Con Rể Quyền Quý
Chương 222
Ba từ “Chessia" này vừa phát ra, 6 người đang ngồi trên bàn, đồng thời đối mắt nhìn lẫn nhau, chìm vào trầm mặc.
Chessia Mê Hoặc, người sở hữu Nhẫn Vương Ngũ Sắc đảo Quang Minh…
Khi Trương Thác quay lại với hai chai rượu Nhị Oa Đầu đang xách trong tay, trong phòng bao thuê đã trở lại như: bình thường, người của Ản Sát tựa như chưa từng xuất hiện bao giờ vậy, Lâm Ngữ Lam tuyệt đối sẽ không ngờ được rằng, trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà cô mua rượu ở dưới tòa nhà, đã xảy ra nhiều chuyện như thế.
Mấy người Bạch Trì cũng không thể hiện ra bên ngoài là có gì khác thường, vẫn uống rượu ăn uống vui vẻ như lúc ban đầu.
Những người này, phải nói là thần kinh của họ quá nhạy bén, chỉ cần có một chút biến động nhỏ thôi, bọn họ đều có thể nhận ra được , nếu như nói thần kinh họ không tinh tế ,thì một giây trước còn xảy ra chuyện giết người, thì một giây sau đó lại giống như không có gì xảy ra vậy, muốn làm cái gì thì làm cái đó, nói thế này đi, biết rõ là một tiếng sau sẽ phải liều mạng, nhưng bọn họ vẫn có thể chuyên tâm chuẩn bị cho một bữa cơm, sau khi ăn cơm xong, thì lại đi liều mạng tiếp.
Trong bữa tiệc mọi người vẫn cười nói vui vẻ như lúc ban đầu.
“Chắc các người không biết đâu nhỉ, lão đại anh ấy bây giờ đã cai thuốc rồi đó! Nói là chị dâu không cho hút!"
Bạch Trì nheo mắt cười.
*Ôi mẹ ơi, không phải chứ? Trước đây lão đại mỗi ngày phải hút tận hai gói thuốc lận đấy, có thể cai được sao?"
Tóc đỏ mở to đôi mắt, dáng vẻ không cách nào tin được.
Nguyệt Thần lắc đầu: “Ôi, người đàn ông đáng sợ, thuốc mà cũng có thể cai được, thì còn cái gì là không làm được nữa chứ.
"
Mọi người nhìn lên gương mặt với dáng vẻ đầu ngọt ngào hạnh phúc đó của Trương Thác, không khỏi liên tưởng đến một câu nói.
Đàn ông chỉnh phục thế giới, đàn bà chỉnh phục đàn ông.
Sau khi người của Ấn Sát rời khỏi khách sạn Tân Khải, thì họ bắt đầu cuộc bỏ chạy toán loạn.
Một chiếc xe van không có bảng hiệu đậu trong một con hẻm nhỏ, người cầm đầu Än Sát cầm quải trượng đầu rồng, vừa định lên xe liền nghe thấy phía sau vang lên có âm thanh u ám.
“Đi đâu vậy?"
Giọng nói này, như thể truyền tới từ dưới 9 tầng địa ngục, khiến anh ta cảm thấy một cơn lạnh buốt thầu xương.
Tên cầm đầu Ân Sát chậm rãi quay người lại, khi nhìn thấy bóng dáng đeo mặt nạ quỷ, tay cầm dao sắc bén đó, khuôn mặt anh ta như tro tàn.
Đối phương nhấc dao lên, vung lưỡi dao trong tay, chém về phía đầu của tên cầm đầu Ấn Sát.
Lưỡi kiếm sắc bén dần dần nở ra trong con ngươi của tên cầm đầu Ản Sát, trong khoảnh khắc đó, tên cầm đầu Ân Sát nhớ lại một câu mà anh ta đã nghe trước đây.
Hành giả địa ngục có ở khắp nơi!
Chu Tử Du đưa chồng đến bên ngoài phòng bao Ngũ Điều Cửu của khách sạn Tân Khải, nghe thấy tiếng trò chuyện và tiếng cười phát ra từ phòng bao, khuôn mặt Chu Tử Du đầy bắt mãn.
“Chồng à, họ đang ngồi ở đây.
Người họ Lâm của nhà Lâm Thị đó mời họ ăn tối, vừa rồi còn giúp tên tiểu tử đó làm nhục em.
Anh phải báo thù cho em!"
“Lâm thị?" Trên mặt chồng của Chu Tử Du lộ vẻ khinh thường: “Chỉ là một cơ sở kinh doanh nhỏ ở vùng hẻo lánh thôi, có thể trái mệnh trời sao? Đi, đi gặp mặt bọn họ đi!"
Chồng của Chu Tử Du đầy cửa phòng bao ra.
Khoảnh khắc anh ta bước vào cửa, những người bên trong cánh cửa đều vô thức đổ dồn ánh mắt vào anh ta.
Khi Lâm Ngữ Lam nhìn thấy Chu Tử Du đứng ở cửa, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cô đứng dậy nói: “Chị Chu, có chuyện gì không?"
Hôm nay là lần đầu tiên Lâm Ngữ Lam mời bạn của Trương Thác đi ăn, cô không muốn gây ra chuyện khó chịu.
“Cũng không có gì, chỉ là đi qua tới xem xem thôi.
" Lúc nói chuyện, khuôn mặt Chu Tử Du đầy kiêu ngạo: “Đúng rồi, giới thiệu với cô một chút, đây là chồng tôi, Phó Đình, chủ tịch hội đồng quản trị của công ty TNHH kinh doanh An Thị Phổ Anh.
"