Con Rể Là Thần Y

Chương 35

“Em làm cái gì vậy?" Lâm Thần đầu vẫn còn hơi chuếnh choáng, mở mắt ra cũng là bởi vì cảm nhận được có người không ngừng đến gần mình, cho nên do tính cảnh giác trời sinh đã làm cho anh tỉnh lại, chỉ là câu nói đầu tiên khiến cho người khác vô cùng xấu hổ.

“Không... không có gì! Chỉ là để xem anh có ngủ hay không, được rồi xuống xe đi, đã đến rồi, về nhà nghỉ ngơi thật tốt, tôi cũng về đây."

Giang Ngưng rất xấu hổ, đợi đến khi Lâm Thần mơ mơ màng màng xuống xe, hung hăng vỗ vỗ vào đầu mình: “Giang Ngưng mày muốn làm cái gì vậy chứ!"

“Em tại sao lại tự đánh mình vậy?" Lâm Thần vừa mới xuống xe, đóng cửa xe lại vốn định chào tạm biệt cùng với Giang Ngưng, thì liền nhìn thấy Giang Ngưng tự đánh bản thân, cho nên liền hỏi một câu.

Không ngờ rằng cái này lại càng làm cho Giang Ngưng thêm xấu hổ, vội vàng khởi động xe chuồn đi mất, điều này làm cho Lâm Thần có chút khó hiểu, vốn đang định muốn hỏi có muốn hay không đi lên uống miếng nước, trong trường hợp đó, anh đã chữa khỏi bệnh cho một người và phải lên lầu một mình.

Về đến khu nhà trọ, Lâm Thần đã điều tức của mình trước, sau khi làm cho trạng thái của mình hồi phục tốt nhất, sau đó mới lấy điện thoại di động ra và gọi cho Lão Lăng.

“Cậu chủ, người đã điều tra ra rồi, như cậu đã nói, chúng tôi không có đánh rắn động cỏ!"

Gần đây quan hệ giữa Lâm Thần và Lão Lăng thay đổi rất nhiều, điều này làm cho Lão Lăng rất vui, nghĩ cậu chủ của bọn họ cuối cùng sẽ dẫn họ trở về nước, nhưng mà không nghĩ tới giữa đường lại xuất hiện một tên nội gián, thiếu chút nữa đã hại chết cậu chủ, điều này làm cho Lão Lăng vô cùng tự trách.

Ông hận chết cái tên nội gián đó, nếu không phải vì Lâm Thần nói người kia còn dùng được, Lão Lăng sớm đã tự mình gϊếŧ chết cái tên nội gián kia rồi, điều này nếu như Lâm Thần thực sự xảy ra chuyện, ông có đem mạng mình ra cũng đền không được!

“Ừ, người kia ông xem, sau này sẽ có chỗ cần dùng đến hắn, sau đó mọi người có thể xuất phát rồi, tôi đã ở bên này làm tốt việc chuẩn bị tiếp đón mọi người rồi!"

Lâm Thần dự định bắt đầu hành động, gần đây một mực chuẩn bị công việc, đến bây giờ đã gần xong rồi, cho nên cần những người đó trở về giúp đỡ mình đi phát triển, tăng cường thế lực trong nước!

“Cậu chủ, cậu đã đặt hàng sản phẩm chủ lực của chúng ta rồi sao?" Lão Lăng hỏi.

Đối với vấn đề này, Lâm Thần đã suy nghĩ qua, muốn giao thiệp với ngành sản xuất y dược trong nước, vậy nhất định bản thân phải có một sản phẩm chủ lực của riêng mình, như vậy mới có thể làm cho khách hàng nhớ đến dược phẩm Ngưng Thần.

“Thủy Túy Đan đi!" Lâm Thần nói ra một câu trả lời làm cho Lão Lăng vô cùng kinh ngạc.

Lão Lăng vội vàng truy hỏi: “Cậu chủ, Thủy túy đan này chính là cần dùng đến rất nhiều vật liệu thượng hạng mới có thể đủ để luyện chế thành công, cứ như vậy không nói đến việc bán được hay không được, chi phí không dễ kiểm soát được!"

Lâm Thần cười cười giải thích nói: “Không phải là Thủy túy đan cao cấp mới có hiệu quả, sản phẩm chính của chúng ta có thể là thành phẩm được pha loãng một trăm lần với hiệu quả của Thủy túy đan cao cấp, điều này sẽ giúp dễ dàng kiểm soát chi phí hơn."

Đây cũng phải là Lâm Thần lòng dạ thâm độc, mà vì Thủy túy đan là bí truyền của nhà họ Lâm người bình thường ăn vào cũng chỉ vô dụng, còn có rủi ro về rừng nhất định, bởi vì hiệu lực của thuốc quá lợi hại, người thường sẽ chịu không nổi.

Ngược lại Thủy túy đan sau khi được pha loãng, đối với người bình thường mới có hiệu quả, hơn nữa pha loãng một trăm lần, Thủy túy đan vẫn là có thể có tác dụng không nhỏ.

Sau khi nghe Lâm Thần giải thích, Lão Lăng lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức vừa cười vừa nói: “Nếu như là như vậy, đó thực sự thuận tiện để kiểm soát chi phí."

Dừng một chút ông lại có chút không yên tâm mà thăm hỏi: “Nhưng mà muốn đem Thủy túy đan pha loãng một trăm lần sợ là không dễ dàng."

Lâm Thần tự tin cười nói: “Cái này yêu cầu chúng ta phải ra tay chuyên tâm bồi dưỡng những những nhân tài đó, có tôi đưa tài liệu phù hợp, tôi nghĩ không được bao lâu bọn họ sẽ có thể nghiên cứu chế tạo ra."

Thực ra nếu để cho Lâm Thần một mình hoàn thành cũng không phải không thể, chỉ là có rất nhiều chuyện cần Lâm Thần giải quyết, không thể đem toàn bộ tinh thần và thể lực đều đặt ở việc nghiên cứu và chế tạo dược phẩm được, cho nên mới nhất thiết cần những người tài đó đến phối hợp.

Lão Lăng hiểu rõ ý tứ của Lâm Thần sau đó ngay lập tức bày tỏ thái độ: “Cậu chủ yên tâm, tôi sẽ bảo bọn họ tối nay liền xuất phát, có thể đến trong nước muộn nhất vào tối mai, chỉ là những việc sau đó cần cậu chủ người đến sắp xếp rồi."

Lão Lăng tạm thời chưa thể về nước, làm quản gia của nhà họ Lâm, trong nước người biết ông không ít, một khi ông bị người khác nhận ra, đối với Lâm Thần mà nói sẽ là một sự phiền phức rất lớn.

“Điều này ông yên tâm, tôi đã chuẩn bị hết rồi, công ty bên này sẽ sắp xếp cho bọn họ khu nhà ở của công nhân chuyên biệt, đãi ngộ cũng sẽ không kém, tóm lại đều có người phụ trách chuyên môn chịu trách nhiệm sắp xếp cuộc sống thường ngày của bọn họ."

Đối với những người tài này, Lâm Thần vẫn là rất coi trọng, Lâm Thần bây giờ chính là một tướng quân, muốn đánh bại quân địch, tự nhiên không thể thiếu những người lính đắc lực.

Tắt điện thoại, sau khi xác định các công việc liên quan với Lão Lăng, Lâm Thần ngồi im thư giãn ở trên giường nhớ đến các loại hành động kỳ quái của Giang Ngưng lúc nãy khi ở dưới lầu.

Trầm mặc một lúc lâu, Lầm Thần thở dài một hơi nói: “Em vẫn là cách xa anh một chút, từ từ đến bên anh sẽ trở nên rất nguy hiểm!"

Thực ra Lâm Thần không ngốc, anh có thể cảm thấy được Giang Ngưng đối với mình có sự thay đổi không ngừng, đồng thời thực chất cũng có tình cảm với mình, nhưng mà hiện tại anh đã có chút do dự không biết có nên hay không nên đến gần Giang Ngưng.

Dứt khoát lúc ở dưới lầu liền giả vờ làm một người ngốc, đợi Giang Ngưng nói ra điều gì đó khiến cho Lâm Thần không cách nào từ chối được, Lâm Thần mặc dù là một người có định lực rất mạnh, nhưng mà đối mặt với Giang Ngưng, tất cả các tuyến phòng ngự của anh toàn bộ đều mất đi hiệu lực.

...

Thời gian của một ngày trôi qua rất nhanh, Lâm Thần ở nhà điều chỉnh tâm trạng một ngày, làm trống bản thân, nhân tiện lại còn chăm chỉ nghiên cứu châm thuật của mình.

Cả một ngày dài, Lâm Thần cảm thấy châm thuật của mình cư nhiên có một chút nâng cao, đơn nhiên sẽ không vì nghiên cứu một ngày mà thôi, nghĩ đến chủ yếu vẫn là bởi vì gần đây dùng châm tương đối thường xuyên, thêm vào đó là mối quan hệ gay go hơn.

Đến buổi tối, Lâm Thần một mình đi xe đến sân bay, lúc anh vừa đến nơi, Từ Ly đã chờ sẵn ở đây với một đội xe, bên phía sân bay cũng đã được thông quan dưới sự sắp xếp của Từ Ly.

“Anh đến rồi, máy bay bị hoãn một thời gian, nhưng mà nghe đài quan sát bên kia nói sắp đến rồi." Nhìn thấy Lâm Thần, Từ Ly vội vàng đi lên đón.

Máy bay bị hoãn ngoài ý muốn, Lâm Thần có chút lo lắng, những người trên máy bay đó đều là những tài năng quan trọng mà bản thân cần tiếp, vạn nhất xảy ra cái gì ngoài ý muốn, vậy kế hoạch của mình sẽ bị trì hoãn một thời gian.

“Nghe nói là bởi vì gặp phải khí lưu, có điều đã đi qua rồi, hiện tại đang ổn định bay... a, cái sáng sáng đó có lẽ là nó rồi!"

Từ Ly nói xong đột nhiên nhìn thấy một tia sáng trên bầu trời, đoán chắc là chiếc máy bay chở binh lính của Lâm Thần, chỉ là ánh sáng nhấp nháy đó, làm cho người ta không khỏi có chút lo lắng.

Cũng may máy bay đã hạ cánh an toàn, cũng khoảng độ mười phút, Lâm Thần chỉ đợi những người tài mà mình chờ đợi, sự xuất hiện của họ cho thấy rằng phát súng đầu tiên của Lâm Thần vào thị trường dược phẩm trong nước đã được lên đạn rồi!
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại