Cực Sủng Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 44: Nửa kín nửa hở mới quyến rũ người khác (3)
Bên kia, lúc đó Minh Dạ đang ngồi khu nghỉ ngơi được thiết kế dành riêng cho anh, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt u ám, nhìn không ra là vui hay tức giận.
Nhưng mà Sở Tiều cảm nhận được, cậu chủ đang tức giận.
Y Á ngồi ở bên cạnh như chim nhỏ nép vào người anh, ánh mắt tràn đầy ái mộ nhìn anh.
Y Á rất được, lại hiểu được phá huy tiềm chất của mình như thế nào lớn nhất.
Một cái nhăn mày một nụ cười đều mang theo phong tình, mặc trên người chiếc váy trắng, ở trên người cô ta cực kỳ thích hợp hơn hết.
Nhưng mà… So với Bạch Lăng mà nói, lại thiếu vài phần ý nhi.
Mới vừa rồi một hồi yên tĩnh, làm người nơi này đều chú ý đến Bạch Lăng.
Cô ta tất nhiên biết bà chủ nhà họ Minh.
Y Á là người đàn bà thông minh lanh lợi, cảm nhận được Minh Dạ vừa thấy người phụ nữ đó, tần suất hơi thở trở nên hỗn loạn.
Hơn nữa… Ánh mắt có một giây đồng hồ không thích hợp.
Điều này làm cho Y Á bồn chồn trong lòng, ánh mắt nhìn Bạch Lăng cũng bắt đầu trở nên chán ghét.
Nhiễm Ngạo kiêu ngạo nhìn ánh mắt Bạch Lăng cực kỳ sâu thẳm, nhịn không được nói:
“… Người phụ nữ có hương vị, cô ấy không phải đẹp nhất trong số phụ nữ ở đây, nhưng mà có thể quyến rũ người khác nhất."
Hiếm khi có người dám dùng màu môi tươi đẹp như vậy, đỏ tươi lóa mắt, không cẩn thận sẽ trở thành nét bút hỏng.
Nhưng mà Bạch Lăng không, phải nói Lan San có thể khống chế được, có thể khống chế được trái lại thành một nét bút trên mặt…
Môi đỏ mọng cong lên, yên thị mị hành, lãnh diễm cao ngạo, có bao nhiêu phong tình, mỹ nữ tuyệt sắc như Y Á đứng bên cạnh cô đều có vẻ không phóng khoáng.
Nhiễm Ngạo là bạn Minh Dạ mời tới, trước đây anh ta từng gặp Lan San, chỉ là ấn tượng với cô không được tốt, cho nên chưa từng chú ý, bây giờ vậy mà không nhận ra.
Anh ta cũng là người thích chơi đùa, cậu hai nhà họ Nhiễm nổi tiếng ở thành phố A.
Trong vạn bụi hoa, dạng phụ nữ nào mà chưa thấy qua, nhưng anh ta không thể không thừa nhận bị Bạch Lăng hấp dẫn.
Xinh đẹp mà không lẳng lơ, quyến rũ mà không tầm thường, ánh mắt kiêu căng, toàn thân lộ ra thần bí…
Ánh mắt đó có chút lạnh nhạt, quả thực có thể mất mạng, cô lại không biết mình quyến rũ rất nhiều người, cố gắng làm mình có vẻ đoan trang trang nhã.
Nhưng mà cô càng muốn đoan trang, lại càng làm người ta không dời mắt đi được.
Nhưng mà Sở Tiều cảm nhận được, cậu chủ đang tức giận.
Y Á ngồi ở bên cạnh như chim nhỏ nép vào người anh, ánh mắt tràn đầy ái mộ nhìn anh.
Y Á rất được, lại hiểu được phá huy tiềm chất của mình như thế nào lớn nhất.
Một cái nhăn mày một nụ cười đều mang theo phong tình, mặc trên người chiếc váy trắng, ở trên người cô ta cực kỳ thích hợp hơn hết.
Nhưng mà… So với Bạch Lăng mà nói, lại thiếu vài phần ý nhi.
Mới vừa rồi một hồi yên tĩnh, làm người nơi này đều chú ý đến Bạch Lăng.
Cô ta tất nhiên biết bà chủ nhà họ Minh.
Y Á là người đàn bà thông minh lanh lợi, cảm nhận được Minh Dạ vừa thấy người phụ nữ đó, tần suất hơi thở trở nên hỗn loạn.
Hơn nữa… Ánh mắt có một giây đồng hồ không thích hợp.
Điều này làm cho Y Á bồn chồn trong lòng, ánh mắt nhìn Bạch Lăng cũng bắt đầu trở nên chán ghét.
Nhiễm Ngạo kiêu ngạo nhìn ánh mắt Bạch Lăng cực kỳ sâu thẳm, nhịn không được nói:
“… Người phụ nữ có hương vị, cô ấy không phải đẹp nhất trong số phụ nữ ở đây, nhưng mà có thể quyến rũ người khác nhất."
Hiếm khi có người dám dùng màu môi tươi đẹp như vậy, đỏ tươi lóa mắt, không cẩn thận sẽ trở thành nét bút hỏng.
Nhưng mà Bạch Lăng không, phải nói Lan San có thể khống chế được, có thể khống chế được trái lại thành một nét bút trên mặt…
Môi đỏ mọng cong lên, yên thị mị hành, lãnh diễm cao ngạo, có bao nhiêu phong tình, mỹ nữ tuyệt sắc như Y Á đứng bên cạnh cô đều có vẻ không phóng khoáng.
Nhiễm Ngạo là bạn Minh Dạ mời tới, trước đây anh ta từng gặp Lan San, chỉ là ấn tượng với cô không được tốt, cho nên chưa từng chú ý, bây giờ vậy mà không nhận ra.
Anh ta cũng là người thích chơi đùa, cậu hai nhà họ Nhiễm nổi tiếng ở thành phố A.
Trong vạn bụi hoa, dạng phụ nữ nào mà chưa thấy qua, nhưng anh ta không thể không thừa nhận bị Bạch Lăng hấp dẫn.
Xinh đẹp mà không lẳng lơ, quyến rũ mà không tầm thường, ánh mắt kiêu căng, toàn thân lộ ra thần bí…
Ánh mắt đó có chút lạnh nhạt, quả thực có thể mất mạng, cô lại không biết mình quyến rũ rất nhiều người, cố gắng làm mình có vẻ đoan trang trang nhã.
Nhưng mà cô càng muốn đoan trang, lại càng làm người ta không dời mắt đi được.
Tác giả :
Thập Nguyệt Sơ