Con Rể Quyền Quý

Chương 99



Trương Thác quay đầu nhìn lại, phát hiện đẳng sau mình có một bóng người quen thuộc đang đứng đó.

“Hả? Cô à, không phải cô làm lễ tân sao?"

Người đứng sau lưng Trương Thác chính là cô gái lễ tân mà Trương Thác quen được từ ngày còn làm đội phó đội bảo vệ.

Gương mặt Thu Vũ lộ ra vẻ rất non nớt, mặc bộ quần áo.

công sở;nhìn qua vổ cùng đáng yêu;háai mắt to trong vắt như hồ nước dường như biết nói chuyện, cô ta cao một mét sáu mươi lăm; vừa vặn đến ngực Trương Thác: Thu Vũ thấy Trương Thác hỏi mình, nở nụ cười giải thích: “Tôi ấy à, tôi được trường học sắp xếp đến đây thực tập, chiều hôm qua được phân đến Phòng Nghiệp vụ này"

Trên mặt Thu Vũ rạng nười nét cười, cô ta chưa nói với Trương Thác là không phải cô ta bị điều động đến Phòng Nghiệp vụ mà là bị người đẩy xuống đây.

Đối với một cô gái mà nói, giữa lễ tân công ty và nhân viên nghiệp vụ, rõ ràng chức vị lễ tân công ty này tốt hơn, có tiên lương cố định, công việc nhẹ nhàng, thích hợp.

với phụ nữ hơn.


“Được rồi" Trương Thác cũng không nghĩ nhiều, anh cũng không hiểu rõ lắm về sự mờ ám giữa các chức vị trong công ty này, trong mắt anh bây giờ, làm gì cũng rất thoải mái.

Trương Thác và Thu Vũ là hai người mới trong phòng, vừa vặn kết bạn đi với nhau.

Ra khỏi công ty, khi Thu Vũ nhìn thấy những đồng nghiệp này tốp năm tốp ba lái xe đi, trong mắt cô ta lóe lên chút hụt hãng, cái cảm giác không được tập thể dung nhập này khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

Trương Thác thì không có cảm giác này, gọi Thu Vũ một câu, bắt xe, đi về phía khách sạn Tân Khải.

Khách sạn Tân Khải vô cùng nổi tiếng ở thành phố Ngân Châu, bình thường chỉ có mở tiệc chiêu đãi mới lựa chọn chỗ này.

Thu Vũ rõ ràng là lần đầu tiên đến khách sạn như vậy, động tác khi vừa bước vào cửa lộ ra vẻ vô cùng gượng gạo.

Trương Thác lại vô cùng kiêu ngạo giống như chơi mạt chược sắp ù đến nơi, vừa vào cửa chính khách sạn đã cầm bánh ngọt được cung cấp miễn phí lên cho vào miệng bắt đầu ăn.

Chị Hồng vừa từ trong thang máy đi ra thì nhìn thấy Trương Thác đang đứng kia há to miệng ăn bánh ngọt.

“Làm gì thế hả? Tại sao lâu như vậy mới đến, mau đi chuyển rượu đi!"

“Ồ, các chị đi nhanh quá, chúng tôi không theo kịp."

Miệng Trương Thác nhét đầy bánh ngọt, nói chuyện cũng lúng ba lúng búng.

“Được rồi, bớt nói nhảm lại, mau làm việc đi.’ Chị Hồng không kiềm được vẫy vẫy tay với Trương Thác: “Cô kia, Thu Vũ phải không, tôi có việc giao cho cô đây."

“Vâng" Thu Vũ yếu ớt gật đầu, lè lưỡi với Trương Thác, ngoan ngoãn đi theo chị Hồng.

Bên kia, cũng có người gọi Trương Thác chuyển rượu, lại sắp xếp phòng ăn.

Phòng Nghiệp vụ vừa mới được thành lập này có tổng cộng mười sáu người, trong đó chỉ có duy nhất một người đàn ông là Trương Thác, còn lại đều là phụ nữ, hơn nữa gương mặt và dáng dấp phần lớn đều rất được, có một số ít phụ nữ trung niên cũng đều là những người từng trải kinh nghiệm phong phú.

Trong Phòng Nghiệp vụ này, tất cả mọi người đều vô cùng tháo vát, ai nấy đều biết, Lâm Thị sẽ không bạc đãi nhân viên, nếu Phòng Nghiệp vụ này có thể phát triển được, đãi ngộ của bọn họ cũng sẽ được tăng lên theo.

Lần này mở tiệc chiêu đãi, họ đặt trước một phòng riêng cực kỳ rộng rãi, chỉ riêng phòng đã rộng một trăm mét vuông, trần phòng treo một chiếc đèn thủy tỉnh cực kỳ lớn, tỏa ra ánh sáng rực rỡ lộng lẫy, bên dưới đèn treo thủy tinh là một chiếc bàn tròn khổng lồ, có thể ngồi được hai mươi lăm người, mâm kính trên bàn đang chậm rãi xoay, bên trên bày đầy các món tinh xảo khiến cho người ta vừa nhìn đã vô cùng muốn ăn, tám bình rượu Mao Đài Vương Tử giá bán bên ngoài lên đến một nghìn rưỡi đã được mở nắp, đặt lên bàn, thuốc lá Trung Hoa cũng đã khui bao, đợi khách khứa đến thưởng thức.


Chín cô gái tiếp thị xinh đẹp đều trang điểm cẩn thận chia ra ngồi trên bàn.

Trương Thác nhìn thấy Thu Vũ cũng kẻ viền mắt, cô gái nhỏ này vốn dĩ đã có một đôi mắt to, kẻ mắt lên lại càng tăng thêm phần đáng yêu, phóng mắt nhìn quanh, cả phòng bao này, cô ta khiến người chú ý nhất.

Thu Vũ phát hiện Trương Thác đang nhìn mình, hơi ngượng ngùng cúi đầu xuống, gương mặt nhỏ thẹn thùng đỏ hồng.

“Chuẩn bị đến đâu rồi?" Một giọng nữ từ bên ngoài phòng bao vang lên.

Sau đó một người phụ nữ xinh đẹp mặc áy màu tím đi đôi giày cao gót màu tráng bạc, từ ngoài cửa phòng khách đi vào.

“Giám đốc La, đã chuẩn bị xong hết cả rồi.’ Chị Hồng đáp lại.

“Được" La Linh gật đầu, vén mái tóc dài đằng trước ra sau: “Đoàn người của anh Roth cùng lắm mười phút nữa sẽ đến, mọi người kiểm tra cẩn thận một chút, có chỗ nào lễ nghĩa không chu đáo phải lập tức sửa lại ngay, hửm? Anh là ai?"

Ánh mắt La Linh nhìn vào Trương Thác đang đứng ở cửa.

“Giám đốc La, anh ta chính là Trương Thác." Chị Hồng vội đáp ngay.

“Trương Thác?" Vừa nghe đến cái tên này, lông mày La Linh đã nhíu lại, châm chọc nói: “Tôi thật hân hạnh đấy, hôm nay thế mà có thể được nhìn thấy con người thật của anh đây"

Trương Thác cũng nhíu mày, không hiểu giám đốc nghiệp vụ này tại sao lại gay gắt với mình như vậy.

La Linh còn đang chuẩn bị mở miệng nói thêm gì nữa thì nghe thấy một giọng nói lo lắng vang lên.

“Giám đốc, đoàn người của anh Roth đến rồi!"

La Linh không còn tâm trạng để ý đến Trương Thác nữa, xoay người, trên mặt lộ ra một nụ cười, chạy ra ngoài phòng bao đón tiếp.

Tất cả mọi người trong phòng đều rối rít đứng dậy, ánh mắt nhìn ra cửa phòng bao.

Sáu người đàn ông nước ngoài mặc tây phục khoảng chừng hơn ba mươi tuổi đi cùng với La Linh, xuất hiện ở cửa phòng bao, khi những người này xuất hiện, đôi mắt mấy cô gái trong phòng bao đều tỏa sáng, nghe nói nước Pháp có nhiều trai đẹp, bây giờ xuất hiện sáu người nước ngoài này, tuyệt đối có thể được xưng tụng là trai đẹp, mỗi người đều cao một mét tám, đường nét khuôn mặt rõ ràng, tuấn tú.


“Mọi người chào đón anh Roth và đội ngũ của anh ấy nào"

La Linh là người đầu tiên vỗ tay.

Nhất thời, tiếng vỗ tay vang lên khắp phòng.

“Được rồi" La Linh ra hiệu cho mọi người dừng lại, tiếng vỗ tay cũng chấm dứt, cô ta giới thiệu anh Roth và đội ngũ của anh ta với mọi người trong phòng, đồng thời cũng dùng tiếng Pháp giới thiệu mọi người trong phòng với Roth.

Roth để râu quai nón, nhìn qua rất thú vị, anh ta dùng thứ tiếng Hoa sứt sẹo chào hỏi mọi người trong phòng.

Năng lực quan hệ xã hội của La Linh vô cùng mạnh, cô ta dẫn đường cho đám người Roth ngồi xuống, nói mấy câu đã khiến cho đám người Roth cười mãi không ngừng, những cô gái tiếp thị ngồi trên bàn chủ động rót rượu cho đội ngũ của Roth, toàn bộ bữa tiệc tiếp đãi chính thức bắt đầu trong bầu không khí vui vẻ.

Ở Phòng Nghiệp vụ chỉ có một mình La Linh biết nói tiếng Pháp, những người còn lại hoàn toàn nghe không hiểu, cũng may trình độ tiếng Hoa của đám người Roth cũng coi như khá tốt, tuy phát âm sứt sẹo nhưng biểu đạt ý tứ thì về cơ bản cũng không khó khăn gì.

Trương Thác ngồi tại vị trí của mình, nghe hiểu đại khái là Roth này là Chủ tịch khu vực châu Á Thái Bình Dương của công ty Ikefa nước Pháp, chuyên làm một số giao dịch xuất nhập khẩu.

Trương Thác nhớ lại, anh chưa từng nghe nói đến công ty Pháp Ikefa này, có lẽ là một doanh nghiệp mới được thành lập trong hai năm gần đây thôi.

Qua ba tuần rượu, tay chân mấy gã người Pháp này bắt đầu từ từ bừa bãi hơn, thỉnh thoảng lại sờ soạng cơ thể của mấy cô gái tiếp thị đang ngồi bên cạnh, những cô gái này rõ ràng cũng rất có kinh nghiệm, mặt không đổi sắc tránh thoát bàn tay của mấy gã người Pháp này.

Trên bàn tiệc, mỗi người đều tự tìm được đối tượng trò chuyện, La Linh và Roth dùng tiếng Pháp trò chuyện một cách thân quen.






Tác giả : Khuyết Danh
3/5 của 3 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
KKK 8 tháng trước
Nếu bạn đọc bình luận này thì bố mẹ bạn sẽ chết trong vòng 5 năm . Để tránh khỏi điều này bạn phải copy và gửi nó vào 5 truyện
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại