Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 2 - Chương 28: Thiếu

Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương

Quyển 2 - Chương 28: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

Trên mặt ba người ở sofa đều mang theo vẻ kinh ngạc, người này thật là cái gì cũng có thể nói ra được.

Tang Nhất Cầm đâu nào có thể quản được phản ứng của bọn họ, tiếp tục: “Mặc Khuynh Thành, tôi nói cho cô biết, tôi xem trọng anh ta, tôi tin tưởng anh ta cũng nhìn tới tôi, cho nên cô vẫn không cần giống người thứ ba chen chân giữa chúng tôi, nếu không tôi sẽ quấy nhiễu, anh ta cũng sẽ quấy nhiễu, đến lúc cô có bất cứ yêu cầu gì, cô cứ nói, coi như là bồi thường cô."

Mặc Khuynh Thành vẫn không nói gì như cũ, chỉ là nội tâm không khỏi châm chọc một phen, Mặc Giác này chết tử tế không xong khuôn mặt còn có vẻ nữ tính hóa, không chào hỏi mình một cái gọi là kinh hỉ bản thân cũng có thể tiếp thu, nhưng này tính là gì, kinh hỉ xong còn tặng món quà nhỏ? Làm ơn, loại quà nhỏ này đã tự kỉ không hiểu tiếng người còn có thể không cần xuất hiện hay không, đều nói gặp nhau là cái duyên, đây quả thực là nghiệt duyên!

Mặc Giác a Mặc Giác, anh rốt cuộc có tài đức gì, bị một món quà nhỏ này nhìn trúng?

Mặc Khuynh Thành trầm mặc không nói khiến cho Tang Nhất Cầm tưởng rằng im lặng, trong lòng cô ta có chút đắc ý, cô ta đã nói rồi, người nào trong Đại học Đế Đô không nể mặt cô ta,nếu cô thức thời, đến lúc đó chính người bạn gái đương nhiệm so với tiền nhiệm này của anh, còn có thể đại lượng tha thứ cho mạo phạm lần trước.

Lúc cô ta không ngừng tưởng tượng về cuộc sống tốt đẹp khi đó, liền nghe thấy Mặc Khuynh Thành nói: “Cô có bị bệnh không."

Tang Nhất Cầm có chút phản ứng không kịp, sững sờ hỏi: “A?"

Lê An An thay mặt Mặc Khuynh Thành nói.

“Này, Tang Nhất Cầm, cô sẽ không thật sự ngu ngốc nghe không hiểu tiếng người như vậy đi, ý của Mặc Khuynh Thành là, đầu óc có bệnh, nên trị liệu rồi."

Hứa Tịnh có chút trách cứ nói: “An An, cậu nói nhiều như vậy với cô ta làm gì, Tang đại tiểu thư người ta là thiên tài sinh viên khoa tài chính đấy, điểm ấy nói, cô ta nghe vẫn có thể hiểu được."

Lê An An vừa nghe, vội vàng làm ra bộ dáng hoảng sợ che miệng lại, sau đó giải thích nói: “Là tôi hảo tâm làm chuyện xấu, thật sự là thực xin lỗi, nếu Tang đại tiểu thư nghe hiểu, như thế không cần đứng cản ở cửa nữa, dù sao huấn luyện viên cũng đang chờ chúng ta đó."

Nói xong, cô còn đặc biệt lộ ra tươi cười, nhưng nội tâm lại bồn chồn.

Huấn luyện viên ơi huấn luyện viên, liền xem anh với Khuynh Thành nhà cô cùng một tổ tiên, anh liền hi sinh làm lá chắn đi.

Tang Nhất Cầm lúc này hoàn toàn bị lửa giận vây quanh, bọn họ, bọn họ dám hẹn hò với người đàn ông của mình! Quả thực không thể dễ dàng tha thứ!

“Lê An An, cô cái đồ đê tiện này, vậy mà dám dụ dỗ người đàn ông của tôi ở sau lưng, thế nào, cô là quá thiếu đàn ông phải không, không quen nhìn người khác ân ái đúng không, hồ ly tinh thối tha, tôi phi xé cô!"

Vẻ mặt Lê An An đồng tình nhìn Tang Nhất Cầm liều lĩnh vươn tay chuẩn bị xé chính mình, ngay tại lúc ngón tay sơn móng đen bóng kia cách mặt cô chỉ mười centimeter, ngừng lại.

Chỉ thấy trên cổ tay cô ta, bị một bàn tay trắng noãn rõ ràng nhẹ nhàng bắt lấy.

Tang Nhất Cầm phẫn nộ nghĩ muốn rút tay ra khỏi, nhưng không có cách nào nhúc nhích chút nào.

“Mặc Khuynh Thành, cô muốn làm gì, buông tay cho lão nương!"

Mặc Khuynh Thành nhàn nhạt nói: “Tang Nhất Cầm, cô đừng được một tấc lại muốn tiến thêm một thước."

Tang Nhất Cầm hừ lạnh một tiếng, “Tôi được một tấc lại muốn tiến một thước? Được một tấc lại muốn thêm một thước không phải là các người sao, các người một đám hồ ly tinh dụ dỗ người đàn ông của tôi, nhất là cô, Mặc Khuynh Thành, cô có bản lĩnh dụ dỗ sao không có gan thừa nhận!"

Mặc Khuynh Thành nhìn cô ta giống như nhìn một loại “Ngu ngốc", sau đó mắt rời khỏi, nhìn về phía đại não của cô ta, cố nén suy nghĩ muốn giải phẫu.

Lê An An: “Khuynh Thành, người này có bị bệnh không, có cần mình bấm số gọi bệnh viện không?"

Mặc Khuynh Thành nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó trực tiếp quật ngã Tang Nhất Cầm ngã xuống đất, nhìn cô ta nằm trên mặt đất, hài lòng gật gật đầu, quả nhiên, bản thân vẫn là thích nhìn xuống người khác nhất.

“Tang Nhất Cầm, tôi không muốn trước sau quân huấn gặp phải phiền toái gì, nếu như cô lại không thu liễm lại, cha mẹ của cô, sẽ bị cô liên lụy đấy."

“Phi! Mặc Khuynh Thành, cô chỉ là một minh tinh nhỏ, đến đầu ngón tay của cha tôi cũng không bằng, muốn cướp người đàn ông của tôi, kiếp sau đi!"

Mặc Khuynh Thành cũng không nhiều lời, đứng dậy cùng đám người Lê An An rời khỏi kí túc xá.

“Ầm."

“Hừ, hừ."

Tang Nhất Cầm như là tất cả sức lực trên người đều không còn, cả người tóc tai bù xù nằm trên mặt đất, mồ hôi không ngừng chảy xuống ròng ròng.

Thật là đáng sợ, cái nhìn sau cùng kia của Mặc Khuynh Thành, thật sự thật là đáng sợ!

Cô ta vẫn cho là, thời gian dài như vậy, Mặc Khuynh Thành trừ bỏ giỏi đấu võ mồm ra, cái khác một chút cũng không biết, nhưng mà là cô ta sai rồi, cái nhìn vừa rồi, cô ta cực kì rõ ràng cảm nhận được sát ý không hề che giấu chút nào, cô ấy thật nghĩ muốn giết mình!

“Không, sẽ không, Mặc Khuynh Thành chỉ là làm bộ làm tịch, Tang Nhất Cầm, mày không cần phải sợ, cô ta tuyệt đối không dám..."

Không ngừng trấn an chính mình, nhưng nội tâm cô ta lại theo thời gian trôi qua, càng lúc càng sợ hãi.

Không được! Cô ta phải tìm Tang Vĩnh Tiệp, phải lập tức khai trừ Mặc Khuynh Thành, không thể tiếp tục giữ lại nữa!

Nghĩ như vậy, cô ta cuống quít lấy điện thoại di động ra, bấm dãy số quen thuộc.

Đám người Lê An An rời khỏi kí túc xá rất nhanh liền tụ họp với bọn Tống Tiểu Bảo.

Lê An An nhìn thấy bọn họ, có chút hỏi tội nói: “Mình nói các cậu a, từ khai giảng đến bây giờ, các cậu một chút cũng không nghĩ tới bọn mình."

Cam Triết vội vàng nói: “An An, sao cậu lại nói như vậy, chúng mình làm sai cí thể không nghĩ tới các cậu được, chỉ là vừa khai giảng, có nhiều việc phải chuẩn bị, cho nên bây giờ mới kéo nhau đến được."

Lê An An miệt thị nhìn anh, “Mình có nói chuyện với cậu sao, ra một bên, phản đồ!"

Cam Triết sờ sờ mũi, tự giác ngậm miệng lại, không có cách nào, ai kêu anh vụng trộm sửa lại chuyên ngàng a.

Mặc Khuynh Thành lại nói: “An An, cậu đừng làm khó cậu ấy, lúc trước mình cũng không bảo các cậu chọn chuyên ngành giống mình."

Lê An An tức giận nhìn bạn thân phá dỡ đài của mình, nói: “Khuynh Thành, sao cậu có thể như thế, mình đây không phải là lo lắng cậu gặp chuyện bất công của thiên hạ sao! Chúng ta hiện tại học là vì người nào, còn không phải là vì cậu sao, lòng tốt không được báo đáp!"

Mặc Khuynh Thành lại nói: “An An, nếu là cậu ôm tâm tư như vậy mới đến khoa tài chính, thì mình khuyên cậu nhanh chóng đổi chuyên ngành đi."

Lê An An bị đả kích lớn, “Mặc Khuynh Thành, cậu nói cái gì!"

Mặc Khuynh Thành vẫn như cũ nói: “Như những gì cậu vừa nghe thấy."

Lê An An lần này thực sự tức giận, cô không ngu, ngược lại cực kì thông minh, chỉ là thời điểm ở cạnh đám người Mặc Khuynh Thành, cô không nguyện tiêu phí thêm tế bào não.

Cô biết ý tứ của Mặc Khuynh Thành, nhưng trong nháy mắt chính mình nhìn cô ấy lúc đó, toàn bộ tất cả đều thay đổi, bản thân không còn là người bảo vệ cô ấy nữa, hiện giờ chính mình cũng chỉ có thể cố gắng để không làm cản trở tới, cô tin tưởng mọi người ở công ti phấn đầu cũng đều có tâm tư như vậy.

Không khí dần ngưng tụ lại, mọi người cũng không biết nên làm thế nào mới tốt.

“Mấy đứa đứng ở chỗ này làm gì?" Sợ em gái sốt ruột Mặc Giác vẫn không nhịn được mà chạy tới, chẳng qua tình huống hiện tại giống như có chút không đúng.

Mặc Khuynh Thành nhìn anh, ảm đạm cười, “Anh hai."

Mặc Giác đem bàn tay to để lên đầu cô, hài lòng nói: “Em gái ngoan."

Lê An An hiện đang tò mò quan hệ của hai người lúc nghe đến tiếng gọi này xong, cũng chỉ là đem kinh ngạc che dấu dưới đáy lòng, hừ, cô hiện tại đúng là cùng Mặc Khuynh Thành nháo thành vặn vẹo mà.

Mặc Giác cảm thấy hài lòng khóe mắt cong lên, hơi ôm Mặc Khuynh Thành hỏi: “Mấy đứa đang muốn đi đâu vậy?"

Tô Nhạc Thiên nói: “Chúng ta chuẩn bị đi siêu thị mua chút đồ cho quân huấn."

Mặc Giác hiểu rõ nói: “Anh đi cùng mấy đứa vậy, vừa lúc nói cho mấy đứa cái gì không cần mua."

“Thật vậy chăng? Vậy thật sự quá tốt, huấn luyện viên!"

Mặc Giác vẫy vẫy tay, “Đừng gọi tôi là huấn luyện viên, mấy đứa đều là bạn của em gái tôi, liền gọi tôi một tiếng anh hai Mặc đi."

“Anh hai Mặc."

“Được rồi, vậy chúng ta đi thôi."

Mặc Giác buông Mặc Khuynh Thành ra, sau đó đem Lê An An kéo đến cuối cùng, bắt đầu tán gẫu với cô.

“Em là Lê An An đúng không, anh thường xuyên nghe em gái với anh cả nói về em, cảm ơn em bình thường chiếu cố với em gái anh."

Lê An An có chút thụ sủng nhược kinh, “Anh hai Mặc, đây đều là điều em phải làm, huống hồ em cũng không có chiếu cố nhiều như vậy."

“Em đừng có khiêm tốn như vậy, em là người đầu tiên nguyện ý làm bạn với Khuynh Thành, nhưng mà giữa hai đứa có xảy ra mâu thuẫn gì, có thể nói với anh không?"

Lê An An có chút xoắn xuýt đem 

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại