Cuộc Chiến Học Đường
Chương 41: Chap 41
" Anh đợi tôi có lâu không?" Nó vội vã chạy ra.
" Không lâu. Tôi chỉ là vừa mới đến. " Hắn nhìn đồng hồ nói.
Nó mỉm cười nhìn hắn.
" Mau đi thôi! "
Dưới nắng sớm, nó và hắn cùng đi bộ đến buổi kí tên. Dọc đường có vài người nhìn 2 người, nói với nhau kiểu như nhìn cặp đôi đó đúng là một cặp trời ban..
" Tới rồi! " Nó chỉ vào chỗ một nơi đông nghịt người đứng xếp hàng." Nào! Xếp hàng thôi! "
" Giữ chỗ giúp tôi nhé? Tôi đi ra đây 1 lát! "
" Được thôi! Anh mau về! " Nó nói rồi đứng vào chỗ xếp hàng.
Hắn đi vào cửa sau của chỗ tổ chức buổi kí tên thì gặp cả 3 tên bạn thân đang ngồi sửa soạn.
" Thằng nhóc cậu đến đây làm gì? Mau về! " Quân đùa.
" Cả kiếp mới thấy mặt 1 lần.. " Lộc thở dài.
" Có phải chúng ta sẽ giải tán nhóm không? " Hắn đột nhiên hỏi.
Phong gật đầu.
Black Diamonds sẽ giải tán vì 3/4 thành viên trong nhóm sắp kết hôn, sẽ lo rất nhiều việc, rồi sau khi kết hôn còn phải chăm sóc vợ con, thì lúc ấy cấm tiệt có fan nữ rồi bla bla lí do sau khi kết hôn.
Điều đó công ty quản lý cũng đã đồng ý vì họ cho rằng nếu các thành viên cưới vợ, dĩ nhiên những ảo tưởng trong các fan nữ cũng sẽ biến mất, lúc đó không biết còn bao nhiêu fan trung thành..
Hắn trầm ngâm suy nghĩ. Thật không biết nó sẽ nghĩ thế nào..
" Nào! Đi ra tạm biệt fan lần cuối nào anh chàng bí ẩn! " Quân đập vào vai hắn.
Hắn đi ra. Tất cả camera đều nghiêng về phía hắn.
" Xin lỗi nhưng hôm nay có thể không chụp hình không? " Hắn cười.
Các phóng viên cất hết camera, tuy trong lòng có chút nuối tiếc.
" Hm.. Chào các bạn! Tôi là Henry, thành viên của Black Diamonds. "
Mọi người đều xôn xao.
" Tôi không muốn ra mặt chỉ vì vài lý do cá nhân. Hôm nay tôi chỉ muốn thay mặt tất cả thành viên trong nhóm gửi lời xin lỗi đến các bạn. Black Diamonds sẽ giải tán. Cảm ơn những người đã luôn yêu quý chúng tôi. " Tụi hắn cúi người xin lỗi.
Mọi người vô cùng ngạc nhiên, có vài fan còn khóc. Hắn nhìn thấy nó đứng ở đằng xa, mặt nó vô cùng rầu rĩ.
" Chúng tôi đã có người trong lòng nên dĩ nhiên sẽ phải có đám cưới. Các bạn sẽ sớm nhận được tin vui của chúng tôi. Hãy chúc phúc cho chúng tôi. " Hắn mỉm cười làm loạt người phải ngơ ngẩn. " Còn hôm nay tôi sẽ cầu hôn với cô gái trong lòng, hãy mong tôi thành công! "
Mọi người đồng loạt vỗ tay.
Hắn đi xuống dưới chỗ mọi người, hắn đi tới đâu mọi người rẽ ra đến đấy. Hắn dừng trước mặt nó.
" Hy, hãy cưới anh! Anh nguyện yêu thương em cả đời! " Hắn lấy trong túi ra 1 chiếc nhẫn.
Khi nó biết hắn là Henry, nó cảm thấy như có chút hơi bực vì hắn đã nói dối. Bỗng bây giờ hắn cầu hôn nó, rốt cuộc là chuyện gì đây? Nó chỉ mới gặp hắn, nhưng bỗng dưng tại sao..?
" Tôi.. "
Đầu nó bỗng truyền đến 1 cơn đau đớn.
" Hy, em không sao chứ? Hy! "
Giọng nói quen thuộc..
Đầu nó đau đến phát điên.
Một màu đen trước mắt bao trùm..
Hắn đưa nó đến bệnh viện gần nhất. Hắn ngồi ở ghế chờ, tim đập liên hồi, lại còn vô cùng nhức.
" Bảo! Hy bị sao?? " Kỳ vừa nghe tin nó nhập viện liền vội chạy đến đây.
" Ngất. " Hắn chỉ đáp thế.
Cả đám biết hắn đang mệt mỏi nên không ai hỏi câu nào nữa.
Bác sĩ đi ra.
" Bác sĩ! Rốt cuộc cô ấy bị sao? " Hắn vội chạy đến.
" Chỉ là cô bé đang cố gắng nhớ những kí ức lúc trước nên não bị quá tải, dẫn đến ngất xỉu. "
" Cảm ơn. "
Bác sĩ đi, sau đó nó được đẩy vào phòng hồi sức.
Hắn đi vào, nhìn nó nằm đó.
Không gian trầm lắng. Cứ như để hắn có thể nhìn nó nhiều hơn. Gương mặt này lâu rồi đã không còn sức sống như lúc trước. Nhịp thở nó đều đều, hàng mi rung rung.
" Tỉnh rồi sao? "
Nó mở mắt, người trước mặt là..
" Bảo. " Môi nó mấp mấy.
" Là tớ đây! "
" Đỡ tớ ngồi dậy được không? "
Hắn đỡ nó ngồi dậy.
Nước mắt nó bất chợt rơi.
" Xin lỗi.. Bảo.. Tớ không còn nhớ gì về những kỉ niệm của chúng ta cả.. "
Hắn cầm tay nó thật chặt.
" Hy, nếu cậu không thể nhớ, không sao. Kể từ bây giờ tớ và cậu sẽ bắt đầu tạo ra những kỉ niệm thật đẹp! "
Hắn và nó nhìn nhau.
Tình yêu đẹp là thế nào, những câu chữ, lời văn vốn dĩ không thể nào diễn tả hết được. Những kỉ niệm về người kia, vĩnh viễn không thể nào quên, chỉ là ngăn kéo trái tim khóa chặt lại, để trở thành những hoài niệm đẹp.
Ngày nó xuất viện, hắn đã dẫn nó đến một nơi. Nơi ấy..
Kỳ, My, Như trong bộ váy trắng tinh khôi. Lộc, Quân, Phong trong bộ vest đen vô cùng lịch lãm. Gương mặt ai cũng tràn ngập nụ cười.
Nó bỗng được đưa vào 1 căn phòng, được thay 1 bộ váy trắng, điểm thêm vài hoa văn lấp lánh.
Khi nó bước ra, hắn đã mặc trong người 1 bộ đồ vest đen.
Nước mắt bất chợt rơi.
Hạnh phúc!
Đó là những gì nó cảm nhận được lúc này.
Những kỉ niệm đẹp, nó đã quên mất, nhưng từ bây giờ, nó sẽ cùng hắn viết nên 1 chuyện tình mới, 1 câu chuyện tình yêu giữa nó và hắn.
__________________
Happy Ending :)
Phiên Ngoại sẽ có sớm thôi!
Cảm ơn những người đã gắn bó lâu dài với Cuộc Chiến Học Đường.
Có lẽ 1 truyện mới nữa sẽ ra đời.
Waiting ~
Hoàn – MinyuXMWolf.
" Không lâu. Tôi chỉ là vừa mới đến. " Hắn nhìn đồng hồ nói.
Nó mỉm cười nhìn hắn.
" Mau đi thôi! "
Dưới nắng sớm, nó và hắn cùng đi bộ đến buổi kí tên. Dọc đường có vài người nhìn 2 người, nói với nhau kiểu như nhìn cặp đôi đó đúng là một cặp trời ban..
" Tới rồi! " Nó chỉ vào chỗ một nơi đông nghịt người đứng xếp hàng." Nào! Xếp hàng thôi! "
" Giữ chỗ giúp tôi nhé? Tôi đi ra đây 1 lát! "
" Được thôi! Anh mau về! " Nó nói rồi đứng vào chỗ xếp hàng.
Hắn đi vào cửa sau của chỗ tổ chức buổi kí tên thì gặp cả 3 tên bạn thân đang ngồi sửa soạn.
" Thằng nhóc cậu đến đây làm gì? Mau về! " Quân đùa.
" Cả kiếp mới thấy mặt 1 lần.. " Lộc thở dài.
" Có phải chúng ta sẽ giải tán nhóm không? " Hắn đột nhiên hỏi.
Phong gật đầu.
Black Diamonds sẽ giải tán vì 3/4 thành viên trong nhóm sắp kết hôn, sẽ lo rất nhiều việc, rồi sau khi kết hôn còn phải chăm sóc vợ con, thì lúc ấy cấm tiệt có fan nữ rồi bla bla lí do sau khi kết hôn.
Điều đó công ty quản lý cũng đã đồng ý vì họ cho rằng nếu các thành viên cưới vợ, dĩ nhiên những ảo tưởng trong các fan nữ cũng sẽ biến mất, lúc đó không biết còn bao nhiêu fan trung thành..
Hắn trầm ngâm suy nghĩ. Thật không biết nó sẽ nghĩ thế nào..
" Nào! Đi ra tạm biệt fan lần cuối nào anh chàng bí ẩn! " Quân đập vào vai hắn.
Hắn đi ra. Tất cả camera đều nghiêng về phía hắn.
" Xin lỗi nhưng hôm nay có thể không chụp hình không? " Hắn cười.
Các phóng viên cất hết camera, tuy trong lòng có chút nuối tiếc.
" Hm.. Chào các bạn! Tôi là Henry, thành viên của Black Diamonds. "
Mọi người đều xôn xao.
" Tôi không muốn ra mặt chỉ vì vài lý do cá nhân. Hôm nay tôi chỉ muốn thay mặt tất cả thành viên trong nhóm gửi lời xin lỗi đến các bạn. Black Diamonds sẽ giải tán. Cảm ơn những người đã luôn yêu quý chúng tôi. " Tụi hắn cúi người xin lỗi.
Mọi người vô cùng ngạc nhiên, có vài fan còn khóc. Hắn nhìn thấy nó đứng ở đằng xa, mặt nó vô cùng rầu rĩ.
" Chúng tôi đã có người trong lòng nên dĩ nhiên sẽ phải có đám cưới. Các bạn sẽ sớm nhận được tin vui của chúng tôi. Hãy chúc phúc cho chúng tôi. " Hắn mỉm cười làm loạt người phải ngơ ngẩn. " Còn hôm nay tôi sẽ cầu hôn với cô gái trong lòng, hãy mong tôi thành công! "
Mọi người đồng loạt vỗ tay.
Hắn đi xuống dưới chỗ mọi người, hắn đi tới đâu mọi người rẽ ra đến đấy. Hắn dừng trước mặt nó.
" Hy, hãy cưới anh! Anh nguyện yêu thương em cả đời! " Hắn lấy trong túi ra 1 chiếc nhẫn.
Khi nó biết hắn là Henry, nó cảm thấy như có chút hơi bực vì hắn đã nói dối. Bỗng bây giờ hắn cầu hôn nó, rốt cuộc là chuyện gì đây? Nó chỉ mới gặp hắn, nhưng bỗng dưng tại sao..?
" Tôi.. "
Đầu nó bỗng truyền đến 1 cơn đau đớn.
" Hy, em không sao chứ? Hy! "
Giọng nói quen thuộc..
Đầu nó đau đến phát điên.
Một màu đen trước mắt bao trùm..
Hắn đưa nó đến bệnh viện gần nhất. Hắn ngồi ở ghế chờ, tim đập liên hồi, lại còn vô cùng nhức.
" Bảo! Hy bị sao?? " Kỳ vừa nghe tin nó nhập viện liền vội chạy đến đây.
" Ngất. " Hắn chỉ đáp thế.
Cả đám biết hắn đang mệt mỏi nên không ai hỏi câu nào nữa.
Bác sĩ đi ra.
" Bác sĩ! Rốt cuộc cô ấy bị sao? " Hắn vội chạy đến.
" Chỉ là cô bé đang cố gắng nhớ những kí ức lúc trước nên não bị quá tải, dẫn đến ngất xỉu. "
" Cảm ơn. "
Bác sĩ đi, sau đó nó được đẩy vào phòng hồi sức.
Hắn đi vào, nhìn nó nằm đó.
Không gian trầm lắng. Cứ như để hắn có thể nhìn nó nhiều hơn. Gương mặt này lâu rồi đã không còn sức sống như lúc trước. Nhịp thở nó đều đều, hàng mi rung rung.
" Tỉnh rồi sao? "
Nó mở mắt, người trước mặt là..
" Bảo. " Môi nó mấp mấy.
" Là tớ đây! "
" Đỡ tớ ngồi dậy được không? "
Hắn đỡ nó ngồi dậy.
Nước mắt nó bất chợt rơi.
" Xin lỗi.. Bảo.. Tớ không còn nhớ gì về những kỉ niệm của chúng ta cả.. "
Hắn cầm tay nó thật chặt.
" Hy, nếu cậu không thể nhớ, không sao. Kể từ bây giờ tớ và cậu sẽ bắt đầu tạo ra những kỉ niệm thật đẹp! "
Hắn và nó nhìn nhau.
Tình yêu đẹp là thế nào, những câu chữ, lời văn vốn dĩ không thể nào diễn tả hết được. Những kỉ niệm về người kia, vĩnh viễn không thể nào quên, chỉ là ngăn kéo trái tim khóa chặt lại, để trở thành những hoài niệm đẹp.
Ngày nó xuất viện, hắn đã dẫn nó đến một nơi. Nơi ấy..
Kỳ, My, Như trong bộ váy trắng tinh khôi. Lộc, Quân, Phong trong bộ vest đen vô cùng lịch lãm. Gương mặt ai cũng tràn ngập nụ cười.
Nó bỗng được đưa vào 1 căn phòng, được thay 1 bộ váy trắng, điểm thêm vài hoa văn lấp lánh.
Khi nó bước ra, hắn đã mặc trong người 1 bộ đồ vest đen.
Nước mắt bất chợt rơi.
Hạnh phúc!
Đó là những gì nó cảm nhận được lúc này.
Những kỉ niệm đẹp, nó đã quên mất, nhưng từ bây giờ, nó sẽ cùng hắn viết nên 1 chuyện tình mới, 1 câu chuyện tình yêu giữa nó và hắn.
__________________
Happy Ending :)
Phiên Ngoại sẽ có sớm thôi!
Cảm ơn những người đã gắn bó lâu dài với Cuộc Chiến Học Đường.
Có lẽ 1 truyện mới nữa sẽ ra đời.
Waiting ~
Hoàn – MinyuXMWolf.
Tác giả :
MinyuEtic