Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương
Chương 78: Mary Sue phiền não (hết)
Cái tên Thanh Tuyền này Thời Yên không có ấn tượng, nhưng Chương Tình Tình vừa nói thủ hạ xinh đẹp vẫn luôn đi theo Chương Hướng Bạch, cô liền nhớ tới là ai.
Thiếu chủ bang phái và nữ thủ hạ xinh đẹp? Nghe có vẻ như rất có cảm xúc.
Từ bệnh viện trở về, Thời Yên vẫn luôn nghĩ chuyện này, lúc đến ngoài ký túc xá, cô phát hiện Chương Hướng Bạch vậy mà đứng ở ven đường ký túc xá. Thời Yên sửng sốt một chút, mới đi về phía anh: “Chương học trưởng, sao anh ở đây?"
Chương Hướng Bạch cười với cô, nói: “Đương nhiên là chờ em."
Thời Yên hơi xấu hổ, theo lý thuyết, Chương Hướng Bạch đã biết quan hệ của cô và Lục Cảnh Nhiên rồi? Chẳng lẽ còn muốn lại nói rõ nữa sao?
Chương Hướng Bạch nhìn cổ tay cô, đã tháo băng gạc, chỉ để lại dấu vết rất mờ: “Tay em thế nào?"
Thời Yên cũng thuận thế nhìn cánh tay mình một cái, nói: “Đã không sao, vốn dĩ không phải vết thương lớn, đều là Lục Cảnh Nhiên quá khẩn trương."
Thời Yên xảo diệu nhắc tới Lục Cảnh Nhiên, cô nghĩ Chương Hướng Bạch thông minh như vậy, hẳn là biết cô có ý gì đúng không?
Chương Hướng Bạch giật giật đuôi mắt, rồi sau đó giấu đi cảm xúc dao động trong mắt, ngẩng đầu lên cười nói: “Thứ bảy rảnh không? Chuyện Tình Tình may mà có em hỗ trợ, người nhà anh muốn mời em ăn một bữa cơm đạm bạc."
“Cô ấy không rảnh." Thời Yên còn chưa trả lời, tiếng Lục Cảnh Nhiên bỗng nhiên cắm xen vào. Thời Yên mím môi, xoay người sang chỗ khác liền thấy Lục Cảnh Nhiên đi về phía này.
…… Vì sao mỗi lần cô và Chương Hướng Bạch gặp mặt, Lục Cảnh Nhiên đều gặp được? Anh gắn rada trêи người Chương Hướng Bạch sao?
Chương Hướng Bạch nhìn anh, dù sắc mặt cũng không tốt lắm nhưng vẫn duy trì phong độ mặt ngoài: “Hả? Huấn luyện viên Lục rõ lịch của bạn học Thời Mỹ Lệ vậy sao?"
Lục Cảnh Nhiên không cảm xúc nói: “Bởi vì cô ấy hẹn tôi."
Thời Yên không nhìn Lục Cảnh Nhiên, cười xin lỗi Chương Hướng Bạch: “Ngại quá, tôi xác thật đã hẹn anh ấy."
Sắc mặt Chương Hướng Bạch lại khó coi vài phần, nhưng vẫn không từ bỏ: “Vậy chủ nhật thì sao?"
Lục Cảnh Nhiên nói: “Cũng hẹn tôi."
Chương Hướng Bạch nhìn về phía anh, trong mắt ẩn ẩn để lộ ra địch ý: “Vậy không biết huấn luyện viên Lục, có ngày nào không hẹn cô ấy?"
“Ngày nào cũng hẹn cô ấy."
Chương Hướng Bạch cười một tiếng, trêи người nháy mắt phát ra một tia sát khí: “Lục Cảnh Nhiên, anh đừng quá đáng quá."
Dường như cảm nhận được không khí chạm vào là nổ ngay giữa anh ta và Lục Cảnh Nhiên, Thanh Tuyền luôn âm thầm đi theo Chương Hướng Bạch cũng từ phía sau anh ta đi ra. Thời Yên thấy cô đặt tay trêи vũ khí, phảng phất giây tiếp theo sẽ đánh nhau với bọn họ, vội chắn giữa Chương Hướng Bạch và Lục Cảnh Nhiên, giảng hòa: “Cái kia, Chương học trưởng, em đã cùng Lục Cảnh Nhiên ở bên nhau, xác thật không quá tiện cùng anh về nhà ăn cơm, chờ Tình Tình xuất viện, chúng ta có thể cùng nhau liên hoan."
Ánh mắt Chương Hướng Bạch đổi mấy lần, cuối cùng sầu thảm cười nói: “Em vẫn chọn anh ta sao?"
“Hừm……" Thời Yên phát hiện, kỳ thật từ chối người khác cũng không phải một chuyện dễ dàng, đặc biệt là khi đối phương rất ưu tú, không hiểu sao sinh ra một cảm giác chịu tội, “Chương học trưởng, Trác Dụ Bân và Tô Thừa Duyệt đều tìm được người để ý khác, tôi cảm thấy anh cũng đừng đặt ánh mắt mãi trêи người tôi, cũng quay đầu lại nhìn xem người phía sau mình."
Chương Hướng Bạch nhíu mày, có vẻ không biết “người phía sau" mà cô là chỉ ai, Thời Yên chạm đến là thôi, cũng không nói thêm nữa, kéo Lục Cảnh Nhiên rời đi.
Chương Hướng Bạch nhìn bọn họ đi xa, có chút cô đơn quay người lại, thấy Thanh Tuyền đứng ở phía sau. Anh sửng sốt trong chớp mắt, sau đó hạ mắt cười nhẹ hai tiếng. Thanh Tuyền khó hiểu nhìn anh: “Thiếu chủ, anh không sao chứ?"
Chương Hướng Bạch lắc đầu, nói: “Đi thôi, đi về."
Bên kia, Thời Yên kéo Lục Cảnh Nhiên đi cũng chưa nghĩ muốn đi đâu, chỉ nghĩ cách Chương Hướng Bạch càng xa càng tốt. Lục Cảnh Nhiên bất đắc dĩ cười một tiếng, cánh tay thoáng dùng lực, kéo Thời Yên lại: “Em muốn đi đâu?"
Thời Yên nói: “Tuỳ tiện đi dạo, đi dạo."
Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một lúc, mở miệng nói: “Nếu không có nơi nào muốn đi, không bằng tới chỗ anh đi."
Thời Yên ngẩn người, không xác định nhìn anh: “Chỗ anh là chỉ……?"
“Ký túc xá giáo viên."
Ký túc xá giáo viên và học sinh giống nhau, cũng là một toà nhà kiểu tây, chẳng qua giáo viên đều là một người ở một phòng, không cần bốn người một phòng như học sinh.
Thời Yên còn chưa đi qua ký túc xá của Lục Cảnh Nhiên, tâm trạng tự nhiên có chút mênh ʍôиɠ, cô nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, hỏi anh: “Ký túc xá của anh sẽ không rất lộn xộn bừa bãi chứ?"
Lục Cảnh Nhiên liếc cô một cái: “Định kỳ có người tới quét dọn."
“Ồ……" Đãi ngộ giáo viên có khác, bọn họ đều tự quét dọn.
“Tới rồi, chính là nơi này." Lục Cảnh Nhiên đi đến trước một toà nhà nhỏ, lấy chìa khóa mở cửa. Thời Yên đi theo anh đi vào, tò mò nhìn khắp nơi.
Phòng Lục Cảnh Nhiên bố trí thật sự đơn giản, cơ bản không tìm ra đồ vật dư thừa, trêи sô pha chỉnh tề bày quần áo mới vừa giặt sạch sẽ, bên trêи còn dán nhãn cửa hàng giặt quần áo trong trường.
“Tùy tiện ngồi, muốn ăn cái gì tìm ở tủ lạnh." Lục Cảnh Nhiên bê quần áo trêи sô pha, đem vào phòng ngủ. Thời Yên đi đến trước tủ lạnh, mở ra nhìn thoáng qua, bên trong đồ ăn còn không ít, vậy mà còn có kem ly lần trước cô mời Lục Cảnh Nhiên ăn.
Cô cười, lấy kem ly từ tủ đông ra, mở ra cắn một miếng. Lục Cảnh Nhiên đi ra, cô cười hí hí với anh hai tiếng: “Anh cũng thích loại kem ly này à."
Lục Cảnh Nhiên đi đến trêи sô pha ngồi xuống, đáp: “Tùy tiện mua."
“À." Thời Yên đi đến bên cạnh anh, dựa gần anh ngồi xuống, “Em vừa xem tủ lạnh của anh, que cay lần trước em tặng cho anh, anh đã ăn hết rồi."
“……" Lục Cảnh Nhiên trầm mặc trong chốc lát, mở miệng nói, “Sớm biết rằng em muốn tới đây, anh để dành cho em mấy túi."
Thời Yên cười càng vui, giống như chọc thủng ngụy trang của Lục Cảnh Nhiên, rất đắc ý: “Anh tiếp tục giả bộ, anh biết rõ em không phải ý này."
“Hả?" Lục Cảnh Nhiên nhướng mày, nhìn cô nói, “Vậy em nói chính là có ý gì?"
“Chính là anh rất ngạo kiều." Thời Yên lại cắn một miếng kem ly, dựa vào sô pha mơ hồ không rõ hỏi anh, “Tối mình ăn gì? Anh tự làm hết sao?"
“Ừ, coi như là thả lỏng sau một ngày học."
Thời Yên cười vỗ vỗ vai anh: “Sở thích này của anh rất tốt, tiếp tục duy trì!"
Lục Cảnh Nhiên thuận thế bắt lấy tay cô, cong môi cười: “Cô điều hôm nay anh không muốn làm cơm."
Thời Yên cảm thấy ánh mắt anh rất nguy hiểm, theo bản năng muốn rút tay mình về, lại bị anh cầm thật chặt. Cô ra vẻ trấn định ho một tiếng, nhìn anh nói: “Chúng ta đi ra ngoài ăn?"
Lục Cảnh Nhiên nhích lại gần, hơi thở nóng rực dừng bên gáy cô: “Vào phòng anh, muốn ra ngoài không dễ dàng như vậy."
Thời Yên: “……"
Cô còn chưa ăn xong kem! Anh muốn làm gì!
Trêи môi cô dính một chút kem tan ra, phiếm mùi vị nồng đậm thơm ngọt, Lục Cảnh Nhiên không nhịn được, mở miệng ngậm lấy. Bởi vì mới vừa ăn kem, đôi môi và đầu lưỡi Thời Yên đều lạnh lạnh, Lục Cảnh Nhiên coi chúng nó như kem ly ngọt nhất, thong thả ung dung mà hưởng thụ.
Thời Yên rất nhanh không thừa nhận nổi khiêu khích này của Lục Cảnh Nhiên, tim đập càng lúc càng nhanh, Lục Cảnh Nhiên thuận thế đẩy cô ngã trêи sô pha, nhẹ nhàng hôn cô.
Kem ly trêи tay Thời Yên đã sớm rơi xuống đất, chậm rãi tan chảy trong không khí nóng rực, tựa như Thời Yên giờ phút này. Cả người Lục Cảnh Nhiên đều đè ở trêи người cô, thở không nhẹ hơn cô: “Thời Yên…… Chờ sau khi em tốt nghiệp, chúng ta kết hôn nhé, được không?"
Mỗi một chữ đều tăng thêm độ nóng của Thời Yên, cô theo động tác của Lục Cảnh Nhiên khẽ rêи một tiếng, cầm lòng không đậu mà đáp được.
Chờ Lục Cảnh Nhiên rốt cuộc rời khỏi người cô, Thời Yên cảm thấy mình lần này thật sự sắp rời ra từng mảnh, nghiêm trọng hơn Lục Cảnh Nhiên quăng ngã lần trước. Ngực Lục Cảnh Nhiên cũng còn phập phồng kịch liệt, nhẹ nhàng vuốt tóc mướt mồ hôi của cô nói: “Em có khỏe không?"
“…… Không khỏe, toàn thân em đều đau."
Lục Cảnh Nhiên cười nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng bế cô lên, dán vành tai cô nói nhỏ: “Chúng ta đi tắm một cái?"
“…… Em muốn ngâm một mình."
Lục Cảnh Nhiên nghiêm trang giáo ɖu͙ƈ cô: “Nơi này chỉ có một bồn tắm, anh cũng muốn ngâm, em không thể ích kỷ như vậy."
Thời Yên: “……"
A, đàn ông quả nhiên đều là đại móng heo!
Lục Cảnh Nhiên ôm cô tới phòng tắm, pha nước ấm, sau đó cùng cô vào ngâm. Thân thể Lục Cảnh Nhiên rất rắn chắc, lồng ngực rộng lớn dựa vào rất có cảm giác an toàn, Thời Yên dựa vào người anh, thoải mái không muốn động.
Lục Cảnh Nhiên ôm eo cô từ phía sau, cười hỏi cô: “Không đói bụng sao?"
“Đói, nhưng mệt mỏi quá, không muốn động."
Lục Cảnh Nhiên hôn cô, nói: “Vậy đợi chút tắm xong, em lên giường anh ngủ một lát, anh nấu xong gọi em."
“Được……"
Thời Yên nói rồi ngủ mất, Lục Cảnh Nhiên được cái cũng thành thật, rất khắc chế không quấy cô nữa.
Nhưng mà cũng chỉ một lần, về sau, anh cũng sẽ không chính nhân quân tử như vậy.
Lau khô Thời Yên đặt trêи giường lớn, Lục Cảnh Nhiên đi làm cơm tối. Tối nay Thời Yên ngủ ở đây, ngày hôm sau tin tức này đã bị người ta truyền tới diễn đàn trường, sau đó thực mau bị thế lực không biết nào đó trấn áp, rốt cuộc không gợi nên nổi bọt sóng.
Chuyện Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên yêu đương, hai người ngược lại không kiêng dè, Lục Cảnh Nhiên cũng tỏ vẻ, chờ khi Thời Yên tốt nghiệp, anh sẽ từ chức giáo viên võ thuật.
Ngày đó chuyện anh được máy bay trực thăng đón đi có rất nhiều đôi mắt thấy, khi đó bọn họ cho rằng, anh tới trường học làm giáo viên võ thuật chỉ là vì trải nghiệm cuộc sống, hiện tại mới bừng tỉnh đại ngộ, anh đâu vì trải nghiệm cuộc sống, anh là vì tán gái!
Loại hành vi này nên mãnh liệt khiển trách!
Vì thế mọi người —— đặc biệt là bạn học nam, đều mãnh liệt khiển trách anh ở trong lòng.
Thời Yên thấy, mọi người hiểu lầm huấn huyện viên Lục rồi, bởi vì rõ ràng…… Là cô tán huấn luyện viên!
Nhưng đến tột cùng là ai tán ai, hiện tại cũng không phải trọng điểm, Thời Yên ở trong trường học vượt qua cuộc sống đại học một năm cuối cùng vui sướиɠ, rốt cuộc nghênh đón ngày tốt nghiệp.
Hôm tốt nghiệp, Thời Yên rất khẩn trương, bởi vì hôm nay chính là ngày hệ thống nói —— sắp tiến hóa thành Mary Sue hình thái hoàn toàn!
Một năm này, cô và Trác Dụ Bân còn có Tô Thừa Duyệt đều từng liên hệ, hai bọn tình cảm phát triển tương đối thuận lợi, nhưng sau khi Chương Hướng Bạch tốt nghiệp, cô rốt cuộc chưa gặp anh, cũng không biết anh và Thanh Tuyền rốt cuộc thế nào. Cô hỏi thăm Chương Tình Tình, Chương Tình Tình cũng nói không rõ, thật là sầu trắng đầu.
Nếu chờ lát nữa lúc lấy giấy chứng nhận học vị, tóc bỗng nhiên biến thành bảy màu, vậy làm sao cho phải!
Trong sự lo âu của cô, nghi thức nhận bằng thuận lợi kết thúc, tóc cô, không đổi!
Thời Yên lập tức cảm động khóc, mọi người cuối cùng cũng không chịu thua kém. Lãnh đạo trường học thấy dáng vẻ này của cô, cũng bỗng nhiên hốc mắt nóng lên. Học sinh của họ nhiệt tình yêu thương trường học này như vậy!
Sau hôm tốt nghiệp, Lục Cảnh Nhiên liền cùng Thời Yên cử hành hôn lễ, anh mua một hòn đảo nhỏ, trực tiếp tổ chức hôn lễ trêи đảo, còn dùng mười máy bay trực thăng, chụp lại toàn bộ hành trình.
Thao tác này có thể nói rất phù hợp tinh thần tiểu thuyết Mary Sue.
Kết hôn không bao lâu, Thời Yên sinh một cô con gái đáng yêu, chỗ đáng yêu nhất là nó cũng có mái tóc màu đen, hơn nữa đỉnh đầu không bay cánh hoa!
Thời Yên vốn tưởng rằng thế giới Mary Sue khôi phục bình thường, nhưng con gái lớn lên, tóc cũng bắt đầu có xu thế biến thành “Ngũ thải ban lan hắc", hơn nữa bên cạnh nó cũng xuất hiện ba người ưu tú theo đuổi.
“……" Cốt truyện này nhìn có chút quen mắt, nhưng trêи đầu rơi cánh hoa cũng không phải là cô, vậy mặc kệ đi ha ha ha!
# Mẹ ruột #
Thời Yên cứ như vậy, vô ưu vô lự, sống cùng Lục Cảnh Nhiên đến hết đời, một đời Mary Sue.
【 Đinh! Chúc mừng vượt qua phó bản 《 Mary Sue phiền não 》, đạt được 30 tích phân hệ thống, nam chính đưa tặng 100 tích phân】
【 Giải khóa ảnh CG《 Mary Sue phiền não 》, mời lựa chọn một tấm lưu trữ 】
Thời Yên lựa chọn ảnh chụp hôn lễ trêи đảo của cô và Lục Cảnh Nhiên, bánh cưới đường kính mười mét cần phải làm lưu niệm.
【 Sắp thành lập thế giới sau, xin chuẩn bị sẵn sàng 】
Thời Yên ở trong lòng mặc niệm hy vọng thế giới sau có thể bình thường một chút, sau đó bên tai truyền đến tiếng hệ thống.
【 Phó bản 《 Thiên kim chục tỷ 》 kϊƈɦ hoạt 】
Thời Yên: “……"
Lại mẹ nó là chục tỷ???
Thiếu chủ bang phái và nữ thủ hạ xinh đẹp? Nghe có vẻ như rất có cảm xúc.
Từ bệnh viện trở về, Thời Yên vẫn luôn nghĩ chuyện này, lúc đến ngoài ký túc xá, cô phát hiện Chương Hướng Bạch vậy mà đứng ở ven đường ký túc xá. Thời Yên sửng sốt một chút, mới đi về phía anh: “Chương học trưởng, sao anh ở đây?"
Chương Hướng Bạch cười với cô, nói: “Đương nhiên là chờ em."
Thời Yên hơi xấu hổ, theo lý thuyết, Chương Hướng Bạch đã biết quan hệ của cô và Lục Cảnh Nhiên rồi? Chẳng lẽ còn muốn lại nói rõ nữa sao?
Chương Hướng Bạch nhìn cổ tay cô, đã tháo băng gạc, chỉ để lại dấu vết rất mờ: “Tay em thế nào?"
Thời Yên cũng thuận thế nhìn cánh tay mình một cái, nói: “Đã không sao, vốn dĩ không phải vết thương lớn, đều là Lục Cảnh Nhiên quá khẩn trương."
Thời Yên xảo diệu nhắc tới Lục Cảnh Nhiên, cô nghĩ Chương Hướng Bạch thông minh như vậy, hẳn là biết cô có ý gì đúng không?
Chương Hướng Bạch giật giật đuôi mắt, rồi sau đó giấu đi cảm xúc dao động trong mắt, ngẩng đầu lên cười nói: “Thứ bảy rảnh không? Chuyện Tình Tình may mà có em hỗ trợ, người nhà anh muốn mời em ăn một bữa cơm đạm bạc."
“Cô ấy không rảnh." Thời Yên còn chưa trả lời, tiếng Lục Cảnh Nhiên bỗng nhiên cắm xen vào. Thời Yên mím môi, xoay người sang chỗ khác liền thấy Lục Cảnh Nhiên đi về phía này.
…… Vì sao mỗi lần cô và Chương Hướng Bạch gặp mặt, Lục Cảnh Nhiên đều gặp được? Anh gắn rada trêи người Chương Hướng Bạch sao?
Chương Hướng Bạch nhìn anh, dù sắc mặt cũng không tốt lắm nhưng vẫn duy trì phong độ mặt ngoài: “Hả? Huấn luyện viên Lục rõ lịch của bạn học Thời Mỹ Lệ vậy sao?"
Lục Cảnh Nhiên không cảm xúc nói: “Bởi vì cô ấy hẹn tôi."
Thời Yên không nhìn Lục Cảnh Nhiên, cười xin lỗi Chương Hướng Bạch: “Ngại quá, tôi xác thật đã hẹn anh ấy."
Sắc mặt Chương Hướng Bạch lại khó coi vài phần, nhưng vẫn không từ bỏ: “Vậy chủ nhật thì sao?"
Lục Cảnh Nhiên nói: “Cũng hẹn tôi."
Chương Hướng Bạch nhìn về phía anh, trong mắt ẩn ẩn để lộ ra địch ý: “Vậy không biết huấn luyện viên Lục, có ngày nào không hẹn cô ấy?"
“Ngày nào cũng hẹn cô ấy."
Chương Hướng Bạch cười một tiếng, trêи người nháy mắt phát ra một tia sát khí: “Lục Cảnh Nhiên, anh đừng quá đáng quá."
Dường như cảm nhận được không khí chạm vào là nổ ngay giữa anh ta và Lục Cảnh Nhiên, Thanh Tuyền luôn âm thầm đi theo Chương Hướng Bạch cũng từ phía sau anh ta đi ra. Thời Yên thấy cô đặt tay trêи vũ khí, phảng phất giây tiếp theo sẽ đánh nhau với bọn họ, vội chắn giữa Chương Hướng Bạch và Lục Cảnh Nhiên, giảng hòa: “Cái kia, Chương học trưởng, em đã cùng Lục Cảnh Nhiên ở bên nhau, xác thật không quá tiện cùng anh về nhà ăn cơm, chờ Tình Tình xuất viện, chúng ta có thể cùng nhau liên hoan."
Ánh mắt Chương Hướng Bạch đổi mấy lần, cuối cùng sầu thảm cười nói: “Em vẫn chọn anh ta sao?"
“Hừm……" Thời Yên phát hiện, kỳ thật từ chối người khác cũng không phải một chuyện dễ dàng, đặc biệt là khi đối phương rất ưu tú, không hiểu sao sinh ra một cảm giác chịu tội, “Chương học trưởng, Trác Dụ Bân và Tô Thừa Duyệt đều tìm được người để ý khác, tôi cảm thấy anh cũng đừng đặt ánh mắt mãi trêи người tôi, cũng quay đầu lại nhìn xem người phía sau mình."
Chương Hướng Bạch nhíu mày, có vẻ không biết “người phía sau" mà cô là chỉ ai, Thời Yên chạm đến là thôi, cũng không nói thêm nữa, kéo Lục Cảnh Nhiên rời đi.
Chương Hướng Bạch nhìn bọn họ đi xa, có chút cô đơn quay người lại, thấy Thanh Tuyền đứng ở phía sau. Anh sửng sốt trong chớp mắt, sau đó hạ mắt cười nhẹ hai tiếng. Thanh Tuyền khó hiểu nhìn anh: “Thiếu chủ, anh không sao chứ?"
Chương Hướng Bạch lắc đầu, nói: “Đi thôi, đi về."
Bên kia, Thời Yên kéo Lục Cảnh Nhiên đi cũng chưa nghĩ muốn đi đâu, chỉ nghĩ cách Chương Hướng Bạch càng xa càng tốt. Lục Cảnh Nhiên bất đắc dĩ cười một tiếng, cánh tay thoáng dùng lực, kéo Thời Yên lại: “Em muốn đi đâu?"
Thời Yên nói: “Tuỳ tiện đi dạo, đi dạo."
Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một lúc, mở miệng nói: “Nếu không có nơi nào muốn đi, không bằng tới chỗ anh đi."
Thời Yên ngẩn người, không xác định nhìn anh: “Chỗ anh là chỉ……?"
“Ký túc xá giáo viên."
Ký túc xá giáo viên và học sinh giống nhau, cũng là một toà nhà kiểu tây, chẳng qua giáo viên đều là một người ở một phòng, không cần bốn người một phòng như học sinh.
Thời Yên còn chưa đi qua ký túc xá của Lục Cảnh Nhiên, tâm trạng tự nhiên có chút mênh ʍôиɠ, cô nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, hỏi anh: “Ký túc xá của anh sẽ không rất lộn xộn bừa bãi chứ?"
Lục Cảnh Nhiên liếc cô một cái: “Định kỳ có người tới quét dọn."
“Ồ……" Đãi ngộ giáo viên có khác, bọn họ đều tự quét dọn.
“Tới rồi, chính là nơi này." Lục Cảnh Nhiên đi đến trước một toà nhà nhỏ, lấy chìa khóa mở cửa. Thời Yên đi theo anh đi vào, tò mò nhìn khắp nơi.
Phòng Lục Cảnh Nhiên bố trí thật sự đơn giản, cơ bản không tìm ra đồ vật dư thừa, trêи sô pha chỉnh tề bày quần áo mới vừa giặt sạch sẽ, bên trêи còn dán nhãn cửa hàng giặt quần áo trong trường.
“Tùy tiện ngồi, muốn ăn cái gì tìm ở tủ lạnh." Lục Cảnh Nhiên bê quần áo trêи sô pha, đem vào phòng ngủ. Thời Yên đi đến trước tủ lạnh, mở ra nhìn thoáng qua, bên trong đồ ăn còn không ít, vậy mà còn có kem ly lần trước cô mời Lục Cảnh Nhiên ăn.
Cô cười, lấy kem ly từ tủ đông ra, mở ra cắn một miếng. Lục Cảnh Nhiên đi ra, cô cười hí hí với anh hai tiếng: “Anh cũng thích loại kem ly này à."
Lục Cảnh Nhiên đi đến trêи sô pha ngồi xuống, đáp: “Tùy tiện mua."
“À." Thời Yên đi đến bên cạnh anh, dựa gần anh ngồi xuống, “Em vừa xem tủ lạnh của anh, que cay lần trước em tặng cho anh, anh đã ăn hết rồi."
“……" Lục Cảnh Nhiên trầm mặc trong chốc lát, mở miệng nói, “Sớm biết rằng em muốn tới đây, anh để dành cho em mấy túi."
Thời Yên cười càng vui, giống như chọc thủng ngụy trang của Lục Cảnh Nhiên, rất đắc ý: “Anh tiếp tục giả bộ, anh biết rõ em không phải ý này."
“Hả?" Lục Cảnh Nhiên nhướng mày, nhìn cô nói, “Vậy em nói chính là có ý gì?"
“Chính là anh rất ngạo kiều." Thời Yên lại cắn một miếng kem ly, dựa vào sô pha mơ hồ không rõ hỏi anh, “Tối mình ăn gì? Anh tự làm hết sao?"
“Ừ, coi như là thả lỏng sau một ngày học."
Thời Yên cười vỗ vỗ vai anh: “Sở thích này của anh rất tốt, tiếp tục duy trì!"
Lục Cảnh Nhiên thuận thế bắt lấy tay cô, cong môi cười: “Cô điều hôm nay anh không muốn làm cơm."
Thời Yên cảm thấy ánh mắt anh rất nguy hiểm, theo bản năng muốn rút tay mình về, lại bị anh cầm thật chặt. Cô ra vẻ trấn định ho một tiếng, nhìn anh nói: “Chúng ta đi ra ngoài ăn?"
Lục Cảnh Nhiên nhích lại gần, hơi thở nóng rực dừng bên gáy cô: “Vào phòng anh, muốn ra ngoài không dễ dàng như vậy."
Thời Yên: “……"
Cô còn chưa ăn xong kem! Anh muốn làm gì!
Trêи môi cô dính một chút kem tan ra, phiếm mùi vị nồng đậm thơm ngọt, Lục Cảnh Nhiên không nhịn được, mở miệng ngậm lấy. Bởi vì mới vừa ăn kem, đôi môi và đầu lưỡi Thời Yên đều lạnh lạnh, Lục Cảnh Nhiên coi chúng nó như kem ly ngọt nhất, thong thả ung dung mà hưởng thụ.
Thời Yên rất nhanh không thừa nhận nổi khiêu khích này của Lục Cảnh Nhiên, tim đập càng lúc càng nhanh, Lục Cảnh Nhiên thuận thế đẩy cô ngã trêи sô pha, nhẹ nhàng hôn cô.
Kem ly trêи tay Thời Yên đã sớm rơi xuống đất, chậm rãi tan chảy trong không khí nóng rực, tựa như Thời Yên giờ phút này. Cả người Lục Cảnh Nhiên đều đè ở trêи người cô, thở không nhẹ hơn cô: “Thời Yên…… Chờ sau khi em tốt nghiệp, chúng ta kết hôn nhé, được không?"
Mỗi một chữ đều tăng thêm độ nóng của Thời Yên, cô theo động tác của Lục Cảnh Nhiên khẽ rêи một tiếng, cầm lòng không đậu mà đáp được.
Chờ Lục Cảnh Nhiên rốt cuộc rời khỏi người cô, Thời Yên cảm thấy mình lần này thật sự sắp rời ra từng mảnh, nghiêm trọng hơn Lục Cảnh Nhiên quăng ngã lần trước. Ngực Lục Cảnh Nhiên cũng còn phập phồng kịch liệt, nhẹ nhàng vuốt tóc mướt mồ hôi của cô nói: “Em có khỏe không?"
“…… Không khỏe, toàn thân em đều đau."
Lục Cảnh Nhiên cười nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng bế cô lên, dán vành tai cô nói nhỏ: “Chúng ta đi tắm một cái?"
“…… Em muốn ngâm một mình."
Lục Cảnh Nhiên nghiêm trang giáo ɖu͙ƈ cô: “Nơi này chỉ có một bồn tắm, anh cũng muốn ngâm, em không thể ích kỷ như vậy."
Thời Yên: “……"
A, đàn ông quả nhiên đều là đại móng heo!
Lục Cảnh Nhiên ôm cô tới phòng tắm, pha nước ấm, sau đó cùng cô vào ngâm. Thân thể Lục Cảnh Nhiên rất rắn chắc, lồng ngực rộng lớn dựa vào rất có cảm giác an toàn, Thời Yên dựa vào người anh, thoải mái không muốn động.
Lục Cảnh Nhiên ôm eo cô từ phía sau, cười hỏi cô: “Không đói bụng sao?"
“Đói, nhưng mệt mỏi quá, không muốn động."
Lục Cảnh Nhiên hôn cô, nói: “Vậy đợi chút tắm xong, em lên giường anh ngủ một lát, anh nấu xong gọi em."
“Được……"
Thời Yên nói rồi ngủ mất, Lục Cảnh Nhiên được cái cũng thành thật, rất khắc chế không quấy cô nữa.
Nhưng mà cũng chỉ một lần, về sau, anh cũng sẽ không chính nhân quân tử như vậy.
Lau khô Thời Yên đặt trêи giường lớn, Lục Cảnh Nhiên đi làm cơm tối. Tối nay Thời Yên ngủ ở đây, ngày hôm sau tin tức này đã bị người ta truyền tới diễn đàn trường, sau đó thực mau bị thế lực không biết nào đó trấn áp, rốt cuộc không gợi nên nổi bọt sóng.
Chuyện Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên yêu đương, hai người ngược lại không kiêng dè, Lục Cảnh Nhiên cũng tỏ vẻ, chờ khi Thời Yên tốt nghiệp, anh sẽ từ chức giáo viên võ thuật.
Ngày đó chuyện anh được máy bay trực thăng đón đi có rất nhiều đôi mắt thấy, khi đó bọn họ cho rằng, anh tới trường học làm giáo viên võ thuật chỉ là vì trải nghiệm cuộc sống, hiện tại mới bừng tỉnh đại ngộ, anh đâu vì trải nghiệm cuộc sống, anh là vì tán gái!
Loại hành vi này nên mãnh liệt khiển trách!
Vì thế mọi người —— đặc biệt là bạn học nam, đều mãnh liệt khiển trách anh ở trong lòng.
Thời Yên thấy, mọi người hiểu lầm huấn huyện viên Lục rồi, bởi vì rõ ràng…… Là cô tán huấn luyện viên!
Nhưng đến tột cùng là ai tán ai, hiện tại cũng không phải trọng điểm, Thời Yên ở trong trường học vượt qua cuộc sống đại học một năm cuối cùng vui sướиɠ, rốt cuộc nghênh đón ngày tốt nghiệp.
Hôm tốt nghiệp, Thời Yên rất khẩn trương, bởi vì hôm nay chính là ngày hệ thống nói —— sắp tiến hóa thành Mary Sue hình thái hoàn toàn!
Một năm này, cô và Trác Dụ Bân còn có Tô Thừa Duyệt đều từng liên hệ, hai bọn tình cảm phát triển tương đối thuận lợi, nhưng sau khi Chương Hướng Bạch tốt nghiệp, cô rốt cuộc chưa gặp anh, cũng không biết anh và Thanh Tuyền rốt cuộc thế nào. Cô hỏi thăm Chương Tình Tình, Chương Tình Tình cũng nói không rõ, thật là sầu trắng đầu.
Nếu chờ lát nữa lúc lấy giấy chứng nhận học vị, tóc bỗng nhiên biến thành bảy màu, vậy làm sao cho phải!
Trong sự lo âu của cô, nghi thức nhận bằng thuận lợi kết thúc, tóc cô, không đổi!
Thời Yên lập tức cảm động khóc, mọi người cuối cùng cũng không chịu thua kém. Lãnh đạo trường học thấy dáng vẻ này của cô, cũng bỗng nhiên hốc mắt nóng lên. Học sinh của họ nhiệt tình yêu thương trường học này như vậy!
Sau hôm tốt nghiệp, Lục Cảnh Nhiên liền cùng Thời Yên cử hành hôn lễ, anh mua một hòn đảo nhỏ, trực tiếp tổ chức hôn lễ trêи đảo, còn dùng mười máy bay trực thăng, chụp lại toàn bộ hành trình.
Thao tác này có thể nói rất phù hợp tinh thần tiểu thuyết Mary Sue.
Kết hôn không bao lâu, Thời Yên sinh một cô con gái đáng yêu, chỗ đáng yêu nhất là nó cũng có mái tóc màu đen, hơn nữa đỉnh đầu không bay cánh hoa!
Thời Yên vốn tưởng rằng thế giới Mary Sue khôi phục bình thường, nhưng con gái lớn lên, tóc cũng bắt đầu có xu thế biến thành “Ngũ thải ban lan hắc", hơn nữa bên cạnh nó cũng xuất hiện ba người ưu tú theo đuổi.
“……" Cốt truyện này nhìn có chút quen mắt, nhưng trêи đầu rơi cánh hoa cũng không phải là cô, vậy mặc kệ đi ha ha ha!
# Mẹ ruột #
Thời Yên cứ như vậy, vô ưu vô lự, sống cùng Lục Cảnh Nhiên đến hết đời, một đời Mary Sue.
【 Đinh! Chúc mừng vượt qua phó bản 《 Mary Sue phiền não 》, đạt được 30 tích phân hệ thống, nam chính đưa tặng 100 tích phân】
【 Giải khóa ảnh CG《 Mary Sue phiền não 》, mời lựa chọn một tấm lưu trữ 】
Thời Yên lựa chọn ảnh chụp hôn lễ trêи đảo của cô và Lục Cảnh Nhiên, bánh cưới đường kính mười mét cần phải làm lưu niệm.
【 Sắp thành lập thế giới sau, xin chuẩn bị sẵn sàng 】
Thời Yên ở trong lòng mặc niệm hy vọng thế giới sau có thể bình thường một chút, sau đó bên tai truyền đến tiếng hệ thống.
【 Phó bản 《 Thiên kim chục tỷ 》 kϊƈɦ hoạt 】
Thời Yên: “……"
Lại mẹ nó là chục tỷ???
Tác giả :
Bản Lật Tử