Công Chúa Tha Mạng

Chương 76: Tâm tư [ Hai ]

Nguyên Thương ngồi yên như núi, bất vi sở động [ không nhúc nhích ] nhìn nàng.

Cố Thường Y khẽ cười một tiếng, nói: “ Ta đã xem rất nhiều tình báo liên quan đến ngươi. Trước lúc thành thân thể chất ngươi vô cùng yếu, ẩn cư ở Tiếu gia, này cũng không sao. Ngươi cùng Mẫn nhi thành thân tới nay, hai lần vì cứu Mẫn nhi dũng cảm quên mình, ta đều biết. Có lẽ ngươi cho rằng, ngay cả chết ngươi còn không sợ,  thì có cái gì có thể làm khó ngươi, có phải không? “

Nguyên Thương im lặng không lên tiếng, xem như cam chịu.

Cố Thường Y thần sắc nghiêm túc, thấp giọng nói: “ Có một số việc, không phải ngươi có quyết tâm có dũng khí là có thể làm được, cũng không phải ngươi không sợ chết là có thể xoay chuyển! Ngươi có biết Mẫn Nhi tính tình giống ai nhất không? “

Nguyên Thương nghĩ nghĩ, nói: “ Túc Sa hoàng hậu? “

Cố Thường Y cười lạnh một tiếng, nói: “ Sai rồi! Mẫn nhi do ta nuôi lớn, tính tình của nàng ta rõ ràng nhất. Nàng không giống Duyệt Dung, cũng không giống ta, nàng giống phụ hoàng của nàng nhất, hoàng huynh của ta! Trong các người con của hoàng huynh, Mẫn nhi là giống hắn nhất - thông minh, bình tĩnh, cẩn thận, lý trí! Nàng vô cùng xem trọng hoàng gia, triều đình cùng với dân chúng đại Yến, nàng so với nam tử càng kiên nghị, hùng tâm vạn trượng [ tâm trí cao sâu ], một thân hào quang sáng chói. Thiên hạ này là phụ hoàng cùng với đời chúng ta giành được, đại Yến đã kiến quốc từ lúc Mẫn nhi còn nhỏ, Cố gia ba đời tới nay, nàng mới chân chính là thiên chi kiêu nữ, thiên kim công chúa, tôn quý, ung dung. Nữ tử như vậy, Nguyên Thập Tam, ngươi thực sự hiểu rõ? Ngươi dựa vào cái gì muốn ở bên cạnh nàng? Bằng vào thân thủ của ngươi? Quyết tâm của ngươi? Hay là tình cảm tuổi trẻ không chịu nổi một kích? “

Cố Thường Y lúc trẻ động tình, tuy rằng cùng người trong lòng ở bên nhau gần mười năm, nhưng từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc đều không danh phận, bốn năm trước Túc Sa Duyệt Dung sinh ly tử biệt, mâu thuẫn tình yêu và hiện thực, nàng so với ai khác đều thấy rõ.

“ Mẫn nhi thân phận tôn quý, võ nghệ cao cường, trừ bỏ ta, chưa từng có ai có tư cách chiếu cố nàng, hai lần ngươi xả thân cứu giúp, bất quá chỉ khiến đứa nhỏ này nhất thời cảm động thôi, một chút cảm động này chẳng lẽ có thể duy trì một đời? Con người khi còn sống, sẽ không chỉ gặp sinh tử kiếp, mỗi ngày cũng sẽ không oanh oanh liệt liệt, nàng tuổi còn nhỏ, dễ dàng động tâm, qua vài năm, chờ nàng trưởng thành, càng lý trí, ngươi nếu không có thân phận cùng thế lực, cho dù nàng đau lòng, ủy khuất bản thân, cũng tuyệt đối không dứt bỏ mọi thứ cùng ngươi cao chạy xa bay! Hoàng huynh này của ta, đứng đầu thiên hạ, trên vạn người nhưng lại vì thiên hạ, cũng có thể làm bộ như không biết tình cảm của ta với Duyệt Dung, lệnh bài thống lĩnh Long Võ Quân của ta có thể đi thẳng vào hậu cung! Từ xưa đến nay, có mấy Hoàng đế ẩn nhẫn được như hắn, cho nên cũng không có mấy Hoàng đế anh minh thần võ như hắn!

Mẫn Nhi giống hắn vô cùng! Ngươi suy nghĩ một chút, nếu có một ngày, ngươi không còn thân phận trưởng tôn Tô gia, không còn danh phận Phò mã, không còn Thần Cơ Tử làm núi dựa cho ngươi, ngươi phải làm sao? “

Đây không phải đe dọa, chỉ cần thân phận nữ tử của Nguyên Thương lộ ra, mấy thứ trên, nàng còn có sao? Hiện tại hết thảy nàng có được, cũng đều do thân phận' Trưởng tôn Tô gia ' cho.

Đương nhiên, chỉ riêng quan hệ huyết thống, huynh đệ sinh tử Triệu quốc công Tô Phong cùng Tiếu tướng quân, cháu gái Tô Phong, cho dù thân phận nữ tử bị tiết lộ, tánh mạng cũng có thể giữ, dựa theo tính tình Hoàng đế, chỉ cần không liên quan xã tắc, tất nhiên sẽ niệm tình, Tô gia cũng là người bao che khuyết điểm. Còn có Tiếu gia, tất nhiên sẽ bảo vệ được nàng bình yên vô sự.

Nhưng, Phò mã này nhất định không làm được nữa, lấy thực lực Tô gia, muốn kết hôn với nữ tử Tô gia có thể từ Huyền Vũ môn xếp hàng đến ngoài Kinh thành. Nhưng lúc này, trừ bỏ Cố Thường Y, ai nguyện ý để cho con gái hay cháu gái của mình cùng một cô gái khác bên nhau suốt đời?

“ Ngươi với Mẫn nhi cùng một chỗ, tay ngươi nhất định phải cầm quyền binh! Nếu không, cho dù Mẫn Nhi đồng ý, ta cũng tuyệt đối không cho các ngươi cùng một chỗ! “ Cố Thường Y thản nhiên quét mắt liếc nàng, “ Làm trưởng bối, ta sẽ không để Mẫn nhi đi theo người khiến nàng chịu ủy khuất. Điểm này ngươi cần phải hiểu. “

Nguyên Thương chính là yên lặng gật đầu.

Nàng vốn đến từ thế giới hắc ám tàn khốc, sao lại không hiểu có thực lực quan trọng cỡ nào? Chỉ là thế giới phong kiến đối với nàng còn xa lạ, trong thời gian ngắn không hiểu được hết.

Cố Thường Y lúc này mới vừa lòng, cười nói: “ Ta nghe nói ngươi thích du sơn ngoạn thủy, thậm chí còn muốn đi Triều Tiên tìm nhân sâm? Này kỳ thật cũng không có gì khác, năm đó lúc ta khởi nghĩa giành chính quyền, cũng cùng Duyệt Dung sóng vai đồng hành, du sơn ngoạn thủy. Trên thế giới không có chân chính tự do, chỉ có tương đối tự do. “

Nguyên Thương trong lòng biết nàng nói không sai, nếu không muốn tuân thủ quy tắc, cũng chỉ có thể trở thành người tạo lập ra nguyên tắc.

Giới tính của Nguyên Thương chỉ cần người muốn biết thì tỉ mỉ điều tra là có thể biết - Cố Thường Y không mất bao lâu có thể biết? Hệ thống tình báo của Cố Thường Y tuy rằng lớn nhất thiên hạ, nhưng cùng nó so sánh, không nói đến những nơi khác thì ít nhất cũng có bốn cái - Mạng lưới tình báo hoàng gia, Lam thị, Tiếu gia, hậu Tần chủ. Chu Vân Tuyền không biết Nguyên Thương hai thân phận, không có nghĩa Tiếu gia không biết, nói không chừng nhà mẹ đẻ - Tiếu cữu cữu đã sớm biết.

Cố Nguyệt Mẫn đem thân phận nữ của nàng dần dần tiết lộ ra ngoài, chính là đang bày bố cục. Dù sao cũng đã sớm bị lộ, có kế hoạch tiết lộ với bị người khác nắm giữ sau đó ở thời khắc mấu chốt bỏ đá xuống giếng, kết quả hoàn toàn khác nhau.Cố Nguyệt Mẫn đầu tiên lôi kéo người thân cận, bố trí lại đường lui, thủ đoạn coi như là bất phàm, nhưng ở trong mắt Cố Thường Y còn quá ngây thơ, bởi vì cô cháu hai nàng đứng ở độ cao khác nhau nhìn nhận vấn đề.

Cố Nguyệt Mẫn tựa như một đứa nhỏ nghịch ngợm nhưng rất chăm chỉ đọc sách, thông qua các thủ đoạn ở trước cuộc thi thu mua lão sư, cầm đáp án đi sao chép, mà Cố Thường Y trực tiếp ngồi ở văn phòng hiệu trưởng, nhướn mày: Không cần phải xem, liền miễn cưỡng cho Mẫn nhi nhà ta chín trên mười đi!

Đây là bất đồng tư tưởng cùng thực lực, làm việc cũng bất đồng phương thức.

Thấy Nguyên Thương thật sự lắng nghe dạy dỗ, Cố Thường Y ngón giữa tùy ý bắn vào bình rượu một cái, nước rượu bắn ra, rót đầy chén của nàng, sau đó bị nàng một hơi uống sạch, nói: “ Chuyện ngươi làm ở Bạch Mã Tự không có lưu truyền ra ngoài, nhưng hoàng huynh cũng các nguyên lão triều đình đều biết, { coi như công lao thứ nhất  } ; Ngươi ở hoàng cung hoá trang thành ta, cùng Duệ nhi, Mẫn nhi bình định ' Sở vương chi loạn ', { coi như là công lao thứ hai  }, bất quá thân phận ngươi thường xuyên thay đổi, thân phận Phò mã cùng Nguyên Thập Tam hoán chuyển nhiều lần, nhưng chẳng bao giờ cùng nhau xuất hiện, dễ khiến người ta đoán mò, việc này làm không tốt, dễ dàng bị thị vệ phủ Phò mã và phủ Công chúa phát hiện. Bất quá sau khi Mẫn nhi dần dần công khai thân phận của ngươi, xem như miễn cưỡng bổ cứu ; Ngươi nghĩ ra biện pháp ngàn dặm bôn tập, Mẫn nhi tra được mật đạo vương đình Hung Nô, { coi như  là công lao thứ ba }. 

Hai công lao trước ô danh hoàng thất, không thể công bố ra ngoài, công lao thứ ba mới lợi quốc lợi dân, có thể để lại tiếng thơm muôn đời, đáng tiếc ngươi trước đó rời đi, không tham dự vào cuộc chiến... Ta để cho thuộc hạ ở các đại trà lâu khuyếch đại công tích các ngươi, hy vọng có thể tạo được danh vọng cho các ngươi. Thiên hạ dân chúng bị người Hung Nô tàn bạo ức hiếp hơn trăm năm, liền điểm này, có thể được lòng dân, tương lai dù thân phận nữ tử lộ ra ánh sáng, cũng có thể có chỗ đứng trong dư luận! Cái khác ta không dám cam đoan, nhưng dân chúng Tấn Dương tuyệt đối chúc phúc cái ngươi. “

Chuyện cơ mật như thế, Cố Thường Y lại ở quán trà ven đường ung dung nói, không chút cố kỵ. Với công lực của nàng, mặc kệ ở địa phương nào nói, cũng không có khả năng bị người ngoài nghe lén. Nàng đã muốn tiếp cận cảnh giới thiên nhân hợp nhất, cho dù có người dùng thiết bị vệ tinh theo dõi ở ngàn dặm nghe lén nàng nói chuyện, nàng cũng có thể ở trong lòng mơ hồ cảm giác được. Vì sao thời xưa có cao thủ gặp phải mai phục, gặp dữ hóa lành thời điểm tâm thần không yên? Bởi vì một khi có người đối với họ có ác niệm, bọn họ liền tâm sinh cảnh triệu [ lòng sinh cảnh giác ]. Giống như Cố Thường Y - cao thủ siêu cấp, có lẽ không có khả năng luôn trong cảnh giới kỳ diệu này, nhưng bảo đảm xung quanh mình an toàn không thành vấn đề.

Nghe xong Cố Thường Y nói, Nguyên Thương mới biết, vì sao tửu lâu Tấn Dương có thể bẻ cong sự thật, kể chuyện thổi phồng như vậy, thì ra do Cố Thường Y an bài!

Cố Thường Y buông chén rượu, nhìn thẳng nàng, “ Nguyên Thập Tam, ngươi nhớ kỹ, ngươi hiện tại chỉ có hai lựa chọn: Thứ nhất, dựa theo ta an bài cho ngươi mà làm, thẳng đến khi có thể thay thế được vị trí của ta ; Thứ hai, rời xa Mẫn nhi, ta theo đường biển để ngươi đi Triều Tiên! Ta sẽ nói ngươi bị ngụy Lữ đế ám sát mà chết, từ nay về sau hoàng triều đại Yến không còn vị trí của ngươi! “ Cố Thường Y như một gia trưởng phong kiến, tà nghễ nhìn nàng, thản nhiên nói, “ Ngươi không có sức mạnh phản kháng ta. Nếu ngươi không đáp ứng, cũng đừng mong làm cháu rể ta! “

Nguyên Thương sờ sờ khuyên tai trước ngực bị y phục ngăn trở, nói: “ Ta sẽ không rời xa nàng... “ Giống như lúc trước nàng nói với Sở vương - kiếp này ta vốn hai bàn tay trắng, duy nhất trọng yếu chỉ có một mình nàng!

Cố Thường Y cười nhạo một tiếng, nói: “ Trên đời không có chuyện vẹn toàn, không đáp ứng, ngươi phải rời xa nàng! Ngươi cũng có thể lén tiếp cận Mẫn nhi, ta sẽ khiến ngươi vĩnh viễn mất nàng - ngươi biết ta có năng lực này. “

Nguyên Thương không có chút thế lực, nàng có chỉ là võ nghệ nhị lưu nửa vời, cùng với thuật ám khí cùng độc thuật cao siêu. Ám khí, độc dược của nàng đối với đại đa số mọi người hữu dụng, nhưng cố tình đối với vị đại cao thủ này vô dụng - dốc hết sức phá mười xảo [ dốc hết sức phá mọi trở ngại ]! Cố Thường Y thực lực vượt xa nàng, hoàn toàn áp bách nàng.

Nguyên Thương trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Cố Thường Y, “ Vận mệnh của ta chưa bao giờ ở trong tay người khác. “ Nói xong đứng dậy liền đi.

Cố Thường Y nhìn theo bóng lưng nàng, chép miệng nói: “ Tiểu tử kỳ quặc! “ Gãi đầu, lại lẩm bẩm: “ Không phải ta nghiêm khắc quá đi? Mẫn nhi cũng đừng trách ta... “ Nhíu mày nghĩ tới bộ dạng Cố Nguyệt Mẫn đáng thương hoa lê đái vũ *  , rốt cục cảm thấy bản thân không cách nào tâm địa cứng rắn đi khảo nghiệm cháu rể này.

( *) Hoa lê đái vũ: Khóc cũng xinh đẹp như hoa lê trong mưa.

Đột nhiên, Cố Thường Y nhảy dựng lên, vội vàng chạy đến ngăn cản Nguyên Thương, nói: “ Thập Tam, ngươi chờ ta a! Ta không mang bạc! Này này, ánh mắt ngươi như vậy là sao? Ngươi có hiểu tôn kính trưởng bối là sao không? Lão nhân gia ta ăn của ngươi uống của ngươi là vinh hạnh cho ngươi! “

“ Ta là lén đi ra, trừ bỏ y phục đang mặc, cái gì cũng không mang... Tiểu tử kia, nhìn cái gì vậy? Ta lén chạy ra không phải là vì ngươi sao! “ Cố Thường Y lời nói lý lẽ hùng hồn, ngón tay ngay cả góc áo Nguyên Thương cũng không chạm, túi tiền bên hông Nguyên Thương liền bị một cỗ lực hút vững vàng rơi trong tay nàng.

Cố Thường Y lấy ra một ít tiền để trên bàn, sau đó yên tâm thoải mái đem túi tiền bỏ vào trong tay áo của mình.

Nguyên Thương đối với hành vi vô lại của nàng cũng hết cách. Dù sao Túc Sa Duyệt Dung - mẫu nghi thiên hạ, đem người trong thiên hạ đùa bỡn trong tay cũng đối với Cố Thường Y vô lại cũng không thể làm gì, huống chi là Nguyên Thương?

Cố Thường Y trường sam xám bạc tiêu sái vượt ra ngoài sinh tử, Nguyên Thương huyền sam lộ ra hơi thở sát thủ đặc trưng, hai người đặc biệt cùng nữ tử thế gian này bất đồng.

Cố Thường Y khẽ cười nói: “ Tiểu tử kia, có chí khí là chuyện tốt, ngươi có suy nghĩ tay làm hàm nhai ta có thể hiểu, có trưởng bối có thể giúp ngươi có khởi điểm rất cao, ngươi sao lại muốn tự mình ở dưới chân núi trèo lên? “

Nguyên Thương không thể nhịn được nữa, nhíu mày nói: “ Đừng gọi ta tiểu tử kia! “

Cố Thường Y cười ha ha, hướng nàng chớp mắt, nói: “ Ở trong mắt ta, ngươi chính là đứa nhỏ. “

“... “

“ Đi thôi đi thôi, đứa nhỏ kỳ quặc! Ngươi nếu muốn tay làm hàm nhai, ta cho ngươi một cơ hội! Lữ Chấn Hải là vương giả trên biển, năm đó làm đầu lĩnh hải tặc từng ở Đông Hải trong lúc vô tình bắt được một con giao long, còn là giao long hai sừng. Sừng giao long chính là thứ tinh túy nhất, cũng là thánh phẩm có thể chữa trị kinh mạch! Thần Cơ Tử không có đề cập qua với ngươi đi? “

---------------------------

P/S: Cố Thường Y nói chuyện ác ghê!!!
Tác giả : Phượng Khi Vũ
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại