Cực Phẩm Thiên Kiêu
Chương 129
Dương Hiểu Đồng ở bên tai người phụ nữ nhẹ giọng nói: “Sau này có thời gian tìm hiểu, trước suy nghĩ năng lực của mình rồi lại nói, tôi không có hứng thú cùng cô đùa giỡn. Chỉ là sau này cô cũng không cần tới, bởi vì cô đã bị cho vào sổ đen, bao gồm mọi người ở Salon Quý Tộc."
Dương Hiểu Đồng vân đạm phong khinh (điềm nhiên, đạm mạc như mây, như gió) rời đi, tựa như cái gì cũng đều không có xảy ra, chuyện gì cũng không có phát sinh qua, người phụ nữ này làm những chuyện như vậy, ở trong mắt của cô phảng phất như tên hề nhảy nhót.
Người phụ nữ kia ngơ ngác đứng tại chỗ, dường như không rõ lúc trước trong tưởng tượng tất cả tốt đẹp thế nào, sao trong thời gian ngắn như vậy liền sụp đổ, thẳng tới lúc bảo an xuất hiện đưa người đi…
Khung cảnh lại lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, những khách hàng cũ ngược lại đối với Ám Kim Mai Côi có lòng tin mạnh hơn, ngay cả khách hàng lúc trước có chút hoài nghi cũng vẻ mặt hưng phấn đi làm mỹ dung, dù sao có thể làm cho Salon Quý Tộc nghĩ ra cái biện pháp như thế đến chỉnh bọn họ, nói rõ hiệu quả của bọn họ thực sự rất tốt, bởi vì Salon Quý Tộc lo lắng sinh ý của bọn họ, nên mới phải làm như vậy.
Sau khi Dương Hiểu Đồng về tới phòng làm việc, ngồi trên salon bằng da thật, gọi Tuệ Mẫn vào.
“Chủ tịch, ngài có gì phân phó?" Tuệ Mẫn một thân tây trang màu đen, nhìn qua rất đơn giản nhưng lịch sự tao nhã, bộ dáng làm cho người ta cảm thấy rất tuyệt.
Dương Hiểu Đồng nhàn nhạt nhìn cô một cái, chợt nói “Tình hình vừa rồi dưới lầu cô đều biết đi? Cô tìm người đem tư liệu về Salon Quý Tộc điều tra rồi giao cho tôi, hiện tại cho mọi người của Salon Quý Tộc xếp vào sổ đen, đến lúc đó để cho các công nhân viên nhận thức một chút, chỉ cần bọn họ đến đây, các loại phục vụ cùng với thương phẩm nhất quyết không bán ra.“
Nghe cô nói, Tuệ Mẫn đầu tiên sửng sốt, chợt lập tức kịp phản ứng nói: “Tốt, tôi đi làm cái này." Lúc trước khi nghe đến chuyện này cô đang ở tầng khác xử lý công việc, thời điểm đi đến lại phát hiện chuyện đã được giải quyết.
Từ chỗ nhân viên ở đó nghe rõ ngọn nguồn chuyện này, không ngờ người chủ tịch ít tuổi này làm việc dễ tính một chút cũng không ướt át bẩn thỉu, Salon Quý Tộc làm việc này lập tức liền bị kéo vào sổ đen, thật đúng là mạnh mẽ vang dội.
Đổi lại là bà chủ bình thường khác, sao có khả năng làm việc quả quyết như thế, nhưng cô thưởng thức chính là quả quyết của người chủ tịch này, đã nói liền làm, hơn nữa không chút do dự, tuy nói Salon Quý Tộc không ít người, nhưng sinh ý của Ám Kim Mai Côi tốt như vậy, căn bản không thiếu hụt khách hàng.
Vị chủ này ở việc làm ăn đồng thời cũng không khiến tất cả các công nhân viên một mực thoái nhượng, điều này để cho bọn họ cảm giác rất tuyệt. Khách hàng chính là thượng đế, nhưng khách hàng cố ý đến tìm hiểu, gây chuyện căn bản cũng không phải là khách hàng chân chính. Cũng chỉ có đi theo phía sau dạng chủ này, bọn họ mới có nhiệt tình.
Sau khi được Dương Hiểu Đồng gật đầu, Tuệ Mẫn ra ngoài, chỉ còn lại một người – Dương Hiểu Đồng.
Dương Hiểu Đồng không dừng lại, mà trực tiếp đi tới tầng cao nhất chuyên thuộc về nơi nghỉ ngơi của cô, một tầng lầu trọn vẹn này đều chỉ có một người là cô, trừ cô ra không có bất kỳ người nào có thể tiến vào, ở trong này cũng là một tiểu căn cứ của Dương Hiểu Đồng.
Bây giờ cô đem toàn bộ tâm tư vùi đầu vào trong công việc, sự nghiệp, thời gian ở biệt thự Hoa Hải cũng ít, phần lớn thời giờ đều ở trong công ty, dù sao tầng cao nhất này thiết kế cũng không tồi, ở rất thoải mái, so với biệt thự Hoa Hải cũng không kém.
Một gian phòng độc lập bị cô xem như phòng chế dược, mỗi ngày cô cũng sẽ dành rất nhiều thời gian ở trong này luyện đan, đan dược của Ám Kim Mai Côi tiêu thụ cũng không phải ít, cũng may hiện tại đan dược giảm béo, các loại đan dược phụ trợ tỉ lệ thành công của cô đã đạt đến trăm phần trăm, hiệu suất kia cũng không tệ.
Hơn nữa hiện tại Ám Kim Mai Côi áp dụng chế độ toàn bộ đều là hội viên ưu tiên, đây cũng là một loại thủ đoạn nắm lấy khách hàng, lúc này giá trị hội viên quý khách của Ám Kim Mai Côi đã đề thăng tới hơn vạn, nhưng người đến làm hội viên vẫn như trước, nhiều vô cùng.
Đích xác, người có thể đi tới Ám Kim Mai Côi tiêu xài có mấy người sẽ để ý số tiền này? Chỉ là tiền đặt mua của một người khách đã là một năm thu nhập của rất nhiều công ty, bởi vậy đủ để nhìn ra độ thành công Ám Kim Mai Côi.
Mặc dù hiện tại trên tay đã nắm giữ không ít đan dược, thế nhưng toàn bộ đều mang tính phụ trợ, hiện nay tiêu thụ chỉ ở trên thị trường nữ giới, mà Dương Hiểu Đồng tuyệt đối không chỉ muốn chiếm cứ thị trường nữ giới, nam giới cũng là một thị trường rất quan trọng.
Nam giới đối với một ít thứ mình cần gì đó đều rất không tiếc hạ tiền vốn, một khi nắm lấy thứ bọn họ cần, như vậy thị trường tiềm lực này không cần nói cũng biết. Ưu thế lớn nhất của Ám Kim Mai Côi chính là ở chỗ thương phẩm này chỉ bọn họ mới có thể có, người khác không thể có.
Ký ức trở lại trước đó.
“Du Du, đan dược này bán đi, nếu như một ít người mua ở phương diện y lý hiểu rõ, mà nghiên cứu các thành phần, bọn họ có thể chế tác ra hay không?" Cô đối với vấn đề này rất lo lắng, dù sao nếu như người khác có thể làm được, như vậy địa vị Ám Kim Mai Côi sẽ có ảnh hưởng nhất định.
Nghe cô nói, Du Du có vẻ không tốt nói: “Đan dược Thiên Hàng Bảo Điển, nếu như ai cũng có thể làm được, như vậy cũng không xứng xưng là đan dược Thiên Hàng Bảo Điển. Bọn họ có thể nghiên cứu ra thành phần, nhưng bọn hắn vĩnh viễn cũng làm không được."
Nhìn Du Du đắc ý, Dương Hiểu Đồng không khỏi không biết nói gì, lắc đầu, tựa hồ chỉ cần vừa nhắc tới Thiên Hàng Bảo Điển thần kỳ, Du Du liền có kiểu cảm xúc tự hào không thể kiềm chế, dường như cái gì cũng không có lợi hại bằng Thiên Hàng Bảo Điển, Thiên Hàng Bảo Điển chính là vô địch. Mặc dù đó là sự thực, thế nhưng bộ dáng cô ấy đắc ý kia thật đúng làm cho người ta thẹn thùng.
“Ở siêu cấp tinh cầu chúng ta, những thứ ấy tiến sĩ y học nghiên cứu nhiều năm như vậy cũng chưa từng có nghiên cứu thành công qua, lấy tiêu chuẩn địa cầu này của các ngươi, như vậy càng không cần phải nói." Dù sao trình độ nghiên cứu khoa học của siêu cấp tinh cầu so với địa cầu này mạnh hơn rất nhiều.
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, trình độ siêu cấp tinh cầu cao như vậy, cũng không nghiên cứu được, trên địa cầu liền càng không nghiên cứu được.
Ở trong đoạn thời gian này, Dương Hiểu Đồng triệt để hiểu mục đích Thiên Hàng Bảo Điển thay đổi vận mệnh một người. Chỉ thay đổi vận mệnh của một người, vậy thực sự chỉ là một người. Ngoại trừ người bị lựa chọn này, người khác bất luận kẻ nào cũng không được, dù cho biết phương pháp, ở dưới tình huống giống nhau cũng chỉ có người được lựa chọn mới có thể làm được.
Điều này thực sự khiến cho Dương Hiểu Đồng có loại cảm giác có miếng bánh nướng hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, cô từ một sinh viên bình thường không có gì lạ, cô gái bình thường, đến bây giờ có công ty lớn đại đa số người tha thiết ước mơ, biến hóa nhanh chóng trở thành chủ tịch một công ty, tất cả điều này đều có bắt nguồn từ Thiên Hàng Bảo Điển.
Đã có cơ hội này, như vậy hãy để cô đại tỏa ánh sáng đi! Cô nhất định phải xông ra tìm một mảnh thiên địa của chính mình, dựa vào lực lượng của chính mình.
Dương Hiểu Đồng ở trong phòng đan, bắt đầu quá trình luyện đan cô vô cùng quen thuộc kia, trừ cái này ra cô còn học tập thứ khác là phương thuốc dân gian, dù sao Ám Kim Mai Côi không thể dựa vào vài loại đan dược này, không ngừng có loại đan dược mới dũng mãnh vào, sẽ mang theo triều dâng càng nóng (ý nói sẽ gây ra ảnh hưởng lớn tới nhiều người khi có đan dược mới này xuất hiện).
Kỳ thực cái cô hướng tới nhất chính là đan dược lúc trước cô ở trên Thiên Hàng Bảo Điển thấy được kia, có thể một lần nữa tỏa sáng, đan dược thanh xuân và trị liệu bệnh bất trị, hiệu quả kia quá thần kỳ. Một khi xuất hiện, kia tuyệt đối sẽ để cho cả thế giới chấn động thật lớn.
Cô cũng không chỉ vì kiếm tiền, mà là mong muốn có thể vì người khác mang đến hi vọng. Một người hoàn hảo, sau kia bị bệnh nan y trong lòng có bao nhiêu tuyệt vọng, không cần phải nói cũng biết, rất nhiều người tráng niên mất sớm (bệnh nam giới á), nếu như cô có thể luyện chế ra đan dược như vậy, như vậy tất cả sẽ tốt bao nhiêu.
Chỉ là thực lực của cô còn chưa đủ, cho nên còn phải nỗ lực tu luyện. Du Du nói cho cô biết khi cô đột phá nhị cấp liền có thể luyện chế một loại đan dược khác, sau khi ăn nó có thể trực tiếp đề thăng tu vi của mình, nhưng một cấp bậc chỉ có thể dùng ba viên, hơn sẽ không có hiệu quả, tin tức này khiến Dương Hiểu Đồng trước mắt sáng ngời.
Một khi luyện chế ra nó, như vậy không hề nghi ngờ tốc độ tu luyện của cô có thể thu được đề cao rất lớn.
Sau khi Dương Hiểu Đồng luyện đan dược xong, sắc trời đã tối, nhìn sắc trời này, không khỏi lắc lắc đầu, lúc này thời gian trôi qua có phần quá nhanh. Mặc dù Thiên Hàng Bảo Điển làm cho một ngày của cô dài hơn rất nhiều, nhưng vẫn làm cho cô cảm thấy không đủ dùng.
Nhưng mà, ngay lúc Dương Hiểu Đồng chuẩn bị đi ăn cơm, Tuệ Mẫn thông báo có người tìm cô.
Đi tới phòng làm việc, một người xuất hiện khiến cho Dương Hiểu Đồng kinh ngạc!
Người tới lại là Tống Nhã Thiến! Dương Hiểu Đồng thật đúng là không ngờ chị ấy trở về. Nói thật, đối với Tống Nhã Thiến, cô luôn luôn có loại cảm giác kỳ quái.
Mấy ngày này tới nay, mặc dù cô không ở trường học, nhưng Tống Nhã Thiến vẫn thường xuyên liên hệ với cô, nói một ít chuyện gần đây đã xảy ra, hơn nữa đối với cô còn rất quan tâm. Cảm giác giống như có người chị gái thật sự.
Bảo thư ký đi pha hai ly cà phê, hai người Dương Hiểu Đồng và Tống Nhã Thiến cùng nhau ngồi trên sô pha.
Hôm nay Tống Nhã Thiến mặc một bộ đồ làm việc màu xám.
“Chị Nhã Thiến, sao chị lại tới đây?" Dương Hiểu Đồng kinh ngạc hỏi.
Nghe thấy câu hỏi của Dương Hiểu Đồng, Tống Nhã Thiến giả vờ tức giận nói: “Chẳng lẽ chị không có việc thì không thể tới?"
“Đương nhiên em không có ý này, chỉ là cảm thấy khách quý tới nhà, thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo) a!" Biết Tống Nhã Thiến không có khả năng tức giận, Dương Hiểu Đồng nói đùa.
“Ha ha, vậy mà em cũng có thể nói. Chỉ là lần này đến thật đúng là có chuyện tìm em." Sắc mặt Tống Nhã Thiến nghiêm túc.
Nghe vậy, biểu tình Dương Hiểu Đồng cũng hơi nghiêm túc một chút hỏi: “Chuyện gì?"
“Kỳ thực cũng không có gì, chính là chị muốn đến Ám Kim Mai Côi làm việc, không biết em cảm thấy thế nào?" Tống Nhã Thiến nói.
“Tốt! Đương nhiên hoan nghênh! Thợ trang điểm sao?" Lúc trước ở trận thi đấu hip hop lớn, trang điểm trang phục của cô chính là do Tống Nhã Thiến làm, đến nay vẫn còn khắc sâu ấn tượng, Tống Nhã Thiến ở phương diện hóa trang này lại rất có năng lực.
Mặc dù cô cũng không biết Tống Nhã Thiến có đi học hay không, thế nhưng cô cũng không phải là một người hết sức coi trọng bằng cấp, Mễ Lai ở nước ngoài học tập thuật hóa trang, đối với mỗi địa phương có trang phục lưu hành cũng hiểu biết nhất định, thuật hóa trang của cô ấy rất tuyệt, mà Tống Nhã Thiến cũng không kém, chị ấy nguyện ý qua đây làm việc, cô tự nhiên vui vẻ.
Tống Nhã Thiến gật gật đầu nói: “Thợ trang điểm, trang phục cũng có thể phối hợp. Mặc dù chị là lần đầu tiên đến Ám Kim Mai Côi, nhưng từ người khác chị cũng biết ở đây các em có một loạt các loại phục vụ đúng không?"
“Đúng vậy, chúng em ở đây trên cơ bản các loại hình nào cũng có, mỹ dung, dưỡng da, hóa trang, thay đổi quần áo… Chị nghĩ muốn làm gì nói cho em, em có thể giúp chị an bài." Dương Hiểu Đồng nói.
“Vậy cám ơn em, không cần thử cái gì sao?" Cô nghe nói mặc dù Ám Kim Mai Côi đãi ngộ tốt, nhưng muốn tiến vào đó cũng hết sức khó khăn, người bình thường không có bản lĩnh căn bản không vào được.
Cô cũng không phải cảm thấy quen biết Hiểu Đồng cho nên mới tìm quan hệ để vào, cô tin vào năng lực của chính mình, chỉ là cảm thấy Ám Kim Mai Côi này thích hợp hơn cho sự phát triển của cô, cô có thể phát huy sở trường của mình.
Dương Hiểu Đồng đang định nói chuyện, Tống Nhã Thiến lại mở miệng lần nữa nói: “Hiểu Đồng, chị không hi vọng em bởi vì chị mà trở thành trường hợp đặc biệt gì, nên làm xét duyệt gì vẫn cho làm đi, chị muốn dựa vào thực lực của chính mình."
Nghe nói như thế, khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên một độ cong, cô thưởng thức chính là điểm này. Khoát tay áo, ý bảo Tống Nhã Thiến an tâm: “Chị Nhã Thiến, chị yên tâm đi. Bởi vì chị có thực lực kia cho nên em mới đồng ý, lúc nào chị qua đây? Em giúp chị an bài xong, chỉ cần chị làm tốt, vậy là được rồi.“
Nói như thế nào cũng là người quen biết, cũng phải chiếu cố một chút, chỉ là cô tin thực lực của Tống Nhã Thiến, cho nên những thứ kiểm tra đo lường các loại thì không cần tới, huống hồ nếu như chính chị ấy đối với thực lực của chính mình không tự tin, chị ấy cũng sẽ không qua đây.
“Lúc nào cũng có thể, em gọi điện thoại cho chị, là chị có thể qua đây, cám ơn em, Hiểu Đồng." Cô biết Hiểu Đồng giúp cô, đổi lại những người khác muốn làm, muốn tiến vào, kia trình độ khó khăn so với lên trời cũng không kém là bao nhiêu. Tuy nói thời gian thành lập cũng không lâu, thế nhưng Ám Kim Mai Côi lại được tất cả mọi người xem trọng.
“Không cần cám ơn, chị nguyện ý tới giúp em, em rất vui vẻ." Dương Hiểu Đồng cười nói, điểm ấy cô vẫn có thể giúp, có điều muốn để những người khác tâm phục khẩu phục vẫn phải dựa vào Tống Nhã Thiến.
Sau khi tiễn Tống Nhã Thiến, Tuệ Mẫn đi đến, bộ dáng có lời muốn nói lại không tiện mở miệng.
Thấy cô như vậy, Dương Hiểu Đồng nói: “Có lời gì muốn nói cứ nói đi." Nhìn bộ dáng kia của cô ấy, cô thật đúng là cảm thấy nghẹn cười.
“Chủ tịch, không trải qua phỏng vấn khảo hạch đã thu nhận như lời của ngài, em sợ sẽ bị các nhân viên khác nói ngài làm việc thiên vị…" Nghe được lời của Tuệ Mẫn, Dương Hiểu Đồng cũng minh bạch.
Vấn đề này không cần Tuệ Mẫn nói cô cũng đã suy nghĩ tới, tuy nói an bài như thế, không có người phản đối, thế nhưng sâu trong lòng nhất định sẽ có chút bất mãn, như vậy rơi vào tai người khác cũng không tốt.
“Vấn đề này tôi đã nghĩ tới, đến lúc đó tới thời gian họp cùng bọn họ chào hỏi, trước nhìn thực lực Tống Nhã Thiến rồi lại nói, chỉ cần chị ấy có thực lực cao, những người khác cũng sẽ không nói cái gì."
Cô hiểu rõ tính cách của Tống Nhã Thiến, nếu như đến lúc đó chị ấy thực sự làm không tốt, không cần cô nói, chính chị ấy cũng sẽ rời đi, có điều như cô đã nói, thực lực Tống Nhã Thiến bày ra đó, tin tưởng nhất định có thể làm cho mọi người kinh diễm, cô chờ mong ngày đó.
Tuệ Mẫn gật gật đầu, không nói chuyện này nữa. Mặc dù thời gian đi làm ở công ty cũng không lâu, nhưng đối với tính cách cô chủ này cô cũng có hiểu biết, dường như chuyện gì tới tay cô ấy đều giải quyết rất dễ dàng, cô ấy làm chuyện gì luôn luôn tính trước rất kỹ càng, cô tin chuyện lần này cũng nhất định có thể giải quyết rất tốt.
So với việc bên này của Dương Hiểu Đồng thoải mái, Salon Quý Tộc chính là một cảnh tượng khác vô cùng thảm hại.
Người phụ nữ kia từ Ám Kim Mai Côi bị đuổi ra ngoài, trước tiên chính là đi Salon Quý Tộc tìm chị gái của mình. Hiện tại làm bộ không biết đã không có gì tất yếu, bà chủ thương hội Ám Kim cũng đã biết, còn giả trang cái gì?
Hứa Phương đang ngồi trong phòng làm việc của mình nhàn nhã uống trà, không ngờ em của mình không có gõ cửa liền trực tiếp đi vào, cô cười nói “Em gái, thế nào? Thanh danh Ám Kim Mai Côi có phải gặp đả kích rất lớn hay không?"
Cái kế hoạch này bọn họ cũng là nghĩ thật lâu, dù sao vấn đề dị ứng này người bình thường nhìn không ra, hơn nữa em gái mình với bệnh trạng dị ứng hải sản và dị ứng đồ trang điểm càng giống nhau, lúc ấy có tìm một số bác sĩ xem cũng không thể phân biệt được, cho nên chuyện này bọn họ xem ra thật sự có thể nói là vạn vô nhất thất (tuyệt đối không sai lầm, chắc chắn an toàn).
Mục đích mấy người phụ nữ đi Ám Kim Mai Côi chính là vì làm cho mình trở lên đẹp, nếu như chuyện dị ứng xuất hiện, bọn họ ai còn dám thử? Cô ở phương diện này làm ăn lâu như vậy, đối tâm tư của phụ nữ gì đó cũng không phải hiểu biết bình thường.
Nghe nói vậy, Hứa Mỹ mặt chán nản nói: “Đừng nói nữa, thất bại."
“Em nói cái gì? Thất bại? Sao có thể? Xảy ra chuyện gì?" Một đống lớn câu hỏi từ trong miệng Hứa Phương bùm bùm nói ra, kế hoạch này vạn vô nhất thất (tuyệt đối không sai lầm, chắc chắn an toàn) sao có thể thất bại?
Trên mặt Hứa Mỹ cũng có chút uể oải, nhiều hơn là phiền muộn “Em cũng không biết chuyện gì xảy ra, chủ tịch thương hội Ám Kim kia lại có thể nhìn ra mặt của em là dị ứng thức ăn tạo thành mà không phải dị ứng đồ trang điểm, còn nói muốn đưa em đi gặp bác sĩ, bởi vậy em nào dám đi?“
Lời này vừa nói ra, Hứa Phương không hiểu hỏi: “Sao em không đi? Không đi không phải nói rõ em giả vờ sao?"
“Chị nghĩ rằng em nguyện ý, chị nói cô ta lợi hại như vậy, vừa nhìn thì biết em là dị ứng thức ăn, vạn nhất bác sĩ kia điều tra ra như lời cô ta, rồi tố cáo em tội phỉ báng, đến lúc đó em làm sao bây giờ?"
“Vậy em cứ như vậy trở về? Cô ta không biết em và chị có quan hệ chứ?" Trên mặt Hứa Phương có vẻ lo lắng, cô lo lắng nhất chính là cái vấn đề này.
Tìm người khác đi thì cô không yên lòng, tìm em gái của mình đi, lại sợ bị bọn họ biết được quan hệ của hai người, chỉ là cuối cùng vẫn bí quá hóa liều, cô em gái này trước đó không lâu mới từ nước ngoài trở về, điều tra chuyện này cũng không nhanh như vậy.
Thấy Hứa Phương hỏi vấn đề này, Hứa Mỹ có chút sợ hãi rụt rè không muốn mở miệng, thấy em như vậy, Hứa Phương càng sốt ruột nói: “Có ý gì nha? Có gì em cứ nói đi!"
“Cô ta biết, em cũng không biết cô ta làm sao mà biết được, cô ta nói thẳng ra em là em gái chị." Hứa Mỹ nói.
“Xong." Hứa Phương chán chường ngã ngồi trên sô pha, điều này một khi truyền đi, chuyện là do Salon Quý Tộc bọn hắn làm, như vậy ở trong lòng khách hàng nhất định sẽ có rất ấn tượng xấu, thanh danh trong giới làm việc cũng sẽ không tốt, chuyện này đối với sinh ý Salon Quý Tộc bọn họ càng thêm đả kích.
Trước đó có không ít khách hàng cũng đã đi tới Ám Kim Mai Côi, vốn sinh ý của bọn họ vốn rất tốt, hiện tại đã không như lúc trước, chuyện ngày hôm nay nếu như truyền đi nữa, sinh ý (việc làm ăn) bọn họ liền giảm chứ nói chi là thanh danh.
“Sao cô ta có thể biết mà tra ra được? Thời gian ngắn như vậy, chuyện em muốn đi những người khác cũng không biết!" Hứa Phương hỏi.
“Em cũng không biết." Hứa Mỹ nói.
“Cô ta thực sự rất lợi hại, có lẽ trước khi phát sinh chuyện này cô ta cũng đã nghĩ tới, cho nên đã điều tra được tư liệu rồi, thật không nghĩ tới người này thế nhưng thủ đoạn như vậy!“
“Một cô gái hai mươi tuổi mà có thể có tâm cơ như vậy, thật đúng là đủ khủng bố."
“Hai mươi tuổi? Sao có thể?"
…
Kỳ thực điều này thật đúng là đánh giá cao Dương Hiểu Đồng, mặc dù trước đó đã biết khả năng có người đến gây rối, nhưng cụ thể là ai cô cũng không biết, cho nên cũng không có điều tra tư liệu, chỉ là Du Du nắm giữ tư liệu xác thực quá cụ thể một chút…
Dương Hiểu Đồng vân đạm phong khinh (điềm nhiên, đạm mạc như mây, như gió) rời đi, tựa như cái gì cũng đều không có xảy ra, chuyện gì cũng không có phát sinh qua, người phụ nữ này làm những chuyện như vậy, ở trong mắt của cô phảng phất như tên hề nhảy nhót.
Người phụ nữ kia ngơ ngác đứng tại chỗ, dường như không rõ lúc trước trong tưởng tượng tất cả tốt đẹp thế nào, sao trong thời gian ngắn như vậy liền sụp đổ, thẳng tới lúc bảo an xuất hiện đưa người đi…
Khung cảnh lại lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, những khách hàng cũ ngược lại đối với Ám Kim Mai Côi có lòng tin mạnh hơn, ngay cả khách hàng lúc trước có chút hoài nghi cũng vẻ mặt hưng phấn đi làm mỹ dung, dù sao có thể làm cho Salon Quý Tộc nghĩ ra cái biện pháp như thế đến chỉnh bọn họ, nói rõ hiệu quả của bọn họ thực sự rất tốt, bởi vì Salon Quý Tộc lo lắng sinh ý của bọn họ, nên mới phải làm như vậy.
Sau khi Dương Hiểu Đồng về tới phòng làm việc, ngồi trên salon bằng da thật, gọi Tuệ Mẫn vào.
“Chủ tịch, ngài có gì phân phó?" Tuệ Mẫn một thân tây trang màu đen, nhìn qua rất đơn giản nhưng lịch sự tao nhã, bộ dáng làm cho người ta cảm thấy rất tuyệt.
Dương Hiểu Đồng nhàn nhạt nhìn cô một cái, chợt nói “Tình hình vừa rồi dưới lầu cô đều biết đi? Cô tìm người đem tư liệu về Salon Quý Tộc điều tra rồi giao cho tôi, hiện tại cho mọi người của Salon Quý Tộc xếp vào sổ đen, đến lúc đó để cho các công nhân viên nhận thức một chút, chỉ cần bọn họ đến đây, các loại phục vụ cùng với thương phẩm nhất quyết không bán ra.“
Nghe cô nói, Tuệ Mẫn đầu tiên sửng sốt, chợt lập tức kịp phản ứng nói: “Tốt, tôi đi làm cái này." Lúc trước khi nghe đến chuyện này cô đang ở tầng khác xử lý công việc, thời điểm đi đến lại phát hiện chuyện đã được giải quyết.
Từ chỗ nhân viên ở đó nghe rõ ngọn nguồn chuyện này, không ngờ người chủ tịch ít tuổi này làm việc dễ tính một chút cũng không ướt át bẩn thỉu, Salon Quý Tộc làm việc này lập tức liền bị kéo vào sổ đen, thật đúng là mạnh mẽ vang dội.
Đổi lại là bà chủ bình thường khác, sao có khả năng làm việc quả quyết như thế, nhưng cô thưởng thức chính là quả quyết của người chủ tịch này, đã nói liền làm, hơn nữa không chút do dự, tuy nói Salon Quý Tộc không ít người, nhưng sinh ý của Ám Kim Mai Côi tốt như vậy, căn bản không thiếu hụt khách hàng.
Vị chủ này ở việc làm ăn đồng thời cũng không khiến tất cả các công nhân viên một mực thoái nhượng, điều này để cho bọn họ cảm giác rất tuyệt. Khách hàng chính là thượng đế, nhưng khách hàng cố ý đến tìm hiểu, gây chuyện căn bản cũng không phải là khách hàng chân chính. Cũng chỉ có đi theo phía sau dạng chủ này, bọn họ mới có nhiệt tình.
Sau khi được Dương Hiểu Đồng gật đầu, Tuệ Mẫn ra ngoài, chỉ còn lại một người – Dương Hiểu Đồng.
Dương Hiểu Đồng không dừng lại, mà trực tiếp đi tới tầng cao nhất chuyên thuộc về nơi nghỉ ngơi của cô, một tầng lầu trọn vẹn này đều chỉ có một người là cô, trừ cô ra không có bất kỳ người nào có thể tiến vào, ở trong này cũng là một tiểu căn cứ của Dương Hiểu Đồng.
Bây giờ cô đem toàn bộ tâm tư vùi đầu vào trong công việc, sự nghiệp, thời gian ở biệt thự Hoa Hải cũng ít, phần lớn thời giờ đều ở trong công ty, dù sao tầng cao nhất này thiết kế cũng không tồi, ở rất thoải mái, so với biệt thự Hoa Hải cũng không kém.
Một gian phòng độc lập bị cô xem như phòng chế dược, mỗi ngày cô cũng sẽ dành rất nhiều thời gian ở trong này luyện đan, đan dược của Ám Kim Mai Côi tiêu thụ cũng không phải ít, cũng may hiện tại đan dược giảm béo, các loại đan dược phụ trợ tỉ lệ thành công của cô đã đạt đến trăm phần trăm, hiệu suất kia cũng không tệ.
Hơn nữa hiện tại Ám Kim Mai Côi áp dụng chế độ toàn bộ đều là hội viên ưu tiên, đây cũng là một loại thủ đoạn nắm lấy khách hàng, lúc này giá trị hội viên quý khách của Ám Kim Mai Côi đã đề thăng tới hơn vạn, nhưng người đến làm hội viên vẫn như trước, nhiều vô cùng.
Đích xác, người có thể đi tới Ám Kim Mai Côi tiêu xài có mấy người sẽ để ý số tiền này? Chỉ là tiền đặt mua của một người khách đã là một năm thu nhập của rất nhiều công ty, bởi vậy đủ để nhìn ra độ thành công Ám Kim Mai Côi.
Mặc dù hiện tại trên tay đã nắm giữ không ít đan dược, thế nhưng toàn bộ đều mang tính phụ trợ, hiện nay tiêu thụ chỉ ở trên thị trường nữ giới, mà Dương Hiểu Đồng tuyệt đối không chỉ muốn chiếm cứ thị trường nữ giới, nam giới cũng là một thị trường rất quan trọng.
Nam giới đối với một ít thứ mình cần gì đó đều rất không tiếc hạ tiền vốn, một khi nắm lấy thứ bọn họ cần, như vậy thị trường tiềm lực này không cần nói cũng biết. Ưu thế lớn nhất của Ám Kim Mai Côi chính là ở chỗ thương phẩm này chỉ bọn họ mới có thể có, người khác không thể có.
Ký ức trở lại trước đó.
“Du Du, đan dược này bán đi, nếu như một ít người mua ở phương diện y lý hiểu rõ, mà nghiên cứu các thành phần, bọn họ có thể chế tác ra hay không?" Cô đối với vấn đề này rất lo lắng, dù sao nếu như người khác có thể làm được, như vậy địa vị Ám Kim Mai Côi sẽ có ảnh hưởng nhất định.
Nghe cô nói, Du Du có vẻ không tốt nói: “Đan dược Thiên Hàng Bảo Điển, nếu như ai cũng có thể làm được, như vậy cũng không xứng xưng là đan dược Thiên Hàng Bảo Điển. Bọn họ có thể nghiên cứu ra thành phần, nhưng bọn hắn vĩnh viễn cũng làm không được."
Nhìn Du Du đắc ý, Dương Hiểu Đồng không khỏi không biết nói gì, lắc đầu, tựa hồ chỉ cần vừa nhắc tới Thiên Hàng Bảo Điển thần kỳ, Du Du liền có kiểu cảm xúc tự hào không thể kiềm chế, dường như cái gì cũng không có lợi hại bằng Thiên Hàng Bảo Điển, Thiên Hàng Bảo Điển chính là vô địch. Mặc dù đó là sự thực, thế nhưng bộ dáng cô ấy đắc ý kia thật đúng làm cho người ta thẹn thùng.
“Ở siêu cấp tinh cầu chúng ta, những thứ ấy tiến sĩ y học nghiên cứu nhiều năm như vậy cũng chưa từng có nghiên cứu thành công qua, lấy tiêu chuẩn địa cầu này của các ngươi, như vậy càng không cần phải nói." Dù sao trình độ nghiên cứu khoa học của siêu cấp tinh cầu so với địa cầu này mạnh hơn rất nhiều.
Dương Hiểu Đồng gật gật đầu, trình độ siêu cấp tinh cầu cao như vậy, cũng không nghiên cứu được, trên địa cầu liền càng không nghiên cứu được.
Ở trong đoạn thời gian này, Dương Hiểu Đồng triệt để hiểu mục đích Thiên Hàng Bảo Điển thay đổi vận mệnh một người. Chỉ thay đổi vận mệnh của một người, vậy thực sự chỉ là một người. Ngoại trừ người bị lựa chọn này, người khác bất luận kẻ nào cũng không được, dù cho biết phương pháp, ở dưới tình huống giống nhau cũng chỉ có người được lựa chọn mới có thể làm được.
Điều này thực sự khiến cho Dương Hiểu Đồng có loại cảm giác có miếng bánh nướng hạnh phúc từ trên trời rơi xuống, cô từ một sinh viên bình thường không có gì lạ, cô gái bình thường, đến bây giờ có công ty lớn đại đa số người tha thiết ước mơ, biến hóa nhanh chóng trở thành chủ tịch một công ty, tất cả điều này đều có bắt nguồn từ Thiên Hàng Bảo Điển.
Đã có cơ hội này, như vậy hãy để cô đại tỏa ánh sáng đi! Cô nhất định phải xông ra tìm một mảnh thiên địa của chính mình, dựa vào lực lượng của chính mình.
Dương Hiểu Đồng ở trong phòng đan, bắt đầu quá trình luyện đan cô vô cùng quen thuộc kia, trừ cái này ra cô còn học tập thứ khác là phương thuốc dân gian, dù sao Ám Kim Mai Côi không thể dựa vào vài loại đan dược này, không ngừng có loại đan dược mới dũng mãnh vào, sẽ mang theo triều dâng càng nóng (ý nói sẽ gây ra ảnh hưởng lớn tới nhiều người khi có đan dược mới này xuất hiện).
Kỳ thực cái cô hướng tới nhất chính là đan dược lúc trước cô ở trên Thiên Hàng Bảo Điển thấy được kia, có thể một lần nữa tỏa sáng, đan dược thanh xuân và trị liệu bệnh bất trị, hiệu quả kia quá thần kỳ. Một khi xuất hiện, kia tuyệt đối sẽ để cho cả thế giới chấn động thật lớn.
Cô cũng không chỉ vì kiếm tiền, mà là mong muốn có thể vì người khác mang đến hi vọng. Một người hoàn hảo, sau kia bị bệnh nan y trong lòng có bao nhiêu tuyệt vọng, không cần phải nói cũng biết, rất nhiều người tráng niên mất sớm (bệnh nam giới á), nếu như cô có thể luyện chế ra đan dược như vậy, như vậy tất cả sẽ tốt bao nhiêu.
Chỉ là thực lực của cô còn chưa đủ, cho nên còn phải nỗ lực tu luyện. Du Du nói cho cô biết khi cô đột phá nhị cấp liền có thể luyện chế một loại đan dược khác, sau khi ăn nó có thể trực tiếp đề thăng tu vi của mình, nhưng một cấp bậc chỉ có thể dùng ba viên, hơn sẽ không có hiệu quả, tin tức này khiến Dương Hiểu Đồng trước mắt sáng ngời.
Một khi luyện chế ra nó, như vậy không hề nghi ngờ tốc độ tu luyện của cô có thể thu được đề cao rất lớn.
Sau khi Dương Hiểu Đồng luyện đan dược xong, sắc trời đã tối, nhìn sắc trời này, không khỏi lắc lắc đầu, lúc này thời gian trôi qua có phần quá nhanh. Mặc dù Thiên Hàng Bảo Điển làm cho một ngày của cô dài hơn rất nhiều, nhưng vẫn làm cho cô cảm thấy không đủ dùng.
Nhưng mà, ngay lúc Dương Hiểu Đồng chuẩn bị đi ăn cơm, Tuệ Mẫn thông báo có người tìm cô.
Đi tới phòng làm việc, một người xuất hiện khiến cho Dương Hiểu Đồng kinh ngạc!
Người tới lại là Tống Nhã Thiến! Dương Hiểu Đồng thật đúng là không ngờ chị ấy trở về. Nói thật, đối với Tống Nhã Thiến, cô luôn luôn có loại cảm giác kỳ quái.
Mấy ngày này tới nay, mặc dù cô không ở trường học, nhưng Tống Nhã Thiến vẫn thường xuyên liên hệ với cô, nói một ít chuyện gần đây đã xảy ra, hơn nữa đối với cô còn rất quan tâm. Cảm giác giống như có người chị gái thật sự.
Bảo thư ký đi pha hai ly cà phê, hai người Dương Hiểu Đồng và Tống Nhã Thiến cùng nhau ngồi trên sô pha.
Hôm nay Tống Nhã Thiến mặc một bộ đồ làm việc màu xám.
“Chị Nhã Thiến, sao chị lại tới đây?" Dương Hiểu Đồng kinh ngạc hỏi.
Nghe thấy câu hỏi của Dương Hiểu Đồng, Tống Nhã Thiến giả vờ tức giận nói: “Chẳng lẽ chị không có việc thì không thể tới?"
“Đương nhiên em không có ý này, chỉ là cảm thấy khách quý tới nhà, thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ; được nhiều người yêu thương vừa mừng lại vừa lo) a!" Biết Tống Nhã Thiến không có khả năng tức giận, Dương Hiểu Đồng nói đùa.
“Ha ha, vậy mà em cũng có thể nói. Chỉ là lần này đến thật đúng là có chuyện tìm em." Sắc mặt Tống Nhã Thiến nghiêm túc.
Nghe vậy, biểu tình Dương Hiểu Đồng cũng hơi nghiêm túc một chút hỏi: “Chuyện gì?"
“Kỳ thực cũng không có gì, chính là chị muốn đến Ám Kim Mai Côi làm việc, không biết em cảm thấy thế nào?" Tống Nhã Thiến nói.
“Tốt! Đương nhiên hoan nghênh! Thợ trang điểm sao?" Lúc trước ở trận thi đấu hip hop lớn, trang điểm trang phục của cô chính là do Tống Nhã Thiến làm, đến nay vẫn còn khắc sâu ấn tượng, Tống Nhã Thiến ở phương diện hóa trang này lại rất có năng lực.
Mặc dù cô cũng không biết Tống Nhã Thiến có đi học hay không, thế nhưng cô cũng không phải là một người hết sức coi trọng bằng cấp, Mễ Lai ở nước ngoài học tập thuật hóa trang, đối với mỗi địa phương có trang phục lưu hành cũng hiểu biết nhất định, thuật hóa trang của cô ấy rất tuyệt, mà Tống Nhã Thiến cũng không kém, chị ấy nguyện ý qua đây làm việc, cô tự nhiên vui vẻ.
Tống Nhã Thiến gật gật đầu nói: “Thợ trang điểm, trang phục cũng có thể phối hợp. Mặc dù chị là lần đầu tiên đến Ám Kim Mai Côi, nhưng từ người khác chị cũng biết ở đây các em có một loạt các loại phục vụ đúng không?"
“Đúng vậy, chúng em ở đây trên cơ bản các loại hình nào cũng có, mỹ dung, dưỡng da, hóa trang, thay đổi quần áo… Chị nghĩ muốn làm gì nói cho em, em có thể giúp chị an bài." Dương Hiểu Đồng nói.
“Vậy cám ơn em, không cần thử cái gì sao?" Cô nghe nói mặc dù Ám Kim Mai Côi đãi ngộ tốt, nhưng muốn tiến vào đó cũng hết sức khó khăn, người bình thường không có bản lĩnh căn bản không vào được.
Cô cũng không phải cảm thấy quen biết Hiểu Đồng cho nên mới tìm quan hệ để vào, cô tin vào năng lực của chính mình, chỉ là cảm thấy Ám Kim Mai Côi này thích hợp hơn cho sự phát triển của cô, cô có thể phát huy sở trường của mình.
Dương Hiểu Đồng đang định nói chuyện, Tống Nhã Thiến lại mở miệng lần nữa nói: “Hiểu Đồng, chị không hi vọng em bởi vì chị mà trở thành trường hợp đặc biệt gì, nên làm xét duyệt gì vẫn cho làm đi, chị muốn dựa vào thực lực của chính mình."
Nghe nói như thế, khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên một độ cong, cô thưởng thức chính là điểm này. Khoát tay áo, ý bảo Tống Nhã Thiến an tâm: “Chị Nhã Thiến, chị yên tâm đi. Bởi vì chị có thực lực kia cho nên em mới đồng ý, lúc nào chị qua đây? Em giúp chị an bài xong, chỉ cần chị làm tốt, vậy là được rồi.“
Nói như thế nào cũng là người quen biết, cũng phải chiếu cố một chút, chỉ là cô tin thực lực của Tống Nhã Thiến, cho nên những thứ kiểm tra đo lường các loại thì không cần tới, huống hồ nếu như chính chị ấy đối với thực lực của chính mình không tự tin, chị ấy cũng sẽ không qua đây.
“Lúc nào cũng có thể, em gọi điện thoại cho chị, là chị có thể qua đây, cám ơn em, Hiểu Đồng." Cô biết Hiểu Đồng giúp cô, đổi lại những người khác muốn làm, muốn tiến vào, kia trình độ khó khăn so với lên trời cũng không kém là bao nhiêu. Tuy nói thời gian thành lập cũng không lâu, thế nhưng Ám Kim Mai Côi lại được tất cả mọi người xem trọng.
“Không cần cám ơn, chị nguyện ý tới giúp em, em rất vui vẻ." Dương Hiểu Đồng cười nói, điểm ấy cô vẫn có thể giúp, có điều muốn để những người khác tâm phục khẩu phục vẫn phải dựa vào Tống Nhã Thiến.
Sau khi tiễn Tống Nhã Thiến, Tuệ Mẫn đi đến, bộ dáng có lời muốn nói lại không tiện mở miệng.
Thấy cô như vậy, Dương Hiểu Đồng nói: “Có lời gì muốn nói cứ nói đi." Nhìn bộ dáng kia của cô ấy, cô thật đúng là cảm thấy nghẹn cười.
“Chủ tịch, không trải qua phỏng vấn khảo hạch đã thu nhận như lời của ngài, em sợ sẽ bị các nhân viên khác nói ngài làm việc thiên vị…" Nghe được lời của Tuệ Mẫn, Dương Hiểu Đồng cũng minh bạch.
Vấn đề này không cần Tuệ Mẫn nói cô cũng đã suy nghĩ tới, tuy nói an bài như thế, không có người phản đối, thế nhưng sâu trong lòng nhất định sẽ có chút bất mãn, như vậy rơi vào tai người khác cũng không tốt.
“Vấn đề này tôi đã nghĩ tới, đến lúc đó tới thời gian họp cùng bọn họ chào hỏi, trước nhìn thực lực Tống Nhã Thiến rồi lại nói, chỉ cần chị ấy có thực lực cao, những người khác cũng sẽ không nói cái gì."
Cô hiểu rõ tính cách của Tống Nhã Thiến, nếu như đến lúc đó chị ấy thực sự làm không tốt, không cần cô nói, chính chị ấy cũng sẽ rời đi, có điều như cô đã nói, thực lực Tống Nhã Thiến bày ra đó, tin tưởng nhất định có thể làm cho mọi người kinh diễm, cô chờ mong ngày đó.
Tuệ Mẫn gật gật đầu, không nói chuyện này nữa. Mặc dù thời gian đi làm ở công ty cũng không lâu, nhưng đối với tính cách cô chủ này cô cũng có hiểu biết, dường như chuyện gì tới tay cô ấy đều giải quyết rất dễ dàng, cô ấy làm chuyện gì luôn luôn tính trước rất kỹ càng, cô tin chuyện lần này cũng nhất định có thể giải quyết rất tốt.
So với việc bên này của Dương Hiểu Đồng thoải mái, Salon Quý Tộc chính là một cảnh tượng khác vô cùng thảm hại.
Người phụ nữ kia từ Ám Kim Mai Côi bị đuổi ra ngoài, trước tiên chính là đi Salon Quý Tộc tìm chị gái của mình. Hiện tại làm bộ không biết đã không có gì tất yếu, bà chủ thương hội Ám Kim cũng đã biết, còn giả trang cái gì?
Hứa Phương đang ngồi trong phòng làm việc của mình nhàn nhã uống trà, không ngờ em của mình không có gõ cửa liền trực tiếp đi vào, cô cười nói “Em gái, thế nào? Thanh danh Ám Kim Mai Côi có phải gặp đả kích rất lớn hay không?"
Cái kế hoạch này bọn họ cũng là nghĩ thật lâu, dù sao vấn đề dị ứng này người bình thường nhìn không ra, hơn nữa em gái mình với bệnh trạng dị ứng hải sản và dị ứng đồ trang điểm càng giống nhau, lúc ấy có tìm một số bác sĩ xem cũng không thể phân biệt được, cho nên chuyện này bọn họ xem ra thật sự có thể nói là vạn vô nhất thất (tuyệt đối không sai lầm, chắc chắn an toàn).
Mục đích mấy người phụ nữ đi Ám Kim Mai Côi chính là vì làm cho mình trở lên đẹp, nếu như chuyện dị ứng xuất hiện, bọn họ ai còn dám thử? Cô ở phương diện này làm ăn lâu như vậy, đối tâm tư của phụ nữ gì đó cũng không phải hiểu biết bình thường.
Nghe nói vậy, Hứa Mỹ mặt chán nản nói: “Đừng nói nữa, thất bại."
“Em nói cái gì? Thất bại? Sao có thể? Xảy ra chuyện gì?" Một đống lớn câu hỏi từ trong miệng Hứa Phương bùm bùm nói ra, kế hoạch này vạn vô nhất thất (tuyệt đối không sai lầm, chắc chắn an toàn) sao có thể thất bại?
Trên mặt Hứa Mỹ cũng có chút uể oải, nhiều hơn là phiền muộn “Em cũng không biết chuyện gì xảy ra, chủ tịch thương hội Ám Kim kia lại có thể nhìn ra mặt của em là dị ứng thức ăn tạo thành mà không phải dị ứng đồ trang điểm, còn nói muốn đưa em đi gặp bác sĩ, bởi vậy em nào dám đi?“
Lời này vừa nói ra, Hứa Phương không hiểu hỏi: “Sao em không đi? Không đi không phải nói rõ em giả vờ sao?"
“Chị nghĩ rằng em nguyện ý, chị nói cô ta lợi hại như vậy, vừa nhìn thì biết em là dị ứng thức ăn, vạn nhất bác sĩ kia điều tra ra như lời cô ta, rồi tố cáo em tội phỉ báng, đến lúc đó em làm sao bây giờ?"
“Vậy em cứ như vậy trở về? Cô ta không biết em và chị có quan hệ chứ?" Trên mặt Hứa Phương có vẻ lo lắng, cô lo lắng nhất chính là cái vấn đề này.
Tìm người khác đi thì cô không yên lòng, tìm em gái của mình đi, lại sợ bị bọn họ biết được quan hệ của hai người, chỉ là cuối cùng vẫn bí quá hóa liều, cô em gái này trước đó không lâu mới từ nước ngoài trở về, điều tra chuyện này cũng không nhanh như vậy.
Thấy Hứa Phương hỏi vấn đề này, Hứa Mỹ có chút sợ hãi rụt rè không muốn mở miệng, thấy em như vậy, Hứa Phương càng sốt ruột nói: “Có ý gì nha? Có gì em cứ nói đi!"
“Cô ta biết, em cũng không biết cô ta làm sao mà biết được, cô ta nói thẳng ra em là em gái chị." Hứa Mỹ nói.
“Xong." Hứa Phương chán chường ngã ngồi trên sô pha, điều này một khi truyền đi, chuyện là do Salon Quý Tộc bọn hắn làm, như vậy ở trong lòng khách hàng nhất định sẽ có rất ấn tượng xấu, thanh danh trong giới làm việc cũng sẽ không tốt, chuyện này đối với sinh ý Salon Quý Tộc bọn họ càng thêm đả kích.
Trước đó có không ít khách hàng cũng đã đi tới Ám Kim Mai Côi, vốn sinh ý của bọn họ vốn rất tốt, hiện tại đã không như lúc trước, chuyện ngày hôm nay nếu như truyền đi nữa, sinh ý (việc làm ăn) bọn họ liền giảm chứ nói chi là thanh danh.
“Sao cô ta có thể biết mà tra ra được? Thời gian ngắn như vậy, chuyện em muốn đi những người khác cũng không biết!" Hứa Phương hỏi.
“Em cũng không biết." Hứa Mỹ nói.
“Cô ta thực sự rất lợi hại, có lẽ trước khi phát sinh chuyện này cô ta cũng đã nghĩ tới, cho nên đã điều tra được tư liệu rồi, thật không nghĩ tới người này thế nhưng thủ đoạn như vậy!“
“Một cô gái hai mươi tuổi mà có thể có tâm cơ như vậy, thật đúng là đủ khủng bố."
“Hai mươi tuổi? Sao có thể?"
…
Kỳ thực điều này thật đúng là đánh giá cao Dương Hiểu Đồng, mặc dù trước đó đã biết khả năng có người đến gây rối, nhưng cụ thể là ai cô cũng không biết, cho nên cũng không có điều tra tư liệu, chỉ là Du Du nắm giữ tư liệu xác thực quá cụ thể một chút…
Tác giả :
Mộ Anh Lạc