Cực Phẩm Thiên Kiêu
Chương 44: Thán phục
Doãn Lăng Hạo ngồi ở bên ngoài, đợi ước chừng một giờ, Mễ Lai mới mang theo Dương Hiểu Đồng ra. Để chén trà trong tay xuống, ngước mắt lên nhìn, nhưng mà một khắc kia, khi nhìn rõ Dương Hiểu Đồng lại triệt để ngốc trệ.
Kinh diễm! Tuyệt đối kinh diễm! Khiếp sợ không ngừng, không chỉ riêng mình Doãn Lăng Hạo, ở đây tất cả các nam nhân đều chú ý đến Dương Hiểu Đồng, trong mắt đều viết lên hai chữ kinh diễm.
Hắn biết Dương Hiểu Đồng đẹp, trong lúc lơ đãng toát ra khí chất hấp dẫn hắn thật sâu, mặc dù cô luôn ăn mặc rất mộc mạc, nhưng lại có thể làm cho người khác cảm nhận được sự cao quý của cô là xuất phát từ xương tủy, như nữ thần mọi người ngưỡng vọng, chói lọi như vậy.
Vốn là một nữ sinh thuần mỹ như vậy, đổi lại một lễ phục dạ hội đỏ rực như vậy, khí chất cả người lại có thể phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Như nữ thần gợi cảm, giơ tay nhấc chân đều sinh ra mị hoặc, hấp dẫn tầm mắt người. Nhất là ánh mắt vô tội kia, càng làm cho người khác không thể chống cự.
Sảnh hóa trang.
“Có ba loại trang điểm là nam nhân vô pháp chống cự, thứ nhất: Vô tội. Thứ haiị: Cá tính. Thứ ba: Đáng yêu. Ngươi hôm nay trang phục vẫn là thích hợp nhất với trang điểm vô tội, sở trường của ta, ha ha!" Đây là tác phẩm Mễ Lai đắc ý nhất, khiến Dương Hiểu Đồng phát sinh biến hóa lớn như thế.
Mễ Lai nhìn bộ dáng Doãn Lăng Hạo sợ ngây người, kiêu ngạo ngẩng đầu, “Thế nào? Ta trang điểm rất tuyệt đi! Có phải hay không nhìn ngây người?"
Nghe nói, Doãn Lăng Hạo hồi thần, nhìn bộ dáng Mễ Lai đắc ý, không nói gì, chỉ nói, “Đó là do Hiểu Đồng đẹp, cùng thủ pháp của cậu không quan hệ nhiều lắm, nữ nhân bình thường tớ thế nào không gặp cậu trang điểm ra hiệu quả này?"
“Cậu…" Mễ Lai bị Doãn Lăng Hạo phản bác nói không nên lời, người này thật là! Mỗi lần tới đều thích cùng cô đấu võ mồm.
Ở đây, nam nhân nhìn thấy mỹ nhân như thế nhưng là của Doãn Lăng Hạo, vẻ mặt hâm mộ, nếu để cho bọn họ thay thế vị trí Doãn Lăng Hạo, cho dù có chết cũng cam nguyện a! Bất quá nhìn bộ dáng Doãn Lăng Hạo phong độ nhẹ nhàng, vừa nhìn cũng không phải là nhân vật đơn giản, chỉ có thể nuốt đắng vào bụng, len lén nhìn Dương Hiểu Đồng mấy lần.
Ở đây, nữ nhân đều là vẻ mặt bất mãn, ở trong lòng không ngừng chửi rủa: Hồ ly tinh, không có việc gì chạy tới đây làm gì? Khoe khoang sao? Trang điểm được rồi liền sớm một chút lách người a! Đem tất cả danh tiếng của bọn học đều cướp đi, cho nên ở đây nữ nhân khi nhìn Dương Hiểu Đồng trong ánh mắt đều có vẻ oán hận.
Cảm giác được ánh mắt này, Dương Hiểu Đồng khóe miệng gợi lên một nụ cười tươi, những ánh mắt chú mục này muốn cho cô sợ? Sau khi Du Du biết ý nghĩ Dương Hiểu Đồng, không khỏi cảm thán: Nha đầu kia không ngờ sau một khoảng thời gian, đối với phương diện này trái lại nhìn phai nhạt rất nhiều a! Có ngạo khí, hắn thích!
“Em rất đẹp!" Doãn Lăng Hạo thật tình thở dài nói, người như hắn mỗi ngày đều nhìn thấy rất nhiều người, danh viện quốc tế, minh tinh điện ảnh, tất cả nhân vật hầu hết đều gặp, thế nhưng không có một ai có mị lực như Dương Hiểu Đồng!
Giờ khắc này, hắn đột nhiên hi vọng, cô thật sự là bạn gái của hắn.
Rất nhanh kịp phản ứng lại, mình tại sao lại có suy nghĩ nghĩ như vậy? Thực sự buồn cười, nữ nhân kia lúc trước thoạt nhìn cũng là chân thành như vậy, thế nhưng cũng không phải đã vứt bỏ hắn theo nam nhân khác sao? Bà là sỉ nhục của ba ba, làm sao không phải sỉ nhục của hắn? Chỉ là trong lòng còn có một thanh âm: Dương Hiểu Đồng không phải nữ nhân như thế…
“Cảm ơn." Nghe nói, nụ cười trên mặt Dương Hiểu Đồng ngày càng xán lạn, cô cũng không có e thẹn nói không có, mà tiếp thu ca ngợi, ở loại địa phương này nếu như biểu hiện như vậy, như vậy có phần quá mức không phóng khoáng một ít.
Hôm qua Lâm Tây nói với cô về lễ nghi mặc dù không nhớ kỹ bao nhiêu, thế nhưng ở cái dạng trường hợp gì nên biểu hiện thế nào, thế nào mới có thể thể hiện hàm dưỡng của chính mình không giống người thường, điểm này cô trái lại nhớ rõ ràng.
“Mặc kệ thế nào, hôm nay cám ơn ngươi!" Doãn Lăng Hạo hướng phía Mễ Lai nói, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng nha đầu kia trang điểm, hắn đều thích đả kích cô, coi như là một loại thú vui trong lúc hắn buồn chán mà đổi không khí.
“Thiết, tớ là thích Hiểu Đồng mới làm như vậy, không phải là vì giúp cậu." Mễ Lai một bộ dáng không cảm kích, chỉ là khóe miệng lại nhịn không được giương lên tươi cười.
“Cám ơn chị, Mễ Lai!" Dương Hiểu Đồng cười nói, hai người mặc dù chỉ là ở chung một giờ, thế nhưng đối với cô gái này thật tình cô cũng rất có thiện cảm.
Mễ Lai vỗ vỗ vai Dương Hiểu Đồng “Cũng đừng đem ta quên nga! Lúc rảnh rỗi tới tìm ta chơi, ta mang ngươi đi chơi!"
“Tốt."
…
Từ salon đi ra, thời gian còn tương đối sớm, Dương Hiểu Đồng nhìn đồng hồ “Chúng ta bây giờ làm gì?" Nói thật, mặc y phục như thế tham gia dạ tiệc là rất bình thường, bất quá mặc nó đi ở trên đường cái liền có chút kỳ quái, ít nhất cô bây giờ phát hiện cô đứng ở trên đường cái xác suất khiến cho mọi người đều quay đầu lại là hai trăm phần trăm.
“Ha ha, vốn Mễ Lai trang điểm tốc độ tương đối chậm, không ngờ lần này nhanh như vậy." Trước đây mỗi lần hắn đến đều thấy cô trang điểm cho người khác mất hơn hai giờ, thế nhưng lần này một giờ liền đi ra, đây là điểm hắn không nghĩ đến.
“Nga. Như vậy a." Dương Hiểu Đồng đối với điểm này rất hiểu, vốn Mễ Lai là muốn mang cô đi làm một số chăm sóc dưỡng da, bất quá khi nhìn thấy làn da của cô liền trực tiếp tiết kiệm được một bước này, cho nên thời gian mới ngắn đi rất nhiều.
“Chúng ta trước tìm một chỗ ngồi một chút đi?" Doãn Lăng Hạo đề nghị
“Tốt!"
…
Buổi tối.
Dương Hiểu Đồng cùng Doãn Lăng Hạo cùng xuất hiện ở hội trường. Ngoài đại sảnh dừng đầy limousine các màu, mỗi một người đều mặc không chê vào đâu được, dùng tiền tài có khả năng mua được lễ phục dạ hội hoa lệ nhất, các nam nhân phần lớn là tây trang tinh xảo, các nữ nhân thì lại là váy phục ưu nhã đẹp đẽ quý giá được các nhà thiết kế thời trang giỏi nhất thế giới thiết kế, giơ tay nhấc chân đều lộ hào khí và kiều diễm.
Dương Hiểu Đồng vô cùng thân thiết kéo tay Doãn Lăng Hạo, nhìn qua tựa như một đôi tình lữ cuồng nhiệt trong tình yêu. Đây cũng là Doãn Lăng Hạo yêu cầu, dù sao giả trang cũng phải giả cho giống một chút.
Dương Hiểu Đồng hôm nay mặc kiện váy dạ hội cũng là do nhà thiết kế thời trang giỏi nhất thế giới thiết kế, một kiện này, hợp với khí chất của cô, một chút liền là trở thành tiêu điểm mọi người chú mục, mà Doãn Lăng Hạo ở bên cạnh cũng không kém chút nào, tây trang thẳng thớm, trên mặt mang theo tươi cười thân sĩ, nhất cử nhất động đều thể hiện hàm dưỡng của hắn, mọi người nhao nhao chú mục.
Hai người giống như tân tinh, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Đây là Dương Hiểu Đồng lần đầu tiên tham gia yến hội như vậy, đối với những người khác mặc dù rất tò mò, nhưng là trên mặt của cô một chút cũng không có toát ra bộ dáng hiếu kỳ.
Ngược lại mang vẻ tự nhiên, trên mặt mang theo nụ cười ưu nhã, nhìn thẳng, đi theo bên người Doãn Lăng Hạo cùng những người khác chào hỏi. Lâm Tây đã nói: Khi ngươi không rõ ràng lắm thân phận người khác, như vậy không nêm mở miệng, chỉ cần mỉm cười, như vậy đã có thể hiện ra hàm dưỡng của ngươi cũng sẽ không khiến bầu không khí trở nên xấu hổ.
Dương Hiểu Đồng cũng là cẩn tuân điểm này.
Kinh diễm! Tuyệt đối kinh diễm! Khiếp sợ không ngừng, không chỉ riêng mình Doãn Lăng Hạo, ở đây tất cả các nam nhân đều chú ý đến Dương Hiểu Đồng, trong mắt đều viết lên hai chữ kinh diễm.
Hắn biết Dương Hiểu Đồng đẹp, trong lúc lơ đãng toát ra khí chất hấp dẫn hắn thật sâu, mặc dù cô luôn ăn mặc rất mộc mạc, nhưng lại có thể làm cho người khác cảm nhận được sự cao quý của cô là xuất phát từ xương tủy, như nữ thần mọi người ngưỡng vọng, chói lọi như vậy.
Vốn là một nữ sinh thuần mỹ như vậy, đổi lại một lễ phục dạ hội đỏ rực như vậy, khí chất cả người lại có thể phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Như nữ thần gợi cảm, giơ tay nhấc chân đều sinh ra mị hoặc, hấp dẫn tầm mắt người. Nhất là ánh mắt vô tội kia, càng làm cho người khác không thể chống cự.
Sảnh hóa trang.
“Có ba loại trang điểm là nam nhân vô pháp chống cự, thứ nhất: Vô tội. Thứ haiị: Cá tính. Thứ ba: Đáng yêu. Ngươi hôm nay trang phục vẫn là thích hợp nhất với trang điểm vô tội, sở trường của ta, ha ha!" Đây là tác phẩm Mễ Lai đắc ý nhất, khiến Dương Hiểu Đồng phát sinh biến hóa lớn như thế.
Mễ Lai nhìn bộ dáng Doãn Lăng Hạo sợ ngây người, kiêu ngạo ngẩng đầu, “Thế nào? Ta trang điểm rất tuyệt đi! Có phải hay không nhìn ngây người?"
Nghe nói, Doãn Lăng Hạo hồi thần, nhìn bộ dáng Mễ Lai đắc ý, không nói gì, chỉ nói, “Đó là do Hiểu Đồng đẹp, cùng thủ pháp của cậu không quan hệ nhiều lắm, nữ nhân bình thường tớ thế nào không gặp cậu trang điểm ra hiệu quả này?"
“Cậu…" Mễ Lai bị Doãn Lăng Hạo phản bác nói không nên lời, người này thật là! Mỗi lần tới đều thích cùng cô đấu võ mồm.
Ở đây, nam nhân nhìn thấy mỹ nhân như thế nhưng là của Doãn Lăng Hạo, vẻ mặt hâm mộ, nếu để cho bọn họ thay thế vị trí Doãn Lăng Hạo, cho dù có chết cũng cam nguyện a! Bất quá nhìn bộ dáng Doãn Lăng Hạo phong độ nhẹ nhàng, vừa nhìn cũng không phải là nhân vật đơn giản, chỉ có thể nuốt đắng vào bụng, len lén nhìn Dương Hiểu Đồng mấy lần.
Ở đây, nữ nhân đều là vẻ mặt bất mãn, ở trong lòng không ngừng chửi rủa: Hồ ly tinh, không có việc gì chạy tới đây làm gì? Khoe khoang sao? Trang điểm được rồi liền sớm một chút lách người a! Đem tất cả danh tiếng của bọn học đều cướp đi, cho nên ở đây nữ nhân khi nhìn Dương Hiểu Đồng trong ánh mắt đều có vẻ oán hận.
Cảm giác được ánh mắt này, Dương Hiểu Đồng khóe miệng gợi lên một nụ cười tươi, những ánh mắt chú mục này muốn cho cô sợ? Sau khi Du Du biết ý nghĩ Dương Hiểu Đồng, không khỏi cảm thán: Nha đầu kia không ngờ sau một khoảng thời gian, đối với phương diện này trái lại nhìn phai nhạt rất nhiều a! Có ngạo khí, hắn thích!
“Em rất đẹp!" Doãn Lăng Hạo thật tình thở dài nói, người như hắn mỗi ngày đều nhìn thấy rất nhiều người, danh viện quốc tế, minh tinh điện ảnh, tất cả nhân vật hầu hết đều gặp, thế nhưng không có một ai có mị lực như Dương Hiểu Đồng!
Giờ khắc này, hắn đột nhiên hi vọng, cô thật sự là bạn gái của hắn.
Rất nhanh kịp phản ứng lại, mình tại sao lại có suy nghĩ nghĩ như vậy? Thực sự buồn cười, nữ nhân kia lúc trước thoạt nhìn cũng là chân thành như vậy, thế nhưng cũng không phải đã vứt bỏ hắn theo nam nhân khác sao? Bà là sỉ nhục của ba ba, làm sao không phải sỉ nhục của hắn? Chỉ là trong lòng còn có một thanh âm: Dương Hiểu Đồng không phải nữ nhân như thế…
“Cảm ơn." Nghe nói, nụ cười trên mặt Dương Hiểu Đồng ngày càng xán lạn, cô cũng không có e thẹn nói không có, mà tiếp thu ca ngợi, ở loại địa phương này nếu như biểu hiện như vậy, như vậy có phần quá mức không phóng khoáng một ít.
Hôm qua Lâm Tây nói với cô về lễ nghi mặc dù không nhớ kỹ bao nhiêu, thế nhưng ở cái dạng trường hợp gì nên biểu hiện thế nào, thế nào mới có thể thể hiện hàm dưỡng của chính mình không giống người thường, điểm này cô trái lại nhớ rõ ràng.
“Mặc kệ thế nào, hôm nay cám ơn ngươi!" Doãn Lăng Hạo hướng phía Mễ Lai nói, mỗi lần nhìn thấy bộ dáng nha đầu kia trang điểm, hắn đều thích đả kích cô, coi như là một loại thú vui trong lúc hắn buồn chán mà đổi không khí.
“Thiết, tớ là thích Hiểu Đồng mới làm như vậy, không phải là vì giúp cậu." Mễ Lai một bộ dáng không cảm kích, chỉ là khóe miệng lại nhịn không được giương lên tươi cười.
“Cám ơn chị, Mễ Lai!" Dương Hiểu Đồng cười nói, hai người mặc dù chỉ là ở chung một giờ, thế nhưng đối với cô gái này thật tình cô cũng rất có thiện cảm.
Mễ Lai vỗ vỗ vai Dương Hiểu Đồng “Cũng đừng đem ta quên nga! Lúc rảnh rỗi tới tìm ta chơi, ta mang ngươi đi chơi!"
“Tốt."
…
Từ salon đi ra, thời gian còn tương đối sớm, Dương Hiểu Đồng nhìn đồng hồ “Chúng ta bây giờ làm gì?" Nói thật, mặc y phục như thế tham gia dạ tiệc là rất bình thường, bất quá mặc nó đi ở trên đường cái liền có chút kỳ quái, ít nhất cô bây giờ phát hiện cô đứng ở trên đường cái xác suất khiến cho mọi người đều quay đầu lại là hai trăm phần trăm.
“Ha ha, vốn Mễ Lai trang điểm tốc độ tương đối chậm, không ngờ lần này nhanh như vậy." Trước đây mỗi lần hắn đến đều thấy cô trang điểm cho người khác mất hơn hai giờ, thế nhưng lần này một giờ liền đi ra, đây là điểm hắn không nghĩ đến.
“Nga. Như vậy a." Dương Hiểu Đồng đối với điểm này rất hiểu, vốn Mễ Lai là muốn mang cô đi làm một số chăm sóc dưỡng da, bất quá khi nhìn thấy làn da của cô liền trực tiếp tiết kiệm được một bước này, cho nên thời gian mới ngắn đi rất nhiều.
“Chúng ta trước tìm một chỗ ngồi một chút đi?" Doãn Lăng Hạo đề nghị
“Tốt!"
…
Buổi tối.
Dương Hiểu Đồng cùng Doãn Lăng Hạo cùng xuất hiện ở hội trường. Ngoài đại sảnh dừng đầy limousine các màu, mỗi một người đều mặc không chê vào đâu được, dùng tiền tài có khả năng mua được lễ phục dạ hội hoa lệ nhất, các nam nhân phần lớn là tây trang tinh xảo, các nữ nhân thì lại là váy phục ưu nhã đẹp đẽ quý giá được các nhà thiết kế thời trang giỏi nhất thế giới thiết kế, giơ tay nhấc chân đều lộ hào khí và kiều diễm.
Dương Hiểu Đồng vô cùng thân thiết kéo tay Doãn Lăng Hạo, nhìn qua tựa như một đôi tình lữ cuồng nhiệt trong tình yêu. Đây cũng là Doãn Lăng Hạo yêu cầu, dù sao giả trang cũng phải giả cho giống một chút.
Dương Hiểu Đồng hôm nay mặc kiện váy dạ hội cũng là do nhà thiết kế thời trang giỏi nhất thế giới thiết kế, một kiện này, hợp với khí chất của cô, một chút liền là trở thành tiêu điểm mọi người chú mục, mà Doãn Lăng Hạo ở bên cạnh cũng không kém chút nào, tây trang thẳng thớm, trên mặt mang theo tươi cười thân sĩ, nhất cử nhất động đều thể hiện hàm dưỡng của hắn, mọi người nhao nhao chú mục.
Hai người giống như tân tinh, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Đây là Dương Hiểu Đồng lần đầu tiên tham gia yến hội như vậy, đối với những người khác mặc dù rất tò mò, nhưng là trên mặt của cô một chút cũng không có toát ra bộ dáng hiếu kỳ.
Ngược lại mang vẻ tự nhiên, trên mặt mang theo nụ cười ưu nhã, nhìn thẳng, đi theo bên người Doãn Lăng Hạo cùng những người khác chào hỏi. Lâm Tây đã nói: Khi ngươi không rõ ràng lắm thân phận người khác, như vậy không nêm mở miệng, chỉ cần mỉm cười, như vậy đã có thể hiện ra hàm dưỡng của ngươi cũng sẽ không khiến bầu không khí trở nên xấu hổ.
Dương Hiểu Đồng cũng là cẩn tuân điểm này.
Tác giả :
Mộ Anh Lạc