Cùng Thú Triền Miên
Chương 8: Lord xấu xa
Ùng ục! Bị buộc nuốt nước miếng của đối phương, thân thể mềm mại trần truồng dán chặt lưng vào người nọ, cảm nhận ở nơi cái mông kia, vật cưng cứng đang chống đỡ.
Nóng bỏng, xúc cảm nhảy vọt ra, chợt cọ nhẹ vào Đường Lâm, tiếng thở dốc ồm ồm, làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ, bàn tay dầy xẹt qua hơn nửa thân thể, run rẩy mang theo sung sướng.
Ánh trăng sáng tỏ, bò qua ngọn cây, đổ xuống đất bụi bậm, mái tóc dài màu xám nhẹ nhàng buông xuống, trong ao nước ấm sóng lăn tăn nhẹ nhàng, hiện ra cái bóng của một đôi mắt màu xanh lục,
"Buông, buông tay —— ừ a ••••••"
Bàn tay bị chọc giận, chạy linh hoạt ở trên thân Đường Lâm, Đường Lâm miễn cưỡng hé mở mắt ra nhìn bóng dáng lờ mờ trên mặt hồ, trong miệng không nhịn được mà buông ra tiếng rên thật thấp, khát vọng cũng theo đó mà xông ra từ trong đáy lòng, không rõ đến tột cùng là muốn cái gì? thân thể hơi cong, khao khát muốn đạt được nhiều hơn.
"Rất ngọt, rất đẹp!"
Âm thanh khàn khàn trầm thấp, lộ ra kích động, làm cho người ta không phân biệt được rõ ràng ý tứ chân thật trong lời nói, tựa như trêu chọc, lại tựa như vỗ về, làm cho người ta nhìn không ra.
Giọng nói thuần hậu làm người ta trầm luân, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn người đang cưỡng bức cô, khuôn mặt anh tuấn che giấu hơi thở cuồng dã, khác với Da La liều lĩnh tà ác, Arthur yêu nghiệt mê hoặc, người trước mắt trong kín kẽ mang theo trầm ổn.
Lần đầu tiên nhìn thấy rất khó làm cho người ta nhớ lại, không giống Da La tà mị, Arthur tuấn mỹ, lại khiến cho người ta không thể xem nhẹ, coi như chỉ cần đứng như vậy, che giấu phần cuồng dã kia ở dưới da, đã làm cho người ta không nhịn được mà bị hấp dẫn.
Kinh ngạc nhìn chăm chú vào gương mặt này, trong con mắt xanh lộ ra thú tính tàn bạo, có chút kinh người, Đường Lâm chậm rãi nuốt nước miếng, rồi thoáng dời đầu đi.
Thấy vậy, Lord hơi bất mãn, cũng giống như bọn Arthur, giống cái ở trong bộ lạc không muốn gặp bọn họ, cảm thấy bọn họ không thể bảo vệ tốt giống cái mảnh mai. Thiên tính cuồng dã ở trong xương cốt, khiến cho hắn chẳng thèm cướp đoạt những giống cái kia.
"Lord, giống cái à, tên của tôi gọi là Lord, về sau là giống đực của em."
Mắt nhìn xuống Đường Lâm, đôi mắt màu xanh lục lộ ra sự hiểu biết, nhìn thẳng vào Đường Lâm, lời nói mạnh mẽ không cho phép nghi ngờ, hơi đưa lưỡi to ra, xẹt qua bờ môi khêu gợi, mang theo hơi thở tình dục.
Rất hấp dẫn! Đường Lâm khẽ liếm khóe môi khô khốc, chẳng lẽ là ngâm quá lâu, thế nhưng cô lại rất muốn ngậm đôi môi mê người này, lắc đầu cho ngu ngốc biến đi.
Đường Lâm đầu đầy hắc tuyến, cúi đầu thì trong nháy mắt thân thể liền cứng lại, trần truồng ở trên mặt hồ, sức sống rạng rỡ kia, ưỡn lên rất cao, to đen. Vật kia cô tuyệt đối khẳng định đã từng thấy ở trên người của Arthur và Da La, hơn nữa còn tự mình giám định tinh lực của ngạo nhân này.
"Xấu hổ rồi, vừa ý với chỗ em đã thấy chứ? Tôi tuyệt đối có thể thỏa mãn em, Arthur và Da La vừa nhìn đều rất yếu, Đường Lâm cùng tôi có được không."
Giọng càng trầm thấp hơn, hơi thở mang theo mê hoặc, ngón tay lạnh như băng không nhanh không chậm mà rơi lên trên người Đường Lâm, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể mềm mại trơn mịn.
Ấm trì còn có một cái tên khác, nhưng mà rất ít người ở trong bộ lạc biết được, hắn là bác sĩ của bộ lạc đương nhiên sẽ biết, ấm trì có thể làm cho giống cái tiến vào thời kỳ động dục, e rằng bọn Arthur cũng không biết điều này, nếu không thì sẽ không để giống cái ở lại đây một mình mà rời đi.
Theo thời gian trôi qua, Đường Lâm càng thấy có gì đó tuyệt đối không thích hợp, thân thể nóng ran, rất giống lúc bị hạ dược trước đó,
nghi ngờ liếc nhìn Lors, dò hỏi: “Ấm trì này còn có chức năng gì?"
Biết bọn Arthur không thể nào hại cô, chắc hẳn Ôn Tuyền quỷdị này còn có những công dụng khác, chỉ có như vậy, mới có thể giải thích là chung quanh đây ít có người xuất hiện.
Dục vọng nóngrực ở trong đáy mắt của Lord, Đường Lâm nhìn thấy rất rõ ràng, nếu không phải thân thể khó chịu, làm sao cô có thể ở lại chỗ này, rõ ràng làLord muốn ăn cô.
Bên tai truyền đến âm thanh mềm mại của Đường Lâm, dục niệm ở đáy mắt của Lord càng sâu, thân làbác sĩ, hắn đương nhiên biết rõ thân thể của giống cái, có chút kinh ngạc vuốt bộ ngực mềm mại của Đường Lâm, không giống với bằng phẳng của giống cái trongbộ lạc, xúc cảm mềm mại vô cùng dễ chịu.
Kéo Đường Lâm qua trước ngực, ngón tay xẹt qua bụng, cuối cùng dừng lại ở giải đất tamgiác này, ánh mắt kinh ngạc nhìn Đường Lâm, hoàn toàn không giống giống cái trong bộ lạc, giống cái trong bộ lạc một khitiến vào thời kỳ động dục, vốn là dũng đạo đóng chặc sẽ mở ra, tiếp nhận cầu hoan của giếng đực.
Ngón tay đùa bỡn thịt non, ngửi nhẹ hơi thở ngọt ngào, so với giống cái trong bộ lạc lúc động dục thì hương vị ngọt ngào hơn rất nhiều, ngón tay nhẹ nhàng vét, đụng vào tóm lấy khe hở.
Thân thểĐường Lâm cứng ngắc, cảm thụ tay Lordbơi bừa bãi ở trên người, bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng chậc chậcthán phục, toàn thân nóng ran vô lực, uốn éo người, muốn lấpđầy chỗ trống nhiều hơn.
Nhìn Đường Lâm vô ý thức giãy dụa, Lord ngơ ngẩn, đáy mắt tràn đầy mừng rỡ, ngón tay duỗi vào thử dò xét, cạo lấy nhục bích, mùi thoang thoảng, xúc cảm mềm mại, khiến Lord cực kỳ mê muội.
Trong nháy mắt cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Đường Lâm, hô hấp thở gấp, phun ở trước ngực Đường Lâm, đôi môi đói khát cắn lên cổ Đường Lâm.
“Thật là đẹp, rất ngọt! Rõ ràng tản ra mùi thơm ngọt ngấy của thời kỳ động dục, vì sao dũng đạo lại chưa từng mở ra, đáng chết! Chuyện gì đang xảy ra?"
Trầm thấp khàn khàn, ba phần hấp dẫn bảy phần mê hoặc, nghethế Đường Lâm hơi váng đầu, nhưng mà thân thể to lớn cũng biết rõ điều đó, ít nhất người này sẽ không lập tức xâm phạm cô, cắn chặt cánh môi, chống lại dục niệm phun trào ở đáy lòng, hơi nước lờ mờ ở trong mắt đen, làm cho người ta không tự chủ được mà bị hấp dẫn.
“Buông tay, tránh ra!"
“Không được, chỗ này của tôi rất khó chịu. Đường Lâm rõ ràng đã trưởng thành, tại sao dũng đạo lại không thể mở ra? Chỗnày của tôi thật khó chịu, rất không thoải mái, Đường Lâm giúp tôi có được không, giúp tôi em cũng sẽ rất thoải mái!"
“Thật sự tôi cũng sẽ rất thoải mái?"
Đường Lâm thở ra hơi nóng, cả người hỗn loạn, mặc cho Lord đã nắm tay của cô, rơi vào vật đã uỡn lên cao, bàn tay do Lord cầm nhẹ nhàng chụp lấy, từ từ ngọa nguậy.
Mở đôi mắt lờ mờ ra, nhìn mặt Lord dần dần vặn vẹo, tựa như khổ sở, lại tựa như sung sướng, ĐườngLâm đang suy nghĩ, thật sự rất khó chịu? Giống như cô? Cảm thụ vật nóng bỏng trong tay, tròng mắt đen thoáng qua một tia sáng tỏ, thì ra Lord cũng rất nóng, giống như cô vậy! (đứa bé này “ngãbệnh")
Nghiêng đầu, do Lord dần nhẹ nhàng, nhưng mà cảm giác hơi kỳ quái nhưng lại nói không được.... dựa vào nước hồ, thân thể đỏ ửng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn chứa đựng nụ cười mê ly, cả người lười biếng phóng ra mị hoặc kinh người, Lord không ngừng nuốt nước miếng, hận không thể vác súng ra trận, tiếc rằng Đường Lâm trong ngực hình như không giống giống cái trongbộ lạc.
Dù hắn thân là bác sĩ, thật sự cũng không dám xuống tay vớiĐường Lâm, chỉ có thể duy trì nghiện như vậy.
Mút vào chất lỏng sung sướng, Lord muốn ngừng mà không được, tuy hắn nói không cần giống cái yêu thích, nhưng thân là bác sĩ, hắn cũng không phải là không có chạm qua giống cái, nhưng giống cái không có cái đó, có thể làm cho hắn nghiện nhưvậy.
Nhưng mà đụng vào Đường Lâm, hắn đã cảm thấy cả thân thể đều đang kêu gào muốn có đượcc nhiều hơn, muốn hòa làm một thể cùng với Đường Lâm, hắn tin bọn Arthur sẽ không cự tuyệt hắn.
Không có hắn đồng ý, bọn Arthur đừng nghĩ đụng vào Đường Lâm, nhếch miệng lên lộ ra nụ cười xảo trá, thở dốc, không ngừng nghĩ tới, xoa nhẹ Đường Lâm đã bất tỉnh ở trong ngực, thân thểdừng lại, một màu trắng đục phun ra, kéo ra một đường cong duyên dáng, rồi cuối cùng chìm vào ấm trì.
Nhặt lên da thú ở bên cạnh, nhẹ nhàng bao trùm che Đường Lâm lại, nhẹ nhàng nện bước chân đi tới nhàgỗ, bên trong nhà gỗ Thánh Trì cũng không phảixây lên vì những giống đực khác, mà là xây chỗ cho bácsĩ.
Bình thường hắn rất ít tới đây, chẳng ngờ tình cờ sử dụng, lại khiến cho hắn đụng phải chuyện tốt bực này, nghĩ tới, lại cúi đầu hướng về phía môi đỏ mọng của Đường Lâm hôn một cái, thân thể cao lớn thon gầy, ánh trăngsáng rực giọi lại, có đặc sắc không nói ra được.
Nóng bỏng, xúc cảm nhảy vọt ra, chợt cọ nhẹ vào Đường Lâm, tiếng thở dốc ồm ồm, làm cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ, bàn tay dầy xẹt qua hơn nửa thân thể, run rẩy mang theo sung sướng.
Ánh trăng sáng tỏ, bò qua ngọn cây, đổ xuống đất bụi bậm, mái tóc dài màu xám nhẹ nhàng buông xuống, trong ao nước ấm sóng lăn tăn nhẹ nhàng, hiện ra cái bóng của một đôi mắt màu xanh lục,
"Buông, buông tay —— ừ a ••••••"
Bàn tay bị chọc giận, chạy linh hoạt ở trên thân Đường Lâm, Đường Lâm miễn cưỡng hé mở mắt ra nhìn bóng dáng lờ mờ trên mặt hồ, trong miệng không nhịn được mà buông ra tiếng rên thật thấp, khát vọng cũng theo đó mà xông ra từ trong đáy lòng, không rõ đến tột cùng là muốn cái gì? thân thể hơi cong, khao khát muốn đạt được nhiều hơn.
"Rất ngọt, rất đẹp!"
Âm thanh khàn khàn trầm thấp, lộ ra kích động, làm cho người ta không phân biệt được rõ ràng ý tứ chân thật trong lời nói, tựa như trêu chọc, lại tựa như vỗ về, làm cho người ta nhìn không ra.
Giọng nói thuần hậu làm người ta trầm luân, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn người đang cưỡng bức cô, khuôn mặt anh tuấn che giấu hơi thở cuồng dã, khác với Da La liều lĩnh tà ác, Arthur yêu nghiệt mê hoặc, người trước mắt trong kín kẽ mang theo trầm ổn.
Lần đầu tiên nhìn thấy rất khó làm cho người ta nhớ lại, không giống Da La tà mị, Arthur tuấn mỹ, lại khiến cho người ta không thể xem nhẹ, coi như chỉ cần đứng như vậy, che giấu phần cuồng dã kia ở dưới da, đã làm cho người ta không nhịn được mà bị hấp dẫn.
Kinh ngạc nhìn chăm chú vào gương mặt này, trong con mắt xanh lộ ra thú tính tàn bạo, có chút kinh người, Đường Lâm chậm rãi nuốt nước miếng, rồi thoáng dời đầu đi.
Thấy vậy, Lord hơi bất mãn, cũng giống như bọn Arthur, giống cái ở trong bộ lạc không muốn gặp bọn họ, cảm thấy bọn họ không thể bảo vệ tốt giống cái mảnh mai. Thiên tính cuồng dã ở trong xương cốt, khiến cho hắn chẳng thèm cướp đoạt những giống cái kia.
"Lord, giống cái à, tên của tôi gọi là Lord, về sau là giống đực của em."
Mắt nhìn xuống Đường Lâm, đôi mắt màu xanh lục lộ ra sự hiểu biết, nhìn thẳng vào Đường Lâm, lời nói mạnh mẽ không cho phép nghi ngờ, hơi đưa lưỡi to ra, xẹt qua bờ môi khêu gợi, mang theo hơi thở tình dục.
Rất hấp dẫn! Đường Lâm khẽ liếm khóe môi khô khốc, chẳng lẽ là ngâm quá lâu, thế nhưng cô lại rất muốn ngậm đôi môi mê người này, lắc đầu cho ngu ngốc biến đi.
Đường Lâm đầu đầy hắc tuyến, cúi đầu thì trong nháy mắt thân thể liền cứng lại, trần truồng ở trên mặt hồ, sức sống rạng rỡ kia, ưỡn lên rất cao, to đen. Vật kia cô tuyệt đối khẳng định đã từng thấy ở trên người của Arthur và Da La, hơn nữa còn tự mình giám định tinh lực của ngạo nhân này.
"Xấu hổ rồi, vừa ý với chỗ em đã thấy chứ? Tôi tuyệt đối có thể thỏa mãn em, Arthur và Da La vừa nhìn đều rất yếu, Đường Lâm cùng tôi có được không."
Giọng càng trầm thấp hơn, hơi thở mang theo mê hoặc, ngón tay lạnh như băng không nhanh không chậm mà rơi lên trên người Đường Lâm, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể mềm mại trơn mịn.
Ấm trì còn có một cái tên khác, nhưng mà rất ít người ở trong bộ lạc biết được, hắn là bác sĩ của bộ lạc đương nhiên sẽ biết, ấm trì có thể làm cho giống cái tiến vào thời kỳ động dục, e rằng bọn Arthur cũng không biết điều này, nếu không thì sẽ không để giống cái ở lại đây một mình mà rời đi.
Theo thời gian trôi qua, Đường Lâm càng thấy có gì đó tuyệt đối không thích hợp, thân thể nóng ran, rất giống lúc bị hạ dược trước đó,
nghi ngờ liếc nhìn Lors, dò hỏi: “Ấm trì này còn có chức năng gì?"
Biết bọn Arthur không thể nào hại cô, chắc hẳn Ôn Tuyền quỷdị này còn có những công dụng khác, chỉ có như vậy, mới có thể giải thích là chung quanh đây ít có người xuất hiện.
Dục vọng nóngrực ở trong đáy mắt của Lord, Đường Lâm nhìn thấy rất rõ ràng, nếu không phải thân thể khó chịu, làm sao cô có thể ở lại chỗ này, rõ ràng làLord muốn ăn cô.
Bên tai truyền đến âm thanh mềm mại của Đường Lâm, dục niệm ở đáy mắt của Lord càng sâu, thân làbác sĩ, hắn đương nhiên biết rõ thân thể của giống cái, có chút kinh ngạc vuốt bộ ngực mềm mại của Đường Lâm, không giống với bằng phẳng của giống cái trongbộ lạc, xúc cảm mềm mại vô cùng dễ chịu.
Kéo Đường Lâm qua trước ngực, ngón tay xẹt qua bụng, cuối cùng dừng lại ở giải đất tamgiác này, ánh mắt kinh ngạc nhìn Đường Lâm, hoàn toàn không giống giống cái trong bộ lạc, giống cái trong bộ lạc một khitiến vào thời kỳ động dục, vốn là dũng đạo đóng chặc sẽ mở ra, tiếp nhận cầu hoan của giếng đực.
Ngón tay đùa bỡn thịt non, ngửi nhẹ hơi thở ngọt ngào, so với giống cái trong bộ lạc lúc động dục thì hương vị ngọt ngào hơn rất nhiều, ngón tay nhẹ nhàng vét, đụng vào tóm lấy khe hở.
Thân thểĐường Lâm cứng ngắc, cảm thụ tay Lordbơi bừa bãi ở trên người, bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng chậc chậcthán phục, toàn thân nóng ran vô lực, uốn éo người, muốn lấpđầy chỗ trống nhiều hơn.
Nhìn Đường Lâm vô ý thức giãy dụa, Lord ngơ ngẩn, đáy mắt tràn đầy mừng rỡ, ngón tay duỗi vào thử dò xét, cạo lấy nhục bích, mùi thoang thoảng, xúc cảm mềm mại, khiến Lord cực kỳ mê muội.
Trong nháy mắt cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Đường Lâm, hô hấp thở gấp, phun ở trước ngực Đường Lâm, đôi môi đói khát cắn lên cổ Đường Lâm.
“Thật là đẹp, rất ngọt! Rõ ràng tản ra mùi thơm ngọt ngấy của thời kỳ động dục, vì sao dũng đạo lại chưa từng mở ra, đáng chết! Chuyện gì đang xảy ra?"
Trầm thấp khàn khàn, ba phần hấp dẫn bảy phần mê hoặc, nghethế Đường Lâm hơi váng đầu, nhưng mà thân thể to lớn cũng biết rõ điều đó, ít nhất người này sẽ không lập tức xâm phạm cô, cắn chặt cánh môi, chống lại dục niệm phun trào ở đáy lòng, hơi nước lờ mờ ở trong mắt đen, làm cho người ta không tự chủ được mà bị hấp dẫn.
“Buông tay, tránh ra!"
“Không được, chỗ này của tôi rất khó chịu. Đường Lâm rõ ràng đã trưởng thành, tại sao dũng đạo lại không thể mở ra? Chỗnày của tôi thật khó chịu, rất không thoải mái, Đường Lâm giúp tôi có được không, giúp tôi em cũng sẽ rất thoải mái!"
“Thật sự tôi cũng sẽ rất thoải mái?"
Đường Lâm thở ra hơi nóng, cả người hỗn loạn, mặc cho Lord đã nắm tay của cô, rơi vào vật đã uỡn lên cao, bàn tay do Lord cầm nhẹ nhàng chụp lấy, từ từ ngọa nguậy.
Mở đôi mắt lờ mờ ra, nhìn mặt Lord dần dần vặn vẹo, tựa như khổ sở, lại tựa như sung sướng, ĐườngLâm đang suy nghĩ, thật sự rất khó chịu? Giống như cô? Cảm thụ vật nóng bỏng trong tay, tròng mắt đen thoáng qua một tia sáng tỏ, thì ra Lord cũng rất nóng, giống như cô vậy! (đứa bé này “ngãbệnh")
Nghiêng đầu, do Lord dần nhẹ nhàng, nhưng mà cảm giác hơi kỳ quái nhưng lại nói không được.... dựa vào nước hồ, thân thể đỏ ửng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn chứa đựng nụ cười mê ly, cả người lười biếng phóng ra mị hoặc kinh người, Lord không ngừng nuốt nước miếng, hận không thể vác súng ra trận, tiếc rằng Đường Lâm trong ngực hình như không giống giống cái trongbộ lạc.
Dù hắn thân là bác sĩ, thật sự cũng không dám xuống tay vớiĐường Lâm, chỉ có thể duy trì nghiện như vậy.
Mút vào chất lỏng sung sướng, Lord muốn ngừng mà không được, tuy hắn nói không cần giống cái yêu thích, nhưng thân là bác sĩ, hắn cũng không phải là không có chạm qua giống cái, nhưng giống cái không có cái đó, có thể làm cho hắn nghiện nhưvậy.
Nhưng mà đụng vào Đường Lâm, hắn đã cảm thấy cả thân thể đều đang kêu gào muốn có đượcc nhiều hơn, muốn hòa làm một thể cùng với Đường Lâm, hắn tin bọn Arthur sẽ không cự tuyệt hắn.
Không có hắn đồng ý, bọn Arthur đừng nghĩ đụng vào Đường Lâm, nhếch miệng lên lộ ra nụ cười xảo trá, thở dốc, không ngừng nghĩ tới, xoa nhẹ Đường Lâm đã bất tỉnh ở trong ngực, thân thểdừng lại, một màu trắng đục phun ra, kéo ra một đường cong duyên dáng, rồi cuối cùng chìm vào ấm trì.
Nhặt lên da thú ở bên cạnh, nhẹ nhàng bao trùm che Đường Lâm lại, nhẹ nhàng nện bước chân đi tới nhàgỗ, bên trong nhà gỗ Thánh Trì cũng không phảixây lên vì những giống đực khác, mà là xây chỗ cho bácsĩ.
Bình thường hắn rất ít tới đây, chẳng ngờ tình cờ sử dụng, lại khiến cho hắn đụng phải chuyện tốt bực này, nghĩ tới, lại cúi đầu hướng về phía môi đỏ mọng của Đường Lâm hôn một cái, thân thể cao lớn thon gầy, ánh trăngsáng rực giọi lại, có đặc sắc không nói ra được.
Tác giả :
Nhàn Thính Lạc Vũ