Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!
Chương 154: Không được phép say mê như vậy mà nhìn chằm chằm vào tôi!

Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 154: Không được phép say mê như vậy mà nhìn chằm chằm vào tôi!

Người đàn ông này chính là Khúc Lại.

Mấy ngày nay anh dưới sự sắp xếp của vợ thầy thường xuyên đi xem mắt, ăn cơm với các cô ấy, nói chuyện phiếm lại không tìm được một cảm giác rung động, rõ ràng ngồi gần như vậy mà tâm lại cách xa như thế, hình như tán gẫu mãi không tới cùng nhau.

Vợ thầy luôn nói ánh mắt anh quá cao, nhưng anh chỉ muốn tìm được một người biết anh, hiểu anh, nếu vì kết hôn mà lấy nhau, như vậy còn có ý nghĩa gì nữa?

Anh đã từng cố gắng, nhưng vẫn không có cách nào thỏa hiệp, tưởng tượng đến mỗi ngày tan sở về nhà, cô chơi máy vi tính, mình nhốt mình trong thư phòng đọc sách, viết chữ, nhìn nhau không nói gì, cuộc sống như thế muốn sống tiếp như thế nào?

Lâu ngày rồi, sẽ làm cho người ta hít thở không thông.

Mà cô gái đêm nay, nghe vợ thầy nói du học từ Đức về, con nhà ngoại giao, gia thế rất ư việt, danh môn khuê tú điển hình, còn có một cái tên rất ý vị: Tần Hoài.

Sau khi gặp, vừa cảm thấy quả thật rất tốt, một đầu tóc đen giống như thác nước, lúc cười lên nhã nhặn lịch sự tao nhã, cử chỉ tự nhiên thanh thoát, người đẹp cổ điển điển hình.

Lần đầu tiên gặp mặt nhau, hai bên đều có cảm tình, nói chuyện rất hợp nhau, mặc dù không vừa gặp đã yêu, nhưng ít ra cảm giác không ghét ngồi chung một chỗ như vậy.

Sau khi đưa cô ấy trở về, một mình đi bâng quơ trong sân trường, mỗi một chỗ ở nơi này đều là ký ức đã từng tốt đẹp, die nd da nl e q uu ydo n mỗi lần hồi tưởng lại, ngay cả hô hấp cũng đau, làm đau lòng người.

Nghe được trước mặt truyền đến giọng nói, anh hơi kỳ quái, đã trễ thế này còn có người giống như anh đi dạo trong trường học?

Song khi anh nhìn thấy là hai nữ sinh Tang Mộc Già Đại và Lam Tạp thì trong lòng xẹt qua chút không vui, giờ hơn nửa đêm, hai nữ sinh uống đến say khướt bị một người đàn ông xa lạ ôm hờ, rất dễ dàng sẽ liên tưởng đến một mặt không tốt, giọng nói cũng lạnh lẽo hơn nhiều, “Buông hai cô ấy ra!"

Quế Bá Lăng cũng nhìn thấy người đàn ông đi tới trước mặt, chẳng qua không ngờ anh ta quát tháo ra lệnh cho mình, ngẩn người, quan sát anh ta, dáng dấp ngược lại có da có thịt, chỉ có điều cặp mắt kia quá u buồn, giống như có nút thắt không cởi được.

Giờ phút này, lại chất chứa đầy lửa giận.

“Anh là ai?" Giọng nói không tốt trả lời.

“Khúc Lại? Giáo sư Khúc, thầy tới tìm Tạp Tạp sao?" Già Đại vốn gục đầu xuống, vừa nghe thấy giọng nói thì lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy người tới là Khúc Lại thì hai mắt sáng rỡ.

Khúc Lại cảm giác mình nói đúng cũng không được mà nói không đúng cũng không xong, chỉ có điều nhìn Lam Tạp bị người đàn ông khác ôm eo thì tâm tình tự dưng phiền não.

“Thổ địa công công, sao anh cứ đần như vậy! Giáo sư Khúc tới đón Tạp Tạp rồi, anh còn không chủ động trả Tạp Tạp lại cho giáo sư, đừng luôn định ăn đậu hũ người ta." Già Đại nghiêm mặt, đưa ngón tay dùng sức chọc chọc gương mặt Quế Bá Lăng.

Lam Tạp bây giờ đã say đến hoàn toàn bất tỉnh nhân sự rồi, cả người nằm trên người Quế Bá Lăng, cho nên đã bỏ lỡ ánh mắt của Khúc Lại, có đau lòng, còn có tình cảm nói không rõ ràng ở bên trong.

Khúc Lại bị Già Đại nói vậy gương mặt đỏ bừng, anh vốn không phải tới đón Lam Tạp, nhưng lại thật sự không yên lòng rời đi như vậy, khi Quế Bá Lăng ném Lam Tạp vào trong ngực anh thì anh hoàn toàn hóa đá.

Luống cuống tay chân ôm lấy eo Lam Tạp, chỉ cảm thấy xương mềm nhũn, giống như vừa bấm đã gãy, còn có hô hấp khe khẽ của cô, gò má ửng đỏ, thấy mà tay chân anh hóa tê dại.

Sau khi chờ Quế Bá Lăng cõng Già Đại đi xa, anh mới phản ứng kịp mình phải dàn xếp phiền toái nhỏ trong ngực như thế nào, bây giờ cũng sắp mười hai giờ, cửa ký túc xá nữ sinh đã sớm đóng cửa, lại nói anh không thể tự mình đưa cô về ký túc xá, bằng không ngày mai trong trường học chắc chắn nổ tung nồi rồi.

Khẽ thở dài, đưa cô về phòng của mình ở bên ngoài trường học.

“Này! Anh mau buông tôi xuống! Tự tôi có thể trở về ký túc xá!" Già Đại ý vị túm tóc Quế Bá Lăng, đau đến anh nhe răng nhếch miệng.

“Người phụ nữ thúi! Em có thể yên tĩnh một chút được không! Quả thật như bà điên!" Quế Bá Lăng cảm thấy mình thật sự xui xẻo đến tận cùng, sao lại đụng phải một kẻ điên như vậy, cứ gọi mình là thổ địa công công? Thoạt nhìn anh trông già như vậy sao?

“Thả tôi xuống!" Già Đại vốn không đếm xỉa đến uy hiếp của anh, tiếp tục túm tóc.

(Mỗ Yêu: cười tà ~~ thục nữ cũng sẽ say khướt, như Già Đại một cô gái dễ thương * xinh đẹp, sau khi uống rượu say cũng sẽ bộc lộ một mặt khác che giấu trong lòng cô. Đây cũng là một phương thức phát tiết, mọi người đều cần một cơ hội phát tiết như vậy.)

(*) nguyên gốc: 卡哇伊  tạp oa y, phiên âm tiếng Trung của Kawaii trong tiếng Nhật, gần nghĩa với từ moe (萌え) nghĩa là cute, lovely.

Quế Bá Lăng không thể nhịn được nữa, đặt người phụ nữ không ngừng om sòm xuống, giữ đầu cô trực tiếp hôn lên,  nếu muốn phụ nữ ngậm miệng, biện pháp tốt nhất chính là che cái miệng lảm nhảm của cô ấy lại.

Đầu lưỡi đến nơi, mùi rượu nồng nặc, hun đến người say mê thật sâu, có lẽ bởi vì rượu cồn thôi thúc, hai người hôn rất kịch liệt, cho đến khi thở hồng hộc mới tách ra.

Già Đại ngây ngốc trong nháy mắt, tròng mắt đen nhìn chằm chằm vào Quế Bá Lăng hồi lâu, nói lẩm bẩm, “Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra?"

“Cái gì gọi là chuyện gì xảy ra?" Người phụ nữ này chẳng lẽ ngớ ngẩn rồi.

“Chính là cái mùi này, chính là cảm giác này, anh... Sao lại là anh?" Vẻ mặt Già Đại không thể tin, tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?

Quế Bá Lăng cũng ngây ngẩn cả người, anh không ngờ Già Đại còn nhớ rõ nụ hôn kia, hơn nữa nhớ sâu sắc như vậy, mặt hơi khô nóng, trong lòng cũng dâng lên một cảm giác khác thường.

-

Thiên Ca Tuệ vừa xuống xe lập tức bắt đầu ói, cảm giác đầu choáng váng ở trên xe đó khiến cho cô không nhịn được buồn nôn, trực tiếp coi người nào đó thành thùng rác.

Úy Nam Thừa không biết nên hình dung tâm tình của mình giờ phút này như thế nào, tối nay Tuệ Tuệ thật sự khiến cho anh có kích động muốn đánh mông nhỏ của cô.

“A! Sao tôi lại phun lên người anh? Tôi cởi giúp anh đi!" Sau khi phun xong, Tuệ Tuệ đột nhiên nhìn thấy áo sơ mi của người nào đó bị dơ bẩn, toét miệng cười, lảo đảo bước tới định cởi quần áo giúp anh.

“Ngoan ~~ chúng ta lên lầu trước đi có được không?" Úy Nam Thừa giành trước cởi áo sơ mi quý giá bị cô ói đến nát bét, ném vào trong thùng rác.

