Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh
Chương 58
CHƯƠNG 58
Thịt non theo bản năng kháng cự, dốc hết khả năng đem ngoại vật đẩy ra bên ngoài, một năm khép kín làm nơi này rất nhỏ, cơ hồ cả nửa đầu ngón tay tham đi vào thực khó khăn.
“Ngô…"
Lạc Khâu Bạch theo bản năng kêu lên một tiếng đau đớn, mày cau lại, tựa hồ cảm giác thân thể khó chịu, một chân cuộn tròn, vừa lúc kẹp cánh tay Kỳ Phong.
Đồng tử của Kỳ Phong nháy mắt trầm xuống dưới, hô hấp cũng dồn dập vài phần.
Giữa hai chân Lạc Khâu Bạch không ngừng gắt gao dán tay y, mang theo ấm áp, trong cơ thể nóng bừng, bởi vì tư thế thay đổi ngược lại đem ngón tay Kỳ Phong nuốt vào một nửa.
Chết tiệt… Đang ngủ cũng không quên dụhoặc y.
Kỳ Phong ở trong lòng thầm mắng một tiếng, biểu tình có chút mê hoặc người, y cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm liếm chop mũi Lạc Khâu Bạch, lại hôn lên bờ môi của hắn, một tay khác lặng lẽ mà đem một chân Lạc Khâu Bạch nâng lên, phóng sang một bên, lộ ra phong cảnh giữa hai chân.
Huyệt khẩu yên hồng bao vây lấy ngón tay, làm chóp mũi y ngưa ngứa, nhịn không được xâm nhập vào bên trong.
Thông đạo thật sự rất hẹp hòi, gắt gao mà kẹp chặt y, trong trí nhớ thân thể phù dung câu tư vị như thủy triều nảy lên, Kỳ Phong liếm liếm môi, chịu đựng tình triều, dùng nước miếng đã ươn ướt một chút, ở bên trong nhẹ nhàng thăm dò, nơiđó trước kia không đồng dạng như vậy.
Vài kích thích rất nhỏ, mặt của Lạc Khâu Bạch nhiễm thượng một tầng hồng nhạt, như là thanh thủy vựng khai một giọt thuốc đỏ, chậm rãi vựng khai, nhưng vẫn không tỉnh lại.
Lúc này Kỳ Phong kinh ngạc phát hiện, nam căn phía trước của Lạc Khâu Bạch, thế nhưng có phản ứng, trên đỉnh chảy một giọt chất lỏng trong suốt, ái muội, tích xuống sàng đan lam sắc, trong cơ thể cũng ướt.
Kỳ Phong nhíu mày, mới bính một chút liền *** đãng như vậy, quả thực so với một năm trước còn *** đãng hơn .
Đều như vậy còn có mặt mũi nói mình một năm này không quan hệ, thân thể mẫn cảm như vậy là xảy ra chuyện gì?
Y bất định nheo lại ánh mắt, vừa muốn tham tiến một ngón tay vào, có cái gì chợt lóe trong đầu.
“Phàm là chủ danh khí, nhục thược hình thành chìa khóa chi khế, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch toàn bộ sẽ tái sinh, vì nhục thược mà điều chỉnh đến mức độ thích hợp nhất trong thân thể phong nguyệt, lợi hại thậm chí sẽ có nhiều con nhiều phúc."
Lời Tôn đạo trưởng nói vang lên, y theo bản năng lập lại một lần.
“Tái sinh, nhiều con nhiều phúc… ?"
Ánh mắt của Kỳ Phong đều sáng.
Nếu cái gọi là “Chìa khoá chi khế" mà Tôn đạo trưởng nói là thật , như vậy Lạc Khâu Bạch sở dĩ có Đoàn Đoàn, có phải bởi vì thể chất đã biến hóa?
Nghĩ vậy, ánh mắt của Kỳ Phong lập tức trở nên nóng rực.
Tính toán thời gian, lúc trước Lạc Khâu Bạch toàn thân nóng lên mặc nữ trang tại Thanh Nguyên ở ôn tuyền phía sau núi chờ y, kỳ thật chính là dấu hiệu chờ đợi thành khế, như vậy nói… Khi đó chính mình cũng đã được phù dung câu lựa chọn, thành nhục thược định mệnh của hắn?
Tim của y mãnh liệt nhảy lên, yết hầu cũng càng ngày càng khô, nhìn Lạc Khâu Bạch ửng hồng, nam căn phía trước rốt cuộc khắc chế không được bành trướng ngẩng đầu.
Kỳ Phong đè lên trên người Lạc Khâu Bạch, không chút do dự đem hai ngón tay cũng dò xét đi vào.
Tràng thịt sốt cao thấp hoạt gắt gao bao trùm, dục cự còn nghênh, vừa muốn đem y dời đi, lại tựa hồ đã chờ rất lâu, nhịn không được bao bọc y.
Thật đáng chết… Trước kia cũng đã không biết mất thể diện, hiện tại thế nhưng trở nên càng *** đãng hơn, đây là điều chỉnh đến thân thể phong nguyệt thích hợp nhất sao?
Kỳ Phong thầm mắng một tiếng, liếm liếm môi, càng muốn biết thân thể Lạc Khâu Bạch rốt cuộc biến thành bộ dáng thế nào, đầu ngón tay không nắm giữ lực độ, lập tức trạc đến trọng điểm.
Lạc Khâu Bạch đang ngủ say đột nhiên run lên một cái, trong cổ họng phát ra tiếng kêu rên trầm thấp ám ách, trên mặt nhanh chóng tích góp từng tí đỏ mặt, tiếp hoảng hốt mở mắt.
Trầm mặc, quỷ dị trầm mặc.
Kỳ Phong không nghĩ tới lộng xảo thành chuyên, nhất thời trên mặt có điểm không nhịn được, nhưng biểu tình vẫn cứng rắn, nhìn không ra một chút áy náy.
Lạc Khâu Bạch nửa mê nửa tình nhất thời còn chưa rõ ràng là tình huống nào, dưới ngọn đèn cũng thấy không rõ khuôn mặt của hắn, ngáp một cái hỏi y, “Ngô… Anh trở lại? Đoàn Đoàn đã ngủ chưa?"
“…"
Kỳ Phong không nói lời nào, ngực phập phồng lợi hại, đầu ngón tay chôn ở trong thân thể Lạc Khâu Bạch còn chưa lấy ra, lúc này y cũng không thể nhúc nhích.
Lạc Khâu Bạch bị thanh âm khàn khàn của mình làm hoảng sợ, lúc này mới ẩn ẩn cảm thấy chỗ nào không đúng lắm.
Một giọt mồ hôi nóng bỏng trên trán Kỳ Phong chảy xuống, vừa lúc tích trên mũi Lạc Khâu Bạch, giống một giọt nước sôi, hắn sửng sốt một chút, ngẩng đầu chống lại ánh mắt thâm thúy như bóng đêm của Kỳ Phong, trong tim đột nhiên nhảy dựng, tiếp chống ván giường muốn ngồi xuống, lại lập tức đụng đến vị trí kia.
Lạc Khâu Bạch cương một chút, mở to hai mắt nhìn, thân thể không tự chủ được co rút lại, cảm giác có dị vật, khuôn mặt đều đỏ lên .
Người này thế nhưng… Thế nhưng thừa dịp hắn đi ngủ làm chuyện không biết xấu hổ!
“Lui cái gì lui, giảo như vậy khẩn trương làm gì?" Kỳ Phong tiên phát chế nhân, không kiên nhẫn mở miệng, trên mặt nhìn không ra hỉ giận, nhưng lỗ tai lại không phải hồng bình thường, sợ Lạc Khâu Bạch gây rối.
Lạc Khâu Bạch bị nghẹn một chút, theo bản năng cãi lại, “Không phải, con mẹ nó buổi tối rồi…"
“Anh đã một năm không sờ, hiện tại thừa dịp buổi tối sờ một chút làm sao vậy?" Kỳ Phong cả tiếng ngắt lời Lạc Khâu Bạch, tiếp đầu ngón tay lại đỉnh vào trong, vừa lúc trạc đến điểm mẫn cảm của Lạc Khâu Bạch.
“Tê!" Lạc Khâu Bạch đảo hít một hơi, da đầu một trận run lên, dở khóc dở cười, “Con mẹ nó anh lấy ra cho em! Đừng có lấy cớ!"
Kỳ Phong không nghe theo, ngược lại càng dùng lực đè lên, giống một ngọn núi ngăn chặn đường lui Lạc Khâu Bạch, một bàn tay quặc trụ cằm hắn trầm giọng nói, “Lấy cớ? Đều đã hơn một năm không lên giường, em cũng nên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, ân?"
Nói xong y dùng sức đỉnh về phía trước, gia hỏa cứng rắn thẳng trạc trạc trên bụng Khâu Bạch.
“Thực hiện cái đầu a, không phải kêu anh chiếu cố Đoàn Đoàn sao? Anh ném nó chạy vào đây làm cái gì, đi xuống đi xuống, đừng đè em."
Mặt của Lạc Khâu Bạch trướng đến đỏ bừng, không chỉ bởi vì Kỳ Phong không biết xấu hổ, càng bởi vì thời gian dài như vậy thân thể không bị xâm nhập, đột nhiên xông tới ngoại vật, hắn cũng có chút hoảng hốt hụt hơi.
Hắn đưa tay đẩy y, Kỳ Phong nhíu mày, rút tay ra, mặt trên đã dính thủy quang.
“Em xác định hiện tại muốn anh để em đi, đi tìm tiểu tử kia, ân?"
Lau đi ngón tay dính tuyền dịch cùng tràng dịch của Lạc Khâu Bạch, lưu lại một phiến thủy tí, Kỳ Phong trên cao nhìn xuống hắn, vừa rồi sức lực bị người trạc phá chột dạ đã bị thê tử không lưu tình chút nào cự tuyệt.
Lạc Khâu Bạch đều hô hấp không xong, nam nhân rắn chắc hữu lực đặt ở trên người mình, khuôn ngực tinh tráng hấp dẫn, hắn nuốt một ngụm nước bọt, thật sự không muốn thừa nhận mình mỗi một lần đều sẽ dính mỹ nhân kế của đại điểu quái.
Lúc này Kỳ Phong đột nhiên đỉnh đầu ngón tay vào trong, hắn “A" một tiếng giơ lên cổ, tiếp như bị điện lưu đánh trúng , nam căn phía trước đều phấn khởi đứng lên.
Này đã hơn một năm, hắn cơ hồ chặt đứt niệm tưởng, giống tu sĩ.
Trước kia hắn có nhu cầu còn sẽ tự động thủ giải quyết, hiện tại không có Kỳ Phong hắn cũng không có tâm tư, khi đó hắn cho là mình là"Lô đỉnh" bị đại điểu quái hãm hại, hút đi rất nhiều dương khí mới lãnh cảm.
Kết quả hiện tại bị Kỳ Phong tùy tiện bính, thân thể của hắn giống như đột nhiên thức tỉnh, hỏa thiêu hỏa liệu lủi đi lên.
Hắn ngưỡng cổ há mồm thở dốc, cố gắng làm cho mình lãnh tĩnh một chút, “Đoàn Đoàn… Còn cách vách, anh đừng xằng bậy."
Kỳ Phong nhíu lông mày, khóe miệng cười, y cúi đầu cắn môi Lạc Khâu Bạch, một bàn tay không ngừng mà ra vào trong thân thể hắn, một tay khác bắt đầu không thể chờ đợi được xé rách áo ngủ Lạc Khâu Bạch, “Tiểu tử kiachơi đùa cả đêm, thật vất vả mới ngủ, sao dễ dàng bị đánh thức như vậy. Huống chi…"
Y đột nhiên kéo dài thanh âm, thanh âm trầm thấp thuần hậu phả lên mũi và môi Lạc Khâu Bạch, “Anh thật sự rất ngạc nhiên, em rốt cuộc là như thế nào sinh ra hài tử? Anh mỗi lần ở trong này đi vào, đều chảy tới thân thể em, anh không nên hảo hảo kiểm tra một chút sao?"
Nói xong, y tăng lực độ, dùng sức điểm vào nơi mẫn cảm của Lạc Khâu Bạch.
“Ách… Anh đừng… Nha… Đừng xoa bóp!"
Lạc Khâu Bạch ngưỡng cổ há mồm thở dốc, toàn thân phiếm hồng, ý thức được mình phát ra thanh âm quá lớn, nhanh chóng đem đầu chôn vào gối đầu, nhấc chân đá y, “Có cái gì hảo kiểm tra! Mới vừa gặp mặt anh không thể làm chuyện khác sao!?"
Rất mất thể diện … Hắn không nguyện ý nói tới đề tài cấm kỵ, Kỳ Phong lại không muốn nói nhiều lần.
Thanh âm của hắn lơ mơ, bọc một tầng hơi nước ướt sũng, toàn thân Kỳ Phong tình triều mênh mông, lại cố nén xúc động, đột nhiên dừng lại động tác, một cái bắt được cổ Lạc Khâu Bạch, buộc hắn đối diện mình.
Lạc Khâu Bạch bị chon ở gối đầu, khóe mắt đã nhiễm đỏ, trán thấm một tầng mồ hôi, môi yên hồng, Kỳ Phong không hề chớp mắt nhìn hắn, vừa mở miệng thế nhưng mang theo điểm ủy khuất, “… Em không nhớ anh…"
Nếu em nhớ anh, khẳng định đã sớm tách chân ra ở trên giường chờ anh.
Biểu tình yếu thế cực độ hiếm thấy, làm tim Lạc Khâu Bạch đột nhiên mềm nhũn, “Em không…"
“Vậy em nhớ anh sao?" Kỳ Phong híp mắt hỏi hắn, chính là tựa hồ cũng không vội “Anh rất nhớ em, anh mỗi ngày đều nghĩ, muốn nhìn thấy em hẳn là như thế nào X em, em làm anh nghẹn một năm, không tin em sờ sờ đi."
Đại gia hỏa cứng rắn lập tức đụng vào tay Lạc Khâu Bạch, y oán giận trừng mắt, ủy ủy khuất khuất lầu bầu, “Đều tại em."
Ba chữ rơi xuống đất, tiếp không đợi Lạc Khâu Bạch kịp phản ứng lại đột nhiên tách ra chân hắn, đem mình đỉnh đi vào.
“Ách a!" Lạc Khâu Bạch kịch liệt run lên một chút, thân thể bị phá khai cảm giác quá mức tiên minh, hắn không kìm lòng nổi ngửa cổ kêu rên.
Cấm dục lâu như vậy, thân thể đã sớm khôi phục khẩn trí, kích cỡ của đại gia hỏa làm cho người ta sợ hãi toàn bộ tiến vào, trực tiếp đem hắn từ đầu tới đuôi xuyên qua.
Kỳ Phong giống dã thú bị giam hãm rốt cục ra khỏi ***g, phát ra tiếng thở nhẹ nhàng vui vẻ.
Y hoãn một chút, rút ra một chút, tiếp lại từ đầu tới đuôi tiến vào.
Hai người đồng thời run rẩy một chút, Lạc Khâu Bạch thở dốc, một bàn tay gắt gao mà bắt lấy bả vai Kỳ Phong.
“Rất… Lớn … Anh trước đừng động, em chậm rãi…"
Bị bổ ra cảm giác mang theo đau đớn, tiên minh tựa như lần đầu tiên, Kỳ Phong nhíu lông mày, gợi lên một tia ác liệt tươi cười, “Hài tử đều sinh rồi, như thế nào sẽ đau?"
“Con mẹ nó anh đừng… Thúi lắm!" Cũng không phải dùng chỗ này sinh đương nhiên sẽ đau! Huống chi anh không nhìn nhìn mình to thế nào, này mẹ nó là gia hỏa nhân loại nên có sao?!
Lạc Khâu Bạch hung hăng trừng y, lại không biết mình giờ phút này ánh mắt ướt sũng mang theo đỏ ửng, nhướng mày nháy mắt câu dẫn, trực tiếp làmhô hấp của Kỳ Phong thô lên vài phần.
Y thầm mắng một tiếng, thắt lưng mạnh mẽ trừu vân, kiên thạch mỗi một lần tiến vào, không hề bảo lưu rút ra, tốc độ lại nhanh, như là đem chờ đợi một năm này tất cả đều bổ trở về.
“A a! Ân… Chậm, chậm một chút!" Lạc Khâu Bạch bị đau phát ra một chuỗi kêu rên, phù dung câu nháy mắt cất cao đối với kí chủ lực cũng không có ảnh hưởng bởi vì thời gian mà biến mất, giờ phút này lần thứ hai tiến vào Kỳ Phong như được tưới một thùng dầu sôi.
Mẹ, luôn mồm nói đau, còn liên tiếp kêu y chậm một chút, vậy em đừng phát ra thanh âm ác liệt như vậy a!
Thê tử của y hoàn toàn là đang lạt mềm buộc chặt, thể chất đều thay đổi, bính chút liền nổi trên mặt nước, hoàn hảo ý tứ yêu cầu này kia, thật tưởng người chồng này đoán không ra sao?
Kỳ Phong hừ một tiếng, ánh mắt xích hồng một mảnh, cánh tay tinh tráng rắn chắc một phen nắm lấy thắt lưng Lạc Khâu Bạch, buộc hắn ngồi ở trên người mình, đột nhiên biến hóa tư thế, Lạc Khâu Bạch bởi vì trọng lực, lập tức quỳ gối trên giường, hung hăng mà đem thạch khối nuốt sâu vào bên trong.
“A ——!"
Lạc Khâu Bạch bén nhọn kêu một tiếng, cảm thấy mình cũng bị chia làm hai cánh, cơ bắp toàn thân kịch liệt co rút lại.
“Câm miệng!" Kỳ Phong bị hắn kêu thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng, thê tử của y rốt cuộc sao có thể *** đãng như vậy!
“Em gọi lớn tiếng như vậy, lúc này không sợ Đoàn Đoàn nghe thấy được?"
Lạc Khâu Bạch mới vừa rồi bị gây sức ép, nhất thời nhịn không được, lúc này đột nhiên nhớ tới con mình ngay cách vách, hai người bọn họ làm ba ba thế nhưng lại làm bừa như vậy, nháy mắt mất thể diện hận không thể tự sát, đưa tay che miệng lại, thân thể cũng khống chế không được co rút lại.
Kỳ Phong bị kẹp đến nỗi phải hít một ngụm khí, vỗ mông Lạc Khâu Bạch một chút, quát lớn, “Đừng chặt như vậy!"
Vừa rồi trong nháy mắt, y thiếu chút nữa bị phù dung khép chết.
Rất đáng giận … Thê tử của y quả thực so với trước kia còn lợi hại hơn, đây là thể chất sau khi biến hóa phù dung câu nội mị sao?
Y hít một hơi, càng thêm dùng sức đỉnh lên trên, cánh tay lại đem Lạc Khâu Bạch dùng sức áp xuống, làm hai người mỗi một lần kết hợp cũng giống như hoả tinh địa cầu.
Cổ họng Lạc Khâu Bạch đều ách, lúc ban đầu không thích ứng, thân thể thơm ngọt vô pháp ngôn thuyết, đem toàn thân của hắn nhiễm hồng, phía trước đã sớm hưng phấn thẳng tắp, Kỳ Phong mỗi một lần chớp lên đều va chạm tiểu huyệt.
Thạch khối tinh chuẩn trạc đến thân thể của hắn, ra vào, như trào ra từng đạo điện lưu, tứ chi toàn thân.
Phía trước dâng trào đã ướt rối tinh rối mù, mặt sau phát ra tiếng nước tư tư, vọng trong phòng.
Kỳ Phong cắn bờ môi của hắn, đem nơi kết hợp giữa hai bộ vịvẽ loạn, trầm giọng nói, “Nhìn em kìa, *** đãng như vậy, một năm này em không làm bừa? Còn nói một năm không quan hệ, không quan hệ có thể bính một chút em mẫn cảm thành như vậy?"
Y vừa nói một bên dùng sức hướng về phía trước, họa vòng trong thân thể Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch kêu lên một tiếng đau đớn, hung hăng trừng y, “Thả anh … Chó má!"
Kỳ Phong kỳ thật đã sớm biết kết quả, nhưng muốn nghe chính miệng của thê tử nói ra, cố nén xúc động, ngạnh sinh đem của mình trừu đi ra
“Anh không tin."
Lạc Khâu Bạch bị y gây sức ép hốc mắt đều đỏ, cổ họng phát khô, toàn thân như treo ở giữa không trung, mắt thấy đã muốn đỉnh, lại ngạnh sinh sinh bị kéo xuống dưới tư vị rất không xong.
Hắn hai mắt một bế, cúi người ôm cổ đại điểu quái, ách cổ họng, mặt toàn đỏ, “Chỉ có anh…"
Kỳ Phong tim đập thình thịch, bị thê tử câu dẫn toàn thân nóng bỏng, nhưng lỗ tai vẫn hồng, làm bộ khinh thường hừ một tiếng, “Này ai biết, dù sao anh đcũng chỉ ngạnh với em, em lại không có quái bệnh, sao không tìm ai."
Lạc Khâu Bạch mất thể diện càng thêm lợi hại, nghẹn nửa ngày mới thốt ra một câu, “Kỳ thật… Em đối với những người khác cũng không phản ứng."
Kỳ Phong cực lực ngăn chặn khóe miệng, như cũ than mặt, Lạc Khâu Bạch nói, “Em cũng không biết là xảy ra chuyện gì… Dù sao, từ khi lần đó tại ôn tuyền với anh… Kia cái gì, em đối những người khác ngay cả nhìn một cái hứng thú cũng bị mất."
“Tại nước Mỹ một năm này, em một chút tâm tư cũng không có, em cũng hoài nghi có phải em bịanh áp bức thành lãnh cảm, còn cố ý xem phim, kết quả vẫn là…"
“Vẫn là không được?" Kỳ Phong nhíu lông mày.
“Ân"Mặt của Lạc Khâu Bạch càng đỏ hơn.
“Có dùng những đạo cụ loạn thất bát tao chơi đùa không?"
“Kỳ Phong!" Lạc Khâu Bạch đỏ mặt tía tai, đã nhìn ra Kỳ Phong cố ý làm khó dễ, nghĩ đến nam nhân trên giường sẽ trở nên ác liệt như vậy, hắn nhịn không được đá y một cước, “Anh rốt cuộc làm hay không? Nhanh đi, đừng vô nghĩa như vậy!"
Vừa dứt lời, hai đùi của Lạc Khâu Bạch đã bị Kỳ Phong nâng lên, sau đó thạch khối lửa nóng lại một lần kiên định lại hung ác đỉnh tiến vào.
“Ân a…" Lạc Khâu Bạch phát ra một tiếng kêu rên xen vào thống khổ cùng thoải mái, từ góc độ kia hắn có thể nhìn thấy đầy đủ Kỳ Phong tiến vào như thế nào.
Rất mất thể diện … Hắn vội vàng nhắm mắt lại.
Kỳ Phong lại quặc trụ cằm, không cho hắn nhắm mắt, hung ác hôn xuống, càng cường lực lần lượt khởi xướng công kích mãnh liệt, khàn khàn nói, “Cho nên về sau em chỉ có thể lên giường với anh, chỉ có anh mới là nhục thược của em."
Lạc Khâu Bạch mơ hồ nghe được “Nhục thược"từ ngữ cổ quái, không kịp phản ứng, đã bị Kỳ Phong kéo vào vực sâu.
Khi lên cao trào, Kỳ Phong gầm nhẹ, Lạc Khâu Bạch đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất đáng sợ, hắn đến bây giờ còn không hiểu được Đoàn Đoàn là như thế nào tới, nếu làm nữa sẽ không… ?
Nghĩ đến khả năng này, mặt của hắn nhất thời biến sắc, cuống quít chống đẩy, “Kỳ Phong lấy ra đi! Không thể… Ân… Lộng đi vào! Lấy ra!"
“Anh nói có thể là có thể!" Kỳ Phong quát lớn một câu, đè lại Lạc Khâu Bạch, mãnh liệt va chạm về phía mẫn cảm, Lạc Khâu Bạch kêu la, ngăn chặn thanh âm khàn khàn mềm dẻo của hắn, đem hắn gắt gao mà ôm vào trong ngực, ách lên tiếng, “Khâu Bạch, em nói lúc này đây em còn có thể sinh một đứa nữa không?"
Một câu trạc đến tử huyệt của Lạc Khâu Bạch, hắn toàn thân run run, thế nhưng cứ như vậy phóng thích ra.
Bạch quang hiện ra trước mắt, Kỳ Phong bị thê tử hung hăng giảo trụ, dã thú gào thét một tiếng, Lạc Khâu Bạch thất thần, đem chất lỏng hỏa nóng quán đầy thân thể hắn…
***
Đều nói từ xa nhập kiệm khó, từ kiệm nhập xa dịch, ý là từ tên khất cái thành mập mạp là chuyện rất dễ dàng, nhưng đem cơm một năm không ănăn xong trong một buổi tối, ai mẹ nó chịu được!?
Cả một đêm, Kỳ Phong tựa như uống thuốc, biến đổi đa dạng gây sức ép hắn, từ trên giường làm lên trên ghế, lại từ trên cửa làm lên trên giường, như là đem uất hận một năm xuất ra trên người hắn, thẳng đến không trung hơi hơi sáng mới rốt cục buông tay.
Lạc Khâu Bạch mệt đến cơ hồ tắt thở, cuối cùng một lần bị tràn ngập, hắn hai mắt tối sầm ngủ.
Giờ phút này, dương quang minh mị tiến vào trong bức màn, vẩy vào trên giường, Lạc Khâu Bạch chậm rãi chuyển tỉnh, cúi đầu nhìn cánh tay bên hông mình, mới nhớ tới hành vi phóng đãng đêm qua, lúc này trên mặt có điểm không nhịn được.
Nói như thế nào hắn ngay từ đầu còn không đồng ý, kiên quyết chống lại, kết quả bị mỹ nhân kế của đại điểu quái dụ hoặc, cuối cùng còn mất thể diện nói gì đó “Em chỉ có thể lên giường với anh, những người khác đều không có cảm giác" linh tinh ăn nói khùng điên, hai đại nam nhân, cách vách là tiểu hài tử, không biết xấu hổ lăn cả đêm, thật sự là… Thực xin lỗi “Ba ba" xưng hô này.
Đều do đại điểu quái!
Lạc Khâu Bạch bĩu môi, lặng lẽ mà nghiêng thân mình nằm ở bên cạnh Kỳ Phong.
Nam nhân ngủ, cùng một năm trước giống như đúc, buông xuống khuôn mặt lạnh như băng cùng tính tình biệt nữu cổ quái, y ngủ giống như hài tử, lông mi nồng đậm chỉnh tề sắp hàng, khuôn mặt kiên nghị, thân thể tinh tráng quang lõa được thái dương chiếu xuống, mỗi khối cơ bắp đều mê người như vậy.
Khuôn mặt này đã lâu lắm không gặp, trước kia chỉ có thể nhớ, vuốt phẳng ảnh chụp, nhưng hiện tại nam nhân cứ như vậy trầm ổn nằm ở đây, thời gian một năm chia lìa dài lâu cũng đột nhiên trở nên bé nhỏ không đáng kể.
Chỗ này không có người biết hắn là Lạc Khâu Bạch, cũng không có ai sẽ ngăn cản hắn cùng người nam nhân này cùng một chỗ, California cho phép đồng tính kết hôn, cho nên bọn họ tay nắm tay đi dưới ánh mặt trời, cũng không có ai sẽ nói ba nói bốn.
Ân… Như vậy thật tốt, như vậy liền không thể tốt hơn.
Lạc Khâu Bạch hít một hơi, cảm thấy mình đạt được tân sinh, nhịn không được vươn tay lặng lẽ mà vẽ ngũ quan bề ngoài của nam nhân, từ mi cốt bình thẳng đến mũi phẳng phiu, đều nói mũi nam nhân không thẳng thắn cùng phía dưới kia một căn lớn nhỏcó quan hệ trực tiếp, thực hiển nhiên đại điểu quái đầy đủ xác minh đạo lý này.
Lạc Khâu Bạch cười trộm, đầu ngón tay rơi xuống môi hơi mím của Kỳ Phong, trong lòng vừa động, trộm hôn một cái.
Chỉ cho phép anh đánh lén sao? Em cũng sẽ.
Lạc Khâu Bạch chưa kịp chiếm tiện nghi của “Mỹ nhân" mà đắc chí, một cánh tay cốt sắt đột nhiên hướng đến, không đợi hắn kịp phản ứng, đã đem hắn đặt ở trên giường, tiếp một tòa “Cao sơn"ép hắn.
“Em mỗi ngày trừ bỏ câu dẫn còn sẽ làm việc khác sao?" Kỳ Phong tức giận mở miệng, thanh âm khàn khàn, ánh mắt thâm thúy sáng quắc, lỗ tai lại lộ ra một chút hồng.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp bừng tỉnh đại ngộ, “Kháo, anh giả bộ ngủ!"
Kỳ Phong từ trong xoang mũi không mặn không nhạt phát ra một tiếng hừ lạnh, “Là ánh mắt *** đãng của em nhìn anh không thể nhịn được nữa mới tỉnh lại."
“Vậy anh không theo ý emđã mở mắt sao?" Lạc Khâu Bạch miết miệng.
“Đó là bởi vì anh muốn nhìn xem em chuẩn bị dùng thủ đoạn ác liệt gì đến câu dẫn anh, không được sao?" Kỳ Phong than mặt nhướng mày, thanh âm lại không tự giác nâng lên vài phần, chứng minhy lo lắng không đủ, Lạc Khâu Bạch đã thăm dò rồi.
“Được được được, là em câu dẫn anh, vậy anh có thể đè lên không? Em thích bị anh áp đến tắt thở."
Kỳ Phong không phản ứng hắn, song chưởng vừa thu lại, đem hắn kéo vào trong ngực, tiếp nhét vào chăn, tựa hồ chuẩn bị ôm Lạc Khâu Bạch ngủ.
Hai người gắt gao dính nhau, Lạc Khâu Bạch vốn định chê cười y gây sức ép một đêm, còn không có thể lực, kết quả không đợi mở miệng cũng cảm giác được sau huyệtbị một thứ cứng rắn trạc lên.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp kịp phản ứng đó là cái gì, tiếp trên mặt một trận hồng một trận xanh, “Con mẹ nó anh… Tại sao lại… Lại?"
Trước kia bất lực, hiện tại nhất cử liền cương một ngày một đêm, tương phản này có thể yêu cầu ly hôn không!?
“Còn không phải bởi vì em." Kỳ Phong lãnh mặt hừ một tiếng, lại đỉnh tới trước một chút, tiếp đầu gối tách ra hai chân Lạc Khâu Bạch đi vào.
“… Lần này tại sao lại là em?"Em đều phối hợp cả đêm, anh còn muốn như thế nào nữa? Lạc Khâu Bạch dở khóc dở cười.
Kỳ Phong không vui nhíu mày, thê tử của y ngốc sao, loại chuyện này còn cần hỏi lại một lần.
“Anh nói, anh chỉ thạch lên với em, đây không phải là trách nhiệm của em sao? Em đốt hỏa, đương nhiên là em phải dập lửa, đừng nghĩ trốn tránh trách nhiệm."
Lạc Khâu Bạch bật cười, “Coi như xong, ngày hôm qua anh ở trong phòng vệ sinh làm cái gì, thật nghĩ em không biết? Khi đó em cũng không ở bên cạnh anh? Ôi, không phải là DIY sao, em cũng sẽ không nói anh xuất quỹ, anh có cái gì ngại ngùng."
Kỳ Phong lập tức ngồi xuống, sắc mặt nóng nảy, lãnh mặt nghẹn trong chốc lát mới mở miệng, “Em còn dám nói xạo! Nếu không bởi vì em hát*** đãng như vậy, còn cố ý tham gia kỳ thi, anh sẽ bởi vì em phù dung câu chết tiệt ở trong trường học liền làm chuyện mất mặt như vậy sao!"
Một câu nói kia, mỗi một chữ Lạc Khâu Bạch đều có thể hiểu được, nhưng ghé vào đồng thời làm hắn không hiểu?
“Chờ một chút… Cái gì gọi là ‘Em phù dung câu chết tiệt’ ? Phù dung câu là cái quỷ gì?"
Kỳ Phong cương một chút, tiếp xốc lên chăn liền xuống giường, một bộ hoàn toàn không chuẩn bị tiếp tục giao lưu.
“Uy uy, anh tại sao lại trốn tránh vấn đề? Kỳ Phong, hỏi thì phải đáp, kháo, anh đi nhanh như vậy làm gì."
Lạc Khâu Bạch tổng cảm thấy chuyện này có mờ ám, đặc biệt lỗ tai của Kỳ Phong đều đỏ, tuyệt đối là có vấn đề.
Hắn xốc lên chăn muốn đuổi kịp, kết quả lại quên chính mình ngày hôm qua bị gây sức ép cả một đêm, hai đùi mới vừa buông xuống giường, tiếp nhuyễn giống mì sợi, thắt lưng một trận toan ma, hắn nhịn không được “Ân…" Đau hô một tiếng.
Lúc này đông đông đông tiếng bước chân đột nhiên truyền đến, Kỳ Phong tức giận tiêu sái lại đây, nóng nảy đem hắn ôm ở trên giường, tiếp lỗ tai đỏ hơn, “Đều nói em không cần phát ra thanh âm *** đãng như vậy! Em rốt cuộc muốn anh nói mấy lần! Emkhông phải còn muốn ai X?"
Đại gia hỏa phía dưới kia gần Lạc Khâu Bạch, lúc này đã kiều đến lão cao, thực hiển nhiên đã bị kích thích.
“Tê… Em buồn bực, này cùng thanh âm của em có cái gì quan hệ?" Lạc Khâu Bạch một bên xoa thắt lưng, một bên quay đầu lại cùng Kỳ Phong nói chuyện.
Kết quả mắt mở trừng trừng nhìn ngoạn ý kia dùng mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng lại trướng vài phần, đỉnh đều thấm ra trọc dịch.
Trong lúc nhất thời Lạc Khâu Bạch có chút bối rối, “Điều này sao hồi…"
“Không cho nói chuyện với nó!" Kỳ Phong càng thêm chật vật.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt tiếp tựa hồ có chút kịp phản ứng, “Anh vẫn luôn nói thanh âm của em đối với anh có ảnh hưởng, còn nói em là phù dung câu, kia phù dung câu cùng thanh âm lại có cái gì quan hệ sao?"
Kỳ Phong bị chọc giận, toàn thân buộc chặt, hô hấp dồn dập, tức giận trừng mắt nhìn Lạc Khâu Bạch, khô cằn nói, “Phù dung câu là một loại danh khí, chuyên môn câu dẫn nam nhân, chính là em!"
Lạc Khâu Bạch lúc này trợn tròn mắt.
Này mẹ nó lại là chỗ nào phong kiến mê tín? Câu dẫn nam nhân cái muội anh!
Lời của editor: Anh Phong biến thái quá!
Thịt non theo bản năng kháng cự, dốc hết khả năng đem ngoại vật đẩy ra bên ngoài, một năm khép kín làm nơi này rất nhỏ, cơ hồ cả nửa đầu ngón tay tham đi vào thực khó khăn.
“Ngô…"
Lạc Khâu Bạch theo bản năng kêu lên một tiếng đau đớn, mày cau lại, tựa hồ cảm giác thân thể khó chịu, một chân cuộn tròn, vừa lúc kẹp cánh tay Kỳ Phong.
Đồng tử của Kỳ Phong nháy mắt trầm xuống dưới, hô hấp cũng dồn dập vài phần.
Giữa hai chân Lạc Khâu Bạch không ngừng gắt gao dán tay y, mang theo ấm áp, trong cơ thể nóng bừng, bởi vì tư thế thay đổi ngược lại đem ngón tay Kỳ Phong nuốt vào một nửa.
Chết tiệt… Đang ngủ cũng không quên dụhoặc y.
Kỳ Phong ở trong lòng thầm mắng một tiếng, biểu tình có chút mê hoặc người, y cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm liếm chop mũi Lạc Khâu Bạch, lại hôn lên bờ môi của hắn, một tay khác lặng lẽ mà đem một chân Lạc Khâu Bạch nâng lên, phóng sang một bên, lộ ra phong cảnh giữa hai chân.
Huyệt khẩu yên hồng bao vây lấy ngón tay, làm chóp mũi y ngưa ngứa, nhịn không được xâm nhập vào bên trong.
Thông đạo thật sự rất hẹp hòi, gắt gao mà kẹp chặt y, trong trí nhớ thân thể phù dung câu tư vị như thủy triều nảy lên, Kỳ Phong liếm liếm môi, chịu đựng tình triều, dùng nước miếng đã ươn ướt một chút, ở bên trong nhẹ nhàng thăm dò, nơiđó trước kia không đồng dạng như vậy.
Vài kích thích rất nhỏ, mặt của Lạc Khâu Bạch nhiễm thượng một tầng hồng nhạt, như là thanh thủy vựng khai một giọt thuốc đỏ, chậm rãi vựng khai, nhưng vẫn không tỉnh lại.
Lúc này Kỳ Phong kinh ngạc phát hiện, nam căn phía trước của Lạc Khâu Bạch, thế nhưng có phản ứng, trên đỉnh chảy một giọt chất lỏng trong suốt, ái muội, tích xuống sàng đan lam sắc, trong cơ thể cũng ướt.
Kỳ Phong nhíu mày, mới bính một chút liền *** đãng như vậy, quả thực so với một năm trước còn *** đãng hơn .
Đều như vậy còn có mặt mũi nói mình một năm này không quan hệ, thân thể mẫn cảm như vậy là xảy ra chuyện gì?
Y bất định nheo lại ánh mắt, vừa muốn tham tiến một ngón tay vào, có cái gì chợt lóe trong đầu.
“Phàm là chủ danh khí, nhục thược hình thành chìa khóa chi khế, lục phủ ngũ tạng, kỳ kinh bát mạch toàn bộ sẽ tái sinh, vì nhục thược mà điều chỉnh đến mức độ thích hợp nhất trong thân thể phong nguyệt, lợi hại thậm chí sẽ có nhiều con nhiều phúc."
Lời Tôn đạo trưởng nói vang lên, y theo bản năng lập lại một lần.
“Tái sinh, nhiều con nhiều phúc… ?"
Ánh mắt của Kỳ Phong đều sáng.
Nếu cái gọi là “Chìa khoá chi khế" mà Tôn đạo trưởng nói là thật , như vậy Lạc Khâu Bạch sở dĩ có Đoàn Đoàn, có phải bởi vì thể chất đã biến hóa?
Nghĩ vậy, ánh mắt của Kỳ Phong lập tức trở nên nóng rực.
Tính toán thời gian, lúc trước Lạc Khâu Bạch toàn thân nóng lên mặc nữ trang tại Thanh Nguyên ở ôn tuyền phía sau núi chờ y, kỳ thật chính là dấu hiệu chờ đợi thành khế, như vậy nói… Khi đó chính mình cũng đã được phù dung câu lựa chọn, thành nhục thược định mệnh của hắn?
Tim của y mãnh liệt nhảy lên, yết hầu cũng càng ngày càng khô, nhìn Lạc Khâu Bạch ửng hồng, nam căn phía trước rốt cuộc khắc chế không được bành trướng ngẩng đầu.
Kỳ Phong đè lên trên người Lạc Khâu Bạch, không chút do dự đem hai ngón tay cũng dò xét đi vào.
Tràng thịt sốt cao thấp hoạt gắt gao bao trùm, dục cự còn nghênh, vừa muốn đem y dời đi, lại tựa hồ đã chờ rất lâu, nhịn không được bao bọc y.
Thật đáng chết… Trước kia cũng đã không biết mất thể diện, hiện tại thế nhưng trở nên càng *** đãng hơn, đây là điều chỉnh đến thân thể phong nguyệt thích hợp nhất sao?
Kỳ Phong thầm mắng một tiếng, liếm liếm môi, càng muốn biết thân thể Lạc Khâu Bạch rốt cuộc biến thành bộ dáng thế nào, đầu ngón tay không nắm giữ lực độ, lập tức trạc đến trọng điểm.
Lạc Khâu Bạch đang ngủ say đột nhiên run lên một cái, trong cổ họng phát ra tiếng kêu rên trầm thấp ám ách, trên mặt nhanh chóng tích góp từng tí đỏ mặt, tiếp hoảng hốt mở mắt.
Trầm mặc, quỷ dị trầm mặc.
Kỳ Phong không nghĩ tới lộng xảo thành chuyên, nhất thời trên mặt có điểm không nhịn được, nhưng biểu tình vẫn cứng rắn, nhìn không ra một chút áy náy.
Lạc Khâu Bạch nửa mê nửa tình nhất thời còn chưa rõ ràng là tình huống nào, dưới ngọn đèn cũng thấy không rõ khuôn mặt của hắn, ngáp một cái hỏi y, “Ngô… Anh trở lại? Đoàn Đoàn đã ngủ chưa?"
“…"
Kỳ Phong không nói lời nào, ngực phập phồng lợi hại, đầu ngón tay chôn ở trong thân thể Lạc Khâu Bạch còn chưa lấy ra, lúc này y cũng không thể nhúc nhích.
Lạc Khâu Bạch bị thanh âm khàn khàn của mình làm hoảng sợ, lúc này mới ẩn ẩn cảm thấy chỗ nào không đúng lắm.
Một giọt mồ hôi nóng bỏng trên trán Kỳ Phong chảy xuống, vừa lúc tích trên mũi Lạc Khâu Bạch, giống một giọt nước sôi, hắn sửng sốt một chút, ngẩng đầu chống lại ánh mắt thâm thúy như bóng đêm của Kỳ Phong, trong tim đột nhiên nhảy dựng, tiếp chống ván giường muốn ngồi xuống, lại lập tức đụng đến vị trí kia.
Lạc Khâu Bạch cương một chút, mở to hai mắt nhìn, thân thể không tự chủ được co rút lại, cảm giác có dị vật, khuôn mặt đều đỏ lên .
Người này thế nhưng… Thế nhưng thừa dịp hắn đi ngủ làm chuyện không biết xấu hổ!
“Lui cái gì lui, giảo như vậy khẩn trương làm gì?" Kỳ Phong tiên phát chế nhân, không kiên nhẫn mở miệng, trên mặt nhìn không ra hỉ giận, nhưng lỗ tai lại không phải hồng bình thường, sợ Lạc Khâu Bạch gây rối.
Lạc Khâu Bạch bị nghẹn một chút, theo bản năng cãi lại, “Không phải, con mẹ nó buổi tối rồi…"
“Anh đã một năm không sờ, hiện tại thừa dịp buổi tối sờ một chút làm sao vậy?" Kỳ Phong cả tiếng ngắt lời Lạc Khâu Bạch, tiếp đầu ngón tay lại đỉnh vào trong, vừa lúc trạc đến điểm mẫn cảm của Lạc Khâu Bạch.
“Tê!" Lạc Khâu Bạch đảo hít một hơi, da đầu một trận run lên, dở khóc dở cười, “Con mẹ nó anh lấy ra cho em! Đừng có lấy cớ!"
Kỳ Phong không nghe theo, ngược lại càng dùng lực đè lên, giống một ngọn núi ngăn chặn đường lui Lạc Khâu Bạch, một bàn tay quặc trụ cằm hắn trầm giọng nói, “Lấy cớ? Đều đã hơn một năm không lên giường, em cũng nên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, ân?"
Nói xong y dùng sức đỉnh về phía trước, gia hỏa cứng rắn thẳng trạc trạc trên bụng Khâu Bạch.
“Thực hiện cái đầu a, không phải kêu anh chiếu cố Đoàn Đoàn sao? Anh ném nó chạy vào đây làm cái gì, đi xuống đi xuống, đừng đè em."
Mặt của Lạc Khâu Bạch trướng đến đỏ bừng, không chỉ bởi vì Kỳ Phong không biết xấu hổ, càng bởi vì thời gian dài như vậy thân thể không bị xâm nhập, đột nhiên xông tới ngoại vật, hắn cũng có chút hoảng hốt hụt hơi.
Hắn đưa tay đẩy y, Kỳ Phong nhíu mày, rút tay ra, mặt trên đã dính thủy quang.
“Em xác định hiện tại muốn anh để em đi, đi tìm tiểu tử kia, ân?"
Lau đi ngón tay dính tuyền dịch cùng tràng dịch của Lạc Khâu Bạch, lưu lại một phiến thủy tí, Kỳ Phong trên cao nhìn xuống hắn, vừa rồi sức lực bị người trạc phá chột dạ đã bị thê tử không lưu tình chút nào cự tuyệt.
Lạc Khâu Bạch đều hô hấp không xong, nam nhân rắn chắc hữu lực đặt ở trên người mình, khuôn ngực tinh tráng hấp dẫn, hắn nuốt một ngụm nước bọt, thật sự không muốn thừa nhận mình mỗi một lần đều sẽ dính mỹ nhân kế của đại điểu quái.
Lúc này Kỳ Phong đột nhiên đỉnh đầu ngón tay vào trong, hắn “A" một tiếng giơ lên cổ, tiếp như bị điện lưu đánh trúng , nam căn phía trước đều phấn khởi đứng lên.
Này đã hơn một năm, hắn cơ hồ chặt đứt niệm tưởng, giống tu sĩ.
Trước kia hắn có nhu cầu còn sẽ tự động thủ giải quyết, hiện tại không có Kỳ Phong hắn cũng không có tâm tư, khi đó hắn cho là mình là"Lô đỉnh" bị đại điểu quái hãm hại, hút đi rất nhiều dương khí mới lãnh cảm.
Kết quả hiện tại bị Kỳ Phong tùy tiện bính, thân thể của hắn giống như đột nhiên thức tỉnh, hỏa thiêu hỏa liệu lủi đi lên.
Hắn ngưỡng cổ há mồm thở dốc, cố gắng làm cho mình lãnh tĩnh một chút, “Đoàn Đoàn… Còn cách vách, anh đừng xằng bậy."
Kỳ Phong nhíu lông mày, khóe miệng cười, y cúi đầu cắn môi Lạc Khâu Bạch, một bàn tay không ngừng mà ra vào trong thân thể hắn, một tay khác bắt đầu không thể chờ đợi được xé rách áo ngủ Lạc Khâu Bạch, “Tiểu tử kiachơi đùa cả đêm, thật vất vả mới ngủ, sao dễ dàng bị đánh thức như vậy. Huống chi…"
Y đột nhiên kéo dài thanh âm, thanh âm trầm thấp thuần hậu phả lên mũi và môi Lạc Khâu Bạch, “Anh thật sự rất ngạc nhiên, em rốt cuộc là như thế nào sinh ra hài tử? Anh mỗi lần ở trong này đi vào, đều chảy tới thân thể em, anh không nên hảo hảo kiểm tra một chút sao?"
Nói xong, y tăng lực độ, dùng sức điểm vào nơi mẫn cảm của Lạc Khâu Bạch.
“Ách… Anh đừng… Nha… Đừng xoa bóp!"
Lạc Khâu Bạch ngưỡng cổ há mồm thở dốc, toàn thân phiếm hồng, ý thức được mình phát ra thanh âm quá lớn, nhanh chóng đem đầu chôn vào gối đầu, nhấc chân đá y, “Có cái gì hảo kiểm tra! Mới vừa gặp mặt anh không thể làm chuyện khác sao!?"
Rất mất thể diện … Hắn không nguyện ý nói tới đề tài cấm kỵ, Kỳ Phong lại không muốn nói nhiều lần.
Thanh âm của hắn lơ mơ, bọc một tầng hơi nước ướt sũng, toàn thân Kỳ Phong tình triều mênh mông, lại cố nén xúc động, đột nhiên dừng lại động tác, một cái bắt được cổ Lạc Khâu Bạch, buộc hắn đối diện mình.
Lạc Khâu Bạch bị chon ở gối đầu, khóe mắt đã nhiễm đỏ, trán thấm một tầng mồ hôi, môi yên hồng, Kỳ Phong không hề chớp mắt nhìn hắn, vừa mở miệng thế nhưng mang theo điểm ủy khuất, “… Em không nhớ anh…"
Nếu em nhớ anh, khẳng định đã sớm tách chân ra ở trên giường chờ anh.
Biểu tình yếu thế cực độ hiếm thấy, làm tim Lạc Khâu Bạch đột nhiên mềm nhũn, “Em không…"
“Vậy em nhớ anh sao?" Kỳ Phong híp mắt hỏi hắn, chính là tựa hồ cũng không vội “Anh rất nhớ em, anh mỗi ngày đều nghĩ, muốn nhìn thấy em hẳn là như thế nào X em, em làm anh nghẹn một năm, không tin em sờ sờ đi."
Đại gia hỏa cứng rắn lập tức đụng vào tay Lạc Khâu Bạch, y oán giận trừng mắt, ủy ủy khuất khuất lầu bầu, “Đều tại em."
Ba chữ rơi xuống đất, tiếp không đợi Lạc Khâu Bạch kịp phản ứng lại đột nhiên tách ra chân hắn, đem mình đỉnh đi vào.
“Ách a!" Lạc Khâu Bạch kịch liệt run lên một chút, thân thể bị phá khai cảm giác quá mức tiên minh, hắn không kìm lòng nổi ngửa cổ kêu rên.
Cấm dục lâu như vậy, thân thể đã sớm khôi phục khẩn trí, kích cỡ của đại gia hỏa làm cho người ta sợ hãi toàn bộ tiến vào, trực tiếp đem hắn từ đầu tới đuôi xuyên qua.
Kỳ Phong giống dã thú bị giam hãm rốt cục ra khỏi ***g, phát ra tiếng thở nhẹ nhàng vui vẻ.
Y hoãn một chút, rút ra một chút, tiếp lại từ đầu tới đuôi tiến vào.
Hai người đồng thời run rẩy một chút, Lạc Khâu Bạch thở dốc, một bàn tay gắt gao mà bắt lấy bả vai Kỳ Phong.
“Rất… Lớn … Anh trước đừng động, em chậm rãi…"
Bị bổ ra cảm giác mang theo đau đớn, tiên minh tựa như lần đầu tiên, Kỳ Phong nhíu lông mày, gợi lên một tia ác liệt tươi cười, “Hài tử đều sinh rồi, như thế nào sẽ đau?"
“Con mẹ nó anh đừng… Thúi lắm!" Cũng không phải dùng chỗ này sinh đương nhiên sẽ đau! Huống chi anh không nhìn nhìn mình to thế nào, này mẹ nó là gia hỏa nhân loại nên có sao?!
Lạc Khâu Bạch hung hăng trừng y, lại không biết mình giờ phút này ánh mắt ướt sũng mang theo đỏ ửng, nhướng mày nháy mắt câu dẫn, trực tiếp làmhô hấp của Kỳ Phong thô lên vài phần.
Y thầm mắng một tiếng, thắt lưng mạnh mẽ trừu vân, kiên thạch mỗi một lần tiến vào, không hề bảo lưu rút ra, tốc độ lại nhanh, như là đem chờ đợi một năm này tất cả đều bổ trở về.
“A a! Ân… Chậm, chậm một chút!" Lạc Khâu Bạch bị đau phát ra một chuỗi kêu rên, phù dung câu nháy mắt cất cao đối với kí chủ lực cũng không có ảnh hưởng bởi vì thời gian mà biến mất, giờ phút này lần thứ hai tiến vào Kỳ Phong như được tưới một thùng dầu sôi.
Mẹ, luôn mồm nói đau, còn liên tiếp kêu y chậm một chút, vậy em đừng phát ra thanh âm ác liệt như vậy a!
Thê tử của y hoàn toàn là đang lạt mềm buộc chặt, thể chất đều thay đổi, bính chút liền nổi trên mặt nước, hoàn hảo ý tứ yêu cầu này kia, thật tưởng người chồng này đoán không ra sao?
Kỳ Phong hừ một tiếng, ánh mắt xích hồng một mảnh, cánh tay tinh tráng rắn chắc một phen nắm lấy thắt lưng Lạc Khâu Bạch, buộc hắn ngồi ở trên người mình, đột nhiên biến hóa tư thế, Lạc Khâu Bạch bởi vì trọng lực, lập tức quỳ gối trên giường, hung hăng mà đem thạch khối nuốt sâu vào bên trong.
“A ——!"
Lạc Khâu Bạch bén nhọn kêu một tiếng, cảm thấy mình cũng bị chia làm hai cánh, cơ bắp toàn thân kịch liệt co rút lại.
“Câm miệng!" Kỳ Phong bị hắn kêu thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng, thê tử của y rốt cuộc sao có thể *** đãng như vậy!
“Em gọi lớn tiếng như vậy, lúc này không sợ Đoàn Đoàn nghe thấy được?"
Lạc Khâu Bạch mới vừa rồi bị gây sức ép, nhất thời nhịn không được, lúc này đột nhiên nhớ tới con mình ngay cách vách, hai người bọn họ làm ba ba thế nhưng lại làm bừa như vậy, nháy mắt mất thể diện hận không thể tự sát, đưa tay che miệng lại, thân thể cũng khống chế không được co rút lại.
Kỳ Phong bị kẹp đến nỗi phải hít một ngụm khí, vỗ mông Lạc Khâu Bạch một chút, quát lớn, “Đừng chặt như vậy!"
Vừa rồi trong nháy mắt, y thiếu chút nữa bị phù dung khép chết.
Rất đáng giận … Thê tử của y quả thực so với trước kia còn lợi hại hơn, đây là thể chất sau khi biến hóa phù dung câu nội mị sao?
Y hít một hơi, càng thêm dùng sức đỉnh lên trên, cánh tay lại đem Lạc Khâu Bạch dùng sức áp xuống, làm hai người mỗi một lần kết hợp cũng giống như hoả tinh địa cầu.
Cổ họng Lạc Khâu Bạch đều ách, lúc ban đầu không thích ứng, thân thể thơm ngọt vô pháp ngôn thuyết, đem toàn thân của hắn nhiễm hồng, phía trước đã sớm hưng phấn thẳng tắp, Kỳ Phong mỗi một lần chớp lên đều va chạm tiểu huyệt.
Thạch khối tinh chuẩn trạc đến thân thể của hắn, ra vào, như trào ra từng đạo điện lưu, tứ chi toàn thân.
Phía trước dâng trào đã ướt rối tinh rối mù, mặt sau phát ra tiếng nước tư tư, vọng trong phòng.
Kỳ Phong cắn bờ môi của hắn, đem nơi kết hợp giữa hai bộ vịvẽ loạn, trầm giọng nói, “Nhìn em kìa, *** đãng như vậy, một năm này em không làm bừa? Còn nói một năm không quan hệ, không quan hệ có thể bính một chút em mẫn cảm thành như vậy?"
Y vừa nói một bên dùng sức hướng về phía trước, họa vòng trong thân thể Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch kêu lên một tiếng đau đớn, hung hăng trừng y, “Thả anh … Chó má!"
Kỳ Phong kỳ thật đã sớm biết kết quả, nhưng muốn nghe chính miệng của thê tử nói ra, cố nén xúc động, ngạnh sinh đem của mình trừu đi ra
“Anh không tin."
Lạc Khâu Bạch bị y gây sức ép hốc mắt đều đỏ, cổ họng phát khô, toàn thân như treo ở giữa không trung, mắt thấy đã muốn đỉnh, lại ngạnh sinh sinh bị kéo xuống dưới tư vị rất không xong.
Hắn hai mắt một bế, cúi người ôm cổ đại điểu quái, ách cổ họng, mặt toàn đỏ, “Chỉ có anh…"
Kỳ Phong tim đập thình thịch, bị thê tử câu dẫn toàn thân nóng bỏng, nhưng lỗ tai vẫn hồng, làm bộ khinh thường hừ một tiếng, “Này ai biết, dù sao anh đcũng chỉ ngạnh với em, em lại không có quái bệnh, sao không tìm ai."
Lạc Khâu Bạch mất thể diện càng thêm lợi hại, nghẹn nửa ngày mới thốt ra một câu, “Kỳ thật… Em đối với những người khác cũng không phản ứng."
Kỳ Phong cực lực ngăn chặn khóe miệng, như cũ than mặt, Lạc Khâu Bạch nói, “Em cũng không biết là xảy ra chuyện gì… Dù sao, từ khi lần đó tại ôn tuyền với anh… Kia cái gì, em đối những người khác ngay cả nhìn một cái hứng thú cũng bị mất."
“Tại nước Mỹ một năm này, em một chút tâm tư cũng không có, em cũng hoài nghi có phải em bịanh áp bức thành lãnh cảm, còn cố ý xem phim, kết quả vẫn là…"
“Vẫn là không được?" Kỳ Phong nhíu lông mày.
“Ân"Mặt của Lạc Khâu Bạch càng đỏ hơn.
“Có dùng những đạo cụ loạn thất bát tao chơi đùa không?"
“Kỳ Phong!" Lạc Khâu Bạch đỏ mặt tía tai, đã nhìn ra Kỳ Phong cố ý làm khó dễ, nghĩ đến nam nhân trên giường sẽ trở nên ác liệt như vậy, hắn nhịn không được đá y một cước, “Anh rốt cuộc làm hay không? Nhanh đi, đừng vô nghĩa như vậy!"
Vừa dứt lời, hai đùi của Lạc Khâu Bạch đã bị Kỳ Phong nâng lên, sau đó thạch khối lửa nóng lại một lần kiên định lại hung ác đỉnh tiến vào.
“Ân a…" Lạc Khâu Bạch phát ra một tiếng kêu rên xen vào thống khổ cùng thoải mái, từ góc độ kia hắn có thể nhìn thấy đầy đủ Kỳ Phong tiến vào như thế nào.
Rất mất thể diện … Hắn vội vàng nhắm mắt lại.
Kỳ Phong lại quặc trụ cằm, không cho hắn nhắm mắt, hung ác hôn xuống, càng cường lực lần lượt khởi xướng công kích mãnh liệt, khàn khàn nói, “Cho nên về sau em chỉ có thể lên giường với anh, chỉ có anh mới là nhục thược của em."
Lạc Khâu Bạch mơ hồ nghe được “Nhục thược"từ ngữ cổ quái, không kịp phản ứng, đã bị Kỳ Phong kéo vào vực sâu.
Khi lên cao trào, Kỳ Phong gầm nhẹ, Lạc Khâu Bạch đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất đáng sợ, hắn đến bây giờ còn không hiểu được Đoàn Đoàn là như thế nào tới, nếu làm nữa sẽ không… ?
Nghĩ đến khả năng này, mặt của hắn nhất thời biến sắc, cuống quít chống đẩy, “Kỳ Phong lấy ra đi! Không thể… Ân… Lộng đi vào! Lấy ra!"
“Anh nói có thể là có thể!" Kỳ Phong quát lớn một câu, đè lại Lạc Khâu Bạch, mãnh liệt va chạm về phía mẫn cảm, Lạc Khâu Bạch kêu la, ngăn chặn thanh âm khàn khàn mềm dẻo của hắn, đem hắn gắt gao mà ôm vào trong ngực, ách lên tiếng, “Khâu Bạch, em nói lúc này đây em còn có thể sinh một đứa nữa không?"
Một câu trạc đến tử huyệt của Lạc Khâu Bạch, hắn toàn thân run run, thế nhưng cứ như vậy phóng thích ra.
Bạch quang hiện ra trước mắt, Kỳ Phong bị thê tử hung hăng giảo trụ, dã thú gào thét một tiếng, Lạc Khâu Bạch thất thần, đem chất lỏng hỏa nóng quán đầy thân thể hắn…
***
Đều nói từ xa nhập kiệm khó, từ kiệm nhập xa dịch, ý là từ tên khất cái thành mập mạp là chuyện rất dễ dàng, nhưng đem cơm một năm không ănăn xong trong một buổi tối, ai mẹ nó chịu được!?
Cả một đêm, Kỳ Phong tựa như uống thuốc, biến đổi đa dạng gây sức ép hắn, từ trên giường làm lên trên ghế, lại từ trên cửa làm lên trên giường, như là đem uất hận một năm xuất ra trên người hắn, thẳng đến không trung hơi hơi sáng mới rốt cục buông tay.
Lạc Khâu Bạch mệt đến cơ hồ tắt thở, cuối cùng một lần bị tràn ngập, hắn hai mắt tối sầm ngủ.
Giờ phút này, dương quang minh mị tiến vào trong bức màn, vẩy vào trên giường, Lạc Khâu Bạch chậm rãi chuyển tỉnh, cúi đầu nhìn cánh tay bên hông mình, mới nhớ tới hành vi phóng đãng đêm qua, lúc này trên mặt có điểm không nhịn được.
Nói như thế nào hắn ngay từ đầu còn không đồng ý, kiên quyết chống lại, kết quả bị mỹ nhân kế của đại điểu quái dụ hoặc, cuối cùng còn mất thể diện nói gì đó “Em chỉ có thể lên giường với anh, những người khác đều không có cảm giác" linh tinh ăn nói khùng điên, hai đại nam nhân, cách vách là tiểu hài tử, không biết xấu hổ lăn cả đêm, thật sự là… Thực xin lỗi “Ba ba" xưng hô này.
Đều do đại điểu quái!
Lạc Khâu Bạch bĩu môi, lặng lẽ mà nghiêng thân mình nằm ở bên cạnh Kỳ Phong.
Nam nhân ngủ, cùng một năm trước giống như đúc, buông xuống khuôn mặt lạnh như băng cùng tính tình biệt nữu cổ quái, y ngủ giống như hài tử, lông mi nồng đậm chỉnh tề sắp hàng, khuôn mặt kiên nghị, thân thể tinh tráng quang lõa được thái dương chiếu xuống, mỗi khối cơ bắp đều mê người như vậy.
Khuôn mặt này đã lâu lắm không gặp, trước kia chỉ có thể nhớ, vuốt phẳng ảnh chụp, nhưng hiện tại nam nhân cứ như vậy trầm ổn nằm ở đây, thời gian một năm chia lìa dài lâu cũng đột nhiên trở nên bé nhỏ không đáng kể.
Chỗ này không có người biết hắn là Lạc Khâu Bạch, cũng không có ai sẽ ngăn cản hắn cùng người nam nhân này cùng một chỗ, California cho phép đồng tính kết hôn, cho nên bọn họ tay nắm tay đi dưới ánh mặt trời, cũng không có ai sẽ nói ba nói bốn.
Ân… Như vậy thật tốt, như vậy liền không thể tốt hơn.
Lạc Khâu Bạch hít một hơi, cảm thấy mình đạt được tân sinh, nhịn không được vươn tay lặng lẽ mà vẽ ngũ quan bề ngoài của nam nhân, từ mi cốt bình thẳng đến mũi phẳng phiu, đều nói mũi nam nhân không thẳng thắn cùng phía dưới kia một căn lớn nhỏcó quan hệ trực tiếp, thực hiển nhiên đại điểu quái đầy đủ xác minh đạo lý này.
Lạc Khâu Bạch cười trộm, đầu ngón tay rơi xuống môi hơi mím của Kỳ Phong, trong lòng vừa động, trộm hôn một cái.
Chỉ cho phép anh đánh lén sao? Em cũng sẽ.
Lạc Khâu Bạch chưa kịp chiếm tiện nghi của “Mỹ nhân" mà đắc chí, một cánh tay cốt sắt đột nhiên hướng đến, không đợi hắn kịp phản ứng, đã đem hắn đặt ở trên giường, tiếp một tòa “Cao sơn"ép hắn.
“Em mỗi ngày trừ bỏ câu dẫn còn sẽ làm việc khác sao?" Kỳ Phong tức giận mở miệng, thanh âm khàn khàn, ánh mắt thâm thúy sáng quắc, lỗ tai lại lộ ra một chút hồng.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp bừng tỉnh đại ngộ, “Kháo, anh giả bộ ngủ!"
Kỳ Phong từ trong xoang mũi không mặn không nhạt phát ra một tiếng hừ lạnh, “Là ánh mắt *** đãng của em nhìn anh không thể nhịn được nữa mới tỉnh lại."
“Vậy anh không theo ý emđã mở mắt sao?" Lạc Khâu Bạch miết miệng.
“Đó là bởi vì anh muốn nhìn xem em chuẩn bị dùng thủ đoạn ác liệt gì đến câu dẫn anh, không được sao?" Kỳ Phong than mặt nhướng mày, thanh âm lại không tự giác nâng lên vài phần, chứng minhy lo lắng không đủ, Lạc Khâu Bạch đã thăm dò rồi.
“Được được được, là em câu dẫn anh, vậy anh có thể đè lên không? Em thích bị anh áp đến tắt thở."
Kỳ Phong không phản ứng hắn, song chưởng vừa thu lại, đem hắn kéo vào trong ngực, tiếp nhét vào chăn, tựa hồ chuẩn bị ôm Lạc Khâu Bạch ngủ.
Hai người gắt gao dính nhau, Lạc Khâu Bạch vốn định chê cười y gây sức ép một đêm, còn không có thể lực, kết quả không đợi mở miệng cũng cảm giác được sau huyệtbị một thứ cứng rắn trạc lên.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt một chút, tiếp kịp phản ứng đó là cái gì, tiếp trên mặt một trận hồng một trận xanh, “Con mẹ nó anh… Tại sao lại… Lại?"
Trước kia bất lực, hiện tại nhất cử liền cương một ngày một đêm, tương phản này có thể yêu cầu ly hôn không!?
“Còn không phải bởi vì em." Kỳ Phong lãnh mặt hừ một tiếng, lại đỉnh tới trước một chút, tiếp đầu gối tách ra hai chân Lạc Khâu Bạch đi vào.
“… Lần này tại sao lại là em?"Em đều phối hợp cả đêm, anh còn muốn như thế nào nữa? Lạc Khâu Bạch dở khóc dở cười.
Kỳ Phong không vui nhíu mày, thê tử của y ngốc sao, loại chuyện này còn cần hỏi lại một lần.
“Anh nói, anh chỉ thạch lên với em, đây không phải là trách nhiệm của em sao? Em đốt hỏa, đương nhiên là em phải dập lửa, đừng nghĩ trốn tránh trách nhiệm."
Lạc Khâu Bạch bật cười, “Coi như xong, ngày hôm qua anh ở trong phòng vệ sinh làm cái gì, thật nghĩ em không biết? Khi đó em cũng không ở bên cạnh anh? Ôi, không phải là DIY sao, em cũng sẽ không nói anh xuất quỹ, anh có cái gì ngại ngùng."
Kỳ Phong lập tức ngồi xuống, sắc mặt nóng nảy, lãnh mặt nghẹn trong chốc lát mới mở miệng, “Em còn dám nói xạo! Nếu không bởi vì em hát*** đãng như vậy, còn cố ý tham gia kỳ thi, anh sẽ bởi vì em phù dung câu chết tiệt ở trong trường học liền làm chuyện mất mặt như vậy sao!"
Một câu nói kia, mỗi một chữ Lạc Khâu Bạch đều có thể hiểu được, nhưng ghé vào đồng thời làm hắn không hiểu?
“Chờ một chút… Cái gì gọi là ‘Em phù dung câu chết tiệt’ ? Phù dung câu là cái quỷ gì?"
Kỳ Phong cương một chút, tiếp xốc lên chăn liền xuống giường, một bộ hoàn toàn không chuẩn bị tiếp tục giao lưu.
“Uy uy, anh tại sao lại trốn tránh vấn đề? Kỳ Phong, hỏi thì phải đáp, kháo, anh đi nhanh như vậy làm gì."
Lạc Khâu Bạch tổng cảm thấy chuyện này có mờ ám, đặc biệt lỗ tai của Kỳ Phong đều đỏ, tuyệt đối là có vấn đề.
Hắn xốc lên chăn muốn đuổi kịp, kết quả lại quên chính mình ngày hôm qua bị gây sức ép cả một đêm, hai đùi mới vừa buông xuống giường, tiếp nhuyễn giống mì sợi, thắt lưng một trận toan ma, hắn nhịn không được “Ân…" Đau hô một tiếng.
Lúc này đông đông đông tiếng bước chân đột nhiên truyền đến, Kỳ Phong tức giận tiêu sái lại đây, nóng nảy đem hắn ôm ở trên giường, tiếp lỗ tai đỏ hơn, “Đều nói em không cần phát ra thanh âm *** đãng như vậy! Em rốt cuộc muốn anh nói mấy lần! Emkhông phải còn muốn ai X?"
Đại gia hỏa phía dưới kia gần Lạc Khâu Bạch, lúc này đã kiều đến lão cao, thực hiển nhiên đã bị kích thích.
“Tê… Em buồn bực, này cùng thanh âm của em có cái gì quan hệ?" Lạc Khâu Bạch một bên xoa thắt lưng, một bên quay đầu lại cùng Kỳ Phong nói chuyện.
Kết quả mắt mở trừng trừng nhìn ngoạn ý kia dùng mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng lại trướng vài phần, đỉnh đều thấm ra trọc dịch.
Trong lúc nhất thời Lạc Khâu Bạch có chút bối rối, “Điều này sao hồi…"
“Không cho nói chuyện với nó!" Kỳ Phong càng thêm chật vật.
Lạc Khâu Bạch sửng sốt tiếp tựa hồ có chút kịp phản ứng, “Anh vẫn luôn nói thanh âm của em đối với anh có ảnh hưởng, còn nói em là phù dung câu, kia phù dung câu cùng thanh âm lại có cái gì quan hệ sao?"
Kỳ Phong bị chọc giận, toàn thân buộc chặt, hô hấp dồn dập, tức giận trừng mắt nhìn Lạc Khâu Bạch, khô cằn nói, “Phù dung câu là một loại danh khí, chuyên môn câu dẫn nam nhân, chính là em!"
Lạc Khâu Bạch lúc này trợn tròn mắt.
Này mẹ nó lại là chỗ nào phong kiến mê tín? Câu dẫn nam nhân cái muội anh!
Lời của editor: Anh Phong biến thái quá!
Tác giả :
Doanh Triệt Thệ Tuyết