Công Tử Hào Hoa Và Cô Nàng Lạnh Lùng
Chương 26: Darkness (bóng đêm)

Công Tử Hào Hoa Và Cô Nàng Lạnh Lùng

Chương 26: Darkness (bóng đêm)

Chap 26 -

12h đêm tại ngục trong Tổ Chức ICE

Trong đêm đen tối tăm,quanh đây gió than van.

Thét gào muôn kiếp người,lang thang suốt ngàn năm.

Thú hoang khóc cô đơn,bơ vơ biết về đâu?

Nơi đây chốn hoang vu âm u không bước chân qua.

Màn đêm xoá mờ bình minh mang ngày mai.

Vực sâu nơi cuối cùng cũng có lối ra.

Hồng hoang sống lại,niềm tin cho tình yêu.

Trần gian như cánh đồng hồi sinh từ đây.

Xoá đi bóng đêm bao nhiêu tăm tối u mê.

Cô đơn bơ vơ không than van khóc từng đêm.

Hãy đem ánh trăng soi trên khắp nhân gian.

Đêm đêm lung linh như muôn giấc mơ hoa

( Thiên thần bóng đêm - Thanh Thảo )

Căn phòng ngục mang đậm chất vẻ lạnh xương tủy , xung quanh thì toàn bụi bặm , chuột , rắn , rết ... bò lúc ngúc có khi có phòng ngục chỉ toàn là xương người chết khô mòn trong đám rôm rạ đó , cả dãy phòng chỉ toàn là mùi máu tanh , con người ta cũng có thể cảm nhận được

Tiếng bước chân đang từ từ đi lại căn phòng cõi chết

Cộp cộp cộp

Cộc cộc cộc_tiếng bước chân ngày càng gần hơn

"Cót két"_tiếng mở cửa sắt của ngục tù_tiếng bước giày đi vào trong

"Bộp bộp bộp "_tiếng vỗ tay của một cô gái trẻ . cô gái chậc chậc lắc lắc đầu mình

"Đã 2 năm rồi phải không ?"_cô gái lên tiếng với giọng khinh bỉ

Trước mặt bây giờ là một người đàn ông trung niên đang bị xiềng xích khắp người , người đàn ông độ khoảng 30 , ông ta quay lại nhìn cô gái trẻ đó

"Ta..........."

"SUỴT"..........._cô gái đó vội đưa ngón tay ra hiệu im lặng

"Tôi HẾT HỨNG THÚ CHƠI VỚI ÔNG RỒI "_bỗng nhếch môi cười đểu cho thấy sự khinh bỉ trong nụ cười đấy , nụ cười đầy sự khinh khi

Mới đây mà đã 2 năm rồi , thời gian trôi nhanh quá đấy chứ

"Ta xin con,

"hãy tha lỗi cho ta"_ông van xin

"THA LỖI"_cô gái ngoảnh mặt nhìn ông

"SO VỚI NHỮNG GÌ ÔNG CƯỚP MẤT CỦA TÔI , thì sao ?"_cô gái hừ lạnh

Thật NỰC CƯỜI mà _cô nhếch môi

"CHỈ VÌ 1 NGƯỜI ĐÀN BÀ THÔI MÀ"_cô gái vội quay lưng bỏ đi ra

Người đàn ông vội níu kéo cô gái

_ _

"" ICE , ta........................ta"

_ _

"ÔNG KHÔNG ĐỦ TƯ CÁCH GỌI TÊN TÔI đâu "

_ _

Và đó chính là nó ĐÀ NGỌC BĂNG

_

Nó quay lưng bỏ đi ra ngoài mặc cho ông ta níu kéo van xin khóc lốc , đối với nó bây giờ chỉ nghĩ tới một thứ , chính là NGÀY MAI

Cái ngày mà ông ta đã cướp đi người nó thương đó là Ông ngoại nó . Ngày 11/11 , là ngày Giỗ ông nó

Ngày 11/11 , cái ngày được coi là ngày tận thế cả lòng nó , hằng năm cứ tới ngày này là tâm trạng khủng hoảng mất kiểm soát bản thân của nó lại tái diễn nổi điên lên

Nó lê bước chân vào phòng Vip Black , ngồi vào bàn làm việc có đặt một khung hình của nó và ông ngoại đang vui vẻ ngồi uống trà với nhau , nó rút lấy điếu thuốc trong hộp trên bàn ra

"Cạch"_tiếng bật lửa đỏ chóe lên , đưa điếu thuốc lên miệng mình từ từ nhả khói ra , và rồi nó thiếp đi trên ghế ngồi

X X

"Ông ơi , ông tỉnh dậy đi"_tiếng nó la lên

Nó đang cố lay lay ông mình đang nằm trên vũng máu đỏ tươi , thân hình nó bây giờ chỉ toàn là máu và chỉ là máu mà thôi . Xung quanh nó bây giờ thì toàn là vỏ đạn , gỗ cây vỡ vụn , có ai chứng kiến cảnh người mình thương yêu bị kẻ thù GIẾT ngay trước mặt , có ai mà không hốt hoảng có ai mà không loạn tâm trí mình đâu , và nó tận mắt nhìn ông mình bị bắn chết trước mắt mình mà bản thân mình không làm gì , chỉ việc ngồi đó trơ ra nhìn

"Ông ơi ông đừng làm cháu sợ"_nó cứ lay lay ông

Nó cố gọi ông dậy mà ông nó vẫn cứ nằm im đó

Bỗng nhiên

"BỤP...................................."_tiếng đập mạnh từ thân gỗ

Nó đang cố gọi ông dậy thì đằng sau có một lão cầm khúc gỗ đập vào sau gáy nó làm nó bất tỉnh , ánh mắt nó mờ mờ từ từ ngã xuống đất , nó chỉ nghe được giọng một người đàn ông đó cười một cách nham hiểm

"Ha ha ha ha ha ha...."_Và rồi nó ngất đi , trước khi nó ngất chỉ duy nhất nghe được giọng cười chết tiệc của lão ta và sau đó nó không biết gì nữa , tâm trạng của một đứa con gái từ 14 lên 15 thì cũng không nói gì nhưng khi bắt nó chứng kiến cảnh người thân mình bị sát hại ngay trước mặt thì quả là một cú sốc lớn . Khi nó tỉnh dậy thì thấy mình đã nằm trong một căn phòng màu trắng đó chính là bệnh viện của nhà nó.

"A con gái tỉnh rôi"_Bà Kim vội hét lên

Đúng lúc đó ông Nhật cũng hốt hoảng chạy vào giường nó

"ÔNG NGOẠI đâu ba mẹ"_Nó hốt hoảng hỏi tới tấp 2 ông bà

2 ông bà chỉ lặng câm nhìn nó

"Mẹ à , ba à, 2 người sao vậy?"_nó ngớ người

"ÔNG CON ĐÂU"_Nó hốt hoảng la lên

"ÔNG CON ĐÂU"_

"2 người trả lời đi chứ?"_nó rớt nước mắt mình

Nó cứ la toáng lên , cầm đồ đạc chọi khắp nơi đến khi bác sĩ vào tiêm cho nó liều thuốc an thần , nó mới nằm ngủ

Sau khi lão ta đánh nó ngất đi thì cùng lúc đó công an ập vào , thấy như vậy liền hấp tấp đưa nó vào bệnh viện và sau đó như thế

Từ sau hôm đó nó bị mắc căn bệnh trầm cầm MẤT kiểm soát bản thân mình . tự nhốt mình trong phòng không tiếp xúc với ai hết cả 3 mẹ nó

X X

Nó bỗng nhiên mở mắt và thấy xung quanh mình toàn là màu trắng , bỗng có tiếng gọi nó

"Cháu yêu"_tiếng ông nó

Nó quay người nhìn thấy ông nó đang đứng từ xa

"Ông ơi"_nó chạy lại

"Cháu đừng qua đây"

"Ông ơi"_nó nấc lên

"Cháu hãy tha thứ cho lão ta đi"

"Nhưng ông ơi"...........

"Ta không muốn tay cháu phải dính mùi máu đâu"...............

Nói rồi ông nó biến mất

"Ông ơi, ông ơi"

X X

Trở về hiện tại

_

"Ông ơi, ông ơi"_tiếng nó

"Á.............."_NÓ la lên

Nó bỗng hốt hoảng ngồi dậy, thì ra là trời đã sáng rồi , người nó ra mồ hôi ướt sũng hết người , điếu thuốc đã tắt từ bao giờ , nó xoa xoa đầu mình có vẻ mệt mỏi khá nhiều , hôm nay là NGÀY 11/11

Bỗng

"Reng reng reng"_tiếng rung của điện thoại

Nó cầm điện thoại lên , không nhìn xem là ai gọi bắt máy luôn

"HUmmmmmmmmmmmmmmmm"_nó kéo dài

. . . . . . . . . .........................Đầu dây bên kia

Bỗng nhiên nó tĩnh ngũ luôn , hết mệt mỏi luôn đôi mắt lóe sáng lên rực rỡ lên

"

__" Á ANH VỀ RÔIiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii"_Nó la réo lên

Nó vội cúp máy , thoát y ra chiếc ghế ngồi đứng dậy cấp tốc , nó nhìn qua nhìn lại người mình thấy không ỗn , nó vào tủ đồ mini thay đồ tắm sạch sẽ làm vscn cấp tốc 10 phút . Sau đó nó bước ra với khoát thay cho mình bộ đồ đậm chất đáng yêu , nó chọn cho mình chiếc váy Hàn Quốc họa tiết nhí màu xanh biển đậm chấm trắng , nó đi cùng đôi giày búp bê màu trắng và túi xách cũng màu trắng luôn , nhìn nó bây giờ là người Hàn luôn , không giống người lai Việt Nam tí nào . Nó xuống dưới gara lấy chiếc BMW 320i của riêng mình , phóng đi

Nó phóng xe đi đến sân bay Vie , tiếng động cơ của xe 320i đi trên đường nghe đã tai , xe chạy xé tan màn gió tma26 buổi sớm , nó kéo chưa tới 3 phút xe đã có mặt tại sân bay Vie

"KÉT"_Nó dừng xe trước ngõ ra vào với tiếng phanh mạnh , làm tất cả mọi người quay lại nhìn nó há hốc mồm

Nhưng trước mặt nó bây giờ là hàng lũ nữ sinh đang bao lấy một thứ gì đó thì phải , cứ như là kiến bao quanh thức ăn ^^

Nó vội mỉm cười nhẹ lắc đầu

_

_ "Á , BĂnggggggg"_tiếng của một cô gái

_

Thế là cả lũ nữ sinh quay lại né sang 2 bên

Nó thấy vậy liền chạy tới chỗ cô gái kia

_

_ " CHỊ".........................._Nó la lên

_

_

....... "TIỀN BỐI Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii. . . . . . . . "_Nó chạy lại ôm người con trai đó. . .

.........

.

.

.

.

.

.
Tác giả : Đà Anh
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại