Cực Phẩm Thần Y
Chương 125
Chương 125
Trên mặt Tạ Tinh Quân lóe lên cơn giận dữ.
Hàn Đông Vy nghe thấy Trần Gia Bảo nói, trong lòng ngọt ngào một hồi, ý nghĩ của mình càng thêm kiên định, hít sâu một hơi, nhìn thẳng Tạ Tinh Quân, nghiêm mặt nói: “Anh Tạ, tôi rất cảm kích tình cảm và sự trợ giúp của anh, nhưng cảm kích không có nghĩa là yêu thích, tình cảm không có cách nào miễn cưỡng, Trần Gia Bảo là người tôi yêu thật sự, tôi hi vọng anh có thể hiểu được và chúc phúc cho chúng tôi."
Khóe môi Trần Gia Bảo nhếch lên nụ cười dịu dàng, không hổ là bà xã của mình, thời khắc quan trọng đều kiên định đứng bên cạnh mình.
Sắc mặt Tạ Tinh Quân thay đổi, trong mắt đau đớn, buồn phiền, ghen ghét hỗn tạp vân vân, cuối cùng, biến thành phẫn nộ.
Phẫn nộ với Trần Gia Bảo!
“Trần Gia Bảo, tôi giết cậu!" Tạ Tinh Quân nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt, khí thế quanh thân trào ra ngoài.
Sát khí!
Sát khí mãnh liệt mà nồng nặc, giống như bản chất!
Máu và lửa chém giết trên chiến trường, người nhiều lần chạy thoát khỏi cái chết cận kề mới có sát khí!
Toàn bộ người trên boong thuyền, dưới ảnh hưởng của luồng sát khí mạnh mẽ, trong lòng lộ ra sợ hãi sâu, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi trên trán to bằng hạt đậu rơi xuống ào ào.
Giờ này khắc này, đám người mới biết, tại sao Tạ Tinh Quân được tôn là Binh Vương, hoàn toàn là dựa vào chém giết vô số, giết tới nỗi lấy được vinh dự!
Tần Lăng Phỉ thở dài khe khẽ, lần trước thấy Tạ Tinh Quân nổi giận như vậy, đã là nửa năm trước rồi, mà hậu quả lúc đó, tiểu đội đánh thuê nào đó ở Châu u được trang bị tốt, cũng bị Tạ Tinh Quân giết chết tại chỗ!
Bây giờ, Tạ Tinh Quân đã nổi giận, Trần Gia Bảo nhất định không chết cũng tàn phế!
Vẻ mặt Hàn Đông Vy hoảng sợ, lo lắng Trần Gia Bảo bị thương, vội vàng đứng ra ngăn trước mặt Trần Gia Bảo.
Đột nhiên, Trần Gia Bảo kéo cô ra đằng sau, cưng chiều nhẹ xoa đầu cô, tự tin nói: “Làm đàn ông, lý nào lại đứng sau lưng phụ nữ? Tin ông xã, anh sẽ chứng minh cho em xem, ánh mắt của em chính xác cỡ nào."
Hàn Đông Vy giật mình, lập tức dịu dàng như nước, cô gật đầu lựa chọn tin tưởng Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo và Tạ Tinh Quân đứng đối mặt nhau.
Không khí hiện trường nghiêm nghị, hết sức căng thẳng.
Mọi người chung quanh khẩn trương, cũng không dám thở mạnh một chút.
Lúc này, tất cả mọi người không coi trọng Trần Gia Bảo, thậm chí, đám người Tôn Thiệu Cương đã lộ ra nét mặt phấn khởi, cứ như nhìn thấy dáng vẻ Trần Gia Bảo bị Tạ Tinh Quân đánh gần chết.
Đột nhiên, một giọng nói vui mừng đột ngột truyền đến: “Cậu Trần, thì ra cậu đã đến?"
Tạ Anh Dũng ngạc nhiên đi đến trước mặt Trần Gia Bảo, chủ động nắm chặt tay Trần Gia Bảo, vừa tôn trọng vừa vui mừng, vui vẻ nói: “Trước khi đến, bố tôi đặc biệt dặn dò tôi, nếu như nhìn thấy cậu Trần trên hội đấu giá, nhất định phải tiếp đãi thật tốt, cam đoan bất kỳ kẻ nào cũng không được quấy rầy nhã hứng của cậu Trần."
Hai hôm nay ông uống Cố Tinh Hoàn vào, liền không kịp chờ đợi đi tìm người tình bé nhỏ, thử bên dưới một lần, quả nhiên hiệu quả kinh người, chẳng những cực kỳ bền bỉ, vả lại không có bất kỳ tác dụng phụ nào!
Mỗi lần nhớ tới vẻ mặt người tình bé nhỏ vừa vui lại vừa sợ, tâm trạng Tạ Anh Dũng cực kỳ thỏa mãn, đồng thời càng thêm cảm kích Trần Gia Bảo.
Thậm chí, trong lòng ông còn có một ý nghĩ, nếu như Trần Gia Bảo đồng ý, sẽ mang đến cho nhà họ Tạ lợi nhuận hàng chục tỷ đồng!
Bây giờ, trong mắt Tạ Anh Dũng, Trần Gia Bảo chính là gà đẻ trứng vàng, ai dám động đến Trần Gia Bảo, ông sẽ xử kẻ đó!
Tạ Cẩm Tú nhẹ nhàng thở ra, bố đã tới, Trần Gia Bảo và Tạ Tinh Quân không đánh được rồi.
Nhìn thấy thái độ tôn trọng của Tạ Anh Dũng đối với Trần Gia Bảo, trên mặt mọi người rối rít xuất hiện nét mặt khó hiểu.
Không phải đã nói, nhà họ Tạ là chỗ dựa của Trần Gia Bảo à, tại sao Tạ Anh Dũng lại tôn trọng Trần Gia Bảo như thế?
Đám người Tôn Thiệu Cương càng lộ ra vẻ mặt khó có thể tin.
Chu Linh Hoa nghĩ tới loại khả năng nào đó, khiếp sợ che cái miệng nhỏ nhắn lại.
“Bác cả, bác không lầm chứ, sao lại khách sáo với Trần Gia Bảo như vậy?" Tạ Tinh Quân kinh ngạc nói.
Tạ Anh Dũng xuất hiện, dẫn đến bầu không khí giương cung bạt kiếm ban đầu biến mất, anh ta không thể không thu lại sát khí.