Cùng Dã Thú HHH

Chương 4

“A a a —— "

An Địch Mỹ Áo sau khi tỉnh lại lập tức mở mắt thì liền hét chói tai, hắn phát hiện mình đã không còn ở Thủy Tiên hồ, mà là đang ở một không gian hắc ám  kỳ quái, chung quanh một mảnh đen kịt cái gì cũng không nhìn thấy. Hắn hình như ngủ trên một cái chăn lông thật lớn, phía dưới lông mềm như nhung vô cùng ấm áp.

“Tiểu Mỹ Mỹ, ngươi đã tỉnh!" Âm thanh kinh khủng trầm đục  hữu lực có thể hù chết người từ phía dưới  truyền đến, dọa  An Địch Mỹ Áo giật mình.

“Hắc Lặc Lỗ Tư, ngươi đang ở đâu ?"  An Địch Mỹ Áo lập tức hỏi, nhìn quanh bốn phía nhưng là quá tối cái gì đều nhìn không thấy.

“Ta ở chỗ này!" Hắc Lặc Lỗ Tư trả lời.

“Rốt cuộc ở nơi đâu? Ta không nhìn thấy!"

“Đang ở dưới mông của cưng!" có một thanh âm xuất ra, trong bóng tối đột nhiên xuất hiện một đạo ánh sáng.

“A a a ——" có ánh sáng  An Địch Mỹ Áo thấy rõ chung quanh, lại lần nữa hét chói tai, nguyên lai là hắn lại ngủ ở trên người một con quái thú khổng lồ siêu cấp xấu, mà cái kia quái thú chính là cướp đi lần đầu tiên của hắn  dâm thú Hắc Ám chi thần Hắc Lặc Lỗ Tư.

“Thân ái Tiểu Mỹ Mỹ, cưng rốt cục tỉnh, thật sự là quá tốt!" Hắc Lặc Lỗ Tư nghiêng người, chuyển lên phía trên gục ở trên người của  An Địch Mỹ Áo nâng lên chiếc cằm tinh xảo mê người của hắn cười dâm nói. Nó chờ thật lâu, khả ái hoa thủy tiên quốc vương rốt cục tỉnh, nó có thể hảo hảo chơi rồi!

“A…"  An Địch Mỹ Áo này mới phát hiện trong mông trướng đau cũng không  có biến mất, Hắc Lặc Lỗ Tư vậy mà vẫn cắm ở trong cái mông của hắn, Hắc Lặc Lỗ Tư vừa động trong mông “Siêu cấp Lang Nha bổng" cũng đi theo chuyển động, làm cho hắn không tự chủ được dâm kêu một tiếng.

“Tiểu Mỹ Mỹ, tên của cưng thật là hảo mĩ, thật dâm đãng! bổn thần lại bị ngươi câu dẫn!" Hắc Lặc Lỗ Tư cười dâm trêu chọc nói, thân thể khổng lồ nặng nề ép tới  An Địch Mỹ Áo đau chết.

“Câm miệng! Ngươi cái này hay sắc tiện dâm thú! Nơi này là chỗ nào? Ngươi rốt cuộc đem bổn vương bắt đến chỗ quỷ nào?"  An Địch Mỹ Áo vừa xấu hổ vừa lửa giận ngút trời mắng. Hắn nhìn một chút, ánh sáng là viên nguyệt minh châu khổng lồ trên đỉnh đầu chiếu xuống, mượn ánh sáng của nguyệt minh châu hắn  thấy hắn ở trong một cái cung điện to lớn, cung điện mặc dù rất lớn nhưng vắng vẻ, trừ phía dưới  hắc ngọc giường khổng lồ ngoài ra cũng không có cái gì.

“Nơi này là Địa Ngục chỗ sâu nhất, cũng là chỗ mà toàn bộ thế giới hắc ám nhất  Ám u giới, là chỗ ở của bổn thần!" Hắc Lặc Lỗ Tư trả lời.

“Nơi này là Địa Ngục?!"  An Địch Mỹ Áo bị làm cho sợ đến lần nữa hét chói tai.

“Tiểu Mỹ Mỹ! cưng rất sợ sao? Đừng sợ! bổn thần lập tức an ủi cưng!" Hắc Lặc Lỗ Tư cười dâm vươn ra lưỡi dài ẩm ướt liếm hạ  khuôn mặt nhỏ nhắn mĩ lệ vô cùng  của An Địch Mỹ Áo, dù là ngu ngốc cũng biết nó an ủi là cái gì.

“Cút ngay! Không cho ngươi đụng chạm bổn vương, ngươi không thể làm gì khác hơn là sắc tiện dâm thú, mau cút ra thân thể của bổn vương!"  An Địch Mỹ Áo tức giận hét, trên mặt ẩm ướt làm cho hắn buồn nôn, hắn cảm thấy cả người nổi đầy da gà

“Không được! bổn thần còn không có làm đủ!" Hắc Lặc Lỗ Tư lắc đầu cự tuyệt.

“Cái gì? Ngươi là con dâm thú vậy mà không có làm đủ?!"  An Địch Mỹ Áo thiếu chút nữa tươi sống tức chết. Hắn bị nó làm đến mạng chỉ còn một nửa, nó còn muốn tiếp tục làm!

“Mới vừa rồi chẳng qua là món ăn khai vị, làm sao có thể có đủ! bổn thần mới chuẩn bị muốn ăn món chính đây! Nói cho cưng biết, bổn thần trời sinh dũng mãnh phi thường, cả đêm không làm trên mười lần, tám lần chắc là không đủ!" Hắc Lặc Lỗ Tư gật đầu cười dâm đãng.

“A —— dâm thú, bổn vương ra lệnh ngươi nhanh chóng cút ra khỏi bên trong thân thể của ta, bổn vương tuyệt không cho phép ngươi đụng chạm ta!"  An Địch Mỹ Áo thiếu chút nữa vừa tức ngất đi, cố nén trên thân thể không khỏi kịch liệt giằng co. Mười lần, tám lần? Làm xong mười lần, tám lần, hắn khẳng định chết sớm rồi!

“Tiểu Mỹ Mỹ, đừng kích động! Cưng yên tâm, hôm nay bổn thần biết là lần đầu tiên của cưng lên sẽ nhân nhượng, sẽ không làm nhiều lần như vậy, làm tiếp một lần sẽ bỏ qua cho cưng! Cưng biết điều một chút nghe lời, làm cho bổn thần hảo hảo 『 thương yêu 』 cưng!" Hắc Lặc Lỗ Tư ngăn chặn thân thể  loạn giãy dụa của hắn mỉm cười nói, nụ cười kia kinh khủng đến làm cho  An Địch Mỹ Áo lưng thẳng lạnh cả người, thiếu chút nữa lại muốn hét chói tai.

“Ta không muốn! Ngươi mau đi ra, bổn vương chết cũng sẽ không làm nữa, ngươi dẹp ý niệm đó đi!"  An Địch Mỹ Áo đè xuống sự sợ hãi trong lòng, đối với nó la mắng nói. Má ơi! Trên đời tại sao có thể có sinh vật lớn lên xấu như vậy, càng xem càng dọa người!

“Hỗn đản!"  An Địch Mỹ Áo sắp bị giận điên lên, hắn lớn như vậy chưa từng thấy người  không biết xấu hổ như vậy… Không là dã thú mới đúng. Nghĩ đến hắn tôn quý vô cùng An Lỗ Đặc Vương, trên đời xinh đẹp nhất An Đích Mỹ Áo – Y Lợi Tu, lại bị một đầu dã thú cường bạo, hơn nữa còn là lần đầu tiên của hắn, hắn liền hận không được lập tức tại chỗ tự sát!

“Tiểu Mỹ Mỹ, đừng làm nũng! Nhanh lên một chút mở rộng chân của cưng, làm cho bổn thần tận tình làm cưng đi! bổn thần phi thường thích thân thể của cưng, cưng không biết thân thể của cưng rốt cuộc có nhiều mĩ!" Hắc Lặc Lỗ Tư đem tuyết trắng thon dài chân ngọc của An Địch Mỹ Áo kéo mở tối đa , liền chuẩn bị đại hiển thần uy, làm một trận thiên hôn địa ám.

“Không nên! Súc sinh, dâm thú, bại hoại, không cho phép ngươi đụng thân thể cao quý của ta… A —— tử dã thú, không được nhúc nhích… hảo trướng, đau quá… Mau dừng lại… A a… Nhẹ chút… A a…"  An Địch Mỹ Áo mới chuẩn bị mắng chết Hắc Lặc Lỗ Tư, đại thú hành đã ở trong thân thể chuyển động, tứ phía làm càn thao kiền u cúc đã sớm có nhiều vết thương chồng chất, yếu ớt vô cùng,  An Địch Mỹ Áo đau đến cả khuôn mặt nhỏ nhắn nhíu thành ở một chỗ, đáng thương khóc nức nở.

“Khả ái Tiểu Mỹ Mỹ, cưng vừa rồi khóc! Cưng biết không? Nước mắt của cưng thật mê người, làm cho người ta đặc biệt muốn tận tình địa giày xéo cưng, đem ngươi tươi sống giày vò chết!" Ác liệt dã thú không chỉ không có an ủi hắn, ngược lại ác ý ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng cười tà nói. Đáng sợ “Siêu cấp Lang Nha bổng" ở trong cúc huyệt  nhỏ hẹp chặt khít xông mạnh đi loạn, trong thân thể của hắn bá đạo dã man xâm chiếm mỗi một tấc da thịt, biểu hiện quyền sở hữu của mình.

“Ô a… Ma quỷ! Ngươi không phải là người… A a… Dâm thú, đau chết… bổn vương… Không nên… A a… Dâm thú, bổn vương nguyền rủa ngươi, ngươi… Nhất định sẽ… Không chết tử tế được… A ngô… Không nên… Hừ ừ…"  An Địch Mỹ Áo chưa từng có như hiên tại bất lực như vậy, ngoại trừ liều mạng mắng dã thú ra, hắn cái gì cũng không thể làm. ở trước mặt dã thú, địa vị của hắn, tài phú, danh hiệu, xinh đẹp toàn bộ không có tác dụng, hắn đau quá hận mình giờ phút này vô năng cùng mềm yếu.

“Khả ái Tiểu Mỹ Mỹ, làm cho cưng thất vọng rồi, cưng nguyền rủa ta sẽ không hiệu nhiệm! bổn thần là đặc biệt cai quản tử vong Ám Chi thần, bổn thần là vĩnh viễn  bất diệt không chết!" Hắc Lặc Lỗ Tư tuyệt không tức giận ngược lại cười ha ha. Trước kia những người bị hắn bắt có vô luận là nam hay nữa cho tới bây giờ  không có một ai dám mắng nó, càng đừng nói nguyền rủa nó chết, duy chỉ có cái này hoa thủy tiên quốc vương là ngoại lệ, hắn thật rất đặc biệt!

“Ghê tởm! Ngươi này đầu dâm thú chết tiệt… A… Không… A ngô… Dâm thú, bảo ngươi nhẹ một chút rồi, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?"  An Địch Mỹ Áo giận đến cả người phát run, phẫn hận dùng sức cắn dã thú một ngụm, nhưng không nghĩ tới dã thú da cứng rắn vô cùng, hắn không có cắn bị thương dã thú, ngược lại lộng thương răng của mình.

Hắc Lặc Lỗ Tư sắp cười đến đau bụng rồi, tiếp tục lửa cháy đổ thêm dầu cố ý chọc giận hắn: “bổn thần vốn là không phải là người, dĩ nhiên nghe không hiểu tiếng người rồi! Còn cưng vẫn mắng bổn thần dâm thú, chẳng lẽ cưng rất muốn bổn thần dâm tà đối với cưng sao! Cưng yên tâm, ta nhất định sẽ như cưng mong muốn, vô cùng tà ác chơi đùa cưng, để  cưng thoải mái đến điên!"

“Ngươi… Ngươi… bổn vương thề, bổn vương… A a… nhất định một… một ngày đó  báo thù… A ngô ngô… Aha…"  An Địch Mỹ Áo trừng mắt  đối với trước mắt tôn nghiêm của mình phá tan thành từng mảnh, kiên định thề nói, nhưng bị dã thú thô bạo đỉnh xông kêu ra  bảy trăm linh tám thanh âm nho nhỏ, căn bản không có một chút lực uy hiếp, chẳng qua là nhắm trúng tâm của dã thú đang tàn sát bừa bãi càng tăng lên.

Dã thú đột nhiên đem  An Địch Mỹ Áo hai con đùi đẹp nhấc lên, nâng lên tuyết đồn của hắn để mình dễ dàng đi vào càng sâu, quy đầu khổng lồ hung mãnh tiến vào chỗ sâu nhất  chẳng bao giờ tiến, làm An Địch Mỹ Áo thoải mái đến độ nổi điên một loại thét chói tai.

“A a a a a… dâm thú ghê tởm chết tiệt, cưng  đỉnh nơi nào thế? Không nên a! A a… A nha… Nóng quá! Thật là nhột… A a a… Dâm thú ngươi đối với Vương làm cái gì… A a a… Nha a…" Lúc trước ở Thủy Tiên hồ nhục bích đã bị thao nát,bị “Siêu cấp Lang Nha bổng" đầy gai nhọn dài dã man tạo ra ma sát, kích thích từng đợt mãnh liệt khoái cảm, dời núi lấp biển hướng  An Địch Mỹ Áo đánh tới, đem hắn đánh chìm. Hắn nắm chặt lông dài trên người dã thú sảng khoái kêu lớn tiếng, hai cặp đùi thon dài kẹp chặt lấy thắt lưng tráng kiện của dã thú, thân thể khẽ rời giường, tất cả sức nặng của thân thể đều tập trung trên người dã thú.

“Dâm đãng Tiểu Mỹ Mỹ, cái mông nhỏ bị làm có phải hay không cực kỳ thoải mái! Mới vừa rồi còn liều mạng nói không nên, hảo sảng! May mà bổn thần không có tin tưởng lời nói của của  cưng!" Tao mỵ âm thanh rên rỉ cùng  hành động chủ động lớn mật làm cho dã thú dục hỏa càng cao hơn, kéo ra  cánh tay tuyết trắng của An Địch Mỹ Áo, lửa nóng lưỡi liếm lên hắn chỗ chẳng bao giờ bị đụng chạm quá, mẫn cảm tới cực điểm."Siêu cấp Lang Nha bổng" thì tà ác đột nhiên chuyển động khi hắn như cũ còn rất ngây ngô trong thân thể, làm cho gai nhọn trên thú hành có thể đâm kiền ma sát đến trong thân thể của hắn mỗi một tấc mềm mại.

“YAA.A.A.. Nha nha nha nha… Dâm thú, đừng liếm trong nơi đó của ta… Thật là nhột… A… Ngứa muốn chết… A a a… Đừng nhiền nữa, cái mông muốn bốc cháy rồi… A a a… Tiện căn của ngươi thật thô, muốn nghiền chết ta… A a a… Ô ngô ngô… Cứu mạng a! thoải mái muốn chết… A a a a a…"  An Địch Mỹ Áo sảng đến lệ rơi đầy mặt, tử nhãn hiện đầy xuân tình,  gương mặt mĩ lệ vô cùng bởi vì dục hỏa mà trở nên đỏ bừng vô cùng, thân thể so với tuyết còn trắng hơn đã sớm cháy sạch đỏ bừng một mảnh, lộ ra một cỗ dâm vị mê chết người.

An Địch Mỹ Áo dục hỏa đốt cháy thì tuyệt mỹ bộ dáng hoàn toàn mê đảo  vô số người cùng dã thú, dã thú làm cho hoa thủy tiên này vừa cao quý vừa dâm đãng điên cuồng. Nó phát ra một tiếng rống dài hù chết người, ôm  An Địch Mỹ Áo đứng lên, bắt đầu hướng bên trong thao chết  hắn, đem tràng đạo mảnh mai  của hắn làm đến sắp bốc cháy rồi, dâm lãng tao thuỷ theo cúc huyệt róc rách chảy ra, đem chỗ kết hợp của hai người nhuộm một trận dơ dáy bẩn thỉu vô cùng, đồng thời cũng dâm mỹ tới cực điểm.

“A a a… Dùng sức thao ta, quá tuyệt vời! A a… Dâm thú, ngươi thao bổn vương thoải mái… thoải mái chết mất.. Hmm a… Ừ… Ngươi thật giỏi, của ngươi 『 Lang Nha bổng 』 làm được bổn vương sướng chết… A a… Tựa như bay lên trời… A a a… Dùng sức thao ta… A a… A… A a…"  An Địch Mỹ Áo vui vẻ ôm cổ dã thú, cưỡi ở trên hung khí hùng tráng cường hãn của dã thú, vui sướng  hất đầu dâm khiếu, tóc dài ngân phát sáng ở trong bóng tối đặc biệt chói mắt, đẹp đến kinh tâm động phách. Hắn thật vô cùng thoải mái, tột cùng khoái cảm nhanh làm cho hắn hít thở không thông, tiểu ngọc hành ở dưới bụng trắng vốn là đang ngủ vì ở phía sau huyệt siêu cấp kịch liệt khoái cảm, thế nhưng ở hoàn toàn không có bất kỳ đụng chạm mà tình huống đứng lên, oai phong hùng dũng khí phách hiên ngang mà đỉnh lấy bụng của dã thú.

Dã thú phát hiện dưới bụng có vật cứng đỉnh, tò mò cúi đầu vừa nhìn lập tức hai mắt tỏa sáng, cười xấu xa trêu chọc nói: “Tao Mỹ Mỹ, cưng cũng quá dâm đãng đi! Đây chỉ là bổn thần lần thứ hai thao cưng, cưng vậy mà chỉ vào phía sau khoái cảm liền cứng rắn. Bổn thần quả nhiên không có nhìn lầm cưng, cưng thật là một ngàn năm khó gặp siêu cấp tao hàng. Cưng trời sinh chính là hầu hạ nam nhân!"

“Ngươi đi chết!"  An Địch Mỹ Áo mắc cỡ nhắm mắt lại, hắn thật không mặt mũi thấy người. Hắn đường đường vua một nước, An Lỗ Đặc ánh sáng, cuối cùng lại giống như dâm phụ giống nhau, cưỡi ở trên đồng tính côn thịt Sảng muốn chết, hơn nữa còn là một con hạ tiện nhất súc vật cấp thấp. Phụ vương cùng mẫu hậu nếu trên trời có linh, nhất định sẽ bị hắn làm cho tức điên. Nhưng là… Thật sảng khoái! Hắn chưa từng có như vậy thoải mái, tựa như nằm ở trong áng mây giống nhau thoải mái, hoặc như là  một loại tê dại bị vạn đạo lôi điện đánh trúng, hắn… Thật thích cảm giác bị dã thú thao kiền … Không được! Hắn không thể như vậy, nhưng hắn là An Lỗ Đặc chí cao vô thượng Vương, hắn tuyệt không thể nào quên điểm này, hắn tuyệt không có thể giống như kỹ nữ giống nhau thích bị côn thịt  của dã thú thao…

An Địch Mỹ Áo vừa định đẩy ra dã thú, muốn từ trong dã thú trong vòng xoáy tình dục bứt ra, dã thú đoạt mở miệng trước: “Tao Mỹ Mỹ, bổn thần nghĩ đến một chuyện cực kỳ hoản ngoạn, cưng trước đem đuôi của bổn thần liếm!" Dã thú nắm cái đuôi thật dài của mình đưa tới  trước mặt An Địch Mỹ Áo, thâm thúy mắt vàng lóe ra một ti quang mang tà dị dọa người.

“Không muốn!"  An Địch Mỹ Áo không chút do dự cự tuyệt. Này cái đồ biến thái dã thú, thế nhưng muốn mình đường đường An Lỗ Đặc Vương liếm cái đuôi bẩn của nó thật sự là điên rồi! Nhìn cái thú đuôi trước mắt, dài khắp nơi đều là lông dài màu đen, so với cánh tay hắn còn thô hơn, chỉ xem liền làm cho hắn muôn nôn rồi, hắn làm sao liếm!

“Không muốn? Cưng dám cự tuyệt bổn thần! Tốt, cưng đừng trách bổn thần!" Dã thú nheo lại mắt vàng, đột nhiên buông ra  An Địch Mỹ Áo rút ra “Siêu cấp Lang Nha bổng".

An Địch Mỹ Áo rời đi “Lang Nha bổng" của nó không có chỗ nào chống đỡ thân thể, lập tức ngã ở trên giường.

“Trời ơi!!"  An Địch Mỹ Áo đau đến kêu to, may là trên giường còn có da thú thật dày nếu không hắn nhất định sẽ té bị thương. Dã thú chết tiệt, lại dám ném hắn!

“Hốn đản, đau muốn chết!"  An Địch Mỹ Áo muốn từ trên giường ngồi dậy, nhưng là hắn bị dã thú thao toàn thân như nhũn ra, hiện tại một chút khí lực cũng không có, chỉ có thể chật vật nằm lỳ ở trên giường, nhìn chằm chằm dã thú giận không kềm được mắng.

“Đáng đời cưng!" Hắc Lặc Lỗ Tư xem thường hừ một tiếng. Dám không nghe mệnh lệnh của nó, xem nó làm sao trừng phạt đóa hoa thuỷ tiên không nghe lời này.

“Ngươi…"  An Địch Mỹ Áo tức giân nắm thật chặt đôi bàn tay trắng như phấn, hận không được lập tức đem Hắc Lặc Lỗ Tư băm thành thịt vụn.

“Tiểu Mỹ Mỹ, cưng không thể không làm! Nói cho cưng biết bổn thần không có bắn ra, tuyệt sẽ không bỏ qua cho cưng!" Tà ác dã thú dâm tà cười xấu xa, chôn ở trong tiểu huyệt “Siêu cấp Lang Nha bổng" cố ý đâm xuống chỗ mẫn cảm một chút,  An Địch Mỹ Áo lập tức kiều hừ một tiếng, cái mông khẽ run lên một cái.

“Ngươi đi chết đi!"

“Ta quả thật rất muốn chết! Bị cái mông nhỏ của cưng kẹp chặt đến dục tiên dục tử!"

Ác liệt  Hắc Ám Chi thú không nhìn sự phẫn nộ của hắn, một lần nữa ngồi chồm hổm xuống úp sấp bên cạnh hắn, không để ý phản kháng của hắn kéo ra chân ngọc của hắn, cầm lấy đuôi dài đen như mực, lông mềm như nhung, lớn lên xấu xí vô cùng đi trêu trọc cúc huyệt sớm đã bị mình thao nở hoa.

“A… Dâm thú, ngươi làm gì?"  An Địch Mỹ Áo yêu  kiều hừ một tiếng, muốn khép hai chân lại, nhưng bất đắc dĩ chân của hắn bị dã thú nắm chặt, không cách nào như nguyện.

Dã thú không để ý tới hắn, cầm lấy cái đuôi thô to đầy lông của mình nhằm  miệng cúc huyệt  mĩ lệ miệng đâm vào ngoạn chơi. Bị dã thú thao đến một nửa cúc huyệt  đang nhạy cảm vô cùng làm sao chịu được, lập tức nhiệt tình nghênh hợp, khả ái miệng nhỏ khẽ mở ra khép lại.

“A… Dâm thú, nhanh lên một chút lấy ra cái đuôi của ngươi, thật là nhột… Ngô ừ…"  An Địch Mỹ Áo khó chịu nũng nịu mắng, chỉ bị thao  một nửa bí huyệt đang tao dương, trống không muốn chết, chết tiệt dã thú còn cố ý như vậy chỉnh hắn. Cái đồ  hỗn trướng dã thú!

Dã thú còn chưa để ý tới hắn,cái đuôi đùa chuyên tâm chơi đùa giỡn tiểu cúc hoa, cứng rắn lông đuôi dâm tà ma sát mềm mại miệng cúc huyệt. Thỉnh thoảng còn đem cái đuôi đầy gai nhè nhẹ đỉnh vào trong cúc huyệt, nhẹ nhàng mà trừu sáp di chuyển hai cái, sắp đưa  An Địch Mỹ Áo ép điên rồi.

“Vào… Đi vào! Nhanh lên một chút đi vào…" Ở dã thú dâm tà vô cùng đùa bỡn,  An Địch Mỹ Áo mau bị ép điên rồi, cũng không chịu được nữa nức nở kêu lên. Cúc huyệt của hắn cũng bị cái đuôi của dã thú khiến cho ngứa muốn chết, thật muốn có cái gì đó hung hăng  đâm vào làm chết hắn.

“Cái gì?" Dã thú giả bộ không hiểu, dã thú thật không phải chỉ là một loại xấu xa.

“Ta… bổn vương cho ngươi cắm cắm! Ô…"  An Địch Mỹ Áo ngượng ngùng kêu lên, cái mông của hắn thật giống như có rất nhiều sâu ở bên trong gặm cắn, hắn liền ngứa muốn chết.

“Cắm vào chỗ nào của cưng? Cưng không nói rõ ràng, bổn thần không biết!"

“Ngươi… Mời cắm vào của ta… Của ta…"  An Địch Mỹ Áo mau xấu hổ  điên rồi, hắn thật sự nói không nên lời.

“Của cưng cái gì? Là chỉ thí mắt của cưng sao?"  An Địch Mỹ Áo càng xấu hổ, sẽ chỉ làm dã thú càng muốn nhục nhã hắn.

“Đúng… Mời cắm vào thí mắt của ta, làm cho… Làm cho ta thoải mái… Ô ô…"  An Địch Mỹ Áo cảm thấy thẹn gật đầu, sau khi nói xong cũng nhịn không được nữa khóc rống lên. Hắn không muốn sống nữa, hắn đường đường là vua một nước, thế nhưng nói ra những lời không biết xấu hổ hạ tiện như vậy! Nhưng là… Nhưng là hắn hiện tại thật muốn “Siêu cấp Lang Nha bổng"của dã thú cắm vào trong thân thể của hắn, đem hắn thoát khỏi cảm giác khủng bố trống rỗng cùng tao dương.

“Muốn bổn thần cắm vào tao thí mắt sao, làm chết cưng siêu cấp tiểu dâm phụ, cũng không phải là không thể được! Bất quá bổn thần có một điều kiện,  dùng miệng nhỏ nhắn của cưng giúp ta liếm ướt nó!" Dã thú đem cái đuôi  đang tắc quái ở cúc huyệt lần nữa đưa tới trước miệng hắn, tà ác ra lệnh.

“Không muốn!"  An Địch Mỹ Áo dời đầu đi chỗ khác, lập tức cự tuyệt.

“Vậy bổn thần cũng không cần sáp cái mông tao của cưng nữa!" Dã thú không sao cả  nhún nhún vai, cười lạnh uy hiếp nói.

“Ngươi…"  An Địch Mỹ Áo mau bị dã thú tức điên rồi, nhưng đối với dã thú một chút biện pháp cũng không có.

“bổn vương hận ngươi!" Cuối cùng  An Địch Mỹ Áo vẫn là hướng dã thú thỏa hiệp, nghiến răng nghiến lợi hung ác trừng dã thú một cái sau, bắt được cái đuôi của dã thú mở ra môi đỏ mọng ngậm một chút. Hắn không có cách nào không hướng dã thú thỏa hiệp, cái mông của hắn nếu như không có có cái gì kiền đi vào, hắn lập tức cũng sẽ bị  dục hoả đáng sợ trong mông tươi sống chết cháy.

“Không sao! Cưng càng hận bổn thần, bổn thần càng thích cưng!" Dã thú mở ra kinh khủng miệng rộng, lộ ra tiếng cười hù chết người, thắt lưng tráng kiện của dã thú hướng phía trước một cái, “Siêu cấp Lang Nha bổng" lập tức vọt vào hồng cúc vẫn đang “Há miệng"đối với nó .

“A a a ——" khát vọng đã lâu “Lang Nha bổng" một lần nữa trở lại trong thân thể lấp đầy cái mông trống rỗng tao dương,  An Địch Mỹ Áo phát ra vui sướng tiếng thét chói tai. Tiểu cúc hoa của hắn cùng hắn vui vẻ, chăm chú mút chặt  “Lang Nha bổng" tráng kiện hùng vũ sợ nó chạy mất.

“Tiểu lẳng lơ, đừng kẹp như vậy chặt, bổn thần không chạy thoát được đâu!" Dã thú bật cười, vỗ hạ cái mông mĩ lệ tuyết trắng của hắn, đại thú hành dường như trừng phạt hung ác đút vào, đem cái mông nhỏ dâm đãng  làm đến vui vẻ xoay loạn giống như khiêu vũ.

“A a… Chính là như vậy, dùng sức sáp bổn vương… A a… Thật sâu, thật mãnh liệt… A a… Lại dùng lực một chút, hung hăng  thao bổn vương… A a a…"  An Địch Mỹ Áo lộ ra đường cong thân thể duyên dáng, há to mồm dùng sức kêu, rõ ràng vô cùng thoải mái.

“Tiểu dâm phụ, đừng chỉ biết là phát tao, nhanh lên một chút liếm đuôi thần của bổn thần. Nếu không cẩn thận bổn thần sẽ không làm cái mông tao của cưng, không để cho cưng thoải mái!" Dã thú nhắc nhở, chợt một chút đỉnh trên cúc tâm của hắn.

“A a… Ta liếm! Ta liếm! Cầu ngươi… không nên… không thao tao mông của ta… Ta liếm…" Đã bị dục vọng thống trị lý trí  An Địch Mỹ Áo sợ  vội vàng lắc đầu, vội vàng liếm lên cái đuôi màu đen to lớn buồn nôn trong miệng, cái đuôi tràn ngập mùi lạ làm cho hắn buồn nôn vô cùng, tùy thời cũng sẽ phun ra, nhưng hắn không dám kháng lệnh của dã thú,  cái lưỡi đinh hương mĩ lệ vụng về  liếm cái đuôi lớn lông mềm như nhung.

“Ngô… Thật là thoải mái, Tiểu lẳng lơ, chính là như vậy! Cưng liếm làm bổn thần thoải mái chết rồi!" Cái đuôi của dã thú đều rất phát triển, cũng rất nhạy cảm, dã thú vô cùng sảng. Làm như khen thưởng “Siêu cấp Lang Nha bổng"của nó cũng nhiệt tình hồi báo  An Địch Mỹ Áo, ra sức thao kiền tiểu huyệt nóng ướt dễn hỏng.

“A a a… Không! Dâm thú, ngươi nhẹ chút… A a… Thật thật sâu, nhưng là thật lợi hại… A a… Ừ ngô…"  An Địch Mỹ Áo sảng đến ngón chân đều co quắp, càng thêm dùng sức liếm cái đuôi đầy lông của dã thú, rất nhanh đã đem đỉnh cái đuôi liếm  ướt đẫm, trong suốt nước miếng khiến cho màu đen thú mao lòe lòe tỏa sáng.

“Tiểu dâm phụ, bổn thần hôm nay làm cho cưng hảo hảo nếm thử thần đuôi lợi hại của bổn thần!" Dã thú đột nhiên dừng lại, cầm qua cá đuôi đã bị  An Địch Mỹ Áo liếm đến ẩm ướt, sau đó làm một chuyện hắn khó có thể tin. Dã thú lại đem thú đuôi của mình phóng trong cúc huyệt của hắn trước đó vẫn đang cắm một cây thú hành, muốn nhét vào.

Tiểu huyệt của An Địch Mỹ Áo sớm bị “Siêu cấp Lang Nha bổng"của dã thú nhét đến căng đầy, làm sao có thể lại cắm những vật khác vào được, nhưng dã thú lại dám dùng móng tay bén nhọn theo thú hành vẫn đang cắm trong  miệng cúc huyệt dọc theo kéo ra một tia khe hở, đem đuôi thú thô to của mình đâm vào,  mỹ huyệt mềm mại của An Địch Mỹ Áo nữa lần lại bị thương chảy máu.

“A a a…"  An Địch Mỹ Áo làm sao chịu được, tự nhiên đau đến sắp ngất đi, khuôn mặt nhỏ nhắn  xinh đẹp trong nháy mắt trở nên tái nhợt vô cùng."Dâm thú, mau… Mau đưa cái đuôi lấy ra đi, cái mông của ta nứt ra rồi…"  An Địch Mỹ Áo đau đến khuôn mặt đầy mồ hôi, khó chịu được loạn đánh dã thú, vốn là hạ thân ngẩng cao cũng đau đến héo rút đi xuống.

“Tiểu Mỹ Mỹ, cưng nhịn một chút, chờ hoàn toàn đi vào liền đã không đau!" Dã thú an ủi, vươn ra lưỡi dài ôn nhu không ngừng liếm mặt của hắn.

Thật ra thì dã thú cũng đầu đầy mồ hôi, hắn thật sự quá chặt, nhục huyệt nhỏ hẹp bị đại nhục bổng  của mình nhét được căng đầy, cái đuôi của nó mới đi vào một chút liền vào không được nữa.

“Ta không muốn! Ngươi mau đi ra… Ô ô, thật đau quá… Cầu ngươi mau đi ra…"  An Địch Mỹ Áo lắc đầu, khóc đến không thành tiếng. Dã thú quá biến thái, thế nhưng sẽ nghĩ tới đem cái đuôi đều bỏ vào trong mông của hắn, hắn nhất định sẽ chết!

“Ngoan! Nhịn một chút là tốt, cưng thả lỏng một chút!" Dã thú tàn nhẫn quyết tâm cự tuyệt, dám tàn nhẫn dùng sức đem thú đuôi khổng lồ của mình thọc đến chỗ sâu trong cúc huyệt, không trung vang lên thanh âm một tiếng xé rách,  An Địch Mỹ Áo cúc huyệt lại một lần nữa bị dã thú tàn bạo xét nát.

“A a a ——"  An Địch Mỹ Áo đau đến cả người co quắp, cả người đều đau điên rồi.

Thấy vẻ mặt của hắn vô cùng thống khổ, dã thú không khỏi đau lòng, vội vàng nhu chơi đầu vú của hắn cùng ngọc hành, muốn giảm bớt nỗi thống khổ của hắn, đồng thời hai hung khí chôn ở trong cơ thể hắn lẳng lặng đình ở bên trong, không dám lộn xộn.

Dã thú vô cùng có kỹ xảo, tại nó ôn nhu vừa kích thích chơi đùa xoa nắn  An Địch Mỹ Áo dần dần có khoái cảm, kìm lòng không nổi yêu kiều đứng lên: “A ngô… Ngô a a… A a…"

Thấy  An Địch Mỹ Áo chẳng phải đau đớn như vậy, dã thú nhẫn nại đã lâu cũng chờ không nổi nữa, thú hành cùng cái đuôi đồng thời từ từ động. Mới có một chút khoái cảm  An Địch Mỹ Áo, vừa đau kêu lên, “A… Đau quá, cầu ngươi mau dừng lại, ta sẽ chết… Ô ô… Súc sinh, ta thật sẽ chết, cầu ngươi mau dừng lại… Ô ô ô…"

Dục hoả đốt người dã thú không có biện pháp dừng lại, thú hành thô to cùng thú đuôi giống như tự mình có ý chí, chủ động ở  trong nhục huyệt  nhỏ hẹp vô cùng nhanh chóng trừu động, hung ác thao kiền hang động mất hồn ngọt vô cùng. Nhưng dã thú lại gia tăng trên tay độ mạnh yếu, càng thêm ra sức xoa lấy  đầu vú cùng ngọc hành của An Địch Mỹ Áo, kinh khủng thú miệng cùng lưỡi dài vẫn liếm các điểm mẫn cảm khác trên người hắn, giống như lỗ tai, cổ, lồng ngực.

Đáng thương  An Địch Mỹ Áo lâm vào trong Địa ngục kinh khủng, phía trước thoải mái vô cùng, phía sau đau đến không muốn sống, hắn cảm thấy linh hồn của hắn bị dã thú xé thành hai nửa. Một nửa say đắm ở phía trước khoái cảm không cách nào tự kiềm chế, một nửa bị phía sau đau đớn cắn nuốt liều mạng muốn chạy trốn.

An Địch Mỹ Áo  liền cho là loại thống khổ này có vĩnh viễn hành hạ hắn, phía sau cúc huyệt bắt đầu có biến hóa, vốn là chỉ có  cảm giác cúc huyệt xuyên tâm ở hai siêu cấp hung khí thao kiền, thế nhưng từ từ có khoái cảm. Khi thú hành đầy gai nhọn dài  cùng thú đuôi dài khắp cứng rắn lông mao xẹt qua tràng đạo chống đỡ chỉ còn một tầng da mỏng, niêm mạc đau đến tê dại thế nhưng lại xông lên nhiều tia khoái cảm. Theo dã thú cắm rút càng lúc càng nhanh, cái loại khoái cảm này cũng càng ngày càng mãnh liệt, trời sinh tính dâm đãng  An Địch Mỹ Áo lại bắt đầu phát tao.

“A a… A a… A a a… Nóng quá… A a a… Đau a… Không nên a… Bại hoại, ngươi khiến cho ta thật kỳ quái… A a a…" Trong thân thể bị mạnh nhét vào hai  hung khí to đến không nói nổi,  An Địch Mỹ Áo vẫn cảm thấy đau đến rất lợi hại, nhưng trong đau đớn xen lẫn một tia tê dại khoái cảm lại là làm người ta mê luyến say mê, làm cho hắn không nhịn được muốn nhiều hơn.

“Tiểu tiện nhân, cái mông bắt đầu thấy thoải mái sao! Ha ha ha… Lúc này mới chẳng qua là bắt đầu, cưng sẽ càng ngày càng thoải mái!" Dã thú cũng thoải mái tới cực điểm, hai cái khí quan mẫn cảm nhất đồng thời lại bị huyệt vừa nóng nhục vừa thật chặt bao vây ở chung một chỗ, cái loại khoái cảm này thật là tuyệt vời vô cùng.

Dã thú thoải mái, dĩ nhiên cũng không quên báo đáp An Địch Mỹ Áo khiến nó nếm được loại tư vị tuyệt đẹp này, nó vung hai cây hung khí thô to vô cùng điên cuồng mà thao kiền hắn. Hai cây hung khí mỗi cái đều có cái đặc biệt riêng, một dài khắp nơi là gai nhọn, một dài khắp nơi là lông mao cứng rắn, mỗi cái dâm khí  cũng đủ  làm cho người khác siêu cấp điên cuồng, hai cây cùng tiến lên quả thực là muốn mạng nhỏ của An Địch Mỹ Áo. Hai hung khí đáng sợ hợp lực càng không ngừng công kích  tiểu huyệt  kiều mỵ mĩ lệ, cuồng thao cúc tâm ở chỗ sâu, hung khí đầy gai nhọn cùng lông mao cứng rắn đem nhục bích mềm mại nhạy cảm đâm đến tao dương vô cùng, đem tiểu huyệt đáng thương thao thành một bãi  xuân thủy mê người.

“A a a… Thao ta! Dùng sức thao ta… Đại Hắc ca ca, cầu ngươi thao chết ta… A a a… Quá sung sướng… A a… Khoái chết ta… Đại Hắc ca ca,hai cây côn thịt của ngươi thật lợi hại… Thao chết  huyệt dâm nhỏ của Mỹ Mỹ… Mỹ Mỹ thật thích ngươi… A a a… Mỹ Mỹ thật yêu ngươi, cầu ngươi hung hăng  thao người ta… A a a… Ngươi thao người ta muốn lên trời… A a a a a…"  An Địch Mỹ Áo bị dã thú thao thành ngây ngất đê mê, hắn bị dã thú hoàn toàn chinh phục, thành một đầu mẫu thú chỉ biết là cầu dã thú thao hắn. Hắn ôm đầu dã thú, chủ động hôn khuôn mặt xấu xí kinh khủng của dã thú, dâm đãng phong tao kêu la loạn xạ. Hắn hiện tại cái gì cũng không biết rồi, cái hắn biết trước mắt là bị giống đực làm được hắn thoải mái vô cùng, hắn thật yêu nó!

Nguyên lai  An Địch Mỹ Áo bề ngoài thanh thuần cao ngạo, nhưng thật ra thì trời sinh bản tính dâm dãng, là một khó gặp được siêu cấp dâm ô. Chẳng qua là hắn vẫn mắt cao hơn đầu, tự luyến vô cùng, cảm thấy trên đời không có một người xứng đôi với hắn, cho nên mặc dù người theo đuổi vô số, nhưng lại chưa bao giờ cùng người khác phát sinh qua quan hệ, vì vậy hoàn toàn không có cơ hội phát hiện bản tính dâm đãng ẩn núp ở trong xương tuỷ của hắn. Nhưng ngoài ý muốn hắn bị dã thú cường bạo, hoàn toàn lộ ra một mặt dâm đãng mà hắn không muốn người khác biết, hắn và siêu cấp háo sắc dã thú thật là nồi nào úp vung đấy —— tuyệt phối!

Nghe được  An Địch Mỹ Áo cái thanh âm kia khả ái vô cùng, dâm đãng vô cùng “Đại Hắc ca ca", dã thú hoàn toàn điên rồi, nó hôn lên đôi môi đỏ mỏng kiều diễm của An Địch Mỹ Áo, trước kia có lẽ nó chỉ là ham muốn sắc đẹp của An Địch Mỹ Áo, nhưng giờ phút này nó cảm thấy nó thật sự yêu  An Địch Mỹ Áo rồi.

“Ừ ngô… Ngô ngô…"  An Địch Mỹ Áo nhiệt tình hôn đáp lại dã thú, ngây ngô vươn ra cái lưỡi hương diễm cùng  lưỡi dài của dã thú quấn quýt một chỗ, kịch liệt sắc tình giao hợp trên không trung, tựa như hạ thể  của bọn họ liền cùng một chỗ giống nhau, dâm mỹ vô cùng.

An Địch Mỹ Áo sảng đến thất thần, bất quá trong mông lý đột nhiên bị một đống lớn gai nhọn kỳ quái nhọn ôm lấy, làm cho hắn vô cùng thống khổ, đáng thương  nhìn dã thú khóc nói: “A a… Thật nóng! Dã thú ca ca, đau quá… Trên cây gậy của ngươi có cái gì… Ôm lấy cái mông của Mỹ Mỹ… Đau chết nhân gia … Ngô ô…"

“Mỹ Mỹ, ngoan! Dã thú ca ca bắn tinh, chờ dã thú ca ca bắn xong thì tốt rồi!" Dã thú biết  An Địch Mỹ Áo rất cực khổ, vươn ra lưỡi dài nóng ướt liếm khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mồ hôi của hắn an ủi. Nó mặc dù là thần, nhưng khi thú hình rất giống một số động vật ở nhân gian thời điểm xuất tinh trên bộ phận sinh dục gai nhọn sẽ chủ động ôm lấy nhục huyệt của mẫu thú, làm cho tinh dịch không chảy ra làm nâng cao tỉ lệ mẫu thú mang thai.

“Ô ô… Nhưng thật sự đau quá… A a… Dã thú ca ca, ngươi bắn nhanh một chút… A a…"  An Địch Mỹ Áo ôm cổ dã thú kiều mỵ làm nũng, cái mông đau đến một mực run rẩy.

“Mỹ Mỹ ngoan! Cũng sắp rồi, cưng nhịn một chút nữa!" Dã thú liếm hạ môi hồng diễm của hắn, nhưng thời gian dã thú xuất tinh lâu gấp mấy lần loài người, số lượng tinh dịch cũng nhiều gấp mấy lần loài người, bụng của hắn đều trướng lên rồi,  dã thú còn gục ở trên người hắn vẫn bắn.

“A a… Làm sao nhiều như vậy… A ngô… Mỹ Mỹ chứa không nổi… Nhiều quá… A Hmm… Ta không được… A ——" khác hẳn với  số lượng thường nhân bắn tinh làm cho  An Địch Mỹ Áo đau đến oa oa gọi, đồng thời cũng sảng tới cực điểm. Tinh dịch của dã thú mặc dù trướng chết hắn, nhưng đồng thời nhiệt độ giống như nham thạch nóng bỏng làm cả người hắn thoải mái vô cùng, toàn thân dâng lên một loại dòng điện kỳ quái.

Trước mắt hiện lên một đạo ánh sáng,  An Địch Mỹ Áo lại bị dã thú bắn tinh kích thích đến lại một lần nữa cao triều, tối nay lần thứ hai hôn mê bất tỉnh…
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại