Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh

Chương 63

CHƯƠNG 63

Số phiếu của Lạc Khâu Bạch đã nghịch chuyển toàn bộ công ty Lưu Bạch và những thí sinh dự thi《 Nhạc động toàn cầu 》cũngbị dọa đến, ai cũng không biết một đêm này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, có thể làm cho một người đứng thứ hai từ dưới đếm lên trong vòng 8 giờ vượt lên mấy chục người, hơn nữa còn không ngừng tăng.

Kỳ Phong bởi vì chuyện này, khẩn cấp chạy tới công ty, mà lúc này toàn bộ diễn đàn《 Nhạc động toàn cầu 》cũng nổ tung, không ít fan của ca sĩ khác cũng hoài nghi Lạc Khâu Bạch hack, 5 thí sinh vốn đã yên ổn đứng đầu cũng ngồi không yên, không ngừng nghi ngờ hệ thống công ty Lưu Bạch có xuất hiện lỗ hổng hay không, công ty cũng hiểu được chuyện này bất khả tư nghị, lập trình viên kiểm tra vô số lần, vẫn là tìm không ra Lạc Khâu Bạch có vấn đề gì.

Bởi vì số phiếu của hắn là thật, không có giả chút nào.

Fan của WH trò chuyện:

“Rốt cục cũng tìm được bài hát này! Lúc xem quảng cáo tớ khóc chết! WH cố lên, vì người cha già tớ chảy nước mắt rất nhiều, em sẽ cố gắng ủng hộ anh!"

“Nguyên lai bài hát này cũng là ca khúc anh ấy sáng tác, like một cái!"

“Nhược Nhược hỏi một câu, WH rốt cuộc bao nhiêu rồi? Quảng cáo kia vai phụ thân thật là anh ấy diễn sao?"

" LS, tớ cũng muốn hỏi cái này! Tớ cuối cùng cảm giác thanh âm của anh ấy giống như đã nghe qua ở nơi nào, là một người sao?"

“+1 không phải một người đâu"

“+10086!"



Khu thảo luận, cơ hồ biến thành giao lưu về nội dung quảng cáo, có lẽ là Tô Lệ Mân không chịu cùng công chúng giao lưu, quảng cáo cũng là nguyên nhân vô thanh vô thức như vậy, khán giả nhiệt tình không có chỗ phát tiết, thật vất vả tìm được một chỗ như vậy, quả thực bắt nó trở thành nơi thảo luận về Lạc Khâu Bạch.

Dựa theo quy tắc của cuộc thi《 Nhạc động toàn cầu 》, mỗi người đăng kí bầu sẽ tăng số phiếu cho thí sinh, cho nên mấy nội dung thảo luận về thân phận WH, vô hình chung cũng sẽ làm phiếu chủ lực cho Lạc Khâu Bạch , theo nhiệt nóng của quảng cáo duy trì liên tục, càng ngày càng nhiều người bị hấp dẫn, thế cho nên vị trí của Lạc Khâu Bạch quả thực giống ngòi hỏa tiễn, cho tới trưa tăng vọt lên đứng thứ 30.

Cuộc thi đã rất nóng, cũng bởi vì quảng cáo của Lạc Khâu Bạch càng thêm đại hồng đại tử, nhảy lên thành quảng cáo đứng đầu.

Di động của Lạc Khâu Bạch từ buổi sáng đã rất bận rộn, Diệp Thừa, Ngô Bân, Tô Lệ Mân… Biết hắn tham diễn quảng cáo, hoặc là thông qua thanh âm đoán ra là của hắn, đều chúc mừng hắn, nhưng bản thân hắn vẫn còn ngỡ ngàng, lúc pha sữa bột cho Đoàn Đoàn, thiếu chút nữa bị phỏng.

Hắn… Này xem như chó ngáp phải ruồi!?

Hắn thừa nhận Tô lão thái thái viết kịch bản thật sự rất tốt, nhưng hắn chưa từng nghĩ bởi vì một quảng cáo chỉ có mười phút có thể lần thứ hai được nhiều người hoan nghênh như vậy, một lần trở thành đề tài được nhiều người thảo luận như vậy là lúc hắn vẫn có xú danh “Nam tiểu tam", hiện giờ đột nhiên được bánh nhân thịt đánh trúng, trong lòng loạn thành một đoàn, cũng không biết nên cao hứng hay thấp thỏm.

Thẳng đến khi Kỳ Phong từ công ty trở về, Lạc Khâu Bạch còn ngẩn người trên ghế sô pha.

Y tháo cà vạt, nhìn bộ dáng ngu si của thê tử, khóe miệng khó phát giác gợi lên.

“Làm sao vậy, bị sợ choáng váng?"

Lạc Khâu Bạch phục hồi lại tinh thần, gãi gãi tóc, “Ách… Có chút, anh lại đây nhéo em một chút, em như thế nào cảm giác như đang nằm mơ."

Kỳ Phong liếc nhìn hắn một cái, đi lên quặc trụ cằm hắn dùng sức cắn một hơi.

Lạc Khâu Bạch bị đau “Tê" một tiếng, môi đều bị Kỳ Phong giảo phá, “Anh người này là chó sao, sao cứ cắn người."

Kỳ Phong lãnh mặt không nói được lời nào, liếm đi vết máu trên môi nói, “Hiện tại tỉnh chưa? Thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi."

“Chuẩn bị cái gì?" Lạc Khâu Bạch nghi hoặc mở to hai mắt.

“Chuẩn bị tham gia trận chung kết." Nhắc tới cái này, Kỳ Phong mặt không đổi sắc, nhưng ánh mắt lại đắc ý dào dạt, quả thực giống hài tử cướp được kẹo đường.

Lạc Khâu Bạch bị kinh hãi, một ngày đều không dám nhìn máy tính, lúc này nghe Kỳ Phong nói như thế, hắn cũng không biết nên vui hơn một chút hay buồn nhiều một chút, lấy ra Ipadlên mạng, hắn đã đứng thứ20.

Hắn may mắn thở phào một hơi, “Này còn kém hơn 10 người, chuẩn bị cái gì trận chung kết? Em còn chờ tuần sau lấy bằng tốt nghiệp."

Ba ngày này từ người đứng thứ mấy trăm nhảy đến top20 đã phi thường nghịch thiên, nếu còn chen vào trận chung kết, hắn sợ mình không chịu nổi khen ngợi lớn như vậy, huống chi hiện tại đã có người bắt đầu hoài nghi thân phận của hắn, nếu tham gia trận chung kết thật sự không sáng suốt.

“Sáng mai mới hết hạn bỏ phiếu, em còn một buổi tối để vượt lên 5 người." Kỳ Phong gợi lên khóe miệng, ánh mắt thâm thúy híp lại, giống mãnh thú tập trung con mồi, thân thể tới gần Lạc Khâu Bạch.

Lạc Khâu Bạch bị ánh mắt của y làm da đầu run lên, cứng ngắc ngửa người, lắp bắp hỏi, “Anh… Anh muốn làm chi?"

Nói xong, Kỳ Phong đã đem cả người hắn đặt ở trên ghế sô pha, từ trên cao nhìn xuống nắm cằm hắn nói, “Muốn đánh cuộc không? Anh cá là em nhất định đợi không được đến cuối tuần sẽ về nước với anh."

Y như đang trêu cợt tiểu thú, khóe mắt nâng lên, trên mặt tuy rằng không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt lại kiên định.

Y cũng sớm đã không thể chờ đợi được muốn “Bắt cóc"thê tử về nước, trước là hắn năn nỉ mình mới đáp ứng chờ đến tuần sau, nhưng trời biết cho dù một giây y cũng không nguyện ý chờ, hận không thể hiện tại liền đem phù dung câu chết tiệt cùng xuẩn nhi tử mang đi.

Lạc Khâu Bạch bị y nhìn sợ hãi, lần đầu tiên cảm thấy đại điểu quái cường thế làm hắn có chút sợ hãi, hầu kết cao thấp lăn lăn, hắn trấn định “Thiết" một tiếng, “Cả đêm có thể vượt hơn mười người? Đừng nói giỡn, anh cho là quay quảng cáo liền thật có thể đại hồng đại tử a, vừa thấy là biếtanh không hiểu giới giải trí, còn mở công ty, đúng là lão thái điểu."

Kỳ Phong nhướng mày, “Thì phải đánh cuộc một phen."

“Nếu em thua…"Y cố ý tạm dừng một chút, khóe miệng cong ác liệt, trầm giọng nói, “Nhớ rõ kêu anh một tiếng ông xã."

Lạc Khâu Bạch đại quẫn, đỏ mặt tía tai đá y, “Cái gì a, ghê tởm chết!"

Còn ông xã? Là người lớn, dựa vào cái gì kêu em kêu, mơ giấc mộng xuân thu đi!

Số phiếu của Lạc Khâu Bạch tăng phi thường tốt, thứ tự càng tăng cao, 5 người đứng trước đã cách người thứ 6 một mảng lớn, ván đã đóng thuyền, hắn cũng không tin còn có thể thay đổi.

Nhưng hắn không ngờ rằng người xem đối với nhân vật"Phụ thân"kia rất tò mò, càng xem thường trình độ bát quái của họ, rất nhiều võng hữu đều muốn gặp hắn một lần, vài giờ trước khi hết hạn bỏ phiếu, khu thảo luận điên cuồng bầu chọn, làm hắn vươn lên đứng thứ 5.

Nhìn thấy kết quả này, Lạc Khâu Bạch trợn tròn mắt.

Vượt lên thứ 5 hắn sẽlập tức phải về nước tham gia trận chung kết, mà tham gia trận chung kết đại giới chính là… Không còn được internet bảo hộ, lại một lần nữa đứng trước mặt hàng tỉ người xem, nghe bọn họ phẩm phán.

Ngụ ý nói cho mọi người, người đã từng dính xú danh, thanh danh bừa bãi Lạc Khâu Bạch một lần nữa trở lại.

Hết thảy phát sinh quá nhanh, Lạc Khâu Bạch bất ngờ, hắn vốn tính toán tốt, lấy bằng tốt nghiệp xong, còn muốn mời Diệp Thừa một bữa coi như cáo biệt, sau đó chậm rãi thu dọn đồ lặt vặt, chuẩn bị hết thảy về nước.

Nhưng trận chung kết《 Nhạc động toàn cầu 》quyết định vào tối cuối tuần, phải dự thi đúng hạn, phải diễn tập, hắn cả một ngày chuẩn bị cũng không có.

Kế hoạch đều bị phá hỏng, bằng tốt nghiệp còn chưa lấy, hết thảy đều gà bay chó sủa, Lạc Khâu Bạch muốn chuẩn bị, kết quả mới nói một chút với Kỳ Phong, đã bị y lạnh như băng trừng trở về, tiếp lấy ra vé máy bay đưa tới trước mặt hắn, như vậy giống như đang nói: Em muốn làm bồ câu chạy đi đúng không, nhìn xem.

Đối với cái này, Đoàn Đoàn hoàn toàn ngơ ngác, thẳng đến khi ngồi trên máy bay vẫn không biết làm gì, trên người bé mặc tiểu áo khoác màu vàng sữa, trong tay còn cầm đồ chơi gà Tiểu Hoàng, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn chung quanh.

Tiểu tử kia nghi hoặc “Ngô a?" một tiếng, như là đang hỏi chúng ta muốn làm gì.

Kỳ Phong hừ một tiếng, tâm tình không tồi nói, “Mẹ con muốn cùng ba ba cùng nhau về nhà."

Lạc Khâu Bạch ngồi bên cạnh trừng y liếc mắt một cái, “Mẹ anh cái muội, anh hỏi một chút tiểu tử kia, gọi anh ba ba nó đồng ý sao?"

Nói xong hắn ôm nhi tử, hôn hôn trán của bé, “Có phải hay không nhi tử ngoan?"

Tiểu tử kia cũng không biết hai đại nhân đang nói cái gì, bất quá bé ngửi được hương vị ba ba, cao hứng mà cười khúc khích, tiểu móng vuốt bắt lấy áo Lạc Khâu Bạch, khuôn mặt tròn xoe dán đến trên mặt của hắn cọ cọ, Lạc Khâu Bạch lập tức cười, lấy ra sữa bột đút cho nhi tử ăn.

Bên cạnh Kỳ Phong hừ một tiếng, thằng nhóc này chỉ biết cùng mẹ nó làm nũng, mỗi ngày dính dính, y cũng không có thời gian nói chuyện cùng thê tử, thật sự là bất hiếu.

Y một lần nữa ôm tiểu tử kia trong ***g ngực của mình, bàn tay to che mắt nhi tử, cả tiếng nói, “Đi ngủ."

Tiểu tử kia đột nhiên bị che mắt, “Nha" một tiếng, bắt đầu huy tay nhỏ bé gảy, không nguyện ý xoay đến xoay đi.

Kỳ Phong bất vi sở động, “Không cho làm nũng, đừng tưởng rằng dùng cách đó đối phó mẹ con là có thể đối phó ba."

Thân thể tròn vo của tiểu tử kia lăn trong ngực Kỳ Phong, làm tiếp viên hàng không bên cạnh cười, vừa vặn lúc này Lạc Khâu Bạch uy sữa bột dính lên, béđụng thật mạnh, vừa lúc phun vào tay Kỳ Phong, cái mũi nhỏ lúc này ngửi được tay của quái thúc thúc có vị sữa, kinh ngạc “Y nha" một tiếng, cũng không nhéo, vươn ra đầu lưỡi liếm liếm lòng bàn tay Kỳ Phong, kết quả không có sữa, tiểu tử kia không vui “Nha" một tiếng, mở miệng.

Bị đầu lưỡi nộn nộn liếm, Kỳ Phong run run người, tiếp toàn thân cứng ngắc, phi thường mất tự nhiên thu hồi cánh tay, tiếp đem tiểu tử kia đưa cho Lạc Khâu Bạch.

Con y cũng dám liếm y?! Làm nũng đến loại trình độ này, quả thực… Quả thực là ngoan liệt không thay đổi, y một chút cũng không để mình bị đẩy vòng vòng.

Lạc Khâu Bạch vừa thấy sắc mặt đại điểu quái chỉ biết y hơn phân nửa lại bị nhi tử đả bại, cười trộm đem tiểu tử kia đặt ở vị trí an toàn, giúp nó đắp chăn đeo đai an toàn.

Lúc này, máy bay bay lên, không trung màu lam bịphóng đại, tiểu tử kia lần đầu tiên nhìn thấy cảnh sắc như vậy, kinh ngạc lại hưng phấn quơ tay lên trời, miệng phát ra “Ngô a" thét kinh hãi.

Lạc Khâu Bạch nhìn ngoài không trung mênh mông vô bờ, còn có California không ngừng thu nhỏ trước mắt, tâm tình thực vi diệu.

Cách một năm, hắn rốt cục phải về nhà, cùng người yêu của hắn, còn có hài tử, lúc này đây mặc kệ nghênh đón hắn là cái gì, hắn cũng không thể dễ dàng ngã xuống.

Máy baybay lên trời cao, một bàn tay lớn nắm chắc tay hắn, đem hắn nhét vào túi áo y phục của mình, giống cho hắn sức mạnh, lại như chờ mong dắt tay hắn về nhà.

Lạc Khâu Bạch nhíu lông mày hướng bên cạnh nhìn, lúc này Kỳ Phong đang nhắm mắt dưỡng thần, trên mặt cứng rắn, một chút cũng nhìn không ra y đang làm chuyện ôn nhu như thế.

“Có anh."

Kỳ Phong nói hai chữ, như nói thêm một chữ nữa sẽ lãng phí, nhưng Lạc Khâu Bạch đã hiểu ý tứ của y.

Y nói, hết thảy có anh, không cần sợ hãi.

Kỳ Phong kỳ thật biết, thê tử của y cũng không có yếu ớt như vậy, dù cho mưa gió, bất khuất, nhưng y vẫn nguyện ý tận trung với cương vị người bảo vệ, toàn thế giới phản đối hắn, y cũng sẽ không chút do dự đứng bên cạnh hắn.

Lạc Khâu Bạch cười nắm chặt lòng bàn tay của y, lúc động cơ gầm rú, thừa dịp chung quanh không có người mà đến bên tai Kỳ Phong, thấp giọng kêu một tiếng, “Ông xã"

Lô đỉnh có ảnh hưởng lớnvới kí chủ, hơn nữa phù dung câu càng thêm tiêu hồn thực cốt, Kỳ Phong mở choàng mắt, nắm tay hắn ách thanh ép hỏi, “Em mới vừa nói cái gì!?"

“Không nghe thấy a, vậy thôi." Lạc Khâu Bạch cười duỗi thắt lưng, đeo lên miếng massage mắt.

Kỳ Phong ở bên cạnh gần như nóng nảy nhìn hắn, động tác đều không quá tự nhiên, qua một hồi lâu phẫn nộ mắng một câu “Dâm đãng!", đưa tay nhéo đại điểu Lạc Khâu Bạch một chút, tiếp phi thường biệt nữuvội vàng đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, qua một hồi lâu đều không có đi ra.

Về phần y làm gì… Liền không thể hiểu hết.

Đại khái là đem mầm mống của Kỳ gia vẩy vào toàn bộ Thái Bình Dương đi, Lạc Khâu Bạch có chút nghiền ngẫm.

*****

Đã hơn một năm không về S thị, tòa thành thị này cũng không có biến hóa lớn, từng cọng cây ngọn cỏ vẫn vậy, đường cái ngựa xe như nước, so với California bận rộn chật chội hơn nhiều, nhưng nghe giọng nói quê hương quen thuộc, Lạc Khâu Bạch vẫn cảm thấy vô cùng thân thiết.

Xe của Kỳ Phong đã sớm đứng ở sân bay đợi, nhưng Lạc Khâu Bạch nói như thế nào cũng coi nhưlà tiểu minh tinh, xú danh rõ ràng coi như là có “Thanh danh", hắn không dám cùng Kỳ Phong tùy thời bị phóng viên theo dõi nói là đi với"Kim Sơn", lúc chưa tới đại sảnh sân bay, liền ôm Đoàn Đoàn cách Kỳ Phong một khoảng cách.

Đối với cái này Kỳ Phong phi thường không vui, y hận không thể cầm tay Lạc Khâu Bạch quang minh chánh đại tiêu sái đi ra ngoài, nói cho mọi người đây là thê tử cùng hài tử của y, nhưng bởi vì có paparazzi, y chỉ có thể cố nén không vui dẫn Lạc Khâu Bạch đi.

Quả nhiên vừa ra sân bay, rất nhiều phóng viên đã vây quanh Kỳ Phong, Lạc Khâu Bạch đeo kính râm cùng khẩu trang, thừa dịp đại điểu quái bị người vây quanh, chạy trốn, tiểu tử kia ngồi ở trong địu nhìn ba ba ăn diện kỳ quái, còn có quái thúc thúc bị tầng tầng lớp lớp vây quanh, hoàn toàn không cảm nhận được tâm tình giờ phút này của hai người, cao hứng mà khanh khách cười, đưa tới rất nhiều người qua đường vây xem, Lạc Khâu Bạch toát mồ hôi.

“Kỳ tiên sinh, quý công ty lần này tổ chức 《 Nhạc động toàn cầu 》oanh động như vậy, ngài có cảm tưởng gì?"

“…" Kỳ Phong lãnh mặt tiếp tục đi về phía trước.

“Kỳ tiên sinh, trận chung kết này cuối tuần sẽ bắt đầu, ngài có xem trọng thí sinh nào không?"

Kỳ Phong nhíu mày, phóng viên đài truyền hình nào đây? Hỏi vấn đề như vậy không có trình độ, trừ bỏ thê tử của y, y còn nhìn người khác sao?

“Kỳ tiên sinh, gần đây Tô Lệ Mân quay quảng cáo kia, tác giả biểu diễn ca khúc cũng tham gia trận chung kết, ngài biết chuyện này sao? Đối với WH người này, ngài có thể lộ ra tin tức của cậu ấy không?"

Lúc này, Kỳ Phong xuyên thấu qua tầng tầng vây quanh, thấy được Lạc Khâu Bạch, trong ***g ngực của hắn có Đoàn Đoàn chống lại tầm mắt của mình, còn cười huy huy móng vuốt với y.

Thẳng đến khi hai người thuận lợi rời đi sân bay, y mới lạnh giọng mở miệng, “Tư liệu? Nếu tôi tiết lộ, còn ai tham gia trận đấu?"

Phóng viên nói không ra lời, vệ sĩbên cạnh đi lên, “Tránh ra, tránh ra, Kỳ tiên sinh còn có việc, thỉnh các vị không cần chậm trễ."

Kỳ Phong đi nhanh, hoàn toàn đem phóng viên ở đây trở thành không khí.

Mắt thấy Kỳ Phong đi ra sân bay, phóng viên hai mặt nhìn nhau, ai cũng biết Kỳ thiếu gia tính tình phi thường cổ quái, muốn cho y trả lời vấn đề này là không có khả năng, hôm nay có thể làm cho y mở miệng đã là thiên thượng hạ hồng vũ .

Có một tiểu phóng viên hỏi, “Lão sư, hôm nay cái gì cũng không phỏng vấn, trở về như thế nào báo cáo kết quả công tác?"

Lão phóng viên cốc đầu cậu ta, “Ngốc! Kỳ thiếu gia chỉ mở miệng nói về vấn đề của WH, này còn gọi cái gì đều không phỏng vấn? Tôi ngay cả tiêu đề đều nghĩ ra rồi, liền kêu 【 Ca sĩ WH lấy được chú y của lão tổng công ty giải trí Lưu Bạch, hậu trường thần bí khó bề phân biệt, kính thỉnh chờ mong! 】"

Vì vậy, đầu đề ngày đó tất cả đều bị “Kỳ Phong" cùng “WH" hai cái tên này chiếm đóng, Lạc Khâu Bạch cũng được thơm lây, mới vừa về nước liền nằm trên đầu đề, trong lúc nhất thời WH rốt cuộc có thân phận gì, bộ dạng thế nào, lại một lần nữa làm người xem hứng thú, đối với trận chung kết《 Nhạc động toàn cầu 》cuối tuần càng thêm chờ mong.

Vứt bỏ đội săn ảnh, Kỳ Phong mang theo Lạc Khâu Bạch còn có Đoàn Đoàn về biệt thự.

Từ khi Lạc Khâu Bạch đi, biệt thự đã bị Kỳ Phong phong kín, hiện giờ Lạc Khâu Bạch một lần nữa trở về, Kỳ Phong đã sớm phái người quét tước một lần.

Hết thảy đều không thay đổi, mỗi thứ bài trí, sàng đan trong phòng ngủ, thậm chí cả chữ"Hỉ"dán trên tường cũng còn nguyên.

Khi bước vào phòng, Lạc Khâu Bạch có chút hoảng hốt, giống như vừa mới đi ra ngoài đi làm, hiện giờ rốt cục tan tầm về nhà, nhưng “Đi làm" này ước chừng dùng hơn một năm.

Hắn dùng tay vuốt ve khung cửa, còn có một chậu hoa lan xanh biếc còn tươi mới ở ngoài cửa, nghĩ đến lúc trước mình rời đi, thậm chí đều không dám quay đầu lại nhìn nhà, hắn sợ nếu quay đầu nhìn, hắn sẽ luyến tiếc rời đi.

Đoàn Đoàn trong ngực đến nơi mới, phi thường tò mò nhìn, mắt to, miệng phát ra “Ngô ngô nha nha", tựa hồ đang hỏi đây là chỗ nào.

Lạc Khâu Bạch xoa mặt bé, “Con thích cái chỗ này sao? Về sau chúng ta sẽ ở đây."

Tiểu tử kia nghe không hiểu ý tứ của hắn, nhưng nhìn ba ba nở nụ cười, chính mình cũng ngây ngô cười theo.

Lúc này, chợt nghe “Miêu nha" một tiếng kêu mềm mềm nhu nhu, tiếp Lạc Khâu Bạch cảm giác chân mình bị kéo, một đoàn thịt cầu bạch béo đã phác đi lên, lông xù của tiểu tử kia giống cầu tuyết, chóp mũi phấn hồng nhếch lên, ngửa đầu nhìn Đoàn Đoàn mập mạp, cái đuôi cao hứng lúc ẩn lúc hiện.

“Đây là… Phong Phong?" Lạc Khâu Bạch kinh ngạc nhướng lông mày, xoay người lại sờ đầu xù của Phong Phong, lúc trước hắn đi vội vàng, căn bản không có cơ hội nhìn nó, thời gian đều qua lâu như vậy, nó còn được Kỳ Phong dưỡng ở nhà, hơn nữa so với trước kia lớn hơn một chút, cũng béo hơn rất nhiều.

Phong Phong thực hiển nhiên nhận ra Lạc Khâu Bạch, vây quanh hắn, vươn tiểu móng vuốt muốn sờ Đoàn Đoàn. Đoàn Đoàn chưa từng thấy qua nó, đôi mắt đen bóng mắt trợn trừng, cao hứng mà phất tay khanh khách cười.

Hai tiểu tử kia làm huyền quan náo nhiệt cực kỳ.

Lạc Khâu Bạch nhịn không được quay đầu lại nhìn Kỳ Phong, cười nói, “Emcòn tưởng anh bỏPhong Phong rồi chứ."

Kỳ Phong đưa ánh mắt miết sang một bên, tựa hồ bởi vì làm hết thảy đều bị thê tử thấy được, có chút ngượng ngùng, biệt nữu nói, “Anh nói rồi, nó gọi là Tiểu Bạch, không cho gọi cái tên buồn nôn như vậy."

Lạc Khâu Bạch bật cười, ra vẻ kinh ngạc nói, “Phong Phong tên này thực buồn nôn sao? Có ông xã buồn nôn sao?"

Kỳ Phong bị sặc một cái, tiếp sắc mặt càng thêm đỏ.

Này đó không biết xấu hổ nói ở trên giường thì thôi, thê tử của y lại thích nói lúc bình thường, liền tính y thích nghe, cũng không thể nói trước mặt tiểu hài tử, *** đãng như vậy thật sự là làm người ta chịu không nổi!

“Câm miệng, không biết xấu hổ."Y than mặt xách Phong Phong, trảo tay Lạc Khâu Bạch đi vào trong phòng.

Lạc Khâu Bạch cười trộm, “Trước không phải anh kêu em nói sao, em nguyện đánh cuộc chịu thua, sao anh còn không hài lòng ?"

“…" Kỳ Phong không nói lời nào, đem Đoàn Đoàn đặt ở trên giườngtrẻ em.

Lạc Khâu Bạch thấy sắc mặt của y càng ngày càng cứng ngắc, ha ha mỉm cười, từ trong hành lý lấy ra quần áo chuẩn bị tắm rửa.

Cái nhà này hắn rất quen thuộc, rời đi đã hơn một năm, hắn cũng không cần thời gian thích ứng, có thể chuẩn xác tìm được đồ vật mình cần.

Ào ào tiếng nước vang lên, dưới lầu có Đoàn Đoàn cùng Phong Phong chơi, Lạc Khâu Bạch thoa một tầng sữa tắm lên người, nghĩ đến chuyện sáng mai diễn tập, không chú ý tới tiếng cửa mở.

Lúc này một cánh tay rắn chắc từ phía sau đột nhiên ôm hắn, Lạc Khâu Bạch hoảng sợ, không đợi mở miệng, người đã bịép lên trên tường.

Lúc này hắn toàn thân quang lõa, mà cánh tay kia lại mặc áo sơmi, Lạc Khâu Bạch có chút mất thể diện, “Kỳ Phong, đừng làm rộn, em đang tắm."

“… Bà xã." Kỳ Phong đột nhiên mở miệng, thanh âm trầm thấp thuần hậu phun bên tai Lạc Khâu Bạch, tiếng nước ào ào, làmthắt lưng Lạc Khâu Bạch đều mềm nhũn.

Hắn quay đầu lại, thấy được Kỳ Phong toàn thân ướt đẫm, ánh mắt sắc bén mang theo ách quang, một đôi tay sờ mó đùi cùng sau lưng hắn, khóe miệng gợi lên.

“Anh… Anh làm chi?"

“Thích anh gọi em là bà xã sao?" Kỳ Phong tới gần vài bước, thân thể đã nóng lên, có cái gì cứng rắn để sau thắt lưng Lạc Khâu Bạch.

Da đầu hắn run lên, “Anh… Kia cái gì, mới vừa về nước… Có thể yên tĩnh một chút không?"

“Em lần lượt kêu anh ông xã, không phải hy vọng anh làm như vậy sao?" Kỳ Phong thực chắc chắn mở miệng, căn bản mặc kệ hai người mới vừa xuống máy bay không lâu, trong đầu tất cả đều là câu nói của thê tử trên máy bay.

Lạc Khâu Bạch thấy tình thế không ổn, nhanh chóng nắm lên khăn tắm liền muốn chạy ra bên ngoài, Kỳ Phong lại đột nhiên thống vào thân thể hắn.

“Ách a… !" Lạc Khâu Bạch run run một chút, hắn căn bản không có cách nào kháng cự Kỳ Phong, tựa như nam nhân này nói, phù dung câu căn bản không cách nào cự tuyệt nhục thược.

“Đều tại em, bà xã." Kỳ Phong tùy tiện ra vào vài cái, càng bánh trướng hơn.

“Đừng… Đừng gọi bà xã! Ân… !"Thanh âm Lạc Khâu Bạch giống như nước.

“… Bà xãem đã cương rồi."

Kỳ Phong than nhẹ mãnh liệt tiến vào, Lạc Khâu Bạch “A" một tiếng, bị tiếng nước bao trùm.

“Kêu một tiếng ông xã."

“… Ân… Ông xã cái đại gia anh! A!"

“Gọi không gọi, ân?"

“Thao… . . . Ân! Đừng nhanh như vậy… ! Ông… Ông xã… Đình, đình!"

Tiếng kêu rên của phù dung câu từ trong khe cửa ướt sũng chui ra, dưới lầu Phong Phong cùng Đoàn Đoàn hoàn toàn không nghe được, tiếng nước càng ngày càng kịch liệt, Kỳ Phong thực nhanhchứng minh với thê tử của mình, hai chữ ông xã này nhất định phải dùng đúng trường hợp, nếu không thực nghiêm trọng.

Buổi chiều đầu tiên về nước, hai tiểu nhân ở chung khoái trá, hai đại nhân ở chung càng thêm “Hài hòa", thật sự là một bắt đầu tốt.

“Tí tách —— tí tách —— "

Thanh âm bọt nước rơi xuống tựa hồ khi ban đêm yên tĩnh cũng có thể nghe thấy.

Trong viện dưỡng lão, một vị lão nhân già nua tựa vào đầu giường, đeo mắt kính xem TV, mà trên màn ảnh là tin tức tài chính và kinh tế.

Trợ thủ đẩy cửa phòng, cung kính kêu một tiếng, “Lão gia."

Kỳ lão gia ho khan một tiếng, “Điều tra ra rồi?"

“Đúng vậy, đã tìm được nơi của Lạc Khâu Bạch, có thể thấy một năm này hắn đích xác đi California."

“Khụ… Khụ, còn có?"

“Còn có chính là…" Trợ thủ do dự một chút, thấp giọng mở miệng, “Dù sao có thiếu gia bảo hộ, chúng tôi không tìm được chính xác, nhưng hắn tựa hồ không ở một mình."

Kỳ lão gia nhíu mày, “Có ý gì?"

Trợ thủ nhếch môi, “Bên cạnh hắn… Còn có hài tử."

Kỳ lão gia lại ho khan vài tiếng, qua thật lâu mới nheo lại ánh mắt, thấp giọng lập lại một câu, “Hài tử?"

Lời của editor: Ông xã, bà xã nghe nổi da gà quá hai bạn ạ!
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại