Cực Phẩm Thấu Thị
Chương 84: Kì tích y học
“Ừm." Nghe được lời của Vương Phong, Quỷ Kiến Sầu hơi gật đầu, sau đó mới đưa tay lên trên đầu Vương Phong, chậm rãi nói: “Ta là đệ tử đời thứ tám mươi của của Thần Linh môn, bây giờ cậu đã bái ta làm thầy, thì chính là đệ tử đời thứ tám mươi mốt của Thần Linh môn, cậu có đồng ý không?"
Lời nói của Quỷ Kiến Sầu vô cùng trang trọng, khiến cho Vương Phong không chút do dự mà gật đầu, nói: “Con đồng ý!"
“Vậy con đứng lên đi, sau này con chính là đệ tử chính thức của chúng ta, ta sẽ truyền lại cho con cách tu luyện tâm pháp." Đang nói, Quỷ Kiến Sầu lấy trong ngực mình ra một tấm lệnh bài, nói: “Đây là lệnh bài uy quyền của Thần Linh môn, sau này con có thể dựa vào lệnh bài này mà hành tẩu giang hồ."
Nói rồi Quỷ Kiến Sầu liền đưa lệnh bài trong tay mình đến trước mặt Vương Phong.
Lệnh bài được chế tạo từ ngọc nguyên chất, long lanh trong suốt, trên đó có viết một chữ “Thần", vô cùng trang trọng.
Không nói đến ý nghĩa được thể hiện phía sau lệnh bài này, giá trị của bản thân tấm lệnh bài này chỉ sợ là không đánh giá nổi, đây là vật được điêu khắc bằng phỉ thúy, nếu là đem ra đấu giá, chỉ sợ giá sẽ là giá trên trời.
“Sư đệ, còn không mau nhận lấy lệnh bài." Nhìn thấy Vương Phong đang sững sờ, Hà Thiên vội vàng đẩy đẩy hắn.
Vì tấm lệnh bài uy quyền này, Hà Thiên có thể nói là đã nỗ lực hơn mười năm nhưng tiếc rằng tư chất của anh ta thật sự quá yếu, căn bản cũng không có tư cách đạt được, bây giờ nhìn thấy Vương Phong nhận được lệnh bài uy quyền của Thần Linh môn, anh có cảm giác vô cùng ngưỡng mộ.
Từ giờ phút này, Vương Phong đã coi như là đệ tử chính thức của Quỷ Kiến Sầu, toàn bộ người Hoa Hạ dám đụng đến hắn chỉ sợ sẽ không có quá mười đầu ngón tay.
“Cảm ơn sư phụ." Vương Phong trịnh trọng nói, sau đó cẩn thận từng li từng tí để nhận lấy lệnh bài từ trên tay của Quỷ Kiến Sầu.
“Đỡ nó lên trước đã." Quỷ Kiến Sầu lúc này mới nói, Hà Thiên cũng không dám chần chừ, vội vàng đỡ Vương Phong dậy.
Chỉ thấy tay Quỷ Kiến Sầu không ngừng đặt trên ngực Vương Phong, sau đó Vương Phong cũng cảm giác được bả vai hắn tê dại vô cùng, máu lúc này như tạm thời bị ngưng lại.
Được Hà Thiên đặt trên giường một cách dễ dàng, ánh mắt Vương Phong nhìn sang Quỷ Kiến Sầu.
Mặc dù hắn nhớ rằng Quỷ Kiến Sầu có nói qua muốn truyền lại cách tu luyện tâm pháp, lợi ích của thuật tụ khí Vương Phong cũng sớm đã được biết cho nên đối với cách tu luyện tâm pháp, hắn thật sự rất mong đợi.
“Muốn chữa vết thương, chỉ dựa vào một mình ta ta khẳng định là không có cách nào làm được." Quỷ Kiến Sầu nói, sau đó lại đưa bàn tay vào trong ngực mình, lấy ra một quyển sách cổ đã ố vàng, nói: “Trên này là cốt lõi của cách tu luyện tâm pháp môn phái chúng ta, con xem trước một chút rồi sau đó luyện cái này."
Nói rồi, Quỷ Kiến Sầu đặt vật trong tay mình vào tay của Vương Phong, sau đó ánh mắt của ông hướng sang người Bối Vân Tuyết cau mày một cái.
“Không cần bảo cô ấy ra ngoài, cô ấy là bạn gái của con, đều là người trong nhà." Vương Phong nhìn ra ý của Quỷ Kiến Sầu là muốn bảo Bối Vân Tuyết ra ngoài, cho nên người buộc miệng nói ra.
Hơi cúi đầu, Quỷ Kiến Sầu không tiếp tục nói nhiều, mắt khẽ nhắm lại.
Tay phải cầm quyển sách cổ, Vương Phong chỉ cảm thấy trái tim mình rung lên mãnh liệt, hắn từ lúc mới sinh đến bây giờ cũng chưa từng kích động như bây giờ.
Nhẹ nhàng lật lật quyển sách, Vương Phong xem một cách vô cùng tập trung, mà ở bên cạnh hắn, nhìn thấy Vương Phong mở quyển sách cổ ra nghiên cứu, Hà Thiên cũng vội vàng quay đầu đi chỗ khác.
Hắn không phải đệ tử chính thức của Quỷ Kiến Sầu, đương nhiên không có tư cách để xem cốt lõi của cách tu luyện của Thần Linh môn, mặc dù bây giờ Quỷ Kiến Sầu đang nhắm hai mắt lại nhưng hắn biết sư phụ lúc này chắc chắn đang chú ý đến.
“Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết."
Sách cổ được viết bằng chữ hiện đại cho nên Vương Phong lập tức liền nhận ra tên của cách tu luyện này, một phần thuật tụ khí đã cho hắn ích lợi không nhỏ, bây giờ cái Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết này hiển nhiên càng thêm lợi hại.
Vứt bỏ hết tất cả ý nghĩ khác, tâm trí Vương Phong đều đặt hết vào trong quyển sách cổ.
Khoảng mười phút sau thì Vương Phong đã xem xong quyển sách rồi đem cất kỹ nó đi, Vương Phong bắt đầu tu luyện “ Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết" này.
Cách tu luyện này cho đến bây giờ Vương Phong cũng chưa từng tiếp xúc qua, thông qua quan sát hắn cũng hiểu được cách tu luyện này vô cùng cao siêu, so với tu luyện thuật tụ khí tuyệt đối khó khăn hơn gấp mười lần.
Hắn bây giờ đầu óc linh hoạt như người bình thường, bằng không hắn cũng không cách nào hiểu được.
Cảm thấy không có gì đau đớn, cũng cảm thấy không có bất kỳ sự quấy rầy nào, Vương Phong rất nhanh liền rơi vào cảnh giới tu luyện.
Một luồng ánh sáng mờ ảo bao phủ người Vương Phong, giờ phút này, dáng vẻ của hắn trở trang nghiêm giống như là một pho tượng phật làm Bối Vân Tuyết nhìn đến ngây người.
Đương nhiên cô không có tu luyện cái gì, cô chỉ có thể nhìn thấy khí chất hiện tại của Vương Phong phảng phất sự thay đổi long trời lở đất, khí chất này cô chưa bao giờ nhìn thấy trên bất cứ người nào.
Nửa tiếng sau, hai mắt Vương Phong đang nhắm lại chậm rãi mở ra, giờ phút này hắn chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, ngay cả cảm giác đau đớn trên vai trái cũng đã giảm bớt rất nhiều.
“Học xong rồi?" Vương Phong mở mắt ra, đôi mắt Quỷ Kiến Sầu cũng chậm rãi mở ra.
“Xong rồi." Nghe được lời của Quỷ Kiến Sầu, Vương Phong chậm rãi gật đầu, lại làm cho Quỷ Kiến Sầu rất kinh ngạc.
Lúc ông đem cách tu luyện thuật tụ khí giao cho Vương Phong, Vương Phong cũng học được trong thời gian rất ngắn, bây giờ Vương Phong lại ở trước mặt ông dùng đúng nửa tiếng đã học được “Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết" vô cùng cao siêu, năng lực tiếp thu này thật sự là “quá biến thái" rồi.
Điều này không thể nào là giả được cho nên giờ phút này trong lòng của ông đang vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng càng thêm kiên định với ý định thu nhận Vương Phong làm đệ tử.
Tuy nhiên sức lực hiện tại của Vương Phong còn rất yếu nhưng hắn mới vừa bắt đầu, thành tựu sau này ai biết được sẽ đạt tới đỉnh cao như thế nào, Vương Phong còn rất nhiều thời gian để từ từ tu luyện.
“Nếu con đã biết rồi vậy thì bắt đầu tiến hành thi triển nó đi, sau đó dùng toàn bộ sức lực trong cơ thể tập trung ở bả vai, để ta chữa trị cho con." Đang nói thì trong tay Quỷ Kiến Sầu xuất hiện ba cây kim châm như được đúc bằng vàng.
“Ta sẽ thi triển châm của Thần Linh môn chúng ta, đây là sự sáng tạo duy nhất của Thần Linh môn chúng ta, không thuộc về bất kì mảng nào của y học Trung Quốc cho nên con phải nhìn cho cẩn thận rõ ràng." Quỷ Kiến Sầu nói, sau đó vẻ mặt lộ ra sự nghiêm trọng.
“Con hiểu rồi." Vương Phong gật đầu đáp, sau đó bắt đầu thi triển “Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết" vừa mới học được.
“Châm thứ nhất tỏa khí!"
“Châm thứ hai tỏa thần!"
“Châm thứ ba tạo hóa!"
Ba tiếng hét lớn thốt ra từ miệng của Quỷ Kiến Sầu, sau đó Vương Phong cũng cảm giác được cơ thể mình tại thời điểm này đông cứng đến lạ thường, ngay cả khả năng cử động một cái cũng không có.
Cả ba cây kim châm trong tay Quỷ Kiến Sầu toàn bộ đều châm vào giữa cánh tay hắn và xương quai xanh, đều ở những huyệt đạo quan trọng.
“Không được phân tâm, dốc toàn lực tu luyện công pháp." Tiếng của Quỷ Kiến Sầu vang lên bên tai Phong sau đó Vương Phong không suy nghĩ nhiều, toàn tâm tu luyện công pháp.
Tay có thể chữa dứt hay không thì chỉ có thể nhờ vào lần này cho nên Vương Phong làm sao dám tại thời điểm mấu chốt này mà phân tâm.
Giờ phút này, trên người Quỷ Kiến Sầu phát ra một luồng khí mạnh đến mức không gì mạnh hơn, bàn tay ông di chuyển không ngừng ở các huyệt đạo quan trọng trên người Vương Phong, nhanh đến mức khó tin.
Theo như động tác mạnh mẽ của người, Vương Phong cũng cảm giác được cơ thể hắn trở nên ấm áp, toàn bộ chân khí đều điên cuồng chạy qua bả vai hắn.
Vai trái vốn là không chút hy vọng nhưng mà bây giờ hắn lại cảm giác được có chút tê dại, thậm chí ngay cả tay trái đã mất đi toàn bộ cảm giác cũng đã bắt đầu có phản ứng.
Máu ứ đọng trên bả vai hắn giờ phút này đã hoàn toàn bị bao vây bởi luồng khí sáng, luồng khí sáng này thực sự quá chói mắt, cho dù là Bối Vân Tuyết thì lúc này cũng khó có thể thấy rõ ràng.
Tất cả tựa như là chỉ xuất hiện ở thế giới thần thoại, vết thương vô phương cứu chữa như thế mà tại thời điểm này lại xuất hiện sự thay đổi vô cùng lớn.
Vương Phong cảm giác được luồng khí chạy qua càng lúc càng nhanh, hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn, mà luồng khí chạy qua người hắn, hắn cảm giác được vai trái hắn càng ngày càng nóng, giống như là có một cái bàn ủi đang nóng ở phía trên.
Tay của Quỷ Kiến Sầu còn đang không ngừng chạm vào người Vương Phong, không có sự ngừng lại, động tác của ông thật sự là quá nhanh, nhanh đến nỗi Bối Vân Tuyết xem đến cũng có cảm giác hoa mắt buồn nôn.
Ngay cả Hà Thiên ở cạnh Vương Phong giờ phút này nhìn tay sư phụ cũng có cảm giác đầu óc mê muội, sức lực của anh cũng được xem là mạnh nên rất nhanh chạy vào bên trong, như vậy miễn cưỡng mới có thể nhịn được.
Nhưng cho dù là như vậy, anh ta cũng chỉ có thể nhìn thấy hoàn chỉnh một số đường nét mơ hồ, căn bản là không biết tay của Quỷ Kiến Sầu chạm vào huyệt đạo nào.
Cơ thể ngày càng nóng ran, Vương Phong cảm giác được cơ thể của hắn lúc nào cũng có thể tự nhiên đứng lên nhưng là cũng là trong tình huống như vậy, hắn lại là phát giác được hắn tay trái hình như đã từ từ có lại cảm giác.
Phát hiện này làm cho Vương Phong vô cùng mừng rỡ, mà tiếp tục điên cuồng tu luyện “Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết".
Cứu chữa cho Vương Phong khoảng một tiếng, chờ đến khi toàn bộ động tác của Quỷ Kiến Sầu ngừng lại, Vương Phong liền thuận thế ngã xuống giường rồi ngất đi.
Giờ phút này máu bầm ứ đọng trên vai trái của hắn đã được loại bỏ, xương cốt bên trong đều đã liền lại, xương cốt vỡ vụn hiện tại đã liền lại với nhau, hoàn thành việc mà trong lịch sử y học không có khả năng hoàn thành.
Đương nhiên, vì cứu chữa cho Vương Phong, Quỷ Kiến Sầu cũng đã sử dụng rất nhiều sức lực, vốn là trên đầu của ông đã có không ít tóc bạc, bây giờ sau khi người cứu được Vương Phong thì tóc bạc của ông càng nhiều thêm, những sợi tóc mai dường như toàn bộ đều trở thành tóc bạc, nhìn ông càng thêm già nua.
Lấy kim châm từ trên người Vương Phong xuống, thở ra một hơi dài, sau đó ông cứ như vậy ngồi xếp bằng trên mặt đất để bắt đầu phục hồi sức lực.
Lần này qua khoảng nửa tiếng Vương Phong mới mở hai mắt, cử động tay trái của hắn, Vương Phong phát hiện tay trái của hắn đã hoàn toàn có lại cảm giác, thử cử động một cái nhưng hoàn toàn không cảm giác thấy đau chút nào.
Nhìn vai trái của hắn một cái thử thì thấy máu thịt đã hoàn toàn liền lại, Vương Phong dùng dị năng nên cũng nhìn thấy được xương cốt bên trong đã liền lại với nhau.
Mà thêm vào đó hắn cảm giác được máu thịt bên trong của hắn đã lành lặn vô cùng bình thường, đây quả thực là một điều kỳ tích.
Vết thương không có khả năng chữa khỏi vậy mà bây giờ đã hoàn toàn bình phục, đồng thời không có để lại bất cứ di chứng gì, điều này khiến Vương Phong càng thêm chú ý đối với y thuật của Quỷ Kiến Sầu.
Cởi quần áo dính đầy máu ra, Vương Phong lập tức liền từ trên giường lật người lên, chỉ là ngay lúc hắn cởi quần áo, hắn lại sửng sốt.
Bởi vì giờ phút này cơ thể hắn vô cùng kinh khủng, hoàn toàn chỉ còn có da bọc xương, gầy đến mức ngay cả hình dạng của xương cốt cũng lộ ra hoàn toàn.
Nếu như không xác định được mình còn sống, Vương Phong cũng nghi ngờ hắn ngay thời điểm này có biến thành một con quỷ hay không.
Đây là cơ thể của mình sao? Trong lòng Vương Phong xuất hiện nghi hoặc, không thể tin được bộ dạng hắn đang nhìn thấy chính là hắn.
Lời nói của Quỷ Kiến Sầu vô cùng trang trọng, khiến cho Vương Phong không chút do dự mà gật đầu, nói: “Con đồng ý!"
“Vậy con đứng lên đi, sau này con chính là đệ tử chính thức của chúng ta, ta sẽ truyền lại cho con cách tu luyện tâm pháp." Đang nói, Quỷ Kiến Sầu lấy trong ngực mình ra một tấm lệnh bài, nói: “Đây là lệnh bài uy quyền của Thần Linh môn, sau này con có thể dựa vào lệnh bài này mà hành tẩu giang hồ."
Nói rồi Quỷ Kiến Sầu liền đưa lệnh bài trong tay mình đến trước mặt Vương Phong.
Lệnh bài được chế tạo từ ngọc nguyên chất, long lanh trong suốt, trên đó có viết một chữ “Thần", vô cùng trang trọng.
Không nói đến ý nghĩa được thể hiện phía sau lệnh bài này, giá trị của bản thân tấm lệnh bài này chỉ sợ là không đánh giá nổi, đây là vật được điêu khắc bằng phỉ thúy, nếu là đem ra đấu giá, chỉ sợ giá sẽ là giá trên trời.
“Sư đệ, còn không mau nhận lấy lệnh bài." Nhìn thấy Vương Phong đang sững sờ, Hà Thiên vội vàng đẩy đẩy hắn.
Vì tấm lệnh bài uy quyền này, Hà Thiên có thể nói là đã nỗ lực hơn mười năm nhưng tiếc rằng tư chất của anh ta thật sự quá yếu, căn bản cũng không có tư cách đạt được, bây giờ nhìn thấy Vương Phong nhận được lệnh bài uy quyền của Thần Linh môn, anh có cảm giác vô cùng ngưỡng mộ.
Từ giờ phút này, Vương Phong đã coi như là đệ tử chính thức của Quỷ Kiến Sầu, toàn bộ người Hoa Hạ dám đụng đến hắn chỉ sợ sẽ không có quá mười đầu ngón tay.
“Cảm ơn sư phụ." Vương Phong trịnh trọng nói, sau đó cẩn thận từng li từng tí để nhận lấy lệnh bài từ trên tay của Quỷ Kiến Sầu.
“Đỡ nó lên trước đã." Quỷ Kiến Sầu lúc này mới nói, Hà Thiên cũng không dám chần chừ, vội vàng đỡ Vương Phong dậy.
Chỉ thấy tay Quỷ Kiến Sầu không ngừng đặt trên ngực Vương Phong, sau đó Vương Phong cũng cảm giác được bả vai hắn tê dại vô cùng, máu lúc này như tạm thời bị ngưng lại.
Được Hà Thiên đặt trên giường một cách dễ dàng, ánh mắt Vương Phong nhìn sang Quỷ Kiến Sầu.
Mặc dù hắn nhớ rằng Quỷ Kiến Sầu có nói qua muốn truyền lại cách tu luyện tâm pháp, lợi ích của thuật tụ khí Vương Phong cũng sớm đã được biết cho nên đối với cách tu luyện tâm pháp, hắn thật sự rất mong đợi.
“Muốn chữa vết thương, chỉ dựa vào một mình ta ta khẳng định là không có cách nào làm được." Quỷ Kiến Sầu nói, sau đó lại đưa bàn tay vào trong ngực mình, lấy ra một quyển sách cổ đã ố vàng, nói: “Trên này là cốt lõi của cách tu luyện tâm pháp môn phái chúng ta, con xem trước một chút rồi sau đó luyện cái này."
Nói rồi, Quỷ Kiến Sầu đặt vật trong tay mình vào tay của Vương Phong, sau đó ánh mắt của ông hướng sang người Bối Vân Tuyết cau mày một cái.
“Không cần bảo cô ấy ra ngoài, cô ấy là bạn gái của con, đều là người trong nhà." Vương Phong nhìn ra ý của Quỷ Kiến Sầu là muốn bảo Bối Vân Tuyết ra ngoài, cho nên người buộc miệng nói ra.
Hơi cúi đầu, Quỷ Kiến Sầu không tiếp tục nói nhiều, mắt khẽ nhắm lại.
Tay phải cầm quyển sách cổ, Vương Phong chỉ cảm thấy trái tim mình rung lên mãnh liệt, hắn từ lúc mới sinh đến bây giờ cũng chưa từng kích động như bây giờ.
Nhẹ nhàng lật lật quyển sách, Vương Phong xem một cách vô cùng tập trung, mà ở bên cạnh hắn, nhìn thấy Vương Phong mở quyển sách cổ ra nghiên cứu, Hà Thiên cũng vội vàng quay đầu đi chỗ khác.
Hắn không phải đệ tử chính thức của Quỷ Kiến Sầu, đương nhiên không có tư cách để xem cốt lõi của cách tu luyện của Thần Linh môn, mặc dù bây giờ Quỷ Kiến Sầu đang nhắm hai mắt lại nhưng hắn biết sư phụ lúc này chắc chắn đang chú ý đến.
“Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết."
Sách cổ được viết bằng chữ hiện đại cho nên Vương Phong lập tức liền nhận ra tên của cách tu luyện này, một phần thuật tụ khí đã cho hắn ích lợi không nhỏ, bây giờ cái Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết này hiển nhiên càng thêm lợi hại.
Vứt bỏ hết tất cả ý nghĩ khác, tâm trí Vương Phong đều đặt hết vào trong quyển sách cổ.
Khoảng mười phút sau thì Vương Phong đã xem xong quyển sách rồi đem cất kỹ nó đi, Vương Phong bắt đầu tu luyện “ Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết" này.
Cách tu luyện này cho đến bây giờ Vương Phong cũng chưa từng tiếp xúc qua, thông qua quan sát hắn cũng hiểu được cách tu luyện này vô cùng cao siêu, so với tu luyện thuật tụ khí tuyệt đối khó khăn hơn gấp mười lần.
Hắn bây giờ đầu óc linh hoạt như người bình thường, bằng không hắn cũng không cách nào hiểu được.
Cảm thấy không có gì đau đớn, cũng cảm thấy không có bất kỳ sự quấy rầy nào, Vương Phong rất nhanh liền rơi vào cảnh giới tu luyện.
Một luồng ánh sáng mờ ảo bao phủ người Vương Phong, giờ phút này, dáng vẻ của hắn trở trang nghiêm giống như là một pho tượng phật làm Bối Vân Tuyết nhìn đến ngây người.
Đương nhiên cô không có tu luyện cái gì, cô chỉ có thể nhìn thấy khí chất hiện tại của Vương Phong phảng phất sự thay đổi long trời lở đất, khí chất này cô chưa bao giờ nhìn thấy trên bất cứ người nào.
Nửa tiếng sau, hai mắt Vương Phong đang nhắm lại chậm rãi mở ra, giờ phút này hắn chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, ngay cả cảm giác đau đớn trên vai trái cũng đã giảm bớt rất nhiều.
“Học xong rồi?" Vương Phong mở mắt ra, đôi mắt Quỷ Kiến Sầu cũng chậm rãi mở ra.
“Xong rồi." Nghe được lời của Quỷ Kiến Sầu, Vương Phong chậm rãi gật đầu, lại làm cho Quỷ Kiến Sầu rất kinh ngạc.
Lúc ông đem cách tu luyện thuật tụ khí giao cho Vương Phong, Vương Phong cũng học được trong thời gian rất ngắn, bây giờ Vương Phong lại ở trước mặt ông dùng đúng nửa tiếng đã học được “Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết" vô cùng cao siêu, năng lực tiếp thu này thật sự là “quá biến thái" rồi.
Điều này không thể nào là giả được cho nên giờ phút này trong lòng của ông đang vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng càng thêm kiên định với ý định thu nhận Vương Phong làm đệ tử.
Tuy nhiên sức lực hiện tại của Vương Phong còn rất yếu nhưng hắn mới vừa bắt đầu, thành tựu sau này ai biết được sẽ đạt tới đỉnh cao như thế nào, Vương Phong còn rất nhiều thời gian để từ từ tu luyện.
“Nếu con đã biết rồi vậy thì bắt đầu tiến hành thi triển nó đi, sau đó dùng toàn bộ sức lực trong cơ thể tập trung ở bả vai, để ta chữa trị cho con." Đang nói thì trong tay Quỷ Kiến Sầu xuất hiện ba cây kim châm như được đúc bằng vàng.
“Ta sẽ thi triển châm của Thần Linh môn chúng ta, đây là sự sáng tạo duy nhất của Thần Linh môn chúng ta, không thuộc về bất kì mảng nào của y học Trung Quốc cho nên con phải nhìn cho cẩn thận rõ ràng." Quỷ Kiến Sầu nói, sau đó vẻ mặt lộ ra sự nghiêm trọng.
“Con hiểu rồi." Vương Phong gật đầu đáp, sau đó bắt đầu thi triển “Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết" vừa mới học được.
“Châm thứ nhất tỏa khí!"
“Châm thứ hai tỏa thần!"
“Châm thứ ba tạo hóa!"
Ba tiếng hét lớn thốt ra từ miệng của Quỷ Kiến Sầu, sau đó Vương Phong cũng cảm giác được cơ thể mình tại thời điểm này đông cứng đến lạ thường, ngay cả khả năng cử động một cái cũng không có.
Cả ba cây kim châm trong tay Quỷ Kiến Sầu toàn bộ đều châm vào giữa cánh tay hắn và xương quai xanh, đều ở những huyệt đạo quan trọng.
“Không được phân tâm, dốc toàn lực tu luyện công pháp." Tiếng của Quỷ Kiến Sầu vang lên bên tai Phong sau đó Vương Phong không suy nghĩ nhiều, toàn tâm tu luyện công pháp.
Tay có thể chữa dứt hay không thì chỉ có thể nhờ vào lần này cho nên Vương Phong làm sao dám tại thời điểm mấu chốt này mà phân tâm.
Giờ phút này, trên người Quỷ Kiến Sầu phát ra một luồng khí mạnh đến mức không gì mạnh hơn, bàn tay ông di chuyển không ngừng ở các huyệt đạo quan trọng trên người Vương Phong, nhanh đến mức khó tin.
Theo như động tác mạnh mẽ của người, Vương Phong cũng cảm giác được cơ thể hắn trở nên ấm áp, toàn bộ chân khí đều điên cuồng chạy qua bả vai hắn.
Vai trái vốn là không chút hy vọng nhưng mà bây giờ hắn lại cảm giác được có chút tê dại, thậm chí ngay cả tay trái đã mất đi toàn bộ cảm giác cũng đã bắt đầu có phản ứng.
Máu ứ đọng trên bả vai hắn giờ phút này đã hoàn toàn bị bao vây bởi luồng khí sáng, luồng khí sáng này thực sự quá chói mắt, cho dù là Bối Vân Tuyết thì lúc này cũng khó có thể thấy rõ ràng.
Tất cả tựa như là chỉ xuất hiện ở thế giới thần thoại, vết thương vô phương cứu chữa như thế mà tại thời điểm này lại xuất hiện sự thay đổi vô cùng lớn.
Vương Phong cảm giác được luồng khí chạy qua càng lúc càng nhanh, hoàn toàn không chịu sự khống chế của hắn, mà luồng khí chạy qua người hắn, hắn cảm giác được vai trái hắn càng ngày càng nóng, giống như là có một cái bàn ủi đang nóng ở phía trên.
Tay của Quỷ Kiến Sầu còn đang không ngừng chạm vào người Vương Phong, không có sự ngừng lại, động tác của ông thật sự là quá nhanh, nhanh đến nỗi Bối Vân Tuyết xem đến cũng có cảm giác hoa mắt buồn nôn.
Ngay cả Hà Thiên ở cạnh Vương Phong giờ phút này nhìn tay sư phụ cũng có cảm giác đầu óc mê muội, sức lực của anh cũng được xem là mạnh nên rất nhanh chạy vào bên trong, như vậy miễn cưỡng mới có thể nhịn được.
Nhưng cho dù là như vậy, anh ta cũng chỉ có thể nhìn thấy hoàn chỉnh một số đường nét mơ hồ, căn bản là không biết tay của Quỷ Kiến Sầu chạm vào huyệt đạo nào.
Cơ thể ngày càng nóng ran, Vương Phong cảm giác được cơ thể của hắn lúc nào cũng có thể tự nhiên đứng lên nhưng là cũng là trong tình huống như vậy, hắn lại là phát giác được hắn tay trái hình như đã từ từ có lại cảm giác.
Phát hiện này làm cho Vương Phong vô cùng mừng rỡ, mà tiếp tục điên cuồng tu luyện “Cửu Cửu Quy Nguyên Quyết".
Cứu chữa cho Vương Phong khoảng một tiếng, chờ đến khi toàn bộ động tác của Quỷ Kiến Sầu ngừng lại, Vương Phong liền thuận thế ngã xuống giường rồi ngất đi.
Giờ phút này máu bầm ứ đọng trên vai trái của hắn đã được loại bỏ, xương cốt bên trong đều đã liền lại, xương cốt vỡ vụn hiện tại đã liền lại với nhau, hoàn thành việc mà trong lịch sử y học không có khả năng hoàn thành.
Đương nhiên, vì cứu chữa cho Vương Phong, Quỷ Kiến Sầu cũng đã sử dụng rất nhiều sức lực, vốn là trên đầu của ông đã có không ít tóc bạc, bây giờ sau khi người cứu được Vương Phong thì tóc bạc của ông càng nhiều thêm, những sợi tóc mai dường như toàn bộ đều trở thành tóc bạc, nhìn ông càng thêm già nua.
Lấy kim châm từ trên người Vương Phong xuống, thở ra một hơi dài, sau đó ông cứ như vậy ngồi xếp bằng trên mặt đất để bắt đầu phục hồi sức lực.
Lần này qua khoảng nửa tiếng Vương Phong mới mở hai mắt, cử động tay trái của hắn, Vương Phong phát hiện tay trái của hắn đã hoàn toàn có lại cảm giác, thử cử động một cái nhưng hoàn toàn không cảm giác thấy đau chút nào.
Nhìn vai trái của hắn một cái thử thì thấy máu thịt đã hoàn toàn liền lại, Vương Phong dùng dị năng nên cũng nhìn thấy được xương cốt bên trong đã liền lại với nhau.
Mà thêm vào đó hắn cảm giác được máu thịt bên trong của hắn đã lành lặn vô cùng bình thường, đây quả thực là một điều kỳ tích.
Vết thương không có khả năng chữa khỏi vậy mà bây giờ đã hoàn toàn bình phục, đồng thời không có để lại bất cứ di chứng gì, điều này khiến Vương Phong càng thêm chú ý đối với y thuật của Quỷ Kiến Sầu.
Cởi quần áo dính đầy máu ra, Vương Phong lập tức liền từ trên giường lật người lên, chỉ là ngay lúc hắn cởi quần áo, hắn lại sửng sốt.
Bởi vì giờ phút này cơ thể hắn vô cùng kinh khủng, hoàn toàn chỉ còn có da bọc xương, gầy đến mức ngay cả hình dạng của xương cốt cũng lộ ra hoàn toàn.
Nếu như không xác định được mình còn sống, Vương Phong cũng nghi ngờ hắn ngay thời điểm này có biến thành một con quỷ hay không.
Đây là cơ thể của mình sao? Trong lòng Vương Phong xuất hiện nghi hoặc, không thể tin được bộ dạng hắn đang nhìn thấy chính là hắn.
Tác giả :
Xích Diễm Thánh Ca