“Lên lầu? Tại sao phải lên lầu chứ? Chẳng lẽ anh định lừa tôi vào giường?" Sau khi Thiên Ca Tuệ say rượu, dáng vẻ mờ mịt giống như con mèo làm biếng, hơi híp mắt lại, nhiều hứng thú nhìn Úy Nam Thừa.

“Vậy chúng ta về nhà có được không? Nơi này quá lạnh." Vừa nói vừa làm bộ ôm cánh tay, tuy nói trời tháng sáu, nhưng nửa đêm gió mát phe phẩy, thổi trúng anh đều nổi da gà.

“Lạnh không? Sao tôi lại cảm giác nóng quá?" Thiên Ca Tuệ nghi ngờ nhìn anh, sau đó bắt đầu cởi quần áo, bây giờ toàn thân cô nóng lên, nóng chết rồi!

囧! Úy Nam Thừa đầu tiên giữ tay nhỏ bé đang động loạn của cô, trong lòng thề không bao giờ để cho Tuệ Tuệ có cơ hội say rượu lần thứ ba nữa, hoàn toàn không giống như người bình thường, may mà ở trước mặt anh, nếu lỡ như bị người đàn ông khác nhìn thấy, còn đến mức nào.

Cặp mắt mờ mịt mù sương, gương mặt đỏ hồng, cánh môi đầy đặn khêu gợi, thấy mà anh miệng đắng lưỡi khô.

“Không được phép tỏ vẻ say đắm như vậy mà nhìn chằm chằm vào tôi! Tôi biết rõ anh đang nghĩ gì, tôi sẽ không để cho anh thực hiện được!" Thiên Ca Tuệ dời bước đi tới trước mặt người nào đó, hung tợn nhìn anh.

“Khụ..." Úy Nam Thừa rất vô tội, anh say đắm nhìn bà xã mình thì có gì không đúng! Là chuyện đương nhiên mà!

Một cơn gió lạnh thổi qua, Thiên Ca Tuệ rùng mình, bước chân cũng bay bổng, thiếu chút nữa té lăn trên đất, may mà Úy Nam Thừa kịp thời ôm lấy eo cô.

“Wow! Vóc người của anh thật tuyệt! Không có một chút thịt dư nào, có tập luyện ở phòng tập thể thao nào không?" Thiên Ca Tuệ ngã vào trong ngực người nào đó, ngón tay thuận tiện sờ lên lồng ngực người ta, dọc theo cơ ngực một đường đi xuống ăn đâu hũ lung tung.

“Anh và ông xã em, vóc người nào tốt hơn?" Úy Nam Thừa quyết định lấy chính mình so sánh với chính mình.

Thiên Ca Tuệ ngẩn người, cắn ngón trỏ suy nghĩ một chút, “Chồng tôi? Anh ấy là người xấu! Tôi không muốn nói tới anh ấy!" Cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên, hình như rất không hài lòng nhắc tới hai chữ “Ông xã" này.

“Anh ấy chọc giận em không vui?" Người nào đó ảo não túm tóc.

“Anh nói đàn ông có phải đều không thể quên được mối tình đầu như vậy không! Nếu không thể quên được, vậy lúc đầu việc gì phải chia tay chứ? Đó không phải hại mình hại người sao?" Thiên Ca Tuệ chớp cặp mắt to mờ mịt.

O(╯□╰)o thì ra Tuệ Tuệ vẫn còn canh cánh chuyện này trong lòng!

“Nếu lựa chọn chia tay, đó chính là quyết định kết thúc đoạn tình yêu này, luôn đắm chìm trong quá khứ không phải là cách làm của người thông minh." Úy Nam Thừa nói rất nghiêm túc.

“Vậy nếu như một người đàn ông không thể quên được quá khứ thì làm như thế nào?" Thiên Ca Tuệ bĩu môi, u oán liếc nhìn anh.

Úy Nam Thừa tỏ vẻ 囧! Anh đây là tự đào cho mình một cái hố mà nhảy xuống sao?

“Bên ngoài thật sự rất lạnh, em sờ thử, ngực anh bây giờ thật lạnh lẽo." Úy Nam Thừa quyết định nhảy qua vấn đề kia, nắm tay Tuệ Tuệ đặt lên ngực mình.

“Nào có! Rõ ràng rất nóng! Còn đang động!" Anh cho rằng tôi ngu ngốc sao? Là nóng hay là lạnh tôi còn không sờ ra được.

Nếu như tiếp tục dông dài tiếp, tối nay cũng khỏi phải lên rồi, quyết định thật nhanh, ôm eo người nào đó, đi tới cầu thang.

“Anh có phải muốn quan hệ này nọ với tôi không?" Thiên Ca Tuệ ôm cổ anh, cười khanh khách nói.

Bước chân Úy Nam Thừa lảo đảo, thiếu chút nữa té xuống, hít một hơi thật sâu, bà xã anh có thể không nói ra lời kinh người như vậy không! Đồng thời càng thêm kiên định quyết tâm sau này không cho phép Tuệ Tuệ uống rượu nữa.

Sau khi vào cửa, Thiên Ca Tuệ giữ đầu anh nghiêm túc nhìn một hồi lâu, “Sao tôi có cảm giác càng nhìn anh càng giống Úy Nam Thừa?"

→__→│││

Anh thật sự sắp không hold được, tối nay Tuệ Tuệ cố ý chỉnh anh chơi.

“Bảo bối, muốn tắm không?" Anh biết Tuệ Tuệ không đi tắm không đi ngủ, nhưng chuyện này vẫn phải hỏi một chút, không thể mạnh mẽ.

“Muốn, chỉ có điều anh nhất định phải là Úy Nam Thừa mới có thể, những người khác không được!" Thiên Ca Tuệ còn duy trì lý trí cuối cùng, trên thế giới này người đàn ông có thể tắm với cô chỉ có thể là Úy Nam Thừa, những người khác tuyệt đối không được.

Cuối cùng nghe được một câu khiến cho trong lòng anh thấy được an ủi, tâm tình vô cùng tốt, “Bà xã, anh chính là Úy Nam Thừa."

“Anh chính là Úy Nam Thừa? Anh chính là tên trứng thúi kia? Ai bảo anh tới? Thả tôi xuống!" Thiên Ca Tuệ lập tức kích động, cảm xúc nín nhịn nhiều ngày như vậy lập tức dâng lên.

Nếu như mà biết rõ thừa nhận mình chính là Úy Nam Thừa sẽ mang tới phản ứng của Tuệ Tuệ lớn như vậy, anh còn không bằng không thừa nhận. Chỉ đành phải dịu dàng dụ dỗ nói: “Chỉ cần em hả giận, die ennd kdan/le eequhyd onnn anh là cái trứng gì cũng được, trứng tổng hợp cũng được."

Thiên Ca Tuệ tỏ vẻ uất ức, miệng vểnh lên thật cao, “Anh chính là đang gián tiếp chê bai tôi! Trứng tổng hợp là cái loại gì? Khẳng định còn không bằng trứng, vậy tôi thành cái gì chứ?"

Ôi trời ơi! Ôi đất ơi! Cho tôi một bông tuyết bay tới đi, tháng sáu tuyết rơi mới có thể chứng minh tôi còn oan hơn Đậu Nga. Úy Nam Thừa kêu rên ở trong lòng.

“Bà xã, anh thẳng thắn được khoan hồng có được không? Anh thề nụ hôn kia chỉ giống như chuồn chuồn lướt nước, chỉ có thể nói người chụp hình lấy được góc cảnh quá có nội dung kỹ thuật rồi, làm cho người ta không hiểu lầm cũng khó khăn, hơn nữa anh bảo đảm về sau tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện tương tự nữa. Về phần Trì Dục, anh thừa nhận mình ghen, vị trí này dành riêng cho anh, bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể đụng." Úy Nam Thừa ôm eo bà xã, bá đạo tuyên bố.

Nghe được người nào đó thừa nhận mình ghen, Thiên Ca Tuệ vui vẻ trong lòng, “Nể tình anh thành khẩn nói xin lỗi, em sẽ không truy cứu nữa, về sau nếu đẻ em phát hiện anh lại hôn chị ta hoặc bất kỳ người phụ nữ nào, anh khỏi nghĩ đến sờ lên đầu ngón tay em!"

Vừa nói vừa dùng sức chọc lồng ngực trần trụi của người nào đó, trong mắt mang theo ý vị cảnh cáo nồng đậm.

“Tuân lệnh." Úy Nam Thừa hôn trộm lên khóe miệng bà xã, “Chúng ta đi tắm đi, trên người anh thúi lắm, không tin em ngửi thử xem?"

Cuối cùng hai người một đường dây dưa đi vào phòng tắm, quần áo rải rác đầy nền, khi Úy Nam Thừa định đánh bại cửa ải cuối cùng thì Thiên Ca Tuệ bịch một cái nhảy vào trong bồn tắm, “Em muốn tắm rửa trước, trên người nhớp nhúa, thật khó chịu."

Úy Nam Thừa cảm thấy tối nay mình hoàn toàn bị đánh bại, cười đến mặt không có ý tốt, “Bà xã, chúng ta cùng nhau tắm thôi."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại