Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Chương 169: Dụ dỗ tiểu la lị
Cầm không mang theo dao bên người nên đánh dùng thanh kiếm cắt nát các loại linh dược.
Chờ cho nước sôi hẳn thì đem đống rau củ vừa cắt cho vào. Lại lấy 1 cục muối tinh hắn vô tình bắt gặp gần đó cho vào.
Nih nhừ.
Chỉ 1 lúc sau, 1 mùi thơm quanh quẩn trong không khí thôi thúc sự thèm ăn của con người.
Nó bay thẳng đến tiểu loli đang ngồi đằng kia.
Chỉ thấy cô nàng không còn sụt sịt nữa mà hơi hơi hé mắt ra nhìn về phía bên này.
Thấy Cầm nhìn lại, cô nàng lại vội cúi xuống và tiếng rấm rức lại vang lên.
Nhưng mà Cầm lại chọn mặc kệ. Anh chàng quấy đều. Rồi tự múc cho mình 1 bát canh vào cái bát gỗ tự chế.
Đưa lên miệng mà húp. Vừa uống vừa xuýt xoa:
- Ngon. quả đúng là trong cái thời tiết đầy mây mù này thì có bát canh nóng này mà uống thì tuyệt hết biết mà. Hơn nữa, linh dược ở đây lại đặc biệt tốt. Nấu canh cứ phải gọi là mê li trên từng giây. Ngon..
Cứ uống 1 vài miếng, Cầm lại cho vài câu bình phẩm như là đang uống cái gì đó ngon nhất trên đơn vây. Khiến ai đó tức cạnh hông mà không làm gì được.
Bỗng Cầm như là nhớ ra cái gì:
- Ai da. Sao lại quên được món đó nhỉ.
Sau đó Cầm đứng dậy và đi vào phía rừng để lại nồi canh thảo dược ở đó.
Một mồi dụ quá hoàn hảo và liệu con mồi có dính bẫy không.
VÀ đáp án tất nhiên là dính rồi. Dù sao cô nàng mới chỉ là trẻ con thôi sao đú được với cái đầu toàn sạn và những trò quỷ quái của Cầm được cơ chứ.
Chỉ thấy tiểu loli ghé mắt ra nhìn. Thấy thân ảnh của Cầm cũng đã biến mất đằng xa. Tiểu cô nương cũng không chịu được nữa mà vùng dậy. Nước mắt không biết đã biến mất hết từ lúc nào.
Cô tiến đến cái nồi tự chế. Cẩn thận múc cho mình 1 1 bát canh nóng hổi. Thổi phù phù và đưa lên miệng và uống 1 ngụm lớn.
Gương mặt nàng lập tức ửng đỏ lên. Nàng nở 1 nụ cười hạnh phúc. Đã bao lâu rồi nàng không được ăn mộ món ngon như thế này, ấm áp quá.Cái cảm giác mà nàng chưa bao giờ cảm thấy. Thật hạnh phúc
Phải biết Nàng cô quanh ở tầng này không biết bao nhiêu năm, quanh năm chỉ có 1 đống thảo dược làm bạn.
Nhưng thảo dược thì làm sao có tình cảm của con người. làm sao có thể xóa đi được sự cô độc của cô nàng. Cho nên cô nàng bình thường đều ngủ, ngủ để quên đi cô độc. Thỉnh thoảng cô nàng tỉnh dậy nhưng chỉ tỉnh trong chốc lát lại ngủ.
Nhưng có 1 lần cô tỉnh lại. nổi hứng đi dạo quanh rừng và gặp 1 nhóm thám hiểm 3 người. Và từ đó cô có thêm niềm vui là theo dõi giấc mơ của người khác như là làm với nhóm 3 người Cầm.
Lần này nàng tỉnh dậy và tình cờ phát hiên ra nhóm của Cầm. Và tất nhiên là cô muốn chơi cùng 3 người rồi.
Tất nhiên cô cũng không có ác ý bắt bọn họ ở đây mãi mãi. Những người bị cô nàng dắt vào đây đều không thể thoát ra được mộng cảnh và đều được cô nàng đưa về lều. Và tất cả mọi người sẽ coi như đó là 1 giấc mơ tuyệt đẹp mà thôi.
Nhưng mà không ngờ lần này cô nàng lại lật thuyền trong mương bởi 1 thanh niên thần bí này. Không ngờ lại có người có thể thoát ra được mộng cảnh. Phải biết mộng cảnh đó phản ánh những vết thương trong lòng mỗi người, khát vọng được xửa đổi. Có thể nói đó sẽ là 1 thế giới mà những người lâm vào trong mộng ảo mong muốn nhất.
Không ngờ…
Đã thế tên này còn rất hung hăng nữa, suốt ngày chỉ biết dọa nàng mà thôi.Không cần nói cũng biết hắn chắc chắn là người xấu rồi
Nhưng không ngờ hắn lại có thể nấu ra món ngon như thế. Nó mang lại cho nàng 1 cảm giác mà nàng chưa bao giờ cảm thấy trước đây. Thật là ấm áp, tràn đầy tình cảm gia đình.
Nàng không nhịn được mà múc thêm 1 bát nữa. Đưa lên miệng và uống, gương mặt lại hiện lên vể hạnh phúc tràn đầy.
Cô nàng cứ múc lại uống, múc lại uống mà không để ý chiếc nồi vơi dần, vơi dần. VÀ nó hết lúc nào không biết.
Đến đây tiểu cô nương mới nhận ra vấn đề nghiêm trọng.. Nàng quá đà rồi a. giờ tên kia mà về thì chết chắc quá.
Lúc này trong đầu cô nàng chỉ còn 1 ý nghĩ. Chạy. Chạy nhanh không tên ma vương trở về thì xác định a.
Nhưng đúng lúc này nàng cảm thấy lưng mình lạnh lạnh. Cô nàng run run quanh lại thì thấy Cầm đã đứng ở gốc cây, nhìn về phía nàng cười 1 nụ cười đầy nham hiểm.
Tiểu lo li bi dọa sợ vồi lùi về từng bước 1.
Nhưng mà cô nàng lùi 1 bước thì Cầm lại tiến lên 1 bước.
Người lùi người tiến trong khi mắt 2 người vẫn nhìn nhau không chớp.
Tình hình này kéo dài đến cả trăm bước chân ấy chứ.
Nhưng mà cái gì đến cũng đến. Trong rừng tất nhiên là có cây, và có cây mà không nhìn tất nhiên sẽ bị vấp.
Tiểu lo li lùi mãi lùi mãi. Bỗng thấy Cầm tiến lên tốc độ nhanh hơn. Cô nàng lập tức rơi vào cực độ sợ hãi và quanh đầy bỏ chạy
Nhưng mà rừng lại phản bạn. cô vừa quanh lại bước được 2 bước thì lai đầu vào cái cây, và ngã oành xuống đất.
Đang xoa xao cục u trên đầu, miệng không quên nguyền rủa thì cô nàng thấy trời đột nhiên tối đi. Cô run run quay đầu lại thì thấy Cầm đã đứng đó từ bao giờ. Anh chàng nở 1 nụ cười mà theoánh nhìn của tiểu la lị thì nó tràn đầy nguy hiểm. đã thế cô nàng còn phát hiện trên tay Cầm có 1 cái khăn.
Cô chợt nhớ đến ký ức của 1 tên đồi bại mà cô đã xem. Trong ký ức đó thì hắn cũng Cầm cái khăn như thế này, từ từ tiến đến sau lưng 1 cô gái, dùng khăn bịt miệng cô ấy lại và lôi cô vào góc tối.. và…Nhưng may sao lúc đó chợt có người đến và tên đốn mạt bị bắt.
Nhưng do hành vi chưa thành nên hắn cũng không bị xử tội chết mà cưỡng ép gia nhập vào quân viễn trinh.
Khi đi qua khu rừng này thì hắn trốn vào đây với ý định là mượn nhờ sương mù để chạy trốn. nhưng quá đen hắn lại gặp đúng lúc tiểu la lỵ này tỉnh dậy. Và lập tức hắn đã bị tiến vào mộng cảnh.
Nhưng mà mộng cảnh của tên này quá không phù hợp lứa tuổi, với lại bên trong nạn nhân đều bị tên đốn mạt này giết chết khiến cho tiểu loli tức giận cho tên này vào địa ngục ảo cảnh chịu khổ cho đến chết.
Truyện này cũng đã có 1 thời gian nhưng mà nó vẫn tác động sâu sắc đến tiểu la lị. Va giờ thấy cầm như vậy thì phần trí nhớ này lại hiện lên khiến cô nàng biến sắc..
Chẳng lẽ cô lại phải chịu cảnh đó sao.
Cô hoảng loạn và hét lên:
- Đừng lại đây, đừng lại đây.. TA nói trước ta rất manh đó. Do đó ngươi đừng lại đây nếu không.. nếu không… Ta… ta..
Im lặng hồi lâu Cầm cuối cùng mở miệng:
- Ngoan nào, không đau đâu. Ngồi yên để ta giúp cho.
Những lời nói đầy bình thường nhưng vào tai tiểu la lị lại thành ngoan ngoãn đừng phản kháng nếu không muốn đau đớn về xác thịt.
Lập tức những hình ảnh không phù hơp với lứa tuổi hiện lên trong đầu nàng. Chẳng lẽ số phận ta sẽ như mấy cô gái trong hình ảnh đó sao. Co nhìn lên đày tuyệt vọng.
Lúc này Cầm cũng tiến lại gần, đứng trước người tiểu la lị.
Cô nàng cũng đã sợ đến chết khiếp rồi.Cô nhắm chặt mắt lại không dám nhìn nữa.
Lúc này Cầm đột nhiên xuống tay.
Chờ cho nước sôi hẳn thì đem đống rau củ vừa cắt cho vào. Lại lấy 1 cục muối tinh hắn vô tình bắt gặp gần đó cho vào.
Nih nhừ.
Chỉ 1 lúc sau, 1 mùi thơm quanh quẩn trong không khí thôi thúc sự thèm ăn của con người.
Nó bay thẳng đến tiểu loli đang ngồi đằng kia.
Chỉ thấy cô nàng không còn sụt sịt nữa mà hơi hơi hé mắt ra nhìn về phía bên này.
Thấy Cầm nhìn lại, cô nàng lại vội cúi xuống và tiếng rấm rức lại vang lên.
Nhưng mà Cầm lại chọn mặc kệ. Anh chàng quấy đều. Rồi tự múc cho mình 1 bát canh vào cái bát gỗ tự chế.
Đưa lên miệng mà húp. Vừa uống vừa xuýt xoa:
- Ngon. quả đúng là trong cái thời tiết đầy mây mù này thì có bát canh nóng này mà uống thì tuyệt hết biết mà. Hơn nữa, linh dược ở đây lại đặc biệt tốt. Nấu canh cứ phải gọi là mê li trên từng giây. Ngon..
Cứ uống 1 vài miếng, Cầm lại cho vài câu bình phẩm như là đang uống cái gì đó ngon nhất trên đơn vây. Khiến ai đó tức cạnh hông mà không làm gì được.
Bỗng Cầm như là nhớ ra cái gì:
- Ai da. Sao lại quên được món đó nhỉ.
Sau đó Cầm đứng dậy và đi vào phía rừng để lại nồi canh thảo dược ở đó.
Một mồi dụ quá hoàn hảo và liệu con mồi có dính bẫy không.
VÀ đáp án tất nhiên là dính rồi. Dù sao cô nàng mới chỉ là trẻ con thôi sao đú được với cái đầu toàn sạn và những trò quỷ quái của Cầm được cơ chứ.
Chỉ thấy tiểu loli ghé mắt ra nhìn. Thấy thân ảnh của Cầm cũng đã biến mất đằng xa. Tiểu cô nương cũng không chịu được nữa mà vùng dậy. Nước mắt không biết đã biến mất hết từ lúc nào.
Cô tiến đến cái nồi tự chế. Cẩn thận múc cho mình 1 1 bát canh nóng hổi. Thổi phù phù và đưa lên miệng và uống 1 ngụm lớn.
Gương mặt nàng lập tức ửng đỏ lên. Nàng nở 1 nụ cười hạnh phúc. Đã bao lâu rồi nàng không được ăn mộ món ngon như thế này, ấm áp quá.Cái cảm giác mà nàng chưa bao giờ cảm thấy. Thật hạnh phúc
Phải biết Nàng cô quanh ở tầng này không biết bao nhiêu năm, quanh năm chỉ có 1 đống thảo dược làm bạn.
Nhưng thảo dược thì làm sao có tình cảm của con người. làm sao có thể xóa đi được sự cô độc của cô nàng. Cho nên cô nàng bình thường đều ngủ, ngủ để quên đi cô độc. Thỉnh thoảng cô nàng tỉnh dậy nhưng chỉ tỉnh trong chốc lát lại ngủ.
Nhưng có 1 lần cô tỉnh lại. nổi hứng đi dạo quanh rừng và gặp 1 nhóm thám hiểm 3 người. Và từ đó cô có thêm niềm vui là theo dõi giấc mơ của người khác như là làm với nhóm 3 người Cầm.
Lần này nàng tỉnh dậy và tình cờ phát hiên ra nhóm của Cầm. Và tất nhiên là cô muốn chơi cùng 3 người rồi.
Tất nhiên cô cũng không có ác ý bắt bọn họ ở đây mãi mãi. Những người bị cô nàng dắt vào đây đều không thể thoát ra được mộng cảnh và đều được cô nàng đưa về lều. Và tất cả mọi người sẽ coi như đó là 1 giấc mơ tuyệt đẹp mà thôi.
Nhưng mà không ngờ lần này cô nàng lại lật thuyền trong mương bởi 1 thanh niên thần bí này. Không ngờ lại có người có thể thoát ra được mộng cảnh. Phải biết mộng cảnh đó phản ánh những vết thương trong lòng mỗi người, khát vọng được xửa đổi. Có thể nói đó sẽ là 1 thế giới mà những người lâm vào trong mộng ảo mong muốn nhất.
Không ngờ…
Đã thế tên này còn rất hung hăng nữa, suốt ngày chỉ biết dọa nàng mà thôi.Không cần nói cũng biết hắn chắc chắn là người xấu rồi
Nhưng không ngờ hắn lại có thể nấu ra món ngon như thế. Nó mang lại cho nàng 1 cảm giác mà nàng chưa bao giờ cảm thấy trước đây. Thật là ấm áp, tràn đầy tình cảm gia đình.
Nàng không nhịn được mà múc thêm 1 bát nữa. Đưa lên miệng và uống, gương mặt lại hiện lên vể hạnh phúc tràn đầy.
Cô nàng cứ múc lại uống, múc lại uống mà không để ý chiếc nồi vơi dần, vơi dần. VÀ nó hết lúc nào không biết.
Đến đây tiểu cô nương mới nhận ra vấn đề nghiêm trọng.. Nàng quá đà rồi a. giờ tên kia mà về thì chết chắc quá.
Lúc này trong đầu cô nàng chỉ còn 1 ý nghĩ. Chạy. Chạy nhanh không tên ma vương trở về thì xác định a.
Nhưng đúng lúc này nàng cảm thấy lưng mình lạnh lạnh. Cô nàng run run quanh lại thì thấy Cầm đã đứng ở gốc cây, nhìn về phía nàng cười 1 nụ cười đầy nham hiểm.
Tiểu lo li bi dọa sợ vồi lùi về từng bước 1.
Nhưng mà cô nàng lùi 1 bước thì Cầm lại tiến lên 1 bước.
Người lùi người tiến trong khi mắt 2 người vẫn nhìn nhau không chớp.
Tình hình này kéo dài đến cả trăm bước chân ấy chứ.
Nhưng mà cái gì đến cũng đến. Trong rừng tất nhiên là có cây, và có cây mà không nhìn tất nhiên sẽ bị vấp.
Tiểu lo li lùi mãi lùi mãi. Bỗng thấy Cầm tiến lên tốc độ nhanh hơn. Cô nàng lập tức rơi vào cực độ sợ hãi và quanh đầy bỏ chạy
Nhưng mà rừng lại phản bạn. cô vừa quanh lại bước được 2 bước thì lai đầu vào cái cây, và ngã oành xuống đất.
Đang xoa xao cục u trên đầu, miệng không quên nguyền rủa thì cô nàng thấy trời đột nhiên tối đi. Cô run run quay đầu lại thì thấy Cầm đã đứng đó từ bao giờ. Anh chàng nở 1 nụ cười mà theoánh nhìn của tiểu la lị thì nó tràn đầy nguy hiểm. đã thế cô nàng còn phát hiện trên tay Cầm có 1 cái khăn.
Cô chợt nhớ đến ký ức của 1 tên đồi bại mà cô đã xem. Trong ký ức đó thì hắn cũng Cầm cái khăn như thế này, từ từ tiến đến sau lưng 1 cô gái, dùng khăn bịt miệng cô ấy lại và lôi cô vào góc tối.. và…Nhưng may sao lúc đó chợt có người đến và tên đốn mạt bị bắt.
Nhưng do hành vi chưa thành nên hắn cũng không bị xử tội chết mà cưỡng ép gia nhập vào quân viễn trinh.
Khi đi qua khu rừng này thì hắn trốn vào đây với ý định là mượn nhờ sương mù để chạy trốn. nhưng quá đen hắn lại gặp đúng lúc tiểu la lỵ này tỉnh dậy. Và lập tức hắn đã bị tiến vào mộng cảnh.
Nhưng mà mộng cảnh của tên này quá không phù hợp lứa tuổi, với lại bên trong nạn nhân đều bị tên đốn mạt này giết chết khiến cho tiểu loli tức giận cho tên này vào địa ngục ảo cảnh chịu khổ cho đến chết.
Truyện này cũng đã có 1 thời gian nhưng mà nó vẫn tác động sâu sắc đến tiểu la lị. Va giờ thấy cầm như vậy thì phần trí nhớ này lại hiện lên khiến cô nàng biến sắc..
Chẳng lẽ cô lại phải chịu cảnh đó sao.
Cô hoảng loạn và hét lên:
- Đừng lại đây, đừng lại đây.. TA nói trước ta rất manh đó. Do đó ngươi đừng lại đây nếu không.. nếu không… Ta… ta..
Im lặng hồi lâu Cầm cuối cùng mở miệng:
- Ngoan nào, không đau đâu. Ngồi yên để ta giúp cho.
Những lời nói đầy bình thường nhưng vào tai tiểu la lị lại thành ngoan ngoãn đừng phản kháng nếu không muốn đau đớn về xác thịt.
Lập tức những hình ảnh không phù hơp với lứa tuổi hiện lên trong đầu nàng. Chẳng lẽ số phận ta sẽ như mấy cô gái trong hình ảnh đó sao. Co nhìn lên đày tuyệt vọng.
Lúc này Cầm cũng tiến lại gần, đứng trước người tiểu la lị.
Cô nàng cũng đã sợ đến chết khiếp rồi.Cô nhắm chặt mắt lại không dám nhìn nữa.
Lúc này Cầm đột nhiên xuống tay.
Tác giả :
Đỗ Cầm