Con Trai Là Nam Phụ
Chương 33-2
Giao diện kéo xuống, ngay sau đó là ảnh chụp hiện giờ của Đồng Trân cùng Trần Trường An râu xồm, bức ảnh này hiển nhiên là hình chụp năm nay, quan hệ hai người vẫn thân mật trước sau như một.
Đồng Trân bảo dưỡng cực tốt, tuy rằng trên mặt đã có dấu vết năm tháng, nhưng nếu so với người cùng lứa thì lại tuổi trẻ không ít. Hiện giờ cùng Trần Trường An đứng chung một chỗ, người không biết khả năng sẽ cho rằng Đồng Trân nhỏ hơn Trần Trường An một chút.
Đường Dĩ Tố nhìn tin tức này, nhíu mày suy tư
Dung nhan của cô cùng Đồng Trân có vài phần tương tự, nhưng bất luận Đồng Trân của hiện tại hay quá khứ, đều có khí chất bất đồng hoàn toàn với Đường Dĩ Tố. Hai người hoàn toàn là hai loại loại hình mỹ nữ, đứng cùng nhau tuyệt đối không có khả năng nhận sai.
Ở trong đời sống hiện thực Đường Dĩ Tố tiếp thu qua nhiều khảo nghiệm của các đạo diễn, cô có thể xác nhận mình là một gương mặt vô cùng thích hợp chiếu ở màn ảnh lớn, Đồng Trân làm ảnh hậu thì không cần phải hỏi, tất nhiên là cô ấy cũng vậy.
Giờ phút này biết được tin Đồng Trân gia nhập, lại không nói định diễn nhân vật nào, đối với Đường Dĩ Tố mà nói thì không thể gọi là chuyện tốt.
Bởi vì cô không cách nào xác định được, ở trong lòng Trần Trường An có khuynh hướng về diễn viên thuộc khí chất nào.
Đúng lúc này, di động bỗng nhiên vang lên, Đường Dĩ Tố nhìn qua, là cuộc gọi của Tần Hoa.
"Đoàn phim《 Nguyện vọng ngôi sao 》 thúc giục tôi trong hôm nay phải hồi đáp gấp." Điện thoại vừa nhấc, Tần Hoa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Đồng Trân muốn tham diễn 《 Khu không người 》."
Đường Dĩ Tố nói: "Em cũng mới vừa nhìn thấy tin tức......"
"Vậy cô nghĩ sao?" Tần Hoa hỏi.
Đường Dĩ Tố minh bạch bà muốn đáp án gì.
Đối mặt với người cạnh tranh khác, Đường Dĩ Tố có thể tự tin ra tay, cô vừa có kỹ thuật diễn vừa có mỹ mạo, nhưng ở đề tài điện ảnh như《 Khu không người 》, tác dụng của vẻ ngoài kỳ thật cũng không lớn.
Huống chi Đồng Trân cùng Đường Dĩ Tố lớn lên rất giống nhau, kỹ thuật diễn của cô ấy còn nhận được giải thưởng, lại không giống như Đường Dĩ Tố xú danh bay xa, hơn nữa cô ấy còn có quan hệ rất tốt với đạo diễn......
Cơ hồ mọi thứ đều đang đánh Đường Dĩ Tố không thương lượng, Đồng Trân nếu như muốn diễn nữ chính, căn bản Đường Dĩ Tố không đánh lại người ta.
Người bình thường ở loại thời điểm này, hẳn là đều sẽ biết khó mà lui lựa chọn bộ phim《 Nguyện vọng ngôi sao 》, nhưng Đường Dĩ Tố chính là nói không được lời nói đáp ứng kia.
"Tần Hoa tỷ, em cảm thấy...... Đồng Trân nếu muốn đóng nữ chính, đã sớm có thể diễn, Trần Trường An bọn họ căn bản không cần thiết quăng rải kịch bản, tìm kiếm nữ chính mới."
Đường Dĩ Tố chậm rãi nói, "Theo giả thiết của kịch bản, nữ chính là một sinh viên hai mươi hai tuổi, Đồng Trân tuy rằng càng giống một người mẹ truyền thống hơn so với em, nhưng nhìn vào tuổi, cô ấy cũng không thích hợp nhân vật này."
Tần Hoa cười nhạo một tiếng.
Đường Dĩ Tố cảm giác được bà bất mãn, vẫn căng da đầu nói: "Em ngược lại cảm thấy, Đồng Trân gia nhập, càng thuyết minh rất có thể em được lựa chọn."
Tần Hoa cơ hồ nhịn không được: "Đường Dĩ Tố, tôi đặc biệt tò mò, rốt cuộc cô lấy đâu ra nhiều tự tin đến vậy!"
Đường Dĩ Tố đã biết tính cách của Tần Hoa, cũng không bởi vì câu trào phúng này của bà mà sinh khí. Ngược lại, bởi vì Tần Hoa mở miệng, cô thở phào nhẹ nhõm, nói: "Đồng Trân lớn hơn em gần hai mươi tuổi, càng giống một người mẹ hơn em, em lại có dung mạo rất giống Đồng Trân. Cho nên, em hợp lý suy đoán, Đồng Trân rất có thể đóng vai nhân vật mẹ của em trong phim."
Tần Hoa quả thực hết chỗ nói: "Đồng Trân tuy rằng đã bốn mươi tuổi, nhưng còn trước nay chưa từng diễn qua nhân vật mẫu thân, huống chi lại là loại vai phụ này, lời này của cô nói trước mặt tôi thì không sao, truyền tới lỗ tai Đồng Trân, coi chừng chết như thế nào cũng không biết!"
Đường Dĩ Tố vội vàng cười: "Em biết em biết, Tần Hoa tỷ không giống với người khác, cho nên ở trước mặt chị, em mới yên tâm lớn mật nói ra."
Sự xem thường của Tần Hoa sắp bay thấu trời xanh: "Được rồi, cô muốn không diễn thì không diễn, bộ《 Nguyện vọng ngôi sao 》 tôi giao cho người khác, hy vọng cô đừng hối hận."
Nói xong, Tần Hoa nhanh chóng cúp điện thoại.
Nhưng mà sau khi tắt máy, bà lại nhịn không được nhìn chằm chằm di động phát ngốc.
Đường Dĩ Tố biến hóa bà xem ở trong mắt, ngay từ đầu tưởng chuyện tốt, nhưng mà giờ khắc này, Tần Hoa lại không rõ đây là tốt hay là xấu.
Tuy rằng trở nên tiến tới, hiểu được chăm sóc con cái, nhưng bù qua xớt lại, cũng trở nên gàn bướng hồ đồ, càng thêm cố chấp.
Trong tay Tần Hoa đã mang qua nhiều diễn viên như vậy, đương nhiên, bà minh bạch, phàm là người có năng lực, khẳng định đều có kiên trì cùng cố chấp của mình, nhưng là, này hết thảy tiền đề là, có năng lực!
Đường Dĩ Tố có năng lực sao?
Trước kia khẳng định là không có.
"Leng keng."
Đúng lúc này, di động thu được một tin nhắn mới.
Tần Hoa đang nhìn chằm chằm di động ngơ ngẩn, cho nên trong nháy mắt màn hình di động sáng lên kia, bà liền thấy được nội dung tin nhắn.
Tuy Tần Hoa là người đại diện kim bài đã tung hoành giới giải trí nhiều năm, cũng nhịn không được trừng lớn đôi mắt......
Sau khi Đường Dĩ Tố cùng Tần Hoa nói xong điện thoại, cô lập tức nắm chắc thời gian tiếp tục sưu tập tư liệu nhà trẻ. Đúng lúc này, Tần Hoa - người mới vừa nói chuyện điện thoại xong với cô - lại gọi tới.
"Dạ?" Đường Dĩ Tố một tay viết chữ, một tay cần di động giữ ở bên tai.
"Mười ngày sau, đi đóng bộ《 Khu không người 》, đoàn phim mới nhắn."
"A?" Đường Dĩ Tố dừng một chút, mới phản ứng lại, "Vậy, cho nên em......"
"Chúc mừng cô, nữ chính《 Khu không người 》 là của cô rồi. Qua mấy ngày đoàn phim sẽ tung ra tin tức về diễn viên." Thanh âm bất đắc dĩ, khó nén vài phần quái dị cùng kinh ngạc của Tần Hoa truyền đến, "Đồng Trân đóng vai mẹ của cô."
Đường Dĩ Tố vừa nghe, lập tức nhịn không được nở nụ cười: "Cảm ơn chị nha, Tần Hoa tỷ!"
"Cảm tạ tôi làm gì, cố gắng biểu hiện đi, Đồng Trân là ảnh hậu, phải ngoan ngoãn cùng người ta học tập, biết không!" Tần Hoa nói nói, lại nhịn không được nghiêm khắc lên.
Đường Dĩ Tố hiểu rõ Tần Hoa đây là quan tâm mình, một chút cũng không sợ, cười tủm tỉm không ngừng đồng ý.
Xác định nhận được vai của 《 Khu không người 》, liên tiếp mấy ngày sau, tâm tình Đường Dĩ Tố đều rất tốt, thẳng đến khi cô bắt đầu tham gia các phỏng vấn nhập học nhà trẻ.
Đầu năm nay, có tiền còn chưa đủ, nhà trường cư nhiên còn phải khảo hạch gia đình của bọn nhỏ, sau khi thông qua mới có thể nhập học.
Đường Dĩ Tố vốn dĩ cho rằng, dựa theo điều kiện trước mắt của mình, trong nội thành có nhà, trong tài khoản ngân hàng có tiền tiết kiệm, dẫn Đường Táo đi nhập học hẳn là không khó. Nhưng mà sau khi tiếp xúc mới biết được, nhà trẻ càng tốt, càng có yêu cầu cao đối với phụ huynh.
Gia đình đơn thân giống như Đường Dĩ Tố, người mẹ còn bận rộn công tác, một ít nhà trẻ tương đối chú trọng tố chất giáo dục từ gia đình vì vậy mà đều trực tiếp từ chối.
Đồng Trân bảo dưỡng cực tốt, tuy rằng trên mặt đã có dấu vết năm tháng, nhưng nếu so với người cùng lứa thì lại tuổi trẻ không ít. Hiện giờ cùng Trần Trường An đứng chung một chỗ, người không biết khả năng sẽ cho rằng Đồng Trân nhỏ hơn Trần Trường An một chút.
Đường Dĩ Tố nhìn tin tức này, nhíu mày suy tư
Dung nhan của cô cùng Đồng Trân có vài phần tương tự, nhưng bất luận Đồng Trân của hiện tại hay quá khứ, đều có khí chất bất đồng hoàn toàn với Đường Dĩ Tố. Hai người hoàn toàn là hai loại loại hình mỹ nữ, đứng cùng nhau tuyệt đối không có khả năng nhận sai.
Ở trong đời sống hiện thực Đường Dĩ Tố tiếp thu qua nhiều khảo nghiệm của các đạo diễn, cô có thể xác nhận mình là một gương mặt vô cùng thích hợp chiếu ở màn ảnh lớn, Đồng Trân làm ảnh hậu thì không cần phải hỏi, tất nhiên là cô ấy cũng vậy.
Giờ phút này biết được tin Đồng Trân gia nhập, lại không nói định diễn nhân vật nào, đối với Đường Dĩ Tố mà nói thì không thể gọi là chuyện tốt.
Bởi vì cô không cách nào xác định được, ở trong lòng Trần Trường An có khuynh hướng về diễn viên thuộc khí chất nào.
Đúng lúc này, di động bỗng nhiên vang lên, Đường Dĩ Tố nhìn qua, là cuộc gọi của Tần Hoa.
"Đoàn phim《 Nguyện vọng ngôi sao 》 thúc giục tôi trong hôm nay phải hồi đáp gấp." Điện thoại vừa nhấc, Tần Hoa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Đồng Trân muốn tham diễn 《 Khu không người 》."
Đường Dĩ Tố nói: "Em cũng mới vừa nhìn thấy tin tức......"
"Vậy cô nghĩ sao?" Tần Hoa hỏi.
Đường Dĩ Tố minh bạch bà muốn đáp án gì.
Đối mặt với người cạnh tranh khác, Đường Dĩ Tố có thể tự tin ra tay, cô vừa có kỹ thuật diễn vừa có mỹ mạo, nhưng ở đề tài điện ảnh như《 Khu không người 》, tác dụng của vẻ ngoài kỳ thật cũng không lớn.
Huống chi Đồng Trân cùng Đường Dĩ Tố lớn lên rất giống nhau, kỹ thuật diễn của cô ấy còn nhận được giải thưởng, lại không giống như Đường Dĩ Tố xú danh bay xa, hơn nữa cô ấy còn có quan hệ rất tốt với đạo diễn......
Cơ hồ mọi thứ đều đang đánh Đường Dĩ Tố không thương lượng, Đồng Trân nếu như muốn diễn nữ chính, căn bản Đường Dĩ Tố không đánh lại người ta.
Người bình thường ở loại thời điểm này, hẳn là đều sẽ biết khó mà lui lựa chọn bộ phim《 Nguyện vọng ngôi sao 》, nhưng Đường Dĩ Tố chính là nói không được lời nói đáp ứng kia.
"Tần Hoa tỷ, em cảm thấy...... Đồng Trân nếu muốn đóng nữ chính, đã sớm có thể diễn, Trần Trường An bọn họ căn bản không cần thiết quăng rải kịch bản, tìm kiếm nữ chính mới."
Đường Dĩ Tố chậm rãi nói, "Theo giả thiết của kịch bản, nữ chính là một sinh viên hai mươi hai tuổi, Đồng Trân tuy rằng càng giống một người mẹ truyền thống hơn so với em, nhưng nhìn vào tuổi, cô ấy cũng không thích hợp nhân vật này."
Tần Hoa cười nhạo một tiếng.
Đường Dĩ Tố cảm giác được bà bất mãn, vẫn căng da đầu nói: "Em ngược lại cảm thấy, Đồng Trân gia nhập, càng thuyết minh rất có thể em được lựa chọn."
Tần Hoa cơ hồ nhịn không được: "Đường Dĩ Tố, tôi đặc biệt tò mò, rốt cuộc cô lấy đâu ra nhiều tự tin đến vậy!"
Đường Dĩ Tố đã biết tính cách của Tần Hoa, cũng không bởi vì câu trào phúng này của bà mà sinh khí. Ngược lại, bởi vì Tần Hoa mở miệng, cô thở phào nhẹ nhõm, nói: "Đồng Trân lớn hơn em gần hai mươi tuổi, càng giống một người mẹ hơn em, em lại có dung mạo rất giống Đồng Trân. Cho nên, em hợp lý suy đoán, Đồng Trân rất có thể đóng vai nhân vật mẹ của em trong phim."
Tần Hoa quả thực hết chỗ nói: "Đồng Trân tuy rằng đã bốn mươi tuổi, nhưng còn trước nay chưa từng diễn qua nhân vật mẫu thân, huống chi lại là loại vai phụ này, lời này của cô nói trước mặt tôi thì không sao, truyền tới lỗ tai Đồng Trân, coi chừng chết như thế nào cũng không biết!"
Đường Dĩ Tố vội vàng cười: "Em biết em biết, Tần Hoa tỷ không giống với người khác, cho nên ở trước mặt chị, em mới yên tâm lớn mật nói ra."
Sự xem thường của Tần Hoa sắp bay thấu trời xanh: "Được rồi, cô muốn không diễn thì không diễn, bộ《 Nguyện vọng ngôi sao 》 tôi giao cho người khác, hy vọng cô đừng hối hận."
Nói xong, Tần Hoa nhanh chóng cúp điện thoại.
Nhưng mà sau khi tắt máy, bà lại nhịn không được nhìn chằm chằm di động phát ngốc.
Đường Dĩ Tố biến hóa bà xem ở trong mắt, ngay từ đầu tưởng chuyện tốt, nhưng mà giờ khắc này, Tần Hoa lại không rõ đây là tốt hay là xấu.
Tuy rằng trở nên tiến tới, hiểu được chăm sóc con cái, nhưng bù qua xớt lại, cũng trở nên gàn bướng hồ đồ, càng thêm cố chấp.
Trong tay Tần Hoa đã mang qua nhiều diễn viên như vậy, đương nhiên, bà minh bạch, phàm là người có năng lực, khẳng định đều có kiên trì cùng cố chấp của mình, nhưng là, này hết thảy tiền đề là, có năng lực!
Đường Dĩ Tố có năng lực sao?
Trước kia khẳng định là không có.
"Leng keng."
Đúng lúc này, di động thu được một tin nhắn mới.
Tần Hoa đang nhìn chằm chằm di động ngơ ngẩn, cho nên trong nháy mắt màn hình di động sáng lên kia, bà liền thấy được nội dung tin nhắn.
Tuy Tần Hoa là người đại diện kim bài đã tung hoành giới giải trí nhiều năm, cũng nhịn không được trừng lớn đôi mắt......
Sau khi Đường Dĩ Tố cùng Tần Hoa nói xong điện thoại, cô lập tức nắm chắc thời gian tiếp tục sưu tập tư liệu nhà trẻ. Đúng lúc này, Tần Hoa - người mới vừa nói chuyện điện thoại xong với cô - lại gọi tới.
"Dạ?" Đường Dĩ Tố một tay viết chữ, một tay cần di động giữ ở bên tai.
"Mười ngày sau, đi đóng bộ《 Khu không người 》, đoàn phim mới nhắn."
"A?" Đường Dĩ Tố dừng một chút, mới phản ứng lại, "Vậy, cho nên em......"
"Chúc mừng cô, nữ chính《 Khu không người 》 là của cô rồi. Qua mấy ngày đoàn phim sẽ tung ra tin tức về diễn viên." Thanh âm bất đắc dĩ, khó nén vài phần quái dị cùng kinh ngạc của Tần Hoa truyền đến, "Đồng Trân đóng vai mẹ của cô."
Đường Dĩ Tố vừa nghe, lập tức nhịn không được nở nụ cười: "Cảm ơn chị nha, Tần Hoa tỷ!"
"Cảm tạ tôi làm gì, cố gắng biểu hiện đi, Đồng Trân là ảnh hậu, phải ngoan ngoãn cùng người ta học tập, biết không!" Tần Hoa nói nói, lại nhịn không được nghiêm khắc lên.
Đường Dĩ Tố hiểu rõ Tần Hoa đây là quan tâm mình, một chút cũng không sợ, cười tủm tỉm không ngừng đồng ý.
Xác định nhận được vai của 《 Khu không người 》, liên tiếp mấy ngày sau, tâm tình Đường Dĩ Tố đều rất tốt, thẳng đến khi cô bắt đầu tham gia các phỏng vấn nhập học nhà trẻ.
Đầu năm nay, có tiền còn chưa đủ, nhà trường cư nhiên còn phải khảo hạch gia đình của bọn nhỏ, sau khi thông qua mới có thể nhập học.
Đường Dĩ Tố vốn dĩ cho rằng, dựa theo điều kiện trước mắt của mình, trong nội thành có nhà, trong tài khoản ngân hàng có tiền tiết kiệm, dẫn Đường Táo đi nhập học hẳn là không khó. Nhưng mà sau khi tiếp xúc mới biết được, nhà trẻ càng tốt, càng có yêu cầu cao đối với phụ huynh.
Gia đình đơn thân giống như Đường Dĩ Tố, người mẹ còn bận rộn công tác, một ít nhà trẻ tương đối chú trọng tố chất giáo dục từ gia đình vì vậy mà đều trực tiếp từ chối.
Tác giả :
Hà Lam