Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá
Chương 12: Cặp sinh đôi lần đầu gặp nhau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
5��Cậu sống ở nhà tớ có tốt không? Mẹ tớ có đánh cậu mắng cậu không? Tính khí của bà ấy rất nóng nảy, không việc gì thì cậu chọc bà ấy ít lại, cha tớ đối xử với tớ rất tốt, còn trông đẹp trai hơn bất kỳ ai, chỉ là công việc bận rộn ít khi về nhà, cậu đã gặp ông ấy chưa?" Sau khi Lạc Lăng tận hưởng tình mẹ dịu dàng của Thiên Nhã, nghĩ đến việc có khả năng phải về bên cạnh Hạ Vân Cẩm, gương mặt nhỏ nhắn khó mà che giấu nỗi hụt hẫng. La Tiểu Bảo vừa nhìn đã đọc được suy nghĩ của cậu, vội nói: “Yên tâm, lần này tớ về không phải để gấp gáp đổi lại thân phận, tới đây, tớ có chuyện này muốn nói với cậu." Cậu bé cong ngón tay ra hiệu2Lạc Lăng ghé sát tai lại, như thể tránh tai vách mạch rừng. Lạc Lăng ghé mặt sang, hai gương mặt nhỏ đáng yêu trông giống như đúc xích lại gần nhau, biểu cảm cũng như nhau, ánh mắt lộ vẻ kỳ dị và thần bí. Lạc Lăng vừa nghe vừa gật đầu, rất vui mừng vì suy nghĩ của La Tiểu Bảo ăn nhịp với mình, nói xong cả hai đều bật cười. “La Tiểu Bảo, ma mi về rồi này."
La Thiên Nhã rõ ràng không biết cuộc gặp mặt lúc nãy của hai bé cưng, lúc này Lạc Lăng đã tiễn La Tiểu Bảo về nhà từ sớm, còn mình thì ở nhà xem ti vi, trong lòng trù tính chuyện hai người vừa bàn bạc khi nãy. “Ma mi, mẹ nghĩ con có anh trai hay em trai không ạ, người ta rất muốn có một8người." Lạc Lăng chạy ton ton về phía trước ôm lấy cổ của Thiên Nhã đòi bể, hỏi dò.
Vẻ mặt Thiên Nhã hoài nghi: “Ma mi chỉ có một mình bé cưng con thôi, đâu có anh trai em trai nào, có ma mi bên cạnh còn không đủ sao? Nhóc con này." Vừa nói cô vừa yêu chiều véo má của con trai cưng.
Trên mặt Lạc Lăng lộ ra một chút thất vọng, không từ bỏ mà hỏi thêm: “Đủ ạ, người ta có ma mi Thiên Nhã thì đủ rồi, nhưng mà người ta có anh em sinh đôi không ạ?"
Thiên Nhã bất giác bật cười: “La Tiểu Bảo, sao hôm nay con lại gặng hỏi những vấn đề kỳ lạ như này, không có không có, ma mi chỉ có một mình con trai cưng là con thôi, trong cái đầu nhỏ của con sao lại6lắm câu hỏi đến thế." Sự thất vọng lại xuất hiện trên mặt cậu bé, Lạc Lặng thầm cảm thấy sự việc phức tạp hơn trong tưởng tượng.
5��Cậu sống ở nhà tớ có tốt không? Mẹ tớ có đánh cậu mắng cậu không? Tính khí của bà ấy rất nóng nảy, không việc gì thì cậu chọc bà ấy ít lại, cha tớ đối xử với tớ rất tốt, còn trông đẹp trai hơn bất kỳ ai, chỉ là công việc bận rộn ít khi về nhà, cậu đã gặp ông ấy chưa?" Sau khi Lạc Lăng tận hưởng tình mẹ dịu dàng của Thiên Nhã, nghĩ đến việc có khả năng phải về bên cạnh Hạ Vân Cẩm, gương mặt nhỏ nhắn khó mà che giấu nỗi hụt hẫng. La Tiểu Bảo vừa nhìn đã đọc được suy nghĩ của cậu, vội nói: “Yên tâm, lần này tớ về không phải để gấp gáp đổi lại thân phận, tới đây, tớ có chuyện này muốn nói với cậu." Cậu bé cong ngón tay ra hiệu2Lạc Lăng ghé sát tai lại, như thể tránh tai vách mạch rừng. Lạc Lăng ghé mặt sang, hai gương mặt nhỏ đáng yêu trông giống như đúc xích lại gần nhau, biểu cảm cũng như nhau, ánh mắt lộ vẻ kỳ dị và thần bí. Lạc Lăng vừa nghe vừa gật đầu, rất vui mừng vì suy nghĩ của La Tiểu Bảo ăn nhịp với mình, nói xong cả hai đều bật cười. “La Tiểu Bảo, ma mi về rồi này."
La Thiên Nhã rõ ràng không biết cuộc gặp mặt lúc nãy của hai bé cưng, lúc này Lạc Lăng đã tiễn La Tiểu Bảo về nhà từ sớm, còn mình thì ở nhà xem ti vi, trong lòng trù tính chuyện hai người vừa bàn bạc khi nãy. “Ma mi, mẹ nghĩ con có anh trai hay em trai không ạ, người ta rất muốn có một8người." Lạc Lăng chạy ton ton về phía trước ôm lấy cổ của Thiên Nhã đòi bể, hỏi dò.
Vẻ mặt Thiên Nhã hoài nghi: “Ma mi chỉ có một mình bé cưng con thôi, đâu có anh trai em trai nào, có ma mi bên cạnh còn không đủ sao? Nhóc con này." Vừa nói cô vừa yêu chiều véo má của con trai cưng.
Trên mặt Lạc Lăng lộ ra một chút thất vọng, không từ bỏ mà hỏi thêm: “Đủ ạ, người ta có ma mi Thiên Nhã thì đủ rồi, nhưng mà người ta có anh em sinh đôi không ạ?"
Thiên Nhã bất giác bật cười: “La Tiểu Bảo, sao hôm nay con lại gặng hỏi những vấn đề kỳ lạ như này, không có không có, ma mi chỉ có một mình con trai cưng là con thôi, trong cái đầu nhỏ của con sao lại6lắm câu hỏi đến thế." Sự thất vọng lại xuất hiện trên mặt cậu bé, Lạc Lặng thầm cảm thấy sự việc phức tạp hơn trong tưởng tượng.
Tác giả :
Tôi Là Mộc Mộc