giận, cô sao lại có thể thấy hắn tin tưởng cô mà cho hắn uống thuốc, làm hắn ở thời khắc mấu chốt ngủ.
Nhưng theo sau, hắn lại nghĩ đến, khi ngủ dương v*t rõ ràng còn loả lồ ở bên ngoài, khi tỉnh lại quần áo được sửa sang lại thực tốt.

Chuyện này không có khả năng là bút tích của trợ lý Triệu hoặc là những người khác, bọn họ căn bản không dám đụng vào hắn, cho nên chỉ có thể là Nữu Thư Thụy làm.
Chỉ cần tưởng tượng đến cô chủ động sờ dương v*t hắn, lòng bàn tay tinh tế trên dưới loát động, kêu nó phóng thích.

Diệp Ly liền hưng phấn không thôi.
Hắn gấp không chờ nổi muốn nhìn Nữu Thư Thụy là như thế nào làm.
Đang lúc hắn nhanh chóng chỉnh lại thời gian, trên màn hình lại bỗng nhiên thông báo «Hồ sơ trị liệu - Diệp Ly» đã tự động đồng bộ.
Nếu chỉ là đơn thuần tổng kết Diệp Ly có thể còn sẽ không để trong lòng, chính là ở mặt sau, còn theo một chuỗi con số.
Diệp Ly đã từng xem qua giao diện máy tính Nữu Thư Thụy, hồ sơ bệnh án mặt sau đều sẽ ghi theo ngày.
Người bệnh còn đang trị liệu chỉ có thể bắt đầu từ ngày, trừ cái này ra mặt khác người bệnh mới có thể đánh dấu cuối cùng một lần trị liệu thời gian.

Trong này không chỉ có giới hạn là khỏi bệnh mà còn là qua tay, hoặc nguyên nhân đình chỉ trị liệu.
Theo lý thuyết hắn hẳn là thuộc về người trước, chính là Diệp Ly lại thấy kia mặt sau còn đánh dấu đại biểu cho thời gian trị liệu cuối cùng là hôm trước.

Hắn thực rõ ràng biết chính mình không có khỏi hẳn, cũng không có ý muốn đình chỉ trị liệu.
Một đáp án hiện lên ở trong đầu, hắn click mở văn kiện.
•••
Diệp Dương Huy không nói gì.

Thầy của Nữu Thư Thụy tuy không phải đứng đầu thế giới nhưng cũng xem như tiếng tăm lừng lẫy.
Được hắn trị liệu, khả năng khỏi hẳn xác thật sẽ lớn hơn một chút.
Nhưng Diệp Dương Huy biết rõ, đây là một cái đánh cuộc.
Đặt ở ngày xưa, hắn có lẽ sẽ cho rằng người đứng đầu sẽ là người có thể làm cho Diệp Ly khôi phục bình thường.
Nhưng hiện giờ bất đồng, Nữu Thư Thụy là người thứ nhất trong hơn hai mươi năm qua làm Diệp Ly sinh ra cảm xúc dao động biên độ lớn, thậm chí còn thay đổi ý nghĩ của hắn.
Huống chi hắn vừa rồi còn tận mắt nhìn thấy Diệp Ly đem cô đè ở trên cửa, lộ ra dục vọng.
Phàm là Nữu Thư Thụy trên mặt lộ ra một chút do dự, hắn đều sẽ không cần nghĩ ngợi mà trả lời, chuyển.

Cho rằng cô chẳng qua chơi kỹ xảo.
Nhưng là Nữu Thư Thụy không có.
Diệp Dương Huy hằng năm lừa người gạt ta lòng dạ thâm hậu, gặp được cục diện quá mức rõ ràng, đơn giản thế này ngược lại có chút không dám tùy ý quyết định.
Vì thế hắn nói: “Tôi yêu cầu suy xét một chút, sẽ mau chóng trả lời cho cố vấn Thư."
Nói xong, hắn liền đứng dậy rời đi.
Diệp Dương Huy không có mang đi tiền, cái này làm cho Nữu Thư Thụy theo bản năng cảm thấy bất an.
Này cùng ý nghĩ của cô không giống nhau, lúc trước Diệp Dương Huy sở dĩ sẽ làm cô tới làm cố vấn chủ trị cho Diệp Ly đúng là bởi vì thầy cô không rảnh để điều trị cho Diệp Ly.
Cô vốn tưởng rằng lúc cô đem cơ hội ở trước mặt hắn, hắn sẽ đồng ý.

Nhưng mà không như mong muốn.
Nữu Thư Thụy tựa lưng vào ghế.

Đột nhiên, cô thoáng nhìn thời gian trên laptop, từ lúc bắt đầu nói chuyện đã qua năm phút
Nhưng Diệp Ly lại không có tiến vào, việc này không phù hợp phong cách của hắn.
Trong lòng không khỏi có chút hoảng loạn.

Lúc này, máy tính khoan thai mà thông báo chậm «Hồ sơ trị liệu - Diệp Ly» đã tự động đồng bộ.
Nữu Thư Thụy đồng tử co chặt, là ai động vào văn kiện? Là Diệp Ly? Vẫn là vừa rồi Diệp Dương Huy lật xem không cẩn thận ấn đến?
Quan trọng nhất chính là, Diệp Ly nhìn thấy văn kiện sao? Hắn hẳn là biết mặt sau văn kiện ngày kết thúc có ý gì.
Hô hấp dồn dập lên, không biết khi nào hồng quang đã biến mất lại lần nữa xuất hiện, thậm chí càng thêm mãnh liệt.
Cửa văn phòng bị người mở ra, trong mơ hồ, Nữu Thư Thụy nhìn thấy Diệp Ly lạnh mặt hướng cô đi tới.

•••
Hôm nay cúp điện nên là edit cho cố vào rồi không lưu được nên phải edit lại từ đầu huhu.
.

Tác giả : Đinh Tử Trâm
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại