Cự Tinh Chi Danh Khí Lô Đỉnh
Chương 50
CHƯƠNG 50
Một đêm kia, người xem trước TV đều trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm “Cảnh hôn môi"trên màn ảnh không kịp phản ứng, sau đó quảng cáo hiện lên.
Dựa theo lệ thường, nửa giờ sẽ có năm phút đồng hồ quảng cáo, nhưng lúc này quảng cáo phải kéo dài, ước chừng 15 phút, cũng không có dấu hiệu bắt đầu chương trình.
Cùng lúc đó, điện thoại của chương trìnhgặp bão, tỉ lệ xem ảnh chụp trong nháy mắt, tăng vọt năm sáu lần.
Trước màn ảnh, ảnh chụp kia bị phóng đại, mặc dù cũng không rõ ràng, nhưng liếc mắt một cái có thể nhìn ra hai người trong hình đúng là Lạc Khâu Bạch đang nổi lên gần đây, còn có ảnh đế Mạnh Lương Thần.
Trong lúc nhất thời, internet nổ tung, mà không khí trong hiện trường ngưng trệ tới cực điểm, âm nhạc vào giờ khắc này cũng dừng lại, ánh mắt mọi người đều dừng trên người Lạc Khâu Bạch, ánh mắt khiếp sợ, tìm tòi nghiên cứu, bát quái, chán ghét giống nhưlưỡi dao phóng vào hai người.
Dưới đài Trịnh Hoài Giang cùng người đại diện của Mạnh Lương Thần, kinh nghiệm đầy mình, giờ khắc này cũng trầm xuống. Phát sóng trực tiếp kiêng kị nhất là việc sửa chữa kịch bản lâm thời, không tôn trọng người xem, cũng cực độ thương tổn khách quý, mặc dù Vương Thần là người sản xuất chương trình, ai cho ông ta lá gan lớn như vậy làm ra loại chuyện này!?
Trịnh Hoài Giang phẫn nộ chạy đến hậu trường lý luận với đạo diễn, cường ngạnh chặt đứt chương trình, trước tiên phát quảng cáo, không còn cách nào khác để ngăn chặn chuyện đã xảy ra vừa rồi, người này trước kia tất cung tất kính với anh ta, cũng không dám khó xử nghệ sĩ Tinh Huy, cũng không biết đột nhiên tại sao vì tăng tỉ lệ người xem, kiên quyết không chịu nhận lỗi, trong lúc nhất thời hậu trường một mảnh đại loạn.
Mà chương trình trước sân khấu phải tiếp tục, Trịnh Hoài Giang cùng nhân viên trong Tinh Huy đã bắt đầu tìm đường lui, nhưng bọn họ cũng không có cách nào trong nháy mắt xóa sạch trí nhớ người xem, lúc này dùng sức mạnh xóa hết ảnh chụp, cũng sẽ làm người ta cảm thấy giấu đầu hở đuôi, ngược lại sẽ làm sự tình càng thêm lâm vào cục diện bế tắc.
Thời gian từng giây từng phút đi qua, 15 phút can thiệp đều không đủ, lại càng không thể chấm dứt chương trình, đèn sáng lên trên sân khấu, chiếu sáng khuôn mặt Lạc Khâu Bạch, chương trình vô luận như thế nào đều phải tiến hành.
Trịnh Hoài Giang gắt gao nhìn chằm chằm hắn, muốn nói: Lạc Khâu Bạch, kế tiếp cậu muốn làm như thế nào?
Âm nhạc vang lên, Vương Thần cười tủm tỉm nói, “Hoan nghênh trở lại, nơi này là chương trình mỗi tuần không thể bỏ qua 《Ngu nhạc tối tiền tuyến》!"
“Trên sân khấu chúng ta đang nhắc tới chuyện tình ái của các vị minh tinh, Khâu Bạch nhắc tới mình vẫn coi trọng việc thật lòng, chuyện này cùng ảnh chụp với Lương Thầncó phải nằm trong phạm trù này?"
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trên ghế cao, hai tay ở trong quần gắt gao nắm chặt, trong lòng đã rất tức giận, lúc này vẫn tươi cười.
Thất thố vừa rồi khi nhìn thấy ảnh chụp trong nháy mắt hoàn toàn bị che dấu, hắn biết giờ này khắc này có thể cứu hắn chỉ có chính mình.
Vuốt cằm, hắn nhìn màn hình lớn cười gật gật đầu, “Này trình độ photoshop cũng không tồi a, sao lại tìm được hay vậy, khiến cho tôi thiếu chút nữa cho là mình thật sự yêu Mạnh ca."
“Bất quá Mạnh ảnh đế, anh có nghe thấy không, võng hữu nói hai ta là ‘Chân ái’, rất không đáng tin đi? Cười chết tôi, ha ha…"
Nói xong hắn vỗ vỗ bả vai Mạnh Lương Thần, khi cười ánh mắt đều mị hoặc, hoàn toàn nhìn không ra một tia run sợ.
Mà bên cạnh Mạnh Lương Thần sắc mặt không thể tốt hơn so với hắn, tuy rằng trên mặt vẫn phong độ, nhưng hai người nhận thức nhiều năm như vậy, đã sớm quen thuộc ánh mắt của nhau, Mạnh Lương Thần chớp lên ánh mắt, thực hiển nhiên khiếp sợ không thể so với Lạc Khâu Bạch, giờ này khắc này, bọn họ thành châu chấu đứng trên sợi dây.
“Vi sư không chiếm được tâm đồ nhi, võng hữu đều thay tôibất bình, nhìn một cái, hình ảnh của hai ta đã như vậy, điều này có phải chân ái?"
Hai người kẻ xướng người hoạ, mặt không đổi sắc, trước màn ảnh bọn họ tỏ ra bộ dáng huynh đệ, hoàn toàn đem “Cảnh hôn môi"này trở thành chuyện vui để trêu chọc.
Tâm tình cùng vẻ mặt của Lạc Khâu Bạch hoàn toàn tương phản, lúc này trong lòng bàn tay toàn bộ đều là mồ hôi, sau lưng cũng thấm ra mồ hôi lạnh. Ngày ấy trong quán cà phê hai người gặp mặt, vốn là bí mật, Mạnh Lương Thần lại là người có thanh danh, nếu đây là phóng viên cố ý chụp, sẽ không chờ đến hiện tại mới tuôn ra.
Thực rõ ràng, có người ở sau lưng hạ độc thủ, mà scandal này một khi bị lộ ra, Mạnh Lương Thần cũng sẽ bị tha xuống nước, đây đối với hắn ta không tốt chút nào, cho nên Lạc Khâu Bạch tin tưởng chuyện mổ gà lấy trứng, tuyệt đối sẽ không phải hắn ta làm, nhưng rốt cuộc là ai, tại nơi đầu sóng ngọn gió gièm pha như vậy, mục đích của người đó rốt cuộc là Mạnh Lương Thần, hay là… Hắn Lạc Khâu Bạch! ?
Diệp Thừa không nói lời nào, nhìn Lạc Khâu Bạch, đột nhiên sáp lên, vẻ mặt không cam nguyện lầu bầu, “Thần ca, anh cũng quá không phúc hậu! Tôi mới là CP chính quy với Khâu Bạch, võng hữu lại không photoshop ảnh chụp hai chúng tôi đã thương tổn trái tim tôi, anh còn muốn kích thích tôi, tuyệt đối là cố ý!"
Diệp Thừa nói chuyện hi hi ha ha không đứng đắn, trên Weibo cũng thường xuyên nói Lạc Khâu Bạch cái này cái kia, rất nhiều người xem cũng biết hai người bọn họ là hảo huynh đệ, lúc này anh ta vừa mở miệng, tương đương ám chỉ Mạnh Lương Thần cùng Lạc Khâu Bạch cũng là quan hệ huynh đệ, vô hình chung cũng giúp Lạc Khâu Bạch một phen.
“Uy uy, cẩu hoàng đế ngươi đủ rồi, ngày đó người đăng ảnh chụp chúng ta không phải ngươi sao?"
Lạc Khâu Bạch đùa Diệp Thừa một hơi, ba diễn viên chính hi hi ha ha, anh một câu tôi một câu, hóa mục nát vi, làm đảo điên không khí hiện trường cứng ngắc khiếp sợ, dưới đài tiểu cô nương nhìn ba đại nam nhân công khai bán hủ, nhịn không được kích động mà ngao ngao gọi, không khí cũng bị đẩy về phía cao trào.
Lúc này, người xem mới kịp phản ứng, cái gọi là cảnh hôn môi kỳ thật lại là chiêu trò tăng tỉ lệ người xem?
Có một số việc chính là như vậy, giả cũng là thật thì thật cũng là giả, bạn càng che che lấp ngậm miệng không nói, ngược lại càng người ta cảm thấy bên trong có Càn Khôn, nếu không nói gì, ngược lại làm ngườita cảm thấy không phải thật.
Đôi mắt tam giác của Vương thần hiện lên tinh quang, ý vị sâu sa nhìn Lạc Khâu Bạch, không tái dây dưa vấn đề này, ngược lại cười khoát tay nói, “Này đều là võng hữu, tôi lại nằm trên đầu súng, bất quá không có việc gì, tôn chỉ của chương trình là vì minh tinh, mà lộ ra chân tướng, người xem nói có đúng không?"
Nhất hô bá ứng, hiện trường phi thường náo nhiệt, vừa rồi ảnh chụp kia giống như cục đá giữa sông, tuy rằng chỉ là bọt nước, thanh âm lại nghe được rất nhỏ, sau khi phân đoạn vấn đáp chấm dứt, khán giả đã không chú ý chuyện vừa rồi, nhưng khi âm nhạc vang lên, ngón tay Lạc Khâu Bạch vẫn còn run, dạ dày lại gào thét, trong lòng không thoải mái.
Ngồi vào xe Trịnh Hoài Giang, hắn thở phào một hơi, mỏi mệt nhắm mắt lại.
Trịnh Hoài Giang vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Vất vả cho cậu, vừa rồi tôi thật sợ cậu trên đónếu hơi vô ý sẽ bị nắm chắc nhược điểm, may mắn cậu biểu hiện phi thường xuất sắc. Vương Thần kia vì muốn tăng tỉ lệ người xem cả chuyện này cũng làm được, Tinh Huy sẽ không tha thứ cho ông ta, cậu đừng quá lo lắng, thả lỏng tâm tình đi, bây giờ về nhà trước, hay ăn một chút gì?"
Lạc Khâu Bạch lắc lắc đầu, nhắm mắt lại nửa ngày mới nói một câu, “Là thật …"
“Cái gì thật?"
“Tôi nói… Tôi cùng Mạnh Lương Thần là thật, trước khi biết Kỳ Phong…"
Tay lái Trịnh Hoài Giang lung lay, đầu xe thiếu chút nữa đụng vào cột điện, anh ta mãnh liệt quay đầu lại, không dám tin, nhưng lại rất nhanh trấn định xuống dưới, nhu nhu thái dương nói, “Cho nên lần này không phải tin đồn vô căn cứ, cậu ngày đó thật sự cùng Mạnh Lương Thần hôn môi!?"
Lạc Khâu Bạch hít một hơi, tự giễu đem chuyện lúc trước hắn gặp Mạnh Lương Thần trong quán cà phê nói ra, “Buồn cười, tôi rõ ràng là đi theo hắn ta nhất đao lưỡng đoạn (đoạn tuyệt), trong mắt người khác, liền thành lén lút hẹn hò. Tôi cũng thật sự là ngốc, ngày đó như thế nào đầu óc bị động kinh hẹn hắn ta ra gặp mặt!"
Trịnh Hoài Giang cũng ý thức được tính nghiêm trọng, nếu ảnh chụp là thật, vậy chứng minh Lạc Khâu Bạch bị người ta chụp hình, vậy hôm nay việc ảnh chụp bị photoshop là không đúng.
“Nhớ kỹ, cậu bây giờ trở về nhà, vài ngày tới tôi sẽ giúp cậu hủy công tác, nếu không có chuyện gì đặc biệt cậu đừng ra ngoài, tôi sẽ lập tức về công ty cùng phòng PR thương lượng bước tiếp theo, nếu gặp phải phóng viên, nhất định nhớ rõ đừng nói gì cả."
Lạc Khâu Bạch gật đầu, không nói thêm, nhưng bàn tay vẫn đổ mồ hôi, sau lưng cũng lạnh cả người.
Khi về đến nhà, trời đã tối đen, trước khi kết thúc chương trình, trên internet và truyền thông đã đưa tin kinh thiên động địa, các diễn đàn lớncũng tranh luận, bất quá hiện tại đã an tĩnh không ít, thực hiển nhiên phòng PR của Tinh Huy đã bắt đầu hành động.
Nhưng trong lòng Lạc Khâu Bạch vẫn có dự cảm bất hảo, tra tấn làm hắn đứng ngồi không yên, một trong phòng trống rỗng, đi tới đi lui chỉ có tiếng bước chân của mình, lúc này hắn có cảm giác không có Kỳ Phong ở nhà lạitrống rỗng như vậy, lạnh lẽo như vậy.
Hắn không biết Kỳ Phong đã thấy tin tức này chưa, có thể nổi trận lôi đình không, nhưng hắn cũng đã bắt đầu tưởng tượng ra bộ dáng của nam nhân.
Chỉ cần nghe một chút thanh âm cũng được a, ít nhất so với một mình hắn ngồi ở trong phòng tối đen miên man suy nghĩ cũng an tâm nhiều.
Lạc Khâu Bạch nhịn không được lấy điện thoại di động ra bấm dãy số quen thuộc, ống nghe truyền đến tiếng máy móc “Thực xin lỗi, số điện thoại bạn gọi hiện không liên lạc được".
Hắn cười khổ một tiếng, đúng rồi, từ S thị đến Italy cũng mười mấy tiếng, đại điểu quái hiện tại phỏng chừng còn ở trên máy bay?
Vậy cũng tốt, ít nhất y sẽ không nhìn thấy mấy chuyện loạn thất bát tao này, sự tình sẽ càng ngày càng lớn, hắn phải xử lý tốt, đến lúc đó Kỳ Phong trở về, nhất định sẽ gió êm sóng lặng, hết thảy cũng giống như chưa phát sinh.
Bên tai truyền đến thanh âm"Đô đô đô", Lạc Khâu Bạchcúp di động.
Dù sao sự tình cũng đã xảy ra, hắn cũng không tin, mấy ảnh chụp này có thể làm hắn cùng đường!
Rạng sáng một ngày tháng 5.
Truyền thông đã in ấn báo chí cùng tạp chí, Hôm qua 《Ngu nhạc tối tiền tuyến》 đào ra scandal của Mạnh Lương Thần cùng Lạc Khâu Bạch kỳ thật ai cũng không tin là thật, chương trình giải trí mà, chủ yếu sẽ phóng đại, huống chi đây cũng là một thủ đoạn, các phóng viên cũng không nghĩ nhiều, dùng mấy tin tức này làm mánh lới, cũng chỉ sơ lược nội dung cụ thể.
Nhưng sau khi báo chí được in ấn, bọn họ lại nhận đđược bưu kiện từ giới võng hữu.
Bưu kiện là hai đoạn băng ghi hình, một trong số đó là cảnh trong một quán cà phê, 1 phút30 giây sau, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần xuất hiện trong màn ảnh, hai người ngồi đối diện, tuy rằng nghe không được thanh âm, nhưng có thể nhìn thấy hai người thân mật.
Đoạn băng thứ hai, lại là bụi hoa ven đường trước cửa quán cà phê Khẩu Bắc, Mạnh Lương Thần đuổi theo ôm Lạc Khâu Bạch, hai người cũng không biết nói cái gì đó, chẳng được bao lâu thì xuất hiện cảnh tượng như trong ảnh chụp.
Hai đoạn video như vậy, trực tiếp làmgiới truyền thông bùng nổ, chương trình hôm qua, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần nói “Cảnh hôn môi"chỉ là võng hữu photoshop, nhưng hiện tại cả video đều đã có, thực hiển nhiên hai người ngày hôm qua nói dối!
Một người là ảnh đế danh tiếng vô cùng tốt, lại nhiều năm không có bạn gái.
Một ngườiđang đứng giữa đầu ngọn gió, trước đó không lâu còn dính scandal"Đồng tính bao dưỡng “.
Hai người đồng thời diễn vai Nhạc Triêu Ca, Mạnh Lương Thần đóng vai người thầm mến đồ đệ trong tân bản, nếu tin tức là thật, không thua gì một trái bom nguyên tử trong giới giải trí.
Tin tức này tới thật sự là quá nhanh quá mạnh, các tiểu thuyết gia đam mỹ thậm chí không kịp viết bản thảo, lên Weibo lan truyền video.
Hai đoạn video nàyđăng lên lúc trời còn chưa sáng, bùng nổ toàn bộ internet, đông đảo võng hữu điên cuồng đăng lại, mắng chửi, xem náo nhiệt, ồn ào … Tóm lại loạn thành một đoàn.
Lạc Khâu Bạch bị chuông điện thoại di động điên cuồng oanh tạc đánh thức, đêm qua hắn chờ điện thoại của Kỳ Phong, kết quả không đợi được điện thoại, mình ngược lại nắm di động ngủ.
Di động liên tục không ngừng rung lên, đến nỗi hết pin, hắn vội vàng sạc, tưởng Kỳ Phong đến Italy rồi, kết quả tất cả đều là người đại diện, phóng viên, đạo diễn, bằng hữu, nhà sản xuất… Hộp thư cũng bị đủ loại truy vấn chuyện hắn cùng Mạnh Lương Thần.
Lúc này điện thoại của Trịnh Hoài Giang lại reo lên, hắn vừa nghe lập tức thiên toàn địa chuyển.
Tay chân run rẩy mở ra máy tính, trên mạng hỗn loạn làm da đầu hắn run lên, quả nhiên việc nên tới vẫn tới, ngày hôm qua Vương Thần làm khó dễ chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay mới là bão táp!
“Mẹ nó, Vương Thần bên kia rõ ràng là bị mua chuộc, công ty tra không được bọn họ là do ai chỉ thị, ngày hôm qua chỉ là lời dẫn, dẫn đến sự tình hôm nay, rõ ràng là nhắm vào cậu!"
Lạc Khâu Bạch nhìn hai đoạn video, toàn thân lạnh run, khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh.
Lúc này nếu hắn còn không rõ, quả thực liền thành ngốc tử.
Ngày hôm qua Vương Thần đưa ra cái gọi là “Cảnh hôn môi" hỏi hắn vấn đề nan giải như thế, hắn có trả lời như thế nào cũng đều là sai. Nếu thừa nhận ảnh chụp là thật, chẳng khác nào thừa nhận quan hệ của hắn cùng Mạnh Lương Thần, nếu như nói ảnh chụp là giả, hôm nay hai đoạn video này, trước mặt mọi người là nói dối, công chúng càng bất mãn, đây quả thực là bức hắn vào ngõ cụt!
Hít một hơi, hắn bình ổn cảm xúc, mặc kệ tình trạng tệ như thế nào, hắn không thể ngồi chờ chết, mặc kệ là ai ở sau lưng đâm hắn, hắn cũng không thể dễ dàng thỏa hiệp.
Hắn nhanh chóng mở miệng, “Trịnh lão sư, mời họp báo đi, thật hay giả, trong tay bọn họ có thể nắm chứng cứ đơn giản chỉ làtôi và Mạnh Lương Thần lén lút gặp mặt, tôi có thể đi tìm phục vụ bàn trong quán cà phê, giải thích giữa chúng tôi căn bản không có gì."
“Họp báo nhất định sẽ mở, nhưng hiện tại phải làm chính là khống chế lời đồn trên mạng, bây giờ phải tìm Kỳ Phong, đại thiếu gia nói một câu, vấn đề gì của cậu đều giải quyết được, việc còn lạiđể tôi xử lý."
Nhắc tới Kỳ Phong, Lạc Khâu Bạch ách thanh.
Hắn ăn ngay nói thật nói Kỳ Phong đi công tác, căn bản không ở nhà, Trịnh Hoài Giang mắng một tiếng “Này con mẹ nó rốt cuộc là ai chọn lúc này hạ độc thủ!", tiếp anh ta dặn dò Lạc Khâu Bạch vài câu, liền vội vàng cùng công ty tiếp tục thương lượng kế hoạch.
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trên ghế sô pha, Phong Phong béo nằm trên đùi hắn.
Đã qua một ngày một đêm, Kỳ Phong vì cái gì vẫn không có tin tức gì? Trước kia chưa bao giờ như vậy, y đến tột cùng đi nơi nào?
Nghĩ đến Kỳ Phong hiện giờ không có tin tức, cho dù là bên ngoài nháo đến ồn ào huyên náo cỡ nào.
Cầm di động gọi, thủy chung không có ai nghe, trong ống nghe vẫn luôn là tiếng tút tút.
Bên ngoài phóng viên đang chờ, bọn họ cầm trường thương đoản pháo, tùy thời tùy chỗ đều phải đem hắn ăn tươi nuốt sống.
Lạc Khâu Bạch phi thường bất an, đem Phong Phong ôm vào trong ngực, gửi tin nhắn cho Kỳ Phong【Anh đến Italy chưa, sao không nghe điện thoại? Em ở đây rất tốt, anh bên kia thuận lợi không? : )】
Hắn muốn nói một câu 【 Kỳ Phong, giúp em】, nhưng ngón tay nhất đốn, có lẽ Kỳ Phong nếu biết chuyện nhất định sẽ không chút do dự trở về, nhưng hắn không thể mỗi lần gặp chuyện đều dựa vào Kỳ Phong, so với scandal của mình, hắn kỳ càng hy vọng Kỳ Phong ở nước ngoài bình an thuận lợi, không buồn phiền như ở nhà.
Tin nhắn giống như chìm vào biển rộng, vẫn không có hồi âm, một dấu chấm câu đều không có.
Kỳ Phong ở nước ngoài, ngồi trong phòng hội nghị, cơ hồ phiền chán nhìn đồng sự thao thao bất tuyệt.
Đó là lão quỷ hồng mao, mặc âu phục đủ màu sắc và hoa văn, dùng ngôn ngữ Italy y nghe không hiểu, trao đổi một ngày, vẫn không ra kết quả.
Kỳ Phong nhíu mày, luôn luôn nhìn đồng hồ, phiên dịch lần thứ ba nói, “Chris tiên sinh nói, tập đoàn tài chính Côn Luân lần trước cung cấp vải dệt có lượng foóc-man-đê-hít quá mức, chúng ta phải bồi thường cho họ, nếu không không có cách nào tiếp tục hợp tác."
“Thứ nhất, thuốc nhuộm của Côn Luân toàn bộ đều cao hơn tiêu chuẩn quốc tế, chúng tôi vẫn luôn chú y an toàn, không có khả năng tồn tại foóc-man-đê-hít quá mức, Chris tiên sinh nói chuyện phải có chứng cớ, không có chứng cớ thỉnh ngài không cần càn quấy. Thứ hai, thời giờ của tôi có hạn, nếu ngàicòn dây dưa foóc-man-đê-hít nữa, như vậy tôi sẽ không ở lại đây, khi nào ngài nguyện ý theo tôi nói chuyện làm ăn, tôi sẽ tự đến."
“Không không, Kỳ tiên sinh, lần này chúng ta trao đổi có đề cập đến bí mật thương nghiệp, anh đã thấy được thiết kế mới nhất, chúng tôi có nghĩa vụ vì phẩm bài mà giữ bí mật, thỉnh Kỳ tiên sinh an tâm một chút chớ nóng giận, chúng ta đang nói chuyện hợp tác? Hôm nay phải nói chuyện làm ăn trước, Kỳ tiên sinh hẳn là nên tôn trọng luật lệ chức nghiệp của chúng tôi, không được tùy ý ra vào."
Vòng tới vòng lui, hồng mao quỷ vẫn lải nhải những lời này, bởi vì lĩnh vực mà Côn Luân hợp tác với bọn họ là định chế, cho nên công trường cũng được thiết lập tại nông thôn, nhân viên phi thường tập trung, cơ hồ thợ may trước kia đều không cùng ngoại giới giao lưu, một khi tiến vào phòng hội nghị, máy móc gì cũng không thể mang theo, chỉ có thể giao cho nhân viên canh giữ ở công trường.
Hoàn cảnh như vậy làm Kỳ Phong phi thường không vui, may mà không có triển khai, nếu không phải để phẩm bài này của Kỳ gia tiến vào chiếm giữ thị trường Italy, y đã sớm chạy lấy người.
Y đã một ngày một đêm không gọi điện thoại cho thê tử, trong lòng thật sự lo lắng, trên máy bay không thể gọi còn chưa tính, chờ máy bay đáp xuống, di động lại bị quản gia quăng xuống hồ, căn bản không cách nào dùng.
Y vốn định dùng điện thoại công cộng, kết quả lại không nhớ được số, đến nhà xưởng, càng thêm không có thời gian gọi cho Lạc Khâu Bạch, đành phải đem di động cùng SIMgiao cho quản gia đứng ngoài công trường đem đi sửa chữa.
Nghĩ đến việc này, y nhu nhu thái dương, lại một lần đưa tay nhìn đồng hồ, đơn giản còn có 5 tiếng nữatrời sẽ tối, y phải giải quyết xong trước khi trời tối, sớm giải quyết hồng mao quỷ, rời đi cái nơi quỷ quái cả điện thoại cũng không gọi được!
Scandal của Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần đến chiều đột nhiên có biết chuyển.
Mạnh Lương Thần cũng là vương bài của Tinh Huy, lúc này đột nhiên bị tính kế, hắn ta và Lạc Khâu Bạch đều gặp chuyện lớn, Tinh Huy thấy hai nghệ sĩ đang hồng bị tha xuống nước, không có khả năng ngồi yên, lão tổng Lý Khác thậm chí trực tiếp tự thân xuất mã tổ chức họp báo.
Ông thực hiểu được: Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần chẳng qua là bạn bèbí mật gặp nhau, cái gọi là Mạnh Lương Thần đuổi theo “Ôm lấy" Lạc Khâu Bạch, còn có cảnh"Hôn môi"của hai người căn bản là góc độ quay thôi, có người cố ý vu oan hãm hại, cũng ám chỉ đây là đối thủ cạnh tranh của《 Tà dương ca 》, Tinh Huy phải có trách nhiệm truy tố pháp luật vụ việc này.
Nghe xong lời này, có phóng viên nghi ngờ, Lạc Khâu Bạch hai lần bị dính mác"Đồng tính", hắn rốt cuộc có phải đồng tính hay không?
Lý Khác lắc lắc đầu, “Đây là việc tư của nghệ sĩ, cùng họp báo lần này không có liên quan, huống hồ, cũng bởi vì hắn diễn một vai nam nhân hữu tình nghĩa khí, có thể cho rằng hắn là đồng tính? Đúng là trò cười. Hồng thì gặp thị phi nhiều, hắn có thể bị chửi bới, có thể được ca ngợi, danh tiếng là con dao 2 lưỡi, các vị cũngkhông phải người trong cuộc làm sao biết hết được."
“Hai người đều là nghệ sĩ của Tinh Huy, công ty đương nhiên phải bảo vệ bọn họ, nói như vậy, có vài câu có thể xem là thật?"
Bên cạnh Trịnh Hoài Giang cười cười, “Vậy anh làm phóng viên, mục đích tới nơi này chính là hận không thể xác nhận hai người bọn họ là đồng tính luyến ái, mục đích như thế, không phải lànhìn một phía mà đánh giá toàn bộ sao? Làm việc phải có chứng cớ, tôi có chứng cớ, anh có sao?"
Nói xong hai vệ sĩ mang đến hai người bồi bàn ở quán cà phê hôm đó, đều có thể chứng minh, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần đích xác không có làm qua chuyện"Ôm chầm"&"Hôn môi".
Trong lúc nhất thời, phóng viên cũng tìm không ra chứng cớ khác có thể xác định hai người là đồng tính, sôi nổi hỏi, “Nếu chân tướng quý công ty giải thích là như vậy, như vậy ngày hôm qua hai người trên《Ngu nhạc tối tiền tuyến》, vì cái gì không ăn ngay nói thật, ngược lại nói hình ảnh là do photoshop?"
Trịnh Hoài Giang đã sớm dự liệu được chuyện này, lúc này cười lạnh một tiếng, “Vốn chỉ là phóng đại chuyện’Hôn’, chuyện giả dối hư ảo như thế nào gọi là ăn ngay nói thật? Chẳng lẽ muốn nói, chúng tôichỉ đi uống cà phê, không làm chuyện này, đến lúc đó các vị xem chẳng phải là muốn hỏi: Đều cùng đi uống cà phê, nói chưa làm qua ai tin chứ? Tôi nghĩ các vị đều hiểu, huống chi là nghệ sĩ, nói chút ít để bảo vệ mình, không ảnh hưởng toàn cục thì không có gì đáng trách."
Một câu dẫn tới toàn trường cười to, tuy rằng cũng không phải tất cả mọi người tin tưởng Tinh Huy, nhưng không thể nghi ngờ hai vị bồi bàn xuất hiện, có thể rửa oan cho Lạc Khâu Bạch.
Trong lúc nhất thời, thảo luận trên mạng đều tiêu tán không ít, đại đa số người vẫn tin tưởng thanh danh cùng uy tín của Tinh Huy.
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trước TV, tâm tình ngày hôm nay có thể nói là thay đổi rất nhanh, lúc này rốt cục thấy được thắng lợi sau ánh rạng đông, thở phào một hơi, ôm Phong Phong béo hôn hai cái, nắm khuôn mặt béo của nó, lại nhớ đại điểu quái.
Lần này hữu kinh vô hiểm, cuối cùng tránh được một kiếp, chỉ hy vọng khi đại điểu quái về nước, lời đồn có thể bình ổn, nếu không nếu dựa theo tính tình cổ quái nóng nảy của tên kia, không chừng sẽ bùng nổ chiến tranh gia đình.
Khi tất cả mọi người cho rằng mọi chuyện đã xong, họp báo sắp kết thúc, một phóng viên ngồi ở cuối, đội mũ màu đen cùng kính râm đột nhiên mở miệng, “Đều nói Tinh Huy tốt, cũng sẽ không làm ra chuyện tổn hại cho người xem, nhưng lúc này lại có thể nói dối là có ý gì?"
Thanh âm không lớn, nhưng lại làm mọi người chú ý, Trịnh Hoài Giang nhíu mày, “Vị phóng viên này, những chuyện nên giải thích chúng tôiđã nói xong, anh có liều chết cũng không được gì đâu."
“Liều chết? Ha ha ha…" Người nọ đột nhiên cười ha hả, đột nhiên lấy ra một xấp ảnh chụp, bảo an không kịp ngăn cản tình huống này, mãnh liệt rơi trong không trung.
Ảnh chụp giống như tuyết trắng rơi khắp nơi, phóng viên đều theo bản năng chụp lấy, trong lúc nhất thời hiện trường loạn thành một đoàn.
Chợt nghe người nọ nói, “Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần không phải đồng tính luyến ái? Này mới là chân chính chê cười đi! Năm đó Tô Thanh Lưu còn chưa chết, hai người bọn họ liền ở cùng một chỗ, Lạc Khâu Bạch vẫn luôn là người thứ ba chen giữa Mạnh Lương Thần và Tô Thanh Lưu, hơn nữa, năm đó Tô Thanh Lưu chết cũng bởi vì hắn cố ý chen chân!"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người lúng túng, cúi đầu vừa thấy ảnh chụp, nhân vật chính đúng là ba người Lạc Khâu Bạch, Mạnh Lương Thần và Tô Thanh Lưu.
Trên ảnh chụp, là Mạnh Lương Thần tay trong tay với Tô Thanh Lưu đi dạo trong công viên, còn có ảnh Mạnh Lương Thần cầm ly kemđút cho Lạc Khâu Bạch, còn có ảnh chụp Lạc Khâu Bạch làm diễn viên phụ trong《 Tà dương ca 》…
Ba người, không hề nghi ngờ, ảnh chụp làm bằng chứng!
Cùng thời gian đó, toàn bộ internet đều tuôn ra tin tức kinh thiên động địa này, nếu hai đoạn video kia đã gây ra sóng to gió lớn, chuyện hiện tại quả thực muốn đem toàn bộ giới giải trí bùng nổ.
Mạnh Lương Thần cùng Tô Thanh Lưu không phải huynh đệ, mà là người yêu nhiều năm,《 Tà dương ca 》 nguyên lai là phim giả tình thật!
Nguyên lai Lạc Khâu Bạch đã sớm diễn qua《 Tà dương ca 》, biết rõ hai người là người yêu, còn cố ý chen chân, hiện tại lại còn diễn tân bản 《 Tà dương ca 》!
Tô Thanh Lưu năm đó chết bởi vì áp lực tinh thần quá lớn, nội tâm buồn khổ cô độc, mới lựa chọn nhảy lầu chấm dứt sinh mệnh, nguyên lai cùng Lạc Khâu Bạch có quan hệ!
…
Vô số lời đồn đãi nổ tung trên mạng, chuyện không thể khống chế được, dồn Lạc Khâu Bạch vào đường cùng.
Không, tôi không phải… Không phải người thứ ba!
Tôi không có chen chân!
Tôi không bức Tô Thanh Lưu chết!
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trước máy tính, toàn thân cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch, tay hắn không ngừng run, nhìn dòng chữ chói mắt trên màn ảnh, chỉ cảm thấy mình đang gặp ác mộng vô pháp tỉnh lại, mỗi khi hắn nhìn thấy ánh rạng đông, mới phát hiện ác mộng mới lại một lần buông xuống.
Hắn nâng đầu, che mắt lại, Phong Phong béo bên cạnh bị hắn dọa, không ngừng mà Miêu Miêu gọi.
Lạc Khâu Bạch rất lạnh, hắn cuộn mình trên ghế, lạnh đến phát run.
Hắn lúc này rất hy vọng Kỳ Phong có thể xuất hiện, chỉ cần một cái ôm chầm, nhưng… Không, cái gì cũng không có.
Trong phòng trống rỗng chỉ có một mình hắn, bên ngoài đều là phóng viên, hắn không dám bật đèn, cũng không thể phát ra âm thanh, như là bị thế giới vứt bỏ, chỉ còn lại có Phong Phong còn lại với hắn, nhưng hắn không muốn Phong Phong béo.
Trên thế giới không kín không kẽ, che dấu càng sâu, sẽ lưu lại dấu vết, Tô Thanh Lưu cùng Mạnh Lương Thần như thế, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần càng như thế.
Kết giao một năm, chưa bị ai phát hiện, thực bởi vì Lạc Khâu Bạch lúc ấy căn bản không ai chú ý, mà lúc đó địa vị của Mạnh Lương Thần lúc đó lại cao, phóng viên có chứng cớ cũng sẽ không dễ dàng lấy ra trêu chọc ảnh đế số một trong giới giải trí, cho nên chuyện vẫn luôn giấu diếm lâu như vậy.
Nhưng, giờ khắc này, không biết ai có năng lực lớn như vậy, có thể thu thập nhiều thứ linh linh như vậy, thế cho nên Lạc Khâu Bạch cũng quên, toàn bộ đều đăng lên trên mạng, trăm phương ngàn kế, không thể chờ đợi được, một ngày cũng chờ không nổi.
Trên mạng đã rất hỗn loạn, trên diễn đàn tuôn ra ảnh chụp, càng đưa tới vô số lời trách móc.
“Khó trách Lạc Khâu Bạch đóng được vai trọng yếu như Nhạc Triêu Ca nguyên lai không phải Kỳ gia để hắn đi cửa sau, mà là Mạnh Lương Thần giúp tiểu tam."
“Cũng không phải, công tử Kỳ gia phỏng chừng là dương đông kích tây, đừng quên Mạnh Lương Thần là người của Tinh Huy, đại ảnh đế an bài tân nhân vào công ty, Tinh Huy giúp đỡ hắn như vậy, nguyên lai dựa núi là vậy."
Kế tiếp võng hữu không ngừng đào ra, thậm chí có người tuôn ra ghi chép sức khỏe tinh thần của Tô Thanh Lưu ở Châu Âu, còn có một ít ảnh sinh hoạt của anh ta.
Ảnh chụp khi anh ta tiều tụy, sắc mặt khô vàng, mỗi ngày vào giáo đường nghe giảng đạo, rất tiều tụy.
“Thật đáng thương… Đi giáo đường nghe giảng đạo là để làm cho mình quên mất tra nam cùng tiểu tam đi? Chủ cũng cứu không được anh ta…"
Lúc Tô Thanh Lưu tinh thần yếu ớt nhất, có người tìm được ảnh chụp, Lạc Khâu Bạch vẻ mặt tươi cười đeo kính râm cùng Mạnh Lương Thần nói gì đó, thoạt nhìn mặt mày hồng hào, cả người đều tràn đầy hạnh phúc, hoàn toàn đối lập với Tô Thanh Lưu.
Người người đồng tình với kẻ yếu, mặc dù đó cũng không thật sự là chân tướng, cũng sẽ theo bản năng lựa chọn bảo vệ kẻ yếu.
Người chết vi tôn, người còn sống vĩnh viễn không thắng được người đã chết, Tô Thanh Lưu chết, thế cho nên mọi người đối với Lạc Khâu Bạch càng chán ghét cực độ.
Những ngườitrước đó nhìn thấy hắn cùng hài tử chơi đùa trên quảng cáo, họ nói cuộc đời họ chán ghét nhất là tiểu tam, lại càng chán ghét nam tiểu tam hơn, cuối cùng còn dựa vào điều này mà diễn nam chính, hại chết vợ cả, nhìn thấy quảng cáo của Lạc Khâu Bạch đều hận không thể lập tức đổi kênh.
Lạc Khâu Bạch nhìn màn hình trắng tinh, toàn thân đều chết lặng.
Hắn giống như không biết chữ Trung Quốc, nhìn chằm chằm những lời chửi rủa, rõ ràng xem hiểu, lại làm như không hiểu.
Trịnh Hoài Giang điện thoại tới tấp, cả Diệp Thừa cùng Sâm Xuyên bạn tốt đều đứngngồi không yên, không ngừng dùng tất cả phương thức liên lạc với hắn, nhưng Lạc Khâu Bạch thủy chung không nghe, ngồi ở trên ghế cầm di động, nhiều lần gọi cho Kỳ Phong.
Không ai nghe…
Như vĩnh viễn sẽ không nghe được điện thoại của y nữa.
Hắn không biết Kỳ Phong rốt cuộc có biết nơi này tột cùng chuyện gì xảy ra không, hay y cái gì cũng biết, cho nên mới triệt để thất vọng, cả điện thoại cũng không nghe .
“Miêu…"Phong Phong béo ỉu xìu ghé vào một bên, liếm tay hắn.
“Mày… Mày đói bụng? Tao đi làm đồ ăn cho mày." Lạc Khâu Bạch vô tri vô giác đứng lên, thiếu chút nữa trượt chân, dạ dày sông cuộn biển gầm, hắn buồn nôn choáng váng hoa mắt, chậm rãi ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Phong Phong béo tiến đến trước mặt hắn, ngửa đầu nhìn hắn, đột nhiên tiểu móng vuốt bị một giọt nước dính ướt.
Nó theo bản năng liếm liếm, thấy mằn mặn.
“Miêu?"
Phong Phong cọ hắn, Lạc Khâu Bạch vuốt đầu của nó, thanh âmcủa phù dung câu khàn khàn.
“Phong Phong, tao không phải người thứ ba… Tao không…"
“Anh đừng nóng giận … Có thể gọi điện thoại cho em không?"
“Em không phải cố ý giấu anh đi gặp Mạnh Lương Thần, ngày đó em chỉ muốn nói với hắn ta rõ ràng, em còn cho hắn ta nhìn nhẫn kim cương…"
Hắn lầm bầm lầu bầu, vùi đầu vào gối, toàn thân không có khí lực.
Lạc Khâu Bạch mày tỉnh lại một chút… Không phải chỉ là scandal sao! Có gì đặc biệt, con mẹ nó mày nhìn bộ dạng củamày đi! Hèn nhát! Ngu ngốc!
Hắn hít một hơi, ngẩng đầu lên, cẩn thận nghĩ gửi tin nhắn cho Kỳ Phong 【 Kỳ Phong, anh ở đâu ở Italy? Em muốn đi tìm anh】
Di động đã sớm đặt ở trên bàn, đột nhiên vang lên một chút, bên trong phòng họp, Kỳ Phong bị Chris cuốn lấy, còn dây dưa vấn đề foóc-man-đê-hít quá mức, ông ta cung cấp số liệu phân tích kỹ càng tỉ mỉ, Italy bên này Kỳ Phong không cách nào xử lý.
Ngoài cửa quản gia nhìn thoáng qua, cầm lấy di động thấy được tin nhắn của Lạc Khâu Bạch, không động thanh sắc, bấm xóa.
Vô thanh vô tức, không ai phát hiện.
Di động đột nhiên vang lên một chút, Lạc Khâu Bạch vội vàng nhìn thấy, lúc này đây đích thật là Kỳ Phong, chỉ có một câu 【 Rời khỏi giới giải trí, nếu không ly hôn 】
Lạc Khâu Bạch nhắm hai mắt lại, nửa ngày không ngẩng đầu lên.
Lúc này Trịnh Hoài Giang gọi tới, liên tục không ngừng , tựa hồ hắn không nghe sẽ tiếp tục gọi.
Lạc Khâu Bạch kéo kéo khóe miệng dùng sức nở nụ cười một chút, đưa tay nghe điện thoại.
Tiếp điện thoại đầu kia truyền đến tiếng gào thét: “Khâu Bạch, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Kỳ gia đột nhiên mở họp báo, muốn xóa bỏ thân phận người phát ngôn của cậu! Cậu cùng Kỳ Phong rốt cuộc làm sao vậy!?"
Lời của editor: Chắc chắn ông già Kỳ lão gia làm! Điên mất!
Một đêm kia, người xem trước TV đều trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm “Cảnh hôn môi"trên màn ảnh không kịp phản ứng, sau đó quảng cáo hiện lên.
Dựa theo lệ thường, nửa giờ sẽ có năm phút đồng hồ quảng cáo, nhưng lúc này quảng cáo phải kéo dài, ước chừng 15 phút, cũng không có dấu hiệu bắt đầu chương trình.
Cùng lúc đó, điện thoại của chương trìnhgặp bão, tỉ lệ xem ảnh chụp trong nháy mắt, tăng vọt năm sáu lần.
Trước màn ảnh, ảnh chụp kia bị phóng đại, mặc dù cũng không rõ ràng, nhưng liếc mắt một cái có thể nhìn ra hai người trong hình đúng là Lạc Khâu Bạch đang nổi lên gần đây, còn có ảnh đế Mạnh Lương Thần.
Trong lúc nhất thời, internet nổ tung, mà không khí trong hiện trường ngưng trệ tới cực điểm, âm nhạc vào giờ khắc này cũng dừng lại, ánh mắt mọi người đều dừng trên người Lạc Khâu Bạch, ánh mắt khiếp sợ, tìm tòi nghiên cứu, bát quái, chán ghét giống nhưlưỡi dao phóng vào hai người.
Dưới đài Trịnh Hoài Giang cùng người đại diện của Mạnh Lương Thần, kinh nghiệm đầy mình, giờ khắc này cũng trầm xuống. Phát sóng trực tiếp kiêng kị nhất là việc sửa chữa kịch bản lâm thời, không tôn trọng người xem, cũng cực độ thương tổn khách quý, mặc dù Vương Thần là người sản xuất chương trình, ai cho ông ta lá gan lớn như vậy làm ra loại chuyện này!?
Trịnh Hoài Giang phẫn nộ chạy đến hậu trường lý luận với đạo diễn, cường ngạnh chặt đứt chương trình, trước tiên phát quảng cáo, không còn cách nào khác để ngăn chặn chuyện đã xảy ra vừa rồi, người này trước kia tất cung tất kính với anh ta, cũng không dám khó xử nghệ sĩ Tinh Huy, cũng không biết đột nhiên tại sao vì tăng tỉ lệ người xem, kiên quyết không chịu nhận lỗi, trong lúc nhất thời hậu trường một mảnh đại loạn.
Mà chương trình trước sân khấu phải tiếp tục, Trịnh Hoài Giang cùng nhân viên trong Tinh Huy đã bắt đầu tìm đường lui, nhưng bọn họ cũng không có cách nào trong nháy mắt xóa sạch trí nhớ người xem, lúc này dùng sức mạnh xóa hết ảnh chụp, cũng sẽ làm người ta cảm thấy giấu đầu hở đuôi, ngược lại sẽ làm sự tình càng thêm lâm vào cục diện bế tắc.
Thời gian từng giây từng phút đi qua, 15 phút can thiệp đều không đủ, lại càng không thể chấm dứt chương trình, đèn sáng lên trên sân khấu, chiếu sáng khuôn mặt Lạc Khâu Bạch, chương trình vô luận như thế nào đều phải tiến hành.
Trịnh Hoài Giang gắt gao nhìn chằm chằm hắn, muốn nói: Lạc Khâu Bạch, kế tiếp cậu muốn làm như thế nào?
Âm nhạc vang lên, Vương Thần cười tủm tỉm nói, “Hoan nghênh trở lại, nơi này là chương trình mỗi tuần không thể bỏ qua 《Ngu nhạc tối tiền tuyến》!"
“Trên sân khấu chúng ta đang nhắc tới chuyện tình ái của các vị minh tinh, Khâu Bạch nhắc tới mình vẫn coi trọng việc thật lòng, chuyện này cùng ảnh chụp với Lương Thầncó phải nằm trong phạm trù này?"
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trên ghế cao, hai tay ở trong quần gắt gao nắm chặt, trong lòng đã rất tức giận, lúc này vẫn tươi cười.
Thất thố vừa rồi khi nhìn thấy ảnh chụp trong nháy mắt hoàn toàn bị che dấu, hắn biết giờ này khắc này có thể cứu hắn chỉ có chính mình.
Vuốt cằm, hắn nhìn màn hình lớn cười gật gật đầu, “Này trình độ photoshop cũng không tồi a, sao lại tìm được hay vậy, khiến cho tôi thiếu chút nữa cho là mình thật sự yêu Mạnh ca."
“Bất quá Mạnh ảnh đế, anh có nghe thấy không, võng hữu nói hai ta là ‘Chân ái’, rất không đáng tin đi? Cười chết tôi, ha ha…"
Nói xong hắn vỗ vỗ bả vai Mạnh Lương Thần, khi cười ánh mắt đều mị hoặc, hoàn toàn nhìn không ra một tia run sợ.
Mà bên cạnh Mạnh Lương Thần sắc mặt không thể tốt hơn so với hắn, tuy rằng trên mặt vẫn phong độ, nhưng hai người nhận thức nhiều năm như vậy, đã sớm quen thuộc ánh mắt của nhau, Mạnh Lương Thần chớp lên ánh mắt, thực hiển nhiên khiếp sợ không thể so với Lạc Khâu Bạch, giờ này khắc này, bọn họ thành châu chấu đứng trên sợi dây.
“Vi sư không chiếm được tâm đồ nhi, võng hữu đều thay tôibất bình, nhìn một cái, hình ảnh của hai ta đã như vậy, điều này có phải chân ái?"
Hai người kẻ xướng người hoạ, mặt không đổi sắc, trước màn ảnh bọn họ tỏ ra bộ dáng huynh đệ, hoàn toàn đem “Cảnh hôn môi"này trở thành chuyện vui để trêu chọc.
Tâm tình cùng vẻ mặt của Lạc Khâu Bạch hoàn toàn tương phản, lúc này trong lòng bàn tay toàn bộ đều là mồ hôi, sau lưng cũng thấm ra mồ hôi lạnh. Ngày ấy trong quán cà phê hai người gặp mặt, vốn là bí mật, Mạnh Lương Thần lại là người có thanh danh, nếu đây là phóng viên cố ý chụp, sẽ không chờ đến hiện tại mới tuôn ra.
Thực rõ ràng, có người ở sau lưng hạ độc thủ, mà scandal này một khi bị lộ ra, Mạnh Lương Thần cũng sẽ bị tha xuống nước, đây đối với hắn ta không tốt chút nào, cho nên Lạc Khâu Bạch tin tưởng chuyện mổ gà lấy trứng, tuyệt đối sẽ không phải hắn ta làm, nhưng rốt cuộc là ai, tại nơi đầu sóng ngọn gió gièm pha như vậy, mục đích của người đó rốt cuộc là Mạnh Lương Thần, hay là… Hắn Lạc Khâu Bạch! ?
Diệp Thừa không nói lời nào, nhìn Lạc Khâu Bạch, đột nhiên sáp lên, vẻ mặt không cam nguyện lầu bầu, “Thần ca, anh cũng quá không phúc hậu! Tôi mới là CP chính quy với Khâu Bạch, võng hữu lại không photoshop ảnh chụp hai chúng tôi đã thương tổn trái tim tôi, anh còn muốn kích thích tôi, tuyệt đối là cố ý!"
Diệp Thừa nói chuyện hi hi ha ha không đứng đắn, trên Weibo cũng thường xuyên nói Lạc Khâu Bạch cái này cái kia, rất nhiều người xem cũng biết hai người bọn họ là hảo huynh đệ, lúc này anh ta vừa mở miệng, tương đương ám chỉ Mạnh Lương Thần cùng Lạc Khâu Bạch cũng là quan hệ huynh đệ, vô hình chung cũng giúp Lạc Khâu Bạch một phen.
“Uy uy, cẩu hoàng đế ngươi đủ rồi, ngày đó người đăng ảnh chụp chúng ta không phải ngươi sao?"
Lạc Khâu Bạch đùa Diệp Thừa một hơi, ba diễn viên chính hi hi ha ha, anh một câu tôi một câu, hóa mục nát vi, làm đảo điên không khí hiện trường cứng ngắc khiếp sợ, dưới đài tiểu cô nương nhìn ba đại nam nhân công khai bán hủ, nhịn không được kích động mà ngao ngao gọi, không khí cũng bị đẩy về phía cao trào.
Lúc này, người xem mới kịp phản ứng, cái gọi là cảnh hôn môi kỳ thật lại là chiêu trò tăng tỉ lệ người xem?
Có một số việc chính là như vậy, giả cũng là thật thì thật cũng là giả, bạn càng che che lấp ngậm miệng không nói, ngược lại càng người ta cảm thấy bên trong có Càn Khôn, nếu không nói gì, ngược lại làm ngườita cảm thấy không phải thật.
Đôi mắt tam giác của Vương thần hiện lên tinh quang, ý vị sâu sa nhìn Lạc Khâu Bạch, không tái dây dưa vấn đề này, ngược lại cười khoát tay nói, “Này đều là võng hữu, tôi lại nằm trên đầu súng, bất quá không có việc gì, tôn chỉ của chương trình là vì minh tinh, mà lộ ra chân tướng, người xem nói có đúng không?"
Nhất hô bá ứng, hiện trường phi thường náo nhiệt, vừa rồi ảnh chụp kia giống như cục đá giữa sông, tuy rằng chỉ là bọt nước, thanh âm lại nghe được rất nhỏ, sau khi phân đoạn vấn đáp chấm dứt, khán giả đã không chú ý chuyện vừa rồi, nhưng khi âm nhạc vang lên, ngón tay Lạc Khâu Bạch vẫn còn run, dạ dày lại gào thét, trong lòng không thoải mái.
Ngồi vào xe Trịnh Hoài Giang, hắn thở phào một hơi, mỏi mệt nhắm mắt lại.
Trịnh Hoài Giang vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Vất vả cho cậu, vừa rồi tôi thật sợ cậu trên đónếu hơi vô ý sẽ bị nắm chắc nhược điểm, may mắn cậu biểu hiện phi thường xuất sắc. Vương Thần kia vì muốn tăng tỉ lệ người xem cả chuyện này cũng làm được, Tinh Huy sẽ không tha thứ cho ông ta, cậu đừng quá lo lắng, thả lỏng tâm tình đi, bây giờ về nhà trước, hay ăn một chút gì?"
Lạc Khâu Bạch lắc lắc đầu, nhắm mắt lại nửa ngày mới nói một câu, “Là thật …"
“Cái gì thật?"
“Tôi nói… Tôi cùng Mạnh Lương Thần là thật, trước khi biết Kỳ Phong…"
Tay lái Trịnh Hoài Giang lung lay, đầu xe thiếu chút nữa đụng vào cột điện, anh ta mãnh liệt quay đầu lại, không dám tin, nhưng lại rất nhanh trấn định xuống dưới, nhu nhu thái dương nói, “Cho nên lần này không phải tin đồn vô căn cứ, cậu ngày đó thật sự cùng Mạnh Lương Thần hôn môi!?"
Lạc Khâu Bạch hít một hơi, tự giễu đem chuyện lúc trước hắn gặp Mạnh Lương Thần trong quán cà phê nói ra, “Buồn cười, tôi rõ ràng là đi theo hắn ta nhất đao lưỡng đoạn (đoạn tuyệt), trong mắt người khác, liền thành lén lút hẹn hò. Tôi cũng thật sự là ngốc, ngày đó như thế nào đầu óc bị động kinh hẹn hắn ta ra gặp mặt!"
Trịnh Hoài Giang cũng ý thức được tính nghiêm trọng, nếu ảnh chụp là thật, vậy chứng minh Lạc Khâu Bạch bị người ta chụp hình, vậy hôm nay việc ảnh chụp bị photoshop là không đúng.
“Nhớ kỹ, cậu bây giờ trở về nhà, vài ngày tới tôi sẽ giúp cậu hủy công tác, nếu không có chuyện gì đặc biệt cậu đừng ra ngoài, tôi sẽ lập tức về công ty cùng phòng PR thương lượng bước tiếp theo, nếu gặp phải phóng viên, nhất định nhớ rõ đừng nói gì cả."
Lạc Khâu Bạch gật đầu, không nói thêm, nhưng bàn tay vẫn đổ mồ hôi, sau lưng cũng lạnh cả người.
Khi về đến nhà, trời đã tối đen, trước khi kết thúc chương trình, trên internet và truyền thông đã đưa tin kinh thiên động địa, các diễn đàn lớncũng tranh luận, bất quá hiện tại đã an tĩnh không ít, thực hiển nhiên phòng PR của Tinh Huy đã bắt đầu hành động.
Nhưng trong lòng Lạc Khâu Bạch vẫn có dự cảm bất hảo, tra tấn làm hắn đứng ngồi không yên, một trong phòng trống rỗng, đi tới đi lui chỉ có tiếng bước chân của mình, lúc này hắn có cảm giác không có Kỳ Phong ở nhà lạitrống rỗng như vậy, lạnh lẽo như vậy.
Hắn không biết Kỳ Phong đã thấy tin tức này chưa, có thể nổi trận lôi đình không, nhưng hắn cũng đã bắt đầu tưởng tượng ra bộ dáng của nam nhân.
Chỉ cần nghe một chút thanh âm cũng được a, ít nhất so với một mình hắn ngồi ở trong phòng tối đen miên man suy nghĩ cũng an tâm nhiều.
Lạc Khâu Bạch nhịn không được lấy điện thoại di động ra bấm dãy số quen thuộc, ống nghe truyền đến tiếng máy móc “Thực xin lỗi, số điện thoại bạn gọi hiện không liên lạc được".
Hắn cười khổ một tiếng, đúng rồi, từ S thị đến Italy cũng mười mấy tiếng, đại điểu quái hiện tại phỏng chừng còn ở trên máy bay?
Vậy cũng tốt, ít nhất y sẽ không nhìn thấy mấy chuyện loạn thất bát tao này, sự tình sẽ càng ngày càng lớn, hắn phải xử lý tốt, đến lúc đó Kỳ Phong trở về, nhất định sẽ gió êm sóng lặng, hết thảy cũng giống như chưa phát sinh.
Bên tai truyền đến thanh âm"Đô đô đô", Lạc Khâu Bạchcúp di động.
Dù sao sự tình cũng đã xảy ra, hắn cũng không tin, mấy ảnh chụp này có thể làm hắn cùng đường!
Rạng sáng một ngày tháng 5.
Truyền thông đã in ấn báo chí cùng tạp chí, Hôm qua 《Ngu nhạc tối tiền tuyến》 đào ra scandal của Mạnh Lương Thần cùng Lạc Khâu Bạch kỳ thật ai cũng không tin là thật, chương trình giải trí mà, chủ yếu sẽ phóng đại, huống chi đây cũng là một thủ đoạn, các phóng viên cũng không nghĩ nhiều, dùng mấy tin tức này làm mánh lới, cũng chỉ sơ lược nội dung cụ thể.
Nhưng sau khi báo chí được in ấn, bọn họ lại nhận đđược bưu kiện từ giới võng hữu.
Bưu kiện là hai đoạn băng ghi hình, một trong số đó là cảnh trong một quán cà phê, 1 phút30 giây sau, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần xuất hiện trong màn ảnh, hai người ngồi đối diện, tuy rằng nghe không được thanh âm, nhưng có thể nhìn thấy hai người thân mật.
Đoạn băng thứ hai, lại là bụi hoa ven đường trước cửa quán cà phê Khẩu Bắc, Mạnh Lương Thần đuổi theo ôm Lạc Khâu Bạch, hai người cũng không biết nói cái gì đó, chẳng được bao lâu thì xuất hiện cảnh tượng như trong ảnh chụp.
Hai đoạn video như vậy, trực tiếp làmgiới truyền thông bùng nổ, chương trình hôm qua, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần nói “Cảnh hôn môi"chỉ là võng hữu photoshop, nhưng hiện tại cả video đều đã có, thực hiển nhiên hai người ngày hôm qua nói dối!
Một người là ảnh đế danh tiếng vô cùng tốt, lại nhiều năm không có bạn gái.
Một ngườiđang đứng giữa đầu ngọn gió, trước đó không lâu còn dính scandal"Đồng tính bao dưỡng “.
Hai người đồng thời diễn vai Nhạc Triêu Ca, Mạnh Lương Thần đóng vai người thầm mến đồ đệ trong tân bản, nếu tin tức là thật, không thua gì một trái bom nguyên tử trong giới giải trí.
Tin tức này tới thật sự là quá nhanh quá mạnh, các tiểu thuyết gia đam mỹ thậm chí không kịp viết bản thảo, lên Weibo lan truyền video.
Hai đoạn video nàyđăng lên lúc trời còn chưa sáng, bùng nổ toàn bộ internet, đông đảo võng hữu điên cuồng đăng lại, mắng chửi, xem náo nhiệt, ồn ào … Tóm lại loạn thành một đoàn.
Lạc Khâu Bạch bị chuông điện thoại di động điên cuồng oanh tạc đánh thức, đêm qua hắn chờ điện thoại của Kỳ Phong, kết quả không đợi được điện thoại, mình ngược lại nắm di động ngủ.
Di động liên tục không ngừng rung lên, đến nỗi hết pin, hắn vội vàng sạc, tưởng Kỳ Phong đến Italy rồi, kết quả tất cả đều là người đại diện, phóng viên, đạo diễn, bằng hữu, nhà sản xuất… Hộp thư cũng bị đủ loại truy vấn chuyện hắn cùng Mạnh Lương Thần.
Lúc này điện thoại của Trịnh Hoài Giang lại reo lên, hắn vừa nghe lập tức thiên toàn địa chuyển.
Tay chân run rẩy mở ra máy tính, trên mạng hỗn loạn làm da đầu hắn run lên, quả nhiên việc nên tới vẫn tới, ngày hôm qua Vương Thần làm khó dễ chỉ là chuyện nhỏ, hôm nay mới là bão táp!
“Mẹ nó, Vương Thần bên kia rõ ràng là bị mua chuộc, công ty tra không được bọn họ là do ai chỉ thị, ngày hôm qua chỉ là lời dẫn, dẫn đến sự tình hôm nay, rõ ràng là nhắm vào cậu!"
Lạc Khâu Bạch nhìn hai đoạn video, toàn thân lạnh run, khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh.
Lúc này nếu hắn còn không rõ, quả thực liền thành ngốc tử.
Ngày hôm qua Vương Thần đưa ra cái gọi là “Cảnh hôn môi" hỏi hắn vấn đề nan giải như thế, hắn có trả lời như thế nào cũng đều là sai. Nếu thừa nhận ảnh chụp là thật, chẳng khác nào thừa nhận quan hệ của hắn cùng Mạnh Lương Thần, nếu như nói ảnh chụp là giả, hôm nay hai đoạn video này, trước mặt mọi người là nói dối, công chúng càng bất mãn, đây quả thực là bức hắn vào ngõ cụt!
Hít một hơi, hắn bình ổn cảm xúc, mặc kệ tình trạng tệ như thế nào, hắn không thể ngồi chờ chết, mặc kệ là ai ở sau lưng đâm hắn, hắn cũng không thể dễ dàng thỏa hiệp.
Hắn nhanh chóng mở miệng, “Trịnh lão sư, mời họp báo đi, thật hay giả, trong tay bọn họ có thể nắm chứng cứ đơn giản chỉ làtôi và Mạnh Lương Thần lén lút gặp mặt, tôi có thể đi tìm phục vụ bàn trong quán cà phê, giải thích giữa chúng tôi căn bản không có gì."
“Họp báo nhất định sẽ mở, nhưng hiện tại phải làm chính là khống chế lời đồn trên mạng, bây giờ phải tìm Kỳ Phong, đại thiếu gia nói một câu, vấn đề gì của cậu đều giải quyết được, việc còn lạiđể tôi xử lý."
Nhắc tới Kỳ Phong, Lạc Khâu Bạch ách thanh.
Hắn ăn ngay nói thật nói Kỳ Phong đi công tác, căn bản không ở nhà, Trịnh Hoài Giang mắng một tiếng “Này con mẹ nó rốt cuộc là ai chọn lúc này hạ độc thủ!", tiếp anh ta dặn dò Lạc Khâu Bạch vài câu, liền vội vàng cùng công ty tiếp tục thương lượng kế hoạch.
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trên ghế sô pha, Phong Phong béo nằm trên đùi hắn.
Đã qua một ngày một đêm, Kỳ Phong vì cái gì vẫn không có tin tức gì? Trước kia chưa bao giờ như vậy, y đến tột cùng đi nơi nào?
Nghĩ đến Kỳ Phong hiện giờ không có tin tức, cho dù là bên ngoài nháo đến ồn ào huyên náo cỡ nào.
Cầm di động gọi, thủy chung không có ai nghe, trong ống nghe vẫn luôn là tiếng tút tút.
Bên ngoài phóng viên đang chờ, bọn họ cầm trường thương đoản pháo, tùy thời tùy chỗ đều phải đem hắn ăn tươi nuốt sống.
Lạc Khâu Bạch phi thường bất an, đem Phong Phong ôm vào trong ngực, gửi tin nhắn cho Kỳ Phong【Anh đến Italy chưa, sao không nghe điện thoại? Em ở đây rất tốt, anh bên kia thuận lợi không? : )】
Hắn muốn nói một câu 【 Kỳ Phong, giúp em】, nhưng ngón tay nhất đốn, có lẽ Kỳ Phong nếu biết chuyện nhất định sẽ không chút do dự trở về, nhưng hắn không thể mỗi lần gặp chuyện đều dựa vào Kỳ Phong, so với scandal của mình, hắn kỳ càng hy vọng Kỳ Phong ở nước ngoài bình an thuận lợi, không buồn phiền như ở nhà.
Tin nhắn giống như chìm vào biển rộng, vẫn không có hồi âm, một dấu chấm câu đều không có.
Kỳ Phong ở nước ngoài, ngồi trong phòng hội nghị, cơ hồ phiền chán nhìn đồng sự thao thao bất tuyệt.
Đó là lão quỷ hồng mao, mặc âu phục đủ màu sắc và hoa văn, dùng ngôn ngữ Italy y nghe không hiểu, trao đổi một ngày, vẫn không ra kết quả.
Kỳ Phong nhíu mày, luôn luôn nhìn đồng hồ, phiên dịch lần thứ ba nói, “Chris tiên sinh nói, tập đoàn tài chính Côn Luân lần trước cung cấp vải dệt có lượng foóc-man-đê-hít quá mức, chúng ta phải bồi thường cho họ, nếu không không có cách nào tiếp tục hợp tác."
“Thứ nhất, thuốc nhuộm của Côn Luân toàn bộ đều cao hơn tiêu chuẩn quốc tế, chúng tôi vẫn luôn chú y an toàn, không có khả năng tồn tại foóc-man-đê-hít quá mức, Chris tiên sinh nói chuyện phải có chứng cớ, không có chứng cớ thỉnh ngài không cần càn quấy. Thứ hai, thời giờ của tôi có hạn, nếu ngàicòn dây dưa foóc-man-đê-hít nữa, như vậy tôi sẽ không ở lại đây, khi nào ngài nguyện ý theo tôi nói chuyện làm ăn, tôi sẽ tự đến."
“Không không, Kỳ tiên sinh, lần này chúng ta trao đổi có đề cập đến bí mật thương nghiệp, anh đã thấy được thiết kế mới nhất, chúng tôi có nghĩa vụ vì phẩm bài mà giữ bí mật, thỉnh Kỳ tiên sinh an tâm một chút chớ nóng giận, chúng ta đang nói chuyện hợp tác? Hôm nay phải nói chuyện làm ăn trước, Kỳ tiên sinh hẳn là nên tôn trọng luật lệ chức nghiệp của chúng tôi, không được tùy ý ra vào."
Vòng tới vòng lui, hồng mao quỷ vẫn lải nhải những lời này, bởi vì lĩnh vực mà Côn Luân hợp tác với bọn họ là định chế, cho nên công trường cũng được thiết lập tại nông thôn, nhân viên phi thường tập trung, cơ hồ thợ may trước kia đều không cùng ngoại giới giao lưu, một khi tiến vào phòng hội nghị, máy móc gì cũng không thể mang theo, chỉ có thể giao cho nhân viên canh giữ ở công trường.
Hoàn cảnh như vậy làm Kỳ Phong phi thường không vui, may mà không có triển khai, nếu không phải để phẩm bài này của Kỳ gia tiến vào chiếm giữ thị trường Italy, y đã sớm chạy lấy người.
Y đã một ngày một đêm không gọi điện thoại cho thê tử, trong lòng thật sự lo lắng, trên máy bay không thể gọi còn chưa tính, chờ máy bay đáp xuống, di động lại bị quản gia quăng xuống hồ, căn bản không cách nào dùng.
Y vốn định dùng điện thoại công cộng, kết quả lại không nhớ được số, đến nhà xưởng, càng thêm không có thời gian gọi cho Lạc Khâu Bạch, đành phải đem di động cùng SIMgiao cho quản gia đứng ngoài công trường đem đi sửa chữa.
Nghĩ đến việc này, y nhu nhu thái dương, lại một lần đưa tay nhìn đồng hồ, đơn giản còn có 5 tiếng nữatrời sẽ tối, y phải giải quyết xong trước khi trời tối, sớm giải quyết hồng mao quỷ, rời đi cái nơi quỷ quái cả điện thoại cũng không gọi được!
Scandal của Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần đến chiều đột nhiên có biết chuyển.
Mạnh Lương Thần cũng là vương bài của Tinh Huy, lúc này đột nhiên bị tính kế, hắn ta và Lạc Khâu Bạch đều gặp chuyện lớn, Tinh Huy thấy hai nghệ sĩ đang hồng bị tha xuống nước, không có khả năng ngồi yên, lão tổng Lý Khác thậm chí trực tiếp tự thân xuất mã tổ chức họp báo.
Ông thực hiểu được: Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần chẳng qua là bạn bèbí mật gặp nhau, cái gọi là Mạnh Lương Thần đuổi theo “Ôm lấy" Lạc Khâu Bạch, còn có cảnh"Hôn môi"của hai người căn bản là góc độ quay thôi, có người cố ý vu oan hãm hại, cũng ám chỉ đây là đối thủ cạnh tranh của《 Tà dương ca 》, Tinh Huy phải có trách nhiệm truy tố pháp luật vụ việc này.
Nghe xong lời này, có phóng viên nghi ngờ, Lạc Khâu Bạch hai lần bị dính mác"Đồng tính", hắn rốt cuộc có phải đồng tính hay không?
Lý Khác lắc lắc đầu, “Đây là việc tư của nghệ sĩ, cùng họp báo lần này không có liên quan, huống hồ, cũng bởi vì hắn diễn một vai nam nhân hữu tình nghĩa khí, có thể cho rằng hắn là đồng tính? Đúng là trò cười. Hồng thì gặp thị phi nhiều, hắn có thể bị chửi bới, có thể được ca ngợi, danh tiếng là con dao 2 lưỡi, các vị cũngkhông phải người trong cuộc làm sao biết hết được."
“Hai người đều là nghệ sĩ của Tinh Huy, công ty đương nhiên phải bảo vệ bọn họ, nói như vậy, có vài câu có thể xem là thật?"
Bên cạnh Trịnh Hoài Giang cười cười, “Vậy anh làm phóng viên, mục đích tới nơi này chính là hận không thể xác nhận hai người bọn họ là đồng tính luyến ái, mục đích như thế, không phải lànhìn một phía mà đánh giá toàn bộ sao? Làm việc phải có chứng cớ, tôi có chứng cớ, anh có sao?"
Nói xong hai vệ sĩ mang đến hai người bồi bàn ở quán cà phê hôm đó, đều có thể chứng minh, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần đích xác không có làm qua chuyện"Ôm chầm"&"Hôn môi".
Trong lúc nhất thời, phóng viên cũng tìm không ra chứng cớ khác có thể xác định hai người là đồng tính, sôi nổi hỏi, “Nếu chân tướng quý công ty giải thích là như vậy, như vậy ngày hôm qua hai người trên《Ngu nhạc tối tiền tuyến》, vì cái gì không ăn ngay nói thật, ngược lại nói hình ảnh là do photoshop?"
Trịnh Hoài Giang đã sớm dự liệu được chuyện này, lúc này cười lạnh một tiếng, “Vốn chỉ là phóng đại chuyện’Hôn’, chuyện giả dối hư ảo như thế nào gọi là ăn ngay nói thật? Chẳng lẽ muốn nói, chúng tôichỉ đi uống cà phê, không làm chuyện này, đến lúc đó các vị xem chẳng phải là muốn hỏi: Đều cùng đi uống cà phê, nói chưa làm qua ai tin chứ? Tôi nghĩ các vị đều hiểu, huống chi là nghệ sĩ, nói chút ít để bảo vệ mình, không ảnh hưởng toàn cục thì không có gì đáng trách."
Một câu dẫn tới toàn trường cười to, tuy rằng cũng không phải tất cả mọi người tin tưởng Tinh Huy, nhưng không thể nghi ngờ hai vị bồi bàn xuất hiện, có thể rửa oan cho Lạc Khâu Bạch.
Trong lúc nhất thời, thảo luận trên mạng đều tiêu tán không ít, đại đa số người vẫn tin tưởng thanh danh cùng uy tín của Tinh Huy.
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trước TV, tâm tình ngày hôm nay có thể nói là thay đổi rất nhanh, lúc này rốt cục thấy được thắng lợi sau ánh rạng đông, thở phào một hơi, ôm Phong Phong béo hôn hai cái, nắm khuôn mặt béo của nó, lại nhớ đại điểu quái.
Lần này hữu kinh vô hiểm, cuối cùng tránh được một kiếp, chỉ hy vọng khi đại điểu quái về nước, lời đồn có thể bình ổn, nếu không nếu dựa theo tính tình cổ quái nóng nảy của tên kia, không chừng sẽ bùng nổ chiến tranh gia đình.
Khi tất cả mọi người cho rằng mọi chuyện đã xong, họp báo sắp kết thúc, một phóng viên ngồi ở cuối, đội mũ màu đen cùng kính râm đột nhiên mở miệng, “Đều nói Tinh Huy tốt, cũng sẽ không làm ra chuyện tổn hại cho người xem, nhưng lúc này lại có thể nói dối là có ý gì?"
Thanh âm không lớn, nhưng lại làm mọi người chú ý, Trịnh Hoài Giang nhíu mày, “Vị phóng viên này, những chuyện nên giải thích chúng tôiđã nói xong, anh có liều chết cũng không được gì đâu."
“Liều chết? Ha ha ha…" Người nọ đột nhiên cười ha hả, đột nhiên lấy ra một xấp ảnh chụp, bảo an không kịp ngăn cản tình huống này, mãnh liệt rơi trong không trung.
Ảnh chụp giống như tuyết trắng rơi khắp nơi, phóng viên đều theo bản năng chụp lấy, trong lúc nhất thời hiện trường loạn thành một đoàn.
Chợt nghe người nọ nói, “Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần không phải đồng tính luyến ái? Này mới là chân chính chê cười đi! Năm đó Tô Thanh Lưu còn chưa chết, hai người bọn họ liền ở cùng một chỗ, Lạc Khâu Bạch vẫn luôn là người thứ ba chen giữa Mạnh Lương Thần và Tô Thanh Lưu, hơn nữa, năm đó Tô Thanh Lưu chết cũng bởi vì hắn cố ý chen chân!"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người lúng túng, cúi đầu vừa thấy ảnh chụp, nhân vật chính đúng là ba người Lạc Khâu Bạch, Mạnh Lương Thần và Tô Thanh Lưu.
Trên ảnh chụp, là Mạnh Lương Thần tay trong tay với Tô Thanh Lưu đi dạo trong công viên, còn có ảnh Mạnh Lương Thần cầm ly kemđút cho Lạc Khâu Bạch, còn có ảnh chụp Lạc Khâu Bạch làm diễn viên phụ trong《 Tà dương ca 》…
Ba người, không hề nghi ngờ, ảnh chụp làm bằng chứng!
Cùng thời gian đó, toàn bộ internet đều tuôn ra tin tức kinh thiên động địa này, nếu hai đoạn video kia đã gây ra sóng to gió lớn, chuyện hiện tại quả thực muốn đem toàn bộ giới giải trí bùng nổ.
Mạnh Lương Thần cùng Tô Thanh Lưu không phải huynh đệ, mà là người yêu nhiều năm,《 Tà dương ca 》 nguyên lai là phim giả tình thật!
Nguyên lai Lạc Khâu Bạch đã sớm diễn qua《 Tà dương ca 》, biết rõ hai người là người yêu, còn cố ý chen chân, hiện tại lại còn diễn tân bản 《 Tà dương ca 》!
Tô Thanh Lưu năm đó chết bởi vì áp lực tinh thần quá lớn, nội tâm buồn khổ cô độc, mới lựa chọn nhảy lầu chấm dứt sinh mệnh, nguyên lai cùng Lạc Khâu Bạch có quan hệ!
…
Vô số lời đồn đãi nổ tung trên mạng, chuyện không thể khống chế được, dồn Lạc Khâu Bạch vào đường cùng.
Không, tôi không phải… Không phải người thứ ba!
Tôi không có chen chân!
Tôi không bức Tô Thanh Lưu chết!
Lạc Khâu Bạch ngồi ở trước máy tính, toàn thân cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch, tay hắn không ngừng run, nhìn dòng chữ chói mắt trên màn ảnh, chỉ cảm thấy mình đang gặp ác mộng vô pháp tỉnh lại, mỗi khi hắn nhìn thấy ánh rạng đông, mới phát hiện ác mộng mới lại một lần buông xuống.
Hắn nâng đầu, che mắt lại, Phong Phong béo bên cạnh bị hắn dọa, không ngừng mà Miêu Miêu gọi.
Lạc Khâu Bạch rất lạnh, hắn cuộn mình trên ghế, lạnh đến phát run.
Hắn lúc này rất hy vọng Kỳ Phong có thể xuất hiện, chỉ cần một cái ôm chầm, nhưng… Không, cái gì cũng không có.
Trong phòng trống rỗng chỉ có một mình hắn, bên ngoài đều là phóng viên, hắn không dám bật đèn, cũng không thể phát ra âm thanh, như là bị thế giới vứt bỏ, chỉ còn lại có Phong Phong còn lại với hắn, nhưng hắn không muốn Phong Phong béo.
Trên thế giới không kín không kẽ, che dấu càng sâu, sẽ lưu lại dấu vết, Tô Thanh Lưu cùng Mạnh Lương Thần như thế, Lạc Khâu Bạch cùng Mạnh Lương Thần càng như thế.
Kết giao một năm, chưa bị ai phát hiện, thực bởi vì Lạc Khâu Bạch lúc ấy căn bản không ai chú ý, mà lúc đó địa vị của Mạnh Lương Thần lúc đó lại cao, phóng viên có chứng cớ cũng sẽ không dễ dàng lấy ra trêu chọc ảnh đế số một trong giới giải trí, cho nên chuyện vẫn luôn giấu diếm lâu như vậy.
Nhưng, giờ khắc này, không biết ai có năng lực lớn như vậy, có thể thu thập nhiều thứ linh linh như vậy, thế cho nên Lạc Khâu Bạch cũng quên, toàn bộ đều đăng lên trên mạng, trăm phương ngàn kế, không thể chờ đợi được, một ngày cũng chờ không nổi.
Trên mạng đã rất hỗn loạn, trên diễn đàn tuôn ra ảnh chụp, càng đưa tới vô số lời trách móc.
“Khó trách Lạc Khâu Bạch đóng được vai trọng yếu như Nhạc Triêu Ca nguyên lai không phải Kỳ gia để hắn đi cửa sau, mà là Mạnh Lương Thần giúp tiểu tam."
“Cũng không phải, công tử Kỳ gia phỏng chừng là dương đông kích tây, đừng quên Mạnh Lương Thần là người của Tinh Huy, đại ảnh đế an bài tân nhân vào công ty, Tinh Huy giúp đỡ hắn như vậy, nguyên lai dựa núi là vậy."
Kế tiếp võng hữu không ngừng đào ra, thậm chí có người tuôn ra ghi chép sức khỏe tinh thần của Tô Thanh Lưu ở Châu Âu, còn có một ít ảnh sinh hoạt của anh ta.
Ảnh chụp khi anh ta tiều tụy, sắc mặt khô vàng, mỗi ngày vào giáo đường nghe giảng đạo, rất tiều tụy.
“Thật đáng thương… Đi giáo đường nghe giảng đạo là để làm cho mình quên mất tra nam cùng tiểu tam đi? Chủ cũng cứu không được anh ta…"
Lúc Tô Thanh Lưu tinh thần yếu ớt nhất, có người tìm được ảnh chụp, Lạc Khâu Bạch vẻ mặt tươi cười đeo kính râm cùng Mạnh Lương Thần nói gì đó, thoạt nhìn mặt mày hồng hào, cả người đều tràn đầy hạnh phúc, hoàn toàn đối lập với Tô Thanh Lưu.
Người người đồng tình với kẻ yếu, mặc dù đó cũng không thật sự là chân tướng, cũng sẽ theo bản năng lựa chọn bảo vệ kẻ yếu.
Người chết vi tôn, người còn sống vĩnh viễn không thắng được người đã chết, Tô Thanh Lưu chết, thế cho nên mọi người đối với Lạc Khâu Bạch càng chán ghét cực độ.
Những ngườitrước đó nhìn thấy hắn cùng hài tử chơi đùa trên quảng cáo, họ nói cuộc đời họ chán ghét nhất là tiểu tam, lại càng chán ghét nam tiểu tam hơn, cuối cùng còn dựa vào điều này mà diễn nam chính, hại chết vợ cả, nhìn thấy quảng cáo của Lạc Khâu Bạch đều hận không thể lập tức đổi kênh.
Lạc Khâu Bạch nhìn màn hình trắng tinh, toàn thân đều chết lặng.
Hắn giống như không biết chữ Trung Quốc, nhìn chằm chằm những lời chửi rủa, rõ ràng xem hiểu, lại làm như không hiểu.
Trịnh Hoài Giang điện thoại tới tấp, cả Diệp Thừa cùng Sâm Xuyên bạn tốt đều đứngngồi không yên, không ngừng dùng tất cả phương thức liên lạc với hắn, nhưng Lạc Khâu Bạch thủy chung không nghe, ngồi ở trên ghế cầm di động, nhiều lần gọi cho Kỳ Phong.
Không ai nghe…
Như vĩnh viễn sẽ không nghe được điện thoại của y nữa.
Hắn không biết Kỳ Phong rốt cuộc có biết nơi này tột cùng chuyện gì xảy ra không, hay y cái gì cũng biết, cho nên mới triệt để thất vọng, cả điện thoại cũng không nghe .
“Miêu…"Phong Phong béo ỉu xìu ghé vào một bên, liếm tay hắn.
“Mày… Mày đói bụng? Tao đi làm đồ ăn cho mày." Lạc Khâu Bạch vô tri vô giác đứng lên, thiếu chút nữa trượt chân, dạ dày sông cuộn biển gầm, hắn buồn nôn choáng váng hoa mắt, chậm rãi ngồi chồm hổm trên mặt đất.
Phong Phong béo tiến đến trước mặt hắn, ngửa đầu nhìn hắn, đột nhiên tiểu móng vuốt bị một giọt nước dính ướt.
Nó theo bản năng liếm liếm, thấy mằn mặn.
“Miêu?"
Phong Phong cọ hắn, Lạc Khâu Bạch vuốt đầu của nó, thanh âmcủa phù dung câu khàn khàn.
“Phong Phong, tao không phải người thứ ba… Tao không…"
“Anh đừng nóng giận … Có thể gọi điện thoại cho em không?"
“Em không phải cố ý giấu anh đi gặp Mạnh Lương Thần, ngày đó em chỉ muốn nói với hắn ta rõ ràng, em còn cho hắn ta nhìn nhẫn kim cương…"
Hắn lầm bầm lầu bầu, vùi đầu vào gối, toàn thân không có khí lực.
Lạc Khâu Bạch mày tỉnh lại một chút… Không phải chỉ là scandal sao! Có gì đặc biệt, con mẹ nó mày nhìn bộ dạng củamày đi! Hèn nhát! Ngu ngốc!
Hắn hít một hơi, ngẩng đầu lên, cẩn thận nghĩ gửi tin nhắn cho Kỳ Phong 【 Kỳ Phong, anh ở đâu ở Italy? Em muốn đi tìm anh】
Di động đã sớm đặt ở trên bàn, đột nhiên vang lên một chút, bên trong phòng họp, Kỳ Phong bị Chris cuốn lấy, còn dây dưa vấn đề foóc-man-đê-hít quá mức, ông ta cung cấp số liệu phân tích kỹ càng tỉ mỉ, Italy bên này Kỳ Phong không cách nào xử lý.
Ngoài cửa quản gia nhìn thoáng qua, cầm lấy di động thấy được tin nhắn của Lạc Khâu Bạch, không động thanh sắc, bấm xóa.
Vô thanh vô tức, không ai phát hiện.
Di động đột nhiên vang lên một chút, Lạc Khâu Bạch vội vàng nhìn thấy, lúc này đây đích thật là Kỳ Phong, chỉ có một câu 【 Rời khỏi giới giải trí, nếu không ly hôn 】
Lạc Khâu Bạch nhắm hai mắt lại, nửa ngày không ngẩng đầu lên.
Lúc này Trịnh Hoài Giang gọi tới, liên tục không ngừng , tựa hồ hắn không nghe sẽ tiếp tục gọi.
Lạc Khâu Bạch kéo kéo khóe miệng dùng sức nở nụ cười một chút, đưa tay nghe điện thoại.
Tiếp điện thoại đầu kia truyền đến tiếng gào thét: “Khâu Bạch, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Kỳ gia đột nhiên mở họp báo, muốn xóa bỏ thân phận người phát ngôn của cậu! Cậu cùng Kỳ Phong rốt cuộc làm sao vậy!?"
Lời của editor: Chắc chắn ông già Kỳ lão gia làm! Điên mất!
Tác giả :
Doanh Triệt Thệ Tuyết