Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh
Chương 65
CHƯƠNG 65
Một ngày tháng tư, thứ bảy, ngày cá tháng tư.
Trận chung kết《 Nhạc động toàn cầu 》vạn chúng chờ mong rốt cục gỡ ra màn che, quảng cáo, truyền thông còn có internet ồn ào huyên náo, vừa qua 0 giờ ngày thứ bảy, đầu đề đều đổi thành tiêu đề bắt mắt: 【 Ác chiến âm nhạc hết sức căng thẳng, bạn chuẩn bị tốt chưa? 】
Công ty giải trí Lưu Bạch tài đại khí thô, không chỉ truyền thông quảng cáo đình đám, lăn lộn tuyên truyền, còn truyền bá sôi nổi trên mạng, người xem chỉ cần bỏ phiếu cho thí sinh mình thích cho trận đấu lúc8 giờ, mười người sẽ có cơ hội thắng chuyến điChâu Âu 7 ngày, đi hay ở, chính là lúc này, các fan cũng điên rồi, một ngày không ngừng bầu chọn, mà nhân viên tổ chế tác cũng toàn bộ sẵn sàng đón quân địch, vài giờ sau khi các khâu chuẩn bị cuối cùng cho trận đấu hoàn thành, bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên gay cấn.
Trên hiện trường ngọn đèn dầu huy hoàng, đèn neon lóe ra, màn hình Ledthật lớn cùng hòa lẫn với ngọn đèn hoa mỹ, tất cả mọi người vội vàng, mọi người đều bận rộn.
Bởi vì toàn bộthí sinh dự thi đều bị cách ly, không thể gặp mặt, Lạc Khâu Bạch được an bài một phòng nghỉ, thợ tạo mẫu tóc vội tới tạo hình cho hắn.
“Cậu thích kiểu tóc gì? Vuốt một chút tóc về phía trước, sau đó nhuộm đỏ được chứ."
Thợ make-up là một nam nhân chuyển giới ngực cúp C, nói tới nói lui cũng vặn vẹo, đôi mắt chớp chớp, tóc Lạc Khâu Bạch nhếch lên như Lan Hoa Chi.
Lạc Khâu Bạch nhanh chóng cười lắc đầu, “Không cần, như vậy là được rồi, không cần đổi tạo hình."
Tóc dựng đứng lên, còn nhuộm đỏ, làm gà tây hay sao?
Thợ make-up trừng hắn, “Chán ghét! Như vậy sao được, tôi nói cho cậu biết a, vài thí sinh khác tạo hình rất công phu, tôi nói như thế nào cũng là người trang điểm cho cậu, sao để cậu thua họ được."
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, nghĩ thầm thanh danh tôi như vậy, còn có thể cóngười trang điểm?
Thợ make-up ý vị sâu sa liếc mắt một cái, nhỏ giọng nói, “Đều là nam nhân tôi hiểu, vừa thấy cậulà biết cậu không chỉ là tiểu tam, thấp lùn, năm đó cậu diễn Nhạc Triêu Ca suất chết, tôi rất thích cậu."
Lạc Khâu Bạch đầu tiên là kinh ngạc sau đó hỏi anh ta, “Cô cũng có thể nhìn ra?"
“Kia đương nhiên, tỷ tỷ đây cũng có kết giao bạn trai."Thợ make-up nhếch lên Lan Hoa Chi, một bộ người từng trải.
Lạc Khâu Bạch bị mị nhãn kích thích sợ run cả người, chợt nghe anh ta nói, “Truyền thông nói hưu nói vượn, đó là bởi vì bọn họ không phải đồng đạo, 《 Tà dương ca 》ánh mắt cậu nhìn Mạnh Lương Thần cũng không phóng điện, huống chi…"
Nói tới đây anh ta dừng một chút, tiếp cười run rẩy hết cả người, “Quần áo trên người của cậu là thiết kế mới ở Paris năm nay, 7 con số a ~~ Mạnh Lương Thần một năm không đóng phim, chỗ nào có nhiều tiềnnhư vậy mua cho cậu cái này."
Nói xong anh ta chớp chớp đôi mắt, nói “Tôi đi lấy bình nước cho cậu", bỏ chạy đi ra ngoài.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt nửa ngày, tiếp dở khóc dở cười, bất quá trong lòng lại ấm áp dào dạt.
Lúc này khó được có người nguyện ý tin tưởng hắn, mặc kệ là lý do gì, đều cho hắn niềm tin lớn.
Hắn cúi đầu nhìn nhìn y phục trên người, theo bản năng sờ sờ, không nghĩ tới y phục này quý như vậy, đại điểu quái đồ bại gia tử.
Nhịn không được lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Kỳ Phong, kết quả bên kia không ai nghe, Lạc Khâu Bạch nghĩ trận chung kết hôm nay đại điểu quái nhất định rất bận cũng sẽ không quấy rầy, tựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Một lát sau cửa phòng “Răng rắc" một tiếng mở ra, một đôi tay sờ tóc Lạc Khâu Bạch.
Hắn cả ánh mắt cũng không mở, cười hỏi một câu, “Suất ca, cầm bình nước về rồi a?"
Tiếp cánh tay ở sau lưng ôm hắn, Lạc Khâu Bạch phút chốc mở to mắt, ở trong gương thấy được khuôn mặt anh tuấn của Kỳ Phong.
Hắn đầu tiên là nở nụ cười một tiếng, tiếp lại cảnh giác nhìn nhìn cửa, nhỏ giọng hỏi y, “Sao anh lại tới đây? Hậu trường nơi này người đến người đi loạn như vậy, anh cũng không sợ bịngười ta thấy."
“Anh quản bọn họ." Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, cánh tay lại chặt thêm vài phần, cằm đặt trên vai Lạc Khâu Bạch, nhìn thê tử trong gương, ánh mắt thâm thúy.
Lạc Khâu Bạch mặc tây trang màu bạcđuôi khổng tướcy cố ý chuẩn bị, tóc vuốt lên lộ ra cái trán đầy đặn, đôi mắt trong gương nhìn y, làmyết hầu Kỳ Phong có chút phát khô.
Lạc Khâu Bạch thấyy nhìn chằm chằm vào mình, nhịn không được đưa tay sờ mặt của y, “Làm sao vậy, có phải thấy em đẹp trai nên bị mù rồi?"
Kỳ Phong khinh thường hừ một tiếng, nhăn lại mày, nhưng biểu tình cũng rất mất tự nhiên, qua nửa ngày mới tức giận nói, “Miễn miễn cưỡng cưỡng nói cũng được."
Lạc Khâu Bạch nhịn cười, vỗ vỗ y nói, “Được rồi, Kỳ thiếu gia thân phận của anh ở trong này xuất hiện không thích hợp, đi thôi, chờ xong rồi, chúng ta cùng nhau về nhà."
Kỳ Phong vẫn luôn ôm thật chặt hắn không nói lời nào, lúc này Lạc Khâu Bạch mới phát hiện y thay đổi tây trang màu đen dàiđuôi chim, tóc dùng keo xịt tóc cố định, giống thân sĩ anh tuấn lãnh ngạnh, bất quá hiện tại vị thân sĩ này lại giống một con đại hình khuyểntrầm mặc đang quấn chủ nhân.
Lạc Khâu Bạch phát hiện y toàn thân căng thẳng, khóe miệng băng lãnh, trong lúc nhất thời không biết y đang suy nghĩ gì, qua thật lâu, Kỳ Phong mới cứng rắn nói, “Em không cần khẩn trương."
“Ân?" Lạc Khâu Bạch trừng mắt nhìn, “Em không khẩn trương a. Bất quá chỉ là trận đấu, yên tâm, em chịu được."
“Anh nói em khẩn trương chính là khẩn trương, không cho già mồm!" Kỳ Phong nhíu mày, vẫn cứ đem hắn cô vào trong ngực, bất quá mặt đã có điểm đỏ.
Lạc Khâu Bạch cân nhắc trong chốc lát, thổi phù một tiếng cười ra, “Kỳ Phong, kỳ thật là anh khẩn trương đi?"
Nói xong hắn sờ sờ tay Kỳ Phong, bên trong thậm chí có mồ hôi.
Người nam nhân này bình tĩnh, thủ đoạn thiết huyết càng thành thạo, nhưng hiện tại nam nhân cường thế lãnh ngạnh này lại bởi vì mình sắp lên đài mà khẩn trương, cách sống lưng ngực đập nhanh, nam nhân nóng bừng, người trước mặt ở bên ngoài lạnh lùng quyết tuyệt, ở trước mặt mình lại giống tiểu hài tử, thật sự là…
Y, sao có thể đáng yêu như vậy.
Lạc Khâu Bạch thấp khụ một tiếng, che dấu tâm tình, thừa dịp thợ make-up còn chưa có trở về, hắn đưa tay nhìn đồng hồ, “Chúng ta còn có 15 phút."
Kỳ Phong cho rằng hắn thúc giục mình đi, lúc này đen mặt, làm thê tử em dám đuổi chồng đi? Nếu không bởi vì lo lắng em sẽ sợ hãi, anh làm gì cố ý chạy đến đây nhìn em, thật sự là không thiện giải nhân ý.
“Anh không đi em có thể làm gì?"
Y không vui mở miệng, Lạc Khâu Bạch cười nói, “15 phút đầy đủ để hôn."
Nói xong hắn cầm cà vạt của Kỳ Phong, đưa cao đại nam nhân đến trước người mình, không chút do dự cắn bờ môi của y.
Lạc Khâu Bạch háo sắc, quả thực muốn đem Kỳ Phong toàn bộ nuốt vào, Kỳ Phong toàn thân cứng ngắc, trên mặt một trận xanh một trận hồng, có một loại cảm giác bị sắc lang quấy rầy, bất quá y thực say mê trong đó, ôm thắt lưng Lạc Khâu Bạch, đoạt lại quyền chủ động, dùng hành động nói cho thê tử, trước đại chiến được chồng cổ vũ rất trọng yếu.
Hai người gắt gao dán vào nhau, ngoài cửa có tiếng bước chân hỗn loạn, loại cảm giác tùy thời tùy chỗ đều bị người quấy rầy cấm kỵ này làm hai người hết hồn, càng thêm khó phân, Lạc Khâu Bạch đem Kỳ Phong đặt ở trên ghế, cưỡi ở trên người y hôn môi, trong lúc nhất thời quên hết mọi thứ.
“Răng rắc —— "
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Lạc Khâu Bạch toàn thân cứng đờ, tiếp lui ra phía sau một bước.
Ngọa tào! Lúc này bị bắt gặp có thể chết thảm hay không!?
“Số 34, lập tức mở màn, tôi đưa cậu ra phía sau đài." Một nhân viên công tác cúi đầu đẩy cửa vào, khi nhìn thấy người trong phòng, sợ hãi nhảy lên, “Kỳ… Kỳ tiên sinh, ngài tại sao lại ở chỗ này!?"
Kỳ Phong đen mặt, ngồi ở trên ghế chưa kịp đứng lên.
Lạc Khâu Bạch xấu hổ chết được, dùng sức chà xát cái trán, may mắn hai người bọn họ mới vừa rồi không có làm chuyện kịch liệt.
Nhìn thoáng qua Kỳ Phong, tiếp tiếu a a tiêu sái đi lên một phen nắm chặt tay y, “Cái kia… Kỳ tiên sinh thật sự là chiêu hiền đãi sĩ, còn cố ý đến xem thí sinh dự thi, vinh hạnh, ha ha, vinh hạnh!"
Kỳ Phong trên mặt tối đen nháy mắt lại như sơn một tầng nước sơn xanh, nhân viên công tác kia bị ánh mắt của ông chủ làm hoảng sợ, cũng không có tâm tư nghĩ nhiều, nhanh chóng vuốt mông ngựa, “A a, nguyên lai là như vậy, Kỳ tiên sinh ngài lát nữa lên đài phát biểu, lúc này còn kiên thủ làm việc, thật sự là cho chúng tôi động lực lớn lao."
Lạc Khâu Bạch muốn cười lại không dám cười, Kỳ Phong trừng hắn, bỏ áo vào túi quần đi ra ngoài, nhìn thoáng qua tên nhân viên công tác kia, dừng lại cước bộ, nhìn thoáng qua trên người anh ta, tính toán trở về trừng phạt gia hỏa này ra sao.
Nhân viên công tác bị nhìn phía sau lưng lạnh cả người, trộm nhìn thoáng qua sắc mặt ông chủ, môi đỏ lên, hô hấp không xong, sao có cảm giác bị hôn qua… Nhất định là ánh mắt của anh ta có vấn đề!
Lạc Khâu Bạch đi theo nhân viên công tác đi vào sân khấu, trận đấu đã đến giai đoạn cuối cùng.
MC dạo đầudâng trào một đoạn tình cảm mãnh liệt, ngọn đèn hiện ra, trên hiện trường tiếng thét của khán giả muốn điếc tai.
Khán giả xem TV cùng trên mạng cũng nhiệt tình không kém, số phiếu được công bố, lại bắt đầu một cuộc đại chiến giữa các fan.
Lạc Khâu Bạch lên sân khấu theo trình tự, cũng không biết là Kỳ Phong cố ý an bài hay là nguyên nhânkhác, trước trận đấu hắn không xảy ra chuyện gì, hắn an vị ở phía sau đài xem tiết mục.
Không thể không nói, 《 Nhạc động toàn cầu 》 lúc này trận chung kết thật là ngọa hổ tàng long, mỗi thí sinh đều chưa từng gặp mặt nhau, chỉ nghe qua nhạc của nhau trên mạng, không hiểu biết toàn diện, hiện giờ nghe nhiều nên thuộc thanh âm, từ trên đài một đám người xuất hiện, không khí hiện trường cũng một lần nữa được đẩy lên cao trào.
Trước lộ tuyến là thí sinh số 3 hát trữ tình, hôm nay đột nhiên chuyển đổi phong cách, đổi thành R&B, phối hợp với vũ đạo, làm toàn trường náo nhiệt hẳn, mà sau đó lên sân khấu số 32 cũng không yếu thế, đem ca khúc dự thi gia nhập dân tộc Thái, du dương uyển chuyển, cũng thắng được cả sảnh đường.
Số33 lên đài xong, kế tiếp chính là Lạc Khâu Bạch.
Hắn đứng ở tại chỗ hít sâu, lòng bàn tay có chút mồ hôi, ngọn đèn trước mắt mang theo lực hấp dẫn trí mạng, đồng dạng cũng làm cho người đầu váng mắt hoa.
Hắn dùng thời gian một năm mới có dũng khí một lần nữa đứng trước màn ảnh, nhưng một khi mở cánh cửa này ra, chờ đợi hắn rốt cuộc là thiên đường hay là địa ngục, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Trái tim đập càng lúc càng nhanh, di động đột nhiên vang lên, là tin nhắn của Kỳ Phong.
【Anh dặn dò dì Trươngcho Đoàn Đoàn xem TV, đừng để nhi tử mất mặt 】
Lạc Khâu Bạch bật cười một tiếng, trái tim đập nhanh.
Lúc này, ngọn đèn tối sầm xuống, thanh âm của MC tình cảm mãnh liệt dâng trào vang lên, “Xem qua quảng cáo cũng biết, kế tiếp lên sân khấu là ai! Hãy kêu lớn tên cậu ấy lên!"
“WH——!"
Hiện trường sôi trào lên, rốt cục công bố lư sơn chân diện của vị ca sĩ thần bí này.
“Đúng, chính là tác giả ca khúc《 Tưởng niệm 》, WH vạn chúng chờ mong ! Phía dưới cho mời số 34, WH xuất hiện!"
Chiêng trống rùm beng vang lên, hiện trường điên cuồng thét chói tai, ngọn đèn rực rỡ loá mắt, làm người ta mắt mở không ra.
Cửa trước mặt Lạc Khâu Bạch chậm rãi mở ra, hắn nắm chặt microphone, nhắm mắt lại hít một hơi, nắm chặt tay.
Mặc kệ là thiên đường hay địa ngục, hắn Lạc Khâu Bạch cũng phải xông vào một lần!
Cửa mở ra, sương khói hòa lẫn lãnh hỏa, một người chậm rãi đi ra, ngọn đèn quá mờ, chỉ có dòng chữ WH thật lớn lóe sáng, người xem đều ngừng thở, nhìn chằm chằm vào một đạo thân ảnh cao gầy.
Lúc này tiếng đàn dương cầm vang lên, có tiếng tiểu hài tử chơi đùa, đạo nhân ảnh kia giơ lên microphone, thanh âm mềm dẻo chậm rãi vang lên.
Đúng, không sai! Chính là bài《 Tưởng niệm 》trên quảng cáo, thanh âm đặc biệt này giống nhau như đúc, người khác căn bản không thể bắt chước!
Lạc Khâu Bạch nắm chặt micro, ánh mắt được hàng vạn hàng nghìn ngọn đèn chiếu xuống, rốt cục dưới đài thấy được Kỳ Phong, nam nhân kia mím thật chặt khóe miệng nhìn hắn, mặt phi thường nghiêm túc, ánh mắt thâm sắc dưới ánh sáng hôn ám giống như mang theo tình nghĩa thiên ngôn vạn ngữ, trào ra ánh sáng kiên định nhu hòa.
Giờ khắc này, lo lắng bất an của Lạc Khâu Bạch chậm rãi trầm xuống, ngọn đèn quá mờ, hắn thấy không rõ mặt Kỳ Phong, lại có thể chính xác nhắm ngay tầm mắt của y, giờ khắc này toàn thế giới giống như đều yên tĩnh trở lại.
“Tay anh dày rộng ôn nhu
Cho em một lý do để luyến tiếc
Em không phải đi một mình
Còn có thiên sứ lặng lẽ giữ lại"
Tiếng ca không có nhiều kỹ xảo vang lên, máy quay đều chuyển đến sân khấu, giờ khắc này, đèn đột nhiên sáng lên, Lạc Khâu Bạch không có chỗ nào che giấu, màn ảnh trước mặt hắn được chiếu sáng.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, thậm chí ánh huỳnh quang đều ngừng.
Mọi người im lặng, thiên biến vạn hóa, nhìn chằm chằm khuôn mặt trên màn ảnh Led, hiện trường , gồm TV& internet toàn bộ công chúng đều sững sờ.
Sau tĩnh mịch ngắn ngủi, toàn trường ồ lên, kinh ngạc, xem thường, không dám tin, mặc dù là nhạc đệm vang lên xung quanh đều không thể che dấu.
Sao lại là Lạc Khâu Bạch!?
Hắn không phải là Lạc Khâu Bạch biến mất gần một năm sao, là tiểu tam hại chết Tô Thanh Lưu sao!
Trời ạ… Hắn sao lại là WH! ? 《 Tưởng niệm 》 bài hát này thật là hắn viết? Tôi không có cách nào tưởng tượng hắn chính là phụ thân trong quảng cáo kia!
… . . .
Trong lúc nhất thời, không chỉ là hiện trường, báo chí, truyền thông cùng internet & các diễn đàn cũng bùng nổ.
Người xem xôn xao, châu đầu ghé tai thảo luận, bởi vì là phát sóng trực tiếp, rất nhiều người xem không thể che dấu thanh âm “Hắn sao còn có mặt mũi trở về?""Lúc trước không phải nói có người ở phía sau màn độc thủ hắn sao, hắn không phải oan uổng chứ""Tôi thật không rõ, Nhạc động toàn cầu như thế nào lại tìm hắn?""Có thể yên tĩnh nghe người ta hát không! Muốn ồn ào sao!" …
Toàn bộ hiện trường hỗn loạn bất kham, ngay cả giám khảo dưới đài cũng ngồi không yên, liên tiếp ngẩng đầu nhìn Lạc Khâu Bạch, biểu tình phức tạp.
Lạc Khâu Bạch đã sớm dự đoán được sẽ như vậy, hắn mắt điếc tai ngơ bỏ qua những lời chửi rủa cùng nghi ngờ, vẫn luôn lẳng lặng nhìn Kỳ Phong, miệng ngâm nga ca.
Giờ khắc này, hắn không phải tham gia trận đấu, chính là mượn một nơi đem ca khúc viết cho Kỳ Phong hát cho y nghe thôi.
Sắc mặt Kỳ Phong phi thường khó coi, nếu có khả năng y hận không thể ném nhữngngười đang chửi rủa ra ngoài, y chịu không nổi bất luận kẻ nào chửi rủa Lạc Khâu Bạch, chính là hiện giờ đã qua một năm, thê tử của y còn bị chửi rủa, có thể nghĩ chuyện lúc trước mới vừa bùng nổ, hắn có bao nhiêu thống khổ.
Trong lúc nhất thời, phẫn nộ, tự trách, đau lòng… Cảm xúc đều trộn lẫn, làm y không thể không gắt gao nắm chặt tay, cố gắng giữ tĩnh táo.
Điện thoại của chương trình gặp bão , lưu lượng võng trang tăng bạo, tổ kỹ thuật cơ hồ tê liệt, tỷ lệ xem《 Nhạc động toàn cầu 》cũng bởi vì Lạc Khâu Bạch đột nhiên xuất hiện mà tăng vọt.
Trên mạng nháo đến túi bụi, “Tam giác luyến"năm đó lần thứ hai được nhắc lại, qủang cáo quan ái lão nhân của Tô Lệ Mân cũng một lần nữa được đưa lên, chuyện này không khác một trái bom nguyên tử nhấn vào giới giải trí.
“Tôi vừa nghĩ tới mình lúc trước xem quảng cáo bởi vì một nam tiểu tam lại có thể chảy nhiều nước mắt như vậy, đã cảm thấy mình là một ngốc X bức."
“LS+1, tôi đến hiện tại cũng không có biện pháp đem khuôn mặt’Ba ba’ kia liên tưởng tới Lạc Khâu Bạch, rất ngược … Tôi không tin anh anh anh!"
Có võng hữu nhanh chóng tìm ra 《 Tà dương ca 》 cùng quảng cáo video với hình ảnh đối lập của Lạc Khâu Bạch, có thể nhận ra ngũ quan đối lập, càng thêm xác định Lạc Khâu Bạch thật sự chính là vị “Cha già" lấy nước mắt người xem.
“Bình tĩnh xem xét, diễn xuất và thanh âm của Lạc Khâu Bạch thật sự không tồi, chuyện năm đó cũng không có định luận, chuyện tình cảm cũng không phải phạm tội, sao có thể chỉ trích người ta? Tôi cảm thấy anh ấy rất tuyệt, tôi vẫn thíchanh ấy!"
“Ha hả, không định luận? Tô Thanh Lưu chết rồi, còn muốn định luận gì, tiểu tam còn hại chết tình địch, nhân phẩm tâm thần mất trí, so với phạm tội càng đáng sợ hơn! Tẩy chay tiểu tam! Vừa nghĩ tới tôibầu cho anh ta nhiều như vậy, bây giờ còn ghê tởm!"
…
Hiện trường cùng trên mạng càng ngày càng loạn, Lạc Khâu Bạch thản nhiên tiếp tục hát, MC không thể ngăn cản, nhưng thấy hiện trường cơ hồ không khống chế được, sắc mặt của Kỳ Phong càng ngày càng tệ.
Y lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, “Thứ đã chuẩn bị có thể đem ra, tốc độ phải nhanh."
“Người kia có động tĩnh sao?"
“Không biết? Không biết hiện tại cũng hiểu được, đừng nói được hay không, tôi sẽ đi làm ngay bây giờ!"
Mới vừa cúp điện thoại, điện thoại của y không ngừng vang lên, vừa thấy dãy số nào cũng có, y phiền chán từ chối không tiếp.
Y vì Lạc Khâu Bạch mà chuẩn bị, nhưng thê tử của y rốt cuộc có thể qua một cửa này không, hết thảy vẫn chưa biết, y đã chặn hết đường lui, đem hết thảy bố trí chu đáo chặt chẽ.
"
River flows in you
Em luôn luôn nhớ đến anh
River flows in you
Tiếng cười của thiên sứ anh có nghe thấy không…"
…"
Thanh âm của phù dung câu quanh quẩn trong hiện trường, thanh âm của hắn rất nhẹ, cơ hồ không có khí lực, các thí sinhkhác đều vắt óc tìm mưu kế muốnca khúc của mình biến đổi, biến đổi đa dạng kỹ xảo, nhưng hắn cái gì cũng không làm, chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, chất phác ca.
Kết thúc, hắn mở to mắt, hiện trường hoa mỹ cùng ngọn đèn sáng lên, chiếu sáng tây trang màu bạc.
Hắn cũng không nhìn toàn trường rốt cuộc là phản ứng gì, trực tiếp đưa ánh mắt nhắm ngay Kỳ Phong, lộ ra một tia giảo hoạt, máy quay bắt giữ hình ảnh này, vẻ mặt của hắn xuyên thấu qua màn hình được vô số người thấy được.
Không khí thật sự xấu hổ, nhưng MC lại không thể không lên sân khấu, kiên trì đi ra mấy lần làm không khí sinh động, hiện trường vẫn một mảnh ong ong tiếng nghị luận, cuối cùng không có biện pháp đành phải nói, “Nghe xong bài hát này, tôi như lại nhìn thấy quảng cáo một lần, thật sự thực động tình a, không biết giám khảo đối với lần biểu diễn này của WH muốn nói gì?"
Đem bóng cao su đá cho giám khảo, 5 người trong lúc nhất thời biểu tình cổ quái lại xấu hổ khó có thể ngôn thuyết, kỳ thật trước trận đấu, bọn họ đều thực thích《 Tưởng niệm 》, đặc biệtvài ngườitrong đó vẫn là fan của Tô Lệ Mân, càng them cóhảo cảm với WH.
Nhưng hiện tại WH biến thành Lạc Khâu Bạch, hắn không chỉ là một người diễn xuất hay mà hát cũng thực tình cảm, lại biến thành nam tiểu tam xú danh nghìn người chỉ chỏ, thanh danh như vậy, nếu ai dám khen hắn, chẳng phải là sẽ bị chụp mũ"Phe tiểu tam"sao, địa vị hiện tại của họ, ai cũng không ngốc, cùng với nhục một thân, không bằng bo bo giữ mình.
“Xem ra giám khảo đã có đáp án, chúng ta từ bên kia bắt đầu, vậy từ…"
MC nói một nửa, trong tai nghe đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh như băng, “Hiện tại mở quảng cáo."
Kết quả không đợi anh ta kịp phản ứng, đã kết thúc lời nói, anh ta lúc này ra mồ hôi lạnh, cầm microphone nói, “Chuyện hồi hộp như vậy, nên có thời gian nghỉ ngơi một chút, chúng ta hiện tại xem một đoạn quảng…"
Còn chưa nói xong, TV chuyển sang hình ảnh khác, tiếp thân ảnh Lạc Khâu Bạch đã bị quảng cáo thay thế.
Hiện trường một mảnh ồ lên, khán giả nghị luận sôi nổi, Lạc Khâu Bạch đứng ở tại chỗ cũng không hiểu ra sao.
Hắn theo bản năng nhìn lướt qua vị trí của Kỳ Phong, lại phát hiện y biến mất.
Đại điểu quái đi đâu vậy? Hắn nắm chặt microphone.
Lúc này, một nam nhân cao lớn, mặc tây trang đuôi chim đột nhiên đi lên, ngón tay cầm microphone gõ vài cái, lực chú y củangười xem nháy mắt bị đẩy đi, vừa nhìn thấy một cỗ cảm giác áp bách.
“Đây không phải là Kỳ thiếu gia sao?"
“Đại diệncông ty Lưu Bạch lên tiếng."
“Anh ấy tới đây làm gì?"
Lạc Khâu Bạch nhìn Kỳ Phong cách đó không xa, tim đập mạnh, sợ y nói ra cái gì không lý trí, nhưng Kỳ Phong làm như không thấy hắn, ngược lại nhìn chằm chằm toàn trường cùng 5 giám khảo kia nói, “Lúc nghỉ ngơi, có chút chuyện cần xác minh."
“Tôi lần thứ hai cường điệu một lần 《 Nhạc động toàn cầu 》 tìm kiếm chính là thanh âm và ca khúc tốt nhất, trừ bỏ âm nhạc cùng bản thân ca sĩ, chuyện khác đều không cóliên quan đến đánh giá lần này. Đây là ước nguyện ban đầu của công ty Lưu Bạch, và cũng sẽ luôn quán triệt như vậy."
“Tôi tin ở đây không ít người xem đều là người yêu thích âm nhạc, danh sách vòng loại cũng đều do các bạn quyết định, mặc kệ ca sĩ trước kia có vấn đề gì, đều không quan hệ tới cuộc thi. Lúc trước nếu có thể đơn thuần thưởng thức âm nhạc, tôi cũng hy vọng mọi người có thể thủy chung như một, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa của cuộc thi này."
Nói xong lời này, toàn trường lặng im, tiếp lại là một mảnh ong ong tiếng thảo luận.
Có người nói, “Nếu biết WH là người như thế, lúc trước căn bản không có người bầu cho cậu ta!"
Lời này đưa tới không ít lời phụ họa Kỳ Phong mặt không đổi sắc nhướng mí mắt, “Nếu ca sĩ không có thực lực, lúc trước các vị có lựa chọn không? Cuộc thi muốn thực lực, người có thực lực chính là người chúng tôi muốn tìm, những thứ bát quái khác cùng trận đấu này có quan hệ sao?"
Một câu ngăn chặn mọi người, trong lúc nhất thời không ít người cảm thấy có chút xấu hổ.
Đích xác, bọn họ dùng ánh mắt nhìn người đích thật là không công bằng.
Đầu đề câu chuyện chuyển, Kỳ Phong nhìn giám khảo không ngừng chảy mồ hôi lạnh, dùng thanh âm cứng cỏi nói, “Đương nhiên, Kỳ mỗ tin tưởng các vị lão sư chuyên nghiệp rèn luyện hàng ngày, trong chốc lát khẳng định sẽ đánh giá công bằng."
Nói xong lời này, y đem microphone đưa cho MC, sải bước đi xuống sân khấu, từ đầu đến cuối trên mặt không có một chút biểu tình, cũng không có nhìn Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch đứng ở xa xa, nhìn bóng lưng của y, vừa muốn cười lại cảm động.
Mặt ngoài như nhị ngũ tám vạn, kết quả cả một ánh mắt cũng không nhìn hắn, không được tự nhiên cái gì, trong lòng không chừng ngóng trông mình trở về tưởng thưởng y.
Hắn thấy với tính tình biệt nữu của Kỳ Phong càng cảm thấy có khả năng, nhịn không được trộm nở nụ cười, nhìn thấy Kỳ Phong ngồi xuống, hắn trừng mắt, nam nhân hừ lạnh một tiếng dịch đầu, hồng quang hoa mỹ trên đài dừng ở trên mặt của hắn.
Trong lúc quảng cáo, đại chiến trên mạng cũng càng ngày càng nghiêm trọng, dựa theo lệ thường, lúcmỗi tuyển thủ đi ra, tổ tiết mục đều sẽ phát quảng cáo, để người xem có đầy đủ thời gian bình chọn, cho nên có mười mấy phút đồng hồ quảng cáo, là có thể làm một tuyển thủ tăng số phiếu.
Nhưngsố phiếu trên internet của Lạc Khâu Bạch vốn rất hung mãnh, trong khoảng thời gian này khỏa lạp vô thu, tất cả mọi người tranh luận chuyện gièm pha năm đó, còn có người nào bỏ hết số phiếu vì tiểu tam.
Quảng cáo chấm dứt, đến lúc phải tuyên bố kết quả.
Dựa theo quy tắc cuộc thi, số phiếu của thí sinh cùng điểm mà giám khảo định đoạtsẽ chiếm theo tỉ lệ 2/8, quyết định ai ở lại.
MC coi như không phát sinh chuyện gì, tiếp tục kích động không khí hiện trường, bất quá Lạc Khâu Bạch hiện tại cũng không quan tâm, hắn không cần đoán cũng biết internet bây giờ nháo thành bộ dáng thế nào, hắn chỉ quan tâm một năm học tập, rốt cuộc có thể được giám khảo khẳng định hay không, đây là ước nguyện ban đầu khi hắn tham gia cuộc thi, chuyện khác đều không quan trọng.
Kỳ Phong gắt gao nhìn chằm chằm 5 giám khảo, ánh mắt sắc bén, ngón tay trong túi theo bản năng cuộn lại, y sẽ không nói cho thê tử của mình, kỳ thật y càng khẩn trươnghơn hắn.
Nếu Lạc Khâu Bạch bị đào thải, hắn sẽ càng gian nan…
Ngay lúcnghìn cân treo sợi tóc, điện thoại của y vang lên.
Y nhìn dãy sốxa lạ, do dự một chút bấm nghe, trên điện thoại người kia nói gì đó, ánh mắt của y đột nhiên sáng lên, đồng tử co rút lại, tiếp trào ra khiếp sợ cùng mừng như điên.
Lúc này, giám khảo hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đưa ra đáp án của mình.
3 người đồng ý tiến lên, 2người đồng ý ở lại.
Có ý nghĩasố phiếu của người xem mặc dù thiếu một số lẻ, Lạc Khâu Bạch vẫn có thể vào vòng trong.
MC kích động chỉ tay về màn hình lớn, “Chúng ta nhìn một chút bình chọn trên internettừ lúc số 34 biểu diễn đến khi chấm dứt."
Hình ảnh chợt lóe, số liệu không đến trăm người bình chọn!
Từ vòng loại trên internet đứng nhất, đến trận chung kết đứng cuối cùng, chênh lệch quá lớn.
Nhưng Lạc Khâu Bạch đã sớm dự liệu được sẽ như vậy, hắn cúi đầu, nói một tiếng “Cám ơn", thực thản nhiên cười cười, ánh mắt như vậy làm rất nhiều người run rẩy động lòng trắc ẩn.
Trên mạng đã có không ít thanh âm tương phản:
“Kỳ thật anh ấy đích thực rất tốt…"
“Có thể làm cho người xem rơi lệ, nội tâm có thể tồi tệ đến đâu? Kết quả như thế rất bất công."
“Nhỏ giọng thôi, tôi không muốn anh ấy bị đào thải, tôi thực thích Nhạc Triêu Ca của anh ấy, vung nắp nồi chạy đi ~~ "
…
Không khí ngưng trệ tới cực điểm, MC xấu hổ không biết hóa giải như thế nào, cuối cùng kết quả thống kê đã có.
Lạc Khâu Bạch bị đào thải, từ tiến lên biến thành ở lại.
Ở lại ý nghĩa còn có cơ hội.
Lạc Khâu Bạch nhắm mắt lại hít một hơi, khóe miệng cong lên, hắn sẽ không nhận thua, vĩnh viễn sẽ không!
Trận đấu sắp kết thúc, đại chiến trên mạng lại càng nghiêm trọng, không chỉ lại một lần nữa đem chuyện Lạc Khâu Bạch đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió, cũng đem chuyện Mạnh Lương Thần cùng Tô Thanh Lưu nói ra.
Phóng viên tăng ca muốn đem thân phận thần bí của ca sĩ WH chính là nhân vật chính trong gièm pha Lạc Khâu Bạch viết thành đầu đề, chuẩn bị gửi bản thảo đi, nhưng tất cả mọi người lại nhận được một tin càng thêm kính bạo, đủ làm kíp nổ vào giới giải trí.
Lạc Khâu Bạch từ trên đài xuống dưới, còn chưa kịp hít thở, điện thoại của hắn liền vang lên.
Hắn vừa nghe lại nghe được thanh âm Trịnh Hoài Giang, hắn vừa khiếp sợ vừa vui mừnglắp bắp, “Trịnh… Trịnh lão sư!? Ngài… Ngài như thế nào sẽ…"
Bên kia truyền đến thanh âm vội vàng che dấu ý cười, “Trước khoan ôn chuyện, xem TV đi! Mạnh Lương Thần về nước, anh ta mời họp báo, công khai phủ nhận quan hệ của hai người!"
Lời của editor: Thiệt khán giả nghe nhạc bằng mắt hết rồi!
Một ngày tháng tư, thứ bảy, ngày cá tháng tư.
Trận chung kết《 Nhạc động toàn cầu 》vạn chúng chờ mong rốt cục gỡ ra màn che, quảng cáo, truyền thông còn có internet ồn ào huyên náo, vừa qua 0 giờ ngày thứ bảy, đầu đề đều đổi thành tiêu đề bắt mắt: 【 Ác chiến âm nhạc hết sức căng thẳng, bạn chuẩn bị tốt chưa? 】
Công ty giải trí Lưu Bạch tài đại khí thô, không chỉ truyền thông quảng cáo đình đám, lăn lộn tuyên truyền, còn truyền bá sôi nổi trên mạng, người xem chỉ cần bỏ phiếu cho thí sinh mình thích cho trận đấu lúc8 giờ, mười người sẽ có cơ hội thắng chuyến điChâu Âu 7 ngày, đi hay ở, chính là lúc này, các fan cũng điên rồi, một ngày không ngừng bầu chọn, mà nhân viên tổ chế tác cũng toàn bộ sẵn sàng đón quân địch, vài giờ sau khi các khâu chuẩn bị cuối cùng cho trận đấu hoàn thành, bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên gay cấn.
Trên hiện trường ngọn đèn dầu huy hoàng, đèn neon lóe ra, màn hình Ledthật lớn cùng hòa lẫn với ngọn đèn hoa mỹ, tất cả mọi người vội vàng, mọi người đều bận rộn.
Bởi vì toàn bộthí sinh dự thi đều bị cách ly, không thể gặp mặt, Lạc Khâu Bạch được an bài một phòng nghỉ, thợ tạo mẫu tóc vội tới tạo hình cho hắn.
“Cậu thích kiểu tóc gì? Vuốt một chút tóc về phía trước, sau đó nhuộm đỏ được chứ."
Thợ make-up là một nam nhân chuyển giới ngực cúp C, nói tới nói lui cũng vặn vẹo, đôi mắt chớp chớp, tóc Lạc Khâu Bạch nhếch lên như Lan Hoa Chi.
Lạc Khâu Bạch nhanh chóng cười lắc đầu, “Không cần, như vậy là được rồi, không cần đổi tạo hình."
Tóc dựng đứng lên, còn nhuộm đỏ, làm gà tây hay sao?
Thợ make-up trừng hắn, “Chán ghét! Như vậy sao được, tôi nói cho cậu biết a, vài thí sinh khác tạo hình rất công phu, tôi nói như thế nào cũng là người trang điểm cho cậu, sao để cậu thua họ được."
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, nghĩ thầm thanh danh tôi như vậy, còn có thể cóngười trang điểm?
Thợ make-up ý vị sâu sa liếc mắt một cái, nhỏ giọng nói, “Đều là nam nhân tôi hiểu, vừa thấy cậulà biết cậu không chỉ là tiểu tam, thấp lùn, năm đó cậu diễn Nhạc Triêu Ca suất chết, tôi rất thích cậu."
Lạc Khâu Bạch đầu tiên là kinh ngạc sau đó hỏi anh ta, “Cô cũng có thể nhìn ra?"
“Kia đương nhiên, tỷ tỷ đây cũng có kết giao bạn trai."Thợ make-up nhếch lên Lan Hoa Chi, một bộ người từng trải.
Lạc Khâu Bạch bị mị nhãn kích thích sợ run cả người, chợt nghe anh ta nói, “Truyền thông nói hưu nói vượn, đó là bởi vì bọn họ không phải đồng đạo, 《 Tà dương ca 》ánh mắt cậu nhìn Mạnh Lương Thần cũng không phóng điện, huống chi…"
Nói tới đây anh ta dừng một chút, tiếp cười run rẩy hết cả người, “Quần áo trên người của cậu là thiết kế mới ở Paris năm nay, 7 con số a ~~ Mạnh Lương Thần một năm không đóng phim, chỗ nào có nhiều tiềnnhư vậy mua cho cậu cái này."
Nói xong anh ta chớp chớp đôi mắt, nói “Tôi đi lấy bình nước cho cậu", bỏ chạy đi ra ngoài.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt nửa ngày, tiếp dở khóc dở cười, bất quá trong lòng lại ấm áp dào dạt.
Lúc này khó được có người nguyện ý tin tưởng hắn, mặc kệ là lý do gì, đều cho hắn niềm tin lớn.
Hắn cúi đầu nhìn nhìn y phục trên người, theo bản năng sờ sờ, không nghĩ tới y phục này quý như vậy, đại điểu quái đồ bại gia tử.
Nhịn không được lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Kỳ Phong, kết quả bên kia không ai nghe, Lạc Khâu Bạch nghĩ trận chung kết hôm nay đại điểu quái nhất định rất bận cũng sẽ không quấy rầy, tựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Một lát sau cửa phòng “Răng rắc" một tiếng mở ra, một đôi tay sờ tóc Lạc Khâu Bạch.
Hắn cả ánh mắt cũng không mở, cười hỏi một câu, “Suất ca, cầm bình nước về rồi a?"
Tiếp cánh tay ở sau lưng ôm hắn, Lạc Khâu Bạch phút chốc mở to mắt, ở trong gương thấy được khuôn mặt anh tuấn của Kỳ Phong.
Hắn đầu tiên là nở nụ cười một tiếng, tiếp lại cảnh giác nhìn nhìn cửa, nhỏ giọng hỏi y, “Sao anh lại tới đây? Hậu trường nơi này người đến người đi loạn như vậy, anh cũng không sợ bịngười ta thấy."
“Anh quản bọn họ." Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, cánh tay lại chặt thêm vài phần, cằm đặt trên vai Lạc Khâu Bạch, nhìn thê tử trong gương, ánh mắt thâm thúy.
Lạc Khâu Bạch mặc tây trang màu bạcđuôi khổng tướcy cố ý chuẩn bị, tóc vuốt lên lộ ra cái trán đầy đặn, đôi mắt trong gương nhìn y, làmyết hầu Kỳ Phong có chút phát khô.
Lạc Khâu Bạch thấyy nhìn chằm chằm vào mình, nhịn không được đưa tay sờ mặt của y, “Làm sao vậy, có phải thấy em đẹp trai nên bị mù rồi?"
Kỳ Phong khinh thường hừ một tiếng, nhăn lại mày, nhưng biểu tình cũng rất mất tự nhiên, qua nửa ngày mới tức giận nói, “Miễn miễn cưỡng cưỡng nói cũng được."
Lạc Khâu Bạch nhịn cười, vỗ vỗ y nói, “Được rồi, Kỳ thiếu gia thân phận của anh ở trong này xuất hiện không thích hợp, đi thôi, chờ xong rồi, chúng ta cùng nhau về nhà."
Kỳ Phong vẫn luôn ôm thật chặt hắn không nói lời nào, lúc này Lạc Khâu Bạch mới phát hiện y thay đổi tây trang màu đen dàiđuôi chim, tóc dùng keo xịt tóc cố định, giống thân sĩ anh tuấn lãnh ngạnh, bất quá hiện tại vị thân sĩ này lại giống một con đại hình khuyểntrầm mặc đang quấn chủ nhân.
Lạc Khâu Bạch phát hiện y toàn thân căng thẳng, khóe miệng băng lãnh, trong lúc nhất thời không biết y đang suy nghĩ gì, qua thật lâu, Kỳ Phong mới cứng rắn nói, “Em không cần khẩn trương."
“Ân?" Lạc Khâu Bạch trừng mắt nhìn, “Em không khẩn trương a. Bất quá chỉ là trận đấu, yên tâm, em chịu được."
“Anh nói em khẩn trương chính là khẩn trương, không cho già mồm!" Kỳ Phong nhíu mày, vẫn cứ đem hắn cô vào trong ngực, bất quá mặt đã có điểm đỏ.
Lạc Khâu Bạch cân nhắc trong chốc lát, thổi phù một tiếng cười ra, “Kỳ Phong, kỳ thật là anh khẩn trương đi?"
Nói xong hắn sờ sờ tay Kỳ Phong, bên trong thậm chí có mồ hôi.
Người nam nhân này bình tĩnh, thủ đoạn thiết huyết càng thành thạo, nhưng hiện tại nam nhân cường thế lãnh ngạnh này lại bởi vì mình sắp lên đài mà khẩn trương, cách sống lưng ngực đập nhanh, nam nhân nóng bừng, người trước mặt ở bên ngoài lạnh lùng quyết tuyệt, ở trước mặt mình lại giống tiểu hài tử, thật sự là…
Y, sao có thể đáng yêu như vậy.
Lạc Khâu Bạch thấp khụ một tiếng, che dấu tâm tình, thừa dịp thợ make-up còn chưa có trở về, hắn đưa tay nhìn đồng hồ, “Chúng ta còn có 15 phút."
Kỳ Phong cho rằng hắn thúc giục mình đi, lúc này đen mặt, làm thê tử em dám đuổi chồng đi? Nếu không bởi vì lo lắng em sẽ sợ hãi, anh làm gì cố ý chạy đến đây nhìn em, thật sự là không thiện giải nhân ý.
“Anh không đi em có thể làm gì?"
Y không vui mở miệng, Lạc Khâu Bạch cười nói, “15 phút đầy đủ để hôn."
Nói xong hắn cầm cà vạt của Kỳ Phong, đưa cao đại nam nhân đến trước người mình, không chút do dự cắn bờ môi của y.
Lạc Khâu Bạch háo sắc, quả thực muốn đem Kỳ Phong toàn bộ nuốt vào, Kỳ Phong toàn thân cứng ngắc, trên mặt một trận xanh một trận hồng, có một loại cảm giác bị sắc lang quấy rầy, bất quá y thực say mê trong đó, ôm thắt lưng Lạc Khâu Bạch, đoạt lại quyền chủ động, dùng hành động nói cho thê tử, trước đại chiến được chồng cổ vũ rất trọng yếu.
Hai người gắt gao dán vào nhau, ngoài cửa có tiếng bước chân hỗn loạn, loại cảm giác tùy thời tùy chỗ đều bị người quấy rầy cấm kỵ này làm hai người hết hồn, càng thêm khó phân, Lạc Khâu Bạch đem Kỳ Phong đặt ở trên ghế, cưỡi ở trên người y hôn môi, trong lúc nhất thời quên hết mọi thứ.
“Răng rắc —— "
Cửa phòng đột nhiên mở ra, Lạc Khâu Bạch toàn thân cứng đờ, tiếp lui ra phía sau một bước.
Ngọa tào! Lúc này bị bắt gặp có thể chết thảm hay không!?
“Số 34, lập tức mở màn, tôi đưa cậu ra phía sau đài." Một nhân viên công tác cúi đầu đẩy cửa vào, khi nhìn thấy người trong phòng, sợ hãi nhảy lên, “Kỳ… Kỳ tiên sinh, ngài tại sao lại ở chỗ này!?"
Kỳ Phong đen mặt, ngồi ở trên ghế chưa kịp đứng lên.
Lạc Khâu Bạch xấu hổ chết được, dùng sức chà xát cái trán, may mắn hai người bọn họ mới vừa rồi không có làm chuyện kịch liệt.
Nhìn thoáng qua Kỳ Phong, tiếp tiếu a a tiêu sái đi lên một phen nắm chặt tay y, “Cái kia… Kỳ tiên sinh thật sự là chiêu hiền đãi sĩ, còn cố ý đến xem thí sinh dự thi, vinh hạnh, ha ha, vinh hạnh!"
Kỳ Phong trên mặt tối đen nháy mắt lại như sơn một tầng nước sơn xanh, nhân viên công tác kia bị ánh mắt của ông chủ làm hoảng sợ, cũng không có tâm tư nghĩ nhiều, nhanh chóng vuốt mông ngựa, “A a, nguyên lai là như vậy, Kỳ tiên sinh ngài lát nữa lên đài phát biểu, lúc này còn kiên thủ làm việc, thật sự là cho chúng tôi động lực lớn lao."
Lạc Khâu Bạch muốn cười lại không dám cười, Kỳ Phong trừng hắn, bỏ áo vào túi quần đi ra ngoài, nhìn thoáng qua tên nhân viên công tác kia, dừng lại cước bộ, nhìn thoáng qua trên người anh ta, tính toán trở về trừng phạt gia hỏa này ra sao.
Nhân viên công tác bị nhìn phía sau lưng lạnh cả người, trộm nhìn thoáng qua sắc mặt ông chủ, môi đỏ lên, hô hấp không xong, sao có cảm giác bị hôn qua… Nhất định là ánh mắt của anh ta có vấn đề!
Lạc Khâu Bạch đi theo nhân viên công tác đi vào sân khấu, trận đấu đã đến giai đoạn cuối cùng.
MC dạo đầudâng trào một đoạn tình cảm mãnh liệt, ngọn đèn hiện ra, trên hiện trường tiếng thét của khán giả muốn điếc tai.
Khán giả xem TV cùng trên mạng cũng nhiệt tình không kém, số phiếu được công bố, lại bắt đầu một cuộc đại chiến giữa các fan.
Lạc Khâu Bạch lên sân khấu theo trình tự, cũng không biết là Kỳ Phong cố ý an bài hay là nguyên nhânkhác, trước trận đấu hắn không xảy ra chuyện gì, hắn an vị ở phía sau đài xem tiết mục.
Không thể không nói, 《 Nhạc động toàn cầu 》 lúc này trận chung kết thật là ngọa hổ tàng long, mỗi thí sinh đều chưa từng gặp mặt nhau, chỉ nghe qua nhạc của nhau trên mạng, không hiểu biết toàn diện, hiện giờ nghe nhiều nên thuộc thanh âm, từ trên đài một đám người xuất hiện, không khí hiện trường cũng một lần nữa được đẩy lên cao trào.
Trước lộ tuyến là thí sinh số 3 hát trữ tình, hôm nay đột nhiên chuyển đổi phong cách, đổi thành R&B, phối hợp với vũ đạo, làm toàn trường náo nhiệt hẳn, mà sau đó lên sân khấu số 32 cũng không yếu thế, đem ca khúc dự thi gia nhập dân tộc Thái, du dương uyển chuyển, cũng thắng được cả sảnh đường.
Số33 lên đài xong, kế tiếp chính là Lạc Khâu Bạch.
Hắn đứng ở tại chỗ hít sâu, lòng bàn tay có chút mồ hôi, ngọn đèn trước mắt mang theo lực hấp dẫn trí mạng, đồng dạng cũng làm cho người đầu váng mắt hoa.
Hắn dùng thời gian một năm mới có dũng khí một lần nữa đứng trước màn ảnh, nhưng một khi mở cánh cửa này ra, chờ đợi hắn rốt cuộc là thiên đường hay là địa ngục, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Trái tim đập càng lúc càng nhanh, di động đột nhiên vang lên, là tin nhắn của Kỳ Phong.
【Anh dặn dò dì Trươngcho Đoàn Đoàn xem TV, đừng để nhi tử mất mặt 】
Lạc Khâu Bạch bật cười một tiếng, trái tim đập nhanh.
Lúc này, ngọn đèn tối sầm xuống, thanh âm của MC tình cảm mãnh liệt dâng trào vang lên, “Xem qua quảng cáo cũng biết, kế tiếp lên sân khấu là ai! Hãy kêu lớn tên cậu ấy lên!"
“WH——!"
Hiện trường sôi trào lên, rốt cục công bố lư sơn chân diện của vị ca sĩ thần bí này.
“Đúng, chính là tác giả ca khúc《 Tưởng niệm 》, WH vạn chúng chờ mong ! Phía dưới cho mời số 34, WH xuất hiện!"
Chiêng trống rùm beng vang lên, hiện trường điên cuồng thét chói tai, ngọn đèn rực rỡ loá mắt, làm người ta mắt mở không ra.
Cửa trước mặt Lạc Khâu Bạch chậm rãi mở ra, hắn nắm chặt microphone, nhắm mắt lại hít một hơi, nắm chặt tay.
Mặc kệ là thiên đường hay địa ngục, hắn Lạc Khâu Bạch cũng phải xông vào một lần!
Cửa mở ra, sương khói hòa lẫn lãnh hỏa, một người chậm rãi đi ra, ngọn đèn quá mờ, chỉ có dòng chữ WH thật lớn lóe sáng, người xem đều ngừng thở, nhìn chằm chằm vào một đạo thân ảnh cao gầy.
Lúc này tiếng đàn dương cầm vang lên, có tiếng tiểu hài tử chơi đùa, đạo nhân ảnh kia giơ lên microphone, thanh âm mềm dẻo chậm rãi vang lên.
Đúng, không sai! Chính là bài《 Tưởng niệm 》trên quảng cáo, thanh âm đặc biệt này giống nhau như đúc, người khác căn bản không thể bắt chước!
Lạc Khâu Bạch nắm chặt micro, ánh mắt được hàng vạn hàng nghìn ngọn đèn chiếu xuống, rốt cục dưới đài thấy được Kỳ Phong, nam nhân kia mím thật chặt khóe miệng nhìn hắn, mặt phi thường nghiêm túc, ánh mắt thâm sắc dưới ánh sáng hôn ám giống như mang theo tình nghĩa thiên ngôn vạn ngữ, trào ra ánh sáng kiên định nhu hòa.
Giờ khắc này, lo lắng bất an của Lạc Khâu Bạch chậm rãi trầm xuống, ngọn đèn quá mờ, hắn thấy không rõ mặt Kỳ Phong, lại có thể chính xác nhắm ngay tầm mắt của y, giờ khắc này toàn thế giới giống như đều yên tĩnh trở lại.
“Tay anh dày rộng ôn nhu
Cho em một lý do để luyến tiếc
Em không phải đi một mình
Còn có thiên sứ lặng lẽ giữ lại"
Tiếng ca không có nhiều kỹ xảo vang lên, máy quay đều chuyển đến sân khấu, giờ khắc này, đèn đột nhiên sáng lên, Lạc Khâu Bạch không có chỗ nào che giấu, màn ảnh trước mặt hắn được chiếu sáng.
Toàn trường một mảnh tĩnh mịch, thậm chí ánh huỳnh quang đều ngừng.
Mọi người im lặng, thiên biến vạn hóa, nhìn chằm chằm khuôn mặt trên màn ảnh Led, hiện trường , gồm TV& internet toàn bộ công chúng đều sững sờ.
Sau tĩnh mịch ngắn ngủi, toàn trường ồ lên, kinh ngạc, xem thường, không dám tin, mặc dù là nhạc đệm vang lên xung quanh đều không thể che dấu.
Sao lại là Lạc Khâu Bạch!?
Hắn không phải là Lạc Khâu Bạch biến mất gần một năm sao, là tiểu tam hại chết Tô Thanh Lưu sao!
Trời ạ… Hắn sao lại là WH! ? 《 Tưởng niệm 》 bài hát này thật là hắn viết? Tôi không có cách nào tưởng tượng hắn chính là phụ thân trong quảng cáo kia!
… . . .
Trong lúc nhất thời, không chỉ là hiện trường, báo chí, truyền thông cùng internet & các diễn đàn cũng bùng nổ.
Người xem xôn xao, châu đầu ghé tai thảo luận, bởi vì là phát sóng trực tiếp, rất nhiều người xem không thể che dấu thanh âm “Hắn sao còn có mặt mũi trở về?""Lúc trước không phải nói có người ở phía sau màn độc thủ hắn sao, hắn không phải oan uổng chứ""Tôi thật không rõ, Nhạc động toàn cầu như thế nào lại tìm hắn?""Có thể yên tĩnh nghe người ta hát không! Muốn ồn ào sao!" …
Toàn bộ hiện trường hỗn loạn bất kham, ngay cả giám khảo dưới đài cũng ngồi không yên, liên tiếp ngẩng đầu nhìn Lạc Khâu Bạch, biểu tình phức tạp.
Lạc Khâu Bạch đã sớm dự đoán được sẽ như vậy, hắn mắt điếc tai ngơ bỏ qua những lời chửi rủa cùng nghi ngờ, vẫn luôn lẳng lặng nhìn Kỳ Phong, miệng ngâm nga ca.
Giờ khắc này, hắn không phải tham gia trận đấu, chính là mượn một nơi đem ca khúc viết cho Kỳ Phong hát cho y nghe thôi.
Sắc mặt Kỳ Phong phi thường khó coi, nếu có khả năng y hận không thể ném nhữngngười đang chửi rủa ra ngoài, y chịu không nổi bất luận kẻ nào chửi rủa Lạc Khâu Bạch, chính là hiện giờ đã qua một năm, thê tử của y còn bị chửi rủa, có thể nghĩ chuyện lúc trước mới vừa bùng nổ, hắn có bao nhiêu thống khổ.
Trong lúc nhất thời, phẫn nộ, tự trách, đau lòng… Cảm xúc đều trộn lẫn, làm y không thể không gắt gao nắm chặt tay, cố gắng giữ tĩnh táo.
Điện thoại của chương trình gặp bão , lưu lượng võng trang tăng bạo, tổ kỹ thuật cơ hồ tê liệt, tỷ lệ xem《 Nhạc động toàn cầu 》cũng bởi vì Lạc Khâu Bạch đột nhiên xuất hiện mà tăng vọt.
Trên mạng nháo đến túi bụi, “Tam giác luyến"năm đó lần thứ hai được nhắc lại, qủang cáo quan ái lão nhân của Tô Lệ Mân cũng một lần nữa được đưa lên, chuyện này không khác một trái bom nguyên tử nhấn vào giới giải trí.
“Tôi vừa nghĩ tới mình lúc trước xem quảng cáo bởi vì một nam tiểu tam lại có thể chảy nhiều nước mắt như vậy, đã cảm thấy mình là một ngốc X bức."
“LS+1, tôi đến hiện tại cũng không có biện pháp đem khuôn mặt’Ba ba’ kia liên tưởng tới Lạc Khâu Bạch, rất ngược … Tôi không tin anh anh anh!"
Có võng hữu nhanh chóng tìm ra 《 Tà dương ca 》 cùng quảng cáo video với hình ảnh đối lập của Lạc Khâu Bạch, có thể nhận ra ngũ quan đối lập, càng thêm xác định Lạc Khâu Bạch thật sự chính là vị “Cha già" lấy nước mắt người xem.
“Bình tĩnh xem xét, diễn xuất và thanh âm của Lạc Khâu Bạch thật sự không tồi, chuyện năm đó cũng không có định luận, chuyện tình cảm cũng không phải phạm tội, sao có thể chỉ trích người ta? Tôi cảm thấy anh ấy rất tuyệt, tôi vẫn thíchanh ấy!"
“Ha hả, không định luận? Tô Thanh Lưu chết rồi, còn muốn định luận gì, tiểu tam còn hại chết tình địch, nhân phẩm tâm thần mất trí, so với phạm tội càng đáng sợ hơn! Tẩy chay tiểu tam! Vừa nghĩ tới tôibầu cho anh ta nhiều như vậy, bây giờ còn ghê tởm!"
…
Hiện trường cùng trên mạng càng ngày càng loạn, Lạc Khâu Bạch thản nhiên tiếp tục hát, MC không thể ngăn cản, nhưng thấy hiện trường cơ hồ không khống chế được, sắc mặt của Kỳ Phong càng ngày càng tệ.
Y lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, “Thứ đã chuẩn bị có thể đem ra, tốc độ phải nhanh."
“Người kia có động tĩnh sao?"
“Không biết? Không biết hiện tại cũng hiểu được, đừng nói được hay không, tôi sẽ đi làm ngay bây giờ!"
Mới vừa cúp điện thoại, điện thoại của y không ngừng vang lên, vừa thấy dãy số nào cũng có, y phiền chán từ chối không tiếp.
Y vì Lạc Khâu Bạch mà chuẩn bị, nhưng thê tử của y rốt cuộc có thể qua một cửa này không, hết thảy vẫn chưa biết, y đã chặn hết đường lui, đem hết thảy bố trí chu đáo chặt chẽ.
"
River flows in you
Em luôn luôn nhớ đến anh
River flows in you
Tiếng cười của thiên sứ anh có nghe thấy không…"
…"
Thanh âm của phù dung câu quanh quẩn trong hiện trường, thanh âm của hắn rất nhẹ, cơ hồ không có khí lực, các thí sinhkhác đều vắt óc tìm mưu kế muốnca khúc của mình biến đổi, biến đổi đa dạng kỹ xảo, nhưng hắn cái gì cũng không làm, chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, chất phác ca.
Kết thúc, hắn mở to mắt, hiện trường hoa mỹ cùng ngọn đèn sáng lên, chiếu sáng tây trang màu bạc.
Hắn cũng không nhìn toàn trường rốt cuộc là phản ứng gì, trực tiếp đưa ánh mắt nhắm ngay Kỳ Phong, lộ ra một tia giảo hoạt, máy quay bắt giữ hình ảnh này, vẻ mặt của hắn xuyên thấu qua màn hình được vô số người thấy được.
Không khí thật sự xấu hổ, nhưng MC lại không thể không lên sân khấu, kiên trì đi ra mấy lần làm không khí sinh động, hiện trường vẫn một mảnh ong ong tiếng nghị luận, cuối cùng không có biện pháp đành phải nói, “Nghe xong bài hát này, tôi như lại nhìn thấy quảng cáo một lần, thật sự thực động tình a, không biết giám khảo đối với lần biểu diễn này của WH muốn nói gì?"
Đem bóng cao su đá cho giám khảo, 5 người trong lúc nhất thời biểu tình cổ quái lại xấu hổ khó có thể ngôn thuyết, kỳ thật trước trận đấu, bọn họ đều thực thích《 Tưởng niệm 》, đặc biệtvài ngườitrong đó vẫn là fan của Tô Lệ Mân, càng them cóhảo cảm với WH.
Nhưng hiện tại WH biến thành Lạc Khâu Bạch, hắn không chỉ là một người diễn xuất hay mà hát cũng thực tình cảm, lại biến thành nam tiểu tam xú danh nghìn người chỉ chỏ, thanh danh như vậy, nếu ai dám khen hắn, chẳng phải là sẽ bị chụp mũ"Phe tiểu tam"sao, địa vị hiện tại của họ, ai cũng không ngốc, cùng với nhục một thân, không bằng bo bo giữ mình.
“Xem ra giám khảo đã có đáp án, chúng ta từ bên kia bắt đầu, vậy từ…"
MC nói một nửa, trong tai nghe đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh như băng, “Hiện tại mở quảng cáo."
Kết quả không đợi anh ta kịp phản ứng, đã kết thúc lời nói, anh ta lúc này ra mồ hôi lạnh, cầm microphone nói, “Chuyện hồi hộp như vậy, nên có thời gian nghỉ ngơi một chút, chúng ta hiện tại xem một đoạn quảng…"
Còn chưa nói xong, TV chuyển sang hình ảnh khác, tiếp thân ảnh Lạc Khâu Bạch đã bị quảng cáo thay thế.
Hiện trường một mảnh ồ lên, khán giả nghị luận sôi nổi, Lạc Khâu Bạch đứng ở tại chỗ cũng không hiểu ra sao.
Hắn theo bản năng nhìn lướt qua vị trí của Kỳ Phong, lại phát hiện y biến mất.
Đại điểu quái đi đâu vậy? Hắn nắm chặt microphone.
Lúc này, một nam nhân cao lớn, mặc tây trang đuôi chim đột nhiên đi lên, ngón tay cầm microphone gõ vài cái, lực chú y củangười xem nháy mắt bị đẩy đi, vừa nhìn thấy một cỗ cảm giác áp bách.
“Đây không phải là Kỳ thiếu gia sao?"
“Đại diệncông ty Lưu Bạch lên tiếng."
“Anh ấy tới đây làm gì?"
Lạc Khâu Bạch nhìn Kỳ Phong cách đó không xa, tim đập mạnh, sợ y nói ra cái gì không lý trí, nhưng Kỳ Phong làm như không thấy hắn, ngược lại nhìn chằm chằm toàn trường cùng 5 giám khảo kia nói, “Lúc nghỉ ngơi, có chút chuyện cần xác minh."
“Tôi lần thứ hai cường điệu một lần 《 Nhạc động toàn cầu 》 tìm kiếm chính là thanh âm và ca khúc tốt nhất, trừ bỏ âm nhạc cùng bản thân ca sĩ, chuyện khác đều không cóliên quan đến đánh giá lần này. Đây là ước nguyện ban đầu của công ty Lưu Bạch, và cũng sẽ luôn quán triệt như vậy."
“Tôi tin ở đây không ít người xem đều là người yêu thích âm nhạc, danh sách vòng loại cũng đều do các bạn quyết định, mặc kệ ca sĩ trước kia có vấn đề gì, đều không quan hệ tới cuộc thi. Lúc trước nếu có thể đơn thuần thưởng thức âm nhạc, tôi cũng hy vọng mọi người có thể thủy chung như một, nếu không sẽ mất đi ý nghĩa của cuộc thi này."
Nói xong lời này, toàn trường lặng im, tiếp lại là một mảnh ong ong tiếng thảo luận.
Có người nói, “Nếu biết WH là người như thế, lúc trước căn bản không có người bầu cho cậu ta!"
Lời này đưa tới không ít lời phụ họa Kỳ Phong mặt không đổi sắc nhướng mí mắt, “Nếu ca sĩ không có thực lực, lúc trước các vị có lựa chọn không? Cuộc thi muốn thực lực, người có thực lực chính là người chúng tôi muốn tìm, những thứ bát quái khác cùng trận đấu này có quan hệ sao?"
Một câu ngăn chặn mọi người, trong lúc nhất thời không ít người cảm thấy có chút xấu hổ.
Đích xác, bọn họ dùng ánh mắt nhìn người đích thật là không công bằng.
Đầu đề câu chuyện chuyển, Kỳ Phong nhìn giám khảo không ngừng chảy mồ hôi lạnh, dùng thanh âm cứng cỏi nói, “Đương nhiên, Kỳ mỗ tin tưởng các vị lão sư chuyên nghiệp rèn luyện hàng ngày, trong chốc lát khẳng định sẽ đánh giá công bằng."
Nói xong lời này, y đem microphone đưa cho MC, sải bước đi xuống sân khấu, từ đầu đến cuối trên mặt không có một chút biểu tình, cũng không có nhìn Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch đứng ở xa xa, nhìn bóng lưng của y, vừa muốn cười lại cảm động.
Mặt ngoài như nhị ngũ tám vạn, kết quả cả một ánh mắt cũng không nhìn hắn, không được tự nhiên cái gì, trong lòng không chừng ngóng trông mình trở về tưởng thưởng y.
Hắn thấy với tính tình biệt nữu của Kỳ Phong càng cảm thấy có khả năng, nhịn không được trộm nở nụ cười, nhìn thấy Kỳ Phong ngồi xuống, hắn trừng mắt, nam nhân hừ lạnh một tiếng dịch đầu, hồng quang hoa mỹ trên đài dừng ở trên mặt của hắn.
Trong lúc quảng cáo, đại chiến trên mạng cũng càng ngày càng nghiêm trọng, dựa theo lệ thường, lúcmỗi tuyển thủ đi ra, tổ tiết mục đều sẽ phát quảng cáo, để người xem có đầy đủ thời gian bình chọn, cho nên có mười mấy phút đồng hồ quảng cáo, là có thể làm một tuyển thủ tăng số phiếu.
Nhưngsố phiếu trên internet của Lạc Khâu Bạch vốn rất hung mãnh, trong khoảng thời gian này khỏa lạp vô thu, tất cả mọi người tranh luận chuyện gièm pha năm đó, còn có người nào bỏ hết số phiếu vì tiểu tam.
Quảng cáo chấm dứt, đến lúc phải tuyên bố kết quả.
Dựa theo quy tắc cuộc thi, số phiếu của thí sinh cùng điểm mà giám khảo định đoạtsẽ chiếm theo tỉ lệ 2/8, quyết định ai ở lại.
MC coi như không phát sinh chuyện gì, tiếp tục kích động không khí hiện trường, bất quá Lạc Khâu Bạch hiện tại cũng không quan tâm, hắn không cần đoán cũng biết internet bây giờ nháo thành bộ dáng thế nào, hắn chỉ quan tâm một năm học tập, rốt cuộc có thể được giám khảo khẳng định hay không, đây là ước nguyện ban đầu khi hắn tham gia cuộc thi, chuyện khác đều không quan trọng.
Kỳ Phong gắt gao nhìn chằm chằm 5 giám khảo, ánh mắt sắc bén, ngón tay trong túi theo bản năng cuộn lại, y sẽ không nói cho thê tử của mình, kỳ thật y càng khẩn trươnghơn hắn.
Nếu Lạc Khâu Bạch bị đào thải, hắn sẽ càng gian nan…
Ngay lúcnghìn cân treo sợi tóc, điện thoại của y vang lên.
Y nhìn dãy sốxa lạ, do dự một chút bấm nghe, trên điện thoại người kia nói gì đó, ánh mắt của y đột nhiên sáng lên, đồng tử co rút lại, tiếp trào ra khiếp sợ cùng mừng như điên.
Lúc này, giám khảo hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đưa ra đáp án của mình.
3 người đồng ý tiến lên, 2người đồng ý ở lại.
Có ý nghĩasố phiếu của người xem mặc dù thiếu một số lẻ, Lạc Khâu Bạch vẫn có thể vào vòng trong.
MC kích động chỉ tay về màn hình lớn, “Chúng ta nhìn một chút bình chọn trên internettừ lúc số 34 biểu diễn đến khi chấm dứt."
Hình ảnh chợt lóe, số liệu không đến trăm người bình chọn!
Từ vòng loại trên internet đứng nhất, đến trận chung kết đứng cuối cùng, chênh lệch quá lớn.
Nhưng Lạc Khâu Bạch đã sớm dự liệu được sẽ như vậy, hắn cúi đầu, nói một tiếng “Cám ơn", thực thản nhiên cười cười, ánh mắt như vậy làm rất nhiều người run rẩy động lòng trắc ẩn.
Trên mạng đã có không ít thanh âm tương phản:
“Kỳ thật anh ấy đích thực rất tốt…"
“Có thể làm cho người xem rơi lệ, nội tâm có thể tồi tệ đến đâu? Kết quả như thế rất bất công."
“Nhỏ giọng thôi, tôi không muốn anh ấy bị đào thải, tôi thực thích Nhạc Triêu Ca của anh ấy, vung nắp nồi chạy đi ~~ "
…
Không khí ngưng trệ tới cực điểm, MC xấu hổ không biết hóa giải như thế nào, cuối cùng kết quả thống kê đã có.
Lạc Khâu Bạch bị đào thải, từ tiến lên biến thành ở lại.
Ở lại ý nghĩa còn có cơ hội.
Lạc Khâu Bạch nhắm mắt lại hít một hơi, khóe miệng cong lên, hắn sẽ không nhận thua, vĩnh viễn sẽ không!
Trận đấu sắp kết thúc, đại chiến trên mạng lại càng nghiêm trọng, không chỉ lại một lần nữa đem chuyện Lạc Khâu Bạch đổ lên nơi đầu sóng ngọn gió, cũng đem chuyện Mạnh Lương Thần cùng Tô Thanh Lưu nói ra.
Phóng viên tăng ca muốn đem thân phận thần bí của ca sĩ WH chính là nhân vật chính trong gièm pha Lạc Khâu Bạch viết thành đầu đề, chuẩn bị gửi bản thảo đi, nhưng tất cả mọi người lại nhận được một tin càng thêm kính bạo, đủ làm kíp nổ vào giới giải trí.
Lạc Khâu Bạch từ trên đài xuống dưới, còn chưa kịp hít thở, điện thoại của hắn liền vang lên.
Hắn vừa nghe lại nghe được thanh âm Trịnh Hoài Giang, hắn vừa khiếp sợ vừa vui mừnglắp bắp, “Trịnh… Trịnh lão sư!? Ngài… Ngài như thế nào sẽ…"
Bên kia truyền đến thanh âm vội vàng che dấu ý cười, “Trước khoan ôn chuyện, xem TV đi! Mạnh Lương Thần về nước, anh ta mời họp báo, công khai phủ nhận quan hệ của hai người!"
Lời của editor: Thiệt khán giả nghe nhạc bằng mắt hết rồi!
Tác giả :
Doanh Triệt Thệ Tuyết