Cực Phẩm Thiên Vương
Chương 285: Ỷ thế hiếp người?
Đúng như lời của quản lý đại sảnh lầu một, đôi khuyên tai mã não kia dị thường xinh đẹp, trân quý, hơn nữa càng khó được chính là có đủ một cặp.
Nguyên bản đôi khuyên tai chính là vật trấn tiệm của cửa hàng châu báu này, sở dĩ đem ra bán hoàn toàn là bởi vì đúng ngay ba mươi năm thành lập cửa hàng, vì thế muốn nhân cơ hội bán ra đôi khuyên tai này để làm quảng cáo.
- Tiểu thư, đôi khuyên tai này phi thường trân quý, hơn nữa toàn bộ thế giới này chỉ có một đôi, vô luận là đeo hay cất giữ, đều là sự lựa chọn rất tốt.
Nhân viên bán hàng bởi vì thấy được chiếc đồng hồ sang quý giá trị trên tay Trần Phàm, lập tức nhận định Trần Phàm và Tô San là những người xem tiền chỉ là con số, vì thế thừa dịp Trần Phàm phải đi phòng vệ sinh, lập tức giới thiệu chi tiết.
Có lẽ do nguyên nhân quá mức chuyên chú, toàn bộ lực chú ý của nhân viên bán hàng đều đật trên người Tô San, cũng không có nhìn thấy Phạm Nhàn cùng quản lý đại sảnh lầu một đang đi tới.
- Bao nhiêu tiền?
Tô San cầm đôi khuyên tai màu xanh biếc, vẻ yêu thích trong con ngươi không cách nào che lấp.
- Tiểu thư, cô có điều không biết, nguyên bản ông chủ của chúng tôi cũng không định bán đôi khuyên tai này, nhưng lại đúng lúc kỷ niệm ba mươi năm ngày thành lập cửa hàng, vì thế ông chủ mới đem ra bán.
Nhân viên bán hàng nhận ra Tô San rất thích, hơn nữa cũng đã có ý muốn mua, lập tức nói:
- Giá cả đôi khuyên tai là do ông chủ định ra, giá tám trăm tám mươi tám ngàn, không trả giá.
Tuy rằng Tô San cũng hiểu được đôi khuyên tai này dị thường trân quý, nhưng nghe báo giá vẫn thấy hoảng sợ.
Cũng không phải nàng không lấy ra được số tiền này, trên thực tế nếu như nàng mở miệng nói với Tô Thanh Hải, Tô Thanh Hải tuyệt đối sẽ cho nàng mua.
Bởi vì cho tới nay, dù mặt ngoài Tô Thanh Hải cực kỳ nghiêm khắc đối với nàng, nhưng tận sâu trong nội tâm luôn rất cưng chiều Tô San.
Huống chỉ lần này Tô San đến Yên Kinh để ra mắt cha mẹ chồng?
Trong lúc nhất thời, Tô San lộ vẻ do dự, cùng lúc bởi vì bị Trần lão thái gia cùng vợ chồng Trần Chiến ảnh hưởng, hôm nay nàng cũng không giống như ngày xưa phung phí tiêu xài, về phương diện khác nàng quả thật rất thích đôi khuyên tai này, nhưng giá cả thật sự quá mắc.
- Hay là Tô đại mỹ nữ mua không nổi?
Ngay trong lúc Tô San còn đang do dự, Phạm Nhàn mang theo cô gái tên tiểu Ánh xuất hiện ngay bên cạnh người nàng, vẻ mặt tươi cười hài hước.
Mà quản lý đại sảnh lầu một diễn cảm có chút quỷ dị đứng bên cạnh Phạm Nhàn.
Theo năng lực quan sát của cô ta tự nhiên nhìn ra được, Phạm Nhàn nhận thức Tô San, hơn nữa quan hệ cũng có vẻ không hòa hợp.
Nguyên bản nội tâm Tô San đang cực kỳ do dự chợt nghe được lời nói của Phạm Nhàn, theo bản năng quay đầu, nhìn thấy Phạm Nhàn mang theo một mỹ nữ thượng hạng đứng bên cạnh, đôi mày thanh tú không khỏi cau lại, nhưng không thèm để ý đến.
Bên cạnh Phạm Nhàn, cô gái tên tiểu Ánh xuất thân từ kinh thành Lâm gia cũng xem như con cháu hồng sắc gia tộc tiêu chuẩn, hơn nữa năng lực bản thân cực kỳ ưu tú, thi vào học viện MIT, lần này trở về nhà ăn tết, thứ nhất là đoàn tụ với người nhà, thứ hai là vì chuyện gia đình nàng thương lượng với Phạm gia cho nàng đính hôn cùng Phạm Nhàn.
Với chỉ số thông minh của Lâm Ảnh, tự nhiên nghe ra ý tứ châm chọc trong lời nói của Phạm Nhàn, hơn nữa ánh mắt đầu tiên nàng nhìn thấy đôi khuyên tai mã não liền cảm thấy yêu thích.
Hiện giờ thấy Tô San đem nàng cùng Phạm Nhàn xem như không khí, phần tự cao trong lòng nàng lập tức liền hiển lộ đi ra, lạnh lùng nói:
- Mua không nổi thì bước đi đi, đừng ở chỗ này làm mất mặt xấu hổ!
- Làm sao cô biết tôi mua không nổi?
Tô San cũng không phải người hiền lành, nghe được lời của Lâm Ảnh, đôi mày nhăn lại, không chút khách khí nói:
- Hơn nữa nơi này cũng không phải do nhà cô mở ra, tôi có đi hay không cô quản được tôi sao?
Nhìn thấy Tô San cùng Phạm Nhàn, Lâm Ảnh hai người nổi lên tranh chấp, nhân viên bán hàng vẻ mặt lo lắng nhìn về phía quản lý đại sảnh lầu một.
Hôm nay, quản lý đại sảnh lầu hai có việc đi ra ngoài, vì thế cả tiệm châu báu chỉ có quản lý đại sảnh lầu một phụ trách.
Nhận thấy được vẻ lo lắng cùng không biết nên làm gì của nhân viên, biểu tình vẻ mặt của quản lý đại sảnh lầu một cũng thật phức tạp.
Phía trước khi Trần Phàm cùng Tô San vừa vào cửa thì ánh mắt đầu tiên của nàng đã thấy chiếc đồng hồ trên tay Trần Phàm.
Nàng rất rõ ràng đồng hồ kia đại biểu cho điều gì!
Theo nàng xem đồng hồ kia cho dù có tiền cũng chưa chắc mua được, như vậy đại biểu cho chủ nhân không những có tiền, còn có thân phận cùng địa vị!
Chính là bởi vì biết được điểm này, cho nên nàng lập tức nghênh đón giới thiệu cho Trần Phàm cùng Tô San về đôi khuyên tai mã não đồng thời muốn hướng dẫn hai người đi xem, chỉ là thấy Trần Phàm tựa hồ có chút không muốn nên mới không đi theo để tìm mất mặt.
Ở trong mắt của nàng, thân phận Trần Phàm cùng Tô San thật không tầm thường!
Nàng càng rõ ràng hơn, thân phận vị Phạm gia đại thiếu danh chấn kinh thành đang đứng bên cạnh cũng rất khủngbố!
Ngay khi quản lý đại sảnh cùng các nhân viên còn không biết làm sao, Lâm Ảnh bị Tô San chẹn họng một câu, sắc mặt lập tức có chút khó coi!
Phải biết rằng, nàng xuất thân từ Lâm gia, từ nhỏ sinh trưởng trong hoa tươi cùng tiếng vỗ tay, lại thêm bản thân rất xinh đẹp, vô luận đi tới nơi nào thì hào quang luôn bắn ra bốn phía, làm cho người ta sinh ra tâm lý tự ti.
Mà sau khi thi vào đại học MIT, nàng lại được người của Phạm gia thưởng thức, được Phạm gia chỉ định làm con dâu tương lai.
Đủ loại thân phận cùng địa vị, làm cho nàng có cảm giác về sự ưu việt mà người thường không thể có được, bình thường đều là nàng châm chọc người khác, nào có bị người châm chọc?
- Cô ở đây cho đã ghiền, thì cũng không ai ngăn trở được cô. Nhưng cô phải tự mình hiểu lấy, có bao nhiêu năng lực thì làm bao nhiêu chuyện, đánh mặt sưng giả mập mạp thì ít làm một chút, như vậy mất mặt cô không nói, còn mất luôn mặt cha mẹ cô!
Lâm Ảnh mồm miệng lanh lợi, phản kích lại, lời nói cay nghiệt tới cực điểm.
Đối với Tô San mà nói, tuy rằng thấy giá cả đôi khuyên tai cao có chút thái quá, nhưng không tới nông nỗi nàng không thê thừa nhận, nàng chân chính còn chưa quyết định mua, hoàn toàn là mấy ngày nay bị Trần lão thái gia cùng vợ chồng Trần Chiến ảnh hưởng, sợ mua trở về sẽ lưu lại ấn tượng xấu cho ba người.
- Đánh mặt sưng giả mập mạp?
Tô San tức giận nhìn Lâm Ảnh:
- Đừng nói chỉ đôi khuyên tai này, nếu bổn tiểu thư muốn mua cả tiệm châu báu này cũng không phải là việc gì khó, không tin, cô có thể hỏi nam nhân của cô!
Tô San dứt lời, cười lạnh liếc mắt nhìn Phạm Nhàn.
Ngạc nhiên nghe được lời Tô San vừa nói, nhân viên bán hàng cùng quản lý đại sảnh lầu một vẻ mặt đều rung động.
Mà Lâm Ảnh lại đưa mắt nhìn về phía Phạm Nhàn, tựa hồ muốn xác nhận Tô San có nói dối hay không.
Nhận thấy được ánh mắt Lâm Ảnh, sắc mặt Phạm Nhàn có chút khó coi, hắn tự nhiên rất rõ ràng Tô San nói đúng sự thật, lấy thực lực kinh tế của Tô Thanh Hải, mua luôn tiệm châu báu này cũng không phải là việc gì khó khăn.
- Như thế nào? Phạm gia đại thiếu, hay là ông quên chuyện ở hội đấu giá Hong Kong hôm đó, tính toán cùng bổn tiểu thư so sánh tiền vốn?
Không đợi Lâm Ảnh nói chuyện. Tô San lại tỏ vẻ như phải mua cho được đôi khuyên tai.
Ân?
Lâm Ảnh có thể thi được vào trường MIT, chỉ số thông minh tự nhiên không thấp, hiện giờ nghe được Tô San vừa nói như thế, lập tức hiểu được Tô San không nói dối.
Điều này nhất thời làm cho nàng khiếp sợ không thôi. Nàng rất rõ ràng, người có thể tùy ý nói ra mua trọn cả tiệm châu báu này, hoặc là kẻ điên không tiền chỉ tự yy, hoặc là phú hào chỉ xem tiền là những con số.
Nàng nằm mơ cũng thật không ngờ, Tô San chỉ ăn mặc bình thường, lại có tiền của cường đại như thế.
Ngay khi Lâm Ảnh, nhân viên bán hàng cùng quản lý đại sảnh lầu một bị biểu hiện cường đại về tiền vốn cùng vẻ cường thế của Tô San chấn kinh, tranh chấp bên này khiến cho một ít người chung quanh chú ý, nhất là những người đang âm thầm chú ý Phạm Nhàn.
Nhưng...bọn hắn tựa hồ biết tình huống lúc này thật đặc thù, cũng không đi lại gần mà chỉ ở xa xa nhìn tới, đồng thời tò mò nhìn Tô San, trong đầu tìm tòi thân ảnh nàng.
Kết quả chính là những người kia hoàn toàn không có chút ấn tượng nào với Tô San, điều này không khỏi làm cho bọn hắn tò mò, rốt cục Tô San là thần thánh phương nào, lại dám gây hấn với Phạm Nhàn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
- Con nhóc, cha của cô đúng là có chút tiền dơ bẩn! Nhưng...cô phải biết rằng, có nhiều thứ có tiền cũng không mua được!
Nghe được Tô San nhắc lại chuyện nhục nhã ở buối đấu giá hôm đó, Phạm Nhàn tức giận đến sắc mặt xanh mét, đồng thời cười lạnh nói:
- Tôi hi vọng cô hiểu được nơi này là Yên Kinh!
- Yên Kinh thì làm sao vậy? Hay là ông muốn nói cho tôi biết, cho dù tôi bỏ tiền ra cũng không mua được đôi khuyên tai này?
Tô San không chút nhượng bộ.
Phạm Nhàn không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn quản lý đại sảnh lầu một.
Cái nhìn này làm viên quản lý đại sảnh chấn kinh.
Bởi vì nàng đã đọc hiểu ý tứ ẩn chứa trong ánh mắt Phạm Nhàn: đôi khuyên tai này Phạm gia đại thiếu muốn có!
- Thực xin lỗi, vị tiểu thư này, nếu cô không mua đôi khuyên tai này thì có thể đi quầy hàng khác nhìn xem. ở mấy tù kia cũng có rất nhiều thứ tốt.
Do dự một chút, quản lý đại sảnh lầu một trong nháy mắt đã lựa chọn đối tượng ủng hộ giữa Phạm Nhàn cùng Tô San hai người.
Đối với nàng mà nói tuy rằng nhìn ra thân phận Tô San không tầm thường, nhưng nàng không tin thân phận của Tô San còn ngưu bức hơn Phạm Nhàn!
Huống chỉ ở trong trí nhớ của nàng, trước kia Tô San chưa từng tới đây bao giờ, trong giọng nói của nàng lại mang theo khâu âm vùng phía nam, không phải người địa phương.
Kể từ đó cho dù Tô San là đời sau của phú hào hoặc thành viên hồng sắc gia tộc phía nam, nàng cũng không hối hận với lựa chọn của mình!
Dù sao, cường long không áp địa đầu xà!
Phạm Nhàn chân chính là công tử trác táng đứng đầu của đế đô, hơn nữa còn có quan hệ không bình thường với Yến gia đại thiếu Yến Thanh Đế!
- Tôi có nói không mua sao?
Đối mặt hành động ỷ thế hiếp người của Phạm Nhàn cùng thái độ của quản lý, Tô San tức giận đến cả người phát run, theo bản năng trừng mắt nhìn quản lý.
Mắt thấy Tô San bị tức không nhẹ, Phạm Nhàn giống như được trút ác khí, cười lạnh nói:
- Cho dù cô có muốn mua cũng không được.
- Đúng vậy, cho dù cô có thể mua được tiệm châu báu này, cô cũng không mua được đôi khuyên tai kia, nó nhất định sẽ thuộc về tôi!
Giờ khắc này Lâm Ảnh có Phạm Nhàn làm chỗ dựa, lông mao lập tức dựng lên.
Tô San không để ý tới hai người, chỉ nhìn chằm chằm quản lý, chờ đợi cô ta trả lời.
- Thực xin lỗi tiểu thư, kỳ thật...đôi khuyên tai này đã được Phạm thiếu gia đặt trước, cô chọn lựa thứ khác đi, nếu có gì cô thích, sẽ có ưu đãi giảm giá cho cô.
Quản lý tuyển xong người ủng hộ, cả người thả lỏng rất nhiều, lúc nói chuyện cùng hùng hồn hơn một chút.
- Cô...
Nghe được câu nói của quản lý, Tô San tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
- Nếu như tôi nhớ không lầm, lúc tôi cùng hôn thê tiến vào cửa hàng này, cô đã đi theo chúng tôi quảng cáo đôi khuyên tai, hiện giờ lại nói đôi khuyên tai này đã có người đặt trước sao? Cô có ý tứ gì?
Ngay sau đó, Trần Phàm bởi vì buổi sáng ăn thức ăn lung tung phải đi vào phòng vệ sinh, hiện giờ đi ra liền lập tức đi tới bên cạnh Tô San, cười híp mắt nhìn quản lý hỏi.
Hoặc có lẽ do nguyên nhân trong nội tâm có quỷ, có lẽ nhìn ra Trần Phàm có vẻ bất thiện, sắc mặt quản lý có chút khó coi.
- Chẳng lẽ ông chủ của cô không dạy cho cô buôn bán cần nói quy củ?
Nhìn thấy quản lý không nói lời nào, giọng nói của Trần Phàm lập tức lạnh xuống:
- Hay cô cảm thấy được chúng tôi rất dễ khi dễ?
Nguyên bản đôi khuyên tai chính là vật trấn tiệm của cửa hàng châu báu này, sở dĩ đem ra bán hoàn toàn là bởi vì đúng ngay ba mươi năm thành lập cửa hàng, vì thế muốn nhân cơ hội bán ra đôi khuyên tai này để làm quảng cáo.
- Tiểu thư, đôi khuyên tai này phi thường trân quý, hơn nữa toàn bộ thế giới này chỉ có một đôi, vô luận là đeo hay cất giữ, đều là sự lựa chọn rất tốt.
Nhân viên bán hàng bởi vì thấy được chiếc đồng hồ sang quý giá trị trên tay Trần Phàm, lập tức nhận định Trần Phàm và Tô San là những người xem tiền chỉ là con số, vì thế thừa dịp Trần Phàm phải đi phòng vệ sinh, lập tức giới thiệu chi tiết.
Có lẽ do nguyên nhân quá mức chuyên chú, toàn bộ lực chú ý của nhân viên bán hàng đều đật trên người Tô San, cũng không có nhìn thấy Phạm Nhàn cùng quản lý đại sảnh lầu một đang đi tới.
- Bao nhiêu tiền?
Tô San cầm đôi khuyên tai màu xanh biếc, vẻ yêu thích trong con ngươi không cách nào che lấp.
- Tiểu thư, cô có điều không biết, nguyên bản ông chủ của chúng tôi cũng không định bán đôi khuyên tai này, nhưng lại đúng lúc kỷ niệm ba mươi năm ngày thành lập cửa hàng, vì thế ông chủ mới đem ra bán.
Nhân viên bán hàng nhận ra Tô San rất thích, hơn nữa cũng đã có ý muốn mua, lập tức nói:
- Giá cả đôi khuyên tai là do ông chủ định ra, giá tám trăm tám mươi tám ngàn, không trả giá.
Tuy rằng Tô San cũng hiểu được đôi khuyên tai này dị thường trân quý, nhưng nghe báo giá vẫn thấy hoảng sợ.
Cũng không phải nàng không lấy ra được số tiền này, trên thực tế nếu như nàng mở miệng nói với Tô Thanh Hải, Tô Thanh Hải tuyệt đối sẽ cho nàng mua.
Bởi vì cho tới nay, dù mặt ngoài Tô Thanh Hải cực kỳ nghiêm khắc đối với nàng, nhưng tận sâu trong nội tâm luôn rất cưng chiều Tô San.
Huống chỉ lần này Tô San đến Yên Kinh để ra mắt cha mẹ chồng?
Trong lúc nhất thời, Tô San lộ vẻ do dự, cùng lúc bởi vì bị Trần lão thái gia cùng vợ chồng Trần Chiến ảnh hưởng, hôm nay nàng cũng không giống như ngày xưa phung phí tiêu xài, về phương diện khác nàng quả thật rất thích đôi khuyên tai này, nhưng giá cả thật sự quá mắc.
- Hay là Tô đại mỹ nữ mua không nổi?
Ngay trong lúc Tô San còn đang do dự, Phạm Nhàn mang theo cô gái tên tiểu Ánh xuất hiện ngay bên cạnh người nàng, vẻ mặt tươi cười hài hước.
Mà quản lý đại sảnh lầu một diễn cảm có chút quỷ dị đứng bên cạnh Phạm Nhàn.
Theo năng lực quan sát của cô ta tự nhiên nhìn ra được, Phạm Nhàn nhận thức Tô San, hơn nữa quan hệ cũng có vẻ không hòa hợp.
Nguyên bản nội tâm Tô San đang cực kỳ do dự chợt nghe được lời nói của Phạm Nhàn, theo bản năng quay đầu, nhìn thấy Phạm Nhàn mang theo một mỹ nữ thượng hạng đứng bên cạnh, đôi mày thanh tú không khỏi cau lại, nhưng không thèm để ý đến.
Bên cạnh Phạm Nhàn, cô gái tên tiểu Ánh xuất thân từ kinh thành Lâm gia cũng xem như con cháu hồng sắc gia tộc tiêu chuẩn, hơn nữa năng lực bản thân cực kỳ ưu tú, thi vào học viện MIT, lần này trở về nhà ăn tết, thứ nhất là đoàn tụ với người nhà, thứ hai là vì chuyện gia đình nàng thương lượng với Phạm gia cho nàng đính hôn cùng Phạm Nhàn.
Với chỉ số thông minh của Lâm Ảnh, tự nhiên nghe ra ý tứ châm chọc trong lời nói của Phạm Nhàn, hơn nữa ánh mắt đầu tiên nàng nhìn thấy đôi khuyên tai mã não liền cảm thấy yêu thích.
Hiện giờ thấy Tô San đem nàng cùng Phạm Nhàn xem như không khí, phần tự cao trong lòng nàng lập tức liền hiển lộ đi ra, lạnh lùng nói:
- Mua không nổi thì bước đi đi, đừng ở chỗ này làm mất mặt xấu hổ!
- Làm sao cô biết tôi mua không nổi?
Tô San cũng không phải người hiền lành, nghe được lời của Lâm Ảnh, đôi mày nhăn lại, không chút khách khí nói:
- Hơn nữa nơi này cũng không phải do nhà cô mở ra, tôi có đi hay không cô quản được tôi sao?
Nhìn thấy Tô San cùng Phạm Nhàn, Lâm Ảnh hai người nổi lên tranh chấp, nhân viên bán hàng vẻ mặt lo lắng nhìn về phía quản lý đại sảnh lầu một.
Hôm nay, quản lý đại sảnh lầu hai có việc đi ra ngoài, vì thế cả tiệm châu báu chỉ có quản lý đại sảnh lầu một phụ trách.
Nhận thấy được vẻ lo lắng cùng không biết nên làm gì của nhân viên, biểu tình vẻ mặt của quản lý đại sảnh lầu một cũng thật phức tạp.
Phía trước khi Trần Phàm cùng Tô San vừa vào cửa thì ánh mắt đầu tiên của nàng đã thấy chiếc đồng hồ trên tay Trần Phàm.
Nàng rất rõ ràng đồng hồ kia đại biểu cho điều gì!
Theo nàng xem đồng hồ kia cho dù có tiền cũng chưa chắc mua được, như vậy đại biểu cho chủ nhân không những có tiền, còn có thân phận cùng địa vị!
Chính là bởi vì biết được điểm này, cho nên nàng lập tức nghênh đón giới thiệu cho Trần Phàm cùng Tô San về đôi khuyên tai mã não đồng thời muốn hướng dẫn hai người đi xem, chỉ là thấy Trần Phàm tựa hồ có chút không muốn nên mới không đi theo để tìm mất mặt.
Ở trong mắt của nàng, thân phận Trần Phàm cùng Tô San thật không tầm thường!
Nàng càng rõ ràng hơn, thân phận vị Phạm gia đại thiếu danh chấn kinh thành đang đứng bên cạnh cũng rất khủngbố!
Ngay khi quản lý đại sảnh cùng các nhân viên còn không biết làm sao, Lâm Ảnh bị Tô San chẹn họng một câu, sắc mặt lập tức có chút khó coi!
Phải biết rằng, nàng xuất thân từ Lâm gia, từ nhỏ sinh trưởng trong hoa tươi cùng tiếng vỗ tay, lại thêm bản thân rất xinh đẹp, vô luận đi tới nơi nào thì hào quang luôn bắn ra bốn phía, làm cho người ta sinh ra tâm lý tự ti.
Mà sau khi thi vào đại học MIT, nàng lại được người của Phạm gia thưởng thức, được Phạm gia chỉ định làm con dâu tương lai.
Đủ loại thân phận cùng địa vị, làm cho nàng có cảm giác về sự ưu việt mà người thường không thể có được, bình thường đều là nàng châm chọc người khác, nào có bị người châm chọc?
- Cô ở đây cho đã ghiền, thì cũng không ai ngăn trở được cô. Nhưng cô phải tự mình hiểu lấy, có bao nhiêu năng lực thì làm bao nhiêu chuyện, đánh mặt sưng giả mập mạp thì ít làm một chút, như vậy mất mặt cô không nói, còn mất luôn mặt cha mẹ cô!
Lâm Ảnh mồm miệng lanh lợi, phản kích lại, lời nói cay nghiệt tới cực điểm.
Đối với Tô San mà nói, tuy rằng thấy giá cả đôi khuyên tai cao có chút thái quá, nhưng không tới nông nỗi nàng không thê thừa nhận, nàng chân chính còn chưa quyết định mua, hoàn toàn là mấy ngày nay bị Trần lão thái gia cùng vợ chồng Trần Chiến ảnh hưởng, sợ mua trở về sẽ lưu lại ấn tượng xấu cho ba người.
- Đánh mặt sưng giả mập mạp?
Tô San tức giận nhìn Lâm Ảnh:
- Đừng nói chỉ đôi khuyên tai này, nếu bổn tiểu thư muốn mua cả tiệm châu báu này cũng không phải là việc gì khó, không tin, cô có thể hỏi nam nhân của cô!
Tô San dứt lời, cười lạnh liếc mắt nhìn Phạm Nhàn.
Ngạc nhiên nghe được lời Tô San vừa nói, nhân viên bán hàng cùng quản lý đại sảnh lầu một vẻ mặt đều rung động.
Mà Lâm Ảnh lại đưa mắt nhìn về phía Phạm Nhàn, tựa hồ muốn xác nhận Tô San có nói dối hay không.
Nhận thấy được ánh mắt Lâm Ảnh, sắc mặt Phạm Nhàn có chút khó coi, hắn tự nhiên rất rõ ràng Tô San nói đúng sự thật, lấy thực lực kinh tế của Tô Thanh Hải, mua luôn tiệm châu báu này cũng không phải là việc gì khó khăn.
- Như thế nào? Phạm gia đại thiếu, hay là ông quên chuyện ở hội đấu giá Hong Kong hôm đó, tính toán cùng bổn tiểu thư so sánh tiền vốn?
Không đợi Lâm Ảnh nói chuyện. Tô San lại tỏ vẻ như phải mua cho được đôi khuyên tai.
Ân?
Lâm Ảnh có thể thi được vào trường MIT, chỉ số thông minh tự nhiên không thấp, hiện giờ nghe được Tô San vừa nói như thế, lập tức hiểu được Tô San không nói dối.
Điều này nhất thời làm cho nàng khiếp sợ không thôi. Nàng rất rõ ràng, người có thể tùy ý nói ra mua trọn cả tiệm châu báu này, hoặc là kẻ điên không tiền chỉ tự yy, hoặc là phú hào chỉ xem tiền là những con số.
Nàng nằm mơ cũng thật không ngờ, Tô San chỉ ăn mặc bình thường, lại có tiền của cường đại như thế.
Ngay khi Lâm Ảnh, nhân viên bán hàng cùng quản lý đại sảnh lầu một bị biểu hiện cường đại về tiền vốn cùng vẻ cường thế của Tô San chấn kinh, tranh chấp bên này khiến cho một ít người chung quanh chú ý, nhất là những người đang âm thầm chú ý Phạm Nhàn.
Nhưng...bọn hắn tựa hồ biết tình huống lúc này thật đặc thù, cũng không đi lại gần mà chỉ ở xa xa nhìn tới, đồng thời tò mò nhìn Tô San, trong đầu tìm tòi thân ảnh nàng.
Kết quả chính là những người kia hoàn toàn không có chút ấn tượng nào với Tô San, điều này không khỏi làm cho bọn hắn tò mò, rốt cục Tô San là thần thánh phương nào, lại dám gây hấn với Phạm Nhàn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - internet
- Con nhóc, cha của cô đúng là có chút tiền dơ bẩn! Nhưng...cô phải biết rằng, có nhiều thứ có tiền cũng không mua được!
Nghe được Tô San nhắc lại chuyện nhục nhã ở buối đấu giá hôm đó, Phạm Nhàn tức giận đến sắc mặt xanh mét, đồng thời cười lạnh nói:
- Tôi hi vọng cô hiểu được nơi này là Yên Kinh!
- Yên Kinh thì làm sao vậy? Hay là ông muốn nói cho tôi biết, cho dù tôi bỏ tiền ra cũng không mua được đôi khuyên tai này?
Tô San không chút nhượng bộ.
Phạm Nhàn không nói gì, chỉ liếc mắt nhìn quản lý đại sảnh lầu một.
Cái nhìn này làm viên quản lý đại sảnh chấn kinh.
Bởi vì nàng đã đọc hiểu ý tứ ẩn chứa trong ánh mắt Phạm Nhàn: đôi khuyên tai này Phạm gia đại thiếu muốn có!
- Thực xin lỗi, vị tiểu thư này, nếu cô không mua đôi khuyên tai này thì có thể đi quầy hàng khác nhìn xem. ở mấy tù kia cũng có rất nhiều thứ tốt.
Do dự một chút, quản lý đại sảnh lầu một trong nháy mắt đã lựa chọn đối tượng ủng hộ giữa Phạm Nhàn cùng Tô San hai người.
Đối với nàng mà nói tuy rằng nhìn ra thân phận Tô San không tầm thường, nhưng nàng không tin thân phận của Tô San còn ngưu bức hơn Phạm Nhàn!
Huống chỉ ở trong trí nhớ của nàng, trước kia Tô San chưa từng tới đây bao giờ, trong giọng nói của nàng lại mang theo khâu âm vùng phía nam, không phải người địa phương.
Kể từ đó cho dù Tô San là đời sau của phú hào hoặc thành viên hồng sắc gia tộc phía nam, nàng cũng không hối hận với lựa chọn của mình!
Dù sao, cường long không áp địa đầu xà!
Phạm Nhàn chân chính là công tử trác táng đứng đầu của đế đô, hơn nữa còn có quan hệ không bình thường với Yến gia đại thiếu Yến Thanh Đế!
- Tôi có nói không mua sao?
Đối mặt hành động ỷ thế hiếp người của Phạm Nhàn cùng thái độ của quản lý, Tô San tức giận đến cả người phát run, theo bản năng trừng mắt nhìn quản lý.
Mắt thấy Tô San bị tức không nhẹ, Phạm Nhàn giống như được trút ác khí, cười lạnh nói:
- Cho dù cô có muốn mua cũng không được.
- Đúng vậy, cho dù cô có thể mua được tiệm châu báu này, cô cũng không mua được đôi khuyên tai kia, nó nhất định sẽ thuộc về tôi!
Giờ khắc này Lâm Ảnh có Phạm Nhàn làm chỗ dựa, lông mao lập tức dựng lên.
Tô San không để ý tới hai người, chỉ nhìn chằm chằm quản lý, chờ đợi cô ta trả lời.
- Thực xin lỗi tiểu thư, kỳ thật...đôi khuyên tai này đã được Phạm thiếu gia đặt trước, cô chọn lựa thứ khác đi, nếu có gì cô thích, sẽ có ưu đãi giảm giá cho cô.
Quản lý tuyển xong người ủng hộ, cả người thả lỏng rất nhiều, lúc nói chuyện cùng hùng hồn hơn một chút.
- Cô...
Nghe được câu nói của quản lý, Tô San tức giận đến khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
- Nếu như tôi nhớ không lầm, lúc tôi cùng hôn thê tiến vào cửa hàng này, cô đã đi theo chúng tôi quảng cáo đôi khuyên tai, hiện giờ lại nói đôi khuyên tai này đã có người đặt trước sao? Cô có ý tứ gì?
Ngay sau đó, Trần Phàm bởi vì buổi sáng ăn thức ăn lung tung phải đi vào phòng vệ sinh, hiện giờ đi ra liền lập tức đi tới bên cạnh Tô San, cười híp mắt nhìn quản lý hỏi.
Hoặc có lẽ do nguyên nhân trong nội tâm có quỷ, có lẽ nhìn ra Trần Phàm có vẻ bất thiện, sắc mặt quản lý có chút khó coi.
- Chẳng lẽ ông chủ của cô không dạy cho cô buôn bán cần nói quy củ?
Nhìn thấy quản lý không nói lời nào, giọng nói của Trần Phàm lập tức lạnh xuống:
- Hay cô cảm thấy được chúng tôi rất dễ khi dễ?
Tác giả :
Phong Cuồng